← Ch.0776 | Ch.0778 → |
"Ngươi!!" Triệu Hùng Lâm sững người, sau đó tức giận muốn xông thẳng đến Bạch Tiểu Thuần nhưng thấy Đại Thiên Sư còn chưa đi xa. Hắn dù tức giận hơn nữa cũng không dám bùng nổ, chỉ có thể thở hồng hộc gắng gượng đè nén lửa giận. Dù đầu óc hắn có chậm chạp đến mấy đi nữa cũng nhìn ra đây là ngang nhiên cướp đoạt!
"Bạch Hạo chết tiệt! Đưa ta một Trúc Cơ hồn, lại muốn ta trả cho hắn một Thiên Nhân hồn!!" Triệu Hùng Lâm uất nghẹn, vừa tức giận vừa xót của. Thiên Nhân hồn đối với hắn cũng là một loại tài phú xa xỉ chỉ có thể ngộ, không thể cầu.
Cho dù ở Man Hoang thì số lượng Thiên Nhân hồn cũng rất hữu hạn. Thời điểm hồn tu đột phá lên Thiên Nhân, nếu có trong tay Thiên Nhân hồn cũng sẽ nâng cao tỷ lệ thành công. Vì thế, hành động này của Bạch Tiểu Thuần không khác nào đang khoét thịt Triệu Hùng Lâm.
Đám quyền quý đứng chung quanh cũng sửng sốt nhìn bóng lưng Bạch Tiểu Thuần, lạnh gáy với hành động ngang nhiên nhổ lông hổ của hắn.
"Quá độc ác... ."
"Đây là trắng trợn lừa bịp Triệu Hùng Lâm mà..."
"Ngày mai đến lấy... Triệu Hùng Lâm bất kể thế nào cũng phải đào cho ra một cái Thiên Nhân hồn rồi... ."
Đại Thiên Sư mặc dù quay lưng về phía quảng trường nhưng thần thức của ông ta vẫn bao phủ hết thảy. Hành động của Bạch Tiểu Thuần cũng khiến ông nhăn mày.
"Mà thôi, coi như là phần thưởng cho hắn đi"
Đại Thiên Sư không ngăn cản, biểu hiện hôm nay của Bạch Tiểu Thuần đã khiến ông vô cùng hài lòng, thế nên ông chỉ khẽ lắc đầu, đứng lại chờ Bạch Tiểu Thuần đuổi kịp mình rồi lại cất bước đi về phía trước.
Bạch Tiểu Thuần thấy Đại Thiên Sư không có biểu hiện gì, trong lòng càng thêm phấn khởi, một đường vênh váo theo Đại Thiên Sư về tới Thiên Sư điện.
Đại Thiên Sư cũng không nói thêm gì, chỉ bảo Bạch Tiểu Thuần lấy ra lệnh bài Giám Sát Sứ, ngón tay chỉ một cái, ánh sáng đen lóe lên trên lệnh bài. Ông bình thản nói:
"Từ nay về sau, ngươi sẽ chưởng quản ba nghìn Thi Khôi quân"
"Trở về nghỉ ngơi cho tốt. Không bao lâu nữa ba nghìn Thi Khôi của ngươi sẽ phải lên đường. Sau này khi có thu hoạch, ngươi có thể tự lấy một phần coi như ban thưởng"
Đại Thiên Sư nói xong thì bước vào Thiên Sư điện, không hề hỏi đến chuyện hắn tư tàng vật phẩm khi xét nhà Lý, Trần Thiên Hầu. Thậm chí còn cho phép hắn ngày sau có thể giữ lại một phần của cải khi xét nhà.
Ban thưởng lớn thế này khiến Bạch Tiểu Thuần cuồng hỉ, vội vàng ôm quyền lớn tiếng hứa hẹn:
"Bạch Hạo cam nguyện xông pha khói lửa vì Đại Thiên Sư!"
Nhìn thấy Đại Thiên Sư đã khuất hẳn sau đại môn Thiên Sư điện, Bạch Tiểu Thuần mới đắc chí rời khỏi hoàng cung, một đường vênh váo trở lại Giám Sát Phủ. Các Thiên Hầu nhìn thấy thì tức lắm nhưng cũng không dám tỏ thái độ.
Sau khi về Giám Sát phủ, chuyện đầu tiên Bạch Tiểu Thuần làm là cầm ngay lấy lệnh bài, triệu hoán hai nghìn Thi Khôi đang ẩn trong những quan tài dưới lòng đất kia.
Những quan tài không ngừng chui lên, xếp đầy khắp Giám Sát phủ, đến khi dưới mặt đất chật ních thì có không ít cái bồng bềnh giữa không trung.
Vừa đúng hai nghìn cỗ!
"Thức tỉnh đi! Đại quân hắc giáp của ta!"
Bạch Tiểu Thuần hét lớn một cách hưng phấn. Hắn vừa dứt lời, âm thanh quan tài bị bật nắp vang lên liên tiếp, hai nghìn Thi Khôi mặc giáp đen bước ra.
