← Ch.0633 | Ch.0635 → |
Thần Đình Ngục Giới chậm rãi bay về phía cái hắc động thật lớn kia. Cách hắc động càng lúc càng gần, lực triều tịch cũng càng lúc càng mạnh. Đột nhiên, pháp lực của từng tôn từng tôn Thần Minh trong Thần Đình chợt quán nhập thiên không, giống như từng đạo từng đạo hồng kiều bay về phía miệng hắc động kia.
- Định! Định! Định!
Từng tiếng từng tiếng quát lớn vang lên. Xung quanh Giới Chủ Ngục Giới, từng tôn từng tôn Pháp Vương dùng pháp lực mạc đại định trụ hắc động kia. Chỉ thấy Thần Đình chậm rãi lái vào trong hắc động, bốn phía một mảnh hôn ám, không thấy ánh sáng. Chỉ có tòa Thần Đình Ngục Giới này vẫn như cũ tản mát ra Thần quang huy hoàng, xua tan hắc ám xung quanh.
Trong lòng Chung Nhạc rung động. Đám Pháp Vương Thần Đình Ngục Giới này thể hiện ra lực lượng kinh người đáng sợ tới mức nào? Vậy mà có thể định trụ cả một cái hắc động!
Càng khiến cho hắn kinh hãi chính là, tồn tại như Giới Chủ Ngục Giới và Thượng Thiên Vương bậc này từ đầu tới cuối vẫn chưa có xuất thủ. Thực lực của hai vị tồn tại bậc này rốt cuộc cao thâm tới mức nào, căn bản không thể nào biết được. Bất quá, nghĩ tới so với ngàn vạn Pháp Vương của Ngục Giới liên thủ lại còn khủng bố hơn.
- Bất quá, cái này cũng khó trách! Nơi này xuất thủ đều là chiến lực cường đại nhất của toàn bộ Ngục Giới, tự nhiên là không tầm thường!
Chung Nhạc có chút suy tư nói:
- Lẽ nào cái Cổ địa vực Thần Tàng này ẩn giấu bên trong hắc động sao?
Một màn như thế này, trước đây hắn đã từng gặp qua, đó chính là Quy Khư.
Đại lục Quy Khư cũng là ẩn giấu bên trong hắc động Quy Khư. Bất quá, so sánh tương đối, hắc động Quy Khư nếu so với hắc động trước mắt này còn lớn hơn không biết gấp bao nhiêu lần, là hắc động cự hình do cả Tinh hệ Ngân Hà sụp đổ vỡ nát hình thành, có thể nghiền nát hết thảy, phá hủy hết thảy. Mà cái hắc động trước mắt này mặc dù cũng cực kỳ to lớn, nhưng so với hắc động Quy Khư vẫn còn nhỏ hơn rất nhiều. Hai cái hắc động hoàn toàn không nằm trên cùng một cái cấp độ. Dù vậy, cũng đã là cực kỳ đồ sộ rồi.
- Nơi này được gọi là Cổ địa vực Thần Tàng, hai chữ Thần Tàng trong đó, thâm ý sâu sắc a!
Bệ đột nhiên nói:
- Nghe nói cái hắc động này là do một tôn đại thần luyện chế ra, mà cái Cổ địa vực này cũng bị hắn giấu bên trong hắc động, luyện thành một cái không gian bên trong hắc động, tránh cho bị người ta phát hiện!
Bạch Thương Hải nghi hoặc hỏi:
- Thần Tàng có thể giải thích, vậy Cổ địa vực thì giải thích thế nào?
- Cổ, tự nhiên là Thượng Cổ, thời đại cổ lão. Mà địa vực, chính là nói hình dạng của nó là một phiến Đại lục, một tầng ý tứ khác chính là chỉ Địa Ngục!
Ngạn bình thản nói:
- Địa phương vô cùng đáng sợ, địa phương táng thần táng ma!
Hai huynh đệ bọn họ kiến thức uyên bác, khiến cho đám Luyện Khí Sĩ của những Tinh vực khác cũng nhao nhao vây lại đây lắng nghe. Một nàng nữ tử đột nhiên hỏi:
- Nếu tôn đại thần kia đã giấu Cổ địa vực Thần Tàng vào trong hắc động, vậy làm sao lại bị phát hiện ra?
