← Ch.1106 | Ch.1108 → |
-...Nhưng lại chỉ là tư cách mà thôi. Muốn khiến cho Trường Sinh Quyển đại thành... yêu cầu tiêu tốn thời gian, quá lâu quá lâu...
Tiếng thở dài của người canh giữ lăng mộ khuếch tán ở trong đống đổ nát này.
Hắn không có thời gian này, cũng không có cách nào đi phán đoán ở trong quá trình này có xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, do đó dẫn đến tất cả hi vọng tan biến, dẫn đến sứ mệnh của mình kết thúc.
Cho dù đây mới là kế hoạch chân chính, ở thời điểm trước khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, năm đó Huyết Tổ ngã xuống, hắn cùng với Huyết Tổ thương nghị... Nhưng hôm nay, theo Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, theo Bạch Tiểu Thuần có tư chất trên phương diện Bất Tử Quyển, người canh giữ lăng mộ đối với kế hoạch của mình trước đây, tiến hành chỉnh sửa lại.
Hắn bỏ qua Huyết Tổ, đặt hi vọng ở trên người Bạch Tiểu Thuần!
Sau đó tất cả mọi chuyện tiếp theo, cũng bởi vậy mà có cải biến. Nhưng vẫn có một nhân tố quan trọng hơn, khiến cho người canh giữ lăng mộ có lòng tin đối với kế hoạch sửa lại của mình, hơn là kế hoạch ban đầu.
- Thông Thiên đạo nhân... không suy nghĩ tới tà niệm, thiên tư của hắn mạnh mẽ... là điều cả đời lão phu ít thấy... Bất Tử Trường Sinh Công, rốt cuộc bị hắn dùng lối đi tắt khác, sáng tạo ra Bất Tử Trường Sinh Đan...
Hai mắt của người canh giữ lăng mộ nhắm nghiền, âm thanh vẫn già nua vang vọng khắp nơi.
Hắn muốn khiến cho Bạch Tiểu Thuần thay thế được Huyết Tổ, trở thành hi vọng để mình hoàn thành sứ mệnh. Hắn muốn để cho Bạch Tiểu Thuần tu luyện Trường Sinh Quyển!
Không phải làm từng bước tu hành, mà là... học cấp tốc!!
Theo người canh giữ lăng mộ thấy, phương pháp kết hợp do Thông Thiên đạo nhân sáng tạo ra Bất Tử Trường Sinh Đan này cũng kinh diễm tuyệt luân. Người canh giữ lăng mộ yêu cầu trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần, có một tia khí tức Trường Sinh Quyển cùng hoàn toàn dung hợp thân thể hắn!
Khí tức này đúng là hạt giống, có thể khiến cho người canh giữ lăng mộ ở dưới biện pháp của Thông Thiên đạo nhân, sử dụng của mình ở trên cơ sở mấy năm nay sáng tạo phương pháp khác, kích phát hạt giống, khiến cho Bạch Tiểu Thuần học cấp tốc!
- Cho nên... Ta lợi dụng Thông Thiên đạo nhân nóng lòng muốn rời khỏi mảnh thế giới này, lần lượt cắt đứt kế hoạch cùng bố trí của hắn, bày ra bộ dạng phải đưa hắn vào chỗ chết...
- Ở dưới sự ép buộc của ta, ở dưới sự điên cuồng của bản thân hắn, hắn quả nhiên lựa chọn hùm dữ ăn thịt con... Lão phu... cũng mượn cơ hội này, trái lại lợi dụng Thiên Tôn cùng Đỗ Lăng Phỉ... khiến bên trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần ngươi ở trong quá trình dung hợp này phát sinh... Một tia khí tức Trường Sinh Quyển.
Người canh giữ lăng mộ ngẩng đầu, lại mở mắt ra nhìn Bạch Tiểu Thuần, suy yếu mở miệng.
- Các ngươi dung hợp, đã đến trình độ nhất định... Cho dù hôm nay sức sống trong cơ thể ngươi đã không còn dư lại bao nhiêu, nhưng vẫn có khí tức của Trường Sinh Quyển!
Bên trong đôi mắt đục ngầu của người canh giữ lăng mộ có một tia tinh quang hiện lên, giống như có thể nhìn thấu thân thể của Bạch Tiểu Thuần, nhìn thấy được máu thịt khô cạn ở trong cơ thể hắn, tồn tại này một tia... khí tức Trường Sinh Quyển.
- Đây... Chính là hạt giống! Điều lão phu muốn làm, chính là để cho hạt giống này nẩy mầm, trưởng thành tới mức che trời!
