Vay nóng Tima

Truyện:Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Chương 0594

Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Trọn bộ 1592 chương
Chương 0594: Khảo Hạch Tế Tổ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1592)

Siêu sale Shopee


Chương 594: Khảo Hạch Tế Tổ

Còn có một người tuổi tác không kém Bạch Tề, thân thể cao to hơn không ít, lúc hắn đứng đó cười nói hào sảng, hao giao du rất rộng với người trong tộc và ngoài tộc.

Bạch Hạo là thứ tử nên địa vị hèn mọn, dù sao cũng là huyết mạch Bạch gia cho nên không được vắng mặt trong buổi lễ tế tổ long trọng thế này, chỉ có điều dùng thân phận của hắn không thể tới gần tổ từ, chỉ có thể lưu ở bên ngoài, hắn ngồi sau cái án giữa không trung, hắn nhàm chán quan sát tình hình chung quanh.

Hắn cũng chú ý thanh niên và ngũ tiểu tử, Bạch Tiểu Thuần sớm nghe nói qua hai người này trong Bạch gia, biết rõ ngũ tiểu thư tên là Bạch Yên Nhi, nàng có thiên tư xuất chúng và dung mạo xinh đẹp, cũng có danh tiếng lớn trong thành Cự Quỷ, được nhiều tuấn kiệt theo đuổi.

Thanh niên khôi ngô tên là Bạch Lôi, hắn là thiên kiêu của chi thứ, mặc dù tu vi không bằng Bạch Tề nhưng cũng đạt tới Kết Đan hậu kỳ, thậm chí hắn cũng được đặt song song với Bạch Tề, được gọi là Bạch gia song kiệt!

Hai người không ưa gì nhau, người trong tộc đều biết hai người cạnh tranh với nhau.

Ba người được chú ý nhiều nhất, trở thành nhân vật tiêu điểm trong tế tổ.

Nếu không phải nhất định phải đến, hắn cũng không muốn đến đây, nhìn người chung quanh mình, trong đầu hắn chỉ suy nghĩ chuyện mở tổ địa vào ngày mai, sau khi tế tổ chấm dứt, hắn còn có việc cần làm. - Hôm nay ta phải bố trí Sát Hồn Đinh mới được.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần đang cân nhắc việc cần làm, bỗng nhiên hắn phát giác có người đang nhìn mình vì vậy cũng nhìn sang, lập tức nhìn thấy Thái phu nhân đứng trong đám nữ quyến và dùng ánh mắt oán độc nhìn mình. - Ta ngồi xa như vậy, nàng có thể tìm được ta...

Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc, phải biết vị trí của hắn rất hẻo lánh, lại ở trong đám người, nếu không biết vị trí, cho dù tìm cả buổi cũng khó gặp, thật không ngờ Thái phu nhân lại tìm được mình.

Bạch Tiểu Thuần không hề nghĩ ngợi, hắn cũng dùng ánh mắt hung ác nhìn sang, Thái phu nhân sững sờ trước hành động của hắn, dường như bị chọc giận nên hận ý càng lớn, không chờ nàng có hành động gì khác, tiếng chuông trang nghiêm quanh quẩn Bạch gia.

Khi tiếng chuông vang lên, chung quanh an tĩnh lại, cùng lúc đó có ba đạo hào quang bay tới, người bay đầu tiên chính là gia chủ Bạch gia, hai người bên cạnh hắn đều là tộc lão có tu vi cao thâm, hai người đều có tu vi Nguyên Anh Đại viên mãn, chính là đại tộc lão câấp chưởng hình đường và công đường trong Bạch gia. - Bạch gia ta lập tộc mấy ngàn năm...

Ba người vừa xuất hiện, tộc trưởng Bạch gia lại lên tiếng truyền ra khắp nơi, người Bạch gia nghiêm túc lắng nghe, Bạch Tiểu Thuần chẳng muốn nghe, hắn nhắm mắt lại và không quan tâm.

Tế tổ bắt đầu rất nhanh đủ loại lễ nghi rườm rà không có quan hệ gì với đa số tộc nhân, chỉ có những người nổi bật trong tộc mới có thể tham dự vào trong đó.

Tiếng chuông trang nghiêm thường xuyên vang lên, thậm chí trên bầu trời còn xuất hiện gợn sóng, hào quang chiếu rọi, ánh sáng lóng lánh bao phủ hư vô, lúc này có không ít người hoan hô. - Ta gặp quá nhiêu tiểu tràng diện thế này rồi.

Bạch Tiểu Thuần không thèm quan tâm, hắn mở to mắt ra nhìn, bộ dáng giống như tiên nhân giấu trong phàm tục.

Lại qua mấy canh giờ, vào lúc hoàng hôn, các lễ nghi tế tổ chấm dứt, khi tiếng chuông lại vang lên, Bạch Tiểu Thuần ngáp dài, hắn mở mắt ra cho rằng đã xong việc và mọi người đều về nhà, đột nhiên đại tộc lão tọa trấn công đường của Bạch gia đứng lên cười to, tiếng cười vang vọng khắp quảng trường. - Cũng được, nếu tộc trưởng yêu cầu, mọi người lại nhún nhường nên lão phu ra mặt, trong buổi lễ tế tổ hôm nay sẽ do lão phu đưa ra đề khảo hạch.

Đại tộc lão công đường nói to, hiển lộ tu vi cao thâm, lúc hắn nói ra lời này hư vô sinh ra gợn sóng giống như càn quét vô số màn sương.

Trong mắt người Bạch gia sinh ra thần thái sùng bái, bọn họ cung kính nhìn lão giả, ngay cả người hai đại gia tộc và hai sứ giả thành Cự Quỷ đều nghiêm túc.

Cảm nhận tu vi của lão giả, ánh mắt Bạch Tiểu ngưng trọng, đây đã là nửa bước Thiên Nhân trình độ, cùng Bạch Lân một cảnh giới, mà lại xem hắn hồn lực chấn động, hiển nhiên cũng là Luyện Hồn Sư. - Hẳn là Hoàng Phẩm... Tạo nghệ luyện hồn vô cùng thâm sâu, cho nên mới có thể dùng hồn ảnh hưởng chung quanh...

Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm, đại tộc lão công đường Bạch gia lại nói tiếp.

- Các tuấn kiệt Bạch gia, các ngươi cũng biết, luyện linh cực hạn trong truyền thuyết là ba mươi lần, đáng tiếc đây chỉ là truyền thuyết, đến nay mới thôi, chưa từng có người nào làm được, thậm chí ngay cả hai mươi lần cũng không có, như vậy chúng ta thử tưởng tượng một chút, nếu như luyện linh một cọng lông vũ ba mươi lần, nó sẽ có bộ dáng gì?

Đại tộc lão công đường mỉm cười, hắn nâng tay phải cầm một cọng lông vũ.

Lông vũ này rất bình thường, không có chút thần kỳ nào, chỉ là cọng lông bình thường mà thôi.

- Chuyện này không có đáp án chính xác, mọi người có thể dựa vào tạo nghệ luyện linh của bản thân mặc sức tưởng tượng một chút, dù sao có một số việc ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ thì làm sao có ngày biến thành sự thật.

Đại tộc lão công đường vừa lên tiếng, giọng nói vang vọng cả Bạch gia, người tham gia tế tổ hôm nay đều lâm vào suy nghĩ, đại tộc lão khảo hạch rất thú vị...

Bởi vì không có đáp án chính thức cho nên căn cứ vào tạo nghệ luyện linh của mỗi người nói ra biến hóa, càng nghiệm chứng cảm ngộ của mọi người.

Thậm chí vấn đề này ẩn chứa am hiểu luyện hỏa, hồn dược của mỗi người, phương hướng mỗi người không giống nhau nên đáp án sẽ khác nhau, nhìn như đơn giản nhưng trên thực tế lại không tầm thường.

Sự thật đúng như lời đại tộc lão nói, nếu như ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ thì làm gì có ngày biến nó thành sự thật, loại khảo hạch này muốn nghiệm chứng đạo của mọi người.

Chẳng những người Bạch gia lâm vào suy nghĩ, ngay cả đại tộc lão và các tộc lão cùng tộc trưởng Bạch gia đều tự hỏi vấn đề này, cũng suy nghĩ thật kỹ.

Mặc dù sứ giả hai gia tộc khác và người thành Cự Quỷ phái cũng như thế, bọn họ tự hỏi nhưng cũng thông qua vấn đè này nhìn ra được tạo nghệ luyện linh của đại tộc lão công đường Bạch gia đã đạt tới tầng thứ rất cao.

Không có người nói chuyện, khu vực gần tổ từ im lặng không tiếng động, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy, tất cả mọi người đều suy nghĩ đáp án, khảo hạch trong tế tổ là tập tục của Bạch gia, theo nguyên tắc khảo hạch thì mỗi người đều phải trả lời, nhưng trên thực tế người Bạch gia nhiều như vậy, tự nhiên không thể nào để mọi người nói đáp án.

Cho nên chỉ có những thiên kiêu trong gia tộc có tư cách đại biểu nói đáp án, từ đó cạnh tranh với nhau.

Việc này những tộc lão Bạch gia đều hiểu, cũng rất cổ vũ loại cạnh trnah này, chỉ cần có thể khống chế trong phạm vi nhất định, như vậy trong gia tộc sẽ có cạnh tranh, cũng là biện pháp duy trì nhiệt huyết cho thế hệ sau, duy trì gia tộc cường thịnh không suy. ---------------

Chương 594: Nên Nhẫn Nhịn

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần hơi sáng lên, người khác có lẽ không thể trả lời vấn đề này, bởi vì cảm thấy không có đáp án chính xác, với hắn mà nói lại quá đơn giản.

Dù sao Bạch Tiểu Thuần cũng tham gia thí luyện luyện linh trong mê cung, hắn từng tự tay luyện linh hai mươi sáu lần, mặc dù không nhìn thấy kết quả sau ba mươi lần nhưng cũng nhìn ra mánh khóe. - Nếu như do ta trả lời, có chút ăn gian...

Bạch Tiểu Thuần nói thầm trong lòng, hắn rất kích động nhưng lại cân nhắc chính mình quang minh lỗi lạc, mặc dù chuyện ăn gian rất tốt nhưng không tốt với mình, dựa vào cái gì điểm tỉnh người khác chứ?

Nghĩ tới đây hắn tiếp tục ngáp dài, cũng không thèm quan tâm chuyện chung quanh.

Sau nửa ngày ánh mắt đại tộc lão công đường nhìn qua người Bạch gia, hắn tươi cười lên tiếng.

- Ai trả lời trước?

Sau khi yên lặng ngắn ngủi, bỗng nhiên một thanh niên thuộc chủ mạch thường xuyên đi cạnh Bạch Tề đứng lên, những người khác không nói lời nào cho nên hắn lên tiếng. - Vãn bối Bạch Lực, muốn trả lời vấn đề này.

Hắn vừa lên tiếng, những người Bạch gia khác đều nhìn sang, sau khi nhận ra người này liền dùng các loại ánh mắt khinh miệt, ghen ghét, phức tạp, lạnh lùng nhìn hắn.

Ánh mắt các tộc lão nhìn sang, có bình thản, có cổ vũ, ngay cả tộc trưởng Bạch gia cũng gật đầu.

Bạch Tiểu Thuần nhìn sang, hắn muốn biết người này trả lời thế nào.

Cảm giác mình trở thành nhân vật vạn chúng chú mục, thanh niên này rất kích động, cảm giác đây là cơ hội xuất đầu, tối thiểu các tộc lão trong gia tộc sẽ chú ý tới mình, vì vậy ho khan và lên tiếng. - Theo vãn bối thấy, nếu luyện linh cọng lông vũ này ba mươi lần, nó sẽ trở thành một kiện chí bảo, nói là thiên địa chí bảo cũng không đủ!

Thanh niên nói xong hắn khẩn trương nhìn đại tộc lão.

