← Ch.1202 | Ch.1204 → |
Mà tiên vật có thể phá tan vách ngăn, chỉ sợ xem như là ở trên đại lục Vĩnh Hằng, cũng không nhiều. Nếu không, Thánh Hoàng Triều cũng không có khả năng chỉ có bốn vị Thiên Tôn.
Nhìn dáng vẻ đắc ý của con rùa đen nhỏ này, Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một chút, sau đó nhìn xung quanh một chút, bỗng nhiên nhỏ giọng mở miệng.
- Con rùa đen nhỏ, ngươi xem long ngư có thể ăn, hạt sen cũng có thể ăn. Sau khi ăn tất cả những thứ đại bổ như vậy, ngươi nói những ngó sen ở dưới đáy thiên trì... có phải cũng có thể ăn được hay không?
- Củ sen!
Mắt Con rùa đen nhỏ nhất thời sáng lên.
- Thứ đó đoán chừng là thuốc bổ lớn nhất!
Bạch Tiểu Thuần vội vàng nói, thậm chí còn liếm môi một cái.
- Nếu không, ngươi xuống ngậm một cây về, hai chúng ta nếm thử?
Hơi thở của con rùa đen nhỏ có chút dồn dập, trong lòng suy nghĩ trước đó chỉ lo ăn hạt sen, quả thực chưa ăn qua củ sen ở dưới thiên trì này, vì vậy cũng tâm động.
Bạch Tiểu Thuần mắt thấy như vậy, vội vàng nhân lúc còn nóng rèn sắt, cùng con rùa đen nhỏ thương lượng chuyện chia của.
- Năm năm không được. Chín một!
Con rùa đen nhỏ trừng mắt, Bạch Tiểu Thuần thở dài.
- Con rùa đen nhỏ. Chúng ta quen biết đã nhiều năm như vậy. Từ Huyết Khê Tông một đường đến Nghịch Hà Tông, Man Hoang, thậm chí đại lục Vĩnh Hằng, đều là chúng ta gắn bó như mạng, làm bạn với nhau. Có thể nói ngươi chính là người thân của ta. Ngươi ăn mấy vạn hạt sen ta cũng không nói gì. Hiện tại tu vi của ta đang sắp đột phá. Ngươi làm sao có thể nhẫn tâm. Cần gì phải như vậy.
Bạch Tiểu Thuần nói, vành mắt có chút đỏ lên. Hắn chớp mắt, nhìn về phía con rùa đen nhỏ, mơ hồ hình như có chút đau lòng.
Lời nói này, ánh mắt này, con rùa đen nhỏ vẫn là lần đầu nghe được nhìn thấy được từ chỗ của Bạch Tiểu Thuần. Nó cũng sửng sốt một chút, trong lòng không khỏi dâng lên xúc động cùng hồi ức. Sau một lúc lâu, con rùa đen nhỏ thở dài một tiếng.
- Mà thôi mà thôi. Vẫn là chín một. Ngươi chín, ta một! Trước khi ngươi đột phá, ta không lén ăn nữa!
Con rùa đen nhỏ cũng cảm thấy có chút thương cảm. Sau khi nói xong, thân thể thoáng một cái, lao thẳng đến thiên trì.
Mắt thấy con rùa đen nhỏ đi, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhất thời sáng lên.
- Ban đầu đi đối phó với con rùa đen nhỏ này, nên dùng biện pháp này!
Lấy tốc độ của con rùa đen nhỏ, lại thêm địa vị của hắn ở Thánh Hoàng Triều, cho dù là Thánh Hoàng, trừ phi là thần thức tản ra, nếu không cũng rất khó tìm thấy được tung tích của con rùa đen nhỏ.
Lúc này không nói là thần không biết quỷ không hay, nhưng cũng không chênh lệch là bao nhiêu. Trong lúc không có ai chú ý, con rùa đen nhỏ đã chui vào trong thiên trì. Mục tiêu chính là những củ sen trong thiên trì này!
Toàn bộ thiên trì, củ sen rất nhiều, làm rễ của hoa sen. Tác dụng của nó ở bên trên là chống đỡ cuống lá cùng lá sen, dưới lại thu nạp linh lực trong thiên trì, khiến cho hoa lá tươi tốt trường tồn Hơn phân nửa của nó ở bên trong lớp bùn dưới đáy nước, phần lộ ra bên ngoài, chập chờn lưu chuyển.
