← Ch.0712 | Ch.0714 → |
- Ta cũng không tin, ta là thiên tài đi tới nơi nào cũng có thể dẫn động phong vân, một cái cửa hàng nho nhỏ không thể làm khó ta.
Bạch Tiểu Thuần nói thế làm hồn Bạch Hạo cười khổ, hắn đã phân phó xuống.
- Đồ nhi, ta cân nhắc chúng ta chỉ đổi tên cũng không đủ, cần phải có thêm câu đối ở bên ngoài, dùng biểu hiện chúng ta ngông nghênh. Thậm chí ta đã nghĩ xong câu đối rồi, đơn giản trực tiếp, ghi "luyện linh một lần ngàn dược tới, không có vạn dược chớ vào cửa"!
Bạch Tiểu Thuần hất tay áo và nói chuyện đầy khí phách.
- Vậy... Hoành phi là gì?
Bạch Hạo bị câu đối của Bạch Tiểu Thuần làm rung động, hắn ngơ ngác hòi.
- Thích luyện hay không luyện!
Bạch Hạo trợn mắt há hốc mồm, hắn không biết nên khóc hay nên cười, nói thầm trong bụng, chỉ cần sư tôn cao hứng là được, vì vậy hắn ra ngoài cửa hàng dán câu đối và hoành phi, này câu đối vừa ra và phối hợp với biển hiệu lập tức oanh động trong phạm vi nhỏ, các cửa hàng bên cạnh và người đi đường nhìn thấy thì khiếp sợ cửa hàng này càn rỡ.
- Luyện linh một lần ngàn dược, hơn nữa còn là bắt đầu? Các cửa hàng khác mấy trăm dược là tối đa, ngàn dược tới, cái giá này ít nhất cũng là Luyện Hồn Sư Huyền phẩm.
- Đúng là điên rồi, muốn gài bẫy một lần thật lớn sao?
- Cửa hàng này thú vị.
Lại gây ra oanh động lần nữa, tinh thần Bạch Tiểu Thuần vô cùng phấn chấn, lúc đang chờ đợi thì ánh mắt Bạch Hạo sáng lên, bỗng nhiên hắn nói vài lời bên tai Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái sau đó vỗ đùi đồng ý.
Không biết phương pháp của Bạch Tiểu Thuần thật có hiệu quả hay không, hoặc giả hắn nói khoác quá lớn cho nên có người bất mãn, tóm lại ngày hôm sau khi hắn treo câu đối lên, trong Thiên Hạ Đệ Nhất Luyện Linh Phô đã có khách nhân đầu tiên.
Đó là đại hán thổ dân, cho dù áp súc thân thể thì hắn cũng cao hơn một trượng, khôi ngô phi phàm, lúc đi vào cửa hàng cũng làm mặt đất chấn động.
Thấy có người tiến vào, hồn Bạch Hạo bay tới, lúc muốn lên tiếng thì đại hán kia vung tay lên, trực tiếp ném một thanh chiến phủ khổng lồ tới, chiến phủ nặng nề nện vào mặt đất, mặc dù chiến phủ tầm thường nhưng cũng có sáu đạo ngân vân, nhìn uy thế cũng không nhỏ.
- Các ngươi ghi ở bên ngoài quá càn rỡ, chiến phủ của ta đã luyện linh sáu lần, các ngươi luyện lần thứ bảy cho ta, luyện tốt, đừng nói là ngàn dược, ta cho các ngươi ba ngàn dược, nếu luyện không tốt, hôm nay ta hủy cửa hàng này.
Giọng nói của đại hán truyền ra ngoài cửa hàng, lập tức làm không ít người ở cửa hàng bên ngoài chú ý tới, lúc này đưa mắt nhìn sang, Bạch Tiểu Thuần chắp tay sau lưng, vẻ mặt cao ngạo bước ra khỏi án dài nhìn cây búa kia.
- Có tài liệu thì ba ngàn dược, không có tài liệu một vạn dược!
Đại hán kia trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần, trên mặt lộ ra nụ cười vô cùng tàn nhẫn.
- Được, một vạn hồn dược, ta sẽ đứng chờ ở đây.
Bạch Tiểu Thuần lúc này mới gật đầu, hắn nâng tay phải hư không một trảo, lập tức cầm chiến phủ đi vào bên trong, sau khi hắn vào bên trong, bên ngoài có không ít người tụ tập xem náo nhiệt, đều bị thủ bút vạn dược của đại hán thổ dân làm rung động. - Luyện linh vạn dược... Trong cửa hàng nhỏ thế này thật sự hiếm thấy ah. Đại hán kia không phải kẻ lừa gạt chứ? Nhưng ta chưa thấy qua kẻ nào lừa gạt rõ ràng như vậy cả.
