← Ch.0545 | Ch.0547 → |
Băng thứ vỡ vụn ken két, giống như băng hỏa va chạm nhau và tan vỡ, Chu Nhất Tinh lui ra sau lần nữa, hắn mỡ đại cung và bắn ra mười tám mũi tên.
- Chết đi cho ta!
Đối mặt mười tám mũi tên, Bạch Tiểu Thuần sẽ gặp phiền toái nếu không có Vĩnh Dạ Tán, dù sao cũng là đại cung luyện linh chín lần gia trì.
- Chu Nhị Tinh? Ha ha, quả nhiên là đại tinh tinh...
Bạch Tiểu Thuần cười nói, lúc mười tám mũi tên tới gần, Vĩnh Dạ Tán căng ra ngăn cản lần nữa, hàn khí bộc phát thúc dục băng thứ tấn công Chu Nhất Tinh.
Bạch Tiểu Thuần có ý định bắt giữ, như vậy chẳng những có thể hỏi ra một ít bí mật của Luyện Hồn Sư, còn có thể giải buồn, thậm chí thời khắc mấu chốt còn có thể ném ra dụ địch...
Trong mê cung không ngừng có âm thanh rầm rầm vang lên, Vĩnh Dạ Tán thể hiện uy lực cường đại của mình, mặc cho mười tám hồn tiễn oanh kích nhưng nó không hao tổn chút nào, thậm chí Bạch Tiểu Thuần nhìn không thấy nhưng Chu Nhất Tinh lại có thể nhìn thấy gương mặt quỷ trên cây dù đang tươi cười, mỗi khi hồn tiễn va chạm với mặt quỷ thì nụ cười của nó càng đậm.
Nụ cười quỷ dị của mặt quỷ làm Chu Nhất Tinh cảm giác sởn hết cả gai ốc, thậm chí hắn có cảm giác giống như gặp mũ đỏ.
- Đây là cây dù quái quỷ gì?
Da đầu Chu Nhất Tinh run lên, Bạch Tiểu Thuần lao tới, hàn khí bao phủ chung quanh, thậm chí toàn thân hắn mang theo băng hàn.
Đối mặt nguy cơ trước mắt, ánh mắt Chu Nhất Tinh mang theo điên cuồng, hắn nhanh chóng lui ra sau và kéo đại cung lần nữa, lúc này hắn không ngưng tụ hồn tiễn, mà là lấy một mũi tên màu đỏ trong túi trữ vật ra ngoài.
Mũi tên màu đỏ vừa xuất hiện lại sinh ra nhiệt độ cao kinh người, hàn khí chung quanh không thể xâm nhập phía trước, Bạch Tiểu Thuần cũng biến sắc, hắn nhìn chằm chằm vào ba mũi tên.
- Đây là... Đây là cái gì... Tại sao ta có cảm giác như cửu sắc hỏa!! Không đúng, là thập sắc hỏa... Trời ạ...
Bạch Tiểu Thuần rung động không nhỏ, vào lúc này hắn mới ý thức được trên người Chu Nhất Tinh có nhiều bảo vật như vậy.
Nhất là mũi tên kia cho Bạch Tiểu Thuần cảm giác hít thở không thông, hắn lại nhìn vào mũi của mũi tên, hắn nhìn thấy đó là một đám hỏa diễm.
Dường như hỏa diễm đang chuyển hóa từ hư ảo thành thực chất, nhìn sơ qua cảm thấy vô cùng bất phàm, càng làm cho Bạch Tiểu Thuần động dung, hắn nhìn thấy tên mũi tên có một đạo... Kim vân!!
- Kim vân...
Bạch Tiểu Thuần nhất thời không biết kim vân là cái gì, hắn ẩn ẩn nghe nói qua kim vân này ở đâu đó rồi, lúc này hắn đang nghĩ xem đó là cái gì.
- Đây... Đây là chí bảo luyện linh mười một lần!
Luyện linh mười lần đều là ngân vân, chỉ có luyện qua mười một lần mới có thể hóa ngân vân thành một đạo kim vân.
Bạch Tiểu Thuần đã đúng, đây chính là mũi tên... Luyện linh mười một lần!
Chu Nhất Tinh không có biện pháp, nếu như có khả năng, hắn cũng không muốn dùng mũi tên này, đây chính là đòn sát thủ của hắn, chỉ có một cây mà thôi, là gia tộc cho hắn làm vật phòng thân, bản thân vật này là bảo vật luyện linh, không phải chín lần, mà là... Mười một lần!!
Chí bảo luyện linh mười một lần, lại phối hợp với đại cung luyện linh chín lần, mũi tên có thể bắn chết tu sĩ Nguyên Anh.
Vào lúc hắn mang mũi tên ra, có thể thấy được Chu Nhất Tinh hận Bạch Tiểu Thuần cỡ nào.
- Bạch Tiểu Thuần, chết đi cho ta!
Chu Nhất Tinh hét lớn một tiếng, hắn kéo đại cung và lấp tiễn, tóc gáy Bạch Tiểu Thuần dựng đứng, hắn hít thở không thôi, hai mắt co rút lại, cảm giác nguy cơ sinh tử bao phủ khắp toàn thân hắn.