Không chờ đại tộc lão lên tiếng nói chuyện, người chung quanh cười vang, càng có không ít người trực tiếp lắc đầu, trong đó có nhiều người mỉa mai.

- Đây không phải nói nhảm sao?

- Cho dù là vật phẩm bình thường, sau khi luyện linh ba mươi lần, kẻ ngu ngốc cũng biết nó sẽ thành chí bảo.

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy cổ quái, hắn dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngu nhìn thanh niên này, tên thanh niên nghe được mọi người chung quanh nghị luận thì đỏ mặt tía tai. - Dũng khí đáng khen.

Đại tộc lão công đường cười cười, không bình luận, ánh mắt hắn nhìn chung quanh.

- Có người nào có đáp án hay không?

Bạch Lực ngượng ngùng ngồi xuống, rất xấu hổ, hắn cũng biết đáp án của mình mưu lợi nhưng hắn đã cân nhắc qua, hắn làm náo động là có mục đích cần đạt được, cũng cảm thấy đắc chí. - Đại tộc lão, sau khi luyện linh lông vũ ba mươi lần, có lẽ nó sẽ vô cùng khổng lồ, có thể che khuất mặt trời!

Sau khi Bạch Lực ngồi xuống, bởi vì hắn mở đầu cho nên tộc nhân khác lục tục lên tiếng.

- Đại tộc lão, ta cảm lông vũ sẽ biến thành quạt lông, nó có thể thổi gió khắp thiên địa.

- Đại tộc lão, theo ta phán đoán, sau khi luyện linh ba mươi lần, nói không chừng nó sẽ biến thành một thanh vũ kiếm chấn nhiếp tứ phương!

- Không nhất định, đại tộc lão, ta cảm thấy lông vũ khảm lên người, trở thành cánh!

Đủ loại đáp án từ các tộc nhân nói ra, nói cái gì cũng có, những tộc lão mỉm cười, nếu cho rằng chính xác liền gật đầu, còn lại đa số thời điểm liền im lặng.

Đại tộc lão công đường vẫn bảo trì sắc mặt như thường, hắn không nói gì nữa, dường như mỗi đáp án của mọi người đều bị hắn suy nghĩ qua, cũng không đặt trong lòng.

Bạch Tiểu Thuần nghe mọi người nói vậy, nhiều lần muốn lên tiếng uốn nắn một phen, muốn chứng minh cho bọn họ thấy mình lợi hại, hắn vô cùng ưa thích làm náo động trong trường hợp như thế, chỉ có điều hắn đều nhẫn nhịn. - Phải nhịn xuống, không có chỗ tốt, tuyệt không làm!

Bạch Tiểu Thuần thì thào, trong đám người Bạch gia, Bạch Lôi là thiên kiêu sánh vai với Bạch Tề đứng lên.

Hắn vừa đứng lên mọi người chung quanh yên tĩnh lại, từng ánh mắt nhìn hắn, ngay cả Bạch Tề cũng nheo mắt nhìn Bạch Lôi.

Chẳng những bọn họ, hai đại gia tộc và sứ giả thành Cự Quỷ cũng như thế, hiển nhiên biết rõ danh tiếng của Bạch Lôi trong Bạch gia.

- Đại tộc lão, tạo nghệ luyện linh của vãn bối không cao, dựa vào cảm ngộ khó nói lông vũ sau khi luyện linh ba mươi lần sẽ biến thành cái gì, nếu như chỉ tưởng tượng, như vậy trong tưởng tượng của vãn bối, sau khi luyện linh ba mươi lần, không chừng lông vũ sẽ có linh, trở thành tồn tại như hỏa linh, mộc linh chẳng hạn, có lẽ đó là vũ linh?

Bạch Lôi vừa nói ra lời này mọi người sững sờ, sau đó có không ít người động dung.

Ánh mắt những tộc lão sinh ra hào quang, lúc nhìn về phía Bạch Lôi mang theo nụ cười cổ vũ, ngay cả đại tộc lão công đường cũng gật đầu với đáp án này.

Hắn gật đầu, lúc này càng nhiều người Bạch gia ngạc nhiên, tiếng nghị luận không nhỏ.

Bạch Tiểu Thuần ngồi trong đám người cũng phải nhìn Bạch Lôi vài lần, đáp án vũ linh không phải đáp án chính xác nhưng đã tiếp cận chân tướng, đây là biến hóa sau hai mươi lần luyện linh mới có.

Khi người Bạch gia nghị luận, dần dần lại có không ít người nói ra đáp án bản thân, cho dù không sánh bằng Bạch Lôi nhưng rõ ràng lại dựa vào cơ sở của hắn nói ra, những tộc lão này đều là lão gia hỏa, làm sao không hiểu.

Ngũ tiểu thư vẫn cúi đầu đột nhiên đứng lên, nói ra một đáp án khác làm mọi người chú ý.

- Đại tộc lão, ta cảm thấy... Sẽ trở thành làm một phiến cầu vồng, ta biết rõ cầu vồng không liên hệ với lông vũ, ta vẫn cảm thấy nó sẽ trở thành cầu vồng.

Ngũ tiểu thư lên tiếng, sau khi nói xong liền ngồi xuống, đại tộc lão công đường không phải gật đầu, mà là mỉm cười và lần đầu bình luận.

- Tất cả đều có khả năng, đáp án của ngươi cũng có thể.

Nói xong ánh mắt đại tộc lão công đường nhìn sang Bạch Tề, hắn rất muốn biết đệ nhất thiên kiêu Bạch gia sẽ cho hắn đáp án gì.

Lúc này chẳng những hắn nhìn sang Bạch Tề, ngay cả những tộc lão chung quanh và rất nhiều tộc nhân đều nhìn sang Bạch Tề, dù sao thân phận Bạch Tề rất cao, hôm nay nhiều người trả lời rồi, dù thế nào Bạch Tề cũng phải có đáp án.

Vào lúc mọi người nhìn mình, Bạch Tề mỉm cười đứng lên, sau khi cúi đầu với đại tộc lão công đường, lúc hắn ngẩng đầu, ánh mắt mang theo hào quang tự tin.

