← Ch.1436 | Ch.1438 → |
Trong lòng đám người Lôi Trạch, Hậu Thổ và Đại Toại khẽ giật mình, có chút không hiểu nhìn hắn. Đại Tư Mệnh sắp chết rồi?
Điều này sao có thể?
Hiện tại Đại Tư Mệnh mượn hào quang đại đạo do mở ra Đạo Giới mang tới, nhất cử trở thành Đạo Thần, hơn nữa còn là Đạo Thần cường đại nhất từ trước tới nay. Cho dù là những tồn tại gần với Đạo Thần như Lôi Trạch, Hậu Thổ, Hoa Tư, Phong Hiếu Trung, Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần, Hắc Bạch Nhị Đế và Thiên... liên thủ lại, cũng không phải là đối thủ của hắn.
Cộng thêm Đại Tư Mệnh trời sinh chính là thân thể vô địch, sinh mệnh thể hoàn mỹ nhất từ trước tới nay. Hiện tại nói Đại Tư Mệnh là tồn tại cường đại nhất từ trước tới nay cũng không quá đáng!
Thực lực hiện tại của hắn đã viễn siêu Phục Mân Đạo Tôn thời kỳ đỉnh phong. Phục Mân Đạo Tôn tại thời kỳ đỉnh phong cũng không có thành tựu kinh người như vậy.
Tồn tại cường đại như vậy, ai có thể giết chết hắn?
- Đạo tâm của hắn quá yếu, thực lực lại quá mạnh mẽ, ngược lại ép vỡ đạo tâm của chính mình!
Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên Đạo Giới, từ Đạo Giới Chi Môn quan sát tràng đại chiến trong Đạo Giới kia. Thực lực Đại Tư Mệnh hiện tại quá mạnh mẽ, cường đại tới mức bao trùm trên hết thảy mọi thứ. Cho dù Chung Nhạc ở trong đầu chính mình mở ra Hỗn Độn, dùng Bí cảnh Đạo Nhất làm Đạo Giới, trở thành Thần Nhân Bàn Cổ của Đạo Giới vũ trụ bản thân, cũng tự nghĩ không phải là đối thủ của hắn.
Đạo Thần của Chung Nhạc là tự chứng Đạo của hắn, bất đồng với chứng thiên địa.
Vũ trụ trong cơ thể hắn không diễn biến được sự hùng vĩ kỳ bí của vũ trụ chân chính, bởi vì lĩnh ngộ của bản thân hắn có thiếu hụt, cho nên Đạo Giới trong cơ thể hắn luôn có các loại các dạng thiếu hụt, mà Đại Tư Mệnh chính là chứng thiên địa thành Đạo Thần.
Hai con đường này đều có chỗ tốt riêng. Chung Nhạc là mượn Đại đạo Luân Hồi bổ toàn thiếu sót của bản thân, đã không còn sơ hở trí mạng, hơn nữa bản thân chính là Bàn Cổ của Đạo Giới chính mình, vẫn còn lưu trữ được ý thức của bản thân, đạo tâm vững chắc.
Đạo Giới của hắn chính là đại đạo của hắn, chính là đạo tâm của hắn.
Tự chứng, là chứng bản thân, chứng tự tâm, chứng đại đạo của chính mình. Đạo tâm của một người dù sao vẫn có chút khiếm khuyết, không có khả năng hoàn toàn giao cảm dung hội với đại đạo, không có khả năng đạt tới đạo tâm hoàn mỹ nhất.
Đạo tâm hoàn mỹ, là không có bất kỳ tình cảm nào, không có bất kỳ thiện ác gì, chỉ có Đạo.
Đồ vật mà Chung Nhạc không thể buông bỏ quá nhiều, đạo tâm bất luận tu luyện mài dũa tới mức nào cũng không thể đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất phù hợp nhất với đại đạo. Cho nên Đạo của hắn cũng không hoàn mỹ, Đạo Giới cũng không hoàn mỹ, không thể so với Đạo Giới chân chính.
Đây là nguyên nhân thực lực của hắn không thể bằng được Đại Tư Mệnh.
