← Ch.1288 | Ch.1290 → |
Những sương mù này tràn ngập mùi gay mũi. Đặc biệt khiến cho một tộc Hắc Đan suy sụp, là bên trong lại có thể cũng có bộ phận dược hiệu của Phát Tình Đan cùng Trí Huyễn Đan. Kể từ đó... thời gian một canh giờ đáng sợ trôi qua, hiện tại biến thành... Bất kỳ thời khắc nào!!
- Trời ạ, tại sao có thể như vậy được!
- Không, ta muốn chết...
- Không thể như vậy được. Một tộc Hắc Đan chúng ta rốt cuộc là tạo nghiệt gì, khiến cho lão thiên gia lại có thể trừng phạt chúng ta như thế!
Không thể không nói, mức độ kiên định của một tộc Hắc Đan, ở trong tính cách tuyệt đối không khuất phục này, mặc dù có thể khiến cho Chúa Tể tiên giới trước kia lộ ra vẻ xúc động tán thưởng, thực sự là có chút đạo lý.
Nếu như là đổi lại thành những người khác, lúc này đã sớm hoàn toàn sụp đổ. Dù sao ở trong trận đấu đan này, một tộc Hắc Đan đã coi như là xuống dốc không phanh, bại không thể lại bại thêm được nữa.
Toàn thế giới đều không ngừng có mưa a xít rơi xuống. Còn có những tia chớp màu tím quét ngang gào thét. Bất luận là mưa a xít ăn mòn, hay tia chớp cuồng bạo, khiến cho mặt đất này vốn đã nghìn lở trăm lỗ, đều đang chấn động giống như cũng bị xóa đi.
Vô số ngọn núi, mặt đất đã trở nên gồ ghề. Mức độ bị phá hỏng của nó đã vượt hơn trước rất nhiều. Đừng nói là không có một ngọn cỏ nào. Cho dù là có mọc lên đi nữa, thân thể cũng bị những tổn thương không có cách nào hình dung được.
Cùng lúc đó, ở bên trong vùng núi này khói thuốc không chỗ nào không có mặt, dường như là cọng rơm cuối cùng càng ép nát một tộc Hắc Đan, khiến cho bọn họ ở trong sự suy sụp, dục tiên dục tử...
Càng không cần phải nói tới khi đó xuất hiện vụ nổ lò luyện đan. Những vụ nổ lớn ở bốn phương tám phương, dâng lên vô số hồi âm. Đồng thời, cũng khiến cho mảnh thế giới này thậm chí tất cả một tộc Hắc Đan, căn bản cũng hoàn toàn không có thời gian có thể nghỉ ngơi.
Tất cả những điều này không hành hạ chính mình, cũng đủ để khiến cho phần lớn sinh mạng phải thỏa hiệp. Nhưng hết lần này tới lần khác cho dù một tộc Hắc Đan đến trình độ như vậy, cho dù đau thương liên tục, nhưng vẫn chống đỡ!
Sự chống đỡ này, chính là một tháng!
Đến cuối cùng, Bạch Tiểu Thuần cũng bội phục một tộc Hắc Đan này. Hắn cảm thấy một tộc Hắc Đan này mặc dù rất khiến cho người ta tức giận, nhưng bản chất của bọn họ, đều là một đan sư tốt.
- Đối với đan sư tốt như vậy, ta phải dành cho bọn họ đủ tôn trọng mới được.
Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ sâu xa. Hắn nhìn một chút về phía những thảo dược còn thừa lại kia. Hắn quyết định phải chuyện này kéo dài nữa, thậm chí còn phải nghiên cứu ra nhiều thêm một ít luyện đan bất ngờ. Chỉ có như vậy, mới không làm thất vọng những đan sư tốt vĩ đại.
Vì vậy... Ở trong những ngày kế tiếp, Bạch Tiểu Thuần bắt đầu giống như mất ăn mất ngủ vậy, mắt đỏ, chìm đắm ở trong luyện đan. Các loại đan dược đáng ngạc nhiên cổ quái, các loại bất ngờ không thể tưởng tượng nổi, giống như ác mộng liên tiếp xuất hiện.
Cuối cùng, sau khi kiên trì tròn ba tháng, một tộc Hắc Đan khóc. Tất cả tộc nhân đều khóc. Mỗi người bọn họ hấp hối, tuyệt vọng. Tâm thần kiên trì, ở trong liên tục ba tháng bị hành hạ, dù dùng hết mọi biện pháp, cũng vẫn không có cách nào hóa giải dược hiệu. Sau khi ý thức được mình rốt cuộc trêu chọc một tồn tại khủng khiếp thế nào, bọn họ suy sụp.
