← Ch.1411 | Ch.1413 → |
- Không hổ danh là Thái Cổ... Hắn không có dùng đại thần thông, chỉ là đơn giản một chút thuật pháp cùng lực lượng thân thể, có thể ép ta lui lại... Ở trước mặt hắn, ta chỉ có kiên trì được thời gian mấy hơi thở mà thôi.
Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, ánh mắt chớp động suy tư nói.
- Nhưng chỗ dựa lớn nhất của ta, không phải là Thiên Tôn hậu kỳ hiện tại, mà là... khả năng Bất Tử Trường Sinh Công khôi phục của ta!
Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi. Trong chớp mắt, thương thế của hắn lại được khôi phục. Lúc này hắn đột nhiên lao ra, đi kiểm tra toàn bộ phương hướng vị trí thân thể cùng thần thông thuật pháp, trình độ tổn thương đối với Thái Cổ của mình.
Nhân Sơn Quyết, Vân Lôi Nhân Tổ Biến!
Hám Sơn Chàng, Bất Tử Cấm!
Toái Hầu Tỏa, Trường Sinh Đăng!
Còn có Quá Khứ Kinh, Hiện Tại Kinh!!
Tất cả thần thông, ngoại trừ Bất Diệt Chúa Tể Quyền do Bạch Tiểu Thuần dung hợp cánh tay Chúa Tể tự nghĩ ra cùng với Thủy Trạch Quốc Độ, gần như thuật pháp hắn học được cả đời này, đều nhiều lần thi triển ở trước mặt nô bộ Thái Cổ.
Ở dưới luận bàn không ngừng này, tu vi của Bạch Tiểu Thuần tuy vẫn là Thiên Tôn hậu kỳ, nhưng chiến lực của hắn lại đột nhiên tăng mạnh, không ngừng thay đổi thần thông, không ngừng nối tiếp thuật pháp. Thậm chí thân thể khôi phục cũng bị kích thích, khiến cho hắn hết lần này tới lần khác tìm được chỗ cực hạn của mình.
Cuộc sống trôi qua như thế mỗi ngày. Bạch Tiểu Thuần cùng lúc mất ăn mất ngủ, không ngừng chìm đắm vào những lần luận bàn cùng nô bộc Thái Cổ này. Về phương diện khác, hắn cũng hỏi ý của tiểu khí linh về chuyện quỹ tích của cây quạt. Đối với điều này tiểu khí linh cũng có chút không rõ. Đồng thời Bạch Tiểu Thuần cũng bớt chút thời gian cảm ngộ Tuyên Cổ Quyển tầng thứ ba. Chỉ là cảm ngộ Tuyên Cổ Quyển lần thứ ba, cần phải tĩnh tâm, còn cần phải có thời gian. Bạch Tiểu Thuần nhớ mong Tống Quân Uyển cùng Chu Tử Mạch cùng với Thiết Đản Tống Khuyết, lo lắng cho mọi người ở thế giới Thông Thiên. Cho nên sau khi thử, hắn vẫn dùng nhiều tinh lực cùng Thái Cổ luận bàn, tăng cao chiến lực lên.
Mà theo chiến lực của hắn càng ngày càng tăng, Thái Cổ ra tay cũng chậm rãi từ thần thông đơn giản trước đó, biến thành thuật pháp tương đối mạnh mẽ. Bất luận là thân thể hay tốc độ, đều nhanh hơn so với trước kia rất nheièu.
Mặc dù mỗi lần đấu pháp, thất bại đều là Bạch Tiểu Thuần. Nhưng Bạch Tiểu Thuần ở đây trưởng thành cực nhanh, tiến bước lớn, không có cách nào hình dung. Hắn ban đầu, ở dưới thuật pháp đơn giản của nô bộc Thái Cổ này, chỉ có thể kiên trì bảy tám lần hít thở. Nhưng cho đến hiện tại, cho dù nô bộc Thái Cổ này triển khai ra thần thông tương đối mạnh mẽ, thời gian Bạch Tiểu Thuần kiên trì được, chẳng những không có giảm bớt, trái lại tăng gấp đôi có thừa.
Từng cảnh tượng như vậy, tất cả đều rơi vào trong mắt của tiểu khí linh. Mặc dù hắn rất hiểu rõ đối với Bạch Tiểu Thuần, nhưng tiểu khí linh này vẫn bị tiền lực của Bạch Tiểu Thuần làm cho chấn động.
- Gia hỏa này... cũng thật lợi hại!
Tiểu khí linh không ngừng hít sau. Thời gian lại trôi qua mấy tháng. Bạch Tiểu Thuần ra tay, đã có thể cùng nô bộc Thái Cổ này, kiên trì trong thời gian nửa nén hương.
