← Ch.0641 | Ch.0643 → |
- Cốt Hoàng?
Thần sắc Chung Nhạc dại ra:
- Cốt Hoàng gì?
Từng tôn từng tôn Bạch Cốt Thần và đám khô lâu bạch cốt vô cùng vô tận nhao nhao dập đầu triều bái. Lực lượng tế tự quanh quẩn thiên địa, hội tụ tới trên người Chung Nhạc. Chung Nhạc vẫn là một mảnh mờ mịt, lẩm bẩm:
- Tôn Hồng Cốt Thần vừa rồi bị ta ám sát này, chính là Cốt Hoàng Cốt Giới sao?
Hắn không khỏi dở khóc dở cười. Thực lực vị Cốt Hoàng này cũng quá yếu rồi a?
Hắn vốn cho rằng Cốt Hoàng thân là kẻ thống trị Cốt Giới, như thế nào cũng phải là tồn tại cấp bậc Thần Hoàng mới đúng, không nghĩ tới lại chỉ là một tôn Thần Minh mà thôi.
Thực lực của Luyện Khí Sĩ Cốt Giới phổ biến đều không mạnh. Thế giới này so với Tổ Tinh càng bế tắc hơn, hơn nữa lại vì không có văn tự, chỉ dùng tinh thần lực giao lưu, cho nên Văn minh cũng không có bao nhiêu tính kéo dài.
Tinh thần lực giao lưu dĩ nhiên là rất nhanh, nhưng thân tử đạo tiêu, hồn phi phách tán, tinh thần lực sẽ không thể bảo tồn nữa. Bởi vậy, cho dù là khai sáng ra công pháp thần thông kinh thiên động địa gì đó, thường thường cũng không thể lưu truyền xuống được.
Sinh linh trong Cốt Giới cũng đều là dùng thôn phệ đối phương làm thủ đoạn tu luyện, cho nên thần thông đám Luyện Khí Sĩ nơi này luyện thành cũng đều vô cùng thô thiển. Cho dù là thần thông của Thần Ma, trong suy nghĩ của Chung Nhạc cũng chỉ rất bình thường.
Trong một thế giới vừa không có công pháp và thần thông cường đại, không có Văn minh tích lũy đời đời kiếp kiếp, nghĩ muốn đột phá tới cảnh giới càng cao hơn, căn bản là không có khả năng.
Cho nên tu vi cảnh giới của tôn Hồng Cốt Thần này còn chưa đạt tới cấp bậc Thiên Thần, lại có thể trở thành Cốt Hoàng thống trị Cốt Giới, cũng chẳng có gì lạ rồi.
- Khó trách con thỏ bạch cốt kia từng nói, có tới mấy đời Cốt Hoàng đã chết trước cung điện bạch cốt, còn có một đời Cốt Hoàng có thể tiến vào, lại bị thi cốt của Giới Chủ trảo chết. Đám Cốt Hoàng này ngay cả Thiên Thần cũng không phải, làm sao có thể phá giải được phong cấm do Giới Chủ lưu lại?
Chung Nhạc đoán chừng, vị Cốt Hoàng bị thi cốt Giới Chủ trảo chết kia, sợ rằng đã là vị Cốt Hoàng có tu vi cấp bậc tuyệt đỉnh rồi.
Phía dưới, mười mấy tôn Bạch Cốt Thần và vô cùng vô tận Khô Lâu Luyện Khí Sĩ vẫn như cũ không ngừng triều bái cầu chúc. Sau đó lại có từng đóa từng đóa Hồn hỏa bay lên, nhao nhao phóng vọt về phía Chung Nhạc. Thậm chí, ngay cả mười mấy tôn Bạch Cốt Thần kia cũng nhao nhao tế ra Hồn hỏa của chính mình, chủ động cấp cho Chung Nhạc.
Chung Nhạc vẫn chưa hồi phục lại tinh thần, toàn thân đã bị vô cùng vô tận đóa Hồn hỏa bao phủ.