Hắn có cảm giác mũi tên này có thể giết mình.
Không kịp nghĩ nhiều, Chu Nhất Tinh muốn bắn tên, Bạch Tiểu Thuần hét lớn và con mắt thứ ba mở ra, lúc vừa mở ra liền nhìn thẳng vào Chu Nhất Tinh, thân thể Chu Nhất Tinh run lên, sắc mặt mờ mịt buông cung xuống.
Chỉ chờ như thế, toàn thân Bạch Tiểu Thuần bành trướng, hắn thi triển Nhân Sơn Quyết, bay tới phía trước, trong lúc lao đi hắn thi triển Thủy Trạch Quốc Độ!
Mặt đất hóa thành đầm nước, hàn khí co rút lại quanh người Bạch Tiểu Thuần vầ tạo thành phong bạo càn quét bốn phía, vẫn chưa chấm dứt, hắn vận dụng Bất Tử Trường Sinh Quyết, dùng tốc độ cực hạn tới gần đối thủ.
Diễn tả rất chậm chạp nhưng trên thực tế hành động rất nhanh, cùng lúc đó tinh ngấn trên mi tâm Chu Nhất Tinh xuất hiện tinh quang, hắn giãy giụa thoát khỏi Bạch Tiểu Thuần điều khiển, trên trán hắn đổ mồ hôi lạnh, trong nháy mắt giơ cung và buông dây cung, ông... Mũi tên luyện linh mười một lần bay ra ngoài.
Trong lúc bay ra nó không còn là mũi tên, mà là hóa thành một đầu Hỏa Long chân thật, Hỏa Long tấn công Bạch Tiểu Thuần, đầu tiên va chạm với hàn khí phong bạo của Bạch Tiểu Thuần, ầm ầm, sóng xung kích ngập trời, hàn khí phong bạo bị Hỏa Long trùng kích.
Tiếng va chạm đinh tai nhức óc, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần bay lên, hắn hóa thành người đá, hắn nâng tay phải và thi triển Hám Sơn Chàng, Toái Hầu Tỏa theo sát phía sau, hắn dựa vào lựa lượng người đá bộc phát lực lượng, không lùi mà tiến tới, không né tránh, hắn trực tiếp tấn công.
Bởi vì hắn biết rõ một khi mình tránh đi, dưới uy lực mũi tên chém giết Nguyên Anh, hắn phải chết không nghi ngờ!
Phương thức thoát chết duy nhất chính là... Bắt lấy nó!
Kim Đan trong người hắn bộc phát, hắn dùng toàn lực ứng phó nguy cơ, trong tiếng nổ vang không ngừng, trong người Bạch Tiểu Thuần có ô quang sinh ra, Quy Văn Oa xuất hiện ngăn cản nhuệ khí của mũi tên.
Trong tiếng nổ khi va chạm, Quy Văn Oa ngăn cản mũi tên, đột nhiên nó phát ra tiếng kêu như đang gào thét, sóng xung kích bao phủ chung quanh, tốc độ mọi việc diễn ra quá nhanh, Bạch Tiểu Thuần cố tình vật che chắn cho nên Chu Nhất Tinh không nhìn thấy.
Trước mắt mũi tên Hỏa long sắp sụp đổ, Bạch Tiểu Thuần tập hợp nhân sơn và lực lượng thân thể, lại có Hám Sơn Chàng gia trì và ngưng tụ Toái Hầu Tỏa va chạm với Hỏa Long, hắn bắt lấy cổ Hỏa Long sau đó thi triển Bất Tử Cấm ngăn cản nó sụp đổ.
Tiếng nổ cực lớn vang vọng mê cung, lực trùng kích khủng bố càn quét bốn phía, Chu Nhất Tinh phun máu tươi, thân thể bay đi như diều đứt dây, sắc mặt hắn kinh hãi và khiếp sợ, ánh mắt mờ mịt và không dám tin tưởng.
Hắn không tin vào mắt mình, đây chính là mũi tên có thể đánh chết Nguyên Anh, trước mắt nó đã bị Bạch Tiểu Thuần bắt lấy.
Bạch Tiểu Thuần bắt âấy mũi tên, trong tiếng nổ vang kia, băng thứ trong Thủy Trạch Quốc Độ và hàn khí phong bạo tan vỡ, thân thể người đá của hắn sụp đổ, ngay cả bản thể cũng bị thương không nhẹ, miệng phun mấy ngụm máu tươi.
Thậm chí hai chân hắn không ngừng lui ra phía sau để giảm bớt lực trùng kích, áp giáp toàn thân hóa thành tro bụi, hắn vẫn nắm chặc mũi tên trong tay, Hỏa Long gào thét giãy dụa nhưng vô dụng, cuối cùng Chu Nhất Tinh trơ mắt nhìn Hỏa Long thu nhỏ lại... Biến thành một mủi tên, bị Bạch Tiểu Thuần cầ trong tay!
- Không có khả năng!
← Ch. 0545 | Ch. 0547 → |