← Ch.0584 | Ch.0586 → |
- Trừ phi Bạch Hạo nguyện ý để mình như vậy... Hoặc là hắn không thể không làm vậy... Là ai muốn giết hắn chứ? Là một nam một nữ vừa rồi?
Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng, đương nhiên hắn nhìn ra nữ nhân có quần áo xa xỉ kia có địa vị rất cao.
Suy nghĩ cả buổi, Bạch Tiểu Thuần có quá ít manh mối cho nên hắn không thể tìm hiểu ra chuyện gì.
- Bạch Hạo ah, tuy ta có tâm giúp ngươi nhưng manh mối ngươi lưu lại quá ít, ta muốn biết rõ trên người ngươi xảy ra chuyện gì.
Bạch Tiểu Thuần thở dài, hắn đả tọa trên cái giường tàn phá, hắn không nhắm mắt lại, mà là dùng linh thức dò xét chung quanh.
Đây là thói quen của hắn, lúc tới nơi lạ lẫm cần phải cẩn thận bảo vệ tính mạng, hắn bấm niệm pháp quyết phòng bị có địch nhân ẩn nấp lao ra công kích.
Linh thức Bạch Tiểu Thuần lan tỏa ra chung quanh, bỗng nhiên hắn mở to mắt nhìn góc tường, sắc mặt hơi động, hắn đi tới và ngồi xổm xuống quan sát.
Mặt đất rất bình thường, không có gì khác biệt, vừa rồi Bạch Tiểu Thuần dùng linh thức quan sát chung quanh lại ẩn ẩn có pháp thuật ba động.
Ba động rất nhỏ, dường như đã tồn tại một ít thời gian, sợ rằng cũng đã trôi qua mấy tháng, đã triệt để tiêu tán, nếu không phải Bạch Tiểu Thuần dung hợp ba Thiên Nhân Hồn, có ba đại phân thân, linh thứ cũng bạo tăng gấp ba lần, mặc dù không bằng Nguyên Anh, linh thức chưa lột xác thành thần thức nhưng mức độ nhạy cảm không kém gì Nguyên Anh, nếu không hắn cũng không nhìn ra.
Quan sát một phen, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hào quang sáng ngời.
- Nơi này từng có người thi pháp qua... Thời gian không phải thật lâu, mấy tháng trước... Dường như có người thi pháp xóa cái gì đó trên mặt đất...
Bạch Tiểu Thuần nhìn mặt đất, nội tâm hiếu kỳ, bỗng nhiên mi tâm xuất hiện một khe hở, Thông Thiên pháp nhãn xuất hiện, chỉ trong nháy mắt ánh sáng tím tràn ra, bị Bạch Tiểu Thuần khống chế dò xét trong khu vực này.
Vừa mới xem xét, Bạch Tiểu Thuần lập tức đoán đúng, trên mặt đất từng có chữ viết.
- Thú vị!
Bạch Tiểu Thuần thì thào, trên người hắn xuất hiện hư ảnh trọng điệp, ba đại phân thân trọng điệp lên thân thể hắn, sau khi hắn mở Thông Thiên pháp nhãn, bốn Thông Thiên pháp nhãn đồng thời chồng chất lên nhau, ánh sáng tím sáng tới tận cùng.
Cũng may Bạch Tiểu Thuần đã có chuẩn bị từ trước cho nên ánh sáng tím không lộ ra khỏi phòng, người bên ngoài không thể phát hiện, bốn Thông Thiên pháp nhãn chồng chất đã khôi phục lại chữ viết trên mặt đất, mặc dù khôi phục không nhiều lắm nhưng cũng có thể đọc được đại khái.
Vừa nhìn những chữ viết này, với tu vi và định lực của Bạch Tiểu Thuần cũng phải nghẹn ngào kinh hô, hắn khiếp sợ không nhỏ.
- Đây là...
