← Ch.0110 | Ch.0112 → |
Đêm khuya, bên ngoài trăng sáng đã lên cao, trong động phủ là một màu đen kịt. Bạch Tiểu Thuần lắng nghe bốn phía vô số tiếng xào xạc, chỉ cảm thấy sợ đến nổi da gà, vội vàng quay vào trong thạch thất.
Thạch ốc rất nhỏ, trên mặt đất có địa hỏa trận, trong đó để một cái lò đan, ngoài ra không có gì khác.
Bạch Tiểu Thuần thở dài, mở ra địa hỏa trận. Ánh lửa tràn ra khiến cho hắn cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Tính cách của hắn gặp sao thì yên vậy, lúc này tuy thấy kinh khủng, nhưng lại không thể đi thích ứng, thế là mở ra túi trữ vật mà Lý Thanh Hậu đưa cho, lập tức trợn to mắt.
Bên trong túi trữ vật có rất nhiều dược thảo, thậm chí còn có một ít là những dược thảo ở trong tông môn cần điểm cống hiến rất cao mới có thể đổi lấy, thậm chí còn có một vài cọng Bạch Tiểu Thuần chỉ nghe nói qua ở trong thảo mộc ngũ thiên, ở trong tông môn cũng không có cung cấp.
Về phần những dược thảo khác thì nhiều vô số kể, nếu như dùng tiết kiệm, thì chẳng những đủ để cho Bạch Tiểu Thuần luyện chế tam giai linh dược, mà thậm chí tứ giai cũng có thể.
Bạch Tiểu Thuần cảm giác chính mình cũng hưng phấn một cái, mở lò đan, bắt đầu luyện dược. Chỉ có như thể mới có thể làm cho hắn quên đi hoàn cảnh bốn phía. Hắn vẫn còn chưa nghiên cứu xong, nên lần này quyết định ở nơi đây, đem hàm lượng tam giai độc đan hạ thấp xuống trong vòng dưới chín thành.
Thời gian trôi qua, rất nhanh đã qua ba tháng. Bạch Tiểu Thuần tóc tai bù xù, đã rơi vào trạng thái vong ngã, không ngừng luyện đan. Từng luồng khói lan ra, những thứ này ra ngoài có thể tạo thành mưa axit, nhưng ở trong xà động lại trở thành thức ăn ưa thích của đám rắn độc, từng con đều tranh nhau chen lấn hấp thu phun ra nuốt vào, phát ra âm thanh tê minh chói tai.
Bạch Tiểu Thuần không có đi chú ý đến những thứ này, hắn luyện dược đã đến thời khắc mấu chốt. Hắn đã đem hàm lượng độc ở trong đan dược khống chế đến chín thành mốt, chín thành hai, chỉ kém một chút là đã thành công.
Trong mắt hắn mang theo tơ máu, lại càng điên cuồng luyện dược. Đảo mắt đã ba tháng trôi qua.
Hắn đã cư ngụ ở trong xà động này nửa năm. Trong nửa năm này, hắn ngoại trừ luyện đan thì là tu hành, mỗi ngày đều sẽ triển khai Thủy Trạch Quốc Độ, tạo nên uy áp mãnh liệt. Đáng tiếc là từ đầu tới cuối vẫn không huyễn hóa ra được bất luận bản mệnh chi linh gì.
Mà dường như Bạch Tiểu Thuần cũng đã quen thuộc một số độc xà ở bốn phía, thậm chí có những lúc suy tư mà ngẫu nhiên đi ra khỏi thạch thất, đi dạo ở bên trong trận pháp. Vào lúc đó, từng con độc xà đều lộ ra âm lãnh, chỉ chờ Bạch Tiểu Thuần bước ra khỏi trận pháp một bước là sẽ lập tức phóng đi.
Lý Thanh Hậu cũng âm thầm đến mấy lần, cho đến khi xác định Bạch Tiểu Thuần ở chỗ này không có vấn đề gì thì trong lòng mới chính thức buông lỏng.
Mà bờ Nam ở bên ngoài, theo nửa năm Bạch Tiểu Thuần biến mất này, đã chân chính được yên bình. Không có lôi đình, không có sương độc, không có mưa axit, hưởng thụ được sự yên tĩnh không dễ gì có được.
