Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1438

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1438: Kinh hồn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đạo Đạo quang kia giống như chặt dưa xắt rau vậy, cực kỳ dễ dàng đã giết chết Đại Tư Mệnh. Tồn tại cường đại nhất từ trước tới nay cũng không ngăn cản được, cơ hồ không có bất kỳ sức chống cự nào, lại thuận thế phóng tới chém hắn, khiến cho Chung Nhạc có chút không ngờ tới.

Đại Tư Mệnh là đạo tâm triệt để tan rã, không phù hợp với đại đạo của Đạo Giới, mà thực lực lại quá mạnh mẽ, bởi vậy đại đạo của Đạo Giới mới chém hắn, cái này vẫn nằm trong phạm trù có thể lý giải.

Nhưng sau đó Đạo Giới lại muốn chém Chung Nhạc, cái này liền có chút khiến cho người ta không thể lý giải.

Chung Nhạc vẫn chưa trở thành Đạo Thần, nói một cách chính xác, hắn vẫn chưa tiến vào Đạo Giới, trở thành Đạo Thần của cái Đạo Giới này, sao Đạo Giới lại muốn chém hắn?

Đạo Đạo quang kia thế tới hung hãn, lại khiến cho người ta rợn cả tóc gáy!

Tích chứa hết thảy ảo diệu của Đạo Giới, giết chết Đại Tư Mệnh như không có gì, khiến cho người ta căn bản không thể chống lại uy năng của nó.

- Bất quá, ta không phải là Đại Tư Mệnh! Đại Tư Mệnh không thể tránh thoát, nhưng ta lại có thể!

Chung Nhạc quyết định thật nhanh, phi thân lui về phía sau. Trước người sau lưng vô số vầng sáng Luân Hồi không ngừng xoay chuyển, dùng Đại đạo Luân Hồi chặn thế tới của đạo Đạo quang kia.

Xuy xuy xuy xuy!

Từng tiếng từng tiếng kêu khẽ vang lên. Khóe mắt Chung Nhạc nhảy loạn, chỉ thấy từng đạo từng đạo vầng sáng Luân Hồi bị đạo Đạo quang kia xuyên qua. Đại đạo Luân Hồi trước giờ đánh đâu thắng đó cũng không thể khiến cho đạo quang mang này dừng lại chút nào.

- Truyền mệnh lệnh của Trẫm, lập tức thôi động khu Luân Hồi thứ bảy, kéo Đạo Giới xuống cho Trẫm!

Thần thức Chung Nhạc ba động, lập tức hạ lệnh. Đám Đại Đế Hoàng Triều thủ tại khu Luân Hồi thứ bảy kia lập tức triệu tập Chư Thần, toàn lực thôi động khu Luân Hồi thứ bảy.

Toàn thể khu Luân Hồi thứ bảy nhất thời sáng lên, quang mang chiếu rọi. Hai vạn bốn ngàn ba trăm ba mươi lăm gốc Luân Hồi Đằng biến thành từng đạo từng đạo linh quang, chui vào trong Đạo Giới.

Sắc mặt Chung Nhạc ngưng trọng. Đại Tư Mệnh đã chết rồi, không biết Khế ước Hỗn Độn có còn hay không, không biết có còn hiệu lực hay không. Nhưng bất luận như thế nào, hắn cũng nhất định phải kéo Đạo Giới vào trong Luân Hồi.

Lực lượng của Đạo Giới thật sự quá cường đại. Năng lượng cường đại như vậy, bao trùm trên các giới, nghĩ muốn sống sót, chỉ có kéo Đạo Giới vào trong Luân Hồi, khiến cho Đạo Giới trở thành một vòng trong Luân Hồi, bị quản chế bởi khu Luân Hồi thứ bảy.

Chỉ cần Đạo Giới bị quản chế bởi khu Luân Hồi thứ bảy, đạo quang mang của Đạo Giới kia mới sẽ bị Đại đạo Luân Hồi quản chế, mới có thể bị Đại đạo Luân Hồi của Chung Nhạc phá giải, hoặc là trực tiếp ném đạo Đạo quang kia vào trong Luân Hồi, khiến cho đạo Đạo quang kia không tìm được phương vị của Chung Nhạc.