Bệ mỉm cười nói:
- Phát hiện ra nơi này hoàn toàn là do trùng hợp. Hẳn là hơn mười vạn năm trước, khi đó Giới Chủ Ngục Giới bắt giữ một vị lão đối đầu, nhưng lại luyện không chết hắn, vì vậy dự định ném hắn vào trong hắc động, mượn lực lượng của hắc động luyện hóa hắn. Bất quá, hắn mang theo tôn lão đối đầu tiến vào hắc động này, lại phát hiện ra bí mật ẩn giấu bên trong!
- Sau đó thì sao?
Lại có một gã Luyện Khí Sĩ khác hỏi.
- Sau đó, vị Giới Chủ Ngục Giới kia tại thời điểm thăm dò Cổ địa vực Thần Tàng này, đã chết luôn ở trong đó. Lão đối đầu của hắn ngược lại còn sống trở về, trở thành một đời tiền nhiệm Giới Chủ!
Kim mao sau đầu Ngạn phiêu động, nhàn nhạt nói:
- Vận mệnh và sinh tử của tồn tại như bọn họ bậc này, cho dù là Sinh Tử Bộ cũng không thể quản lý được. Giới Chủ dự định luyện chết tù phạm, không nghĩ tới tù phạm còn chưa chết, chính mình lại đã chết rồi, mà tù phạm ngược lại trở thành Giới Chủ. Ngươi nói Cổ địa vực Thần Tàng này có kỳ quái hay không?
Bệ tiếp tục nói:
- Sau đó tin tức của nơi này lan truyền khắp Lục Đạo Giới, kinh động tới Giới Đế và những tồn tại cường đại của năm Giới còn lại, nhao nhao chạy tới đây dò xét, kết quả tử thương vô số. Lại về sau, những Lục Đạo Giới khác cũng dần dần dà dà truyền tới tin tức, ở những nơi đó cũng phát hiện ra Cổ địa vực Thần Tàng, đều bị ẩn tàng xuống, tựa hồ có tồn tại cực kỳ vĩ đại muốn che giấu đoạn bí mật này vậy!
Một gã Luyện Khí Sĩ trầm giọng nói:
- Xây dựng Lục Đạo Giới, sáng tạo Lục Đạo Luân Hồi là một thiên đại hảo sự, vì sao lại muốn che giấu công tích vĩ đại bậc này? Lẽ nào trong này có những bí ẩn gì không thể để lộ ra ngoài sao?
- Cái này cũng không biết rồi!
o0o
Thần Đình Ngục Giới không ngừng bay đi trong hắc động âm u. Cái hắc động này vô cùng sâu, tựa hồ không có điểm cuối. Hơn bảy vạn tám ngàn gã Luyện Khí Sĩ tới từ các Tinh vực nhao nhao tản ra, tự tìm kiếm chỗ tu luyện, củng cố tu vi, đề thăng thực lực.
Quân Tư Tà cũng tiến hành tu luyện, thời điểm ở trên lâu thuyền Tả Nha, Chung Nhạc đã lấy ra các loại thiên tài địa bảo mà chính mình đã tham ô từ trong Địa Phủ, mặc cho nàng lựa chọn.
Quân Tư Tà lấy hai bình Thiên Đình Ngọc Lộ, trăm khỏa Nguyên đan Thần cấp, còn có hai mươi khỏa Thiên Nguyên Đan, cùng với một nhánh sông Minh Hà, một khỏa Minh Vương Châu.
Trong những bảo vật này, đối với Chung Nhạc, quý trọng nhất chính là Thiên Đình Ngọc Lộ. Thần vật đẳng cấp này, mỗi một giọt sẽ có thể pha thành một ao linh dịch, hơn nữa có được công hiệu thần kỳ tẩy gân phạt tủy, trọng tố nhục thân, trọng tố linh hồn.