Một tôn Bạch Cốt Thần phủ phục tiến lên. Nhặt lên chiếc áo choàng đỏ thắm kia, khoác lên trên người hắn. Lại có một tôn Bạch Cốt Thần nhặt cây quyền trượng lên, đưa tới trong tay Chung Nhạc.
Chung Nhạc lấy lại bình tĩnh. Cảm thấy Hồn hỏa của tôn Cốt Hoàng hồng cốt kia cộng thêm vô số đóa Hồn hỏa vọt tới, khiến cho Nguyên thần của hắn điên cuồng đề thăng, tăng cường. Loại tốc độ này quả thật không cách nào tưởng tượng!
Ầm ầm!
Hắn chợt nghe bên tai vang lên trận trận thanh âm ầm vang, phảng phất như là thanh âm chúng sinh tế tự, hội tụ thành hồng lưu tế tự càng to lớn hơn, bao phủ toàn thân hắn. Nó lại phảng phất như là đạo âm, là Linh do đại đạo thiên địa dựng dục ra, từ trong Thái Dương sinh ra, là Tinh trong lửa, là Linh trong lửa, là Thần trong lửa!
Hắn phảng phất như đang ở bên trong một vầng đại nhật, khắp nơi đều là Thái Dương Thần Hỏa cuồn cuộn, nhiệt độ cao vô biên, cao áp vô biên. Như đang nằm trong vòng vây thanh âm tế tự cầu chúc của vô số sinh linh.
Hắn có thể cảm giác được, nương theo thanh âm kỳ diệu mà cao xa kia, chính mình giống như được sinh ra trong lửa, ở trong lửa vui sướng bay lượn, không đếm xỉa tới hỏa diễm thiêu đốt hết thảy, không đếm xỉa tới quang và nhiệt phá diệt hết thảy, không đếm xỉa tới trọng áp đập vụn hết thảy, cứ như vậy ngao du, trưởng thành trong Thái Dương. Toàn thân thư sướng, phảng phất như hài nhi đang nằm trong tử cung mẫu thân vậy.
Hắn phảng phất như đã biến thành một con Tam Túc Kim Ô vừa mới xuất thế, Thái Dương chính là quả trứng của Kim Ô, đã dựng sinh ra hắn. Đạo âm vô cùng phiền phức mà cao thâm cao diệu biến thành từng đạo từng đạo tin tức, điên cuồng tiến nhập vào trong não hải hắn, nhét tràn tràn trề trề đầu óc của hắn. Các loại thần thông huyền diệu không ngộ tự rõ.
Hắn lại phảng phất như đã mở ra một cái quan ải lớn, lực lượng kế tục trong cơ thể giống như hồng thủy cuộn trào mãnh liệt, lan tỏa khắp toàn thân, chấn động Nguyên thần và linh hồn, chấn động nhục thân.
Phốc!
Toàn thân Chung Nhạc đột nhiên bùng cháy, giống như một khỏa mặt trời hừng hực. Thái Dương Thần Hỏa cuồn cuộn bức cho đám Bạch Cốt Thần bốn phía phải lui về phía sau.
Vầng đại nhật này vẫn như cũ còn đang mở rộng. Trong khoảnh khắc đã lan tỏa ra cả trăm dặm, khiến cho đám Bạch Cốt Thần kia vừa mới lui lại phải lui tiếp. Đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ còn lại cũng không thể triều bái, nhao nhao lui về phía sau né tránh.
Chỉ thấy vầng đại nhật này vẫn tiếp tục bành trướng, bao phủ từng tòa từng tòa Thần điện bạch cốt. Đám Thần điện nhao nhao bị thiêu đốt chấn động, đổ sụp. Cuối cùng, vầng đại nhật này bành trướng ra hơn ngàn dặm, lúc này mới dừng lại, không tiếp tục mở rộng ra nữa.
Mà bên trong đại nhật, Chung Nhạc đột nhiên lắc mình lóe lên, biến thành một con Tam Túc Kim Ô, vui sướng ngao du bay lượn trong Thái Dương.
