← Ch.1215 | Ch.1217 → |
Chỉ có điều vẫn cần phải điều tra. Lần này trở về, mục đích hắn triệu tập mọi người, chính là muốn an bài tu sĩ dưới quyền, đi vào quạt tàn, thử xem sao!
- Cổ Thiên Quân, Tư Mã Vân Hoa.
Một lát sau, Thánh Hoàng bỗng nhiên mở miệng, âm thanh trầm thấp, vang vọng hoàng cung. Hai người lập tức đi ra, hướng về phía Thánh Hoàng cúi đầu.
- Làm phiền hai vị Thiên Vương đi thăm dò quạt tàn trên cao trời. Nếu có tạo hóa, tất nhiên là cơ duyên của hai vị.
Thánh Hoàng vừa nói ra lời, hai vị Thiên Tôn Cổ Thiên Quân cùng vị văn sĩ trung niên kia bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Thánh Hoàng. Trong đầu bọn họ, có tiếng Thánh Hoàng truyền âm vang vọng.
- Đồng thời cũng thay mặt bản hoàng đi xem thử một chút, giữa quạt tàn cùng người khổng lồ Chúa Tể, có tồn tại gì liên quan hay không! Có một khối đá máu thịt hư hư thực thực của người khổng lồ Chúa Tể, rơi vào bên trong biển Vĩnh Hằng, biến mất không thấy.
Khi những tiếng truyền âm này rơi vào tâm thần Cổ Thiên Quân cùng Tư Mã Vân Hoa, thần sắc bọn họ bỗng nhiên biến đổi, ngưng trọng.
Bạch Tiểu Thuần nhìn tất cả những điều này, trong lòng có chút cảnh giác. Mặc dù hắn không biết Thánh Hoàng truyền âm nói gì đó đối với hai người Cổ Thiên Quân. Nhưng hắn có thể có loại dự cảm mãnh liệt, hình như quạt tàn này... Có cái gì đó không đúng.
Ở trong lúc Bạch Tiểu Thuần đang suy nghĩ tìm hiểu, Thánh Hoàng tiếp tục mở miệng, điểm ra từng vị Bán Thần đại tôn, phối hợp với hai người Cổ Thiên Quân, tham dự chuyến này. Đến cuối cùng, ánh mắt Thánh Hoàng bỗng nhiên lóe lên, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần đang trốn ở trong đám người. Sau khi nhớ tới những việc xấu gia hỏa này đã làm ở Thánh Hoàng Thành này, lại nghĩ đến hơn nửa tháng trước, văn võ toàn triều tấu lên thỉnh nguyện, trong lòng Thánh Hoàng thầm hừ lạnh một tiếng, mở miệng lần nữa.
- Thông Thiên Công thăng cấp Thiên Tôn, sắc phong Thông Thiên Vương, cũng tham dự chuyến này.
- Thánh Hoàng bệ hạ, cái đó, thân thể ta không quá thư...
Tim Bạch Tiểu Thuần chợt đập mạnh. Nếu như đổi lại là trước hôm nay, hắn nhất định sẽ động tâm. Nhưng hôm nay hắn lại cảm giác có chút không ổn. Khi hắn đang muốn cự tuyệt, Thánh Hoàng tự nhiên xoay người, đi về phía hậu điện.
- Cứ quyết định như vậy đi! Ba ngày sau, trong hoàng cung, bản hoàng sẽ tự mình đưa tiễn các ngươi!
Trước khi đi, giọng nói của hắn ẩn chứa giọng điệu không cho pháp được nghi ngờ, chắc như đinh đóng cột, vang vọng tám phương.
Mắt nhìn theo bóng lưng của Thánh Hoàng, Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ mặt giống như đưa đám. Trong lòng hắn có chút bất ổn. Hắn đã nhìn ra được, hành trình tới quạt tàn lần này, tuyệt đối sẽ không đơn giản.
Nhất là nghĩ đến Thánh Hoàng mất tích nửa tháng này, rõ ràng là có liên quan đến tới khảo sát quạt tàn này. Còn có ánh mắt đầy vẻ lo lắng của Thánh Hoàng. Tất cả đều khiến cho trái tim của Bạch Tiểu Thuần treo lên.
Trong lúc Bạch Tiểu Thuần đang nở ở đây rầu rĩ, những tu sĩ quyền quý Thánh Hoàng Triều ở bốn phía xung quanh, trong lòng mỗi một người lại có chút hả hê, thậm chí còn âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Thật ra hơn một năm qua, năng lực gây tại họa của Bạch Tiểu Thuần này, bọn họ đã nhìn thấy rất rõ ràng. Nghĩ đến những con Thiên Long Ngư, nghĩ đến số hạt sen, nghĩ đến số củ sen, tất cả những điều này đều khiến cho bọn họ cảm thấy, nếu như Bạch Tiểu Thuần này tiếp tục ở lại Thánh Hoàng Thành, như vậy tiếp theo, hắn với tu vi Thiên Tôn, nhất định sẽ khiến cho tất cả mọi người gà bay chó sủa, kêu khổ không dừng.
