← Ch.0862 | Ch.0864 → |
- Tiên sinh!
Mục Tô Ca rợn cả tóc gáy, cao giọng thét chói tai. Chỉ thấy một chưởng kia của Vũ Đô Lang càng lúc càng gần, mang tới cho hắn một loại cảm giác tuyệt vọng vô biên, đó là Tiên Thiên Ma Đạo ngưng tụ cao độ.
Tiên Thiên Thần Ma thì nhục thân, Nguyên thần và đại đạo đều là một thể, không phân biệt lẫn nhau. Nhất cử nhất động của bọn họ đều là thần thông, một quyền một cước đều ẩn chứa lực lượng của đại đạo. Lực lượng đại đạo thuần túy là cảnh giới mà sinh linh Hậu Thiên nằm mơ cũng muốn, nhưng lại khó có khả năng đạt tới. Bất luận thần thông gì của các Luyện Khí Sĩ và Thần Ma đều là sự thôi diễn đối với đại đạo, bất luận đại đạo gì của Luyện Khí Sĩ và Thần Ma đều là kiến giải của chính mình đối với đại đạo chân chính.
Mà Tiên Thiên Thần Ma chính là thể ngưng tụ của đại đạo. Các loại thần thông, quan tưởng của các Luyện Khí Sĩ và Thần Ma, đều là một dạng biểu hiện đối với bọn họ. Tiên Thiên Thần Ma chưởng khống lực lượng tinh thuần nhất, thuần túy nhất của thế gian. Bọn họ chính là Đạo, chính là Pháp.
Một chưởng khiến người ta tuyệt vọng này tiếp cận, thân thể Mục Tô Ca bắt đầu mục nát, bắt đầu vặn vẹo. Nguyên thần của hắn bắt đầu sụp đổ, bắt đầu tan rã. Ma đạo thuần túy đang xâm thực phá hủy đại đạo của hắn, pháp lực của hắn, tu vi của hắn, tinh thần của hắn, nhục thân của hắn, Nguyên thần của hắn, ý chí của hắn!
Khuôn mặt hắn, tứ chi, làn da trên thân thể hắn nhanh chóng mục nát, biến thành tro bụi. Huyết nhục dưới làn da lộ hết ra ngoài, máu tươi đang kịch liệt bốc hơi, cơ nhục đang nhanh chóng héo rũ. Da mặt của hắn trước tiên triệt để biến thành tro bụi, lộ ra phần cơ gân trên mặt. Tiếp theo, cả khuôn mặt chỉ còn trơ lại xương cốt. Bàn tay Vũ Đô Lang còn chưa tới, còn chưa rơi xuống trên người hắn, hắn đã có dấu hiệu hình thần câu diệt.
Tới lúc này Mục Tô Ca mới biết được, vừa rồi Chung Nhạc giá ngự sáu ngàn vạn Côn Thần chiến đấu với Vũ Đô Lang hơn mấy chục chiêu là gian nan tới mức nào. Thực lực của Vũ Đô Lang quá mức kinh khủng, Tạo Vật Chủ đỉnh cao giống như hắn vậy, thậm chí ngay cả một chiêu cũng không thể tiếp nổi.
- Điện hạ, trấn định!
Thanh âm Chung Nhạc đột nhiên vang lên.
Đây là khoảnh khắc sinh tử, Mục Tô Ca làm sao có thể trấn định được?
Ngay trong nháy mắt hắn dự định giãy thoát khỏi bàn tay Chung Nhạc, thì từ trong mi tâm của hắn, một cỗ Thần uy đáng sợ ầm ầm bạo phát. Cỗ Thần uy kia chính là tới từ Thức hải của hắn. Nó đáng sợ tới mức nào, mênh mông tới mức nào? Đó là một đạo thần thông bảo mệnh mà Tiên Thiên Đế Quân đã lưu lại trong Thức hải của hắn. Lúc này, đạo thần thông này cảm ứng được Mục Tô Ca sắp sửa tử vong, liền lập tức tự động kích hoạt uy năng.