Nhưng cổ quái nhất chính là, con Tam Túc Kim Ô này cũng chỉ là một bộ xương, không có nhục thân. Mặc dù như thế, mấy ức vạn Khô Lâu Luyện Khí Sĩ bên dưới vẫn cảm giác được hung khí vô cùng khủng bố, vô cùng thô bạo từ trong Thái Dương truyền tới. Đó là khí tức của Tam Túc Kim Ô, khiến cho người ta không rét mà run, trong lòng sinh ra sợ hãi mãnh liệt, khiến cho bọn họ nhịn không được một lần nữa quỳ mọp xuống, không ngừng cầu chúc triều bái.
Tam Túc Kim Ô, Linh do thiên địa sinh ra! Tiên Thiên Chi Linh rốt cuộc thức tỉnh!
Chung Nhạc hét lớn một tiếng, thân thể đột nhiên biến đổi, hóa thành một tôn Thần nhân ba chân cánh chim, hung khí đốt tận hết thảy trong lúc bất chợt biến mất, thay vào đó là quang minh, khí tức quang minh vô biên, giống như một tôn Thần Ma phá vỡ hắc ám vô tận, tản mát ra quang minh chiếu rọi bát phương.
Cái này chính là của hình thái thứ ba của Nhật Linh, hình thái Thái Dương Thần. Sau khi thôn phệ Hồn hỏa của một đời tiền nhiệm Cốt Hoàng và đám sinh linh bạch cốt vô cùng vô tận, Chân Linh Kim Ô của hắn đã hoàn toàn thức tỉnh.
Đại nhật từ từ dâng lên, càng lúc càng cao. Quang mang xua tan hắc ám bao phủ toàn thể Cốt Giới, rọi sáng ngàn vạn dặm.
Xa xa, càng nhiều sinh linh bạch cốt hơn cũng bị chấn động, nhịn không được nhao nhao quỳ mọp xuống, tế tự triều bái vầng đại nhật này. Lực lượng tế tự càng thêm hùng hồn phóng vọt tới. Toàn thân Chung Nhạc bị lực lượng tế tự bao phủ, cảm thấy Thần lực nhất thời tăng vọt. Khoảnh khắc này, hắn thật sự có một loại cảm giác chính mình đã thành Thần, trở thành một vị Thái Dương Thần!
Ở trong Cốt Giới, hắn có thể mượn tới lực lượng chúng sinh của Cốt Giới, phát huy ra chiến lực cấp Thần Ma, vô cùng cường đại. Trong Cốt Giới có tổng cộng bao nhiêu sinh linh khô lâu? Nhiều sinh linh như vậy tế tự hắn, triều bái hắn, cỗ lực lượng này sẽ khủng bố tới mức nào?
Chung Nhạc chỉ tay một cái, đại địa chấn động, từng tòa từng tòa núi non cao tới vạn trượng phá đất chui lên, cực kỳ hùng vĩ. Hắn vươn tay rạch một cái, trên mặt đất xuất hiện trường hà vạn dặm. Hắn nâng tay vung lên, trên không trung xuất hiện thải hà vô tận.
- Cuối cùng cũng là lực lượng mượn tới! Nếu ta vẫn chìm đắm trong loại lực lượng mượn tới này, kết cục hẳn sẽ giống như tôn Cốt Hoàng vừa rồi chết trong tay ta kia!
Chung Nhạc thầm than một tiếng, thu lại hai cánh. Đại nhật nhất thời biến mất không thấy đâu nữa. Thân thể hắn chậm rãi đáp xuống, hạ xuống trong Thần Đình bạch cốt.
*****
Tòa Thần Đình bạch cốt đã bị hắn thiêu đốt sạch sẽ phương viên hơn ngàn dặm. Dù sao những Thần Ma Cốt Giới này tu hành thô thiển, không cường đại bằng Thần Ma ngoại giới, Thần cung Thần điện luyện chế ra cũng vô cùng thô thiển, độ kiên cố không cao.