Trong mắt Thái phu nhân mang theo kiêu ngạo, ngay cả tộc trưởng Bạch gia cũng dùng ánh mắt chờ mong nhìn hắn, ánh mắt nhìn Bạch Tề mang theo nhu hòa, hoàn toàn khác với lúc nhìn Bạch Hạo. - Đáp án của ngũ muội và Lôi đệ chỉ là một bộ phận, ta trả lời muộn nên gặp may, kính xin mọi người chớ để chú ý, luyện linh chính là hệ thống căn bản của Man Hoang chúng ta, biến hóa quá lớn, sau hai mươi lần hoặc có thể hóa thành cầu vồng, cũng có khả năng hình thành vũ linh, nhưng cũng không phải sau ba mươi lần!

Bạch Tề lúc này vô cùng hưng phấn, trên người hắn sinh ra mị lực vô cùng, hắn đứng ở nơi đó mang theo khí thế áp đảo đa số tộc nhân.

- Sau ba mươi lần ta không dám nói chắc, nhưng ta có tám phần khẳng định nó sẽ biến thành một con chim, là Phượng Hoàng đứng đầu vạn điểu.


Chương 594: Đáp Án Của Bạch Tiểu Thuần

Bạch Tề nói rất to nên lời nói quanh quẩn cả quảng trường, bởi vì tu vi không tầm thường, không nói rung chuyển thiên địa nhưng làm mây mù hoàng hôn quay cuồng, khí thế như cầu vồng.

Giống như chúng đang chứng thực cho đáp án của hắn, tộc nhân Bạch gia chung quanh đều khiếp sợ, sau khi suy nghĩ liền hít thở dồn dập, ánh mắt nhìn về phía Bạch Tề mang theo hào quang sáng ngời. - Phượng Hoàng, đứng đầu vạn điểu, đáp án này...

- Tại sao ta không nghĩ ra đáp án này?

- Thật sự là có cảm ngộ, một cọng lông vũ lại có thể biến thành tính mạng sống sờ sờ.

Thân thể ngũ tiểu thư lúc này rung động mạnh, nàng hiểu ra, cho dù Bạch Lôi, không cam lòng cũng chỉ xiết chặc nắm đấm, nội tâm hắn cũng than thở, tạo nghệ luyện linh của hắn không bằng Bạch Tề, đáp án này xem như kỳ tích khơi dòng suy nghĩ mới.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần ngưng trọng nhìn kỹ Bạch Tề, mặc dù đáp án này không chính xác nhưng hắn đã đi ra con đường của bản thân.

- Đáng tiếc, vẫn sai!

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền không quan tâm, suy nghĩ của đối phương hợp với con đường cuối cùng, biết rõ thì biết rõ nhưng muốn đi tới cực hạn là chuyện không có khả năng.

Thái phu nhân hưng phấn đỏ mặt, lúc nàng nhìn Bạch Tề liền kích động không nhỏ, nam tử như mặt trời chói mắt trước mặt, là con nàng, cảm giác mẫu từ tử quý làm nàng vui sướng không kìm nén được.

Còn có tộc trưởng Bạch gia, phụ thân Bạch Tề càng vui mừng, ánh mắt nhìn Bạch Tề như nhìn kỳ lân tử của Bạch gia.

Những tộc lão bên cạnh hắn cũng khiếp sợ, ánh mắt bọn họ sinh ra hào quang rất mạnh, đáp án của Bạch Tề đều làm bọn họ thất kinh, về phần đại tộc lão công đường cũng đứng lên cười to, lần đầu tiên hắn khen ngợi. - Tốt!

- Quả nhiên là kỳ lân tử Bạch gia ta, đáp án của ngươi không khác gì lão phu, nhưng phần khí phách này có thể trấn áp núi sông!

Đại tộc lão công đường cười lớn, lúc nhìn về phía Bạch Tề còn mang theo tán thưởng, hắn xem ra đáp án của Bạch Tề đã nhất trí với mình.

Dùng tạo nghệ của hắn đã sớm cảm ngộ ra, luyện linh chia làm cảnh giới khác nhau, như cầu vồng, như vũ linh, đây là một cảnh giới, mà đáp án của Bạch Tề đã đạt tới cảnh giới rất cao. - Khó trách Bạch Tề được lão tổ xem trọng như thế, cũng mở tổ địa vì hắn, tư chất và tạo nghệ luyện linh của kẻ này quả nhiên không tầm thường.

Đại tộc lão mỉm cười, ánh mắt nhìn sang tọc trưởng Bạch gia.

- Đại tộc lão quá khen, đứa nhỏ này còn cần tôi luyện nhiều.

Tộc trưởng Bạch gia khuây khỏa cười nói.

Có đại tộc lão khẳng định, người Bạch gia không ngừng than thở, tiếng nghị luận vang vọng quảng trường, nhiều người thán phục Bạch Tề, nghe được chung quanh nghị luận, Thái phu nhân càng vui mừng. - Bạch Hạo mặc dù tư chất luyện linh của tiểu tạp chủng này rất tốt nhưng nhất định không bằng Tề nhi, chỉ có điều Tề nhi nhà ta không khoe khoang mà thôi.

Trong mắt Thái phu nhân xuất hiện hào quang, nội tâm kiêu ngạo không cách nào hình dung.

Vào lúc tất cả mọi người sum xoe Bạch Tề, Bạch Tiểu Thuần rất khinh thường, hắn ngáp dài một cái, trong lòng tự nhủ ta không muốn chấp nhặt với các ngươi, nếu không đáp án của ta vừa ra sẽ làm các ngươi sợ hãi rớt cằm.

Vào lúc này hắn cảm thấy nhàm chán với khảo hạch như vậy, hắn đang suy nghĩ phải mất bao lâu mới câấm dứt, vào lúc này Bạch Tề bị vạn người chú mục, bản thân dương dương đắc ý, ánh mắt nhìn sang đám người, Bạch Tề phát hiện Bạch Tiểu Thuần ngáp dài, ánh mắt của hắn xuất hiện hào quang âm độc. - Bạch Hạo, ngươi từng nói với ta, ngươi cho rằng mình có tư chất luyện linh rất cao, hôm nay Bạch gia chúng ta tổ chức buổi lễ long trọng, tất cả mọi người đã nói đáp án, không biết ngươi có đáp án hay không? Đến đây đi, nói nghe một chút, không cần khách sáo.

