Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1484

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1484: Linh căn tề tựu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Đại Toại, Lôi Trạch, Hoa Tư và Hậu Thổ nương nương cùng ngồi xuống. Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần bị trọng thương, dù sao Tổ Đình cũng là do Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung hợp lực lại hoàn thiện, có thể không chết trong Tổ Đình đã là thành tựu đáng quý, cho dù là cấp Đạo Thần thì cũng khó lòng bảo vệ bản thân.

Đạo thương của hai ngươi rất nặng, nhưng thương tích của bọn Đại Toại cũng không hề nhẹ. Đạo Giới mới thành lập, Lôi Trạch, Hoa Tư và Hậu Thổ vì không muốn bỏ lỡ trận ác chiến dưới hạ giới nên không trở thành Đạo Thần lần thứ hai.

Dù sao cạm bẫy Đạo Thần cũng không phải ai cũng phải trải qua, huống hồ còn có Luân Hồi Thánh Vương luôn nhăm nhe bên cạnh?

Không thành tựu Đạo Thần thì không phải đối thủ của bọn Khởi Nguyên, Tứ Diện Thần.

Thương thế của Hắc Bạch nhị đế không nặng, vừa rồi chúng liên thủ Luân Hồi Thánh Vương đối khánh với Phong Hiếu Trung, bị Phong Hiếu Trung chặn bên ngoài Tổ Đình. Ba người đều là tầng thứ Đạo Thần, cho dù là Phong Đạo Tôn đường đường cũng không thể giết chúng nếu chúng không liên thủ.

Mọi người ngồi xuống, khí thế vẫn hùng hồn không ai chịu ở thế yếu, đều muốn áp chế đối phương.

- Nói cũng nực cười.

Khởi Nguyên Đạo Thần nhìn quanh, đột nhiên cười:

- Chúng ta đánh đánh giết giết lâu như vậy, chẳng qua là tranh chấp Tiên Thiên và Hậu Thiên, xem ai là thiên địa chi chủ, nhưng đến cuối cùng tranh đoạt không có một sinh linh Hậu Thiên nào, toàn là Tiên Thiên thần ma, đúng là châm biếm thật.

Đại Toại ngạc nhiên, nhfin quanh, thấy những người có tư cách ngồi xuống ai cũng là những đối tượng vô lão bệnh tử, quả nhiên không có một sinh linh Hậu Thiên nào!

Khởi Nguyên, Tứ Diện Thần, Hắc Bạch nhị đế, Luân Hồi Thánh Vương, Lôi Trạch, Hoa Tư, Hậu Thổ, đều là Tiên Thiên, Đại Toại cũng là dựa vào Hư Không Giới tế tự lâu mà thành tế tự Tiên Thiên Thần.

Còn Chung Nhạc là Hậu Thiên nghịch chuyển Tiên Thiên, giờ cũng đã là Tiên Thiên thánh thần.

Còn Phong Đạo Tôn đi theo con đường riêng, dùng tâm cảnh trở thành Đạo Thần, cũng nhân cơ hội mở Đạo Giới vào trong Đạo Giới trở thành Đạo Thần chi thân, giờ cũng vô lão bệnh tử, thọ nguyên vô tận, cũng là một loại Tiên Thiên thần thánh khác!

Khởi Nguyên Đạo Thần nói là châm biếm đúng là cũng không phải vô lý.

Những người như họ có sức mạnh cường đại nhất, quyền thế lớn nhất, danh vọng cao nhất, nhưng không có một sinh linh Hậu Thiên nào ở đây.

Chung Nhạc cười:

- Khởi Nguyên đạo huynh vẫn là miệng lưỡi sắc bén. Nếu ở đây đã không có tranh đoạt Tiên Thiên, Hậu Thiên thì coi như là ân oán giữa chúng ta, không liên quan gì tới đế triều, không liên quan tới chúng sinh, có lẽ ta sẽ đánh chết các vị hoặc là bị các vị đánh chết.

Tứ Diện Thần cười khảy:

- Nếu trong đế triều của bệ hạ không có nhiều Hậu Thiên Đại Đế như thế thì bị chúng ta đánh chết lâu rồi.

Chung Nhạc bật cười, nhàn nhã nói:

- Tứ Diện Thần đạo hữu đúng là không biết trời cao đất dày. Luân Hồi đạo hữu tinh thông Luân Hồi đại đạo, chi bằng giúp họ trị đạo thương đi.