Tử khí lan tràn, Thi Khôi yếu nhất cũng là Nguyên Anh trung kỳ, thậm chí bên trong còn có bốn vị Nửa bước Thiên Nhân.
Khoảnh khắc bốn người đó mở mắt ra, một luồng sát khí phô thiên cái địa bùng phát hình thành một dòng xoáy phía trên Giám Sát phủ, thấp thoáng ánh chớp sáng rọi.
Dị tượng này thu hút sự chú ý của bốn phương, ai nấy nhao nhao kinh sợ
"Giám Sát phủ lại có thêm Thi Khôi thức tỉnh rồi!!!"
"Đây là... . hai nghìn Thi Khôi? Tên Bạch Hạo này hiện tại đã nắm giữ những ba nghìn Thi Khôi Huyết Quân!!!"
"Ba nghìn Thi Khôi đã đủ dẫn phát một cuộc chiến tranh quy mô lớn rồi đấy!!"
Tiếng nghị luận lan tràn khắp các con đường. Đám quyền quý biết được thì sắc mặt trầm xuống, chiến lực của Bạch Tiểu Thuần hiện giờ khiến ai cũng phải kiêng kị.
Bạch Tiểu Thuần kích động đến thân thể khẽ run lên. Hắn nhìn một vòng hai nghìn Thi Khôi rồi vung tay thả ra một nghìn Thi Khôi cũ của mình. Khí tức của ba nghìn người khiến cho vòng xoáy càng thêm to lớn.
Lệnh bài trong tay Bạch Tiểu Thuần không chỉ có thêm quyền điều khiển hai nghìn Thi Khôi mà còn mở ra một loại thần thông.
Bạch Tiểu Thuần nghiên cứu một hồi, thần thức khẽ động, một tia sáng đen từ trong lệnh bài giám sát phóng thẳng tới Thi Khôi đã hút sạch kịch độc Phụ Nhân Tâm lúc trước. Thi khôi này run rẩy, khí tức không ngừng tăng lên rồi đột nhiên phát ra tiếng gào thét dưới cái nhìn chờ mong của Bạch Tiểu Thuần.
Theo tiếng gào, khí tức của hắn lại lần nữa lên tới trình độ Chuẩn Thiên Nhân. Khi cần thiết có thể hấp thu khí tức của Thi Khôi khác để duy trì trạng thái đỉnh phong của mình trong thời gian ngắn.
Một trong những ban thưởng của Bạch Tiểu Thuần chính là gia tăng quyền lực của lệnh bài giám sát.
"Ai dám chọc ta!!" Bạch Tiểu Thuần cười ha ha, cảm thấy lúc này dù mình chưa phải vô địch thiên hạ nhưng tiêu diệt mấy tên Thiên Nhân cũng dễ như trở bàn tay.
Sự thật cũng đúng là như thế, cạnh hắn bây giờ có một Chuẩn Thiên Nhân, năm Nửa bước Thiên Nhân và gần ba nghìn Nguyên Anh. Bạch Tiểu Thuần cảm thấy nếu mình có thể mang được sức mạnh này về Thông Thiên Hà thì cũng đủ chiến với Tinh Không Đạo Cực Tông một trận.
"Ôm đùi Đại Thiên Sư vẫn là tốt nhất!" Bạch Tiểu Thuần đắc ý, nỗi sợ hãi lúc bị Khôi Hoàng nhìn chằm chằm trong hoàng cung đã bay biến hết cả.
"Hiện giờ ta đã là đại nhân vật ở Man Hoang rồi! Quả thực là nhân vật hết sức quan trọng nha!"
Bạch Tiểu Thuần thỏa thê mãn nguyện, hắn rất muốn dẫn ba nghìn Thi Khôi Huyết Quân của mình đi diễu hành khắp Khôi Hoàng Thành để cho mọi người phải sùng bái sự lợi hại của hắn.
Tiếng của Bạch Hạo bỗng truyền ra từ trong túi trữ vật, giọng điệu rất vui mừng:
"Sư tôn, cuối cùng đệ tử đã điều chế ra cách luyện mười tám màu lửa rồi!!"
Mắt Bạch Tiểu Thuần trợn to, hắn ngửa mặt cười ha hả. Hôm nay đúng là song hỷ lâm môn, chẳng những thế lực được mở rộng mà cách luyện chế mười tám màu lửa hắn chờ đợi đã lâu, cuối cùng đã hoàn thành.
Bạch Tiểu Thuần lập tức vứt ý tưởng đi diễu hành ra khỏi đầu, an bài Thi Khôi canh giữ Giám Sát phủ rồi chạy về nơi bế quan.
Bạch Hạo phấn khởi ngưng tụ cách điều chế vào cốt giản rồi đưa cho Bạch Tiểu Thuần. Thần thức của hắn đưa vào cốt giản, vẻ mặt thỏa mãn và chờ mong.
