← Ch.1484 | Ch.1486 → |
Lôi Trạch, Đại Toại, Hậu Thổ nương nương mấy người họ sát khí đằng dằng, nhìn về hướng Khởi Nguyên Đạo Thần, Hắc Bạch nhị đế. Mấy người bọn Khởi Nguyên Đạo Thần cũng căng thẳng.
Chung Nhạc trước nay đều nắm quyền chủ động, vừa hiện thân là dập tắt phản loạn, mời họ tới không hề nhắc tới chiến sự mà chỉ nói chuyện như lão hữu nhiều năm.
Dù ở thời điểm nào hắn cũng nắm quyền chủ động, dù là mời họ tới hay tái hiện linh căn, tập hợp linh căn, đều là hắn dẫn dắt sự chú ý của mọi người.
Giờ hắn nói tới chính sự không biết là chuyện gì, nhưng theo ngữ khí vừa rồi của hắn thì chỉ e không phải chuyện lành!
Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần vốn nghĩ Chung Nhạc định hòa giải, nhưng giờ Chung Nhạc lại nói tuyệt đối không thể biến can qua thành ngọc bạch, không thể cười cái cho qua được!
Vậy thì chính sự này rốt cuộc là tiếp tục chiến tranh hay là chuyện khác?
Chung Nhạc cười ôn hòa khiến người ta cảm giác như gió xuân, không hề có chút sát khí nào, hắn nói:
- Thực ra ta rất khâm phục Khởi Nguyên đạo huynh. Khởi Nguyên đạo uynh năm xưa là Khởi Nguyên Thần Vương, Khởi Nguyên Thần Vương bị Đại Tư Mệnh mở Đạo Giới huyết tế, nhưng Khởi Nguyên đại đạo không nằm trong đại đạo của Đạo Giới. Nên Khởi Nguyên Thần Vương sống sót, hồi sinh ở Khởi Nguyên thánh địa, vào Hỗn Độn trở thành Khởi Nguyên Đạo Thần, trở lại ba trăm vạn năm trước báo thủ Đại Tư Mệnh. Khởi Nguyên đạo huynh không chết trong vòng Luân Hồi mà còn thoát ra được, khiến ta vô cùng khâm phục.
Mọi người đều bàn tán xì xào.
Cho dù là Hắc Bạch nhị đế cũng không hiểu gì, không biết Chung Nhạc đang nói điều gì. Tứ Diện Thần cũng ngạc nhiên, nhìn Khởi Nguyên Đạo Thần với vẻ khó tin, nói nhỏ:
- Đạo huynh?
Chung Nhạc nhìn Hắc Đế, cười:
- Các ngươi chuỗi phản bội tuần hoàn từ bao giờ? Sư phụ phản bội đồ đệ, đồ đệ phản bội sư phụ. Hắc Đế, ngươi cảm thấy sư phụ ngươi Khởi Nguyên Đạo Thần phản bội ngươi, khiến ngươi phong ấn Phục Hy thần thuyết tuyệt diệt Phục Hy thần tộc, hại ngươi phải gánh lời nguyền Phục Hy thần tộc, nhân quả quá nặng, trầm luân mười vạn năm không trở thành Đạo Thần được, là Khởi Nguyên Đạo Thần phản bội ngươi, có đúng không?
Hắc Đế thản nhiên:
- Chuyện quá khứ không cần nhắc lại.
Chung Nhạc mỉm cười:
- Thật ra người ban đầu Khởi Nguyên đạo huynh phản bội là Đại Tư Mệnh. Hắn đối xử với Đại Tư Mệnh như cha như huynh, nhưng Đại Tư Mệnh lại không tin tưởng hắn, huyết tế hắn. Các Thần Vương trung thành với Đại Tư Mệnh, nhưng Đại Tư Mệnh lại phản bội lòng trung của họ, huyết tế họ. Hắn quá trung thành với Đại Tư Mệnh, Đại Tư Mệnh phản bội, hắn thật sự không thể chấp nhận vị thần hoàn hảo trong lòng lại bị phá hủy, vậy là hắn lựa chọn phản bội Đại Tư Mệnh, phá vỡ vị thần hoàn hảo trong tim.
