← Ch.1363 | Ch.1365 → |
Mà bản thân Bạch Tiểu Thuần là Thiên Tôn, nhất cử nhất động của hắn, tất nhiên đều bị người khác chú ý. Nhất là lần này ra ngoài, hắn hoàn toàn không có một chút che giấu tung tích nào. Người của phủ hoàng tử tất nhiên cũng phát hiện ra.
Lúc này không đợi Bạch Tiểu Thuần tới gần phủ hoàng tử, từ bên trong phủ đệ rất xa hoa phía xa lập tức có hơn mười người bay ra. Hơn mười người này tu vi yếu nhất đều là Thiên Nhân, Bán Thần còn có hơn năm vị.
Mọi người lao nhanh đến thẳng chỗ của Bạch Tiểu Thuần. Sau khi tới gần, mỗi người đều lập tức ôm quyền.
- Bái kiến Bạch đại sứ!
- Bạch đại sứ mời! Hoàng tử điện hạ chờ ngài đã lâu ngày!
Quy cách như vậy, mặc dù không tính là long trọng, nhưng cũng đủ nhìn ra vị đại hoàng tử này, đối Bạch Tiểu Thuần ở đây, hình như rất khách khí. Nhất là khi ánh mắt Bạch Tiểu Thuần đảo qua, đã nhìn thấy được ở bên ngoài phủ hoàng tử phía xa, đồng thòi có bảy tám người. Mà người đứng ở phía trước, là một nam tử trung niên.
Trên người nam tử này còn mặc long bào. Chỉ có điều so với Tà Hoàng, ít đi một chút khí phách, ít đi một chút uy hiếp, nhưng hình dáng của hắn cùng Tà Hoàng, đã có bảy phần tương tự.
Chỉ đảo mắt nhìn qua, trong lòng Bạch Tiểu Thuần đã biết người này chính là đại hoàng tử của Tà Hoàng Triều!
Sau khi khẽ gật đầu, Bạch Tiểu Thuần đi đến. Khi khoảng cách giữa hắn và phủ hoàng tử còn khoảng trăm trượng, ánh mắt hắn cùng đại hoàng tử liền gặp nhau. Đại hoàng tử này chợt cười to lên.
- Bạch đại sứ, Tiểu Vương đã mời ngươi nhiều lần. Còn đang suy nghĩ, nếu như ngươi lần này vẫn không tới, nói không chừng ngày mai Tiểu Vương lại phải đích thân đi thăm hỏi một chút.
Đại hoàng tử vừa nói, cũng tiến lên vài bước. Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Đại hoàng tử này ở trong mắt hắn, so với Tà Hoàng rõ ràng non nớt hơn rất nhiều, còn xa mới có được sự âm u lạnh lẽo cùng bá đạo trong xương cốt của Tà Hoàng. Muốn học tập sự dối trá cả Thánh Hoàng, lại không có học được tinh túy.
- Đây là trực tiếp cho ta một lần ra oai phủ đầu sao? Oán ta trước đó không có tới? Hoàng tử nho nhỏ này, tính cá điểu mà.
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng. Hắn đối với Tà Hoàng Triều đều không có ấn tượng gì tốt. Chỉ có điều loại chuyện lá mặt lá trái này, Bạch Tiểu Thuần vẫn rất am hiểu. Lúc này hắn không hề nghĩ ngợi, trực tiếp mở miệng cười.
- Làm sao có thể để cho đại hoàng tử tự mình tới thăm hỏi được. Sau khi Bạch mỗ tới đây, tu vi gặp thật sự phải một ít bình cảnh, lúc này mới nóng lòng tu hành. Đã khiến cho đại hoàng tử phải đợi lâu.
Bạch Tiểu Thuần mỉm cười. Tu vi của hắn cao hơn nhiều so với đại hoàng tử. Lúc này tiếng cười của hắn không lớn. Nhưng trong lúc đi tới, trong lúc vô ý trên người lộ ra khí thế, vẫn có thể áp chế khắp nơi. Cho dù đại hoàng tử trước đó nhìn như khách sáo bá đạo, cũng theo bước chân Bạch Tiểu Thuần đi tới, vô hình bị hóa giải.
- Bạch đại sứ, tối nay bản vương chỉ mời hai người. Mời!
Ánh mắt đại hoàng tử lóe lên, nụ cười trên mặt càng rõ hơn. Hắn thoáng ôm quyền, sau đó cùng Bạch Tiểu Thuần, đi về phía phủ đệ.