- Cái gì là hỏa... Trong nghiên cứu của ta, hỏa... Cũng không phải là một loại vật chất, không giống với nước, nó càng giống như một loại biểu tượng của linh thức hiển thị ra ngoài. - Hỏa, nó giống như khí tức... Tiến tới dung hợp với tồn tại kỳ dị trong hư vô, do đó hình thành!
- Sở dĩ có thể bị nhìn thấy là nhờ vào ánh sáng, chúng ta nhìn thấy là ánh sáng!
- Mà đa sắc hỏa cũng như thế... Như vậy lại có vấn đề mới, cái gì là hồn... Vì sao đốt hồn lại thành đa sắc hỏa...
Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, hai mắt mở lớn, tâm thần của hắn bị hấp dẫn rất mạnh, hắn nhìn chằm chằm vào những chữ viết trước mặt, tuy chỉ là một bộ phận nhưng sau khi hắn nhìn thấy có nhiều vấn đề làm hắn khó hiểu được giải khai, hắn có cảm giác như bị sét đánh, lập tức đốn ngộ. - Đây... Đây là...
Bạch Tiểu Thuần không bao giờ suy nghĩ có người lại nghiên cứu hỏa đến tình trạng này, từ chữ viết lưu lại, dường như người viết chữ tiện tay lưu lại khi suy nghĩ vấn đề.
Trọng yếu nhất những nghiên cứu về hỏa này không ngừng hiển hiện trong đầu Bạch Tiểu Thuần, dường như mở ra một thế giới trong lòng hắn, tâm thần hắn rung động, kết hợp với quá trình luyện hỏa của hắn, chỉ trong giây lát hắn cảm thấy mọi thứ rộng mở trong sáng. - Đúng, ta luyện chế đa sắc hỏa đúng là dạng này, hỏa... Không phải vật chất giống như nước, mà là một loại biểu tượng, hoặc cso thể nói... Nó là một loại hiện tượng! Từ ý nào đó mà nói nó là hư ảo, nó không tồn tại thực chất giống như nước!
Bạch Tiểu Thuần cố gắng trầm tĩnh, cảm thấy người lưu lại chữ viết này cực kỳ không tầm thường, có thể nói phương diện nghiên cứu hỏa có tạo nghệ kinh tài tuyệt diễm, có thể gọi là thần nhân.
Thậm chí hắn vốn nghiên cứu ra thập nhất sắc hỏa, nếm thử luyện chế thập nhị sắc hỏa cũng bị những chữ viết này làm rung động, hắn ẩn ẩn cảm thấy nếu mình nghiên cứu xong những chữ này, hắn có thể luyện chế... Thập nhị sắc hỏa!
Cho dù Bạch Tiểu Thuần nghĩ thế nào cũng không ngờ chuyến đi lần này lại gặp một hồi tạo hóa, hắn tăng thêm lực lượng cho Thông Thiên pháp nhãn, tiếp tục quan sát.
Nội dung đằng sau trở nên mơ hồ, không cách nào khôi phục lại, Bạch Tiểu Thuần không nói vội, sau khi hắn nhìn thấy chữ cuối cùng chính là thôi diễn cách điều chế thập ngũ sắc hỏa, thậm chí đã thôi diễn được một nửa, Bạch Tiểu Thuần rung động không nhỏ. - Làm sao có thể?
Bạch Tiểu Thuần ngây người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chữ viết, nhìn mấy câu cuối cùng.
- Hỏa có nhiệt độ cao, càng có lực lượng tâần bí, càng có nóng và lực, tâm ngọn lửa và trung tâm ngọn lửa...
