Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0576

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0576: Viện quân
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Chung Nhạc ưỡn thẳng sống lưng, đối diện với Bát Long Trấn Thiên Phủ một lần nữa oanh kích thẳng tới, mỉm cười nói:

- Đại Sư Tử, cố gắng kiên trì thêm một hồi, nói không chừng ngươi sẽ có thể tu thành Nguyên thần Thuần dương rồi!

Sư Bất Dịch cũng ưỡn thẳng thân thể, cố gắng thôi động pháp lực. Đột nhiên chín cái đầu mở miệng phun ra một ngụm máu, phun ra máu dơ bên trong buồng phổi, há miệng thở hổn hển, nói:

- Ta đã không được rồi, chiến đấu không nổi nữa rồi! Ngươi thì sao?

Chung Nhạc quát lớn một tiếng, mạnh mẽ đón đỡ công kích của đám Thần Ma bát phương. Chân Linh Tiên Thiên Kim Ô mạnh mẽ xé tan một tôn Thần Linh. Đồng thời, trong Bí cảnh Nguyên thần, một sợi dây lụa trắng tinh bay ra. Sợi dây lụa đón gió tung bay, nghênh đón công kích của Bát Long Trấn Thiên Phủ, lạnh lùng nói:

- Ta tạm được! Vẫn còn có chút dư lực!

Sợi dây lụa kia va chạm với Bát Long Trấn Thiên Phủ, chỉ thấy Bát Long từ trong Trấn Thiên Phủ bay ra, vươn ra Long trảo, chụp về phía sợi dây lụa kia.

Xuy!

Đột nhiên, móng vuốt của tám con Hỏa Long trên Trấn Thiên Phủ nhao nhao bị chém đứt. Sợi dây lụa kia giống như một đạo đao khí, chém xuống Bát Long Trấn Thiên Phủ, vậy mà có thể chém vào kiện Thánh khí Trấn Thiên Phủ này.

Bát Long Trấn Thiên Phủ vốn dĩ đã bị trọng thương trong trận chiến Thần Hoàng Lăng tại Tây Hoang, bị đánh tới mức rách nát tả nơi, hiện tại lại càng là họa vô đơn chí, uy năng lại một lần nữa bị tổn hại.

- Đó là cái gì?

Sắc mặt đám người Hạ Tông chủ, Chúc Dung Nhan Khâm nhất thời đại biến, chỉ thấy sợi dây lụa kia cắt vào trong Bát Long Trấn Thiên Phủ một đoạn lớn. Ngay cả Thánh khí cũng không thể ngăn cản, cơ hồ là muốn cắt đứt đôi kiện Thánh khí này.

Sợi dây lụa này chính là khí Tiên Thiên Thái Âm do Nguyệt Thần lúc trước tặng cho Chung Nhạc, báo đáp ân cứu mạng của hắn. Khí Tiên Thiên Thái Âm mặc dù không bằng Tiên Thiên Thái Âm Thần Thủy, nhưng dù sao cũng là vật Tiên Thiên, bản nguyên của Tiên Thiên Nguyệt Thần, không phải là kiện Thánh khí Bát Long Trấn Thiên Phủ vốn đã bị thương nặng này có khả năng sánh bằng.

- Mau mau thu hồi Thánh khí!

Sắc mặt Hạ Tông chủ vàng như đất, vội vàng cao giọng quát lớn.

Bát Long Trấn Thiên Phủ gào thét bay ngược trở về. Chung Nhạc cũng bị lực phản chấn đánh cho thất khiếu chảy máu, thân thể không ngừng lay động. Hắn giơ tay lên thu hồi đạo khí Tiên Thiên Thái Âm kia, nhịn không được lại phun ra một ngụm tiên huyết nữa.

Khí Tiên Thiên Thái Âm hiển nhiên rất lợi hại, nhưng kẻ thôi động đạo khí Thái Âm này lại là hắn. Chống lại Bát Long Trấn Thiên Phủ, hắn cần phải thừa nhận lực phản chấn của Bát Long Trấn Thiên Phủ. Thương thế của hắn vốn dĩ đã rất nặng, hiện tại tự nhiên lại càng nặng hơn, không bị lực phản chấn đè chết đã rất may mắn rồi.