Bạch Tề như cười mà không cười, trong lời nói mang cho người khác cảm giác hắn đang cổ vũ đệ đệ, nhưng thực tế lại có dụng tâm hiểm ác, căn bản muốn nhục nhã Bạch Hạo.

Hắn cũng rất tự tin với đáp án của mình, cho rằng những người khác không thể vượt qua hắn, cho dù nói như thế nào đều là dáp án hư ảo, Bạch Tề cho rằng Bạch Hạo trả lời thế nào, bất kể đáp án là gì, hắn cũng có thể trực tiếp định vị đối phương ăn cắp ý tưởng, làm ra bộ dáng huynh trưởng vô cùng đau đớn hảo hảo giáo huấn đệ đệ một phen.

Kể từ đó địa vị của Bạch Hạo trong gia tộc càng lúng túng, càng mất mặt xấu hổ, lần trước hắn đã bị chụp mũ gian lận, kể từ đó mình trong tổ địa ngày mai ngộ sát hắn cũng không có người nào nói cái gì.

Bạch Tề vừa nói như vậy, chung quanh an tĩnh, từng ánh mắt nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.

- Bạch Hạo chỉ có tu vi Trúc Cơ, hắn có đáp án gì chứ, mười phần là co đầu rụt cổ không nói.

- Không chừng hắn sẽ nói Phượng Hoàng đứng đầu vạn điểu đấy... Cho dù vô sỉ cũng không sao.

- Vậy thì chưa hẳn, người này dựa vào gian lận đứng đầu ba bảng, cũng may Tề thiếu quân pháp bất vị thân xóa đi, lúc đó có thể nhìn thấy Bạch Hạo vô sỉ cỡ nào.

Đại đa số ánh mắt nhìn sang mang theo miệt thị và khinh bỉ, chỉ có số không nhiều là đáng thương nhìn ra dụng tâm độca cs của Bạch Tề.

Ngũ tiểu thư và Bạch Lôi là một trong số ít người đáng thương Bạch Hạo, bọn họ cũng không có ấn tượng với Bạch Hạo, bởi vì chán ghét Bạch Tề cho nên mới cảm thấy Bạch Hạo đáng thương.

Bọn họ lại không có lập trường đứng ra ngăn cản, khí thế Bạch Tề đã lên tới đỉnh phong.

Ánh mắt Thái phu nhân xoay động, nàng hiểu ra dụng tâm của con trai mình, mặc dù có chút bất an nhưng vẫn tin tưởng phán đoán của Bạch Tề, lúc nhìn Bạch Tiểu Thuần còn mang theo căm hận.

Tộc trưởng Bạch gia vẫn bình tĩnh, giống như không nhìn ra dụng tâm của Bạch Tề, ánh mắt không thèm nhìn Bạch Tiểu Thuần, những tộc lão bên cạnh hắn dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhưng không ai nói gì, chỉ có đại tộc lão công đường không thuộc nhất mạch tộc trưởng, cho dù hắn không đối xử tộc nhân như nhau nhưng cũng không kém bao nhiêu, vào lúc này hắn tươi cười nhìn về phía trước, tới bây giờ hắn vẫn chưa từng chú ý tới Bạch Hạo.

Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, hắn nhìn ra dụng tâm hiểm ác của Bạch Tề, ánh mắt hắn lạnh như băng, bởi vì hiểu tâm tư của đối phương nên nội tâm vô cùng tức giận, hắn vốn không muốn tham gia chuyện này, Bạch Tề lại ép mình, nói rõ muốn dồn mình vào chỗ chết, Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng, chậm rãi đứng người.

Khi hắn đứng lên mọi người càng trào phúng nhiều hơn nữa.

- Dám đứng lên? Thú vị, ta chờ đây xem đáp án của hắn là gì.

- Không biết lượng sức, Bạch Hạo thân là thứ tử cũng dám tranh phong!

- Loại người này chỉ biết gian lận, sự tồn tại của hắn làm Bạch gia mất mặt.

Lời nói độc ác không ngừng lọt vào tai Bạch Tiểu Thuần, hắn nhìn tất cả, lại nhìn thấy ánh mắt độc ác của Thái phu, càng nhìn thấy tộc trưởng Bạch gia lạnh lùng, cũng phát hiện đám tộc lão không thèm nhìn hắn, cho dù biết hắn bị trào phúng cũng không ngăn cản, tùy ý để đại đa số tộc nhân mỉa mai hắn không thèm quan tâm. ---------------

Chương 594: Dùng Ngòi Bút Làm Vũ Khí

Ngay cả người hai gia tộc khác và sứ giả thành Cự Quỷ cũng xem náo nhiệt, lúc này Bạch Tiểu Thuần không tức giận.

Hắn nhìn người chung quanh, chậm rãi hất càm lên, giống như những người này trong mắt chỉ là một đám gà con mà thôi, chỉ cần giơ tay có thể đập chết vô số, hắn hất tay áo lên, ánh mắt cao ngạo, một ngón tay Bạch Tề sau đó quát: - Ta vốn không muốn mở miệng, nếu ngươi có dụng tâm hiểm ác nhục nhã ta, hôm nay Bạch mỗ sẽ thanh toàn ngươi.

Trong mắt Bạch Tề sinh ra sát cơ, hắn cười lạnh nhìn Bạch Tiểu Thuần.

- Chắc ngươi cảm thấy tự ngạo về đáp án của mình, trong mắt Bạch mỗ hoàn toàn là rắm chó không kêu!

Bạch Tiểu Thuần hất tay áo một cái, mặc dù tản mát ra tu vi Trúc Cơ nhưng khí thế của hắn không ngừng dâng trào.

- Ta sẽ nói cho các ngươi biết đáp án chính thức sau khi luyện linh ba mươi lần.

