Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0647

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0647: Huyết Cốt Tà Thần
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trong Cốt Giới, Chung Nhạc đứng ở trên hồng kiều Thần quang. Đạo hồng kiều Thần quang này dần dần ảm đạm xuống, bất cứ lúc nào cũng có khả năng biến mất, mà khe nứt không gian thiên ngoại cũng đang chậm rãi ghép lại.

Kiếm Chủ, Họa Chủ và Thư Chủ vẫn còn đang kinh hồn táng đảm, không dám tiến lên.

Sau lưng Chung Nhạc, chiếc áo choàng đỏ thắm rung bay phần phật, ý nghĩa tâm cảnh của hắn đang bốn bề sóng dậy, tâm tình sợ rằng cũng không chút thoải mái.

- Vẫn không có cách nào rời khỏi...

Chung Nhạc lẩm bẩm. Hắn đã dùng hết thủ đoạn, cũng không thể từ trong đạo khe nứt trên thiên khung này chui ra ngoài. Mỗi khi hắn phát lực, hắn đều có thể cảm giác được trong thiên địa Cốt Giới có một loại lực lượng to lớn mà vô danh đang bắt lấy hắn, kềm chế hắn, quấn lấy hắn, khiến cho hắn không thể bay ra, không thể thoát thân. Loại lực lượng này không chỉ quấn lấy thân thể hắn, mà còn quấn lấy Nguyên thần của hắn, thậm chí còn quấn lấy pháp lực của hắn nữa.

Đây là lực lượng của Đạo, quy tắc đại đạo thiên địa của Cốt Giới đang ngăn cản hắn rời khỏi. Như vậy, hắn làm sao có thể chạy thoát được?

Không chỉ như vậy, thời điểm hắn thử muốn đột phá, nhảy thoát ra ngoài, màng thời không của Cốt Giới cũng ngăn cản hắn, khiến cho hắn có dốc hết toàn lực cũng không thể phá vỡ được màng thời không.

Hắn thậm chí còn có thể cảm giác được, cho dù lực lượng của chính mình có đề thăng lên gấp trăm lần, gấp ngàn lần thậm chí gấp vạn lần, cũng không thể nhảy ra khỏi Cốt Giới, thoát khỏi nơi này. Trừ phi hắn có được lực lượng hủy diệt Cốt Giới, triệt để phá hủy Cốt Giới, biến Cốt Giới thành Hỗn Độn, thành Hồng Mông, hủy diệt toàn bộ quy tắc đại đạo thiên địa đầy rẫy Cốt Giới này, mới có khả năng rời khỏi.

Bất quá, cho dù là vị Giới Chủ Ngục Giới kia, tồn tại đỉnh cao trong Thần Hoàng cũng không thể làm được điều này, không thể không chết già ở đây. Chung Nhạc tự nhiên cũng không có khả năng làm được.

Qua một lúc lâu sau, chiếc áo choàng sau lưng Chung Nhạc dần dần bình ổn trở lại, tỏ rõ tâm cảnh của hắn đã bình phục. Chỉ là trong lòng đám người Kiếm Chủ, Họa Chủ và Thư Chủ chợt dâng lên một loại cảm giác sợ hãi. Chung Nhạc càng bình tĩnh, bọn họ ngược lại càng cảm giác được nguy hiểm.

- Ba vị, ta có mấy vấn đề muốn hỏi các ngươi, mong các ngươi thành thật trả lời!

Chung Nhạc xoay người lại, tinh thần lực ba động, hỏi:

- Thời gian bên ngoài đã trôi qua bao lâu rồi?

- Thời gian bên ngoài đã trôi qua bao lâu rồi?

Ba người nhất thời ngẩn ra. Họa Chủ đầu tiên tỉnh ngộ lại, thất thanh nói:

- Ngươi không phải là sinh linh của Giới này, ngươi cũng giống như chúng ta, cũng là Luyện Khí Sĩ của Ngục Giới!

Chung Nhạc chậm rãi gật đầu, lẳng lặng chờ bọn họ trả lời.