Cặp mắt Chúc Dung Nhan Khâm chớp động, nhìn về phía Tế đàn của Côn Bằng Thần Tộc. Chỉ thấy đám cường giả của Côn Bằng Thần Tộc sau khi thu hồi Thần Dực Đao, cũng không lập tức rời khỏi, mà chỉ là tiếp tục quan sát. Nàng đột nhiên ôn nhu nói:

- Côn Đại tiên sinh, Bằng Đại tiên sinh! Vì sao hai vị sư huynh lại bàng quan đứng xem như vậy? Chung Sơn thị nhiều lần giết chết cường giả Côn Bằng Thần Tộc các ngươi, thậm chí còn lấy trộm Thánh khí Thần Tộc của các ngươi, tính tình của hai vị sư huynh thật sự tốt như vậy sao?

Trong lòng Côn Đại tiên sinh và Bằng Đại tiên sinh cực kỳ tâm động. Giữa Chung Nhạc và Côn Bằng Thần Tộc quả thật có thâm cừu đại hận không thể hóa giải. Bất quá, Tây Hoang có quy củ của Tây Hoang, lần này là Chung Nhạc ước chiến với các Thần Tộc Tây Hoang, nếu bọn họ tùy tiện nhúng tay vào, chính là phá hư quy củ.

Đây không phải là thù riêng, mà là cuộc chiến tôn nghiêm của Tây Hoang và Nhân Tộc. Nếu Côn Bằng Thần Tộc tùy tiện nhúng tay vào, Côn Đại tiên sinh và Bằng Đại tiên sinh cũng lo lắng các Thần Tộc Tây Hoang sẽ vì vậy mà khó chịu, vì vậy bọn họ cũng có chút chần chờ.

- Lần này là cơ hội tốt để suy yếu thực lực của Thần Tộc Tây Hoang và Nhân Tộc Đại Hoang, chúng ta không cần tham dự vào!

Côn Đại tiên sinh đột nhiên truyền âm, nói. Trong lòng Bằng Đại tiên sinh nghiêm nghị, nhất thời hiểu rõ ý hắn, cười ha hả, nói:

- Đa tạ hảo ý của Chúc Dung phu nhân! Chỉ là đây là chuyện riêng của Tây Hoang, chúng ta không dám đi ngược lại quy củ! Chúng ta đi thôi!

Tế đàn của Côn Bằng Thần Tộc nâng đỡ Thần Dực Đao bay lên. Đám cường giả Côn Bằng Thần Tộc vây quanh tòa Tế đàn này, bay ra ngoài Thần Chiến Chi Địa. Trong lòng Côn Đại tiên sinh và Bằng Đại tiên sinh còn đang vui vẻ, đột nhiên chợt nghe từ xa xa truyền tới một tiếng Long ngâm vang vọng. Một thanh Thần kiếm giống như một con Bàn Long từ từ bay lên, soạt một tiếng chém thẳng về phía Thần Dực Đao.

- Bàn Long Kiếm của Long Tộc!

Sắc mặt đám cường giả Côn Bằng Thần Tộc kịch biến, vội vàng tế tự Thần Dực Đao. Uy năng Thần Dực Đao nhất thời tăng vọt, giống như cặp cánh Côn Bằng mở ra, nghênh đón Bàn Long Thần Kiếm.

Hai kiện Thánh khí trấn tộc va chạm với nhau, uy năng khủng bố thổi quét ra bốn phương tám hướng. Thần Dực Đao nhất thời bay về phía sau hơn vạn dặm.

Côn Bằng Thần Tộc và Long Tộc vốn là kẻ thù truyền kiếp. Lúc trước, nửa thanh Thần Dực Đao rơi vào trong tay Chung Nhạc, bên phía Long Tộc tự nhiên rất nguyện ý nhìn thấy một màn này. Hiện tại Thần Dực Đao khôi phục lại như lúc ban đầu, quay trở về trong tay Côn Bằng Thần Tộc, Long Tộc tự nhiên là sẽ không ngồi yên bàng quan, tất nhiên là sẽ xuất thủ cướp lấy thanh Thần đao này.