- Một vũ một thế giới, cho dù là tồn tại nào, sau khi luyện linh ba mươi lần, cuối cùng đều biến thành một phiến thế giới!

Giọng nói của Bạch Tiểu Thuần không khác gì sấm sét truyền ra chung quanh, trong nháy mắt lời hắn nói đánh động tâm thần mọi người.

Dường như đáp án này dẫn động thiên địa pháp tắc, lúc Bạch Tiểu Thuần vừa nói xong lời này, trên bầu trời xuất hiện thiên lôi cuồn cuộn bao phủ thiên địa, tất cả mây mù đều tan vỡ biến mất.

Ánh hoàng hôn chiếu lên người Bạch Tiểu Thuần mang theo cảm giác cực kỳ khác lạ. .

Chỉ trong nháy mắt đáp án truyền khắp tâm thần người Bạch gia, một lời đánh động nhâm tâm, thân thể Bạch Tề run rẩy, sắc mặt biến thành khó coi.

Cho dù thế nào hắn không ngờ Bạch Hạo lại nói ra đáp án không ai nghĩ tới, lúc này không cần so sánh, bất cứ kẻ nào cũng có thể thấy được, mặc kệ đáp án là thật hay giả, trên cảnh giới đã vượt qua mọi người, hơn nữa là nghiền áp tất cả, bỏ qua tất cả.

Rung động!!

Trong nháy mắt mọi âm thanh im lặng... Những tiếng mỉa mai chung quanh, kẻ bỏ đá xuống giếng, không thèm để ý, xem náo nhiệt, đủ loại thần sắc động tác không phải trường hợp cá biệt đều dừng lại giống như trúng định thân thuật.

Mọi người phải mất thời gian thật lâu mới khôi phục tinh thần, trong lúc nhất thời từng tiếng hít thở dồn dập vang len, sắc mặt nhiều người không ngừng biến ảo, thậm chí có nhiều người phức tạp khó hiểu, tâm thần ngũ tiểu thư cùng Bạch Lôi không ngừng sinh ra sóng gió rất lớn, sắc mặt không thể tưởng tượng, bọn họ ngẩn người nhìn sang Bạch Tiểu Thuần. - Đáp án này... Vượt qua tất cả mọi người rồi!

- Trời ạ, hắn là Bạch Hạo sao, là Bạch Hạo nhu nhược vô năng... Trở thành thế giới, này... Khí phách khí thôn sơn hà này, làm sao có thể?

- Thế giới, thế giới... Nhất định là như vậy, đây mới là đáp án, đây là đáp án chính xác.

- Không có khả năng!

Tất cả tộc nhân sau khi yên lặng và ngây người trong ngắn ngủi, cuối cùng đều sôi trào, không ít người đứng lên, lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần còn mang theo sắc mặt không dám tin, thậm chí còn có người khâm phục.

Vào lúc này Bạch Tiểu Thuần đứng tạu chỗ và hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người, thân thể hơi đơn bạc mang theo khí chất siêu nhiên, ẩn chứa ý cảnh phiêu miểu, không có người nào lại chú ý tới Bạch Tề, một câu của Bạch Tiểu Thuần đã cướp sạch tất cả hào quang trên người Bạch Tề, bản thân hắn cũng tỏa sáng vô hạn, giống như tất cả nên thuộc về hắn.

Sắc mặt Bạch Tề tái nhợt, hắn cố tình phản bác nhưng phát hiện mình không tìm được bất cứ lời nào để phản bác, thậm chí ngay cả bản thân hắn sau khi nghe đáp án này, trong tối tăm cảm giác đây mới thật sự là chân tướng.

Không chỉ bọn họ, ngay cả các tộc lão cũng rung động, lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần còn giật mình, thậm chí có mấy người đứng lên.

Thân thể đại tộc lão công đường rung động mạnh, đôi môi khẽ nhúc nhích, ánh mắt thôi diễn xa xăm, hô hấp dần dần không bình tĩnh nữa, thậm chí tu vi của hắn có chút không khống chế nổi.

Đó là cảm giác thể hồ quán đính, rộng mở trong sáng, những lời vừa rồi xúc động hắn không cách nào hình dung, đại tộc lão công đường kích động, da mặt không ngừng co giật.

Cảnh tượng này kích thích Thái phu nhân cùng tộc trưởng Bạch gia thật lớn, tộc trưởng Bạch gia không biết nên nói như thế nào, Bạch Tiểu Thuần trở nên chói mắt như thế, hắn chẳng những không có cảm thấy vui mừng, ngược lại còn tức giận không nhỏ, ánh mắt hắn nhìn Bạch Hạo giống như nhìn nghịch tử, tâm tư đáng chém.

Giống như Bạch Hạo càng ưu tú thì càng đánh mặt hắn không nhỏ, cho nên lúc hắn nhìn sang Bạch Tiểu Thuần đã mang theo phẫn hận, ngay cả tức giận cũng sắp bùng phát, dù sao hắn cũng là tộc trưởng cho nên sau khi thở dài cũng không ra tay.

Hắn có thể áp chế không có nghĩa Thái phu nhân sẽ làm được, nghe Bạch Tiểu Thuần nói một câu đã làm mọi việc nghịch chuyển, thậm chí giống như muốn đoạt tất cả của Bạch Tề, nhất là nhìn thấy sắc mặt con mình tái nhợt thì trái tim đau đớn, Thái phu nhân càng oán hận Bạch Tiểu Thuần đạt tới mức âận cùng, bởi vì nộ hỏa công tâm cho nên hét lớn. - Nói bậy nói bạ, Bạch Hạo tiểu tạp chủng, ngươi quá làm càn, câm miệng cho ta! Người tới, mau bắt tiểu tạp chủng này lại cho ta, ta muốn hắn hình thần câu diệt!

Thái phu nhân gào lên như bệnh tâm thần, đã mất đi lý trí, hộ vệ Bạch gia bốn phía lại do dự không dám tiến lên, không biết nên nghe theo hay không, vẫn có mấy người cắn răng đi về phía Bạch Tiểu Thuần. - Là ngươi làm càn!

