Vay nóng Tima

Truyện:Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Chương 1184

Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Trọn bộ 1592 chương
Chương 1184: Long ngư cũng điên cuồng (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1592)

Siêu sale Lazada


Cũng may những con Thiên Long Ngư bình thường có người câu cá, đều thích tập trung lại cùng một chỗ đồng thời khinh bỉ. Bạch Tiểu Thuần lại tìm một ít nơi hẻo lánh, bản thân cũng đủ cẩn thận, cũng không có khiến cho người nào chú ý.

Làm thỏa đáng, Bạch Tiểu Thuần đơn giản lấy bộ dạng câu cá, để che dấu tình trạng những con Thiên Long Ngư tập trung.

Mỗi lần hắn nhìn những con Thiên Long Ngư đó mở miệng nuốt nước hồ, trong lòng Bạch Tiểu Thuần đều vô cùng đắc ý.

- Chính là Thiên Long Ngư. Cho các ngươi biết sự lợi hại của Bạch gia gia ta. Trí Huyễn Đan này, người ăn một lần còn nghiện. Ta cũng không tin các ngươi không nghiện!

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ. Đối với Trí Huyễn Đan hắn có lòng tin rất mạnh mẽ. Hắn tin tưởng, những con Thiên Long Ngư này ở trong liên tục nửa tháng nuốt nước hồ có chứa Trí Huyễn Đan, sự ỷ lại đối với Trí Huyễn Đan, tất nhiên sẽ dần dần tăng cường.

Tính toán thời gian một chút, ở trong những ngày kế tiếp, Bạch Tiểu Thuần không lại ném Trí Huyễn Đan vào trong thiên trì nữa. Hắn muốn cho mức độ nghiện của những Thiên Long Ngư này phát tác.

Cho đến một ngày, hắn lại đi tới mép lá sen, nhìn thấy lại có thể có không ít người vây quanh, còn truyền ra tiếng kêu kinh ngạc.

- Trời ạ, Thiên Long Ngư này cũng quá thông minh. Các ngươi nhìn này. Nó lại có thể đang học câu cá!

Bạch Tiểu Thuần vội vàng tới gần. Hắn lập tức nhìn thấy được có một con Thiên Long Ngư lại có thể ở dưới mặt nước, trong miệng ngậm một cây hải tảo, giống như học tu sĩ khác đi câu cá. Bạch Tiểu Thuần mừng rỡ, biết đã đến lúc rồi.

Vì vậy hắn mang theo sự chờ mong, hăng hái bừng bừng lấy ra lưỡi câu đã sớm lại chuẩn bị xong, có dính một ít khí tức của Trí Huyễn Đan. Hắn đảo mắt nhìn qua bốn phía xung quanh, phát hiện ở khu vực vị Hải Thần Đại Tôn đang câu rất lớn, lại yên tĩnh, thích hợp câu cá. Vì vậy hắn chạy tới, ngồi ở cách vị Hải Thần Đại Tôn này không xa, Hắn đang muốn thả lưỡi câu xuống.

Hải Thần Đại Tôn nhíu mày. Hắn nhận ra được Bạch Tiểu Thuần. Hắn biết đối phương là Thông Thiên Công. Nhưng thứ nhất quan cảm của hắn đối với thế giới Thông Thiên, đều giống như mọi người. thứ hai, nơi này làn nơi hắn câu cá. Hơn một trăm năm đều như vậy. Thông Thiên Công này không mời mà tới, khiến cho hắn cảm thấy không vui.

Nhất là nhìn thấy được cần câu của Bạch Tiểu Thuần, chỉ là loại bình thường nhất này, còn xa mới bằng cần câu do mình chế tạo, tính đàn hồi cực lớn đồng thời cũng ẩn chứa linh khí. Hơn nữa lúc này Bạch Tiểu Thuần vì chờ mong, khiến người ta tự nhiên có cảm giác có chút xúc động. Điều này khiến cho Hải Thần Đại Tôn càng không thích.

Làm cường giả Bán Thần có tư cách lâu năm thậm chí cùng một thời đại với Cổ Thiên Quân, thậm chí đối với Trần Tô thời trẻ, còn có ơn chỉ điểm. Hắn ở bên trong Thánh Hoàng Triều, kinh nghiệm và lý lịch sâu đậm. Lúc này mí mắt hắn vừa nhấc lên, hờ hững mở miệng.

- Ra mắt Thông Thiên Công.

- Thông Thiên Công, câu cá không thể nôn nóng. Cần phải có may mắn, mất là mạng ta. Tâm ngộ ra như vậy, mới có khả năng tâm bình khí hòa, tự nhiên tâm thần có thiên địa, thiên địa nạp vạn vật, vạn vật có linh, cùng người khác sinh ra cộng hưởng. Đồng thời, lại khiến cho Thiên Long Ngư cảm ứng được, do đó chủ động trở về, kết làm duyên suốt đời. Đây là nhân sinh.