Đạo thần thông bảo mệnh của Tiên Thiên Đế Quân ầm ầm tuôn ra, uy lực hạo hạo đãng đãng. Chỉ trong nháy mắt, tinh không mạnh mẽ trầm xuống, ức vạn dặm tinh không thậm chí có dấu hiệu vặn vẹo sụp đổ. Lấy Mục Tô Ca làm trung tâm, tinh không bắt đầu sụp đổ về phía cái trung tâm này. Đây là Thần uy đáng sợ tới mức nào?
Đạo thần thông này đột nhiên xuất hiện, vô thanh vô tức va chạm với một chưởng của Vũ Đô Lang. Ngay sau đó, uy lực thần thông của hai tôn Tiên Thiên Thần Ma ầm ầm bạo phát. Chung Nhạc, Mục Tô Ca và Phù Lê cũng không cảm giác được dị trạng gì, nhưng lại có thể nhìn thấy ngôi sao, Thái Dương bốn phương tám hướng đang dùng tốc độ kinh người bay đi xa. Đó là dị tượng do không gian bị xé rách, bị mở rộng hình thành.
Đám ngôi sao và Thái Dương bốn phía cách bọn họ càng lúc càng xa, nói rõ không gian bị thần thông của hai tôn Tiên Thiên Thần Ma đánh cho không ngừng vỡ ra, không ngừng lan xa, không ngừng mở rộng ra bốn phía.
Vũ Đô Lang kêu rên một tiếng, giơ bàn tay còn lại lên, chống lại đạo thần thông của Tiên Thiên Đế Quân. Khuôn mặt tuấn mỹ yêu dị của hắn vặn vẹo, hoa văn da thịt hai tay là Đạo văn trời sinh, nhưng đám Đạo văn này cũng bắt đầu vặn vẹo, bắt đầu gãy rời. Vũ Đô Lang cao giọng rống lớn, chiếc áo choàng sau lưng tung bay phấp phới, căng ra thẳng tắp.
- Các hài nhi của ta, mau nhanh tế tự ta!
Trong đại của ức vạn Vũ Đô Ma Tộc trong Thánh địa Vũ Đô cùng với trên đám Ma tinh đang vờn quanh Thánh địa Vũ Đô kia đột nhiên vang vọng thanh âm gào thét của Vũ Đô Lang. Bọn họ vội vàng quỳ xuống triều bái, tế tự. Lại có Ma Thần Vũ Đô Ma Tộc dắt ra vô số nô lệ, trực tiếp giết chết, đặt lên trên Tế đàn, tiến hành tế tự cho Vũ Đô Lang.
Trên từng khỏa từng khỏa Ma tinh xuất hiện những tòa Tế đàn máu tươi thật lớn, huyết vụ cuộn trào như rồng. Trong Thánh địa Vũ Đô càng có một tòa Tế đàn to lớn khôn cùng từ từ dâng lên, ức vạn nô lệ bị Vũ Đô Ma Tộc chém chết, tế tự Vũ Đô Lang. Tinh khí cuồn cuộn phóng vọt tới, tiến nhập trong cơ thể Vũ Đô Lang. Có được lực lượng tế tự gia trì, khiến cho thực lực của hắn nhanh chóng bạo tăng.
Sở dĩ hắn mang theo tộc nhân của chính mình cùng đi, chính là vì phòng trường hợp gặp phải tồn tại càng cường hoành hơn chính mình. Có chủng tộc tiến hành huyết tế nô lệ cho hắn, có thể khiến cho hắn trong khoảng thời gian ngắn đề thăng chiến lực của chính mình trên diện rộng.