Thỉnh thoảng cũng sẽ có người nhớ tới Bạch Tiểu Thuần, nhưng sau khi nghe nói Bạch Tiểu Thuần bị Lý Thanh Hậu ném vào Vạn Xà Cốc thì tất cả đều cảm khái. Thậm chí nếu như có người sắp vi phạm môn quy, đều sẽ nhớ tới Bạch Tiểu Thuần, thậm chí còn dùng đó để khuyên bảo.
"Làm người không nên giống như Bạch Tiểu Thuần!"
"Việc này không thể làm, dù là Bạch Tiểu Thuần làm như vậy cũng sẽ bị trách phạt, ngươi vẫn nên nghĩ lại."
Thời gian trôi qua, lại thêm nửa năm đi qua. Bạch Tiểu Thuần biến mất đã được thời gian một năm, ngay cả Trịnh Viễn Đông cũng thấy cảm khái.
"Bạch Tiểu Thuần này, đem hắn đến Vạn Xà Cốc là phi thường chính xác. Nơi đó đều là rắn, hắn cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến người khác."
Nhưng, vô luận là Trịnh Viễn Đông, hay Lý Thanh Hậu, hoặc là đệ tử của tam sơn, bọn họ hiển nhiên Đều đã đánh giá thấp Bạch Tiểu Thuần
Một ngày này, Bạch Tiểu Thuần đang ở trong thạch thất, lại luyện thành một lò đan mà không còn có khói đen xuất hiện. Rốt cuộc thì đan dược ở trong lò đan đã không còn là độc đan, mà là hạ phẩm, tạp chất chỉ có tám thành tám, tám thành chín!
Mặc dù là hạ phẩm trong hạ phẩm, nhưng so với độc đan hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, ngửa mặt lên trời cười to, lại tiếp tục thử khai lò them mấy lần. Cuối cùng hắn đã hoàn toàn xác định, với tam giai linh dược thì rốt cục mình đã làm được Mười lần luyện dược thì mười lần thành công!
Đối với cơ sở của tam giai Linh Dược hắn đã nắm rõ như lòng bàn tay, cho dù là một chút ít tam giai Linh Dược chưa từng luyện qua, thì cũng chỉ cần sau khi giải quyết được một chút vấn đề đơn giản là lại có thể tăng xác xuất thành công lên tới hoàn mỹ như trước.
Bạch Tiểu Thuần kích động, hắn xông ra bên ngoài thạch thất. Tiếng cười không ngừng vang lên, lại càng mang theo một cỗ tự hào. Vì ngày hôm nay, hắn đã phải bỏ ra đại giới quá nhiều, lại càng bỏ ra không ít thời gian.
Thậm chí chính mình cũng vì thế mà bị ném tới nơi này. Nhưng khoảnh khắc khi vừa thành công, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy tất cả những thứ này đều đáng giá!
Hắn thở sâu, tay áo nhỏ hất lên, ngạo thị bầy rắn.
"Tiếp theo là phải tu hành, Ngưng Khí tầng chín, còn có Bất Tử Kim Bì nữa!!" Bạch Tiểu Thuần đắc ý quay người trở lại thạch thất, sau đó bắt đầu luyện đan.
Thậm chí hắn còn lấy ra nồi Quy Văn, đem đan dược mỗi lần luyện chế ra Luyện Linh sau đó lập tức nuốt vào.
Tu vi của hắn càng ngày càng tăng. Vốn là Ngưng Khí tầng tám đại viên mãn, khoảng cách đột phá chỉ kém có một tia, thì sau một tháng hắn khoanh chân ngồi tĩnh tọa, ở trong não hải hiện ra một tôn chiến tượng to lớn, tu vi trong cơ thể toàn diện bộc phát, giống như trăm sông hợp thành biển. Trong cơ thể hắn, linh lực oanh minh, mơ hồ như đã trở thành biển cả.
Nhìn kỹ thì biển cả này có hình dạng là rồng, giống như ở trong cơ thể hắn có một con rồng xuất hiện, du tẩu khắp kinh mạch toàn thân. Nhục thể của hắn truyền ra âm thanh ken két, phía sau xuất hiện một hư ảnh cự tượng.
Toàn thân cự tượng kia đầy lông, tựa như đang ngửa mặt lên trời gào thét, chân trước nâng lên, hung hăng đạp mạnh xuống phía dưới. Mặt đất vẫn như bình thường, nhưng lại có một cỗ gợn sóng không nhìn thấy bỗng nhiên lan rộng, khiến cho đám độc xà ở bốn phía chấn động, mà bảy tám con Huyết Thần Xà ở nơi xa, ở trong mắt lộ ra ánh sáng sắc bén, lân phiến toàn thân dựng thẳng lên, bỗng nhiên bạnh đầu trở thành hình tam giác.