Khởi Nguyên Đạo Thần cười hà hà:
- Vòng phản bội của bọn ta thực ra bắt đầu từ Đại Tư Mệnh, ta cũng chỉ học theo Đại Tư Mệnh mà thôi.
Chung Nhạc thở dài:
- Đại Tư Mệnh nhất thế cường hãn, trước khi chết còn là bá chủ duy nhất, chiến lực thiên hạ vô song, hắn bại ở chỗ làm người, cho dù hắn không mở Đạo Giới, không phải vẫn có Khởi Nguyên đạo huynh, Tứ Diện Thần mở Đạo Giới đó sao? Đáng tiếc hắn thật sự không muốn ở dưới ta, ở dưới các ngươi, một lòng muốn mở Đạo Giới, nắm giữ Đạo Giới. Cuối cùng, Đạo Giới sẽ không bị nắm giữ, Đạo Giới đã giết hắn.
Khởi Nguyên Đạo Thần mỉm cười:
- Bệ hạ muốn nói điều gì vậy?
- Trẫm muốn nói rằng, trẫm khâm phục đạo huynh có thể phá vỡ luân hồi tự thân.
Chung Nhạc thở dài:
- Thời gian này ta đột nhiên phát hiện, trẫm cũng ở trong một trận đại luân hồi, nhưng khác với đạo huynh là luân hồi của trẫm là một vòng tuần hoàn chết. Ta bị mắc kẹt trong vòng luân hồi đó không thể thoát ra, nhưng không lâu trước ta bỗng nhiên nghĩ thông rồi.
Mọi người khựng lại.
Chung Nhạc tươi cười:
- Ta quá chú tâm vào sinh tử của bản thân, mà quên mất mục đích kiếp này của ta là gì, đến mức ta cố chấp muốn thoát khỏi luân hồi của mình. Thật ra ta đã nhìn quá xa, nếu ta nhìn gần hơn một chút thì sẽ phát hiện được cách giải quyết vấn đề khó khăn này.
Hắn giống như đang nói chuyện với mọi người nhưng cũng như đang nói vỡi chính mình, từ tốn nói:
- Mục đích, mục tiêu kiếp này của ta, trận chiến Tiên Thiên Hậu Thiên thật ra với ta không phải điều cần quá để tâm. Ta đấu với Tiên Thiên thần ma nhưng khởi đầu của Phục Hy thị ta chính là Tiên Thiên thần ma. Ta có lão tổ tông trợ giúp. Lôi Trạch, Hoa Tư, Hậu Thổ, Đại Toại, họ đều là Tiên Thiên thần ma, còn cả những Tiên Thiên Thần Vương như Càn Đô, Tướng Vương, Táng Linh giúp ta.
- Vì thế ta không phải chống lại Tiên Thiên thần ma, mục đích mục tiêu cả đời ta chỉ có một, đó chính là phục hưng Phục Hy thần tộc! Ta phấn đấu cả đời, dùng hết thần thông, trí tuệ! Giờ sự phục sinh, quật khởi của Phục Hy thần tộc có gì ngăn cản được?
Mọi người lặng lẽ lắng nghe. Các vị Địa Hoàng, Toại Hoàng cũng rửa tai lắng nghe.
Chung Nhạc giơ một ngón tay lên, chỉ Khởi Nguyên Đạo Thần, chỉ Hắc Bạch nhị đế, chỉ Luân Hồi Thánh Vương, chỉ Tứ Diện Thần, rồi chỉ bản thân.
- Khởi Nguyên đạo huynh, các vị đều muốn tiêu diệt Phục Hy thần tộc ta, nộ dịch Phục Hy thần tộc, biến bọn ta thành thức ăn, biến thành nô lệ không biết phản kháng. Vì thế các ngươi là trở ngại, mà ta cũng là trợ ngại, ta cũng là trở ngại cho sự phục hưng quật khởi của Phục Hy thần tộc.
Chung Nhạc suýt xoa nói:
- Ta quá mạnh, mạnh tới mức thiên địa, Đạo Giới này không thể chấp nhận.
Tứ Diện Thần hừ một tiếng, ltv thì nghiến răng ken két, Âm Phiền Huyên thì nhịn không được phì cười, những người khác cũng không kìm được cười nhỏ.