Mà vào lúc này, Chung Nhạc trong lúc vội vội vàng vàng liếc nhìn một cái. Chỉ thấy thân thể đã đổ rạp xuống của Đại Tư Mệnh đột nhiên có khí Hỗn Độn sinh sôi. Khí Hỗn Độn từ trong nhục thể không đầu của hắn không ngừng tràn ra, phiêu đãng xung quanh Đại Tư Mệnh, thôn phệ thân thể của Đại Tư Mệnh.

Trong lòng Chung Nhạc thoáng trầm xuống, đó là Khế ước Hỗn Độn mà Đại Tư Mệnh và hắn đã định ra. Đại Tư Mệnh sau khi mở ra Đạo Giới trở thành Đạo Thần, tự nghĩ thực lực vô địch, vẫn là nhúng tay vào Hạ giới, suýt chút nữa đã huyết tế Tử Vi.

Lúc đó, nội dung khế ước mà Chung Nhạc và hắn đã định ra chính là Chung Nhạc không được kéo Đạo Giới mới vào trong Luân Hồi, mà Đại Tư Mệnh và Chư Thần Vương dưới trướng hắn cũng không được hạ giới, không được nhúng tay vào Hạ giới. Đạo Giới và Hạ giới nước sông nước giếng không xâm phạm lẫn nhau.

Lúc Đại Tư Mệnh còn sống, Khế ước Hỗn Độn không làm gì được hắn, nhưng sau khi hắn chết rồi, Khế ước Hỗn Độn rốt cuộc xâm thực thi thể của hắn.

- Hóa ra sau khi Đại Tư Mệnh chết, Khế ước Hỗn Độn cũng không có buông tha cho hắn!

Trong lòng Chung Nhạc có chút sợ hãi. Hắn đã ký qua không ít Khế ước Hỗn Độn, đầu tiên là ký với Mẫu Hoàng Đại Đế, sau đó là với Đại Tư Mệnh, sau đó là với Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần, Thiên, Hắc Bạch Nhị Đế, cũng có cả Luân Hồi Thánh Vương nữa.

Nhiều Khế ước Hỗn Độn như vậy ở trên người, dung nhập trên lồng ngực, biến thành lạc ấn Hỗn Độn.

Chung Nhạc vốn cho rằng đám lạc ấn Hỗn Độn này phiền phức cũng không lớn, nhưng hiện tại mới sâu sắc cảm giác được đáng sợ và khó giải quyết.

Đại Tư Mệnh làm trái khế ước, sau khi chết cũng không bị Khế ước Hỗn Độn buông tha. Đây chẳng phải là nói khế ước sẽ không vì tử vong mà biến mất sao?

Vậy Chung Nhạc thì sao?

Hiện tại hắn đã làm trái nội dung của khế ước, mạnh mẽ kéo Đạo Giới mới vào trong Luân Hồi, trừng phạt của khế ước hẳn là đã bắt đầu có hiệu lực rồi.

Chung Nhạc đột nhiên rên lên một tiếng, cảm giác được lồng ngực có cảm giác cực nóng đau đớn, từng luồng từng luồng khí Hỗn Độn từ trong cổ áo hắn chui ra, hiển nhiên khế ước đã toàn diện khởi động.

Loại Khế ước Hỗn Độn này thật đúng là khế ước trí mạng.

- Trẫm chính là Thiên Hoàng Đế, thống ngự Thần Ma trong thiên hạ, một cái Khế ước Hỗn Độn hèn mọn, không làm gì được ta!

Chung Nhạc điều động sáu đại Bí cảnh Nguyên thần. Sáu Bí cảnh Nguyên thần của hắn tương ứng phù hợp với Đạo Giới, Tử Vi, Vũ trụ Cổ lão, khu Luân Hồi thứ bảy, Hư Không Giới và Lục Đạo Giới, mạnh mẽ trấn áp Khế ước Hỗn Độn. Nhưng lạc ấn khế ước kia vẫn tiếp tục vận chuyển, chỉ là tốc độ đồng hóa hắn thành Hỗn Độn đã chậm lại rất nhiều lần.

Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm. Nhưng ngay trong nháy mắt này, đạo Đạo quang kia đã phóng tới gần hơn rất nhiều.

Hắn rời xa Đạo Giới, từ xa nhìn lại, chỉ thấy Đạo Giới Chi Môn đã trở nên rất nhỏ. Hắn nhìn thấy Phong Hiếu Trung đang nhanh chóng rời khỏi Đạo Giới, đã bước chân ra khỏi Đạo Giới Chi Môn. Đúng lúc này, bước chân của Phong Hiếu Trung đột nhiên dừng lại, trên người xuất hiện một loại khí độ siêu nhiên. Sau đó, hắn xoay người lại, bước lên một bước, tiến vào trong Đạo Giới Chi Môn, đưa lưng về phía chúng sinh bên ngoài Đạo Giới.

Phong Hiếu Trung đã thành Đạo!

Trong nháy mắt sắp sửa rời khỏi Đạo Giới, hắn đột nhiên đại ngộ, đã trở thành Đạo Thần của Đạo Giới mới.

Chung Nhạc khẽ giật mình. Một màn này đúng là hình ảnh hắn đã nhìn thấy trong tương lai, thậm chí ngay cả góc nhìn thị giác cũng giống như đúc.

Phong Hiếu Trung vẫn là đã trở thành Đạo Thần. Trong các hình ảnh tương lai, trong những tràng ác chiến về sau, cũng đều không lại nhìn thấy tung ảnh của hắn nữa.

Vị sư huynh này của chính mình có thể thoát khỏi Bẫy rập Đạo Thần, một lần nữa xuất hiện trong đại chiến tương lai sao?

- Bệ hạ, trả Đại đạo Luân Hồi lại cho ta!

Lúc này, Luân Hồi Thánh Vương chợt tiến về phía Chung Nhạc, kêu lên:

- Ta đã hoàn thành khế ước, giúp ngươi luân hồi, hiện tại đã tới lúc ngươi thực hiện hứa hẹn, trả Đại đạo Luân Hồi hoàn chỉnh lại cho ta! Nếu ngươi không trả, ngươi tuyệt đối không chịu nổi hai lần vi phạm khế ước đâu!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, đột nhiên chỉ tay một cái. Đại đạo Luân Hồi soạt một tiếng bay ra, bay về phía Luân Hồi Thánh Vương. Luân Hồi Thánh Vương vừa mừng vừa sợ, hồn nhiên không ngờ Chung Nhạc dễ dàng như vậy đã chịu trả Đại đạo Luân Hồi lại cho hắn. Hai tôn Luân Hồi Thánh Vương một trái một phải, tinh thần ba động, bắt giữ đạo Đại đạo Luân Hồi kia.

*****

Hai tôn Luân Hồi Thánh Vương đồng thời dẫn dắt Đại đạo Luân Hồi nhập thể, nhất tề ngẩn ra. Chỉ thấy Đại đạo Luân Hồi quả thật đã khôi phục hoàn chỉnh, nhưng bọn họ lại có tới hai người, bất luận là một tôn Luân Hồi Thánh Vương nào đạt được Đại đạo Luân Hồi, một tôn còn lại liền không có khả năng đạt được.

Hai người nhất thời ngẩn ngơ, đột nhiên một tôn Luân Hồi Thánh Vương chợt mỉm cười, nói:

- Chúng ta vốn là một thể!

- Phải! Chúng ta vốn là một thể! Là Đế Nhạc đã mạnh mẽ tách chúng ta ra!

Tôn Luân Hồi Thánh Vương còn lại mỉm cười, nói:

- Hiện tại, chúng ta hẳn nên dung hợp trở lại rồi!

Đột nhiên, hai tôn Luân Hồi Thánh Vương nhất tề gia tốc hấp thu Đại đạo Luân Hồi, hai người mạnh mẽ xuất thủ với nhau, đồng thời thống hạ sát thủ đối phương.

- Ta là chủ, ngươi là thứ! Ngươi không cần phản kháng, để cho ta dung hợp ngươi mới là chính đạo!

- Ta mới là chủ!

