← Ch.0724 | Ch.0726 → |
Này hai gã chữ xuất hiện, tâm tâần của người khu vực tám mươi chín rung động, hơn nữa Bạch Tiểu Thuần bị người chú ý cho nên rất nhiều người trong thành Khôi Hoàng đều biết có kẻ cạnh tranh với Bạch Tiểu Thuần!
- Tư Mã Đào. . Đó là đại trưởng lão Tư Mã gia của thành Linh Lâm, hơn nữa là Luyện Hồn Sư Huyền phẩm, thực tế am hiểu luyện linh chi pháp, được vinh dự là luyện linh đệ nhất nhân thành Linh Lâm!
- Người này có danh tiếng thật lớn, truyền thuyết người này có hi vọng đột phá Huyền phẩm nhất, là một trong những người có thể bước vào Luyện Hồn Sư Địa phẩm.
- Tôn Nhất Phàm cũng không phải thế hệ tầm thường, hăn không có gia tộc, đã từng là một vị tán tu, nghe nói được Cửu U Vương coi trọng cho nên về sau một bước lên mây, thể hiện tư chất luyện hỏa kinh người, thành tựu Luyện Hồn Sư Huyền phẩm!
- Ta từng nghe nói Tôn Nhất Phàm vì báo đáp Cửu U Vương, cam nguyện trở thành gia thần Chu gia, tạo nghệ luyện hồn của hắn tương xứng với Tư Mã Đào!
Đây là hai cái tên oanh động Hoàng thành, mặc dù không bằng đánh bạc lớn như Bạch Tiểu Thuần và Trần Hùng nhưng cũng làm nhiều người coi trọng, dù sao nơi này là khu tám mươi chín, cũng không phải trong Hoàng thành, mà là khu vực xa xôi, nơi này tụ tập hai vị đại sư, ý vị trong đó thế nào mọi người hiểu rõ.
- Đây là nhắm vào Bạch Hạo.
- Một là thành Cửu U, một là thành Linh Lâm... Hảo thủ đoạn, đây là đánh lôi đài làm không người nào nói được, là dương mưu.
Khi việc này truyền ra, Bạch Tiểu Thuần biến thành phụ gia của bọn họ, danh khí hai tên luyện hồn đại sư không nhỏ, đức cao vọng trọng, một khi bọn họ tọa trấn cửa hàng lập tức làm nhiều người chú ý, tuy nói Bạch Tiểu Thuần cũng có thể luyện ra pháp bảo luyện linh mười lăm lần, cho dù tu vi, bối cánh hay danh khí cũng chỉ là vãn bối của người ta mà thôi.
Từ đó sinh ý của Bạch Tiểu Thuần bị phân lưu nghiêm trọng, dù sao trong cửa hàng của hai đại sư cũng có hồn dược thượng phẩm, hơn nữa trên mỗi hồn dược như vậy đều có ấn ký danh gia, phẩm chất có thể bảo đảm, đồng thời cũng có giá trị cất chứa, đồng thời luyện linh cũng như thế, hai người bọn họ đều luyện ra vài món pháp bảo luyện linh mười lăm lần, nhất là Tôn Nhất Phàm, tác phẩm đỉnh phong của hắn là luyện cho Cửu U Vương một pháp khí luyện linh mười sáu lần.
Hai cửa hàng này kẹp cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần vào giữa, hiệu quả cũng rất mạnh, thời gian ba ngày làm sinh ý của Bạch Tiểu Thuần giảm rất lớn.
Tất cả đều bị Bạch Tiểu Thuần nhìn vào trong mắt, hắn không vui, sau khi đi ra khỏi cửa hàng nhìn qua hai bên, nội tâm tức giận càng lớn, hai cửa hàng này lớn hơn hắn nhiều, thấy thế nào cũng bảo đảm hơn nhiều, cửa hàng của hắn quá nhỏ, nhìn qua rất đơn sơ.
- Đây là đạo lý gì, võ không thành tới đấu văn?
Bạch Tiểu Thuần nhìn hai cửa hàng có người ra vào hối hả, mặc dù cửa hàng của mình cũng có người tới nhưng so sánh ra lại quá khó coi.
- Thành Cửu U... Đây là Chu Hoành ra tay, mà thành Linh Lâm lại không đúng, ta cũng không hút sinh cơ của Hứa San, tại sao đối phó ta?
Bạch Tiểu Thuần đứng ở đó nhìn một lát, hắn đi ra làm không ít người chú ý, nhất là Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm, hai người đồng loạt chú ý nhưng không có hiện thân, đồng thời mang theo một chút khinh thường, đồng hành là oan gia.