Long Tượng Hóa Hải Kinh, sau khi Bạch Tiểu Thuần quan sát cự tượng trong biển linh khí mênh mông trong cơ thể, cứ như vậy mà tự nhiên đột phá tầng thứ nhất, tu vi từ Ngưng Khí tầng tám kéo lên, đạt đến Ngưng Khí tầng thứ chín.
Lực lượng thân thể của hắn vào lúc này cũng được kéo lên, khí huyết vận chuyển ở trong cơ thể. Thân hình của hắn tựa như bành trướng lên, huyết nhục toàn thân nhảy lên. Bên trong mỗi một tấc huyết nhục đều đang sinh ra lực lượng kinh người.
Dường như đang cùng với Bất Tử Trường Sinh Công của hắn hòa lại cùng với nhau, khiến cho làn da của Bạch Tiểu Thuần phát ra ánh bạc lấp lánh. Dưới sự hỗ trợ cho nhau, giống như là xuất hiện biến dị. Lực lượng thân thể giống như đụng chạm đến một loại gông cùm xiềng xích nào đó, đạt đến một loại cực hạn mà con người dường như không thể đột phá!
Não hải oanh minh một tiếng, như vạn chủng tề động. Giống như một cái bình nhỏ ở bên trong nước, sau khi được đổ đầy thì vẫn còn nước chảy vào, khiến cho bản thân cái bình bị rung chuyển, lại xuất hiện từng đạo vết nứt!
Toàn thân Bạch Tiểu Thuần run lên bần bật, hai mắt của hắn bỗng nhiên mở ra. Nháy mắt, ở trong hắn lại lộ ra một vòng ánh sáng lăng lệ khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.
Giờ phút này, nếu như có đệ tử Ngưng Khí ở chỗ này nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, như vậy thì ngoại trừ một số người đặc biệt, còn lại đều sẽ thấy chấn động mãnh liệt ở trong lòng. Mặc dù không bằng uy áp của tu sĩ Trúc Cơ, nhưng vẫn làm cho người ta run rẩy, ở sâu trong nội tâm dâng lên ý muốn cúi đầu.
Giống như áp chế cảnh giới sinh mệnh!
"Người có gông cùm xiềng xích, vô luận là tu vi hay nhục thân, đều tồn tại bản nguyên của sinh mệnh không thể đột phá gông cùm xiềng xích Đây là lời mở đầu của Long Tượng Hóa Hải Kinh. Thì ra Đây chính là gông cùm xiếng xích!"
"Long Tượng Hóa Hải Kinh Tượng lực dụ thể, nhưng lại làm cho người ta tu hành lực lượng thân thể đạt tới đỉnh phong. Long lực dụ linh, khiến cho tu vi bản thân đạt tới cực hạn của Ngưng Khí. Đây là tác dụng của tầng thứ nhất và tầng thứ hai, nhưng chỉ là đỉnh phong cực hạn, mà không phải là đụng chạm đến gông cùm xiếng xích. Sau đó tu hành tầng thứ ba, long tượng dung hợp, khiến cho cả hai một lần nữa kéo lên, đều đạt tới cảnh giới chạm đến gông cùm xiềng xích, lại mượn nhờ sự trợ giúp của Thiên Địa mạch, hoặc là lực lượng của Trúc Cơ Đan, nhất cử đột phá, hình thành khí hải, thành tựu Trúc Cơ!" Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ.
"Cho nên không phải bất cứ ai cũng có thể tu hành Long Tượng Hóa Hải Kinh này, chỉ có người đồng thời tu hành Luyện Thể, Luyện Khí mới có thể ở Ngưng Khí tầng tám hoàn mỹ tu hành Long Tượng Hóa Hải Kinh."
"Bất Tử Trường Sinh Công tuy là tàn quyển, chỉ có Bất Tử Da, nhưng một vị tiền bối thần bí ta gặp năm đó đã từng nói, sau khi đạt đến Bất Tử Kim Bì là ta sẽ có thể chạm đến tầng gông cùm xiềng xích thứ nhất. Mà có thể đột phá được hay không thì phải xem vận mệnh của ta."
