← Ch.0645 | Ch.0647 → |
Trên người Bạch Tiểu Thuần sinh ra khí thế thiết huyết, hắn hiểu nếu không tốc chiến tốc thắng, bản thân mình sẽ gặp nguy hiểm, tay trái nâng Vĩnh Dạ Tán lên, trên Vĩnh Dạ Tán xuất hiện bốn đạo kim vân chói mắt, toàn bộ thân dù bị Bạch Tiểu Thuần bung ra hóa thành cây dù lớn, bị Bạch Tiểu Thuần ngăn cản cái miệng sau lưng, hắn lại lao thẳng về phía tộc trưởng Trần gia.
- Đi chết!
Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, hắn nâng tay phải thi triển Toái Hầu Tỏa, đột nhiên trong tay hắn sinh ra hấp lực, lúc này tộc trưởng Trần gia biến sắc, muốn tránh né nhưng không kịp, Bạch Tiểu Thuần có nhục thân quá mạnh, tốc độ quá nhanh, trong chớp mắt Toái Hầu Tỏa của hắn đã tới cổ tộc trưởng Trần gia.
Nhìn thấy sắp vẫn lạc, tộc trưởng Trần gia sợ hãi, ánh mắt của hắn không dám tin, nhưng vào lúc này thiên địa biến hóa.
- Cút!!
Thân ảnh còn ở xa, giọng nói đã xuyên thấu hư vô, trực tiếp tiến vào đầu Bạch Tiểu Thuần và nổ tung, Bạch Tiểu Thuần phun máu tươi, hắn không tự chủ lui ra sau vài bước, tộc trưởng Trần gia vui mừng, hắn tranh thủ thời gian né tránh công kích.
Trong nháy mắt tộc trưởng Bạch gia sắp thoát khốn, đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ rực, tay phải không bóp được cổ tộc trưởng Trần gia, hắn lại bắt lấy cánh tay đối phương và xé mạnh, răng rắc, sau đó là tiêng kêu thảm thiết. cánh tay phải tộc trưởng Trần gia bị Bạch Tiểu Thuần xé xuống.
Phun máu tươi, sắc mặt tộc trưởng Trần gia trắng bệch, hắn lui ra sau thật nhanh, đột nhiên trong thiên địa có một bóng người dường như bước ra khỏi hư vô, thân ảnh bước về phía Bạch Tiểu Thuần.
Đó là một cái lão giả, tu vi Thiên Nhân, chính là lão tổ Trần gia.
Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, thân thể lui ra sau nhưng nội tâm không cam lòng, tộc trưởng Trần gia luyện chế Huyết Anh Phiên diệt tuyệt nhân tính cỡ nàoBạch Tiểu Thuần rung động, sát ý thiêu đốt hừng hực nhưng vẫn lui lại, bỗng nhiên vỗ túi trữ vật, hắn xuất đại cung luyện linh mười bốn lần.
Hắn kéo cung nhưng sinh ra tiếng kêu ông ông, dường như chung quanh Bạch Tiểu Thuần xuất hiện lỗ đen, khí tức bao phủ bốn phương tám hướng.
Thậm chí còn có một mũi tên cũng được luyện linh mười bốn lần cũng nằm trên dây cung, cây cung nhắm vào lão tổ Trần gia, đột nhiên buông tay, mũi tên hóa thành hắc long bắn thẳng vào tộc trưởng Trần gia. .
Sau khi bắn ra một tiễn vừa rồi, Bạch Tiểu Thuần cũng không quay đầu lại, hắn rời đi thật nhanh.
Sắc mặt tộc trưởng Trần gia tái nhợt, mắt thấy nguy cơ, đột nhiên hắn nghe được tiếng hừ lạnh, người vừa tới chính là lão tổ Thiên Nhân của Trần gia, thân ảnh của hắn mơ hồ, hắn nâng tay phải bóp lấy đầu mũi tên.
Oanh, mũi tên sụp đổ!
Sắc mặt lão tổ Thiên Nhân của Trần gia vô cùng âm trầm, nếu vừa rồi hắn không cứu tộc trưởng Trần gia, hắn có nắm chắc khi vừa xuất hiện sẽ bắt giữ Bạch Tiểu Thuần, chỉ cần lưu lại, chậm trễ chút thời gian, giờ phút này nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần bỏ chạy, trong mắt của hắn sinh ra sát cơ mãnh liệt, nhưng cũng có kiêng kị, dù sao Bạch Hạo không biết dùng thủ đoạn gì làm lão tổ Bạch gia trọng thương sắp chết.