Luân Hồi Thánh Vương khựng người, lộ vẻ nghi hoặc, Chung Nhạc lại bảo hắn trị thương cho Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần, như vậy thì hơi rộng rãi quá thì phải!

Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần cũng khựng người, trong bụng khó hiểu.

Tứ Diện Thần cười hà hà:

- Nếu bệ hạ đã cố tình ra vẻ đại lượng thì phiền Luân Hồi đạo hữu!

Luân Hồi Thánh Vương kìm nén sự nghi hoặc, tế Luân Hồi đại đạo trị đạo thương cho hai người kia.

Luân Hồi đại đạo bao gồm vạn đạo vạn tượng, nhưng không thể trực tiếp chữa trị sự tổn thương của đại đạo. Nhưng đã là Luân Hồi thì có thể giúp đạo thương của họ trở về trạng thái trước kia.

Cho dù về chiến lực thì Luân Hồi Thánh Vương không phải tầng thứ của Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần nhưng nói về Luân Hồi đại đạo thì của hắn không phải tầm thường.

Chung Nhạc khẽ vẫy tay, một cây Luân Hồi Tung khổng lồ bay ra từ trong Tổ Đình đại trận, đáp xuống trước mặt mọi người.

Luân Hồi Thánh Vương khóe mắt co giật, rần rần muốn hành động nhưng rồi kiềm chế lại không ra tay cướp đoạt.

Chung Nhạc nghiêng đầu:

- Táng Linh?

Táng Linh Thần Vương tiến tới, tế tán cây của Sinh Mệnh Cổ Thụ lên, dung hợp với Luân Hồi Thung. Sinh Mệnh Cổ Thụ hồi phục lại như xưa, chỉ là cây Sinh Mệnh Cổ Thụ linh cơ vô tận đã không còn nưuã.

Tán cây Sinh Mệnh Cổ Thụ vốn nằm trong tay Thiên, Táng Linh Thần Vương và Đế Táng Thiên liên thủ luyện chết Thiên, tán cây cổ thụ cũng bị họ lấy đi. Táng Linh Thần Vương thấy Chung Nhạc lấy Luân Hồi hung thì biết dụng ý khi Chung Nhạc gọi mình tới, vì thế đưa tán cây tới.

Sinh Mệnh Cổ Thụ phục nguyên, nhưng cành lá khô héo, không bằng trước kia.

Chung Nhạc cười:

- Đại Tư Mệnh chết rất hay, Đại Tư Mệnh không chết thì ta không thể có được cây Sinh Mệnh Cổ Thụ này. Thái Tuế Thần Vương!

Tùng!

Thái Tuế Thần Vương nhảy ra từ quầng sáng sau đầu hắn, cắt thịt của mình ra, nhỏ thần huyết lên cây Sinh Mệnh Cổ Thụ khô héo.

Vị Thần Vương này vừa nhro máu mồm vừa kêu đau, khiến người ta không khỏi động lòng trắc ẩn, nhưng trong lòng lại khó hiểu:

- Tên này từng bị biết bao nhiêu thần ma cắt thịt ăn rồi sao mà vẫn sợ đau như vậy?

Thần huyết của Thái Tuế Thần Vương được Sinh Mệnh Cổ Thụ hấp thụ, nói cũng lạ, rễ của Sinh Mệnh Cổ Thụ dần hồi phục sức sống, rồi cành lá cũng trở nên um tùm hơn, không lâu sau lá mọc ra dày hơn rồi có nhiều lá non cũng mọc ra.

- Bệ hạ, đủ chưa?

Thái Tuế Thần Vương dáng vẻ như mất máu quá nhiều sắp ngấn, run rẩy nói.

Chung Nhạc lắc đầu.

Thái Tuế Thần Vương đành phải tiếp tục nhỏ máu, tiếng gào thảm thiết vẫn tiếp tục.

Lôi Trạch Cổ Thần không nghe nói tiếng kêu đó, không kìm được tóm lấy Thái Tuế Thần Vương dùng lực nặn máu khiến thần huyết Thái Tuế Thần Vương chảy ra như biển, rồi ném hắn đi.

- Đủ rồi.

Chung Nhạc nói.