Nếu có thể luyện hóa hoàn toàn hai bình Thiên Đình Ngọc Lộ này, chỗ tốt mang tới cho Quân Tư Tà tuyệt đối cực lớn. Bất quá, loại Thần lộ bậc này cũng cần phải luyện hóa, cần có thời gian.
Mà đối với Quân Tư Tà, quan trọng nhất chính là nhánh sông Minh Hà kia. Nàng là Thủy Diệu Linh Thể, Minh Hà tuy là Âm hà, nhưng cũng là một loại nước, tác dụng của nhánh sông Minh Hà này đối với nàng chính là cực lớn. Tác dụng mang tới cho nàng cũng tương đương với tác dụng của khí Tiên Thiên Thái Âm mang tới cho Nguyệt Linh Tinh Thiềm của Chung Nhạc, trợ giúp nàng thức tỉnh Tiên Thiên Thủy Linh của chính mình.
Tác dụng xếp ở vị trí thứ hai, chính là Minh Vương Châu, là bảo châu tự nhiên do hơi nước âm khí trong Minh Hải ngưng tụ cao độ mà thành. Khỏa bảo châu này có thể giúp nàng nhanh chóng hấp thu linh lực của Minh Hà, tìm hiểu ảo diệu của Thủy Diệu Linh Thể.
Có hai loại bảo vật này tương trợ, nàng đối với thức tỉnh Tiên Thiên Thủy Linh liền có nắm chắc càng lớn hơn.
*****
Ngoại trừ những cái này ra, Chung Nhạc còn tặng cho nàng không biết bao nhiêu loại thiên tài địa bảo, để cho nàng dùng để thối luyện đề thăng kiếm cầm của chính mình.
Nàng đã từ đi chức vị Môn chủ Kiếm Môn, đã có càng nhiều thời gian cùng kinh lịch để tôi luyện kiếm cầm của chính mình. Nhưng dù sao trước đây nàng cũng đã hoang phế quá lâu, vẫn là không cách nào đột phá, tu thành Thông Thần Cực Cảnh, luyện thành Cực Đạo Hồn Binh.
Nhưng Chung Nhạc cấp cho nàng nhiều thiên tài địa bảo như vậy, chỉ cần nàng thấm nhuần tâm thần, không ngừng thối luyện, cộng sinh cộng dưỡng với kiếm cầm, với tư chất ngộ tính của nàng, đoán chừng không bao lâu sẽ có thể luyện thành Cực Đạo Hồn Binh.
Chỉ khi nào thức tỉnh Chân Linh, luyện thành Cực Đạo Hồn Binh, Quân Tư Tà mới có sức đánh một trận với cường giả của các Đại Tinh vực. Nếu không thể thức tỉnh Chân Linh, luyện thành Cực Đạo Hồn Binh, nàng giống như Trăn Dao nói vậy, chỉ sẽ trở thành trói buộc mà thôi. Áp lực trên người Quân Tư Tà có thể tưởng tượng.
Trong hắc động, thời gian chậm rãi trôi qua, Thần Đình đã bay đi mấy ngày đằng đẳng, mà tại ngoại giới, thời gian mới trôi qua không tới một ngày. Thần Đình không ngừng tiến lên, mà cái hắc động này tựa hồ vẫn không có điểm cuối.
Chung Nhạc cũng lựa chọn trong Thần Đình một chỗ bảo địa, tĩnh tâm tiến hành tu luyện, chuẩn bị cho hung hiểm sắp sửa phải đối mặt. Hắn cũng cần phải thức tỉnh hai Chân Linh, một Chân Hồn của chính mình.
Lại qua thêm hơn mười ngày nữa, tốc độ Thần Đình tiến lên từ từ chậm lại, tựa hồ đã gặp phải lực cản cực lớn. Cả tòa Thần Đình nhẹ nhàng rung động, tiếp theo rung động càng lúc càng kịch liệt hơn.
Tới lúc này, Giới Chủ Ngục Giới rốt cuộc cũng xuất thủ. Hắn dùng pháp lực bàng đại của bản thân duy trì tốc độ của Thần Đình, chống cự lại trọng áp ngoại lai.