- Theo biện pháp ta thôi diễn, mặc dù không thể điều chế ra thập ngũ sắc hỏa cũng có thể thôi diễn ra, không phải rất khó... Thập lục sắc hỏa, thập thất sắc hỏa thì như thế nào... Nhị thập sắc hỏa, ta cũng có tin tưởng thôi diễn ra. - Đáng tiếc... Tu vi ta quá thấp, cho dù thôi diễn ra thì cũng có dùng được đâu, ta cũng không luyện chế được... Tuy, ta vẫn muốn thôi diễn ra, ta muốn phụ thân biết rõ ta không phải phế vật, ta cũng hữu dụng... Ta không muốn tranh đoạt cái gì, ta chỉ muốn phụ thân... Có thể nhìn ta nhiều hơn vài lần...
Nhìn mấy chữ cuối cùng trong bút ký, những ngôn từ cuồng ngạo và tự tin và đắng chát trong nội tâm, Bạch Tiểu Thuần có thể cảm nhận rất rõ ràng.
- Không ngờ có thể thôi diễn ra cách điều chế đa sắc hỏa...
Bạch Tiểu Thuần cảm khái và kích động, hắn đứng len sau đó dùng Thông Thiên pháp nhãn tìm kiếm chung quanh, hắn tìm trong gian phòng này mấy lần, Bạch Tiểu Thuần lo lắng.
Hắn nhìn ra mặt đất từng tồn tại bút ký và các điều chế đa sắc hỏa cùng lĩnh ngộ về hỏa, chỉ có điều đại đa số sau khi viết lại bị xóa đi, chỉ có khu vực kia vừa mới viết xong lại có ngoài ý muốn nổi lên, cho nên phương thức xóa đi cũng khác biệt.
Không phải mình xóa đi, mà là bị người xóa đi!
- Cách điều chế thập ngũ sắc hỏa...
Bạch Tiểu Thuần không thể không rung động, hắn có thể cảm gaics được, những chữ này là Bạch Hạo viết, nhưng aicos thể vào phòng Bạch Hạo và xóa đi?
Nếu Bạch Hạo... Bởi vì tu vi Bạch Hạo thấp nhưng cảm ngộ về hỏa của hắn đã đạt đến mức độ kinh thiên động địa, thậm chí vượt qua cảnh giới của Bạch Tiểu Thuần quá nhiều, đã có thể nói nghiên cứu đến mức tận cùng.
- Không đúng, nếu là Bạch Hạo, chỉ cần hắn biểu thị tài hoa của mình, như vậy hắn sẽ nổi danh trong Bạch gia, tại sao không được người ta chào đón?
Bạch Tiểu Thuần gãi gãi đầu, nghĩ mãi mà không rõ.
Sau một lúc lâu, Bạch Tiểu Thuần mới đứng lên, hắn đi tới đi lui trong phòng một lát, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt xuất hiện hào quang.
- Bất kể có phải Bạch Hạo viết hay không, trong bút ký chắc chắn có cách điều chế thập ngũ sắc hỏa, như vậy... Người giết Bạch Hạo cũng là người xóa chúng đi, cho dù không phải cùng một người nhưng chắc chắn có liên quan. - Kể từ đó, cũng chỉ có đối phương mới có bút ký nguyên vẹn...
- Nếu ta muốn đạt được bút ký nguyên vẹn, trên thực tế cũng không cần chủ động tìm kiếm, bởi vì ta trở về, tất nhiên sẽ dẫn động sát cơ của đám người kia, ta càng cao điệu trong Bạch gia thì sát cơ đến càng nhanh. - Như vậy ta có thể tìm được nguyên nhân, tìm được bút ký!
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng, âm thầm quyết định, sau đó hắn than thở nhìn chữ viết không trọn vẹn trên mặt đất.
- Bạch Hạo này quá mức đáng tiếc, cũng rất đáng thương...
Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, nội tâm hắn đã xảc định bảy tám phần, người lưu lại bút ký chính là Bạch Hạo.
- Ta còn cần xác định một chút mới được.
Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một lát, hắn lấy ngọc giản ra truyền âm cho Lý Phong, bảo hắn phát động lực lượng ẩn giấu của mình nghe ngóng tình cảnh của Bạch Hạo lúc trước.