Bạch Tiểu Thuần quay đầu lại nhìn Thái phu nhân.

- Hiện tại là buổi lễ tế tổ long trọng của Bạch gia ta, ta thân là người Bạch gia, trả lời vấn đề của đại tộc lão là đương nhiên, ngươi dám nhiễu loạn tế tổ, làm càn tới cực điểm. - Tộc trưởng, ở trước mặt tất cả tộc nhân Bạch gia chúng ta, trước mặt anh linh liệt tổ liệt tông Bạch gia, nữ nhân này không có huyết mạch Bạch gia, nhiều nhất chỉ tính là nửa tộc nhân mà thôi, lại dám lớn tiếng gào thét quấy nhiễu tế tổ, kính xin tộc trưởng trách phạt bảo trì uy nghiêm gia quy!

Bạch Tiểu Thuần trực tiếp quay giáo phản kích, hắn nói chuyện cẩn thận, ngôn từ sắc bén, và chiếm cứ đại nghĩa, cho dù là ai cũng không thể nói được gì.

Thậm chí các tộc nhân chi thứ nhìn Bạch Tề cùng Thái phu nhân không vừa mắt, đôi mắt bọn họ sáng ngời, cảm thấy Bạch Hạo giống người mình cho nên càng ủng hộ.

Bạch Lôi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt mang theo hào quang kỳ dị giống như sinh ra hứng thú hận kết giao muộn, vị ngũ tiểu thư lại sững sờ, lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần mang theo thần thái khác thường.

Ánh mắt những tộc lão khác cũng sinh ra hào quang.

- Bạch Hạo, ngươi dĩ hạ phạm thượng, thật lớn mật...

Sắc mặt Bạch Tề biến hóa, nghe Bạch Tiểu Thuần nói chuyện mang theo sát cơ, hắn lập tức giận dữ quát lớn.

- Ngươi cũng câm miệng cho ta!

Bạch Tiểu Thuần quay đầu quát Bạch Tề một tiếng.

- Bạch Hạo ta chảy huyết mạch Bạch gia trong người, là người Bạch gia, ta đứng đây tế bái tổ tiên, trả lời vấn đề đại tộc lão, tự nhiên phải lớn mật một tí cho tổ tiên Bạch gia xem, xem người Bạch gia gan dạ sáng suốt và khí phách. ---------------

- Dĩ hạ phạm thượng? Tộc quy thứ chín có quy định, thời điểm tế tổ, tất cả tộc nhân đều là huyết mạch hậu nhân, không phân cao thấp, đây là do tổ tiên nói, chẳng lẽ Bạch Tề ngươi cho rằng nàng là tổ tiên Bạch gia? Bạch Tề, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi họ Bạch, không họ Thái! - Ta thấy kẻ dĩ hạ phạm thượng là Bạch Tề ngươi mới đúng!

Bạch Tiểu Thuần hất tay áo lên, nói chuyện âm vang hữu lực, lời hắn nói như lợi kiếm đâm vào người Bạch Tề, chẳng khác gì đánh Bạch Tề một trọng kích liên tục lui ra sau, sắc mặt không ngừng biến hóa, muốn phản bác nhưng không nói nên lời, bởi vì nộ hỏa công tâm cho nên phun máu tươi. - Bạch Hạo, ngươi...

Cảnh tượng này làm nhiều người kinh ngạc ngây người, Bạch Tiểu Thuần quay người nhìn tộc trưởng Bạch gia sắc mặt âm trầm như sắp chảy ra nước, hắn ôm quyền cúi đầu. - Kính xin tộc trưởng trách phạt nữ nhân này, nàng này náo động tế tổ, quấy nhiễu tổ tiên, nên xử hình thần câu diệt! Thứ hai, xin tộc trưởng trách phạt kẻ này, kẻ này loạn nhận tổ tiên, đây là bất hiếu, quên mình mang họ Bạch, đây là bất trung, dĩ hạ phạm thượng, đây là bất kính, hắn là một kẻ bất hiếu bất trung bất kính không xứng là người Bạch gia chúng ta!

Bạch Tiểu Thuần nói năng không khác gì sấm sét giữa trời quang, tất cả tộc nhân chung quanh khiếp sợ hít sâu một hơi, những lời hắn nói đều là tru tâm, mọi người không có chút chuẩn bị trước, đại đa số người nơi đây còn chưa tỉnh mộng, bọn họ cảm thấy mờ mịt và kỳ quái khó nói nên lời.

Thậm chí người hai gia tộc khác cũng rung động, mặc dù sứ giả Thái gia, có chút không vui nhưng lúc nhìn sang Bạch Tiểu Thuần lại mang theo thần thái ngưng trọng, hiển nhiên nhìn ra dụng tâm trong lời Bạch Tiểu Thuần nói, đây không phải là âm mưu, đây là dương mưu, chủ động cho chi thứ Bạch gia một cơ hội, trong đó ẩn chứa tâm cơ sâu sắc, người hai gia tộc và sứ giả thành Cự Quỷ đều không dám xem thường.

Về phần những tộc lão kia nhìn nhau, ánh mắt tỏa sáng, trong Bạch gia vốn tồn tại mâu thuẫn, việc hôm nay đã chi thứ Bạch gia cơ hội hiếm có.

Khi bọn họ đang suy nghĩ, Thái phu nhân nhìn thấy Bạch Tề thổ huyết liền rống lên như kẻ điên.

- Tiểu tạp chủng ngươi muốn chết!! Người tới, giết hắn cho ta!

Thái phu nhân gào thét điên cuồng, nàng cũng đích thân bay tới, đôi mắt những tộc lão tỏa sáng, đang muốn làm khó dễ nhưng lúc Thái phu nhân bay ra, tộc trưởng Bạch gia đã vỗ bàn một cái.

Oanh, cái bàn trực tiếp nổ tung biến thành tro bụi, tiếng nổ mạnh vẫn quanh quẩn chung quanh.

- Im ngay!

Tộc trưởng Bạch gia quát lớn, hắn vung tay áo, một đạo lực lượng đánh vào người Thái phu nhân, Thái phu nhân phun máu tươi, thân thể bay ngược ra sau.

