Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0445

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0445: Kỳ phùng địch thủ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đồng dạng là năm đại Cực cảnh, Khoa Phụ Đỉnh chỉ có Cực cảnh Khai Luân Cảnh là chưa luyện thành, mà Chung Nhạc thì lại thiếu đi Cực cảnh của Đan Nguyên Cảnh và Pháp Thiên Cảnh. Nhưng hắn đã nghịch khai năm luân, mở ra Huyết Mạch Luân, tại Khai Luân Cảnh đã đạt được thành tựu hai loại Cực cảnh. Những Luyện Khí Sĩ khác, tu thành một loại Cực cảnh thôi cũng đã là thành tựu kinh thiên động địa rồi, mà hắn lại làm được cả hai loại.

Sở dĩ Khai Luân Cảnh khó có thể tu luyện tới Cực cảnh như vậy, chủ yếu là bởi vì Lục Đạo đã vỡ nát. Sáu đạo Bí cảnh Nguyên thần đối ứng với Lục Đạo Luân Hồi, trong đó đạo luân hồi thứ sáu đã hoàn toàn vỡ nát, khiến cho tu thành luân thứ sáu gần như không có bất kỳ khả năng nào. Mà nghịch khai năm luân cũng không dễ dàng như vậy, cần phải oanh mở hỗn độn trong đại não, nguy hiểm tầng tầng. Không có Thần Nhãn cường đại, căn bản là khó có thể làm được, tỷ lệ tử vong cực cao. Bởi vậy, hai loại Cực cảnh của Khai Luân Cảnh ngược lại là hai loại khó khăn nhất trong toàn bộ các cảnh giới. Bất luận tu thành loại nào cũng đủ để tiếu ngạo Côn Lôn. Đồng dạng là năm đại Bí cảnh, rốt cuộc ai mạnh ai yếu?

Sắc mặt Khoa Phụ Đỉnh ngưng trọng, nhục thân đột nhiên cấp tốc thu nhỏ lại. Nhục thân hắn càng nhỏ, lực lượng lại càng tập trung hơn, giao phong với cường giả đẳng cấp như Chung Nhạc, phần thắng cũng sẽ càng lớn hơn.

Nhục thân hắn thu nhỏ lại tới tận cùng, nhưng vẫn có chiều cao hơn hai trượng, còn cao hơn Chung Nhạc gần gấp đôi. Người khác trong chiến đấu cầu thân thể lớn, nhục thân biến hóa càng lớn càng tốt, mà hắn trái lại cầu nhỏ, nhục thân thu nhỏ lại, lực lượng mạnh mẽ không gì không phá nổi.

- Hậu Thổ Sơn Hà Đỉnh!

Khoa Phụ Đỉnh quát khẽ một tiếng, trong cơ thể chậm rãi xuất hiện thêm càng nhiều chuỗi văn lộ Đồ đằng hơn. Những chuỗi văn lộ Đồ đằng này phảng phất là một bộ với bao cổ tay của hắn. Bao cổ tay của hắn hợp thành phần chân đỉnh, mà thân thể hắn chính là phần thân đỉnh, bên ngoài thân đỉnh thể hiện đầy hoa văn sơn hà, đại địa mạch lạc. Đây chính là Đồ đằng Đại Địa, giống như một bộ khải giáp dán sát ngoài mặt thân thể hắn. Mà hai tay cầm của cự đỉnh chính là phần mũ giáp. Hai cái tay cầm giống như một cặp cánh cắm ở hai bên mũ giáp che lại hai vành tai. Trong cơ thể hắn phảng phất như có địa hỏa vô cùng vô tận thiêu đốt hừng hực, giống như muốn thiêu đốt toàn bộ vạn vật, rèn đúc hỏa lô, cung cấp cho hắn năng lượng vô cùng vô tận.

