← Ch.0224 | Ch.0226 → |
Bạch Tiểu Thuần được Tống gia lão tổ ban cho lệnh bài, có lệnh bài này trong tay, chỉ cần hắn ở Huyết Khê tông không phản bội tông môn là có thể hoành hành.
Cho dù có giết người cũng không sợ!
Chẳng qua là nó lại không có tác dụng với Tống Quân Uyển, dù Bạch Tiểu Thuần đã Trúc Cơ Trung kỳ cũng không thể đối kháng cường giả có thể tùy thời đột phá Kết Đan như Tống Quân Uyển, huống hồ... Tống Quân Uyển không có ra tay, mà là trợn mắt với Bạch Tiểu Thuần rồi bỏ đi.
Vài ngày sau, toàn bộ Huyết Khê tông đều truyền ra tin tức về việc Dạ Táng luyện dược thành công, truyện hắn luyện được tứ giai linh dược, tất cả Thái thượng trưởng lão không ai không biết. Cho dù là những Huyết Phách bế quan quanh năm, cũng đều nghe đến cái tên Dạ Táng, ngay cả tám lão tổ cũng như thế.
Nhất là Tống gia lão tổ, càng tỏ ra coi trọng Bạch Tiểu Thuần, thái độ của lão tổ, chính là thái độ của Tống gia, mà Tống gia chính là một thế lực khổng lồ ở Huyết Khê tông có căn cơ rất thâm hậu.
Cùng lúc đó, những thứ liên quan đến chuyện Dạ Táng luyện dược, cũng thông qua nhiều con đường, truyền khắp những tu chân gia tộc bên ngoài Huyết Khê tông. Thậm chí Linh Khê tông cũng nghe tin, nhất là đám người Hầu Vân Phi, cá là trợn mắt há mồm, nhớ tới Bạch Tiểu Thuần... Chẳng qua là suy đoán như vậy thì quá hoang đường, chính bọn hắn cũng không dám tin.
Các tông môn khác liên tục nghe được những thông tin về Dạ Táng, khiến cho danh tiếng danh tiếng của Huyết Khê tông Dạ Táng càng được nâng lên, thậm chí nhiều người đã đem hắn so sánh với Tống Khuyết.
Nhưng trong Huyết Khê tông lại không phải như vậy, Tống Khuyết trong mắt của nhiều người ... đã không bằng Dạ Táng rồi. Dạ Táng không những có chiến lực cường hãn, thủ đoạn tàn nhẫn, lòng dạ độc ác, đến cả luyện dược cũng khiến người sợ hãi, ai tới gần cũng bị ảnh hưởng.
Nhất là vụ tiêu chảy đã ảnh hưởng cả một núi, khiến tất cả phải kinh hãi, đồng thời sự kiêng kị với Bạch Tiểu Thuần cũng ngày càng tăng.
Rất nhanh ngoại hiệu của hắn đã từ Dạ Ma biến thành Ôn Ma, loại thủ đoạn giết người không thấy máu này khiến người ta chỉ nghĩ đến đã thấy kinh tâm động phách.
Bạch Tiểu Thuần cũng rất thỏa mãn về thái độ của người Huyết Khê tông đối với mình, dường như tuyệt đại đa số tu sĩ Trung phong đều quyết tâm tránh Bạch Tiểu Thuần. Không muốn đi trêu chọc hắn, tuy vẫn có người còn ngoan cố nhưng cũng không làm nên được vụ gì.
Về phần những đệ tử nội môn, càng là khi trông thấy Bạch Tiểu Thuần thì như nhìn thấy hồng hoang mãnh thú, hai chân như muốn nhũn ra, giống như mỗi khi bàn luận, đã đem Bạch Tiểu Thuần thành kẻ có thể hủy diện cả một ngọn núi.
Nhưng những ngày tốt đẹp của Bạch Tiểu Thuần cũng không được mấy hôm. Tống Quân Uyển dùng thân phận Đại trưởng lão Trung phong ra một loạt mệnh lệnh. Ví dụ như cắt cử Bạch Tiểu Thuần quét dọn Trung phong, lệnh cho hắn chữa trị những động phủ mà hắn đã phá hủy, đủ các loại công việc để chỉnh đốn Bạch Tiểu Thuần, khiến hắn mặt mày ủ rũ.
"Sao giờ ta lại phải làm mấy việc vặt vãnh này nữa vậy. ." Bạch Tiểu Thuần than thở, hắn vừa mới quét sạch cả Trung phong, lại nhận được lệnh của Tống Quân Uyển đi xử lý mấy thứ dơ bẩn của Trung phong trong mấy ngày nay.
"Khinh người quá đáng, nàng dựa vào cái gì mà đi câu dẫn ta, ta lại không thể câu nàng!" Bạch Tiểu Thuần tức giận. Hắn cảm thấy với thân phận của mình quyết không thể đi giúp người khác xử lý mấy đồ dơ bẩn. Ngay lúc hắn đang phát sầu thì có một đạo cầu vồng từ xa bay tới, sau khi bay một vòng thì đã thấy được vị trí của Bạch Tiểu Thuần, bay thẳng đến.
Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn lên, thân ảnh trong đạo cầu vồng kia chính là Đại trưởng lão Thi phong.
"Dạ Táng lão đệ." Đại trưởng lão Thi phong cười hặc hặc, thân thể bống hạ xuống, xuất hiện trước người Bạch Tiểu Thuần, nhìn thấy cây chổi trong tay Bạch Tiểu Thuần thì lập tức nhãn tình sáng lên.
"Bị trừng phạt? Lão phu nghe người ta nói, ngươi lại dám đi câu dẫn Tống Quân Uyển!" Lão tuy là Đại trưởng lão Thi phong, nhưng cũng biết Dạ Táng này không phải hạng tầm thường, là người được lão tổ để ý, tương lai không thể hạn lượng, hơn nữa hắn là lại là kẻ kiệt ngạo, vị vậy trong thâm tâm lão đã sớm coi Dạ Táng thành tu sỹ cùng thế hệ.
"Vậy thì có làm sao, là nàng câu dẫn ta trước đấy chứ!" Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, hất hàm, nói với vẻ rất bất mãn.
"Dạ Táng lão đệ, ngươi hãy nghe ta nói, để thấy Tống Quân Uyển là hạng yêu nhân nào, nàng chính là Huyết Hạt, những năm gần đây, kẻ có can đảm dám trêu chọc nàng thì không kẻ nào có kết cục tốt...Năm đó ta tận mắt chứng kiến, khi nàng còn là Ngưng Khí, thẳng thừng cắt đứt một kẻ muốn làm loạn với nàng..." Đại trưởng lão Thi phong nhìn nhìn chung quanh, nói nhỏ.
"Cắt?" Bạch Tiểu Thuần hít vào một ngụm khí, theo bản năng cúi đầu nhìn, lúc ngẩng đầu thì mắt trợn tròn.
"Ngươi biết Huyết tử Thiểu Trạch Phong Tư Đồ Hạo chứ, cách đây vài năm từng có ý xằng bậy với TQU, cũng bị nàng ta đánh giết đến thẳng Vô Danh Phong, thiếu chút thì bị cắt!"
"Huyết Tử cũng dám cắt!" da đầu Bạch Tiểu Thuần run lên, hắn biết Huyết Tử của Huyết Khê tông có địa vị chí cao, ngang với Chưởng môn, thậm chí có mặt Chưởng môn còn không bằng, Chưởng môn không cách nào trực tiếp hiệu lệnh tu sỹ của một phong nhưng Huyết Tử làm được.
Càng là bởi vì chỉ có Huyết Tử khi kết đan, mới có trở thành Huyết Khê tông Huyết Phách! Mà toàn bộ tông môn, ngoại trừ lão tổ thì Huyết Phách chính là hạch tâm quan trọng nhất!
Đủ loại nguyên nhân khiến thân phận Huyết Tử khiến cho vô số người điên cuồng.
Bạch Tiểu Thuần hãi hùng khiếp vía, quét mắt nhìn khu vực ngón tay, vội vàng thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Đại trưởng lão Thi phong.
"Ngươi tới đây làm gì? Không phải chỉ là để dọa ta chứ?"
"Dạ Táng lão đệ, sao ta lại phải dọa ngươi, đó là sự thật! Ngươi nói xem với giao tình của hai chúng ta từ khu ngươi còn là đệ tử nội môn, ngươi xem tình cảm đó là bao nhiêu sây dày... Lão phu ra mặt nói với Chưởng môn, mời ngươi đến Thi phong luyện dược, như vậy ngươi sẽ không phải ở nơi nay để nghe bà cô kia ra lệnh nữa có phải hay không." Đại trưởng lão Thi phong cười tủm tỉm mở miệng.
"Thế nào, ngươi cứ suy nghĩ đi, ngươi yên tâm, chúng ta đã chuẩn bị xong những tài liệu cần thiết, hơn nữa khi việc thành công còn có thâm tạ! Đúng rồi, Thi phong Huyết Tử còn nói, chỉ cần ngươi chịu đến chỗ ta luyện dược, sẽ đem bộ cương thi mà ngươi luyện được kia làm lễ gặp măt!" Đại trưởng lão Thi phong vỗ túi trữ vật, lấy ra lệnh bài không chế Lục mao Cương thi.
Bạch Tiểu Thuần quét mắt, đó đúng là lệnh bài khi trước hắn đưa cho lão để khống chế Lục mao Cương thi, ngươi có được lệnh bài, muốn hủy diệt Lục mao Cương thi thì chỉ cần một ý niệm.
Dĩ nhiên hắn cũng rất hứng thú với việc đến Thi phong luyện dược nhằm tránh sự trừng phạt của Tống Quân Uyển, nhưng lại không đồng ý ngay mà lộ vẻ chần chờ.
"Ngươi cũng biết, khi ta luyện dược sẽ khiến những đồng môn bên cạnh nổi giận..." Bạch Tiểu Thuần nói với vẻ khó xử.