Lý Phong không biết thân phận của Bạch Tiểu Thuần trong Bạch gia, sau khi nhận được lệnh của Bạch Tiểu Thuần liền hưng phấn, biết rõ đây là cơ hội, hắn cũng không nói với Chu Nhất Tinh, hắn âm thầm phát động nhân mạch của mình tìm hiểu tin tức.
Mấy ngày sau, sau khi hắn báo tin tức Bạch Hạo với Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần cầm ngọc giản, ánh mắt mang theo tức giận.
Bạch Tiểu Thuần đã tương đối hiểu về Bạch Hạo, càng kết hợp với cốt giản của Bạch Hạo lưu lại và cảm nhận trong Bạch gia mấy ngày qua, trong đầu hắn đã hiểu tất cả tình cảnh Bạch Hạo.
Mẫu thân của Bạch Hạo chỉ là tỳ nữ không có địa vị, phụ thân hắn là tộc trưởng Bạch gia hôm nay, mẫu thân hắn bị tộc trưởng lăng nhục và bị động thừa nhận, thứ tử Bạch Hạo cũng đản sinh ngoài ý muốn.
Từ khi hắn sinh ra thân phận đã thấp kém, mà mẫu thân hắn sau khi sinh hắn xong cũng bị người khác diệt sát, bởi vì Bạch Hạo có tư chất khá tốt, hắn lại không có tài nguyên tu hành, chỉ dựa vào cố gắng nên không thể nổi bật.
Chính thất của tộc trưởng Bạch gia tộc chính là Thái phu nhân có địa vị cực cao trong gia tộc, bởi vì thân phận chính là tộc nữ một đại gia tộc khác trong thành Quỷ Vương.
Còn có một nguyên nhân, con của Thái phu nhân, ca ca của Bạch Hạo là Bạch Tề, người này là thiên kiêu vô song, danh chấn thành Quỷ Vương, hôm nay đã là Kết Đan Đại viên mãn, thậm chí được lão tổ Bạch gia coi trọng, cho rằng là kỳ lân tử của Bạch gia trong mấy trăm năm qua, càng là nhan tuyển đầu tiên tranh đoạt vị trí người thừa kế Minh Hoàng về cho Bạch gia.
Có phụ thân như thế, có ca ca như vậy, lại có đại mẫu độc ác, Bạch Hạo vô cùng đau khổ, phụ thân lạnh lùng với hắn, càng không có thân tình gì đáng nói, thậm chí cho dù hắn chết cũng không thèm nhìn lần nào.
Đại mẫu càng ghét hắn, về phần ca ca làm ra vẻ cao cao tại thượng, quát tháo Bạch Hạo như người hầu, tất cả tạo thành địa vị hèn mọn của Bạch Hạo trong gia tộc.
Thái phu nhân và Bạch Tề không thích hắn, đám hạ nhân vì lấy lòng chủ nhân cũng khinh thường Bạch Hạo, tu vi Bạch Hạo cũng chỉ đạt tới Ngưng Khí, tăng lên chậm chạp không cách nào hình dung.
Cũng may người ta cảm giác tính cách của Bạch Hạo nhu nhược, cho dù là ai quát tháo hắn chỉ cúi đầu run âẩy, thời gian dần qua không ai chú ý tới hắn, hắn ở khu bắc chẳng ai thèm hỏi thăm.
Đoạn thời gian trước, Bạch Hạo cũng đột phá Ngưng Khí trở thành tu sĩ Trúc Cơ, sau đó hắn đã mất tích...
Nhìn tin tức Bạch Hạo trong ngọc giản, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo lửa giận... Hắn không biết nên hình dung Bạch Hạo như thế nào mới phải, lúc này nhớ lại hình ảnh thanh niên nằm chết trong rừng cây lúc trước... - Cho dù nhu nhược thì thế nào, nếu đổi lại là ta, ta không cảm thấy ngươi nhu nhược, chỉ có như vậy mới có thể còn sống... Một khi để lộ phong mang làm người ta cảm thấy uy hiếp, khi đó sát kiếp sẽ tới. - Hết lần này tới lần khác, cũng chính vào lúc Bạch Hạo đột phá tu vi mới bị người ta diệt sát... Chỉ tu vi Trúc Cơ chưa đủ gây ra họa sát thân...