Khóe mắt Chung Nhạc khẽ nhảy lên một cái, ngay sau đó khôi phục lại bình thường. Trong nháy mắt vừa rồi, hắn còn tưởng rằng Hậu Thổ Sơn Hà Đỉnh của Khoa Phụ Đỉnh là Thần binh chân chính. Nhưng hiện tại hắn đã nhìn ra được, ngoại trừ phần bao cổ tay của Khoa Phụ Đỉnh ra, bộ phận bảo vệ đùi, khải giáp trước ngực, sau lưng, khải giáp bảo hộ phần gáy, thắt lưng... toàn bộ đều là chuỗi văn lộ Đồ đằng hình thái từng kiện từng kiện Thần binh, cũng không phải là Thần binh chân chính. Nếu quả thật là Thần binh chân chính, vậy trận chiến này cũng không cần phải đánh nữa rồi.

Hậu Thổ Sơn Hà Đỉnh chân chính tất nhiên là Thần binh lợi khí cực kỳ đáng sợ, là Hồn binh cấp bậc Thánh khí trấn tộc, hơn nữa lại còn là một bộ. Nếu để cho Khoa Phụ Đỉnh mặc lên người, vậy căn bản không có khả năng đánh vỡ được tầng phòng ngự của hắn.

Nhưng chẳng biết tại sao, Khoa Phụ Đỉnh chỉ đạt được một kiện bao cổ tay, cũng không có những bộ vị khác của Hậu Thổ Sơn Hà Đỉnh. Nhưng dù vậy, hắn cũng đã là tồn tại mạnh nhất trong cùng cảnh giới mà Chung Nhạc từng tiếp xúc qua, so với Diêm Chấn còn mạnh hơn rất nhiều, hoàn toàn có thể tranh phong với Cự bá Chân Linh Cảnh.

Mặc dù bao cổ tay của hắn không phải là một thể với những văn lộ Đồ đằng khác, nhưng lại đều là dùng công pháp giống nhau làm căn cơ, hẳn là có tác dụng tăng cường rất lớn đối với bao cổ tay, khiến cho uy năng của kiện Thần binh này có thể nở rộ đến mức tận cùng. Hơn nữa, kiện bao cổ tay này có thể tùy tiện chạy loạn trong cơ thể hắn, có thể xuất hiện ở bất kỳ địa phương nào, gia trì lực lượng và uy năng thần thông của hắn, đây mới là chỗ đáng sợ nhất.

Chung Nhạc hút mạnh một hơi, vô số chuỗi văn lộ Đồ đằng tung bay, xoay tròn xung quanh hắn, biến thành một cái chuông lớn bán trong suốt. Chính là Thiếu Hạo Chung!

Đương!

Hai người va chạm với nhau, một quyền Khoa Phụ Đỉnh oanh kích kia giống như thiên lôi va chạm với địa hỏa, lôi âm ầm ầm cộng thêm địa hỏa cuộn trào mãnh liệt, giống như núi lửa phun trào hung mãnh, một quyền đã khiến cho Thiếu Hạo Chung vỡ thành từng mảnh, nắm tay chí cương chí mãnh, ầm ầm đánh về phía Chung Nhạc.

Hai tay Chung Nhạc ôm tròn, Thần Ma Thái Cực Đồ hiện ra, cố gắng đón đỡ một quyền này của hắn. Thần Ma Thái Cực Đồ cơ hồ rạn nứt, nhưng vẫn không tan rã, kéo một quyền này của Khoa Phụ Đỉnh vào trong đồ luyện hóa. Thái Cực Âm Dương biến hóa, triệt tiêu lực lượng của Khoa Phụ Đỉnh.

Bàn tay còn lại của Khoa Phụ Đỉnh vỗ mạnh lên trên Thái Cực Đồ, Thái Cực Đồ nhất thời chia năm xẻ bảy. Mà lúc này, trong quang luân sau đầu Chung Nhạc, kim kiếm bằng vũ chìm nổi lên xuống, đột nhiên giống như thiểm điện bắn thẳng ra, chém về phía cái đầu Khoa Phụ Đỉnh.

Đỉnh văn hộ thể của Khoa Phụ Đỉnh nhất thời nứt ra, văn lộ Đồ đằng thiên sơn vạn thủy bên ngoài thân thể nhao nhao tan rã. Bao cổ tay của hắn xuất hiện trên đỉnh đầu, ngăn cản một kiếm tất sát của Chung Nhạc, chấn bay kim kiếm bằng vũ.