Kiếm Chủ và Thư Chủ cũng kinh nghi bất định. Gã Cốt Hoàng trước mắt này vậy mà cũng giống như bọn họ, cũng là Luyện Khí Sĩ của Ngục Giới. Gã Luyện Khí Sĩ này vậy mà có thể dưới tình huống rơi vào trong Giới này, biến thành một sinh linh hạ đẳng, vẫn có thể tu luyện tới tình trạng như hiện tại, thật sự quá đáng sợ rồi!

- Bên ngoài đã trôi qua bảy năm lẻ hai tháng!

Thư Chủ mở miệng nói.

- Bảy năm lẻ hai tháng? Ta bị vây ở trong này đã bảy mươi hai năm trời, bên ngoài chỉ mới trôi qua bảy năm lẻ hai tháng. Xem ra, dòng chảy thời gian ở hai thế giới quả thật là bất đồng. Vị tồn tại sáng tạo ra Cổ địa vực Thần Tàng kia sợ rằng vì muốn nhanh chóng nhìn thấy kết quả thí nghiệm, cho nên đã tăng nhanh dòng chảy thời gian!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, tiếp tục hỏi:

- Vậy vì sao các ngươi vẫn chưa được Giới Chủ và Thượng Thiên Vương tiếp dẫn, rời khỏi nơi này?

Ba người không ngừng ho ra máu, cật lực nghĩ muốn trấn áp thương thế. Chỉ tiếc thần thông đạo pháp của Chung Nhạc cường hãn, thương tổn trên người bọn họ không chỉ là thương tổn nhục thân, đồng dạng cũng là lạc ấn thần thông của Chung Nhạc, nghĩ muốn loại trừ cũng cực kỳ khó khăn, nhất định phải luyện hóa đi lạc ấn thần thông của Chung Nhạc.

Kiếm Chủ mở miệng thở hổn hển, nói:

- Theo ta suy đoán, dòng chảy thời gian của thế giới hiện thực bất đồng với dòng chảy thời gian của Cổ địa vực Thần Tàng! Thế giới hiện thực có khả năng chỉ mới trôi qua thời gian bảy ngày mà thôi, cách thời hạn hai mươi tám ngày còn có một đoạn thời gian nữa!

- Là vậy sao? Nói như vậy, ta còn có thời gian! Vẫn còn có thời gian...

Chung Nhạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía ba người, bình tĩnh vạn phần nói:

- Ta cho các ngươi hai sự lựa chọn. Thứ nhất, các ngươi lưu lại nơi này với ta, có thể tiếp tục sống sót. Thứ hai, các ngươi có thể rời khỏi Cốt Giới, bất quá, phải chết ở bên ngoài!

Trong lòng ba người khẽ chấn động một cái. Kiếm Chủ cắn răng một cái, thanh âm khàn khàn, nói:

- Ta lựa chọn chết ở bên ngoài! Vị sư huynh này, Tương Tư và Hồng Đậu là kẻ đi theo của ta...

- Ngươi ra ngoài, ta cũng sẽ đưa các nàng ra ngoài với ngươi!

Chung Nhạc hờ hững nói.

Ngữ khí Họa Chủ buồn bã, nói:

- Ta cũng tình nguyện chết ở bên ngoài! Chết ở bên ngoài còn có hy vọng, sống ở trong nơi này cũng chỉ có thể đắm chìm trong tuyệt vọng, chờ đợi linh hồn của chính mình từ từ tiêu vong!

Thư Chủ thì lại cười lạnh, nói:

- Cốt Hoàng, chúng ta chết ở bên ngoài, còn có cơ hội chuyển thế trở lại, còn có thể chuyển sinh trong Lục Đạo. Mà ngươi thì lại vĩnh viễn bị nhốt ở trong này, trọn đời biến thành một bộ khô lâu, không biết đau đớn, không biết ngọt bùi cay đắng, không có hết thảy cảm giác! Cặp mắt ngươi không nhìn thấy bất luận màu sắc gì, bàn tay ngươi không có bất kỳ xúc giác gì, ngươi không có bất kỳ cảm thụ gì...