Hắn không theo bước lão tổ Bạch gia, ánh mắt chớp động, bỗng nhiên truy kích, lúc hai tay bấm niệm pháp quyết, đám người mặt giáp đen xuất hiện sau lưng, mỗi người đều có khí tức Nguyên Anh đại viên mãn ba động bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
Tiếng nổ lớn vang lên, lão tổ Thiên Nhân Trần gia và mấy quỷ hồn mặc giáp đen tu vi Nguyên Anh đại viên mãn đang truy kích.
Nếu không phải kiêng kị Bạch Tiểu Thuần vẫn còn thủ đoạn uy hiếp Thiên Nhân, lão tổ Trần gia nhất định tới gần bắt giữ Bạch Tiểu Thuần, hắn không dám đặt cược.
Lão tổ Bạch gia bi thảm xuất hiện trong mắt hắn, hắn rất rõ ràng, nếu lão tổ Bạch gia phản ứng chậm một chút, chỉ sợ không thể về thành Bạch gia, cơ hội tốt như thế, mình và lão tổ Thái gia nhất định nắm chắc, cho dù không thể diệt Bạch gia, cũng có thể làm lão tổ Bạch gia phân đủ lợi ích mới được.
Nghĩ tới đây hắn càng không dám đánh cược, trong mắt xuất hiện hàn quang, hắn bấm niệm pháp quyết, mấy quỷ ảnh mặc giáp đen quanh hắn gia tăng tốc độ, khoảng cách Bạch Tiểu Thuần càng ngày càng gần. Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy đám quỷ hồn giáp đen tới gần liền run rẩy, hắn vô cùng khẩn trương, ngay cả Cự Quỷ Vương bị hắn xách trong tay cũng biến sắc, bởi vì hắn phát hiện không ổn.
- Ta bảo ngươi quay về ma lao mà ngươi không nghe.
Cự Quỷ Vương sốt ruột nói một câu.
- Im miệng!
Bạch Tiểu Thuần không chút khách khí hét lớn một tiếng, không để ý Cự Quỷ Vương, hắn tránh né mấy đạo thần thông sau lưng, hắn gia tăng tốc độ bay vào một hẻm nhỏ.
Vừa vào nơi này, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn chung quanh, hắn không do dự phá tan một vách tường, xuất hiện trong một đình viện, đây là một đại hộ, Bạch Tiểu Thuần vừa mới bước vào đã nghe tiếng thét vang lên, rất nhiều tôi tớ hoảng sợ nhìn Bạch Tiểu Thuần, lập tức lui ra phía sau.
Bạch Tiểu Thuần bước nhanh về phía trước, hắn xuất hiện tại hồ nước của đình viện, hắn đánh một chưởng vào mặt hồ, tiếng nổ vang lên, hào quang trận pháp bao phủ chung quanh.
Cùng lúc đó mấy quỷ ảnh giáp đen mang theo sát khí và thi triển thần thông đánh xuống.
Toàn bộ hồ nước sụp đổ, trong vô số giọt nước không nhìn thấy thân ảnh Bạch Tiểu Thuần.
Cùng lúc đó tại phạm vi ba ngàn trượng gần hồ nước có hào quang truyền tống sinh ra, Bạch Tiểu Thuần và Cự Quỷ Vương xuất hiện tại nơi này.
- Đáng chết, tại sao không có truyền tống mười vạn dặm.
Bạch Tiểu Thuần nóng nảy, hắn muốn tiếp tục truyền tống thì nghe tiếng quát lớn, Thiên Nhân của Trần gia na di tới nơi này, trước kia hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần lợi dụng truyền tống trận bỏ chạy, tránh thoát hắn và quỷ ảnh truy sát.
Lão tổ Trần gia kinh hãi nhìn những truyền tống tâận này, ẩn ẩn cảm thấy không ổn, vào lúc này không lo được quá nhiều, trong mắt lộ sát khí, hắn nâng tay phải vỗ vào vị trí Bạch Tiểu Thuần đang đứng.
Một chưởng ấn đánh thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, đây là một kích của Thiên Nhân, uy lực to lớn có thể nghiền nát tám phương.
Bạch Tiểu Thuần hét lên đánh vào mặt đất, truyền tống trận sáng lên, chưởng ấn đánh xuống, nơi Bạch Tiểu Thuần vừa đứng hóa thành tro bụi, nhưng thân ảnh của hắn và Cự Quỷ Vương đã biến mất không còn.
- Đây là trận pháp gì!!
Sắc mặt lão tổ Trần gia âm trầm, hắn thân là Thiên Nhân, một kích vừa rồi có thể phong tỏa hư vô làm truyền tống mất hiệu lực, Bạch Tiểu Thuần có thể truyền tống không nhìn phong tỏa.
- Ngươi trốn không thoát!
Lão tổ Trần gia tức giận, hắn nâng tay phải lên, hư ảnh xuất hiện giữa không trung, hình ảnh bao quát toàn bộ thành Cự Quỷ.