Chung Nhạc khom người bái một cái, Thần Ma Thái Cực Đồ vạn thần đều hiện, nhất tề triều bái tế tự. Hai tay Khoa Phụ Đỉnh hóa chưởng, đánh ra mấy ngàn chưởng về phía trước. Mỗi khi đánh ra một chưởng, năm ngón tay đều nhảy lên, lưu lại trên không trung một đạo hư ảnh. Trong mơ hồ, vô số bàn tay và đầu ngón tay phảng phất như nối thành một phiến Đại lục, đầu ngón tay chính là từng ngọn từng ngọn núi non.

Đại Địa Vô Lượng! Đại thần thông của Khoa Phụ Thần Tộc!

Thanh âm nổ vang ầm ầm truyền tới, Chung Nhạc với Khoa Phụ Đỉnh nhất tề rên lên một tiếng, hai chân hai người cũng không nhúc nhích, nhưng thân thể hai người đều bị lực lượng khổng lồ bức lui, vạch ra trên mặt đất bốn vệt vết chân thật sâu.

- Phốc!

Chung Nhạc phun ra một ngụm máu tươi, lắc mình nhào tới phía trước, giơ tay lên chém xuống phần cổ của Khoa Phụ Đỉnh. Ngoài mặt làn da hắn tuôn trào ra từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng tinh tế, vô cùng nhỏ bé. Nếu cẩn thận nhìn kỹ, sẽ có thể nhìn ra được, ngoài mặt bàn tay hắn xuất hiện hư ảnh từng tôn từng tôn Thần Ma, cực kỳ nhỏ bé, mắt thường cơ hồ không thể phát giác. Hắn đã luyện thần thông tới mức nhỏ như giới tử, dùng cái này để đề thăng uy lực cận chiến. Đồng thời, kim kiếm bằng vũ cũng từ trên không trung chém xuống, kiếm quang ào ào trút xuống như mưa, chém về phía các nơi khắp toàn thân Khoa Phụ Đỉnh.

Hai người một lần nữa va chạm, lần này cũng không dùng tới đại thần thông. Chung Nhạc luyện thần thông tới bên ngoài thân thể, mà Khoa Phụ Đỉnh cũng như vậy, hai người dùng nhanh đánh nhanh, tốc độ xuất kích càng lúc càng nhanh, quyền chưởng giao thoa, chân chân đan xen, lôi âm cuồn cuộn. Kim kiếm bằng vũ của Chung Nhạc thì lại không ngừng bay loạn, tìm kiếm kẽ hở của Khoa Phụ Đỉnh. Mà bao cổ tay của Khoa Phụ Đỉnh cũng chạy loạn khắp nơi, không ngừng hiện ra, ngăn cản công kích của kim kiếm bằng vũ.

Tốc độ công kích của hai người càng lúc càng nhanh hơn. Chung Nhạc đột nhiên lắc mình lóe lên, từng cánh từng cánh tay mọc ra, tám cánh tay giống như cuồng phong bạo vũ công kích, sau đầu lại hiện ra hư ảnh Tinh Thiềm, mãng cổ rống lớn, cuồng bạo tới cực điểm.

Khoa Phụ Đỉnh cũng đồng dạng cuồng bạo, thân thể lay động, trên cổ mọc ra thêm hai cái đầu nữa, đồng thời mở miệng rống lớn, khí thổ như kiếm chém về phía Chung Nhạc. Dưới nách hắn cũng mọc ra bốn cánh tay, dưới khố mọc ra hai cái chân, biến thành ba đầu sáu tay bốn chân. Khoa Phụ Đỉnh một chân đứng vững, ba cái chân còn lại như cuồng phong bạo vũ đá về phía Chung Nhạc, bốn cánh tay oanh kích như mưa rơi về phía Chung Nhạc.

Một thanh âm chấn động thật lớn vang lên, Chung Nhạc và Khoa Phụ Đỉnh đồng thời bay ngược về phía sau, rơi rụng giống như vẫn thạch đập vào đại địa vậy, đập ra trên mặt đất hai cái hố to. Ngay cả kim kiếm bằng vũ cũng bị đánh bay, rơi xuống sau người Khoa Phụ Đỉnh.

