← Ch.0606 | Ch.0608 → |
Người này chính là tọa hạ Khôi Hoàng, một trong tứ đại Thiên Vương Man Hoang, Cự Quỷ Vương!! Địa vị của hắn dưới một người trên ngàn vạn người, nhất là hôm nay hoàng quyền yếu ớt, bất cứ tồn tại nào trong bốn đại Thiên Vương dậm chân cũng làm Man Hoang rung chuyển, là đại nhân vật chính thức.
- Bạch Hạo... Thú vị...
Cự Quỷ Vương lên tiếng, trong mắt mang theo hào quang kỳ dị, sau khi suy nghĩ một lúc liền cười nhạt.
- Vô Thường Công, ngươi đi một chuyến tìm Bạch Hạo kia mang về Cự Quỷ thành, an bài thân phận cho hắn.
Lời nói của Cự Quỷ Vương lạnh như băng, khóe miệng mang theo nụ cười thâm ý.
Lời nói của hắn quanh quẩn bên tay trái của pho tượng, chỗ đó có một cung điện, có một lão giả bay nhanh ra khỏi cung điện.
Lão giả vô cùng tang thương, trong mắt và trên người của hắn mang theo khí tức năm tháng, mơ hồ dung nhập vào thiên địa, hắn... Chính là Thiên Nhân Cảnh!
- Tuân vương mệnh!
Lão giả ôm quyền cúi đầu thật sâu, hắn quay đầu biến mất trong hư vô.
- Bạch gia muốn hắn chết, ta càng muốn hắn sống! Ba đại gia tộc sao, có lẽ các ngươi đã chuẩn bị không kém bao nhiêu... Ta xem các ngươi ai dám nhảy ra!
Cự Quỷ Vương cười ngạo mạn, Bạch Hạo trong mắt hắn chỉ là tiểu tử không quan trọng mà thôi, cũng không thèm quan tâm sinh tử của Bạch Hạo, nếu đã có liên quan với Bạch gia, như vậy cứ dùng hắn làm con cờ thăm dò Bạch gia.
Cùng lúc đó trong thành Bạch gia, tất cả người Bạch gia đều lâm vào trầm mặc, mấy ngày qua, bởi vì việc của Bạch Hạo cho nên đẩy Bạch gia lên đầu sóng ngọn gió.
Bên ngoài có đủ nghị luận, cho nên người Bạch gia không chịu nổi, Bạch Hạo phản tộc, đánh giết Bạch Tề, cướp Thiên Nhân Hồn, sau đó bắt giữa tộc trưởng Bạch gia, dòng chính Bạch gia liên tục đuổi giết nhưng chết không ít.
Việc này làm lòng người Bạch gia bàng hoàng, nhất là trong Bạch gia lại xuất hiện âm thanh khác biệt, người của chi mạch nhao nhao, lấy chuyện Bạch Hạo ra làm cửa ải đột phá phản kích chủ mạch.
- Bạch Hạo chính là kỳ lân tử chân chính của Bạch gia nhưng bị đám chủ mạch các ngươi bức phải phản bội!
- Kỳ lân tử như thế, nếu hắn còn trong Bạch gia chúng ta, một khi hắn trở thành Nguyên Anh, nhất định sẽ tăng địa vị Bạch gia chúng ta lên độ cao mới!
Ngôn từ như thế càng ngày càng nhiều, dường như Bạch Hạo càng chói mắt thì chủ mạch càng bị động, mặc dù muốn giết tâm muốn giết Bạch Hạo mãnh liệt tới cực hạn, hết lần này tới lần khác bọn họ không có cách nào.
Ngay cả tộc trưởng Nguyên Anh trung kỳ cũng bị bắt giữ, những người khác không thể làm gì, mà hôm nay, tộc lão Nguyên Anh hậu kỳ duy nhất của chủ mạch cũng ra ngoài đuổi giết Bạch Tiểu Thuần, nếu như hắn vẫn thất bại, như vậy tương đương chủ mạch bại.
Về phần tộc lão pháp đường và hình đường, bọn họ không thuộc về chủ mạch, mặc dù vì lệnh của lão tổ nên phải ra ngoài tìm kiếm Bạch Tiểu Thuần, nhưng rõ ràng tìm được là đại công, không tìm được chính là lỗi của chủ mạch.
Thái phu nhân im lặng nhìn đám người Bạch gia, đáy lòng thê thảm mà tuyệt vọng, trước kia, cho dù thế nào nàng cũng không ngờ chỉ một Bạch Hạo lại làm Bạch gia bị động như thế.