"Phải đến bây giờ ta mới cảm nhận được cái gọi là Gông cùm xiềng xích!" Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra ánh sáng mãnh liệt, dường như cái thạch thất đen kịt này, vào lúc này cũng đều sáng lên một cái.
"Đệ nhất lão tổ sáng tạo ra Long Tượng Hóa Hải Kinh, tu đến tận cùng mới có thể khiến cho long tượng dung hợp, chạm đến gông cùm xiềng xích. Nhưng vẻn vẹn cũng chỉ là chạm đến, đây là cực hạn."
"Mà Bất Tử quyển thứ nhất, Bất Tử Kim Bì đã có thể chạm đến gông cùm xiềng xích. Nhưng đây không phải là cực hạn, cực hạn phải đi đột phá. Cũng chỉ có đột phá mới có thể tiếp tục tu hành Bất Tử quyển thứ hai, Bất Tử Kim Cương!"
"Nhưng ta bây giờ, Long Tượng Hóa Hải Kinh mới tu thành tầng thứ nhất, Bất Tử Da cũng chỉ là Ngân Bì đỉnh phong. Nhưng hai cái này hỗ trợ cho nhau lại khiến cho ta sớm đã Đụng chạm đến gông cùm xiềng xích!" Hô hấp của Bạch Tiểu Thuần trở nên dồn dập.
"Như vậy hai cái công pháp này, bất kỳ cái nào đột phá, là ta Đã đột phá tầng thứ nhất của gông cùm xiềng xích!" Bạch Tiểu Thuần kích động, thậm chí sau khi hắn tỉ mỉ suy nghĩ lại lại phát hiện thêm được một cái vấn đề làm hắn càng thêm hưng phấn.
"Nếu như phán đoán của ta là chính xác, như vậy sau khi cũng đột phá Bất Tử Kim Bì và Long Tượng Hóa Hải Kinh tầng thứ ba, thì nhục thể của ta sẽ đạt tới cái trình độ nào?"
Bạch Tiểu Thuần không có đáp an, nhưng hắn lại mãnh liệt mong chờ. Giờ phút này hắn thở sâu, lấy ra đan dược gia tăng nguyên khí, bắt đầu tu hành Bất Tử Trường Sinh Công.
Ánh bạc lấp lánh. Bên trong cơ thể của hắn lại mơ hồ xuất hiện tơ vàng. Mặc dù rất nhạt, nhưng lại đại biểu cho Bất Tử Trường Sinh Công của Bạch Tiểu Thuần có hi vọng đạt tới cảnh giới Kim Bì.
Một nén nhang sau Bạch Tiểu Thuần kết thúc tu hành, phấn chấn đi ra bên ngoài thạch thất, nhìn bốn phía hang động. Hắn theo bản năng bày ra bộ dáng cao thủ, tay áo nhỏ hất lên, ngạo nghễ nói nhỏ.
"Ta đã là Ngưng Khí tầng chín, chờ đến khi mở ra gông cùm xiềng xích tầng thứ nhất, như vậy phóng nhãn nhìn khắp thiên hạ, ở trong Ngưng Khí tầng tám ai là đối thủ của ta!"
Lúc Bạch Tiểu Thuần đang cảm khái thổn thức, thì đám độc xà lít nha lít nhít ở bốn phía, sau khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần xuất hiện thì đều nhúc nhích, không ít con phát ra tiếng tê minh, phun ra nọc độc.
Nhất là bảy tám con Huyết Thần Xà có thể so với Ngưng Khí tầng tám ở phía xa, trong nháy mắt bắn lên, cạch một tiếng đâm vào màn sáng trận pháp thình lình xuất hiện ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần, bị bắn trở về.
Bạch Tiểu Thuần giật nảy mình, nhìn hằm hằm vào những con độc xà đã đánh gãy tâm trạng thổn thức của mình, nhìn từng con hai mắt băng lãnh đang không ngừng phun ra nọc độc, Bạch Tiểu Thuần tức giận.
"Các ngươi thật sự cho rằng Bạch gia gia của các ngươi không có cách nào bắt được các ngươi đúng không. Đừng ép ta, các ngươi " Bạch Tiểu Thuần còn chưa nói xong, lại có một đám rắn nhảy lên. Âm thanh cạch cạch liên tiếp quanh quẩn ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần.
"Tốt. Đây là các ngươi bức ta đó!" Bạch Tiểu Thuần rống giận, quay người về thẳng trong thạch thất.
← Ch. 0110 | Ch. 0112 → |