Hai tôn Luân Hồi Thánh Vương đại chiến tới trời nghiêng đất ngã, khiến cho đám người Đại Toại và Lôi Trạch nhìn tới mức hai mặt nhìn nhau. Từ khi Chung Nhạc một đao chém Luân Hồi Linh Thai ra làm đôi, Luân Hồi Thánh Vương đã không còn là một chỉnh thể, mà đã trở thành hai sinh mệnh độc lập, giống như huynh đệ song sinh cùng trứng vậy.

Quỹ tích nhân sinh của hai cái sinh mệnh hoàn toàn bất đồng nhau. Một tôn đi theo Đại Tư Mệnh, một tôn đi theo Khởi Nguyên Đạo Thần. Bọn họ mặc dù có thể tâm ý tương thông, nhưng đã không phải là cùng một người nữa rồi.

Thời điểm bọn họ đối mặt những chuyện khác, có thể lẫn nhau liên hợp, song phương liên hệ, nhưng tới thời điểm liên lụy tới lợi ích cuối cùng, sự khác biệt giữa hai người sẽ liền phóng đại. Bất luận một tôn Luân Hồi Thánh Vương nào cũng đều muốn bảo lưu ý thức của chính mình, biến đối phương thành phụ thuộc, chứ không phải biến thành phụ thuộc của đối phương!

Đột nhiên, Hoa Tư nương nương chợt lao ra khỏi Đạo Giới Chi Môn, cao giọng nói:

- Đừng để ý tới Luân Hồi Thánh Vương nữa, mau kéo Đạo Giới xuống, nhét vào trong Luân Hồi trước, bằng không Bệ hạ chắc chắn sẽ gặp nạn!

Thân thể đám người lập tức trầm xuống, tiến vào khu Luân Hồi thứ bảy, dốc toàn lực tế khởi khu Luân Hồi thứ bảy. Luân Hồi Đằng nhất thời cuồng bạo, điên cuồng chui vào trong Đạo Giới.

Lồng ngực Chung Nhạc truyền tới từng trận từng trận cảm giác đau đớn. Mà đạo Đạo quang kia vẫn như cũ theo sát phía sau, không gì không phá, không Đạo không phá. Mặc cho hắn sử dụng bất luận môn thần thông gì cũng không thể khiến cho đạo Đạo quang kia suy yếu đi chút nào.

Bất luận là Tiên Thiên Dịch Đạo của hắn, hay là thần thông Táng Đạo, Đại thần thông Đạo Giải, thần thông Trụ Quang, thần thông Không Gian... toàn bộ đều không thể ngăn cản được đạo quang mang kia.

Mặc dù không nhìn ra trong đạo Đạo quang này chất chứa uy năng gì, nhưng tuyệt đối có thể dễ dàng giết chết hắn.

- Bát Đạo Luân Hồi!

Thân thể Chung Nhạc chấn động, Lục Giới trong cơ thể nổ vang, lại có một đạo Đại đạo Luân Hồi xỏ xuyên qua Lục Giới, ngay sau đó xỏ xuyên qua Bí cảnh vũ trụ trong cơ thể, hình thành nên Bát Đạo Luân Hồi. Bát Đạo Luân Hồi vừa nhất thống, khí tức Chung Nhạc nhất thời tăng vọt, thành công trấn áp lạc ấn Hỗn Độn, lật tay nghênh đón đạo Đạo quang kia. Bàn tay hắn ấn xuống, đại chưởng nhận như đao, chém về phía đạo Đạo quang kia.

Đại đạo Luân Hồi trong cơ thể hắn chính là hắn tại thời điểm mở ra Hỗn Độn trong đầu, diễn biến Bí cảnh Đạo Nhất thành Đạo Giới, mở lại Lục Giới, lập ra Vũ và Trụ, nhất thống Luân Hồi của Lục Giới, hình thành nên Đại đạo Luân Hồi.

Đại đạo Luân Hồi này là Đại đạo Tiên Thiên, hơi chút bất đồng với Đại đạo Luân Hồi của Luân Hồi Thánh Vương, nhưng chỗ ảo diệu cũng không thua kém Đại đạo Luân Hồi bao nhiêu.

Xuy!