*****

Hai người từ dưới hố bò lên. Hai chân Chung Nhạc gãy rời. Mà Khoa Phụ Đỉnh thì phần lồng ngực bị đánh vỡ tan tành, lộ ra trái tim. Chỗ buồng tim còn có mấy cái lỗ kiếm, là bị Kiếm khí của Chung Nhạc xuyên thấu.

- Bất Tử Chi Thân?

Chung Nhạc và Khoa Phụ Đỉnh đồng thời thốt lên, gắt gao nhìn chằm chằm đối phương. Trái tim của Khoa Phụ Đỉnh đang tự mình chữa trị, mà hai chân Chung Nhạc cũng đang nhanh chóng sinh trưởng trở lại.

- Hô...

Chung Nhạc thở ra một ngụm khí lạnh, sắc mặt ngưng trọng. Bất Tử Chi Thân của hắn là đến từ Quỳ Long Thần Tộc. Trên Tổ Tinh, ngoại trừ Quỳ Long Thần Tộc ra, hắn còn chưa từng gặp qua chủng tộc nào khác sử dụng qua pháp môn nhục thân bậc này. Không ngờ đi tới Côn Lôn Cảnh, lại gặp được môn công pháp này trên người Khoa Phụ Thần Tộc.

- Đối thủ thật cường đại!

Hắn nhất thời cảm giác được áp lực, áp lực vô cùng to lớn. Cho tới bây giờ, hắn vẫn chưa sử dụng qua chân thân Phục Hy. Chân thân Phục Hy chính là đòn sát thủ của hắn. Nếu sử dụng ra chân thân Phục Hy, chiến lực của hắn tuyệt đối sẽ càng mạnh hơn. Nhưng ở nơi này có Ngũ Chỉ Sơn trấn áp, là khởi nguyên địa phương của nguyền rủa. Tồn tại tà ác đã thi triển huyết mạch nguyền rủa ở chỗ này, phong ấn lại Phục Hy Thần Tộc. Chung Nhạc cũng không biết nếu chính mình sử dụng chân thân Phục Hy ở chỗ này sẽ có hậu quả gì không. Nhưng lúc này đối mặt với Khoa Phụ Đỉnh, hắn lại có ý niệm sử dụng chân thân Phục Hy.

Chung Nhạc thử thôi động chân thân Phục Hy, nhục thân vừa mới định biến hóa, nhất thời cảm giác được năng lượng quỷ dị trong Ngũ Chỉ Sơn khẽ ba động, vội vàng ngừng lại biến hóa nhục thân, khẽ nhíu mày. Hiện tại hắn có thể khẳng định, nếu sử dụng chân thân Phục Hy ở chỗ này, nhất định sẽ sinh biến. Ba động quỷ dị trong Ngũ Chỉ Sơn tất nhiên sẽ trực tiếp diệt sát hắn.

Mà sắc mặt của Khoa Phụ Đỉnh cũng cực kỳ ngưng trọng. Hắn cũng là lần đầu tiên gặp được Luyện Khí Sĩ có thể chiến đấu không phân cao thấp với hắn trong cận chiến, thậm chí còn khiến cho hắn bị thương. Hơn nữa, gã Luyện Khí Sĩ này lại còn là có cảnh giới tương đương với hắn. Khoa Phụ Thần Tộc, nhục thân chính là vô địch, luyện thành Bất Tử Chi Thân là chuyện đương nhiên. Nhưng Chung Nhạc vậy mà cũng đã luyện thành Bất Tử Chi Thân, không phân cao thấp với hắn. Cuộc chiến này, hắn không chiếm được bất cứ tiện nghi gì.

Đương nhiên, hắn bất đồng với Tông sư Võ đạo. Tông sư Võ đạo theo đuổi chính là nhục thân và võ lực chí cường, không dùng thủ đoạn thần thông. Mà thần thông của Khoa Phụ Thần Tộc đồng dạng cũng không kém, hơn nữa tốc độ lại cực nhanh. Nếu nhục thân Chung Nhạc không địch lại, liều mạng chống đỡ thần thông với hắn, thật sự chưa chắc có thể đánh thắng được. Mà hiện tại, nhục thân Chung Nhạc cực kỳ mạnh mẽ, thần thông đồng dạng cũng là vô cùng tinh xảo, không khỏi khiến cho Khoa Phụ Đỉnh cực kỳ kinh hãi. Đối phương có Bất Tử Chi Thân, đó là nói muốn giết chết hắn, độ khó khăn so với trước đây chính là cao hơn gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần.