Trong Thánh địa Vũ Đô của hắn, ngoại trừ hơn hai mươi vạn Thần Ma mà Phù Lê đã bán cho hắn, còn có hậu đại của đám Ma Tộc năm xưa đã tế tự hắn kia, cũng đều bị xem thành nô lệ tiến hành nô dịch. Lúc này bị huyết tế chính là đám Ma Tộc đê đẳng này. Vũ Đô Ma Tộc giết chết không biết bao nhiêu Ma Tộc tế tự hắn, khiến cho chiến lực của hắn trong nháy mắt đã đạt tới đỉnh phong trước giờ chưa từng có. Nhưng áp lực mà hắn đang đối mặt lại càng đáng sợ hơn, hai tay đã thừa nhận uy năng khó có thể tưởng tượng.
Đó là lực lượng còn cường hoành hơn hắn rất nhiều lần, đại đạo càng cao đẳng hơn. Làn da trên hai tay hắn hoàn toàn nổ tung, cơ nhục vặn vẹo, gãy rời. Hai chân Vũ Đô Lang mềm nhũn, quỳ gối trong tinh không, trong lòng vừa sợ vừa giận.
- Tên ẻo lả...
Hắn há miệng chửi lớn một câu. Chỉ nghe một tiếng ầm vang thật lớn, uy năng thần thông của Tiên Thiên Đế Quân triệt để bạo phát, nghiền nát, tan rã Tiên Thiên Ma Đạo quanh người hắn. Trong cơ thể Vũ Đô Lang vang lên thanh âm nổ vang ầm ầm đùng đùng, nhục thân khổng lồ vặn vẹo, ngàn cánh sau lưng nổ tung không biết bao nhiêu, toàn thân bay ngược về phía sau. Một đạo quang trụ Thần quang huy hoàng đâm rách tinh không, nghiền ép oanh kích về phía Vũ Đô Lang.
Một cỗ chấn động đáng sợ truyền tới. Thân thể Vũ Đô Lang đụng thẳng lên trên Thánh địa Vũ Đô. Thánh địa Vũ Đô ầm ầm chấn động, văng ngược về phía sau một đoạn. Tòa Thánh địa Ma đạo này năm xưa đã dựng sinh ra Vũ Đô Lang, lúc này lại bị Vũ Đô Lang đụng ra một cái động lớn trước sau thông thấu, kích thước có tới năm ngàn dặm.
Trong phương viên năm ngàn dặm này vốn dĩ có không biết bao nhiêu Vũ Đô Ma Tộc định cư, lúc này bọn họ trực tiếp bị nghiền nát. Một cỗ sóng xung kích đáng sợ dùng cái động lớn này làm nguyên điểm, lan tỏa ra bốn phương tám hướng, oanh tạc khắp nơi trong Thánh địa Vũ Đô. Những nơi cỗ sóng xung kích này đi qua, không biết bao nhiêu Vũ Đô Ma Tộc ầm ầm vỡ nát, bốc hơi, chết oan chết uổng.
Đạo quang trụ Thần quang kia xuyên thấu qua Thánh địa Vũ Đô, nghiền ép Vũ Đô Lang, đâm rách tinh không càng thêm xa xôi. Dọc theo đường đi, không gian không ngừng bị xé rách, ngôi sao và Thái Dương bốn phía không ngừng tản ra. Trên con đường này còn lưu lại đoàn đoàn Tiên Thiên Ma Huyết, không ngừng cuộn trào, bành trướng trong tinh không.
- Lê Dương, ngươi mượn thần thông của tên ẻo lả Mục Tiên Thiên kia âm ta!
Thanh âm Vũ Đô Lang từ xa xa vang lên, đã biến thành giọng nữ, cực kỳ chói tai:
- Ta sẽ còn trở lại! Sẽ khiến cho ngươi sống không bằng chết!
Cặp mắt Chung Nhạc trợn trừng, ngơ ngác nhìn một màn này. Trên mặt Mục Tô Ca vẫn còn chảy máu, hai đồng tử cũng là trợn tròn, trừng mắt cứng lưỡi nhìn tràng cảnh tan nát do đạo thần thông của Tiên Thiên Đế Quân tạo thành.