Trong hình ảnh kia, tại một khu vực của thành Cự Quỷ có hào quang truyền tống xuất hiện, lão tổ Trần gia hừ lạnh một tiếng, lập tức cất bước đi vào trong hình ảnh.
Cùng lúc đó điểm sáng truyền tống trong hình ảnh là con phố mua bán phồn hoa, bây giờ thành Cự Quỷ đại loạn, nơi này vắng lặng không ít, khi truyền tống xuất hiện, hai người Bạch Tiểu Thuần xuất hiện trong một cửa hàng.
- Ngươi... Ngươi có bao nhiêu truyền tống trận?
Mắt thấy lại bị truyền tống, Cự Quỷ Vương ngạc nhiên hỏi một câu, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, trong lòng của hắn chấn kinh và mờ mịt, thực sự không nghĩ ra tại sao thành Cự Quỷ lại có nhiều truyền tống tâận mình không biết.
- Truyền tống trận của ta có rất nhiều.
Bạch Tiểu Thuần đáp lời, nội tâm của hắn rầu rĩ, hắn biết truyền tống trận rất nhiều, cho nên hắn không biết truyền tống trận mười vạn dặm nằm ở đâu, chỉ có thể dựa vào vận khí nhưng chưa chạm tới.
Oanh, truyền tống trận mở ra, truyền tống trận bao phủ hai người và biến mất, hư vô trong cửa hàng vặn vẹo, lão tổ Trần gia bước ra, hắn điểm một cái, truyền tống trận sụp đổ.
Sắc mặt của hắn khó coi, lửa giận trong mắt càng nhiều, hắn tiến vào hư vô lần nữa.
- Lão phu muốn xem ngươi có thể truyền tống bao nhiêu lần?
Oanh, thời gian nửa nén nhang sau đó, tại nhiều nơi trong thành Cự Quỷ không ngừng có tiếng nổ sinh ra, Bạch Tiểu Thuần đã liều mạng mang theo Cự Quỷ Vương, hắn vận dụng không biết bao nhiêu truyền tống trận, mỗi một lần mới vừa xuất hiện, lão tổ Trần gia hiện thân, trong nháy mắt phá tan trận pháp.
Chỉ cần Bạch Tiểu Thuần chậm một chút sẽ bị tác động, kích thích và khẩn trương làm Bạch Tiểu Thuần nổi điên, hắn không lãng phí thời gian, lập tức truyền tống ngay sau đó.
Mặc hắn truyền tống thế nào vẫn không tìm được truyền tống trận mười vạn dặm.
Hắn đã phát cuồng, lão tổ Trần gia cũng phát điên, hắn cảm thấy Bạch Hạo người cũng như tên, hắn như con chuột chạy khắp thành Cự Quỷ thần không biết quỷ không hay, lại đào ra nhiều cái động như thế.
- Hắn không giống đang bỏ chạy, càng giống tìm kiếm cái gì đó, chẳng lẽ trong số truyền tống trận này tồn tại một trận pháp truyền tống phạm vi lớn giúp hắn chạy xa?
Nội tâm lão tổ Trần gia rung động, nghĩ tới đây hắn bước một bước, trong nháy mắt xuất hiện tại nơi Bạch Tiểu Thuần cùng Cự Quỷ Vương xuất hêện, hắn nâng tay hủy diệt trận pháp, hắn nhìn mặt đất không có vết tích liền quát lớn.
Tiếng rống truyền khắp toàn thành.
- Bạch Hạo, tại sao ngươi chịu khổ mang theo Cự Quỷ Vương để nguy hiểm tính mạng, đây là thù hận giữa ba đại gia tộc chúng ta và Cự Quỷ Vương, ngươi không cần tham dự vào!
- Bạch Hạo, giao Cự Quỷ Vương cho chúng ta, ngươi yên tâm, an toàn của ngươi, lão phu hứa hẹn sẽ bỏ qua tất cả.
- Bạch Hạo, chuyện của ngươi cùng Bạch gia, lão phu cũng có thể hóa giải giúp ngươi, thậm chí xóa bỏ cũng không phải không có khả năng, ngươi chỉ cần giao Cự Quỷ Vương ra, chúng ta tuyệt đối không ngăn cản ngươi rời đi.
- Thậm chí ngươi muốn cái gì, chúng ta trao đổi cũng có thể!
Lời này quanh quẩn khắp thành trì, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần xuât hiện tại một trận pháp, hắn cũng nghe thấy lời lão tổ Trần gia nói.
Tóc tai của hắn bù xù rất chật vật, lão tổ Trần gia nói không khác gì lời dụ hiặc làm Bạch Tiểu Thuần động tâm, làm nội tâm hắn suy nghĩ miên mang.