Bạch Tiểu Thuần đối với loại chuyện này, rất am hiểu. Lúc này trên mặt hắn cũng lộ ra ý cười, cùng đại hoàng tử đi tới. Dọc đường đi, hắn cười nói vui vẻ. Bất luận là khí chất cùng với khí thế, đều hoàn toàn không suy yếu. Thậm chí nếu không có thân phận đại hoàng tử, người này rõ ràng sẽ rơi vào tình trạng kém cỏi. Điều này khiến cho đám người đi theo ở phía sau bọn họ, đều càng thêm cung kính đối với Bạch Tiểu Thuần.
Phủ đệ của đại hoàng tử cực kỳ xa hoa. Từ phía xa nhìn lại giống như hoàng cung nhỏ. Lúc này trở ra, có thể nhìn thấy được rất nhiều giả sơn, còn có dòng suối nhỏ chảy quanh.
Nhất là loại khí tức tiên linh này cực kỳ nồng đậm. Ở chỗ này chỉ là hít thở một chút, có thể khiến cho tu vi toàn thân được tẩm bổ không ít. Cho dù bản thân Bạch Tiểu Thuần là Thiên Tôn, lúc này sau khi tiến vào phủ đệ của đại hoàng tử, cũng sẽ cảm thấy có chút kinh ngạc.
- Địa phương tốt!
Bạch Tiểu Thuần không khỏi tán thưởng.
- Bạch đại sứ quá khen.
Đại hoàng tử mỉm cười, trong lòng cũng có chút đắc ý. Sau khi nhìn Bạch Tiểu Thuần một chút, hắn lại tiếp tục mở miệng.
- Điều này vẫn phải cảm tạ chỗ thế giới Thông Thiên của Bạch đại sứ. phủ đệ này của tiểu vương mặc dù có thể có khí tượng như bây giờ, không thể không tính tới việc luyện linh.
Đại hoàng tử nói xong, một ngón tay chỉ về giả sơn phía xa.
- Bạch đại sứ ngươi xem. Tất cả dãy núi của phủ đệ này vốn chính là tiên thạch, có khắc trận pháp. Ta lại tìm kiếm đại sư luyện linh ở bên trong Tà Hoàng Triều ta, nhiều lần luyện linh.
- Tuy rằng thất bại rất nhiều lần, nhưng cuối cùng vẫn hình thành dáng vẻ hiện tại. Tất cả giả sơn, đều được luyện linh ba lần!
Vừa nhắc tới luyện linh, đại hoàng tử này rõ ràng có hứng thú cực lớn. Thời điểm hắn dẫn theo Bạch Tiểu Thuần đi về phía đại điện, tiện tay chỉ một cái, chính là vật luyện linh.
Thậm chí hắn đối với một ít nguyên lý của luyện linh, dường như cũng có biết một hai điều. Bạch Tiểu Thuần ở bên cạnh lắng nghe một hồi, trong lòng cũng có phần kinh ngạc. Đại hoàng tử này, là người ngoài hiểu rõ đối với luyện linh nhất ở trên Tiên Vực của Vĩnh Hằng, mà hắn gặp được.
- Ta biết thế giới Thông Thiên các ngươi luyện linh, chia ra làm ba biện pháp khác nhau. Biện pháp đầu tiên là dựa vào niềm tin nào đó. Biện pháp thứ hai lại là sử dụng một ít nguyên liệu tầm thường dẫn động lực lượng thiên địa. Biện pháp thứ ba có người nói chính thống nhất, chính là dựa vào lửa nhiều màu!
- Thậm chí vì loại lửa nhiều màu này, hình thành Luyện Hồn Sư! Bạch đại sứ, chính là người duy nhất ở bên trong thế giới Thông Thiên... từ xưa đến nay, cũng là cực kỳ hiếm thấy... Luyện Hồn Sư thiên phẩm!
Đại hoàng tử liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần một lượt. Dường như nhận thấy được Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc, hắn mỉm cười, thần sắc lộ ra một ít tiếc nuối.
- Duy nhất chỉ có đáng tiếc, sau khi ta nghiên cứu lại phát hiện, phương pháp luyện linh này thực sự là người cần phải có huyết mạch thế giới Thông Thiên, mới có thể thành công. Người ngoài không có lực huyết mạch, cho dù nắm giữ tất cả tinh túy, cũng kiên quyết không có cách nào thành công. Cho dù là một lần nữa bồi dưỡng ra được người huyết mạch Thông Thiên, cũng chẳng biết tại sao, tỷ lệ thành công giảm bớt cực lớn.
← Ch. 1363 | Ch. 1365 → |