Đột nhiên, bầu trời chợt tối sầm lại. Chỉ thấy không gian ầm ầm chấn động, một con Đại Côn to lớn khôn cùng hiện ra ngay phía sau Thần Dực Đao, mỗi một con mắt đều có phương viên hơn mười dặm. Chính là Côn Hầu Chi Linh!

Linh của Côn Hầu vậy mà cũng xuất hiện tại Thần Chiến Chi Địa này, toàn thân lan tỏa khí tức khủng phố vô biên. Lúc trước, hắn bị Ích Tà Thần Hoàng và Hiên Viên Kiếm đánh trọng thương, bỏ chạy lên Mộc Diệu Tinh lánh nạn, hiện tại không ngờ chẳng biết lúc nào đã quay trở về Tổ Tinh, chỉ là mãi vẫn luôn ẩn nấp không xuất hiện. Lúc này nhìn thấy Long Tộc muốn xuất thủ đoạt đao, Côn Hầu lập tức hiện thân.

Thân thể con Đại Côn này đại biến, từ thân cá đột nhiên hóa thành Kim Sí Đại Bằng. Kim Sí Đại Bằng lắc mình bay lên, hóa thành một tôn Thần Linh đầu chim thân người chân chim trảo chim lưng mọc cặp cánh, vươn tay chụp lấy Thần Dực Đao.

Uy năng thanh Thần Dực Đao trong tay hắn nhất thời tăng vọt, không chỉ gấp mấy chục lần khi ở trong tay Chung Nhạc, uy lực đáng sợ tới cực điểm. Một đao đón gió nhất thời chém bay Bàn Long Thần Kiếm. Ngay sau đó, Côn Hầu vỗ cánh bay lên, giơ tay chém xuống. Tay lên đao xuống, trong nháy mắt đã bổ ra không biết bao nhiêu ánh đao, hết thảy đều chém xuống Bàn Long Kiếm, gần như muốn chém gãy nát Bàn Long Kiếm.

Năm xưa, Côn Hầu bại trong tay Long Hầu, toàn chủng tộc bị trục xuất ra khỏi Tổ Tinh, lưu đày tới Mộc Diệu Tinh. Đây chính là thâm cừu đại hận. Bất luận là Long Tộc hay là Côn Bằng Thần Tộc, đều có ý muốn mãnh liệt muốn tiêu diệt đối phương.

Mà lúc này, lại có một đạo Long ngâm vang vọng, một cái Long trảo vươn ra khỏi không gian, bắt lấy Bàn Long Kiếm. Chỉ thấy Long Hầu đầu rồng thân người cất bước đi ra khỏi không gian. Trong bầu trời xa xăm, một tòa Tế đàn hoành đại từ từ xuất hiện. Rất nhiều cường giả Long Tộc nâng đỡ Tế đàn phiêu phù giữa không trung, vạn long tung bay, không ngừng vờn quanh triều bái Tế đàn.

Hai tôn Thần Hầu Chi Linh tao ngộ, cừu nhân gặp mặt đặc biệt đỏ mắt, giết tới long trời lở đất.

*****

Trên Toại Thụ, Sư Bất Dịch nhìn thấy một màn này, không khỏi rùng mình một cái, trong lòng vẫn còn sợ hãi, run rẩy không thôi. Hắn căn bản chưa từng nghĩ qua, không ngờ Côn Hầu cũng đang ẩn nấp trong Thần Chiến Chi Địa, chờ đợi đoạt lại Thần Dực Đao từ trong tay Chung Nhạc.

Nếu Côn Bằng Thần Tộc tế tự Thần Dực Đao, cũng không thể cướp đi nửa thanh Thần đao từ trong tay Chung Nhạc, sợ rằng tôn Thần Hầu này sẽ đích thân xuất thủ rồi. Nếu Côn Hầu đích thân xuất thủ, đây tuyệt đối chính là tử kỳ của bọn họ.