- Bất kể có lừa gạt hay không, thành công mới là thật.
- Luyện linh bảy lần cũng dám tiếp, nếu thất bại thì thanh danh cửa hàng cũng bị hủy.
- Cửa hàng này có thanh danh gì đáng nói, nếu luyện linh không thành, xem ra cửa hàng cũng không mở được.
Vào lúc người bên ngoài không ngừng nghị luận, qua chừng một nén nhang đã có chấn động mênh mông xuất hiện, chấn động từ hậu viện truyền ra, mọi người mở to mắt nhìn chấn động, hô hấp lập ngừng lại nhìn sang Bạch Tiểu Thuần đang đi ra, trong tay hắn cầm thanh chiến phủ kia, phía trên chiến phủ xuất hiện ngân vân thứ bảy.
- Thật thành!
- Trời ơi, đây chính là luyện linh bảy lần, thời gian một nén nhang là thành công.
Vào lúc mọi người xôn xao không dám tin, Bạch Tiểu Thuần ném chiến phủ trơớc mặt đại hán thổ dân, chính mình chắp tay sau lưng làm ra bộ dạng cao thâm mạt trắc.
Thân thể thổ dân run rẩy, trên mặt đầy kích động, sau khi hắn nhìn thanh chiến phủ, trong mắt hắn mang theo thần thái không dám tin, hô hấp dồn dập, dường như đã ngây ngốc.
Bạch Tiểu Thuần lập tức bất mãn, ho khan một tiếng.
Tiếng ho khan này làm đại hán chấn động, hắn lập tức kịp phản ứng, lúc này dùng ánh mắt cuồng nhiệt nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, hắn dùng tiếng nói thật lớn rống to lên.
- Thần kỳ, quá lợi hại, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy có người luyện linh thần kỳ như thế, sáu lần đến bảy lần, không ngờ chỉ cần một lần là thành công, Bạch đại sư, ta phục, ngươi không hổ là Thiên Hạ Đệ Nhất Luyện Linh Phô ah, này Thiên Hạ Đệ Nhất Luyện Linh Phô, hoàn toàn xứng đáng!
- Mọi người đến xem, chiến phủ của ta luyện linh bảy lần thành công, nơi này quá vô địch, lần sau ta sẽ tới.
Tiếng la này rất lớn, người bên ngoài nghe rõ ràng nhưng trên mặt mang theo thần sắc cổ quái và buồn cười, hành động của tên đại hán này quá kém, lời này nghe thế nào cũng giống tuyên truyền cho cửa hàng, ngay cả luyện linh sư họ Bạch cũng biết...
Hồn Bạch Hạo cười khổ, đại hán này thật là kẻ lừa gạt, là hắn nghĩ ra chủ ý nói cho sư tôn, sau đó mình đi tìm, còn nói những lời này thì không phải ý của hắn, mà là Bạch Tiểu Thuần yêu cầu nói như vậy, sau này hắn cải biến một ít, nếu quả thật dựa theo lời Bạch Tiểu Thuần nói còn khoa trương hơn không ít.
Dựa theo cách làm của Bạch Hạo sẽ để đại hán này biểu hêện uyển chuyển một chút, dấu diếm quá nhiều dấu vết, nhưng bây giờ lại nói trắng ra trước mặt mọi người.
Bạch Tiểu Thuần cũng không hài lòng, hắn nhíu mày, cảm thấy đại hán này nói chưa đủ, dựa theo cách hắn nói lúc trước còn phải ca tụng mình nhiều hơn nữa, lại ca tụng cửa hàng, cuối cùng ca tụng luyện linh, ít nhất phải nói tới thời gian một nén nhang mới đúng.
Nhưng bây giờ nhiều người, mặc dù Bạch Tiểu Thuần bất mãn nhưng không nói cái gì, chỉ có thể tiếp tục ngẩng đầu, bảo trì tư thế cao thâm mạt trắc duy ngã độc tôn như vậy, hai mắt nhìn lên bầu trời.
Đại hán kia hô to một phen, lại giao nộp hồn dược, lúc này mới vui thích rời đi, sau khi hắn đi xa, mọi người đứng bên ngoài sinh ra tâm tình do dự, không bao lâu không ngờ có một người cắn răng bước vào trong cửa hàng.
Mặc dù đại hán kia lừa gạt quá rõ ràng, dù sao cũng luyện linh bảy lần thành công, đối với hồn tu mà nói như vậy là đủ rồi.
← Ch. 0712 | Ch. 0714 → |