Vừa nghĩ tới ái tử bị giết, phu quân bị bắt giữ, nội tâm của nàng như tan vỡ, càng căm hận oán độc Bạch Hạo mãnh liệt tới mức không cách nào hình dung.
Có thể nói giờ Bạch gia lúc này không có lão tổ Thiên Nhân, sợ rằng đã xuất hiện nội đấu, cho dù là hiện tại cũng sinh ra sóng ngầm mãnh liệt, chủ yếu nhất chính là lão tổ Thiên Nhân không tỏ thái độ. Những mạch này đang đợi... Đợi lão tổ Thiên Nhân tỏ thái độ, việc này tất nhiên sẽ có một câu trả lời hợp lý, chẳng qua hôm nay lão tổ Thiên Nhân Bạch gia không có tâm tư quản chuyện Bạch gia.
Cho dù tộc trưởng Bạch gia bị bắt giữ, hắn cũng không đặt trong lòng, chỉ cần cơ nghiệp Bạch gia tồn tại là đủ, chỉ là tộc trưởng mà thôi, cùng lắm đổi người là được.
Trước mắt hắn quan tâm nhất chính là Bạch Hạo.
- Một đám phế vật, một gia tộc lại không thể bắt giữa một Bạch Hạo!
Trong mật thất dưới lòng đất, lão tổ Thiên Nhân Bạch gia ngẩng đầu lên, ánh mắt của hắn mang theo quyết đoán.
- Đợi không được nữa rồi, chờ đợi lâu hơn nữa, một khi Cự Quỷ Vương can thiệp, lão phu cũng bỏ lỡ thời cơ... Phải đánh cược một lần.
Lão tổ Thiên Nhân Bạch gia hạ quyết định, hắn hít sâu một hơi và đi ra ngoài.
Ánh mắt của hắn nhìn sáu ngọn nén đang cháy trong bảy chén nhỏ, sau khi im lặng một lúc liền bước đi.
Trong nháy mắt hắn vừa bước đi, trong mật thất sinh ra cuồng phong quét ngang bốn phương, sáu ngọn nén trong bảy chén nhỏ bị dập tắt một cây.
Bạch gia lão tổ không lưu lại, hắn bước đi sáu bước, sau khi bước ra bước thứ bảy, bảy chén nhỏ tạo thành một trận pháp dập tắt toàn bộ.
Khi chúng dập tắt, thân thể lão tổ Bạch gia sinh ra âm thanh ken két giống như xương cốt xung đột với nhau, thân thể của hắn từ trạng thái héo rũ trực tiếp khôi phục sức sống bình thường, dã biến thành nam tử trung niên.
Tu vi chấn động kinh người sinh ra trên người của hắn, ánh mắt hắn như tia chớp, hắn đứng ở đó không khác gì đại biểu thiên ý.
- Thất Chúc Tỏa Mệnh Thuật... Chúng khóa thọ nguyên của lão phu, giúp lão phu sống lâu thêm một ít năm tháng... Nhưng phương pháp này cả đời chỉ có thể thi triển một lần, Bạch Hạo... Ngươi đừng làm lão phu thất vọng.
Sắc mặt lão tổ Thiên Nhân Bạch gia hung ác, lời hắn nói u ám nhưng ánh mắt sinh ra hàn quang, hắn bước về phía trước, trong chốc lát xuyên qua hư vô, lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Lúc lão tổ Thiên Nhân Bạch gia rời đi, trên âầu trời Bạch gia xuất hiện tiếng thiên lôi nổ vang.
Cùng luc đó trong thiên địa cách Bạch gia rất xa, Bạch Tiểu Thuần đang tiến lên phía trước, đoạn đường này hắn chém giết không ít người Bạch gia, những người này cũng không phải hắn chủ động ra tay, mà là bọn họ vây công hắn.
Bạch Tiểu Thuần phản kích chém giết bọn họ, hắn cũng giết chết ba tộc lão, trước mắt hắn đã bay tới biên giới phạm vi thế lực thành Cự Quỷ.
Giờ phút này sắc mặt Bạch Tiểu Thuần đỏ rực, hắn đang phi hành và bấm niệm pháp quyết vỗ lên người mình, hắn học bí pháp này trong Tinh Không Đạo Cực Tông, đó là biện pháp ngu ngốc để tiêu trừ ấn ký bám vào người mình.
Lấy khí huyết bản thân cọ rửa ấn ký trên người, mặc dù có tác dụng nhưng căn cứ ấn ký mạnh yếu mà thời gian duy trì dài hay ngắn, nếu như chậm, vài năm cũng có thể.