Chung Nhạc nghĩ muốn lại tiến thêm một bước, thì cần phải chứng thiên địa, tiến vào trong Đạo Giới một lần, mới có khả năng siêu việt Đại Tư Mệnh.
Đại Tư Mệnh chứng thiên địa, trở thành Thiên Địa Chủ, trở thành Đạo Thần chân chính. Cái này cần có đạo tâm cực cao, khiến cho Đạo của Đạo Giới tán thành hắn.
Mà đạo tâm của Đại Tư Mệnh lại quá yếu rồi.
Cho dù hắn mượn cơ duyên mở ra Đạo Giới trở thành Đạo Thần cường đại nhất từ trước tới nay, nhưng đạo tâm yếu ớt như vậy, không thể phù hợp với đại đạo thiên địa của Đạo Giới, tất nhiên sẽ bị Đạo Giới bài xích.
Đạo Giới là Giới chí cao, quy tắc đại đạo vận hành chính là đạo lý của nó, không có đạo tâm cường đại, sẽ không có tiền vốn được Đạo Giới tiếp nhận.
Mặc dù Đại Tư Mệnh có nhục thân vô cùng cường đại, tu vi vô cùng cường đại, lực lượng vô cùng cường đại, nhưng hắn vẫn chưa chứng đạo tâm của hắn.
Từ sau khi Chung Nhạc tham gia khai mở Đạo Giới lần trước, đã thật sâu minh bạch chỗ đáng sợ trong đó. Nếu đạo tâm của một người quá yếu quá kém, lại hết lần này tới lần khác có được lực lượng vô địch thế gian, vậy sẽ xuất hiện tình huống gì?
Kẻ đó không thể giá ngự loại lực lượng đáng sợ đó, ngược lại bị lực lượng của chính bản thân hủy diệt.
Đại Tư Mệnh có Đại đạo Sinh Mệnh, Đại đạo Sinh Mệnh khiến cho hắn có được năng lực bất tử bất diệt, không có khả năng bị lực lượng của bản thân hủy diệt, vậy thứ hủy diệt Đại Tư Mệnh, chính là Đạo của Đạo Giới.
Sự tồn tại của hắn, đối với Đạo Giới là một uy hiếp thật lớn. Dù sao, trước đây hắn từng cùng với Chung Nhạc phá hủy Đạo Giới cũ. Một kẻ có được lực lượng đáng sợ như vậy, lại có đạo tâm yếu ớt như vậy, hơn nữa trước đây đã từng hủy diệt qua Đạo Giới một lần.
Đạo tâm của hắn đã vi phạm quy tắc của Đạo Giới, vậy đại đạo của Đạo Giới sẽ không khoan nhượng hắn tiếp tục tồn tại, nhất định phải uốn nắn hắn.
Trong hình ảnh tương lai mà Chung Nhạc đã nhìn thấy, cũng đồng dạng trong hình ảnh tương lai mà Đại Tư Mệnh đã nhìn thấy, đạo quang mang giết chết Đại Tư Mệnh kia, hẳn chính là Đạo quang của Đạo Giới.
Đại Tư Mệnh biểu hiện càng cường hoành, đạo tâm lại càng yếu ớt, cách tử vong của hắn cũng lại càng gần hơn.
Trong đạo tâm của Đại Tư Mệnh đạo có một đao quang tương lai do Chung Nhạc ẩn giấu. Hắn thông qua đạo đao quang tương lai này cảm ứng được đạo tâm của Đại Tư Mệnh đã bị lực lượng cường đại của bản thân tàn phá tới mức nào.
Đạo tâm quá yếu, thực lực càng cường đại sẽ càng không thể tự chủ, càng không thể tự chủ, đạo tâm sụp đổ cũng sẽ càng nhanh hơn.
Trên phương diện lý giải đối với Đạo Thần, từ vừa mới bắt đầu Đại Tư Mệnh đã xuất hiện sai lầm. Đại Tư Mệnh cho rằng chỉ cần giết vào Đạo Giới, hàng phục được đại đạo, sẽ có thể trở thành Đạo Thần chân chính. Sự sùng bái đối với lực lượng đã khiến cho hắn bỏ quên việc ma luyện đạo tâm.