Hắn còn định nói thêm, nhưng Chung Nhạc đã mở bàn tay ra, phóng xuất Tương Tư Nữ và Hồng Đậu Nữ đang bị trấn áp trong Nguyên đan ra ngoài, hờ hững nói:

*****

- Năm vị lên đường thôi!

Năm người Kiếm Chủ lập tức phóng thẳng lên cao, bay thẳng về phía thiên ngoại. Năm người vừa mới bay ra khỏi thác nước, tiến vào trong điện, đã thấy trong điện lại có thêm mấy gã Luyện Khí Sĩ nữa đi tới, đang nỗ lực xuyên qua thác nước, tiến vào trong Cốt Giới. Thư Chủ dù sao cũng thiện tâm một chút, vội vàng quát lớn:

- Không nên đi vào! Bên trong có một tồn tại khủng bố, vô cùng đáng sợ...

Nhưng đã có một gã Luyện Khí Sĩ tiến vào trong đó, mỉm cười nói:

- Một cái Hạ giới bỏ hoang mà thôi, có thể có tồn tại khủng bố gì...

Hắn vừa mới tiến vào trong đó, sau một khắc, trong thác nước đột nhiên có một cái đầu bị ném ra ngoài, rơi xuống trên mặt đất, lăn tròn mấy vòng. Đám Luyện Khí Sĩ còn lại nhìn thấy thế, không khỏi rùng mình một cái.

Cái đầu này, chính là cái đầu của gã Luyện Khí Sĩ vừa rồi tiến vào Cốt Giới kia. Thời gian ngắn như vậy, gã cường giả này đã bị chém đứt đầu, thân tử đạo tiêu.

- Tà ma gì đó, lại dám giết sư đệ ta!

Lại có một gã Luyện Khí Sĩ phẫn nộ hét lớn, thò đầu vào bên trong thác nước. Hắn chỉ kịp nhìn thấy một bộ khô lâu thân khoác áo choàng đỏ thắm, sau đó chợt cảm giác cái cổ mình hơi ngứa ngáy một chút, cái đầu đã bị chặt xuống.

Đám Luyện Khí Sĩ phía sau vội vàng nắm lấy thân thể hắn, kéo ra phía ngoài, chỉ kéo ra một cỗ thân thể không đầu. Huyết nhục trên cổ của thân thể gã Luyện Khí Sĩ không đầu kia chợt nhúc nhích, lại mọc ra một cái đầu mới, hiển nhiên hắn đã luyện thành Bất Tử Chi Thân, sợ hãi kêu lớn:

- Trong này có một tôn Đại Tà Thần!

- Ở đây có nhiều Luyện Khí Sĩ như vậy, nói không chừng là cơ hội để chúng ta chạy trốn!

Năm người Kiếm Chủ tâm linh nhanh nhạy, vội vàng trấn áp thương thế, vận khởi tu vi phóng chạy ra phía ngoài điện. Đột nhiên, từ trong thác nước chợt bay ra hai đạo đao quang, năm cái đầu rơi xuống đất.

Soạt!

Trong thác nước chợt bay ra một mặt đại phiên, hướng về phía năm cái đầu lâu kia phất mạnh một cái. Năm đạo Nguyên thần bay ra, rơi vào trong tấm phiên, thân tử đạo tiêu.

Hai đạo đao quang kia soạt một tiếng chui trở lại vào phía sau thác nước, biến mất không thấy đâu nữa. Trên mặt đất chỉ để lại năm cỗ thi thể của năm người Kiếm Chủ, Thư Chủ, Họa Chủ và Tương Tư Nữ, Hồng Đậu Nữ.

Đám Luyện Khí Sĩ còn lại trong tòa cung điện kia nhìn tới mức trừng mắt cứng lưỡi, không khỏi rùng mình một cái, vội vàng xoay người chạy trốn.