Cự Quỷ Vương cũng bị Bạch Tiểu Thuần nắm trong tay, sau khi nghe lão tổ Trần gia gọi hàng, đột nhiên đôi mắt hắn co rút, nội tâm vô cùng khẩn trương, nhất là nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần do dự, tâm thần hắn rung động.
- Không tốt, Bạch Hạo tâm ngoan thủ lạt, hám lợi, nếu không có nguy hiểm không nói, chỉ khi nào gặp nguy hiểm, tiểu tử này sẽ giao ta ra ngoài...
Vào lúc Cự Quỷ Vương khẩn trương, hắn đang cân nhắc nên hóa giải như thế nào, Bạch Tiểu Thuần liếm môi, lão tổ Trần gia đánh chủ ý rất không tệ, chính mình trước đó đạt thành ước định với Cự Quỷ Vương, nếu bây giờ đổi ý thì có chút không đúng.
- Lão tổ Trần gia nói thế là do sốt ruột, chỉ cần ta tìm được được truyền tống mười vạn dặm, bằng vào tốc độ của ta, kéo dài thời gian cũng có thể, nếu như kiên trì, thu hoạch sau này càng lớn...
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần chớp động, thầm nghĩ nếu như cuối cùng thật cùng đường mạt lộ, cũng không nên trách mình.
Huống hồ, trọng yếu nhất, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy ba đại gia tộc và Cự Quỷ Vương đều không thể tin, so sánh với nhau, Cự Quỷ Vương vẫn yên tâm hơn một ít.
Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần kéo Cự Quỷ Vương, hắn tiếp tục truyền tống và ngẩng đầu hô to.
- Đừng nhiều lời, Bạch Hạo ta cả đời này tuân thủ hứa hẹn, càng trọng ân, Cự Quỷ Vương có ân với ta, mà ta đã đáp ứng hắn, muốn ta bảo hộ hắn, ta sẽ không nuốt lời! Ta, Bạch Hạo, chỉ cần hai tay của ta còn khí lực, ta tuyệt đối không giao Cự Quỷ Vương cho các ngươi!
Bạch Tiểu Thuần giữa nói xong, toàn thân của hắn sinh ra hạo nhiên chính khí, câu nói này âm vang hữu lực truyền khắp bốn phương.
Toàn thân Cự Quỷ Vương chấn động, lúc ngẩng đầu nhìn Bạch Tiểu Thuần còn cười khổ, cáo già như hắn làm sao không nghe ra ẩn ý trong lời Bạch Tiểu Thuần nói chứ, nói thầm một tiếng xảo quyệt, nội tâm cũng có cảm khái, cho dù như thế nào, thời điểm này hắn còn chưa bị Bạch Tiểu Thuần bỏ rơi.
- Muốn chết!
Sắc mặt lão tổ Trần gia dữ tợn, thân ảnh đã xuất hiện tại vị trí Bạch Tiểu Thuần truyền tống, hắn vung tay làm bốn phương sụp đổ, hắn tiếp tục truy sát Bạch Tiểu Thuần.
Chẳng những hắn đang đuổi giết, lão tổ Thiên Nhân của Thái gia cũng đang tới đây, hắn phối hợp với lão tổ Trần gia cho nên Bạch Tiểu Thuần truyền tống khó khăn hơn trước.
Trong lúc truyền tống còn xen lẫn các bí trận, loại bí trận cần thủ đoạn đặc thù mới có thể bước vào, Bạch Tiểu Thuần có biện pháp xâm nhập, hắn cần thi triển Bất Tử Cấm nhưng cần thời gian.
Lão tổ Trần gia truy sát như sét đánh, kể từ đó tình huống kéo dài, khi gặp bí trận Bạch Tiểu Thuần vừa mới dùng Bất Tử Cấm tiến vào truyền tống trận, không đợi hắn truyền tống thì lão tổ Trần gia đã tới nơi.
Tại thành tây vắng vẻ có không ít kiến trúc, còn có một số lâu tháp, những kiến trúc này tồn tại quá lâu, thậm chí nghe nói có không ít xây dựng khi thành Cự Quỷ vừa thành lập.
Ngày bình thường, nơi này không có nhiều Hồn Tu nhưng rất an tĩnh, hiện tại thành Cự Quỷ đại loạn, lòng người bàng hoàng, nơi này càng không có thân ảnh nào, chỉ có lão tổ Trần gia xuất hiện trên bầu trời.
- Bạch Hạo, lần này, ngươi không có cơ hội!
Lão tổ Trần gia sát ý ngập trời, hắn nói xong liền vỗ mạnh về phía Bạch Tiểu Thuần cùng Cự Quỷ Vương.
← Ch. 0645 | Ch. 0647 → |