Hiện tại Bạch Tiểu Thuần này bị Thánh Hoàng đuổi đi. Ở trong mắt tất cả mọi người đều thấy, đây là quyết định anh minh thần võ!
Chỉ có điều những tư tưởng này đều giấu ở trong lòng. Mọi người sẽ không biểu hiện ra người. Thậm chí có người còn chủ động tới chào hỏi cùng Bạch Tiểu Thuần, trò chuyện cười nói với nhau.
- Chúc mừng Thông Thiên Vương, thăng cấp Thiên Tôn. Ha ha, trước đó còn chưa kịp chúc mừng. Thông Thiên Vương không nên trách tội.
- Thông Thiên Vương quả nhiên là nhận được thánh quyến sâu. Loại tạo hóa đi lên trên thiên ngoại chi bảo tìm kiếm cơ duyên như vậy, thật khiến cho chúng ta không ngừng hâm mộ.
- Cầu chúc Thiên Vương, lần này vừa xuất quân đã chiến thắng giòn giã, có thu hoạch lớn.
Đám người cười nói, sau khi hướng về phía Bạch Tiểu Thuần ôm quyền, trong lòng mỗi một người đều vui vẻ rời đi.
Chỉ có Lưu Thiên Hầu, mặc dù trước đó từng trải qua nhiều lần công kích, nhưng lúc này hắn vẫn cảm thấy, quyết định này của Thánh Hoàng hình như vẫn còn có chút không thích hợp. Nhưng hắn càng nghĩ, cũng không nghĩ ra được có chỗ nào không đúng. Cuối cùng hắn chỉ có thể thở dài một tiếng, lắc đầu rời đi.
Thật ra mấy ngày này, con rùa đen nhỏ hành hạ đối với hắn không ít. Cho nên Lưu Thiên Hầu này vốn hăng hái, lúc này quả thực không có căn cứ chính xác, đã không dám nói lung tung.
Cho đến lúc mọi người rời khỏi, Bạch Tiểu Thuần nhăn mặt, nhíu mày đứng ở nơi đó. Một lát sau hắn lắc đầu. Lúc này hắn mới rời khỏi hoàng cung, trở lại phúc địa của mình. Sau đó hắn ngồi ở chỗ kia, trái lo phải nghĩ, than thở.
- Ta mặc dù trở thành Thiên Tôn, so với trước đây đã mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nhưng lúc này đây rõ ràng Thánh Hoàng cũng ở đau đầu. Chiếc quạt tàn trên không trung kia nhất định có nguy hiểm cực lớn.
Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng thấy bất an. Nhưng hắn hiểu rõ, Thánh Hoàng đã hạ ý chỉ, cuối cùng còn nói ra những lời giống như đao chém sắt, rất rõ ràng là đang uy hiếp, nếu như mình không tuân theo, như vậy đợi chờ mình, sợ rằng đúng là nguy cơ lớn hơn nữa.
- Cùng với không ngừng đề phòng, không bằng đi liều mạng một lần?
Sau một hồi rầu rĩ, Bạch Tiểu Thuần hung hăng cắn răng một cái. Hắn không phải là không sợ chết. Mà là hắn cảm thấy lần này, người đi cũng không ít. Mình cẩn thận một chút, không tham lam. Dựa vào tu vi Thiên Tôn, muốn bảo toàn tính mạng vẫn có thể làm được.
Nếu như lần này Thánh Hoàng chỉ để cho một mình hắn đi, như vậy lúc này cho dù Bạch Tiểu Thuần chạy trốn, cũng tuyệt đối không do dự dù chỉ nửa bước.
- Nếu muốn đi, vậy phải chuẩn bị tốt một chút mới được.
Bạch Tiểu Thuần hung hăng nắm tóc, hơi thở có chút dồn dập. Sau đó, hắn không dám lãng phí thời gian, lập tức ra ngoài. Hắn dựa vào các loại tài nguyên thu hoạch được trong một năm qua, bắt đầu ở bên trong Thánh Hoàng Thành, trắng trợn thu mua một hồi.
Bất luận là phù văn, pháp bảo, đan dược, và các loại vật phẩm, đều bị hắn lấy trình độ lớn nhất đi chuẩn bị.
← Ch. 1215 | Ch. 1217 → |