Cũng không lâu lắm, chuyện tình trong cái Hạ giới này ẩn giấu một tôn Huyết Cốt Đại Tà Thần vô cùng tà ác đã lan truyền ra khắp nơi trong Cổ địa vực Thần Tàng. Theo lời đồn, tôn Đại Tà Thần này chính là một bộ khô lâu, thân khoác một chiếc áo choàng đỏ thắm, đầu đội trời, chân đạp đất, há miệng thôn nhật phệ nguyệt. Hắn tàn sát cường giả Ngục Giới giống như cắt dưa thái rau vậy. Luyện Khí Sĩ tiến vào trong đó, sẽ bị hắn chém đầu, cầm lấy hai chân, rưới chút muối dấm lên cổ, sau đó liền nuốt chửng.

o0o

- Với thực lực hiện tại của ta, quả thật chưa thể rời khỏi được! Bất quá, sau khi nhất thống lực lượng Lục Đạo và lực lượng Luân Hồi, luyện thành đại đạo Lục Đạo Luân Hồi, ta hẳn là sẽ có thể rời đi rồi!

Chung Nhạc hít mạnh một hơi thật dài, lồng ngực lại bốn phía lọt gió, hồng kiều dưới chân hắn cũng dần dần tản đi.

- Cốt Hoàng muôn năm! Cốt Hoàng bách chiến bất bại! Cốt Hoàng vô địch!

Vô số Khô Lâu Luyện Khí Sĩ và Bạch Cốt Thần không ngừng vung tay hoan hô, tinh thần lực biến thành hồng lưu vô biên, tuôn chảy về phía Chung Nhạc. Chung Nhạc trong tiếng hoan hô quay trở về trên kim cốt ngự liễn, ngồi lên Hoàng tọa, được đám Bạch Cốt Thần và ngàn vạn Khô Lâu Luyện Khí Sĩ vây quanh hoan hô, đưa trở về Thần Đình bạch cốt.

- Kỳ hạn mười năm sắp sửa tới rồi, hẳn là nên đi cung điện bạch cốt một chuyến rồi! Ta phải ra ngoài, nhất định phải ra ngoài!

o0o

Mấy ngày sau, Chung Nhạc một lần nữa đi lên Bạch Cốt Sơn, trở lại tòa cung điện bạch cốt kia. Con thỏ bạch cốt kia vẫn như cũ đang vùi đầu trong cung điện, suốt mười năm vẫn chưa hiện thân. Chung Nhạc vượt qua tầng tầng Cấm chế, tiến vào trong cung điện. Con thỏ khô lâu này vẫn còn đang bế quan, chuyên tâm tu luyện công pháp do vị Giới Chủ kia lưu lại trong cung điện.

Chung Nhạc nhìn về phía pháp môn thôi diễn mà chính mình đã cải biến kia, chỉ thấy quá trình thôi diễn vẫn còn đang tiếp tục. Đã qua thời gian mười năm, quá trình thôi diễn vẫn chưa kết thúc, vẫn như cũ chưa có tính ra kết quả cuối cùng. Hắn vốn dĩ suy tính nhanh nhất cũng cần có thời gian mười năm, chậm nhất lại có khả năng cần tới thời gian trăm năm mới có khả năng triệt để hoàn thành thôi diễn. Hiện tại kết quả này cũng không nằm ngoài dự liệu của hắn.

- Ngoại giới đã trôi qua thời gian hơn bảy năm... Thời gian hơn bảy năm, không biết Cấm Nhi, Quân sư tỷ và Bạch huynh như thế nào...

Trong lòng hắn có chút sầu lo. Thực lực của Quân Tư Tà và Bạch Thương Hải so với những Luyện Khí Sĩ khác còn thua kém một hai bậc. Còn Khâu Cấm Nhi, mặc dù đã thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh, nhưng thực lực trong hơn bảy vạn tám ngàn Luyện Khí Sĩ chỉ có thể xem như là trung hạ du. Ngoại giới trôi qua thời gian hơn bảy năm, tình huống hiện tại của bọn họ rốt cuộc như thế nào? Còn sống hay là đã gặp phải bất trắc? Chung Nhạc căn bản không cách nào biết được.