Cụ thể trừ xem ấn ký mạnh yếu ra, còn cần nhìn trình độ của huyết khí mạnh yếu thế nào.
Trước mắt Bạch Tiểu Thuần dựa vào khí huyết hùng hậu kinh người, hắn đã thi triển bí pháp này mấy ngày qua, vào lúc này sắp ra khỏi phạm vi thế lực thành Cự Quỷ, đột nhiên hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Máu này không phải màu đỏ, mà là màu nâu, sau khi phun ra ngoài mơ hồ hóa thành hình đầu lâu, đó là gương mặt của lão tổ Thiên Nhân Bạch gia, hắn nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần sau đó phát ra tiếng gào thét, lúc này mới dần dần biến mất.
Bạch Tiểu Thuần lau máu tươi trên khóe miệng, hắn thở dài nhẹ nhõm, sau khi cảm thụ thân thể, hắn có cảm giác thông thấu khắp toàn thân.
- Cuối cùng vẫn xóa được ấn ký chết tiệt kia!
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy thân thể nhẹ nhõm rất nhiều, vào lúc này tinh thần chấn động, hắn cải biến phương hướng và bay tới một hướng khác.
- Tối đa hai canh giờ, ta có thể rời khỏi phạm vi thế lực bước vào sa mạc trong Man Hoang, tới nơi đó không ai có thể dùng ấn ký tìm ra ta!
Trong lúc tiến lên phía trước, Bạch Tiểu Thuần cầm bút ký của Bạch Hạo ra xem xét, hắn vừa bay vừa nghiên cứu, bên trong ẩn chứa tâm huyết và phương pháp thôi diễn của Bạch Hạo, càng có lý giải và phán đoán đặc thù về hỏa diễm.
Bạch Tiểu Thuần thường xuyên đọc chúng, mỗi một lần cân nhắc nhận thức đều cảm thấy có thu hoạch, đáng tiếc Bạch Hạo đã tử vong.
- Đứa bé này có thiên phú khinh thường thời đại, nếu như còn sống, thân là đệ tử của ta, hắn giúp đỡ sư phó thôi diễn cách điều chế đa sắc hỏa, ta căn bản không cần đi nơi khác tìm, hắn sẽ thôi diễn giúp ta.
Bạch Tiểu Thuần thở dài, gia tốc rời đi.
Lúc Bạch Tiểu Thuần khu trừ ấn ký trên người, tại khoảng cách tu sĩ Nguyên Anh dùng nửa ngày hành trình mới tới có một lão giả tóc bạc cưỡi hồn chu đang bay đi, sắc mặt hắn biến hóa và dừng bước.
Lão giả này chính là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ của Bạch gia đuổi giết Bạch Tiểu Thuần, hắn cũng là hi vọng cuối cùng của chủ mạch, trong đầu của hắn tập trung ấn ký trên người Bạch Tiểu Thuần đã biến mất.
Man Hoang quá lớn, sau khi ấn ký biến mất, hắn căn bản không tìm thấy Bạch Tiểu Thuần, mặc dù dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới nơi ấn ký biến mất, hắn xem ra Bạch Hạo cũng không ngây ngốc tại chỗ chờ hắn.
Thở dài một tiếng, lão giả vội vã rời đi, không bao lâu hắn đi tới khu vực ấn ký biến mất, nhìn bốn phía chung quanh liền im lặng, hắn không biết nên đi hướng nào.
- Phía tây là sa mạc Man Hoang, phía bắc là Vĩnh Hàn Hà, phía đông là hướng Hoàng thành, Bạch Hạo... Hắn đi tới nơi nào?
Vào lúc này tại thiên địa cách nơi tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ đang đứng, lão tổ Thiên Nhân Bạch gia đang bay trên trời, sắc mặt hắn âm trầm nhìn phương xa, sau đó hắn hừ lạnh.
- Xóa n ký thì như thế nào, Thiên Nhân... Làm sao có thể như người thường suy nghĩ! Ngươi không có nơi trốn đâu!
Hắn lẩm bẩm một câu, tay phải bấm niệm pháp quyết điểm lên người mình, thân thể hắn già yếu hơn một ít, toàn bộ bầu trời sinh ra gợn sóng, gợn sóng vặn vẹo thật nhanh, trước mặt hắn xuất hiện bức tranh.
Trên bức hình có khung cảnh hoang vu trống trải, lão tổ Thiên Nhân không chần chờ, hắn lập tức bước vào bức tranh, trong nháy mắt thân ảnh hắn vừa biến mất, ngay khi xuất hiện hắn liền đi tới khu vực trong tranh, hắn lại thi pháp ba lần như thế.