Chung Nhạc nói tiếp:
- Ta quá mạnh nên Đạo Giới muốn giết ta. Nhưng ta không thể vì Đạo Giới muốn giết ta mà lại sợ hãi. Vì sợ hãi sẽ kéo Phục Hy thần tộc và nhân tộc xuống sự hủy diệt. Hơn nưuã ta quá mạnh, mại tới mức Phục Hy thần tộc gần như không có kẻ địch. Vì thế chỉ cần ta vẫn còn thì Phục Hy thần tộc sẽ là đệ nhất thần tộc trong thiên hạ, không cần phải trở nên mạnh hơn, không cần phải lịch luyện đã có thể có được tài nguyên tốt nhất, bảo tàng dồi dào nhất thiên hạ này.
Thánh Vũ thị và Chung Hoàng Thần trầm mặc.
Lâu nay mọ nguy hiểm mà Phục Hy thần tộc phải đối mặt đều được một mình Chung Nhạc ngăn chặn. Những Tiên Thiên thần ma chết là do hắn trư fbỏ, Đại Tư Mệnh là do bị hắn phá đạo tâm, bọn Khởi Nguyên Đạo Thần cũng bị hắt đuổi đánh đến cùng. Chư thần trong thiên hạ cũng thần phục Chung Nhạc, không dám tạo phản, không dám có lòng dạ khác.
*****
Tử đệ Phục Hy thần tộc không có nhiều cơ hội lịch luyện, thiên hạ thái bình thì không sao, nhưng yếu điểm trong trận tai kiếp nỳ đã lộ ra, sức mạnh chỉnh thể của Phục Hy thần tộc thậm chí còn không bằng Hách Tư thị, không thể thu phục tất cả!
Nhưng Chung Nhạc nói mình trở thành trở ngại cho Phục Hy thần tộc phục hưng khiến hai thái tử bọn họ có chút không muốn thừa nhận!
Phụ hoàng đã hy sinh quá nhiều quá nhiều cho Phục Hy thần tộc, cuối cùng lại phủ nhận chính mình khiến họ khó lòng chấp nhận.
Chung Nhạc phủ nhận bản thân, là sự đả kích quá lớn đối với bọn Chung Hoàng Thần, nhưng đả kích lớn nhất có lẽ vẫn là Chung Nhạc.
Đó là mục tiêu, là lý tưởng cho hắn phấn đấu cả đời, hắn đã dốc hết tâm huyết cả đời hắn.
Cuối cùng hắn lại phát hiện mình trở thành trở ngại.
Hắn sẽ đau lòng tới mức nào?
Cảm nhận được điều đó mới là Thái Hoàng, mới là Thái Hoàng chân chính.
- Chủng tộc Chiến Thần là chiến đấu mà có, không phải chỉ dựa vào một cường giả chống đỡ, vì thế ta cũng là trở ngại.
Chung Nhạc nói tới đây, mỉm cời nói:
- Sau khi nghĩ thông điều này ta liền chợt hiểu ra, mọi thứ đều trở nên sáng lạng. Luân hồi của ta có thể gạt sang bên, sinh tử của ta cũng có thể tạm gạt sang bên. Ta không thể để sinh tử của ta ở trên đại nghiệp của chủng tộc!
Ánh mắt hắn nóng bỏng, rời mắt từ Khởi Nguyên Đạo Thần sang Tứ Diện Thần, rồi lại nhìn Hắc Đế, Bạch Đế, rồi nhìn Luân Hồi Thánh Vương, giọng nói cũng thêm vài phần gấp gáp:
- Ta chỉ cần trừ bỏ ngươi, ngươi, ngươi, ngươi và ngươi! Giết hết các ngươi thì mọi trở ngại cho sự phục hưng của Phục Hy thần tộc sẽ bớt đi hơn nửa! Trở ngại lớn nhất trừ bỏ rồi, đó là lúc ta chuyên tâm đối phó Đạo Giới và đạo quang của Đạo Giới!
Mấy người Khởi Nguyên Đạo Thần sắc mặt tối lại, sát khí càng ngày càng nặng.