Một tôn Bạch Cốt Thần dâng lên một tòa Hoàng tọa ngọc cốt thật lớn. Chung Nhạc ngồi lên Hoàng tọa, tiếp nhận sự triều bái của chúng sinh.
- Như vậy cũng tốt! Ta trở thành Cốt Hoàng, đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ và Bạch Cốt Thần này hiến tế Hồn hỏa cho ta, có thể khiến cho ta càng nhanh hơn thức tỉnh Chân Linh Tinh Thiềm, thậm chí thức tỉnh Tiên Thiên Chân Hồn!
Chung Nhạc một thân ngọc cốt, ngồi trên Hoàng tọa, một lần nữa tiếp nhận sự triều bái của chúng sinh. Đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ và Bạch Cốt Thần này cống hiến ra một bộ phận Hồn hỏa của bọn họ, nguyên khí tổn hao rất nhiều, khí tức cũng đều ủ rũ xuống.
Chung Nhạc vung tay lên, để cho bọn họ tản đi, lui xuống tĩnh dưỡng. Sau khi tĩnh dưỡng tốt rồi mới lại tới tế tự. Phương pháp này so với hắn chạy đi chém giết từng gã từng gã Khô Lâu Luyện Khí Sĩ còn nhanh một chút.
Cũng không lâu lắm, lại một tôn Bạch Cốt Thần nữa tiến lên, dẫn theo rất nhiều khô lâu bạch cốt, đi tới trước mặt Chung Nhạc, tinh thần lực ba động, cung kính nói:
- Ngô hoàng, đám Phi tử này, Ngô hoàng có hài lòng hay không? Thần hạ lựa chọn đều là những nữ tử tuyệt thế, chim sa cá lặn, bế nguyệt tu hoa, quốc sắc thiên hương!
Chung Nhạc há hốc cái miệng rộng, ngơ ngác nhìn đám khô lâu bạch cốt này, có chút không biết phải làm sao. Đám khô lâu bạch cốt này là Phi tử của Cốt Hoàng? Tôn Bạch Cốt Thần này đã chọn cho hắn một đám khô lâu làm Phi tử?
Nếu hắn có da đầu, lúc này da đầu nhất định đã tê dại, lông tơ toàn thân dựng thẳng. Mấu chốt nhất chính là, tôn Bạch Cốt Thần này làm cách nào nhìn ra đám khô lâu bạch cốt này là nữ tử?
Tân Hỏa hưng phấn nói:
- Nhạc tiểu tử, ta còn chưa từng thấy qua một đời Kẻ thừa kế nào giao phối với khô lâu a! Hiện tại cuối cùng cũng có thể khai mở nhãn giới rồi! Mau tiếp nhận, toàn bộ đều tiếp nhận hết! Lập tức liền đi giao phối a!
Chung Nhạc một trận ác hàn. Mặc dù hiện tại hắn cũng là một bộ xương khô, nhưng hắn cũng không cho là giữa khô lâu và khô lâu ba ba ba va chạm xương chậu xương hông với nhau là một chuyện khoái trá. Hơn nữa, càng đáng sợ hơn chính là, hắn không thể nhìn ra đám khô lâu bạch cốt này cái nào là nam, cái nào là nữ.
- Sau này mỗi khi nhớ lại, nhất định sẽ xuất hiện bóng mờ! Tuyệt đối không thể đáp ứng cái chủ ý ôi thiu này của Tân Hỏa!
Chung Nhạc gật đầu, nói với tôn Bạch Cốt Thần kia:
- Sung bọn họ vào trong hậu cung đi thôi!
Tôn Bạch Cốt Thần kia khom người, đái lĩnh rất nhiều hồng phấn khô lâu tiến vào hậu cung.
- Đi lai giống a!
Tân Hỏa không ngừng nhảy nhót nói.
