← Ch.0401 | Ch.0403 → |
Thiên Không Hội đầu lĩnh vui vẻ, vội vàng dẫn đường, Lý Nguyên Thánh và các tu sĩ đều là tộc nhân quần là áo lụa của các gia tộc trên Thải Hồng Thượng, tu vi đều là do gia tộc chồng tài vật lên mà thành, uy là Kết Đan, nhưng vô cùng tầm thường, đều là hạng chót.
Thường ngày không có việc gì vốn buồn chán, bây giờ nghe có việc náo nhiệt, ai cũng láo nháo đòi đi xem, cùng Lý Nguyên Thánh tới nơi truyền tống tới Không thành.
Tới Không thành, Thiên Không Hội đầu lĩnh trong lòng kích động, hắn biết đám quần áo lụa là này hứng thú tới nhanh, biến mất cũng nhanh, nên lập tức dẫn cả bọn tới Tây thành.
"Thanh Long hội thủ lĩnh kia cực kỳ ác độc, luyện chế được siêu cấp Tịch Cốc đan, giết hại đồng môn!"
"Còn luyện ra Trí Huyễn Đan, thứ tông môn đã phải ra lệnh cấm, cũng là do hắn luyện chế ra đấy, gây nên tai họa một phương, hôm nay ở trong Không thành, không biết bao nhiêu người hận thấu xương với hắn!"
"Thiếu chủ, lần này người ra tay không chỉ là vì gia tộc chúng ta, mà còn là trừ khử một mối hại cho Tinh Không Đạo Cực Tông ta!" Trên đường đi, Thiên Không Hội thủ lĩnh không ngừng thuyết phục, đám tu sĩ đi cùng Lý Nguyên Thánh đều cười, bọn họ tới đây không hẳn vì ý tốt, nhưng nghe khen ngợi cũng khoái chí.
"Có đất riêng của bản thân, lai lịch của người này cũng không nhỏ, nhưng dù lai lịch lớn hơn nữa, đắc tội Thiên Nhân gia tộc ta, cũng đều vô dụng!" Lý Nguyên Thánh nhàn nhạt mở miệng, hắn mặc dù cũng có chút quần áo lụa là, nhưng cũng là thiên kiêu gia tộc Thiên Nhân, ngạo nghễ tuy có, nhưng không tới mức nghe khen mà mất luôn phương hướng.
"Sau khi ta xử lý giúp ngươi, bước tiếp theo ngươi biết phải làm thế nào chứ? " Lý Nguyên Thánh thâm ý sâu sắc nhìn Thiên Không Hội thủ lĩnh, Thiên Không Hội thủ lĩnh lập tức hiểu ý, biết đối phương là ám chỉ muốn điểm cống hiến, vội vàng gật đầu.
Lý Nguyên Thánh mỉm cười, hắn không nghĩ xử lý Thanh Long hội này có cái gì khó khăn, nên thoải mái nói cười với mọi người, một đường bay về phía tây thành.
Trên đường, không ít tu sĩ Không thành thấy họ thì hết hồn, hơn mười người này, ngoài Thiên Không Hội thủ lĩnh, tất cả những người khác đều là đệ tử áo vàng.
Những cái áo vàng sáng loáng làm ai nấy hiểu ra, những người này tới từ cầu vồng. Nhìn theo hướng họ đi, mọi người đều nhận ra họ đi đến Tây thành, thế là rón rén đi theo sau.
thế là, sau đám Lý Nguyên Thánh dần dà có cả trăm người đi theo, Lý Nguyên Thánh chẳng buồn để ý, hắn là thiên kiêu Thiên Nhân gia tộc, hắn đi tới đâu, cũng đều là cảnh như thế, hắn sớm đã quen với điều ấy.
Đoàn người tới biên giới sa mạc, thấy xa xa là di tích, bên cạnh là khách sạn chiếm chu vi mười dặm.
Người ở đây rất nhiều, không ngừng lui tới, tuy trời đã hoàng hôn, thế nhưng vẫn cực kỳ náo nhiệt, ai nhìn thấy đám Lý Nguyên Thánh cũng ngẩn người.
"Đệ tử áo vàng!"
"Nhiều đệ tử áo vàng như vậy, cái người đi chung với họ nhìn quen quen, hình như là Thiên Không Hội thủ lĩnh!!"
"Không lẽ họ họ là Thiên Nhân gia tộc, Thiên Không Hội đã tới, đây là muốn nhằm vào Thanh Long hội!!"
Đám người Lý Nguyên Thánh bay tới khách sạn, hơn mười Kết Đan tu sĩ tỏa ra tu vi, làm xung quanh nổi gió, đất trời chấn động, uy áp mạnh mẽ áo cho tu sĩ bên dưới đều phải run rẩy.
Thần Toán Tử nhanh chóng đi ra, nhờ có nhiều điểm cống hiến, hắn cũng đã tới Trúc Cơ Đại viên mãn, lên cảnh giới Giả Đan, Trương Đại Bàn cũng đi ra.
Trong số những người hộ đạo của Bạch Tiểu Thuần, Trương Đại Bàn là người tiến bộ nhanh nhất, không biết hắn phù hợp với linh khí đầu nguồn, hay vì liên quen tới khả năng luyện linh, mà tu vi của hắn tiến triển rất nhanh, đã bước chân vào Trúc Cơ Đại viên mãn.