Bọn họ xem ra, mặc dù chiến lực của Bạch Tiểu Thuần không tầm thường, lại có tu vi Nguyên Anh, phương diện luyện linh và luyện hồn, mặc dù hắn có tư chất nhưng hai người bọn họ đắm chìm trong đạo này nửa đời, càng có tích lũy và kinh nghiệm luyện hồn vững chắc, cũng không phải tiểu tử mới ráo máu đầu có thể so sánh.
Bạch Tiểu Thuần nhìn nửa ngày, cuối cùng hắn tức giận quay về bên trong, tuy hắn không xem nặng cửa hàng luyện linh nhưng vì nghiên cứu hỏa diễm, hắn biết rõ mình tu hành ngày sau cần số lượng hồn càng lớn, có thể đạt tới mức nhiều không kể xiết.
Hắn không thể quay về thành Cự Quỷ, lại không có cơ hội xét nhà, Hồng Trần Nữ không trông cậy vào được, muốn đạt được hồn, trừ phi hắn đi ăn cướp, Bạch Tiểu Thuần hiểu chuyện này quá nguy hiểm, chỉ làm được vài lần và không ổn thỏa, hắn phát sầu.
Một khi thiếu khuyết hồn thì hắn không thể luyện hỏa, tu vi cũng khó tăng lên, là biện pháp duy nhất rời khỏi Man Hoang, hơn nũa áp lực từ Hồng Trần Nữ làm nội tâm Bạch Tiểu Thuần gấp gáp.
Hắn chỉ có một người, không có gia tộc, Cự Quỷ Vương không thể ủng hộ hắn vô hạn, cho nên muốn luyện hỏa đề cao tu vi cũng chỉ có thể dựa vào oan hồn.
Từ cửa hàng này, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy hi vọng, cảm giác mình có thể duy trì được, chèo chống tới lúc tu vi tăng lên và rời khỏi Man Hoang.
Bây giờ xem ra hai nhà cửa hàng xuất hiện chẳng khác gì phá hư kế hoạch của Bạch Tiểu Thuần, trực tiếp đâm hắn hai đao, mà hắn lo lắng, một khi tiếp tục như vậy, đám thiên kiêu quyền quý khác sẽ tham gia vào, đến lúc đó hắn không thể làm sinh ý trong thành Khôi Hoàng, cả kế hoạch cũng tan vỡ.
- Không đựoc, phải nghĩ biện pháp!
Sau khi quay về cửa hàng, Bạch Tiểu Thuần cau mày, trong lòng có nhiều suy nghĩ, nội tâm cảm khái, chính mình quá yếu ớt, mỗi lần gặp phải phiền toái đều phải nghĩ biện pháp.
Bạch Hạo ở bên cạnh nhìn qua Bạch Tiểu Thuần, hắn nhìn người đi trên đường phần lớn đi vào hai cửa hàng kia, trầm ngâm một phen, bỗng nhiên mở miệng.
- Sư tôn, ta có hai sách có thể hóa giải việc này!
- Ah? Hai sách?
Bạch Tiểu Thuần đang phát sầu, nghe được Bạch Hạo nói thế liền sững sốt không nhỏ, trên thực tế trong khoảng thời gian tiếp xúc với Bạch Hạo tới bây giờ, hắn cũng nhìn ra đồ nhi của mình có thiên phú luyện hỏa cực cao, thậm chí đủ để chấn động cả Man Hoang.
Nếu không có Bạch Hạo, Bạch Tiểu Thuần muốn luyện hỏa, độ khó sẽ tăng lên vô số lần.
Trừ tư chất luyện hỏa ra, tâm trí Bạch Hạo càng không tầm thường, có thể nói kinh doanh cửa hàng này trọng yếu với Bạch Tiểu Thuần, những chuyện chi tiết đều là Bạch Hạo xử lý, bất cứ chuyện gì giao cho hắn đều làm Bạch Tiểu Thuần thỏa mãn.
Bạch Tiểu Thuần xem ra đồ nhi của mình cũng có khuyết điểm chính là thói quen tiến hành mọi thứ trong quy củ, tư duy không phóng khoáng bằng mình, giống như thiên mã hành không, huy sái tự nhiên... Khục khục...
- Sư tôn, hai sách này thô ráp, nếu không gấp thì cho ta chút thời gian, ta sẽ hoàn thiện biện pháp và thực hành.
Trong mắt Bạch Hạo trầm ngâm và nói ra.
- Không có việc gì, ngươi cứ nói ra đi.
Bạch Tiểu Thuần khoát tay chặn lại, hắn chờ mong nhìn đồ nhi của mình.
← Ch. 0724 | Ch. 0726 → |