Vay nóng Tima

Truyện:Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Chương 0650

Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Trọn bộ 1592 chương
Chương 0650: Quỷ Vương hồn huyết
0.00
(0 votes)


Chương (1-1592)

Siêu sale Lazada


- Bạo!

Khi Bạch Tiểu Thuần rống to, sắc mặt lão tổ Thái gia biến hóa, lần này hắn truy sát Bạch Tiểu Thuần, từ đầu đến cuối chân tay co cóng, truy cứu nguyên nhân cũng là vì kiêng kị Bạch Tiểu Thuần đã trọng thương lão tổ Bạch gia cùng Trần gia, lúc nghe Bạch Tiểu Thuần nói, lại nhìn thấy chiếc giày bay tới, lão tổ Thái gia không do dự lui ra sau.

Vào lúc hắn lui ra sau, chiếc giày cũng tự bạo, uy lực không nhỏ nhưng làm lão tổ Thái gia tức giận tới cực hạn

- Bạch Hạo, ngươi đùa bỡn ta!!

Lão tổ Thái gia thẹn quá thành giận, lúc này hắn đuổi theo Bạch Tiểu Thuần, bởi vì vừa rồi trì hoãn cho nên Bạch Tiểu Thuần còn cách truyền tống trận mười mét, mắt thấy sắp bước vào bên trong, lão tổ Thái gia lại gầm thét bấm niệm pháp quyết điểm một chỉ về phía Bạch Tiểu Thuần.

Dưới một chỉ này có tiếng kêu thảm thiết sinh ra, Cửu Đầu Hung Điểu thiêu đốt òoàn thân, tốc độ bạo tăng, nó lập tức đuổi theo va chạm với Bạch Tiểu Thuần.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần thay đổi, hắn toàn lực ngăn cản nhưng trong nháy mắt Cửu Đầu Hung Điểu xuất hiện hình bóng hóa thành hai thân ảnh, một oanh kích Bạch Tiểu Thuần, một còn lại xuất hiện sau lưng Bạch Tiểu Thuần, nó nhắm thẳng vào truyền tống trận.

- Không tốt!

Tâm thần Bạch Tiểu Thuần lắc lư, hắn biết mục tiêu của lão tổ Thái gia không chỉ có mình, còn có truyền tống trận sau lưng hắn!

Tiếng nổ ngập trời sinh ra, truyền tống trận tại phế tích bị Cửu Đầu Hung Điểu oanh kích sụp đổ, kiến trúc phương viên mấy ngàn trượng bị phá hủy, thậm chí mặt đất cũng bị cày sâu ba mét, nhìn từ xa còn thấy rất nhiều vết nứt lan rộng khắp nơi, hiển nhiên lão tổ Trần gia không biết vị trí truyền tống trận nhưng cũng hủy diệt phạm vi lớn.

Bạch Tiểu Thuần đang bị một con Cửu Đầu Điểu khác va vào người, hắn rơi xuống vị trí vết nứt từng là truyền tống trận.

- Ta nhìn ngươi làm sao trốn!

Lão tổ Thái gia cười lạnh, vào lúc hắn cười lạnh liền khiếp sợ, bởi vì sắc mặt Bạch Tiểu Thuần cũng mang theo biến hóa không tưởng tượng nổi.

Mặt đất dưới chân hắn sinh ra hào quang truyền tống, truyền tống trận vốn bị hủy nhưng thật ra không bị hao tổn chút nào.

Thậm chí hào quang truyền tống khác với những lần trước, ánh sáng cực kỳ chói mắt, truyền tống chi lực càng lớn, người quen thuộc truyền tống trận cũng biết đây là truyền tống cự ly xa.

Trên thực tế đúng là như thế, trận pháp này do tổ tiên Từ Thế Hữu lưu lại, là trận pháp truyền tống mười vạn dặm, lấy thủ đoạn tổ tiên Từ Thế Hữu, có thể nói mấy trăm trận pháp kia chỉ dùng để che giấu, chỉ có nơi này mới thật sự dùng đào mệnh, làm gì cho phép người ta hủy dễ dàng! Hiển nhiên bí trận bên ngoài đã bị lão tổ Thiên Nhân Thái gia phá hủy cho nên Bạch Tiểu Thuần không cần dùng Bất Tử Cấm cũng có thể bước vào trận pháp.

Bạch Tiểu Thuần kích động, nội tâm hắn tái nhợt!

Hắn không trông cậy vào nơi này có truyền tống trận mười vạn dặm, vốn cho rằng chỉ là truyền tống trận bình thường rời đi mà thôi.