Người canh giữ lăng mộ nói đến đây, chậm rãi đứng lên. Vẻ đầu ngầu bên trong cặp mắt hắn lúc này biến mất. Ở trong một tích tắc này, trên người của hắn bạo phát ra khí thế kinh thiên động địa!
- Lão phu làm tất cả, không làm thiên địa thất vọng, không làm chúng sinh trong mảnh thế giới này thất vọng, không làm cho bản tôn của lão phu thất vọng... Thế hệ Khôi Hoàng!
- Còn đối với đạt lên vĩnh hằng... Duy nhất chỉ là, có lỗi với Bạch Tiểu Thuần... Cho nên, để ta tới đưa ngươi một hồi, khiến cho ngươi từ nay về sau, thẳng lên tạo hóa mây xanh Thông Thiên!
- Tất cả mọi thứ, chờ sau khi ngươi rời khỏi mảnh thế giới này, ngươi sẽ có đáp án!
Người canh giữ lăng mộ cười. Trong tiếng cười kia mang theo sự chờ mong, còn mang theo chấp nhất kinh người!
Khí tức của hắn càng lúc càng mạnh. Ở trong một tích tắc này, trong cơ thể hắn bạo phát ra sức sống nồng đậm không có cách nào tưởng tượng được. Hình như đây là hắn hồi quang phản chiếu, muốn thiêu đốt tất cả mọi thứ trong cơ thể, ở trong một chớp mắt này bạo phát ra.
Theo khí tức của người canh giữ lăng mộ quật khởi, ba thành đổ nát này đều nổi lên gió bão. Trong tiếng nổ lớn, tất cả kiến trúc xung quanh đều tan vỡ. Mặt đất ở tám phương trực tiếp hóa thành hư vô.
Thậm chí thế giới ba thành này, vào giờ phút này, cũng xuất hiện dấu hiệu vỡ nát. Không chỉ là ba thành này, thậm chí ngay cả chí bảo của Khôi Hoàng Triều, vào giờ phút này cũng vô cùng chấn động.
- Lực lượng của lão phu, đã không đủ chống đỡ. Nhưng những chí bảo bản tôn lưu lại, tuy ta không có cách nào chấn động, nhưng rút ra pháp lực hắn ngưng tụ trong năm tháng vô tận, vẫn có thể làm được!
Thời điểm người canh giữ lăng mộ mở miệng, giơ tay phải lên, chỉ vào sinh mạng băng phong trong Bạch Tiểu Thuần.
Ở trong chớp mắt khi sức sống của Bạch Tiểu Thuần gần như hoàn toàn tiêu tan. Theo một ngón tay người canh giữ lăng mộ chỉ ra, thiên địa nổ lớn, Khôi Hoàng Thành chấn động mãnh liệt. Thân thể Bạch Tiểu Thuần đều chợt run lên.
Cho dù tim hắn đã chết, nhưng ở trong một chớp mắt này, cũng chợt nhảy lên. Theo tim hắn nhảy lên, túi đựng đồ của hắn tự mình mở ra. Bộ hài cốt dường như muốn dung hợp mà năm đó Bạch Tiểu Thuần lấy được từ trên chiếc thuyền Quỷ Mẫu bỗng nhiên xuất hiện!
Hài cốt màu vàng cùng hài cốt thủy tinh bay ra, lập tức khiến cho hư vô ở bốn phía xung quanh nơi đây đều lập lòe ra ánh sáng màu vàng cùng ánh sáng thủy tinh chói mắt. Trong chớp mắt khi xuất hiện, người canh giữ lăng mộ hít thở một hơi. Hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần túi đựng đồ, bỗng nhiên gầm khẽ.
- Con rùa của vĩnh hằng thế hệ này, làm sinh linh của mẹ vĩnh hằng, còn không xuất hiện!
Âm thanh của người canh giữ lăng mộ vượt qua thiên lôi, trực tiếp nổ tung. Trong chớp mắt khi thiên địa này nổ lớn, con rùa đen cực nhỏ bên trong túi trữ vật của Bạch Tiểu Thuần không tình nguyện, từ bên trong bay ra.
- Đáng chết. Lão gia hỏa này, bổn đại gia trước đó đã cảm thấy không thích hợp. Cho nên trong khoảng thời gian này, ta trước sau vẫn ẩn núp, rơi vào trong giấc ngủ say. Nhưng không nghĩ tới... vẫn bị ngươi nhận ra!
Con rùa đen nhỏ khổ não nhìn về phía người canh giữ lăng mộ gầm khẽ một tiếng. Nó nghiêng đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, trong mắt lộ ra sự hổ thẹn.
← Ch. 1106 | Ch. 1108 → |