Con rùa đen nhỏ không cần tìm kiếm, liền trực tiếp chui vào bên trong nước bùn. Không bao lâu, nó liền ngậm một mảng củ sen lớn dài chừng mấy trượng, lao thẳng đến mặt nước. Cũng không biết làm thế nào, lúc con rùa đen nhỏ lao ra khỏi mặt nước củ sen dài mấy trượng đã biến mất.
Lúc này đã hoàng hôn. Mặc dù bên trong Thánh Hoàng Thành có không ít người đi lại, nhưng không có ai lưu ý tới bóng dáng của con rùa đen nhỏ. Rất nhanh, khi con rùa đen nhỏ trở lại phúc địa của Bạch Tiểu Thuần, toàn bộ quá trình không quá một nén nhang.
Gần như khi con rùa đen nhỏ phát ra một tiếng động, xuất hiện ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần đang ngồi tĩnh tọa, lập tức mở hai mắt ra, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong.
- Thành công không?
- Cái đó còn cần phải nói sao? Quy gia đã ra tay, làm sao có thể thất bại!
Con rùa đen nhỏ vô cùng đắc ý, lắc một cái. Củ sen dài mấy trượng này lại trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần.
Củ sen vừa xuất hiện, lập tức liền có mùi thơm ngát khuếch tán ra. Bạch Tiểu Thuần ngửi một cái, tinh thần liền chấn động. Hắn lập tức lại cảm nhận được linh khí ẩn chứa bên trong vật ấy so với Thiên Long Ngư cùng với hạt sen, còn cao hơn rất nhiều.
Dù sao... Đây chính là củ của hoa.
Trong sự hưng phấn, Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập. Hắn chợt tiến lên bắt lại. Hắn vung tay phải lên, loại bỏ lớp bùn trên củ sen này, sau đó mở cái miệng lớn ra, trực tiếp gặm lấy.
Một tiếng răng rắc, hắn đã cắn xuống một khối lớn. Trong miệng có vị ngọt, còn có dính sợi tơi, mùi ngon, khiến cho mắt Bạch Tiểu Thuần càng sáng hơn. Nhất là hắn cảm nhận được, sau khi ăn một miếng này, từ trong cơ thể dâng lên nhiệt lưu. Bạch Tiểu Thuần càng kích động nhiều hơn.
- Mà thôi. Lần này Quy gia nhà ngươi cũng không cùng ngươi cướp.
Nhìn dáng vẻ hưng phấn này của Bạch Tiểu Thuần, con rùa đen nhỏ vội ho một tiếng. Trước đó ở dưới đáy bùn, nó cũng ăn trộm một ít. Lúc này nói xong, thân thể nó thoáng một cái rời khỏi phúc địa của Bạch Tiểu Thuần, lại chui vào trong thiên trì.
Mắt thấy con rùa đen nhỏ rộng lượng như vậy, Bạch Tiểu Thuần có chút cao hứng. Hắn vội vàng lại ăn vài miếng. Mặc dù củ sen này lớn, nhưng lại không chịu nổi lửa nóng trong lòng Bạch Tiểu Thuần lúc này. Cũng không lâu lắm, tất cả củ sen dài mấy trượng đã bị hắn nuốt xuống.
Theo hắn nuốt xuống, củ sen ở trong cơ thể hắn nhanh chóng dung hòa, tản ra linh khí nồng đậm, giống như có vô số dòng suối hội tụ lại cùng nhau, trở thành con sông lớn, lại hình thành biển rộng, ở trong kinh mạch của Bạch Tiểu Thuần, bỗng nhiên bạo phát.
Ầm ầm.
Những tiếng động người ngoài không nghe thấy, lại vang vọng ở trong đầu Bạch Tiểu Thuần, giống như thế giới thiên địa bên trong tâm thần hắn rung chuyển, phong vân cuốn ngược. Từng đợt linh khí tràn ngập lực bạo phát trùng kích, giống như thuỷ triều lên xuống, lần lượt lên xuống ra.
Cuối cùng còn mang theo tất cả tu vi Bán Thần đại viên mãn của Bạch Tiểu Thuần hiện tại, tiến về phía vách ngăn không nhìn thấy được, nhưng lại có thể cảm nhận được, bắt đầu đánh!
- Một đoạn củ sen này vượt qua tất cả hạt sen cùng Thiên Long Ngư trước đó, hiện tại chính là thuốc đột phá mạnh!
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần hồng nhuận, trong mắt lộ ra sự chờ mong mãnh liệt sắc bén. Hắn muốn đột phá Bán Thần, bước vào cảnh giới Thiên Tôn đã rất lâu rồi. Hiện tại sau khi đi từng bước một, cuối cùng thấy được hi vọng.
← Ch. 1202 | Ch. 1204 → |