Thần Đình tiếp tục tiến lên. Lại qua thêm hai ngày, Thần Đình Ngục Giới đột nhiên nhẹ nhàng chấn động một cái, dừng lại. Phía trước có quang mang từ khu vực hạch tâm hắc động truyền tới. Ánh sáng kia giống như ngọn đuốc, trong bóng đêm lộ ra vô cùng nhỏ bé.
Bất quá, Chung Nhạc thôi động Thần Nhãn nhìn lại, chỉ thấy trong quầng sáng kia lại là một phiến Đại lục thật lớn, bị Thần quang bao vây, lẳng lặng đứng sừng sững trong hắc động. Chỉ là khoảng cách quá xa, cho nên thoạt nhìn rất nhỏ.
Cuối cùng cũng đã tới Cổ địa vực Thần Tàng!
Mấy vạn Luyện Khí Sĩ Ngục Giới nhao nhao đứng dậy, nhìn về phía đạo quang mang kia, tâm thần kích động.
- Trải đường!
Vị lễ quan trên Thiên đàn cao giọng quát lớn.
Trong lúc bất chợt, vô số Thần binh rợp trời rợp đất từ trong Thần Đình bay ra. Mấy trăm vạn Thần Minh của Thần Đình Ngục Giới nhất tề giơ lên cánh tay, tế khởi Thần binh, Ma Thần binh do chính mình luyện ra. Vô số Thần binh, Ma Thần binh càng lúc càng lớn, Thần uy bạo phát, đại đạo vờn quanh, ở trong hắc động va chạm với nhau, chất thành một cây cầu do vô số Thần binh, Ma Thần binh tạo thành.
Vô số Thần binh, Ma Thần binh không ngừng cuộn trào về phía trước, ầm ầm va chạm, cây cầu nối này cũng càng lúc càng dài, thâm nhập vào trong hắc động, một đường kéo dài về phía Cổ địa vực Thần Tàng.
Lại càng về sau, ngàn vạn vị Pháp Vương cũng đều nhao nhao quát lớn, tế khởi Thần binh, Ma Thần binh cấp Thần Hầu của chính mình, biến thành từng đạo từng đạo lưu quang, dọc theo cây Thần kiều này bay đi. Sau khi tới điểm cuối cùng, cũng đều ghép nối vào, biến thành một bộ phận của cây cầu nối này.
Rốt cuộc, một kiện Ma Thần binh cuối cùng cũng lót xuống, một cây cầu nối đồ sộ xuất hiện bên trong hắc động, liên tiếp Thần Đình Ngục Giới với trên không Cổ địa vực Thần Tàng.
Giới Chủ Ngục Giới lại lấy ra một tòa Tế đàn lớn chừng bàn tay, trên Tế đàn cắm đầy các loại cột nhỏ san sát giống như tú hoa châm vậy. Hắn nhẹ nhàng ném tòa Tế đàn này ra, đưa tới điểm cuối của cây cầu nối.
Sau khi tòa Tế đàn nho nhỏ này bay tới nơi đó, lập tức đón gió biến lớn, hóa thành một tòa Truyền Tống Trận thật lớn. Những cây cột nhỏ bé lại biến thành từng cái từng cái bia đá che trời. Nhiều vô số kể Thần Minh khom người bái một cái về phía điểm cuối của cây cầu kia. Quang mang truyền tống nhất thời thẳng tắp xung thiên, rọi sáng toàn thể hắc động. Trận pháp Truyền tống được được thôi động.
- Các vị tiểu hữu, đi thôi!
Giới Chủ Ngục Giới mở miệng nói.
Bên trong Thần Đình, từng đạo từng đạo thân hình gào thét bay ra, dọc theo cây Thần kiều này, điên cuồng phóng chạy về phía Truyền Tống Trận ở đầu cầu.
Chung Nhạc và Quân Tư Tà, Khâu Cấm Nhi cùng với Bạch Thương Hải cũng đều động thân, dọc theo Thần kiều tiến lên.
Đột nhiên, phía trước Thần kiều chợt truyền tới ba động va chạm kịch liệt. Một đạo huyết quang phóng thẳng lên cao, một cái đầu từ trên không trung rơi xuống, rơi ngay trước mặt Chung Nhạc một quãng không xa.