*****
- Con bà nó! Tiên Thiên Đế Quân cũng quá mạnh mẽ rồi a?
Phù Lê há hốc miệng, lẩm bẩm.
Một cỗ chấn động kịch liệt truyền tới, Thánh địa Vũ Đô đột nhiên chia năm xẻ bảy, vỡ ra thành từng mảnh từng mảnh Đại lục thật lớn. Tòa Thánh địa này không chống đỡ được dư ba thần thông của Vũ Đô Lang và Tiên Thiên Đế Quân, bị triệt để chấn vỡ. Trong những mảnh Đại lục thật lớn kia, địa thủy phong hỏa ba động không ngớt.
Đám Ma tinh xoay chuyển xung quanh Thánh địa kia có khỏa bị đánh cho vỡ nát, có khỏa thì quỹ tích vận hành đại loạn. Từng khỏa từng khỏa ngôi sao trên cao rơi xuống, đập vào trong những mảnh Đại lục Thánh địa vỡ vụn kia. Màn tràng diện này chính là ngày tận thế. Vô số Vũ Đô Ma Tộc trong tràng đại hủy diệt này không ngừng giãy dụa, kêu rên. Cho dù là Ma Thần cũng khó thoát khỏi cái chết.
Mà ba vị Ma chủ Tạo Vật Cảnh Vũ Đô Ma Tộc may mắn còn tồn tại kia cũng bị dư ba thần thông va chạm sản sinh trùng kích, không biết đã bị đánh bay tới nơi nào rồi. Nếu bọn họ còn ở đây, có lẽ sẽ có thể cứu được không ít tộc nhân. Bất quá, chỉ sợ bọn họ cũng đã bị dư ba thần thông đánh trọng thương.
- Không biết Vũ Đô Ma Tộc có thể sống sót bao nhiêu người?
Chung Nhạc lắc lắc đầu, trong lòng đã có nhận thức càng sâu đối với chiến lực của Mục Tiên Thiên.
Quá đáng sợ rồi! Quả thật chính là sâu không thể lường! Vũ Đô Lang là Tiên Thiên Ma Quân, Tiên Thiên Ma Thần cấp Đế Quân, so với Mục Tiên Thiên còn cổ lão hơn rất nhiều, nhưng căn bản không phải là đối thủ của Mục Tiên Thiên. Hơn nữa...
- Đây chỉ là phân nửa lực lượng của Mục Tiên Thiên mà thôi! Mục Tiên Thiên đồng thời có được Thần thể và Ma thể, đây chỉ là thần thông do Thần thể của hắn thi triển ra. Nếu hắn toàn lực thi triển, chỉ sợ uy năng cũng không chút thua kém tồn tại Đế cấp!
Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ:
- Không biết Vũ Đô Lang có bị đạo thần thông kia của Tiên Thiên Đế Quân đánh chết hay không? Bất quá, thanh âm Vũ Đô Lang mới rồi trung khí đầy đủ, hẳn là sẽ không bị đánh chết a! Hắn dù sao cũng là Tiên Thiên Ma Thần, nghĩ muốn giết chết hắn cũng không dễ dàng. Nơi này không tiện ở lâu! Uy năng đạo thần thông kia của Mục Tiên Thiên đã hao hết, Vũ Đô Lang khẳng định còn có thể chạy tới nữa. Dù cho bản thân hắn đã bị trọng thương, thì ba người chúng ta cũng xa xa không phải là đối thủ của hắn!
- Điện hạ hẳn là biết được dụng tâm lương khổ của ta rồi a?
Chung Nhạc thả Mục Tô Ca xuống, mỉm cười nói:
- Khiến cho Điện hạ kinh hãi rồi!
Mục Tô Ca kinh hồn chưa định, há miệng phun ra một ngụm trọc khí, vết thương trên mặt đang dần dần hồi phục, cười khổ nói:
- Tiên sinh quả thật dọa chết ta rồi!