- Lẽ nào Chung Sơn thị cũng nghĩ tới Côn Hầu đang ẩn nấp ở phụ cận, cho nên mới cố ý để cho Côn Bằng Thần Tộc thu lại Thần Dực Đao?

Sư Bất Dịch nhìn về phía Chung Nhạc, chỉ thấy Chung Nhạc tựa hồ không có chút kinh ngạc nào đối với việc Côn Hầu xuất hiện ở đây, vẫn như cũ ra sức chém giết với Thần Linh các tộc. Côn Hầu xuất hiện, Long Tộc đoạt đao tựa hồ cũng đều nằm trong sự dự liệu của hắn.

- Gia hỏa này thật đáng sợ! Nói không chừng, hắn thật sự nắm chắc có thể giết ra Tây Hoang a!

Trong lòng Sư Bất Dịch lại đốt lên ngọn lửa hy vọng, dốc hết toàn lực, cật lực chém giết với Chư Thần trên Toại Thụ.

- Tế phẩm thứ hai trăm lẻ tám!

Thân thể Chung Nhạc lắc lư, đưa tay lau đi vết máu trên khóe miệng, thấp giọng nói. Trong tầng tầng quang luân sau đầu hắn, bên trong cây đèn đồng đã trấn áp hai trăm lẻ tám tôn Thần Linh cùng Thần Minh, cùng với Linh của Hiếu Mang Lão tổ trong cái đầu người của Phong Vô Kỵ.

- Tế phẩm vẫn chưa đủ! Vẫn còn xa lắm mới đủ!

Trên Toại Thụ, đám Chư Thần vẫn tiếp tục nhao nhao giết về phía hắn. Thần Nhân Võ Đạo Hạ thị bị thức tỉnh lại, hai tôn Thần Nhân Võ Đạo cận thân chém giết với hắn, cực kỳ hung hiểm. Mà Sư Bất Dịch thì đã sớm ngã xuống, bị hắn thu vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình. Trên cây Toại Thụ này, chỉ còn lại có một mình hắn vẫn tiếp tục kiên trì.

- Tế phẩm thứ hai trăm lẻ chín!

Chung Nhạc khom người bái một cái, đánh nát một tôn Thần Linh. Cây đèn đồng phát ra một cỗ hấp lực, hút tôn Thần Linh vỡ nát kia vào trong cây đèn.

Oanh! Oanh!

Sau lưng hắn trúng phải công kích của hai tôn Thần Nhân Võ Đạo, Bất Tử Chi Thân cơ hồ tan rã, thân bất do kỷ từ trên không Toại Thụ té thẳng xuống dưới. Một nhánh cây Toại Thụ xoắn tới, soạt một tiếng quấn lấy hắn, đặt hắn lên trên một cành cây vô cùng thô to.

Chung Nhạc nuốt xuống ngụm máu tươi xông lên cổ họng, liên tục phóng chạy như bay. Tế phẩm vẫn còn chưa đủ, hắn cần phải tiếp tục giết nữa, tiếp tục chiến đấu nữa. Trận chiến này không có thắng bại, chỉ có sống hoặc chết. Hoặc là hắn giết ra khỏi Thần Chiến Chi Địa, hoặc là hắn chết ở chỗ này.

Mà giữa không trung, cuộc chiến giữa Côn Hầu và Long Hầu so với cuộc chiến trên Toại Thụ càng kịch liệt hơn, uy năng bộc phát ra cũng càng mạnh hơn. Hai đối thủ một mất một còn gặp nhau, đã không còn tôn địch nhân chung Ích Tà Thần Hoàng nữa, tự nhiên là phải phân ra một trận thắng bại sinh tử.

Xa xa, đám cường giả Côn Bằng Thần Tộc và Long Tộc xoay quanh Tế đàn của tộc mình, không ngừng triều bái tế tự. Thanh âm tế tự to rõ vang vọng khắp Thần Chiến Chi Địa. Lại có cường giả của các tộc Tây Hoang xoay quanh từng tòa từng tòa Tế đàn, tiến hành triều bái tế tự, thanh âm tế tự càng lúc càng to rõ hơn.