Hiện tại đã không cần Chung Nhạc chém một đao trên đạo tâm của hắn nữa, lực lượng của bản thân Đại Tư Mệnh đã có thể ép cho đạo tâm của hắn sụp đổ rồi.
Thất tín bội nghĩa, không có nguyên tắc, vì mục đích có thể làm ra bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào... Tồn tại bậc này, Đạo Giới cũng tuyệt không thể dung thứ.
Chung Nhạc cảm thụ được đạo tâm của Đại Tư Mệnh, trong lòng càng lúc càng trầm trọng. Đạo tâm của Đại Tư Mệnh đã bị lực lượng cường đại của bản thân ép vỡ, triệt triệt để để ép vỡ.
Hiện tại, Đại Tư Mệnh đã không chút cố kỵ, toàn lực phát tiết uy năng của chính mình, thậm chí ngay cả Đạo Giới cũng bị hắn đánh cho chấn động, đánh cho băng liệt.
Hắn cách tử vong càng lúc càng gần hơn.
- Tương lai của Đại Tư Mệnh vẫn chưa từng cải biến qua...
Trong lòng Chung Nhạc có chút nghi hoặc.
Cái tương lai này của Đại Tư Mệnh thật ra vẫn là có liên hệ mật thiết với hắn, có thể nói là do một tay Chung Nhạc thúc đẩy.
Luân hồi của đại đạo Đạo Giới là do Chung Nhạc dùng Đại đạo Luân Hồi nhất thống. Bản thân Chung Nhạc cũng có tư tâm của chính mình. Ngay sau khi hắn thành công một lần nữa nghịch chuyển Tiên Thiên, đã phát hiện đạo tâm của chính mình có chỗ thiếu hụt, cho nên lập tức thôi động Đại đạo Luân Hồi xỏ xuyên qua Đạo Giới, khiến cho Đạo Giới ổn định lại, cướp đoạt cơ duyên mở ra Đạo Giới.
Hành động này một là đề thăng chính mình, chuẩn bị cho chính mình tu thành Đạo Thần, tiến vào Đạo Giới chân chính, hai là không lưu cơ duyên này cho Luân Hồi Thánh Vương, tránh cho địch nhân lớn mạnh.
Nhưng hành động này đồng dạng cũng khiến cho Đại Tư Mệnh nhận được vô tận hào quang đại đạo, hơn phân nửa cơ duyên do mở ra Đạo Giới mang tới đều thuộc về hắn, khiến cho thực lực của hắn tăng vọt, tu vi tăng vọt, đạo tâm lại thoáng cái bị ép vỡ.
Ầm ầm!
Trong chấn động kịch liệt, Đạo Giới Chi Môn cơ hồ nổ tung. Một cỗ thi thể đẫm máu từ trong Đạo Giới Chi Môn lăn xuống, chính là Tứ Diện Thần. Toàn thân hắn cơ hồ bị Đại Tư Mệnh đánh vỡ nát.
Tứ chi con Cự thú Hỗn Độn này đột nhiên bành trướng, triệu hồi ra một tầng khí Hỗn Độn, cật lực bao phủ thân thể vỡ vụn của chính mình, một lần nữa xông thẳng về phía Đạo Giới. Mà vào lúc này, thân thể to lớn của Đại Tư Mệnh chặn lại toàn thể Đạo Giới Chi Môn, khiến cho người bên trong không thể xông ra, người bên ngoài cũng không vào được.
*****
Hắn đứng sừng sững ở nơi đó, bốn mặt đều là chính diện, không có bất kỳ góc chết nào, tay nâng Sinh Mệnh Cổ Thụ, toàn thân sát khí nghiêm nghị, khí tức thô bạo bá đạo rợp trời ngập đất, trấn áp Tử Vi, Vũ trụ Cổ lão, Lục Đạo Giới và khu Luân Hồi thứ bảy, khiến cho tất cả sinh linh trên thế gian cơ hồ đồng thời quỳ mọp xuống, căng căng thẳng thẳng.
- Ta, vĩnh viễn là chúa tể của cái vũ trụ này!
Trong tay Đại Tư Mệnh, Sinh Mệnh Cổ Thụ bốc lên diễm quang hừng hực, tràn ngập quang mang màu sắc nồng đậm, rọi sáng toàn thể Tử Vi.