Oanh!

Thân thể hai người khẽ động, lại một lần nữa va chạm mạnh với nhau. Trong quang luân sau đầu Chung Nhạc hiện ra Quỳ Long Thần Cổ, thùng một tiếng nổ vang, chấn cho Khoa Phụ Đỉnh đầu váng mắt hoa, trong lòng biết không ổn. Chỉ thấy Quỳ Long Thần Cổ không ngừng thùng thùng chấn động, mà kim kiếm bằng vũ lại nhân cơ hội chém xuống.

Toàn thân Khoa Phụ Đỉnh quay cuồng văn lộ Đồ đằng, ngăn cản oanh kích của Quỳ Long Thần Cổ, xoay người bỏ đi, cười hắc hắc nói:

- Có mấy phần thực lực! Ta kém ngươi một kiện Thần binh, ngày khác trở lại nhất quyết cao thấp!

Hắn sãi bước phóng chạy, tốc độ cực nhanh, trong lúc lóe người đã chạy tới bên cạnh Xích Nguyệt, đang muốn mang theo Xích Nguyệt rời đi, nào ngờ chỉ thấy nàng thiếu nữ này đã bỏ mình, chỗ mi tâm xuất hiện một lỗ máu, hẳn là kiếm thương, trong lòng không khỏi giật mình:

- Nguy rồi! Vừa rồi ta mãi lo đại chiến với kẻ này, đã quên mất bảo hộ Nguyệt Công chúa, khiến cho nàng bị hắn một kiếm giết chết!

Trước đây hắn còn nói qua sẽ bảo vệ sự an toàn của Xích Nguyệt, không nghĩ tới vừa rồi mãi lo giao chiến với Chung Nhạc, trong lúc nhất thời không cẩn thận đã để cho Chung Nhạc dùng Kiếm khí giết chết Xích Nguyệt.

- Ừm! Hẳn là vừa rồi trong nháy mắt ta và hắn đồng thời bị thương, kiếm của hắn văng tới sau lưng ta, nhân cơ hội phát ra Kiếm khí giết chết Xích Nguyệt!

Khoa Phụ Đỉnh ôm lấy thi thể Xích Nguyệt nhanh chân bỏ đi, không chút dừng lại, một đường phóng chạy, trong lòng thầm nghĩ:

- Đây là một gia hỏa tâm tư kín đáo, tuyệt đối không thể xem thường! Thần binh trong tay hắn chưa chắc đã nhiều hơn ta. Trong Kim Uyển, ta đã giết chết không ít đối thủ, đạt được mấy kiện Thần binh, chỉ là còn chưa tế luyện thành công. Đợi sau khi tế luyện thành công, lại quay về tính toán khoản nợ này! Dù sao, giết chết hắn cũng không phải là chính sự, đoạt lấy Bàn Đào Thần Quả mới là chính sự, tội gì phải liều mạng đánh sống chết với hắn?

Chung Nhạc nhìn thấy Khoa Phụ Đỉnh ôm lấy thi thể Xích Nguyệt bỏ chạy, không khỏi ngẩn ra, trong lòng thầm khen:

- Là một gia hỏa thông minh! Hắn muốn chiếm lấy bản đồ Bàn Đào Viên của Xích Nguyệt, tìm được mấy gốc Bàn Đào Thần Thụ cổ lão nhất kia...

Hắn cũng không có đuổi theo. Tốc độ của Khoa Phụ Đỉnh quá nhanh, truy tinh trục nguyệt. Hơn nữa, cho dù có đuổi kịp Khoa Phụ Đỉnh, Chung Nhạc cũng không có mười phần nắm chắc có thể lưu hắn lại.

- Sau khi Nguyên đan ta cửu chuyển thành công, hẳn là sẽ có thể đánh chết hắn a?

Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1489)