Chung Nhạc mắt điếc tai ngơ, hạ quyết tâm cả đời này sẽ không tiến vào hậu cung, trong lòng thầm nghĩ:
- Không biết vị Giới Chủ kia năm xưa sau khi trở thành Cốt Hoàng, có nạp phi hay không? Không biết bọn họ có...
Hắn không dám tiếp tục tưởng tượng nữa. Đây tuyệt đối là vết nhơ cả đời!
o0o
Thời gian tiếp tục trôi qua, tuế nguyệt như thoi đưa, lại thêm sáu năm nữa trôi qua. Chung Nhạc tiếp nhận tế tự của chúng sinh Cốt Giới, thống trị thiên hạ, tuần hành các nơi, đã đi giáp một lần Cốt Giới, truyền thụ phương pháp khô lâu tu luyện, Cốt Giới một mảnh vui vẻ quang vinh.
Đương nhiên, quy tắc của Cốt Giới chính là cá lớn nuốt cá bé, thôn phệ lẫn nhau. Điểm này, hắn cũng không thể thay đổi được. Bởi vậy, mặc dù hắn muốn giáo hóa đám khô lâu bạch cốt này, nhưng cũng không có bao nhiêu tác dụng. Đám sinh linh khô lâu vẫn như cũ giết tới giết lui, mãi không dừng lại.
Mà chúng sinh thiên hạ cũng không ngừng tế tự hắn, hiến Hồn hỏa của chính mình cho hắn, khiến cho hắn cũng thành công thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh Tinh Thiềm. Hai Tiên Thiên Chân Linh thức tỉnh, khiến cho tu vi của hắn càng hùng hậu hơn, thực lực không ngừng tăng mạnh.
Chỉ là, thức tỉnh Tiên Thiên Chân Hồn so với thức tỉnh hai Tiên Thiên Chân Linh còn khó khăn hơn rất nhiều. Cho tới bây giờ, Tiên Thiên Chân Hồn vẫn chưa có động tĩnh gì.
o0o
Lại qua thêm mấy năm nữa, cách kỳ hạn mười năm càng lúc càng gần hơn. Tâm thần Chung Nhạc cũng có chút kích động.
Một ngày này, Chung Nhạc đang tu luyện, đột nhiên bên ngoài truyền tới một trận ồn ào náo động. Chung Nhạc mở mắt ra, đi ra Hoàng cung. Chỉ thấy một tôn Bạch Cốt Thần gào thét bay tới, tinh thần lực ba động, hét lớn:
- Ngô hoàng! Ngô hoàng! Việc lớn không tốt! Bầu trời nứt ra rồi! Có tà ma thiên ngoại từ trên trời giáng xuống, sát nhập Cốt Giới chúng ta, đại khai sát giới!
- Tà ma thiên ngoại?
Chung Nhạc có chút nghi hoặc, tinh thần ba động, hỏi:
- Tà ma thiên ngoại gì?
- Đám tà ma thiên ngoại này hình dáng cực kỳ cổ quái. Trên người bọn họ có một lớp da, còn có lông mao nữa. Đâm lên người bọn họ còn có thể chảy ra thủy dịch hồng sắc! Ghê tởm nói không nên lời!
Tôn Bạch Cốt Thần kia vội vội vàng vàng, vô cùng kinh hãi:
- Ngô hoàng, ngài không biết đâu, bọn họ còn mặc y phục nữa! Mặc y phục a! Trời ạ! Lão thiên của ta a! Ta sắp sửa hỏng mất rồi!
Tâm thần Chung Nhạc nhất thời đại chấn. Trên người mặc y phục, có da có thịt, còn có thể chảy máu? Đây mới chính xác là sinh linh, là sinh linh có nhục thân!
- Chẳng lẽ là Luyện Khí Sĩ Ngục Giới?
Cặp mắt Chung Nhạc đại phát tinh quang, đứng lên nói:
- Khởi giá! Để bổn hoàng đi xem một chút!
← Ch. 0641 | Ch. 0643 → |