Chung Nhạc thở dài:
- Giết các ngươi, tinh lực của ta sẽ có thể hoàn toàn dùng cho Đạo Giới. Đáng tiếc ta mãi chìm đắm vào giải trừ đạo quang Đạo Giới, giải trừ Hỗn Độn lạc ấn, ta đã quá coi trọng tính mạng bản thân, các ngươi cũng quá coi trọng tính mạng của ta, đến mức chết nhiều đạo hữu như vậy.
Hắn đứng dậy nói:
- Chỉ cần giết các ngươi là có thể giải quyết được vấn đề này. Chư vị, hom nay trẫm tiễn các ngươi lên đường. Luân Hồi đạo hữu, xin lỗi, ngươi là người đầu tiên lên đường.
Luân Hồi Thánh Vương sắc mặt kịch biến.
Chung Nhạc mỉm cười:
- Muốn giết Khởi Nguyên thì giết Thánh Vương trước. Sư huynh, Đại Toại, cá vị lão tổ nương nương, tiễn Luân Hồi Thánh Vương lên đường thôi.
Phong Hiếu Trung đứng dậy, Đại Toại, Lôi Trạch Cổ Thần, Hoa Tư nương nương và Hậu Thổ nương nương cùng đứng dậy. Phong Hiếu Trung thi lễ:
- Luân Hồi đạo hữu, mời!
Luân Hồi Thánh Vương cười ha hả:
- Muốn giết ta, thì phải hỏi Khởi Nguyên đạo huynh và Hắc Bạch nhị đế xem họ có đồng ý không đã!
Mười sáu cái đầu của hắn nhìn quanh, đột nhiên trong lòng lạnh toát, thấy không gian tách rời, vô số vì sao lấp loáng, đây là vũ trụ khác, là Thất Đạo Luân Hồi của Phong Hiếu Trung, hắn đã rơi vào Thần Tú Thất Đạo Luân Hồi của Phong Hiếu Trung.
Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần và Hắc Bạch nhị đế đều ở bên ngoài vũ trụ này.
Đại Toại, Lôi Trạch, Hoa Tư và Hậu Thổ nương nương hiện ra vây quanh hắn.
Luân Hồi Thánh Vương cười ha ha:
- Ta tinh thông Luân Hồi đại đạo, ta chính là Luân Hồi đại đạo, các ngươi không giết được ta đâu!
Uỳnh uỳnh!
Vô số đạo linh quang xuyên qua vũ trụ đan vào nhau, xuyên thủng Thần Tú Thất Đạo Luân Hồi của Phong Hiếu Trung.
Khóe mắt Luân Hồi Thánh Vương co giật, trong lòng hoảng loạn.
Đó là Luân Hồi Đằng.
Luân Hồi Đằng xếp cuối cùng trong cửu đại linh căn nhưng cũng là linh căn mạnh nhất, thậm chí có thể xuyên qua Đạo Giới, sau khi xuyên Đạo Giới mới sinh ra Luân Hồi đại đạo.
Sự xuất hiện của Luân Hồi đại đạo có thể nói liên quan rất lớn tới cây linh căn này.
Chung Nhạc cho toàn bộ Luân Hồi Đằng hiện ra chính là để dùng căn nguyên phá Luân Hồi đại đạo của hắn, triệt để tiêu diệt hắn.
- Muốn triệt để tiêu diệt ta sao, không thể nào!
Luân Hồi Thánh Vương gương mặt biến dạng, cười gằn:
- Cho dù ta có chết ở đây thì vẫn còn một ta khác còn sống. Hà ha, Luân Hồi sẽ không bị hủy diệt...
Bên ngoài Tổ Đình, Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần và Hắc Bạch nhị đế nhfin Chung Nhạc. Tứ Diện Thần cười:
- Trước trận đại chiến này bệ hạ để Luân Hồi Thánh Vương trị thương cho bọn ta có thể nói là không sáng suốt. Giờ lại điều đi Phong Đạo Tôn, Đại Toại, Lôi Trạch, Hoa Tư và Hậu Thổ lại càng thiếu sáng suốt. Bệ hạ muốn chết thế nào?
← Ch. 1484 | Ch. 1486 → |