Bạch Tiểu Thuần thì thào, hắn cúi đầu nhìn xuống mặt đất, lúc này hắn ẩn ẩn đã đoán được nguyên nhân.
- Bạch Hạo để lộ thiên tư luyện hỏa kinh người, bị người đố kỵ cho nên diệt sát.
- Tám chín phần mười người giết hắn là Thái phu nhân... Ta lại có một điểm không rõ, nếu như phụ thân Bạch Hạo biết rõ thiên tư của Bạch Hạo, tại sao hắn lại không thèm quan tâm? Dù sao với một luyện hồn thế gia, thiên tài như vậy mới là kỳ lân tử. - Bạch Hạo... Hắn có nói thiên tư luyện hỏa của mình nói với phụ thân hay không? Nếu không nói cũng bỏ đi, dựa theo bút ký Bạch Hạo viết, hắn rất khát vọng nói cho phụ thân biết, hắn muốn nghiên cứu ra biện pháp điều chế thập ngũ sắc hỏa đưa cho phụ thân hắn... - Nếu hắn nói với phụ thân... Hắn đã bị diệt sát... Như vậy việc này...
Bạch Tiểu Thuần trầm mặc, hắn không muốn suy nghĩ, nghĩ đến cuối cùng nội tâm hắn chỉ có bi ai, càng cảm thấy Bạch Hạo đáng thương, mộng tưởng của hắn chỉ muốn phụ thân nhìn hắn nhiều hơn vài lần mà thôi, Bạch Tiểu Thuần than thở. - Bạch Hạo, ta từng đáp ứng ngươi, chúng ta đã hữu duyên, thù của ngươi sẽ do ta báo... Mà hôm nay, phương pháp luyện hỏa của ngươi gây xúc động cho ta, ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi, mặc dù ngươi đã vẫn lạc, ta sẽ thu ngươi làm đại đồ đệ của ta... - Bạch Tiểu Thuần ta đến nay chưa từng thu đồ đệ nào, Bạch Hạo là thứ nhất, có nhân quả này, cho dù chúng ta thiên nhân vĩnh cách, ta vẫn là sư phụ của ngươi!
Bạch Tiểu Thuần thì thào, một phương diện hắn cảm thấy Bạch Hạo đáng thương, một phương diện khác, hắn muốn cho Bạch Hạo một thân phận, dù sao mình cũng chuẩn bị đi lấy bút ký của Bạch Hạo. - Hiện tại ngươi chính là đồ nhi của ta, ta muốn xem là ai giết đồ nhi của ta?
Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, hắn càng suy nghĩ càng cảm thấy không thích Bạch gia.
- Ta càng cao điệu thì sát cơ đến càng nhanh!
Bạch Tiểu Thuần hất càm lên, hắn lạnh lùng lẩm bẩm một câu, đột nhiên hắn cảm giác có một ít nguy hiểm, vừa nghĩ tới mình là sư phụ của Bạch Hạo, hắn sờ hồn tháp thủy tinh sau đó mới an lòng. - Thật đau đầu, ta là người không bao giờ thích cao điệu, không biết làm thế nào mới tính là cao điệu.
Bạch Tiểu Thuần sờ sờ trán, hắn thở dài sau đó than thở.
Biết rõ trong Bạch gia có mấy địa phương chuẩn bị cho tộc nhân Bạch gai thí luyện, gia tộc nào cũng có những khu vực như vậy, Bạch gia càng toàn diện hơn một ít, chia làm luyện linh, luyện hỏa và hồn dược. -
← Ch. 0584 | Ch. 0586 → |