- Việc này không nên chậm trễ! Chúng ta nhanh chóng ly khai! Bằng không, đợi tới lúc Vũ Đô Lang một lần nữa đuổi tới, vậy ta quả thật đã không còn chủ ý gì nữa!
Chung Nhạc mỉm cười, nói. Lần này có thể ám toán Vũ Đô Lang, chính là mượn thần thông bảo mệnh do Mục Tiên Thiên lưu lại trong Thức hải Mục Tô Ca. Nếu Vũ Đô Lang một lần nữa chạy tới, hắn liền không còn bất kỳ biện pháp nào nữa rồi.
Phù Lê và Mục Tô Ca giãy dụa đứng dậy. Thương thế của hai người đã miễn cưỡng khôi phục lại một chút, ít nhất thời điểm chạy đi đã không còn vết thương nứt vỡ, máu chảy đầm đìa nữa. Ba người hỗ trợ lẫn nhau, chạy nhanh về phía Thần Thành thứ sáu.
Qua một hồi lâu sau, không gian đột nhiên chấn động, biến thành một cái vực sâu đáng sợ, trong vực sâu ma khí tuôn trào cuồn cuộn. Vũ Đô Lang nhục thân rách nát tả tơi, từ trong vực sâu bò ra, toàn thân đầy máu.
Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thánh địa Vũ Đô quần tinh vẫn lạc, Vũ Đô Ma Tộc tử thương vô số, không khỏi hận tới nghiến răng nghiến lợi.
- Lê Dương, không nghĩ tới ngươi sau khi chuyển thế lại giảo hoạt như vậy! Tốt! Tốt! Ta ngược lại muốn nhìn một chút xem ngươi có thể chạy ra khỏi lòng bàn tay của ta hay không?
Thân thể tôn Tiên Thiên Ma Thần này lay động, trong thi thể đám Vũ Đô Ma Tộc chết vì tai nạn trong Thánh địa Vũ Đô kia bay ra từng đạo từng đạo tinh huyết. Ức vạn đạo tinh huyết ẩn chứa Tiên Thiên Ma Huyết, không ngừng chui vào trong cơ thể Vũ Đô Lang. Đám Ma Tộc này đều là hậu đại của hắn, trong huyết dịch ẩn chứa huyết mạch của hắn. Hiện tại Vũ Đô Lang bị thương rất nặng, nghĩ muốn đuổi kịp đám người Chung Nhạc cũng là hữu tâm vô lực. Bất quá, cướp đoạt Tiên Thiên Ma Huyết trong cơ thể hậu đại chính mình, ngược lại có thể khiến cho hắn dùng tốc độ nhanh hơn khôi phục.
Vũ Đô Lang hấp thu tinh huyết đám hậu đại của chính mình, đột nhiên hừ lạnh một tiếng, khẽ nhíu mày. Tiên Thiên Ma Đạo đã vỡ nát, Nguyên thần và nhục thân hắn cũng bị thương tổn nặng nề, trong thời gian ngắn cũng không thể dễ dàng khôi phục lại được.
- Một kích kia của Mục Tiên Thiên suýt chút nữa đã đánh ta rớt khỏi cảnh giới Đế Quân! Quả nhiên lợi hại! Mối thù này, ta nhất định sẽ báo!
o0o
Mà vào lúc này, ba người Chung Nhạc rốt cuộc cũng tiếp cận Thần Thành thứ sáu. Thương thế của ba người đều đã khôi phục lại rất nhiều. Phù Lê gãi đầu một cái, cười ha hả, nói:
- Thần Thành thứ sáu này đã bị lão tử tấn công không biết bao nhiêu lần. Không biết khi đám thủ thành, Thành chủ nhìn thấy ta, có sẽ xuất thủ với chúng ta hay không?
- Dã nhân Phù Lê lại tới!
Trong Thần Thành thứ sáu nhất thời một mảnh hoảng loạn. Không biết bao nhiêu Thần Ma thủ thành cao giọng hét lớn, bỏ chạy bốn phía.
← Ch. 0862 | Ch. 0864 → |