← Ch.0852 | Ch.0854 → |
Trong sơn mạch có rừng nhiệt đới rậm rạp, trong tiếng nổ ngập trời, Bạch Tiểu Thuần chật vật lui về phía sau, hắn né tránh một đạo hào quang màu đỏ.
Bất cứ đạo hào quang màu đỏ nào cũng có thể tạo thành sát thương khủng bố với tu sĩ Nguyên Anh Đại viên mãn, Bạch Tiểu Thuần có thân thể cường đại, mặc dù bị đánh vài cái cũng không có gì, chỉ có điều quần áo tàn phá không ít, bộ dạng vô cùng chật vật.
- Tử mạch, ngươi đừng như vậy...
Bạch Tiểu Thuần lo lắng lên tiếng, Hồng Trần Nữ không có biện pháp với Bạch Tiểu Thuần, nàng cắn răng sau đó phun máu tươi, vào lúc này huyết mâu mạnh hơn vài lần và bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
Huyết mâu quá nhiều, chúng giao thoa tạo thành lưới, cho dù Bạch Tiểu Thuần nhanh hơn nữa cũng kháng cự chật vật, hiện tại Bạch Tiểu Thuần rất khó khăn, hai tay Hồng Trần Nữ bấm niệm pháp quyết, huyết mâu chung quanh Bạch Tiểu Thuần bộc phát tốc độ nhanh hơn và lao về phía Bạch Thiểu huần.
Bạch Tiểu Thuần đã tức giận, hắn nâng tay phải đánh một quyền hình thành phong bạo va chạm với huyết mâu, trong tiếng nổ ngập trời, huyết mâu bị đánh nát một nửa, số còn lại tấn công Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần chấn động và lui vài bước, thương thế không nặng nhưng hắn biến sắc, tuy thân thể hắn mạnh nhưng quần áo không làm được điểm này, dưới oanh kích như vậy, quần áo tổn hại cực kỳ nghiêm hơn nữa có huyết mâu xuyên qua túi trữ vật của hắn.
Oanh, túi trữ vật của hắn sụp đổ, trong đó vô số vật phẩm bắn tung tóe các nơi.
Bên trong có nhiều đa sắc hỏa, có vô số hồn tháp, còn có hộp thuốc, lò đan, đan dược, lệnh bài, thậm chí đại lượng pháp bảo tới mấy vạn kiện bay các nơi.
- Chu Tử Mạch, ngươi quá đáng!
Bạch Tiểu Thuần lập tức giận dữ, hắn hất tay áo thu hồi vật phẩm. .
Hồng Trần Nữ hít sâu một hơi, biết rõ chính mình quá mức nhưng da mặt mỏng, lại nghe Bạch Tiểu Thuần nói như vậy liền nghĩ tới đau khổ của mình vì vậy cắn răng một cái.
- Ngươi rất xem trọng những đồ rác rưởi này?
Nàng hừ lạnh, nàng vung tay bóp nát một ít đan dược mà Bạch Tiểu Thuần chưa kịp thu.
- Ngươi ngươi ngươi... Đan dược của ta!
Bạch Tiểu Thuần nghiến răng nghiến lợi, nội tâm tức giận gào thét không nhỏ.
Hồng Trần Nữ thấy Bạch Tiểu Thuần như thế càng tức giận, nàng tùy ý bóp một cái, lúc này có một viên đan dược màu đỏ bay tới trước mặt nàng, nàng cầm vào trong tay xem xét, bởi vì không có tạo nghệ đan dược cho nên không biết đây là đan dược gì.
Trong nháy mắt Hồng Trần Nữ bắt lấy viên đan dược, Bạch Tiểu Thuần nhìn rõ nó là gì, hắn mở to mắt và hít sâu một hơi, hắn không kịp đau lòng những đan dược bị hủy, giọng nói của hắn gấp gáp.
- Tử Mạch, ngươi ngàn vạn cẩn thận, đừng bóp viên đan dược đó, bằng không xảy ra đại sự đấy!
Bạch Tiểu Thuần sắp khóc, bởi vì viên đan dược Bạch Tiểu Thuần đang cầm chính là Phát Tình Đan!!
Phát Tình Đan, Bạch Tiểu Thuần nhiều lần sử dụng trong Man Hoang cho nên hôm nay còn thừa không nhiều, hiện tại bị Hồng Trần Nữ cầm trong tay là một trong số đó.
Viên đan dược này rất yếu ớt... Một khi nổ tung sẽ hóa thành sương đỏ, tồn tại trong sương mù sẽ biến thành bộ dạng gì, việc này Bạch Tiểu Thuần biết rõ, nhất là nghĩ tới lúc tra khảo trong lao ngục không có mấy người có thể chống cự, nội tâm Bạch Tiểu Thuần run rẩy.