Đến lúc này, Bạch Tiểu Thuần đối với khống chế Thiên Tôn hậu kỳ đã vô cùng thành thạo. Đối với thuật pháp của bản thân, càng nhiều lần đột phá. Cho đến lúc này, yêu cầu của hắn đối với nô bộc Thái Cổ cũng có phần tăng cao!
- Lấy ra chiến lực mạnh nhất của ngươi!
Trong tiếng ầm ầm chấn động, Bạch Tiểu Thuần lùi về phía sau trăm bước. Lúc ngẩng đầu lên, hắn hít thở gấp gáp. Thương thế của hắn đang khôi phục lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Trong mắt của hắn lộ ra ý chí chiến đấu mãnh liệt. Hắn gầm khẽ một tiếng.
Theo lời Bạch Tiểu Thuần nói truyền ra, trong mắt của lão già kia có tinh quang chớp hiện. Thân thể hắn ở trong một tích tắc này, khí thế lại tăng lên, lại có thể hình thành một trận gió lốc, ảnh hưởng tới hư vô ở bốn phía xung quanh, khiến cho sóng dao động đột nhiên kịch liệt. Cho dù là thế giới quạt tàn này cũng phải chấn động vài cái.
Tiểu khí linh khiếp sợ vội vàng gia cố phong ấn. Bạch Tiểu Thuần ở nơi đó, sau khi cảm nhận được gió bão đến từ trên người Thái Cổ, trong mắt của hắn cũng thoáng lộ ra một sự điên cuồng!
- Cũng đến lúc rồi. Xem Bất Diệt Chúa Tể Quyền của ta có thể không trở thành... đòn sát thủ trực diện chấn động Thái Cổ hay không!
Dưới tiếng gầm khẽ của Bạch Tiểu Thuần, tay phải của hắn bỗng nhiên giơ lên, hung hăng nắm lại. Hư vô cũng truyền ra những tiếng rắc rắc. Bốn phía xung quanh hắn cũng dâng lên gió bão. Bên trong khí tức Thiên Tôn của hắn đột nhiên xuất hiện thêm một tia... khí tức Chúa Tể!
Khí tức Chúa Tể này vừa xuất hiện, lập tức khiến cho thân thể của nô bộc Thái Cổ chấn động, giống như gân cốt buộc chặt lại. Bạch Tiểu Thuần ở nơi đó, lúc này theo hắn nắm tay lại, trong hư không ở phía sau lưng hắn, lập tức lại hạ xuống một bóng người khổng lồ!
Mặc đế bào, mang theo đế quan. Đó chính là đế ảnh của Bạch Tiểu Thuần. Chỉ có điều một cánh tay... rõ ràng có sự khác biệt cùng thân thể. Đó là tay của Chúa Tể.
- Bất Diệt Chúa Tể Quyền!
Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, thân thể bỗng nhiên lao ra. Tay phải giống như thiêu đốt, trực tiếp một quyền đánh về phía nô bộc Thái Cổ!
Theo nắm đấm của hắn đánh ra, đế ảnh phía sau lưng hắn cũng như vậy, trực tiếp đánh ra tay Chúa Tể, cùng bóng người Bạch Tiểu Thuần dung hợp với nhau. Từ phía xa vừa nhìn lại, giống như có một vị Chúa Tể, đang đánh ra một quyền này!
Lần đầu tiên, trong miệng của nô bộc Thái Cổ truyền ra tiếng rít gào. Lúc này hắn hoàn toàn không dám giữ lại, khí thế lại một lần nữa bạo phát ra. Hai tay của hắn giơ lên ôm ngực. Nhất thời toàn thân hắn từ trên xuống dưới tản ra vô số ánh sáng màu vàng. Những ánh sáng màu vàng này ở giữa không trung hóa thành một gương mặt khổng lồ màu vàng. Trong tiếng rít gào, trực tiếp cắn nuốt về phía một quyền này của Bạch Tiểu Thuần.
Tất cả những điều này hình dung ra có chút chậm chạp. Nhưng trên thực tế, tất cả đều chỉ phát sinh trong một cái chớp mắt. Bất Diệt Chúa Tể Quyền của Bạch Tiểu Thuần, lại cùng sát chiêu mạnh nhất của nô bộc Thái Cổ này, va chạm vào nhau.
Toàn bộ thế giới mặt quạt, ở một tích tắc này trực tiếp bị gợn sóng cùng âm thanh kinh thiên nổ lớn khuếch tán. Thậm chí bản thân bảo quạt cũng chấn động run lên một cái. Tiểu khí linh ở nơi đó còn kêu thảm một tiếng, liều mạng đi gia cố tất cả. Nhưng lực lượng phong ấn này vẫn ở trong sự vỡ nát, trực tiếp nổ tung ra!
← Ch. 1411 | Ch. 1413 → |