Một lát sau, Bạch Tiểu Thuần thu hồi thần thức, ngước nhìn Bạch Hạo. Hắn hiểu được giá trị của phương pháp luyện chế mười tám màu lửa to lớn khó có thể hình dung.
Mức độ giá trị thậm chí đã vượt qua Thiên Nhân hồn!
Vô số người đều khát cầu có được phương pháp luyện chế mười tám màu lửa. Chỉ có gia tộc của Địa phẩm luyện hồn sư mới nắm giữ nhưng tất nhiên sẽ chẳng có ai chịu truyền ra.
"Đồ nhi ngoan! Nếu vi sư có thể trở thành Địa phẩm luyện hồn sư thì công của ngươi lớn nhất. Nói xem, ngươi muốn cái gì? Vi sư nhất định thực hiện cho ngươi" Bạch Tiểu Thuần rất nghiêm túc.
Bạch Hạo được sư tôn công nhận và khích lệ thì vui sướng lắm. Bạch Tiểu Thuần là sư tôn của hắn, là thân nhân duy nhất của hắn, có thể giúp ích được cho Bạch Tiểu Thuần là hắn đã thỏa mãn rồi.
"Sư tôn, ta không có mong muốn gì, cái này để sau lại nói. Tiếp theo ta muốn dựa tên mạch suy nghĩ này sáng tạo ra cách điều chế mười chín màu lửa"
Mắt Bạch Hạo lấp lánh, hắn tin rằng mình nhất định sẽ làm được. Hắn thật chờ mong khi ngọn lửa mười chín màu nhảy múa trong tay sư tôn sẽ khiến Man Hoang rung động như thế nào.
"Ta muốn dùng hết khả năng để trợ giúp sư tôn... . trở thành Thiên phẩm luyện hồn sư!"
Bạch Hạo lặng lẽ quyết tâm rồi cúi đầu chào Bạch Tiểu Thuần, lại chui vào hồn tháp nghiên cứu.
Bạch Tiểu Thuần nhìn hồn tháp, trong lòng thật cảm động. Hắn biết đối với đồ nhi này thì công pháp Quỷ tu rất quan trọng. Nhưng giữa Man Hoang này không thể tìm được công pháp đó, Bạch Tiểu Thuần thở dài.
"Kiếm đâu ra công pháp Quỷ tu đây... . Khu vực Thông Thiên Hà công pháp đa dạng, hẳn sẽ có"
Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một phen rồi hạ quyết tâm. Lúc này mới khoanh chân ngồi xuống thôi diễn các bước điều chế mười tám màu lửa.
Một đêm lặng lẽ trôi qua.
Cách điều chế mười tám màu lửa cực kỳ phức tạp nhưng nguyên lý của nó cũng tương tự với cách Bạch Tiều Thuần điều chế ra một tia lửa mười tám sắc hồi bị lâm vào cảnh giới Dung Hỏa. Có thể nói phương pháp hoàn thiện này lấy nền tảng từ lần thử nghiệm đó.
Sau khi diễn luyện cả một đêm, trong đầu Bạch Tiểu Thuần đã nắm chắc hơn một chút. Vừa nghĩ đến chuyện mình sắp thành địa phẩm luyện hồn sư là tim hắn lại rộn lên.
"Bất quá, muốn chính thức luyện chế ra còn phải luyện tập nhiều mới được..."
Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn sắc trời, Triệu Hùng Lâm kia còn thiếu nợ mình một Thiên Nhân hồn, phải đi lấy mới được.
Hắn thu hồi cốt giản, đứng lên vặn người mấy cái rồi hào hứng đi đòi nợ.
***
Triệu Hùng Lâm, gia gia ngươi đến rồi!"
Khi Bạch Tiểu Thuần đang vui tươi đắc ý thì Cự Quỷ Vương đã ra một quyết định.
Ngày đó, khi Hồng Trần Nữ báo cáo hết thảy những điều xảy ra ở đại điển tế tổ, ánh măt Cự Quỷ Vương sáng lên
"Nhân tài! Con mắt ta không nhìn lầm Bạch Hạo này. Kẻ này sâu không thể lường, đứa con rể quý như vậy, mặc kệ hắn có lai lịch gì ta cũng đã nhắm hắn rồi"
"Bất quá Mạch Nhi tính tình nóng nảy... Hai bọn chúng cứ như vậy thì khó mà tiến thêm một bước. Trước mắt cũng không nên để bọn chúng tiếp xúc với nhau nhiều"
Cự Quỷ Vương trầm tư một hồi, ánh mắt bỗng lộ ra vẻ kỳ dị. Hắn ho một cái rồi truyền âm cho Hồng Trần Nữ.
"Mạch Nhi, vi phụ có một môn công pháp. Con chỉ cần bế quan tiềm tu thì có bảy thành khả năng sẽ đột phá lên Thiên Nhân trung kỳ"
← Ch. 0776 | Ch. 0778 → |