Nội tâm hắn phân tích và phán đoán, trừ phi Từ Thế Hữu nói dối, bằng không Bạch Tiểu Thuần có nắm chắc tìm được truyền tống trận mười vạn dặm cách mình không xa.

Dù sao trước kia hắn thử không ít truyền tống trận, nhiều hơn bảy thành số trận pháp, kể từ đó chỉ cần Từ Thế Hữu nói là thật, như vậy mình sẽ tìm ra nhanh thôi.

Hiện tại nơi này đúng là truyền tống trận mười vạn dặm, trận này xuất hiện, nhìn như cho Bạch Tiểu Thuần sinh cơ, Bạch Tiểu Thuần hiểu sinh cơ này sẽ hóa thành đại kiếp sinh tử.

Hắn hô hấp dồn dập, hắn nâng tay phải lên ấn vào mặt đất chung quanh, oanh, hào quang truyền tống sáng hơn trước.

Nhìn thấy trận pháp tỏa sáng, trong mắt Bạch Tiểu Thuần vô cùng nghiêm túc, trong ngưng trọng còn mang theo điên cuồng, hắn biết rõ hiện tại là thời khắc nghiêm hiểm nhất của mình, trước đó lão tổ Thái gia vì kiêng kị thủ đoạn của hắn cho nên chỉ sử dụng một nửa tu vi, cho nên hắn mới tránh được sát kiếp, mình mới có thể miễn cưỡng mang Cự Quỷ Vương chạy tới nơi đây.

Trước mắt lại là truyền tống đào thoát, lão tổ Thái gia sẽ liều mạng.

Sự thật cũng đúng là như thế, lão tổ Thái gia hít khí lạnh, lửa giận thay thế bằng quả quyết, nội tâm hắn có kiêng kị nhưng không do dự nữa, cho dù Bạch Hạo thật còn thủ đoạn thì hắn cũng phải xuất thủ, bằng không hậu quả nghiêm trọng tới mức hắn không thừa nhận nổi.

Lão tổ Thái gia bước về phía trước một bước, một bước này bước đi vô cùng kiên định, trong nháy mắt hạ xuống liền có vô số thiểm điện trút xuống mặt đất, điện quang màu vàng giáng thẳng vào người Bạch Tiểu Thuần!

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy không ổn, hắn không ngờ nơi này có truyền tống trận mười vạn dặm đã phá hỏng kế hoạch trong lòng hắn, sau khi mượn nhờ nơi này đào tẩu, hắn sẽ truyền tống cách thành Cự Quỷ mười vạn dặm, kể từ đó thời gian mặc dù gấp nhưng cũng đủ giúp hắn chạy trốn.

Hiện tại tất cả đã cải biến.

- Xong xong, ta chơi lớn rồi... Làm sao bây giờ làm sao bây giờ... Hiện tại xem như có giao Cự Quỷ Vương ra, lão đầu Thái gia cũng không bỏ qua cho ta.

Bạch Tiểu Thuần lo lắng, khóc không ra nước mắt, hắn không có cân nhắc ném Cự Quỷ Vương ra khỏi trận pháp, hắn không thể làm như vậy, hắn hiểu một khi mình làm như vậy, nhìn như tranh thủ được chút thời gian, kế quả Cự Quỷ Vương sẽ chết, lão đầu Thái gia không bỏ qua cho mình, cho dù là Trần gia, Bạch gia cũng không tha hắn.

Một khi tranh thủ thời gian cho Cự Quỷ Vương, hắn khôi phục tu vi, như vậy mình sẽ chết rất thảm... Xem như có cấm chế tồn tại, dù sao Cự Quỷ Vương đã thề cũng không có nói mình ném hắn cho ba đại gia tộc cũng hoàn thành lời thề.

- Mụ nội nó, liều mạng!!

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo điên cuồng, hắn sợ chết nhưng lúc tử vong hàng lâm và không có lựa chọn, Bạch Tiểu Thuần sẽ điên uồng, sẽ không dao động, cho dù không thích cược nhưng cũng chỉ có thể đánh cược một lần.

Cược chính mình kiên trì tới lúc truyền tống trận mở ra.

Trong nháy mắt này, trên người Bạch Tiểu Thuần xuất hiện bốn phân thân, cho dù chúng suy yếu, lúc huyễn hóa ra khí thế bạo phát dữ dội, Bạch Tiểu Thuần lần đầu tiên buông lỏng Cự Quỷ Vương, thả Cự Quỷ Vương vào mặt đất trong trận pháp, hắn ngẩng đầu nhìn lão tổ Thái gia.

- Bạch Hạo, chết!