"Ai dám nổi giận lão phu se xử người đó, Dạ Táng lão đệ, ngươi cứ yên tâm mà luyện dược, chỉ cần ngươi giúp chúng ta luyện chế tứ giai Nghịch Huyết Dưỡng Thi Đan, hết thảy có thể yên tâm!" Đại trưởng lão Thi phong vội mở lời.
Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, đang muốn tỏ vẻ do dự thêm một hồi thì có một tiếng hừ lạnh truyền đến từ khu vực ngón tay.
"Dạ Táng, còn không mau đi xử lý nơi còn bẩn!"
"Còn ngươi nữa, lão già kia, người không chịu ở Thi phong mà chạy đến Trung phong của ta làm gì?" Người đang nói dĩ nhiên là Tống Quân Uyển, nàng vừa nói xong thì Bạch Tiểu Thuần liền vội vàng, một phát túm được Đại trưởng lão Thi phong.
"Ta đồng ý! Khi nào thì chúng ta có thể đi?"
"Đi ngay bây giờ!" Đại trưởng lão Thi phong cuồng hỉ, ngửa mặt lên trời cười ta, tu vi ầm ầm bộc phát, mang theo Bạch Tiểu Thuần rồi hóa thành cầu vồng bay thẳng đến Thi phong.
"Dạ Táng, ngươi định đi đâu!" Tống Quân Uyển sững sờ, thâm tâm nổi lên ngọn lửa vô danh, trong nhay mắt bay thẳng về phía Đại trưởng lão Thi phong, muốn ngăn cản hai người bọn họ.
Nhưng vào lúc này bỗng có một đạo huyết ảnh bay ra từ Thi phong, hóa thành một nam tử trung niên, nam tử này có mái tóc màu máu, mặc trường bào màu máu, thậm chí cả dã là đều là màu máu, hai mắt tỏa ra quang mang lợi hại, rõ ràng chỉ có tu vi Trúc Cơ, nhưng từ cơ thể hắn lại tỏa ra khí thế không kém gì Thái thượng trưởng lão, sau một bước đã xuất hiện trước mặt Tống Quân Uyển.
"Quân Uyển, Dạ Táng sư đệ danh chấn tông môn, lão tổ cũng đều coi trọng, ngươi lại lệnh cho hắn đi làm mấy việc nhục nhã kia, đó chính ngươi đã sai, hiện giờ Dạ Táng sư đệ đã đồng ý luyện dược giúp Thi phong ta, ta khẳng định sẽ không bạc đãi hắn!" Huyết nhân nhè nhẹ mở miệng, nâng tay phải lên, lập tức cả Thi phong chấn động, giống như cùng nhịp với hắn, hóa thành uy áp tràn khắp bốn phương.
"Phong Nhai, cho dù ngươi là Thi phong Huyết Tử cũng không có tư cách quản chuyện của Trung phong ta!" Ánh mắt Tống Quân Uyển lóe lên sát cơ, huyết sắc nam tử trước mặt chính là Thi Phong Huyết Tử Phong Nhai.
"Ta không phải tên Tư Đồ Hạo vô dụng kia, hôm nay ngươi không qua được!" Phong Nhai tiến lên một bước, tiếp tục ngăn cản, lúc này Đại trưởng lão Thi phong đã mang Bạch Tiểu Thuần đến Thi phong rồi.
"Dạ Táng, theo ta về nhà!" Tống Quân Uyển vô cùng tức giận, hô lên với Bạch Tiểu Thuần ở phía xa.
"Không về, nói gì ta cũng không về!" Bạch Tiểu Thuần thấy Tông Quân Uyển đã bị ngăn lại, biết rõ đã an toàn nên lắc đầu nói ra.
"Ngươi có về hay không?" Tống Quân Uyển dậm chân, ánh mắt lộ vẻ tức giận.
"Không về!" Bạch Tiểu Thuần lắc đầu nói với vẻ đắc ý.
"Dạ Táng ngươi được lắm, bổn sự lớn lắm, hôm nay ngươi không chịu về thì sau này cũng đừng về nữa!" Tống Quân Uyển cả giận nói, đùng đùng quay người bay về Trung phong.
"Không về thì không về!" Bạch Tiểu Thuần cũng nổi giận, hừ một tiếng, cũng quay người bay về phía Thi phong.
Đại trưởng lão Thi phong ở bên cạnh cũng đổ mồ hôi trán, nhìn nhìn Bạch Tiểu Thuần, lại ngó Tống Quân Uyển ở phía xa cũng đang tức giận giống nhau.
"Hai người bọn họ " Đại trưởng lão Thi Phong chần chừ một chút, thâm tâm đã có vô hạn suy đoán
Lời nói của hai người truyền ra bốn phía, đến tai rất nhiều người, nhất là Thi phong Huyết Tử Phong Nhai, gã nghe xong thì hai mắt trợn lên, nghe mà cảm thấy đối thoại của hai người có chút không đúng.
Cũng không phải riêng gã có ý nghĩ này, những tu sĩ khác nghe thấy đoạn đối thoại này cũng nghĩ như thế, người nghe đều cảm thấy giống như vợ chồng cãi nhau, chồng đang tức giận muốn bỏ nhà đi, mà vợ thì đang gào thét...
← Ch. 0224 | Ch. 0226 → |