- Dẫn... Đi!

Tộc trưởng Bạch gia nói trong kẽ răng, hắn cố nặn ra hai chữ này, lúc này có tộc nhân khác kinh hãi tiến lên mang Thái phu nhân rời đi.

- Hiện tại, ngươi thoả mãn chưa!

Trong mắt tộc trưởng Bạch gia tràn ngập sát ý, hắn không chút che dấu nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần không thèm nhìn Thái phu nhân, ngóng hắn nhìn tộc trưởng Bạch gia sát ý kinh người, hắn không lui bước và ôm quyền.

- Còn Bạch Tề tội bất trung bất hiếu bất kính!

- Đủ rồi!

Trong mắt tộc trưởng Bạch gia như phun ra lửa, từ khi hắn trở thành tộc trưởng tới bây giờ, hắn lần âầu tiên gặp chuyện như hôm nay, hắn có cảm giác bị người ta áp bức, hắn đã có tâm muốn giết Bạch Tiểu Thuần vô cùng mãnh liệt, thầm nghĩ nếu không phải cố kỵ chi thứ ở đây, hắn tuyệt đối không cho phép Bạch Tiểu Thuần càn quấy như vậy. - Hắn không chết ở đây, như vậy sau khi vào tổ địa ta sẽ giết hắn.

Bạch Tiểu Thuần mắt nhìn tộc trưởng Bạch gia, nội tâm cười lạnh, không tiếp tục lên tiếng.

Bạch Tề nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, hắn thật sự sợ đối phương lại lên tiếng, lúc này nội tâm hắn còn sợ hãi, nhìn thấy mẫu thân bị trách phạt mang đi và phụ thân tức giận, hắn chỉ có thể cắn răng cúi đầu, nội tâm không ngừng gào rú, hắn hạ quyết tâm sau khi vào tổ địa sẽ giết Bạch Hạo.

Buổi lễ tế tổ long trọng không thể tiếp tục được nữa, tộc trưởng Bạch gia hất tay áo lên.

- Lần tế tổ này chấm dứt!

Hắn vừa nói ra lời này, đại tộc lão công đường vẫn không lên tiếng, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

- Không nên kết thúc sớm như vậy, Bạch Hạo, ngươi nói tiếp, ngươi tưởng tượng thế nào, tại sao sau ba mươi lần luyện linh lại biến thành thế giới?

Hắn nói chuyện cực kỳ thành khẩn, ngữ khí vô cùng ôn hòa, giống như hắn không quan tâm mâu thuẫn giữa Bạch Tiểu Thuần cùng tộc trưởng.

Trên thực tế đúng là như vậy, với tư cách đại tộc lão công đường, trừ lão tổ ra, cả gia tộc trừ đại tộc lão hình đường ra, không ai có thể sánh bánh hắn, về phần tộc trưởng... Hắn không thèm để ý.

Sắc mặt tộc trưởng Bạch gia khó nhìn, cả đời này hắn sẽ khó quên chuyện hôm nay, hắn không dám trêu chọc đại tộc lão công đường, chỉ có thể tính toán lửa giận lên đầu đến Bạch Tiểu Thuần, hắn cắn răng ngồi xuống, lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần mang theo sát ý rất lớn, lớn tới mức người khác nhìn vào đều nhận ra.

Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc, lúc nhìn sang đại tộc lão công đường, nghe ra đối phương nói chuyện ôn hòa và ánh mắt học hỏi, biết rõ tộc lão không có ác ý, thật sự muốn biết bí mật sau ba mươi lần luyện linh.

Hắn trầm mặc một lúc, trong đầu bắt đầu cân nhắc nên làm như thế nào, hắn nghĩ có nên nói hay không, dù trước đó hắn đã làm náo động quá lớn, vậy thì triệt để cao điệu cũng không có gì.

Hắn im lặng lọt vào mắt của người khác liền không giống, đại tộc lão công đường nghiêm túc, hắn cảm thấy đối phương đang suy nghĩ, hắn cũng chờ đợi.

Tộc nhân chung quanh đều im lặng, nếu là trước khi Bạch Tiểu Thuần trả lời vấn đề lúc nãy, bọn họ nhất định sẽ trào phúng, hiện tại bọn họ không dám, Bạch Tiểu Thuần trả lời là thế giới đã rung chuyển tâm thần mọi người, sau đó lại dùng ngôn từ sắc bén bức tộc trưởng phải bắt giữ phu nhân, suýt nữa Bạch Tề bị Bạch Tiểu Thuần bức trục xuất khỏi Bạch gia, thậm chí diệt sát tại chỗ cũng có khả năng.

Cảnh tượng lần này không rõ ràng, Bạch Hạo trước mắt đã khác xa thân ảnh trong trí nhớ của bọn họ.

Nhất là nhìn ra đại tộc lão công đường thưởng thức hắn, bọn họ nhìn ra Bạch Hạo trước mắt càng lúc càng cao lớn.

Ngũ tiểu thư cũng như thế, nàng nhìn Bạch Tiểu Thuần với ánh mắt hiếu kỳ, Bạch Hạo biến hóa quá lớn, nàng không thể không nghi ngờ người trước mặt có phải Bạch Hạo hay không, trên thực tế không chỉ nàng tự hỏi vấn đề này, những người khác cũng nghĩ qua, những tộc lão, thậm chí tộc trưởng Bạch gia cũng đang suy nghĩ.

Nhất là tộc trưởng Bạch gia, dựa vào thân phận của hắn âm thầm dung nhập vào trong trận pháp dò xét, nhưng cuối cùng hắn đạt được đây chính là Bạch Hạo.

Trận pháp Bạch gia có hiệu quả xét duyệt huyết mạch Bạch gia cực kỳ nghiêm khắc, nếu người trước mắt không phải Bạch Hạo, chắc chắn không có khả năng xuất hiện tại đây mà không lộ ra dấu vết gì.

Nghĩ tới đây ngũ tiểu thư cũng chờ mong.




Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1592)