Đám người Hạ Tông chủ và Chúc Dung Nhan Khâm không rảnh quan sát trận chiến giữa Côn Hầu và Long Hầu. Mặc dù Trọng Lê Thần Tộc và Long Tộc cũng là cừu địch, thậm chí còn kết minh với Côn Bằng Thần Tộc để đối kháng Long Tộc. Nhưng ánh mắt đám người Hạ Tông chủ thì luôn gắt gao nhìn chằm chằm về phía Chung Nhạc trên Toại Thụ, không hề có chút ý tứ sẽ giúp đỡ Côn Hầu. Chỉ thấy thân hình Chung Nhạc thoáng lảo đảo, không còn vững chắc như trước đây nữa, nhãn tình hai phu phụ không khỏi sáng lên.

- Tới lúc rồi!

Chúc Dung Nhan Khâm mỉm cười nói:

- Pháp lực hiện tại của hắn hẳn là không tế khởi được đạo khí thể kỳ quái kia nữa!

Hạ Tông chủ gật đầu, chợt quát lớn một tiếng:

- Mọi người nghe lệnh, triều bái Bát Long Trấn Thiên Phủ!

Đám cường giả Hạ thị, Chúc Dung thị nhất thời gật đầu một cái, tiến hành cầu chúc triều bái về phía Bát Long Trấn Thiên Phủ. Uy năng thanh Thần phủ này một lần nữa tăng vọt, đại phủ thôn thiên, Bát Long ngẩng đầu, từ từ bay lên. Đây chính là một kích tất sát!

Lúc này, Chung Nhạc đã là dầu hết đèn tắt. Một kích này tất nhiên có thể chém gãy Toại Thụ, khiến cho Chung Nhạc không còn sức chiến đấu tiếp, tất nhiên sẽ bị Chư Thần giết chết.

- Lên!

Hai phu phụ Hạ Tông chủ và Chúc Dung Nham Khâm đột nhiên khom người, bái một cái về phía Bát Long Trấn Thiên Phủ. Thanh Thần phủ này nhất thời đảo ngược, Bát Long đầu dưới thân trên, uy năng xé rách thiên địa, gào thét chém thẳng về phía Toại Thụ.

- Đừng mơ tưởng!

Một tiếng quát nhẹ vang lên. Đột nhiên, bốn tấm đại kỳ xuất hiện, đại kỳ tung bay. Tấm đại kỳ hình tam giác mở ra phương viên lên tới ngàn dặm. Bốn tấm đại kỳ rất nhanh đã biến thành bốn cái môn hộ. Bát Long Trấn Thiên Phủ ầm một tiếng chém thẳng lên một cái môn hộ trong đó.

Trên mặt bốn tấm đại kỳ kia xuất hiện hư ảnh Tứ Đại Thần Thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, thân thể đỉnh thiên lập địa. Chỉ thấy trong Tứ Kỳ Môn Trận, tám con Cự long gào thét, long thủ long trảo long thân cơ hồ vươn ra khỏi tòa đại trận này, ngay sau đó lại bị bốn con Thần thú trấn áp trở lại.

Bốn tấm đại kỳ không ngừng chấn động, kịch liệt va chạm với Bát Long Trấn Thiên Phủ đang bị vây khốn trong đó.

- Tứ Thần Thú Kỳ?

Trong lòng Hạ Tông chủ và Chúc Dung Nhan Khâm cả kinh, vội vàng theo tiếng nhìn lại. Chỉ thấy một tòa Tế đàn nhanh chóng lướt qua tuyết sơn trắng tinh của Sơn mạch Liên Vân. Bốn phía Tế đàn có tới mấy ngàn Luyện Khí Sĩ Nhân Tộc đang thành kính quỳ bái, thôi động Tứ Thần Thú Kỳ.

Mà phía trước Tế đàn, Quân Tư Tà anh tư hiên ngang cùng với Phương Kiếm Các lưng đeo Thần kiếm, đang suất lĩnh rất nhiều cường giả của Kiếm Môn chạy tới.

Con ngươi trong mắt Hạ Tông chủ nhất thời co rút, phun ra hai chữ:

- Kiếm Môn!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)