- Thời điểm này đã bắt đầu động thủ rồi sao?
Chung Nhạc nhìn về phía cái đầu kia, lại là cái đầu của một gã Luyện Khí Sĩ xa lạ. Gã Luyện Khí Sĩ này vẫn chưa tu thành Bất Tử Chi Thân, mặc dù sinh cơ trong nhục thân Nguyên thần bừng bừng, hùng hồn tới cực điểm, nhưng chỉ còn lại có cái đầu, sinh cơ nhất thời điên cuồng xói mòn, không cam lòng nuốt hận chết đi.
Chung Nhạc khẽ nhíu mày, giương mắt nhìn lại. Chỉ thấy chiến đấu trên Thần kiều vô cùng kịch liệt. Đám Luyện Khí Sĩ tới từ các Đại Tinh vực vừa phóng chạy về phía tòa Truyền Tống Trận kia, tranh thủ cướp đoạt tiên cơ, vừa mạnh mẽ xuất thủ. Các loại quang mang thần thông chiếu rọi, vô cùng chói mắt, cố gắng giết chết càng nhiều đối thủ càng tốt.
Cây cầu nối này vô cùng chật hẹp, phạm vi Thần binh, Ma Thần binh có thể thủ hộ có hạn. Bề mặt cây cầu chỉ có thể để cho một người thông qua, nếu bị đánh văng ra khỏi cây cầu, sẽ liền mất đi bảo hộ, bị hắc động nghiền ép hủy diệt.
- Cấm Nhi thì còn dễ nói, vẫn có sức đánh một trận, nhưng Quân sư tỷ và Bạch huynh lại không được rồi, chúng ta hẳn là đợi tới cuối cùng mới leo lên cầu...
Hắn vừa nghĩ tới đây, đang muốn lui ra khỏi cây Thần kiều này, nào ngờ phía sau chợt có một cỗ uy năng mạnh mẽ đánh thẳng về phía hắn. Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, thấp giọng quát lớn:
- Đi dưới cầu!
Đám người Quân Tư Tà nhất thời tỉnh ngộ, chuyển xuống dưới cầu phóng chạy, tránh thoát đám thần thông từ phía sau đánh tới kia. Mà lúc này, những Luyện Khí Sĩ khác cũng nghĩ tới điểm này, lập tức có không ít cường giả nhao nhao chạy xuống dưới cầu, cực nhanh lao thẳng về phía trước.
Cũng không lâu lắm, bên dưới cầu cũng đã rơi vào tình hình đồng dạng. Các loại chiến đấu bạo phát, thậm chí ngay cả hai bên cây Thần kiều này cũng đều xảy ra các trận ác chiến giữa đám Luyện Khí Sĩ.
Bốn phía đều là hung hiểm, các loại chiến đấu liên miên không dứt, mà hắc động lại càng nguy hiểm hơn, không thể có bất kỳ sơ xuất nào.
Trên trán Chung Nhạc toát ra một tần mồ hôi lạnh. Tại loại địa phương hiểm ác đáng sợ cầu độc mộc này, hắn thật sự khó có thể đồng thời bảo vệ Quân Tư Tà và Bạch Thương Hải, thậm chí ngay cả hắn cũng có khả năng rơi vào trong tử cục.
- Nhân Tộc, lựa ngày không bằng ngẫu nhiên, sau khi tiến vào trong Cổ địa vực Thần Tàng, ta làm sao có thể tìm được ngươi?
Lúc này, Nghịch Hoàng đột nhiên giết tới, huyết phủ dựng thẳng, chiến ý ngập trời, cười ha hả, nói:
- Không bằng đơn giản ở trên cây cầu này, ta và ngươi quyết một trận sinh tử!
Dải lụa cột tóc trên đầu Chung Nhạc đột nhiên nổ tung, mái tóc dài tung bay, sát khí bùng phát ngập trời, xương cốt toàn thân ầm ầm đùng đùng nổ vang, cắn răng nói:
- Tới đây!
← Ch. 0633 | Ch. 0635 → |