Người đi ra còn có Hứa Bảo Tài và Trần Mạn Dao, ai cũng biến sắc khi thấy hơn mười tu sĩ áo vàng trên bầu trời.
"Thanh Long hội thủ lĩnh, cút ra đây cho ta!" Thiên Không Hội thủ lĩnh phấn khởi rống to, những lời này, hắn đã giấu trong lòng rất lâu, giờ rốt cuộc cũng được thốt ra, thực là thoải mái.
"Thanh Long hội tiêu rồi..."
"Thiên Không Hội cường hãn, sau lưng chính là Thiên Nhân gia tộc... Thiên Nhân gia tộc chỉ cần một câu, sẽ có vô số tu sĩ điên cuồng mà theo!"
"Ta đã từng thấy người kia, hắn là Lý Nguyên Thánh, trời ơi, trên Tinh Không Đạo Cực hắn xếp hạng hơn chín trăm đó!!"
Những tiếng bàn tán xôn xao không ngừng vang lên.
Tinh Không Đạo Cực bảng, ai vào được top một ngàn trên đó, thì đều là thiên kiêu cự phách, vì quy mô Tinh Không Đạo Cực Tông quá lớn, đệ tử cực nhiều.
Bạch Tiểu Thuần mở hé cửa sổ, nhìn thấy mười tu sĩ trên trời, song thấy đối phương đang ở bên trong đất tư nhân của mình thì yên tâm, nghênh ngang đi ra ngoài.
"Người phương nào mà ồn ào vậy!" Bạch Tiểu Thuần đứng trên lầu, cau mày, ngạo nghễ mở miệng.
"Đi ra ngoài cho ta!" Bạch Tiểu Thuần phất tay áo, lá cờ bảy màu tỏa ánh sáng, lập tức gió giục mây vần, trận pháp vân chuyển, đang định đuổi cả đám ra ngoài, thì Lý Nguyên Thánh đã nhếch mép, trên tay xuất hiện một cái ngọc giản, nhấn xuốn dưới một cái.
"Trận tán!"
Chỉ hai chữ đơn giản, sức mạnh của trận pháp trong nháy mắt biến mất, Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc, Lý Nguyên Thánh nhoáng một cái, quanh người rực ánh lửa trắng, như một ngôi sao băng bay vọt tới chỗ Bạch Tiểu Thuần.
Tu vi Kết Đan trung kỳ tỏa ra toàn bộ, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Bạch Tiểu Thuần.
"Đừng để ta nói lần thứ hai, cút khỏi đây!" Lý Nguyên Thánh nhàn nhạt nói, ánh mắt lạnh tanh khinh miệt.
Bạch Tiểu Thuần nheo mắt, đối phương chỉ có tu vi tương đương với hắn, nhưng lúc này lại ra tay toàn lực, rõ là chẳng những muốn đánh hắn, còn định phá hủy khách sạn của hắn!
Bạch Tiểu Thuần tức giận, nơi này là nhà của hắn, đối phương lại hung hăng xông tới như lũ cướp, đòi hủy diệt gia nghiệp của mình, đương nhiên làm cho Bạch Tiểu Thuần giận dữ.
"Là ngươi phải cút!" Bạch Tiểu Thuần bấm pháp quyết, Hàn Môn dưỡng niệm chi ý bùng ra, một luồng hàn khí kinh người tỏa ra, lấy hắn làm trung tâm đóng băng bốn phía.
Oanh, một kích thiên hỏa của Lý Nguyên Thánh va chạm với hàn khí của Bạch Tiểu Thuần, thiên hỏa nổ bùng, tỏa ra xung quanh, nhưng không đủ làm suy suyển khách sạn, mà lại còn bị đóng băng thành những bông hoa băng hỏa!
Lý Nguyên Thánh biến sắc, cả người lạnh toát, hàn khí này rất quỷ dị, chui vào người y rồi không thể trừ đi được, mà trở thành những viên bi bằng băng, làm Lý Nguyên Thánh miệng ứa máu, mà ngay cả máu của hắn vừa tràn ra ngoài cũng ngay tức khắc bị kết băng.
"Lùi lại..." Lý Nguyên Thánh còn chưa nói xong, Bạch Tiểu Thuần đã ngẩng phắt đầu lên, hàn khí bùng lên càng thêm mãnh liệt, bay vèo tới Lý Nguyên Thánh.
Tốc độ cực nhanh, chỉ ra một cái, hàn băng quét ngang, Lý Nguyên Thánh và đồng bọn đều biến sắc, cả đám đồng loạt ra tay, hư vô đổ sụp, một cái lỗ đen xuất hiện, định nuốt chửng Bạch Tiểu Thuần.
Nhưng Bạch Tiểu Thuần đột nhiên biến mất, sau đó thình lình xuất hiện sau lưng các tu sĩ kết đan, sắc mặt âm trầm, bừng bừng sát khí!
"Thuấn Di!! Không thể nào!!" một tu sĩ kết đan la thất thanh.
← Ch. 0401 | Ch. 0403 → |