Thái Tuế Thần Vương yếu ớt bò dậy.

Phong Hiếu Trung ho hắng một tiếng:

*****

- Ta vẫn còn một ít đạo huyết của Đại Tư Mệnh.

- Đạo Tôn, sao không nói sớm?

Thái Tuế Thần Vương hận muốn thổ huyết, nhưng giờ không còn máu mà nhổ nữa, bị Lôi Trạch nặn hết rồi.

Sinh Mệnh Cổ Thụ lại xanh um tùm, cây linh căn này trong một thời gian rất dài được tôn là đệ nhất linh căn, đúng là uy nga hùng vĩ.

- Cây tốt!

Chung Nhạc khen ngợi, thi triển Sinh Mệnh Cổ Thụ, Đại Toại, Lôi Trạch thương thế dần hồi phục. Phạm vi bao phủ của Sinh Mệnh Cổ Thụ rất rộng, tán cây càng ngày càng rộng, bao phủ cả nhị thành bát quan, cả Vãng Sinh thánh địa, Luân Hồi Táng Khu, vô số thần ma đắm mình trong sinh mệnh tinh khí đậm đặc, một thân thương thế đều dần hồi phục.

- Đúng là cây tốt!

Mọi người cũng tán thưởng không ngớt, Sinh Mệnh Cổ Thụ đúng là phi phàm, trị thương cho chúng thần dễ như trở bàn tay!

Chung Nhạc nói:

- Chư vị Địa Hoàng, Toại Hoàng, ba vị nương nương.

Những vị Địa Hoàng, Toại Hoàng còn sống, và Tư Mệnh nương nương, Âm Phiền Huyên, Hoa Sảnh Mân tiến lên trước, mỗi người đều trấn áp một đạo linh quang, đạo linh quang đó vẫn nhu động không thôi.

Mọi người dâng lên linh quang, khóe mắt Khởi Nguyên Đạo Thần giật loạn.

Chung Nhạc ghép số linh quang lại cùng nhau tạo thành hình một bông hoa sen. Hắn trầm mặc một lúc, tháo chiếc bình ngọc bên hông, chính là chiếc bình trôi giạt trong Hỗn Độn kia, cắm cây linh căn này vào bình.

Trong bình ngập Hỗn Độn Khí, cây linh căn hấp thụ Hỗn Độn Khí, vô số linh căn hợp lại, không lâu sau Hỗn Độn Liên hồi phục như xưa, hoa nở xán lạn.

Chung Nhạc giơ tay, Hỗn Độn Liên từ từ bay lên khỏi Hỗn Độn Bình, bông hoa sen khẽ rung, nhụy nở hoa, một sinh hai, hai sinh ba, cứ thế nở ra vô tận, chỉ trong chốc lát phía trên bầu trời Tổ Đình đã ngập Hỗn Độn Hoa.

Mỗi bông Hỗn Độn Liên đều có một Chung Nhạc ngồi bên trong, đều kinh thán không thôi:

- Hoa tốt!

- Đúng là hoa tốt!

Đại Toại, Hoa Tư nương nương ngẩng lên cũng không kìm được kinh thán.

Hỗn Độn Liên là linh căn của Khởi Nguyên Đạo Thần, bị chư thánh và đệ nhất sát trận đánh tan trong Tổ Đình, linh căn biến thành linh quang rơi trong Tổ Đình, nay đã phục nguyên nhờ Chung Nhạc.

Khởi Nguyên Đạo Thần nôn nóng, cười:

- Bệ hạ đã có ý biến can qua thành ngọc bạch thì tại sao không trả linh căn cho ta? Vậy là thể hiện được thành ý của bệ hạ.

Chung Nhạc bật cười:

- Trẫm nói muốn biến can qua thành ngọc bạch khi nào? Cho dù trẫm có muốn thì những vị thần ma trung thành với trẫm đã tử nạn có đồng ý không?

Khởi Nguyên Đạo Thần sắc mặt tối lại, thản nhiên nói:

- Bệ hạ, Hỗn Độn Liên không phải ai cũng dùng được đâu.

Chung Nhạc lắc đầu, không bận tâm, tâm niệm khẽ động thu toàn bộ Hỗn Độn Liên về một bông, rồi từ từ cất vào nguyên thần bí cảnh.