- Người đời đều nói lão phu đang câu cá. Nhưng trên thực tế, lão phu là đang suy tư nhân sinh. Tâm tính ngươi như vậy, đừng nên lãng phí thời gian ở đây.

Hải Thần Đại Tôn chậm rãi mở miệng. Một khí tức xuất trần, từ trên người hắn mơ hồ tản ra.

Bạch Tiểu Thuần sửng sốt. Hắn cảm thấy lão nhân này nói chuyện quá huyền ảo, mình nghe không hiểu. Nhưng hắn vẫn cảm thấy đối phương đang câu cá, bộ dạng hình như rất lợi hại. Vì vậy sau khi gật đầu, hắn tiện tay ném lưỡi câu tới bên trong thiên trì, bắt đầu câu cá.

Hải Thần Đại Tôn mắt thấy Bạch Tiểu Thuần rốt cuộc vẫn lựa chọn câu cá, trong lòng càng không vui. Đồng thời, trong mắt hắn mang theo sự khinh miệt.

- Ngươi...

Hắn còn chưa nói chuyện xong, sóng nước thoáng động khẽ...

Trong nháy mắt, mắt Hải Thần Đại Tôn lộ ra sự khinh miệt. Nhưng khi Bạch Tiểu Thuần vừa ném lưỡi câu vào trong thiên trì, gần như mới vừa rơi xuống mặt nước, đột nhiên theo bọt nước động khẽ một tiếng, trong hồ nước lại có một con Thiên Long Ngư dài chừng hơn một trượng, trực tiếp cắn lưỡi câu...

Miệng cá cắn rất mạnh, trực tiếp nuốt vào trong bụng giống như rất sợ lưỡi câu rời đi. Ở trong sự vui mừng của Bạch Tiểu Thuần, hắn đứng dậy dùng sức kéo một cái. Nhất thời con Thiên Long Ngư dài hơn một trượng này sẽ theo dây câu bay lên, bị lôi ra khỏi mặt nước, kèm theo rất nhiều nước hồ. Những vây cá màu vàng trên người nó, ở dưới ánh mặt trời vô cùng chói mắt.

Những giọt nước xung quanh cũng là năm màu sặc sỡ, chiếu sáng tất cả mọi thứ nơi đây, nhất thời lại khiến cho không ít người ở phía xa phải chú ý. Con Thiên Long Ngư này cũng thuận lợi bị Bạch Tiểu Thuần bắt lấy. Chỉ thấy lúc này hắn mặt mày hớn hở, cao hứng bừng bừng thu Thiên Long Ngư vừa mới câu được vào bên trong túi trữ vật.

Tất cả đều diễn ra quá nhanh, khiến người ta tưởng là ảo giác. Mọi người đều trợn mắt hốc mồm. Đồng thời, trong đầu Hải Thần Đại Tôn cũng chấn động. Hắn gần như không dám tin tưởng vào mắt mình. Hắn giơ tay lên dùng sức dụi mắt. Khi nhìn thấy nước hồ bị dâng lên trên mặt đất, nhìn dáng vẻ phấn chấn này của Bạch Tiểu Thuần, lão đầu hít vào một hơi, nhất thời há hốc mồm.

- A, ngươi vừa rồi muốn nói gì?

Lúc này tâm tình Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, chỉ cảm thấy mình thật sự là một thiên tài. Những con Thiên Long Ngư này lại dám khinh bỉ mình. Hiện tại mình chỉ cần sử dụng thủ đoạn nho nhỏ, lại lập tức khiến cho Thiên Long Ngư trong hồ ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ. Trong sự hưng phấn, hắn nghĩ đến lão đầu này trước đó đang câu cá ở bên cạnh hình như rất lợi hại. Câu nói sau cùng, hắn chỉ nói một chữ. Vì vậy hắn tò mò hỏi.

- Ta...

Trái tim Hải Thần Đại Tôn chợt đập mạnh. Lúc này trong đầu hắn vẫn đang chấn động không ngừng. Sau khi liên tục hít sâu mấy hơi, hắn mới miễn cưỡng khôi phục lại. Sau khi nghe được lời Bạch Tiểu Thuần nói, hắn lúng túng sờ sờ mũi, cười gượng vài tiếng.

- Cái đó... vận khí của Thông Thiên Công không tệ.

Nói xong, lão nhân này cũng vội vàng ném lưỡi câu của mình về phía mặt nước. Chỗ hắn ném xuống lại cùng một vị trí với chỗ lưỡi câu của Bạch Tiểu Thuần vừa rồi, không chênh lệnh một chút nào.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1592)