Lão tổ Thái gia quát lớn, tiếng quát ẩn chứa pháp tắc thiên địa vang vọng toàn thành, trên bầu trời có vô số lôi điện ngưng tụ thành chiến phủ khổng lồ.

Chiến phủ giáng lâm, bị lão tổ Thái gia cầm lấy sau đó chém thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

Tốc độ cực nhanh, nó xuất hiện rước mặt Bạch Tiểu Thuần!

Cho dù hắn hay Bạch Tiểu Thuần cũng không chú ý tới ánh mắt Cự Quỷ Vương đang cúi đầu có ánh sáng kỳ lạ xuất hiện, mặc dù tâm thần của hắn trước đó bị rung động, bị hành động của Bạch Tiểu Thuần xúc động tâm thần, hắn đa mưu túc trí, tính cách kiêu hùng, ngoại trừ người chí thân ra, hắn không tin bất cứ ai.

Dù Bạch Tiểu Thuần nói làm hắn xúc động, có một chút ôn nhu nhưng không òồn tại quá lâu, hắn vẫn cân nhắc cách làm của Bạch Tiểu Thuần... Sau khi truyền tống trận mười vạn dặm xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần lựa chọn cùng hành động với hắn đã biến thành một tấm vá khổng lồ bổ sung tất cả những sơ hở của Bạch Tiểu Thuần trước đó.

Bởi vì bất kể như thế nào, Bạch Tiểu Thuần hiện tại đã được hắn tán thành, cũng thực hiện lời hứa với hắn, hắn đang liều mạng bảo hộ Cự Quỷ Vương...

Trọng yếu nhất, Bạch Tiểu Thuần quyết định buông tay thả hắn ra.

Hành động này đả kích nội tâm Cự Quỷ Vương rất mạnh, hắn hiểu điều này đại biểu Bạch Tiểu Thuần không có suy nghĩ ném hắn đi. Dù hắn là kiêu hùng cũng xúc động.

Trong vòng một ngày nhiều lần bị xúc động, Cự Quỷ Vương hít sâu một hơi, ánh mắt của hắn quả quyết, mắt nhìn thân ảnh lão tổ Thái gia đang tiếp cận, Cự Quỷ Vương nâng tay phải vỗ vào mi tâm của mình.

Oanh, mi tâm của hắn xuất hiện cái khe, khe hở có một giọt máu màu vàng bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

- Bạch Hạo, đây là hồn huyết của lão phu, dung nhập vào thân thể sẽ cho ngươi lực lượng một kích của Bán Thần, cầm trường thương màu đỏ của ta và toàn lực đánh một kích.

Giọng nói của Cự Quỷ Vương yếu ớt, giọt hồn huyết vừa bay ra làm thân thể hắn trở nên già nua, cả người da bọc xương, thậm chí khí tức yếu tới cực hạn, cả người như đèn cạn dầu tắt.

Đây là hồn huyết, là một trong ba giọt hồn huyết còn sót lại trong người hắn, nó có tác dụng trọng yếu với hắn, mặc dù nó không tăng tu vi cho người ngoài quá lớn, chỉ có thể bộc phát trong thời gian ngắn ngủi, tác dụng chân chính của hồn huyết chính là giúp người ta minh ngộ quy tắc Thiên Nhân, thậm chí pháp tắc Bán Thần!

Trước mắt Cự Quỷ Vương quả quyết giao hồn huyết ra ngoài.

Nói tất cả dài dòng nhưng thực tế chỉ diễn ra trong nháy mắt, Bạch Tiểu Thuần sững sờ, Cự Quỷ Vương nói quanh quẩn bên tai, giọt hồn huyết kia nhanh chóng bay vào ngực hắn và hòa tan khắp cơ thể.

Khi hồn huyết dung nhập, sóng nhiệt bao phủ thân thể Bạch Tiểu Thuần, tiếng nổ mạnh bộc phát, trên mặt Bạch Tiểu Thuần xuất hiện gân xanh, hắn thống khổ khó hình dung.

Hắn gào thét dữ dội, nhục thể của hắn vận chuyển khắp toàn thân, tiếp nhận lực lượng bộc phát.

Tu vi của hắn vào lúc này sinh ra khí thế kinh thiên động địa, nó tăng lên với tốc độ không thể hình dung, trong chớp mắt đã đột phá Kim Đan, trở thành Nguyên Anh sơ kỳ, trong nháy mắt đạt tới đại viên mãn, sau đó lần nữa đột phá trở thành Thiên Nhân, vẫn chưa kết thúc, trong chớp mắt khí tức của hắn đã đến Thiên Nhân đại viên mãn, dường như còn cách Bán Thần nửa bước mà thôi.