- Tử vong không thể sợ, diệt tộc cũng không đáng sợ. Sỉ nhục chúng ta càng không thể sợ. Nhưng có thể sợ chính là loại nghiền ép ở trên phương diện đan dược này, loại ác mộng này khiến cho chúng ta không có lý tưởng, không theo đuổi, cả đời đều bao phủ ở dưới bóng tối của hắn!
- Hắn không phải là người. Hắn là đan ma, hắn là cuồng ma dược sư đan dược!
- Chúng ta ban đầu tưởng rằng chúng ta đã đủ khiến cho người ta khiếp sợ. Nhưng không nghĩ tới hắn lại có thể vẫn kinh người hơn so với chúng ta!
- Trời xanh ơi, thế gian này làm sao có thể xuất hiện một người như thế!
- Vừa có một tộc Hắc Đan chúng ta, cần gì phải xuất hiện thêm người này nữa!
Mảnh thế giới này, tất cả đầu lĩnh bộ lạc một tộc Hắc Đan, từ trước tới nay, lần đầu tiên tập trung lại cùng một chỗ, ở trong khói độc khiến cho người ta điên cuồng, cố nén sự nóng nảy cùng kích động trong lòng, bọn họ mở một hội nghị ngắn.
Ở trong hội nghị này, tất cả thủ lĩnh một tộc Hắc Đan đều mở miệng đồng thanh đạt được sự nhất trí. Bọn họ thay đổi ý nghĩ vốn tuyệt đối không chịu khuất phục ban đầu. Tất cả các ý kiến đều thống nhất, đều muốn loại bỏ cuồng ma quái đan tai họa này ra ngoài!
Quyết định này còn thu được sự tán thành của tất cả tộc nhân trong một tộc Hắc Đan. Sau khi bọn họ không kịp chờ đợi, biểu đạt suy nghĩ của riêng mình, rất nhanh, toàn bộ một tộc Hắc Đan cho dù là những tộc nhân đang hấp hối, đều giãy dụa kêu lên.
- Để cho hắn đi đi!
- Chúng ta không thể trêu vào hắn. Để cho hắn mau chóng rời khỏi đi!
- Để cho hắn đi thôi. Chỉ cần hắn chịu đi, tất cả điều kiện đều có thể đáp ứng!
Mảnh thế giới này là do Chúa Tể tiên giới trên quạt tàn kia, để lại Sinh Tử Đạo Nguyên diễn hóa đi ra. Ở trên trình độ nào đó, một tộc Hắc Đan nơi đây, bọn họ chính là ý chí của thế giới này. Một khi ý nghĩ của bọn họ, liên hợp cùng một chỗ, hình thành lực lượng ngay cả khí linh đồng tử cũng không có cách nào quấy nhiễu.
Giờ phút này khí linh của quạt tàn hóa thành đồng tử, sau khi chính mắt thấy tất cả mọi chuyện trong ba tháng này, toàn thân hắn sớm phát điên suy sụp trước tộc nhân của Hắc Đan.
Hắn phát hiện mình vẫn xem thường Bạch Tiểu Thuần này. Hắn thật sự không ngờ được, Bạch Tiểu Thuần này không chỉ đối đãi vô sỉ, luyện đan lại cũng có thể vô sỉ như vậy. Hắn xin thề, đây là một tồn tại duy nhất vô sỉ đến cực hạn mà hắn gặp phai trong suốt những năm tháng lâu dài.
Nhất là khi hắn cảm nhận được một tộc Hắc Đan khuất phục, đồng tử này chấn động kinh ngạc.
- Các ngươi... Các ngươi lại là một tộc Hắc Đan ngay cả Chúa Tể cũng than thở tuyệt đối không khuất phục. Nhưng bây giờ, các ngươi lại có thể... Khuất phục!
Đồng tử muốn khóc. Hắn vốn định nhốt Bạch Tiểu Thuần ở chỗ này một vạn năm. Nhưng hôm nay có thể thấy, cho dù là một tộc Hắc Đan ày không khuất phục, sợ là không cần tới mấy năm, mảnh thế giới này cũng xong rồi...
← Ch. 1288 | Ch. 1290 → |