Khởi Nguyên Đạo Thần cười khảy không nói gì.

Chung Nhạc cúi người cười nói:

- Đại Toại, Phù Tang linh căn có thể cho ta mượn chút không?

Đại Toại trầm ngâm, rút Phù Tang Thụ từ lòng bàn tay ra, cả Hỗn Độn Hải cũng được hắn nhấc lên, hắn nói:

- Bệ hạ cẩn thận, bảo vật này liên kết Hỗn Độn, vô cùng hung hiểm.

Chung Nhạc nâng Hỗn Độn Hải trên lòng bàn tay, Hỗn Độn Hải mênh mông vô tận, Hỗn Độn Hỏa thiêu đốt thời không, Phù Tang Thụ thì cắm rễ trong Hỗn Độn Hải, căn cơ liên miên tựa dải núi trùng điệp.

- Liên thông Hỗn Độn, đúng là linh căn tốt!

Chung Nhạc cất Phù Tang Thụ vào nguyên thần bí cảnh, nói với Hậu Thổ nương nương:

- Nương nương, có thể cho ta mượn Tử Trúc linh căn không?

Hậu Thổ nương nương lấy Tử Trúc ra:

- Mời bệ hạ xem.

Chung Nhạc quan sát một lúc, cũng cất Tử Vi vào nguyên thần bí cảnh, rồi lại mượn Lôi Trạch Tiên Thiên Quả Thụ, cũng cất vào nguyên thần bí cảnh, sau đó mời ra hai mươi Thánh Đế mượn Bỉ Ngạn Hoa.

Hai mươi Thánh Đế tỉnh lại, thấy tiểu Hư Không Giới mà Bỉ Ngạn Hoa biến thành trống rộng, đến một linh hồn tử nạn cũng không có thì không khỏi khó hiểu, nhưng thấy Chung Nhạc mượn hoa thì họ cũng không dám không cho.

Cửu đại linh căn trong thiên địa, Vạn Thánh linh căn đã bị Chung Nhạc thôn phệ, Bỉ Ngạn Hoa, Tiên Thiên Quả Thụ, Tiên Thiên Tử Trúc, Phù Tang Thụ, Hỗn Độn Liên và Smcr đều trong tay Chung Nhạc.

Cửu đại linh căn, đã có bảy cây trong tay Chung Nhạc!

Còn có Luân Hồi Đằng biến thành khu thứ bảy luân hồi, Thế Giới Hoa biến thành Tử Vi, hai cây linh căn này biến thành hai thế giới, Chung Nhạc không lấy chúng.

Nhưng Luân Hồi Đằng là do Chung Nhạc tế lên biến thành khu thứ bảy luân hồi, giờ hơn hai vạn cây Luân Hồi Đằng đã hiện ra, còn Thế Giới Hoa, trừ phi đánh tan nát Tử Vi Tinh Vực thì mới lấy được nó.

Mà Chung Nhạc có Tháu Tuế Thần Vương và Sinh Mệnh Cổ Thụ, có thể để Thái Tuế đóng giả Đại Tư Mệnh, chưa biết chừng lại khiến Thế Giới Hoa hiện ra, tuy không lấy được nó nhưng cũng có thể mượn sức mạnh của nó không biết chừng.

Cửu đại linh căn đã có được bảy, đây là thành tựu tự cổ chí kim chưa ai có, cho dù là thời đại Hắc Ám mà Đại Tư Mệnh thống trị cũng không có tập hợp được nhiều linh căn như vậy!

- Rốt cuộc Thái Hoàng định làm gì? Tập trung nhiều linh căn như vậy?

Luân Hồi Thánh Vương cảnh giác, những người khác còn dễ nói, tập trung linh căn nhiều như vậy chiến lực chưa chắc đã tăng nhiều, nhưng Chung Nhạc vừa xuất hiện là để hai vạn bốn nghìn ba trăm ba mươi lăm cây Luân Hồi Đằng của khu thứ bảy luân hồi hiện lên, khiến hắn ít nhiều cũng có liên tưởng không tốt!

- Chư vị không phải căng thẳng.

Chung Nhạc cười hiền:

- Trẫm là Thiên Đế, Thiên Đế có nhiều linh căn như vậy cũng không quá đáng chứ? Giờ đến lúc chúng ta nói chính sự rồi!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)