Vào lần cuối cùng, trong khung hình bức tranh có thân ảnh Bạch Tiểu Thuần đang bay về nơi xa.
- Chạy trốn không chậm... Đúng là làm người ta chờ mong.
Lão tổ Thiên Nhân Bạch gia bước vào trong bức tranh.
Phạm vi thế lực thành Cự Quỷ rất lớn, khu vực này do Cự Quỷ Vương sở hữu, từ ý nào đó mà nói cũng là lãnh địa của Cự Quỷ Vương, tại nơi này, ý chí của Cự Quỷ Vương là cao nhất. Không phải nói đã đi ra khu vực này thì không thuộc sở hữu của Cự Quỷ Vương, mà là khu vực Hoàng Thành phân chia nơi đây thuộc về Cự Quỷ Vương.
Hiện tại Bạch Tiểu Thuần đã đến biên giới, hắn nhìn thấy khu vực sa mạc vô cùng vô tận trước mặt, thậm chí nhìn từ xa còn có phong bạo đáng sợ đang càn quét sa mạc, gió từ sa mạc thổi tóc Bạch Tiểu Thuần tung bay.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe sáng, thu hồi bút ký cảm ngộ của Bạch Hạo, hắn ổn định tâm thần sau đó trực tiếp bước vào trong khu vực sa mạc.
- Tiếp tục đi về phía trước, chờ qua mây tháng sau, danh tiếng của ta đã qua rồi quay về hoặc lựa chọn đi tới khu vực vương thành khác, thông qua Truyền Tống Trận về nhà, ta cũng có thể tranh thủ tìm hiểu bút ký trong thời gian đó. .
Bạch Tiểu Thuần mơ hồ cảm thấy bản thân đã cải tiến cách điều chế hỏa diễm mười ba màu đã có nắm chắc nhất định, tốc độ bay đi của hắn nhanh hơn trước.
Trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuần dừng bước, hắn ngẩng đầu nhìn lên, đôi mắt co rút rất mạnh, hắn nhìn trên bầu trời xuất hiện tiếng nổ vang, một vòng xoáy thật lớn xuất hiện.
Vòng xoáy xuất hiện quá nhanh, ban đầu không lớn nhưng trong nháy mắt bao phủ phạm vi vạn trượng, trong uy áp có uy áp kinh người hàng lâm.
Oanh!
Đại địa chấn động, cát đá chung quanh nằm bất đôgnj, thậm chí đá cứng ở nơi xa còn tan biến thành bụi phấn, nơi này biến thành lĩnh vực không gian.
Bạch Tiểu Thuần ngừng thở, hắn cảm giác hư vô ngưng đọng, thậm chí hắn cảm thấy thân thể khó di động dưới uy áp khổng lồ vừa sinh ra.
- Lão tổ!!
Tộc trưởng Bạch gia mở to mắt nhìn, hắn nghẹn ngào kêu to.
- Là lão tổ Bạch gia, dường như mạnh hơn Hồng Trần Nữ!
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, trong vòng xoáy trên bầu trời huyễn hóa gương mặt thật lớn, gương mặt của lão tổ Thiên Nhân của Bạch gia, ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thuần.
- Chỉ là Kết Đan cũng dám nghịch thiên!
Giọng nói như lôi đình nổ vang khắp bốn phương tám hướng, chỉ nói vài chữ nhưng chúng hóa thành phù văn trên bầu trời, trong nháy mắt biến thành ánh sáng bao phủ Bạch Tiểu Thuần.
Trong quá trình tiến tới, tám chữ đã hóa thành tám kim giáp cự nhân bay tới gần Bạch Tiểu Thuần.
Tâm thần Bạch Tiểu Thuần rung động khó nói nên lời, chiêu này không khác gì thần thong tát đậu thành binh!
Hắn phát hiện mình xem thường Thiên Nhân, Hồng Trần Nữ lúc trước chịu nguyền rủa cho nên phải phân ra không ít thực lực trấn áp nghiền rủa, cũng nói rõ từ cảnh giới cũng thua kém lão giả trước mặt.
Trong lúc nguy cơ, nhìn thấy tám kim giáp cự nhân tới gần, Bạch Tiểu Thuần tức giận gầm lên một tiếng, vào lúc nguy hiểm mấu chốt, thân thể của hắn mơ hồ phân hóa thành phân thân, không phải một, mà là bốn phân thân.
Bốn đại phân thân không bước ra khỏi bản thể, tất cả chồng chất vào bản thể nhằm gia tăng lực lượng, đồng dạng tăng cường lực lượng thân thể và thần thức!
← Ch. 0606 | Ch. 0608 → |