Mà ở loại địa phương Cốt Giới này, Đồ Đằng Thần Trụ căn bản là không thể sử dụng. Không thể liên lạc với bọn họ, Chung Nhạc chỉ có thể âm thầm hy vọng bọn họ vẫn còn sống, chỉ có thể kỳ vọng chính mình mau chóng nhảy ra Giới này, đi ra ngoài tìm kiếm bọn họ.

o0o

Thời gian thắm thoát thoi đưa, lại qua thêm thời gian bảy năm nữa, Chung Nhạc lại trở lại cung điện bạch cốt. Trong bảy năm này, hắn cũng thường xuyên tới đây quan sát. Nhưng quá trình thôi diễn do Giới Chủ Ngục Giới lưu lại vẫn như cũ đang tiến hành, cũng chưa có đưa ra kết quả cuối cùng. Hắn cũng một lần nữa thôi diễn lại mấy lần, phát hiện trong đó cũng không có xuất hiện sai lầm nào nữa.

Bất quá, lần này đi tới cung điện bạch cốt, hắn đã nghe được một đạo thanh âm kỳ diệu. Đạo thanh âm kia mỹ diệu dễ nghe, giống như Thần khúc từ thiên ngoại vậy, khiến cho người ta tỉnh ngộ, tựa hồ vũ trụ đang phát ra ngâm xướng, Tinh hà đang phát ra ông minh. Tựa hồ chúng sinh Lục Đạo đang ca tụng, quy tắc đại đạo thiên địa đang giảng thuật ảo diệu của chính mình.

Trong lòng Chung Nhạc chấn động, vội vàng bước nhanh vào trong cung điện, ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy quang luân Lục Đạo xinh đẹp lộng lẫy dựng thẳng trên không trung, chậm rãi xoay tròn. Trong sáu đạo quang luân ẩn chứa ngàn vạn hoa văn Đồ đằng, kết thành Đồ đằng đại đạo. Đạo Đồ đằng đại đạo này khai phá ra huyền bí của Bí cảnh Đạo Nhất, khiến cho lực lượng Lục Đạo và lực lượng Luân Hồi hòa làm một thể.

Các loại Đồ đằng đại đạo Huyết Mạch, Ngũ Hành, Vạn Tượng, Thần Tài, Âm Dương ở trong Đạo Nhất Luân biến thành một cái chỉnh thể, đã tạo thành đại đạo kỳ dị dung nạp Lục Đạo và Luân Hồi.

Đạo Đồ đằng đại đạo này có thể biến thành Ngũ Hành, có thể biến thành Vạn Tượng, có thể biến thành Âm Dương, có thể biến thành Thiên Địa Thần, có thể biến thành huyết mạch, ẩn chứa huyền bí của Lục Đạo, huyền bí của Luân Hồi, vô cùng thâm ảo, vô cùng huyền diệu.

Tâm thần Chung Nhạc kích động, ngồi xếp bằng xuống. Sau đầu hiện ra từng đạo từng đạo quang luân, Thần Nhân Bàn Cổ tọa trấn trong đó, sáu bàn tay mở ra, nâng lên Lục Đạo. Vô số đạo văn lộ Đồ đằng từ trong cơ thể Chung Nhạc bay ra, nghiên cứu tìm hiểu, lý giải ảo diệu của đại đạo Lục Đạo Luân Hồi.

Thôi diễn là thôi diễn, chỉ là suy luận ra ảo diệu, hắn còn cần biến kết quả thôi diễn thành kiến thức, nội tình, đạo lý, tu vi của chính mình, sau đó thống nhất sáu đại Bí cảnh bản thân, diễn biến Lục Đạo và Luân Hồi, thống nhất Lục Đạo và Luân Hồi của bản thân, cuối cùng mới có thể nhảy ra khỏi Giới này.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1489)