Đạo Đạo quang kia va chạm với bàn tay của Chung Nhạc, đột nhiên khẽ chấn động một cái, nhộn nhạo giống như sóng gợn vậy, cơ hồ bị một đao này của Chung Nhạc chấn vỡ. Nhưng sau một khắc, đạo Đạo quang kia đã tự ổn định trở lại, cơ hồ chặt đứt bàn tay của Chung Nhạc.

Chung Nhạc bị đau, vội vàng rụt tay lại. Chỉ thấy bàn tay chính mình đã bị chém đứt bốn khúc xương, có một loại đạo vận tự nhiên đang ngăn cản cơ thể hắn tự mình chữa trị.

- Đạo quang đã giết chết Đại Tư Mệnh quả nhiên bất phàm!

Đạo Đạo quang kia thoáng bị cản trở một chút, Chung Nhạc lập tức viễn độn bỏ chạy, thân hình trầm xuống, rơi vào khu Luân Hồi thứ bảy.

Ầm ầm!

Tám cánh tay hắn chấn động, vô số đạo đại đạo nhất thời bay ra bốn phương tám hướng, xuyên qua khu Luân Hồi thứ bảy, giống như một bàn tay to lớn mọc ra vô số ngón tay, nắm lấy hết thảy toàn bộ Luân Hồi Đằng của khu Luân Hồi thứ bảy trong tay.

- Tế!

Chung Nhạc quát lớn một tiếng, pháp lực khủng bố thúc giục từng đạo từng đạo Đại đạo Tiên Thiên kia, tế khởi toàn bộ Luân Hồi Đằng, điên cuồng chui vào trong Đạo Giới.

Lúc này, đạo Đạo quang kia cũng bay tới, chính diện chém thẳng về phía hắn.

Trong khu Luân Hồi thứ bảy vang lên từng tràng từng tràng Đạo âm. Vô số vị Đại Đế đứng ở từng cái từng cái tiết điểm trong khu Luân Hồi thứ bảy lập tức bộc phát ra ngàn vạn quang mang, toàn lực vận chuyển pháp lực thôi động Luân Hồi Đằng. Đám người Đại Toại, Lôi Trạch, Hoa Tư và Hậu Thổ cũng thi triển toàn bộ thủ đoạn, gia trì Luân Hồi Đằng, khiến cho Luân Hồi Đằng xâm nhập vào Đạo Giới.

Chung Nhạc xoay người lại, cầm lên hai vạn bốn ngàn ba trăm ba mươi lăm gốc Luân Hồi Đằng đã linh quang hóa vác lên trên lưng, ra sức kéo về phía trước. Cùng lúc đó, mấy ngàn vị Đại Đế Hoàng Triều cũng nhao nhao tiến lên, cầm lên dây mây linh quang, ra sức kéo xuống dưới.

- Xuống đây cho ta!

Vô số thanh âm đồng thời gầm lên, thiên địa nổ vang chấn động. Vô số Luân Hồi Đằng xỏ xuyên qua Đạo Giới, kéo tòa Đạo Giới vừa mới khai mở này vào trong Luân Hồi.

Chung Nhạc nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Lúc này, đạo Đạo quang kia đột nhiên một trận suy nhược xuống, soạt một tiếng chém lên mi tâm của hắn.

- Bệ hạ!

Đám Đại Đế nhất thời kinh hô thất thanh.

Chung Nhạc giơ tay lên, bắt lấy đạo Đạo quang đang muốn chui vào mi tâm chính mình kia, khóe miệng chảy xuống một tia vết máu. Trong mi tâm của hắn, một vòng xoáy Luân Hồi mang theo huyết sắc đang nhanh chóng hình thành. Số lượng vòng xoáy Luân Hồi càng lúc càng nhiều, vòng vòng bao phủ lẫn nhau.

Đột nhiên, Chung Nhạc chợt không kiên trì nổi, đạo Đạo quang kia cắt ra bàn tay của hắn, biến mất trong vòng xoáy huyết sắc.

Chư Đế khẩn trương nhìn chằm chằm hắn. Chỉ thấy Chung Nhạc đứng yên ở nơi đó không chút cử động.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1489)