Nghe được Bạch Tiểu Thuần nói thế, lại nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần lo lắng, Hồng Trần Nữ sững sờ sau đó cúi đầu nhìn viên đan dược trong tay của mình.
Thời điểm Hồng Trần Nữ cúi đầu nhìn đan dược, Bạch Tiểu Thuần lo lắng cũng nắm lấy cơ hội, mi tâm xuất hiện con mắt thứ ba, hắn thi triển Thông Thiên pháp nhãn, lợi dụng pháp nhãn khống chế thân thể Hồng Trần Nữ.
Thân thể Hồng Trần Nữ chấn động mạnh, Bạch Tiểu Thuần không có nửa điểm do dự dựa vào tốc độ cực hạn cảu bản thân, thậm chí tu vi vận chuyển toàn diện, hắn thuấn di cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Hồng Trần Nữ, tay phải nâng lên bắt lấy Phát Tình Đan.
Trong nháy mắt hắn thi triển đủ loại thần thông, lúc Bạch Tiểu Thuần bắt lấy viên đan dược, vào lúc này ánh mắt Hồng Trần Nữ lóe sáng, nàng sớm thoát ra khỏi Thông Thiên pháp nhãn của Bạch Tiểu Thuần!
Lúc Bạch Tiểu Thuần muốn cướp đoạt đan dược, Hồng Trần Nữ thu tay và tay phải của nàng đụng vào tay phải Bạch Tiểu Thuần.
- Không!
Bạch Tiểu Thuần muốn thu tay nhưng đã chậm, hắn kêu lên bi thảm, tiên, hai người va chạm tạo ra lực trùng kích kinh người, Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, đầu óc trống rỗng, hắn trơ mắt nhìn Phát Tình Đan bị trùng kích và vỡ vụn...
- Xong...
Bạch Tiểu Thuần kêu rên, hắn lui nhanh về phía sau, vào lúc này sắc mặt đỏ rực, bước chân chậm chạp, hắn nhìn sương đỏ quen thuộc bao phủ mình và Hồng Trần Nữ vào trong.
Bạch Tiểu Thuần bi phẫn, cho dù hắn gào thét thế nào không thể không hít vài hơi... Sắc mặt Hồng Trần Nữ biến hóa, nàng không biết đan dược này là gì cho nên không hít vào, sương mù quỷ dị chạm vào làn da liền dung nhập vào người, tay phải của nàng là trung tâm của vụ nổ cho nên sắc mặt Hồng Trần Nữ đỏ rực.
Nàng hô hấp dồn dập, trong mắt mang theo hoảng sợ, lúc này nhớ lại Bạch Tiểu Thuần tại trưởng thành.
- Đây là đan dược gì?
Hồng Trần Nữ hét lên một tiếng, thân thể lui nhanh về phía sau, trong lúc lui về phía sau thân thể run rẩy, bởi vì nàng ở quá gần vụ nổ, sương mù bao phủ tay phải và dung nhập vào người nàng.
Trong lúc lảo đảo, sương mù màu đỏ trùng kích và đuổi theo và bao phủ nàng lần nữa, vào lúc này đầu óc Hồng Trần Nữ mơ hồ, nàng không thể áp chế lửa nóng trong người.
Trong sương mù, Bạch Tiểu Thuần hít thở ồ ồ và giãy dụa, trong túi trữ vật của hắn còn một ít đan dược, không nói có thể hóa giải Phát Tình Đan nhưng có thể trung hòa một ít, hiện tại túi trữ vật nổ tung nên không tìm thấy đan dược, hắn biết rõ xảy ra đại sự... Vì vậy tranh thủ bay ngược về phía sau, cố thoát ra khỏi phạm vi sương mù.
Phát Tình Đan có dược lực quá mạnh, Bạch Tiểu Thuần cũng choáng váng, nội tâm nóng rực, hắn chỉ có thể dựa vào ý chí miễn cưỡng chống cự nhưng nửa người của hắn đang ở trong sương mù, thậm chí nhìn thấy trong bụi cỏ có viên đan dược trung hòa, bỗng nhiên... Trong sương mù phía sau hắn có bàn tay trắng nõn như ngọc duỗi ra, bàn tay nhỏ bé bắt lấy quần áo Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần kêu thảm thiết sau đó bị kéo vào bên trong.
- Không!
- Ah! Ngươi không nên xé y phục của ta... Ta... Đây là lần đầu tiên của ta!
- Ngươi nhẹ nhàng một chút, ah... Đau quá...
Trong sương mù có tiếng kêu thảm thiết của Bạch Tiểu Thuần quanh quẩn núi rừng, tiếng kêu làm người ta sởn tóc gáy, cũng không ai biết hiện tại Bạch Tiểu Thuần đang thừa nhận cuồng phong bạo vũ thế nào.
← Ch. 0852 | Ch. 0854 → |