Chính là... Nửa bước Bán Thần!!

Rống!!

Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời thét dài, tóc dài bay bồng bềnh, đầu óc của hắn xuất hiện cảm ngộ và lý giải của Cự Quỷ Vương với Thiên Nhân, cảm ngộ với Bán Thần không phản toàn bộ nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói lý giải này vô cùng trân quý, loại tạo hóa này có thể ngộ mà không thể cầu.

Có cảm ngộ này sẽ giúp hắn tu hành về sau càng nhanh hơn, chắc chắn sẽ không đi nhầm đường, thậm chí có thể giúp hắn có khả năng vượt qua cả Cự Quỷ Vương!

Tất cả... Đều có khả năng!

Đây chính là lực lượng hồn huyết, mặc dù không thể giúp người khác một bước lên trời, tác dụng của nó phụ trợ về lâu dài sẽ càng kinh người.

Lão tổ Thái gia biến sắc, hắn la thất thanh.

- Hồn huyết!!

Hắn không nghĩ tới Cự Quỷ Vương luôn luôn tư lợi bạc nghĩa lại dùng hồn huyết, lúc này sát khí và tu vi ngưng tụ, hắn cầm chiến phủ chém vào người Bạch Tiểu Thuần giống như khai thiên tích địa.

Một kích này làm thiên địa nổ vang giống như thiên nộ trừng phạt chúng sinh, nếu nhìn từ xa sẽ thấy bầu trời xuất hiện lôi trì, nó cũng bộc phát theo chiến phủ tấn công Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt giống như không quan tâm tới lão tổ Thái gia, hắn đắm chìm trong cảm nhận, hắn cảm thấy mình đang dung hợp với phiến thiên địa này.

Hắn chính là trời, hắn chính là đất, hắn là tất cả ý chí của thiên địa.

- Đây chính là Thiên Nhân... Thiên Nhân hợp nhất!

Bạch Tiểu Thuần thì thòa, loại cảm giác này giúp hắn phất tay một cái cũng có thể hủy diệt thiên địa.

Dường như thiên địa chỉ là một bộ phận thân thể không có ý thức, mà Thiên Nhân chính là ý chí của thân thể này, có thể iều khiển thân thể này bất cứ động tác gì.

Hiển nhiên thân thể không có ý thức nhưng không chỉ tồn tại một ý chí, Thiên Nhân khác cũng có thể điều khiển thân thể này, thậm chí hiện tại Bạch Tiểu Thuần cảm giác được có một ý chí đang điều động lực lượng thiên địa tấn công hắn.

Bạch Tiểu Thuần mở mắt ra, lúc hắn mở mắt thiên địa nổ vang!

Rầm rầm rầm!

Khí thế kia quật khởi, chẳng những không kém gì lão tổ Thái gia vận dụng lôi điện, thậm chí càng hơn một bậc, nhất là bốn phân thân của hắn bộc phát lực lượng cực kỳ khủng bố.

- Thu!

Bạch Tiểu Thuần hất tay áo lên, trong nháy mắt bốn phân thân của hắn quay về, khi nó trở về, khí thế của Bạch Tiểu Thuần lại mạnh hơn trước, vốn là nửa bước Bán Thần, hiện tại phân thân ngưng tụ cho nên xông phá cực hạn nào đó, một cỗ khí bộc phát làm Cự Quỷ Vương bên cạnh cũng phải rung động nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Cự Quỷ Vương vốn lung lay sắp đổ như sắp lâm vào hôn mê, hắn cắn đầu lưới chống đỡ để nhìn kỹ, khí tức bộc phát khắp toàn thân Bạch Tiểu Thuần, cho dù hắn nhìn thấy cũng có cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

- Lại dựa vào một giọt hồn huyết của ta lại bạo phát khí tức bán Thần... Mặc dù chỉ có uy lực một kích nhưng sẽ cực mạnh...

Cự Quỷ Vương mở to mắt, trợn mắt hốc mồm.

Hắn còn như thế thì đừng nói tới lão tổ Thái gia, đầu óc của hắn nổ vang và kêu ông ông.

- Ngươi...

Không chờ hắn nói xong, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, trong mắt hắn xuất hiện hào quang sáng ngời, trái tim của hắn đập mạnh, hắn cảm giác mình có liên hệ không nói thành lời với phiến thiên địa này, dường như thế giới vô cùng khổng lồ, bây giờ đi cảm thấy nó rất hẹp, dường như chỉ cần mình hơi dùng sức là có thể xuyên phá thế giới.

- Đây chính là Bán Thần sau Thiên Nhân sao?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1592)