Hắn đứng ở trên cao, ánh mắt nhìn xuống Chung Nhạc, Đại Toại phía dưới, nhìn xuống Tử Vi, nhìn xuống hết thảy mọi thứ trên thế gian, phảng phất như đang nhìn từng con từng con kiến hôi vậy, có một loại cảm giác chưởng khống hết thảy mọi thứ trong tay.
- Chúc mừng Đại Tư Mệnh đã trở thành Đạo Thần!
Sắc mặt Chung Nhạc bình tĩnh, nói:
- Nếu Đại Tư Mệnh đã thành Đạo Thần, sao không thả sư huynh ta và Hoa Tư nương nương rời khỏi Đạo Giới?
Ánh mắt Đại Tư Mệnh đảo qua hắn, ngữ khí đạm mạc nói:
- Thái Hoàng Đế Nhạc, ta đã khoan nhượng ngươi rất lâu rồi!
- Chẳng lẽ Đại Tư Mệnh muốn vi phạm Khế ước Hỗn Độn mà chúng ta đã định ra sao?
Cặp mày Chung Nhạc khẽ nhướng lên một cái, hỏi.
- Khế ước Hỗn Độn?
Đại Tư Mệnh cười ha hả:
- Hiện tại Khế ước Hỗn Độn còn có thể làm gì được ta nữa? Khế ước Hỗn Độn còn hữu hiệu với ngươi, nhưng đã vô hiệu với ta rồi! Lực lượng ta nắm trong tay đã bao trùm trên Hỗn Độn, điển hình như con Cự thú Hỗn Độn này!
Một cỗ chấn động kịch liệt từ trong Đạo Giới truyền ra. Khởi Nguyên Đạo Thần bị đánh cho thổ huyết, mang theo Hỗn Độn Liên lăn lông lốc trên mặt đất, đập thẳng lên một ngọn Đạo sơn.
Đại Tư Mệnh ngạo nghễ nói:
- Hỗn Độn có thể đối địch với ta sao? Ta chưởng khống được Đạo Giới, chính là đã chưởng khống được hết thảy mọi thứ. Tâm niệm ta vừa động, sẽ có thể thôi động Thế Giới Hoa, huyết tế hết thảy sinh linh của Tử Vi! Đại thụ của ta quét một cái, sẽ có thể khiến cho hết thảy sinh linh trong Vũ trụ Cổ lão chết hết! Ta búng tay một cái, toàn bộ Lục Đạo Giới đều sẽ sụp đổ tan rã! Đế Nhạc, ta có cần phải tuân theo Khế ước Hỗn Độn nữa sao?
Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Đạo tâm của ngươi đã xong đời rồi! Đại Tư Mệnh, ngươi hẳn là có chút kính sợ!
- Ta phải kính sợ cái gì?
Đại Tư Mệnh tế khởi Sinh Mệnh Cổ Thụ, quét thẳng về phía Chung Nhạc, cười lạnh một tiếng, nói:
- Còn có cái gì đáng cho ta kính sợ nữa?
- Ngươi phải kính sợ chính là...
Thân hình Chung Nhạc đột nhiên bạo khởi, càng lúc càng khổng lồ. Không gian vô tận giống như không biết bao nhiêu mặt lăng kính xoay chuyển xung quanh hắn, vô cùng khủng bố, tế đao chém xuống.
- Trẫm!
Tiên Thiên Thần Đao chém mạnh lên Sinh Mệnh Cổ Thụ. Một vầng quang mang đẹp mắt quét ra bốn phương tám hướng. Hai chân Chung Nhạc loạng choạng bất ổn, lùi về phía sau mấy bước.
Chung Nhạc đột nhiên chỉ tay một cái. Khu Luân Hồi thứ bảy ầm ầm bạo động, các vị Đại Đế Hoàng Triều đang đứng sừng sững trên từng cái từng cái tiết điểm trong khu Luân Hồi thứ bảy lập tức thôi động khu Luân Hồi thứ bảy. Vô số linh quang ba động, xông thẳng về phía Đạo Giới, rõ ràng là đám Luân Hồi Đằng cấu thành khu Luân Hồi thứ bảy.
- Đế Nhạc, ngươi cũng dám vi phạm Khế ước Hỗn Độn?
Đại Tư Mệnh quét mạnh Sinh Mệnh Cổ Thụ, ngăn cản vô số sợi Luân Hồi Đằng, cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi muốn kéo Đạo Giới mới vào trong Luân Hồi, để cho ta cũng bị Đại đạo Luân Hồi khống chế? Ngươi không sợ bị đồng hóa thành khí Hỗn Độn sao?
Chung Nhạc rên lên một tiếng, lập tức cảm giác được Khế ước Hỗn Độn trên lồng ngực chính mình bạo phát. Một luồng khí Hỗn Độn từ trong lồng ngực hắn chui ra, rất nhanh khuếch tán.
So ra, hắn quả thật vẫn là thua kém Đại Tư Mệnh một bậc. Đại Tư Mệnh làm trái khế ước, cũng không có bất kỳ dị tượng nào, mà hắn thì có thể cảm giác được khí Hỗn Độn đang đồng hóa chính mình.
Đây chính là chênh lệch!
Bất quá, không kéo Đại Tư Mệnh trở về dưới sự khống chế của Đại đạo Luân Hồi, Đại Tư Mệnh tuyệt đối chính là tồn tại vô địch. Ai biết Đạo Giới tới lúc nào mới sẽ giết chết hắn?
Đại Tư Mệnh dùng Sinh Mệnh Cổ Thụ càn quét rất nhiều Luân Hồi Đằng, nhưng vẫn có mấy sợi Luân Hồi Đằng chui vọt vào trong Đạo Giới, không khỏi giận dữ, cười lạnh một tiếng, nói:
- Đế Nhạc, ngươi dám làm như vậy, ta sẽ huyết tế Tử Vi!
- Đại Tư Mệnh! Haizzz...
Chung Nhạc thở dài một tiếng, thôi động đao quang tương lai. Đao quang trong đạo tâm Đại Tư Mệnh bùng phát, triệt để phá hủy đạo tâm của hắn.
- Tiểu đạo mà thôi!
Đại Tư Mệnh mỉm cười nói. Tinh vực Tử Vi ầm ầm chấn động, Thế Giới Hoa xuất hiện, bát ngát vô biên, bao phủ hết thảy không gian của Tử Vi.
- Ngươi sẽ nhìn thấy Thiên Đình của ngươi ở trước mặt ta căn bản là không chịu nổi một kích!
Đại Tư Mệnh cười ha hả, đang định thôi động Thế Giới Hoa huyết tế Tử Vi. Trong lúc bất chợt, hắn chợt cảm ứng được một tia không giống tầm thường. Trong Đạo Giới, đám quang mang đại đạo đang bùng phát đột nhiên trở nên vô cùng nóng cháy, một đạo quang mang chợt chém thẳng về phía hắn.
Đạo quang mang này cực kỳ mê người, trầm tịch vô thanh, tựa hồ không có bất kỳ uy năng gì.
Đạo quang mang này lẳng lặng phóng tới trước mặt Đại Tư Mệnh, hắn nhấc Sinh Mệnh Cổ Thụ lên ngăn cản. Sinh Mệnh Cổ Thụ lặng yên không một tiếng động gãy làm đôi. Sau đó, đạo quang mang này xẹt qua cần cổ Đại Tư Mệnh, phảng phất như không hề gặp phải bất kỳ trở ngại nào.
Đạo quang mang mê người kia tiếp tục bay ra khỏi Đạo Giới Chi Môn, bay về phía Chung Nhạc, vẫn là không có bất luận tiếng động gì, không có bất kỳ uy năng gì.
- Không xong! Ta cũng đồng dạng với Đại Tư Mệnh, trước đây từng san bằng qua Đạo Giới, đối với Đạo Giới hiện tại cũng là một uy hiếp!
Da đầu Chung Nhạc nhất thời tê dại, nhìn chằm chằm đạo quang mang đang bay tới kia. Phía sau đạo quang mang này là hình ảnh cái đầu Đại Tư Mệnh rơi xuống.
← Ch. 1436 | Ch. 1438 → |