← Ch.0843 | Ch.0845 → |
- Chim ưng con lớn lên vẫn phải rời khỏi ôm ấp bay về bầu trời rộng lớn hơn...
Bạch Tiểu Thuần thở dài, tự an ủi mình một phen sau đó hắn cảm giác mình hiện tại chính là đại nhân vật.
- Hiện tại ta là nhân vật chí cao vô thượng trong Man Hoang, đạo lữ của ta là Thiên Nhân, nhạc phụ là Bán Thần, đệ tử chính là Minh Hoàng! Đại Thiên Sư nhìn thấy ta cũng cảm thấy không bằng... Ah!
Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến đây, trái tim của hắn kích động đập nhanh hơn.
Mang theo chúc phúc với đệ tử, mang theo kích động với thân phận của mình, Bạch Tiểu Thuần cúi đầu nhìn sang sợi tóc trong tay bản thân, trái tim của hắn đập thình thịch vài cái.
- Thiên Tôn nha... Ta nhớ đây chính là sợi tóc đỏ duy nhất trên đầu của hắn... Có thể tưởng tượng đây chắc chắn là bảo vật, đối với Thiên Tôn mà nói là thứ cực kỳ trọng yếu...
Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến đây liền khẩn trương, hắn vô ý thức nhìn mọi người.
Vốn có tu sĩ trấn thủ Minh Hà cấm địa nhưng hiện tại không có thân ảnh người nào khác, hiển nhiên đã bị thủ đoạn của người thủ lăng dời đi hoặc do chiến đấu quá kịch liệt, trường thành đều sụp đổ cho nên Man Hoang bắt đầu điều đi rồi, Bạch Tiểu Thuần xác định bên cạnh không có người nào cho nên mới an tâm, cuối cùng cắn răng một cái.
- Khốn khiếp, lão tử sợ cái điểu gì, đây chính là đồ thủ lăng gia gia cho ta, ai dám lấy chứ?
- Lại nói dựa theo cách nói của thủ lăng gia gia, hấp thu sợi tóc này có thể giúp ta đạt tới Bất Tử Cốt đỉnh phong, đối diện với cơ duyên như vậy, cho dù là tóc của thiên vương lão tử ta cũng hút!
Sau khi trải qua tôi luyện trong Man Hoang, Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình to gan hơn trước rất nhiều, hắn cắn răng một cái, hắn đi tìm một khu vực trong Minh Hà cấm địa sau đó đào một cái động phủ và tiến vào bên trong bế quan tu luyện.
Vào lúc Bạch Tiểu Thuần đang tu luyện, trong thế giới bên ngoài, ở ngoài hư vô của Man Hoang dường như có một không gian khác, nơi này có dòng sông màu đen, chính là Minh Hà.
Thiên địa chung quanh ảm đạm, dường như nơi đây không có bao nhiêu hào quang, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy Minh Hà đang chảy xuôi trong không gian mà thôi, ở cuối Minh Hà có một tòa cung điện.
Cung điện đen kịt sừng sững trong hư vô, bên ngoài là MInh Hà chảy quanh, trong nước mang theo khí lạnh và lực lượng vô thượng, mỗi thời mỗi khắc đều có vô số oan hồn bay lên trên Minh Hà sau đó lại biến mất trong hư vô, chúng được đưa đi đầu thai.
Nơi này chính là Minh Hoàng cung!
Chưởng luân hồi, chủ sinh tử!
Tại dại điện Minh Hoàng cung có ánh sáng lờ mờ, bốn phía có dựng hai pho tượng, những pho tượng này đều có bộ dáng dữ tợn giống như minh tướng, ở thủ vị có đặt một cái ghế bằng hài cốt lớn.
Vào lúc này thân ảnh người thủ lăng xuất hiện, hắn bước tới một bước ngồi lên ghế, trên người hắn có khí tức bá đạo giống như chí tôn, như thần linh, trên đầu hắn đội đế quan, trên người mặc áo đen có hình ảnh Minh Long.
Hắn hất tay áo một cái, bên cạnh hắn là Bạch Hạo xuất hiện trong Minh Hoàng cung.
Lúc vừa mới xuất hiện Bạch Hạo co quắp, hắn nhìn chung quanh lạnh lẽo và đầy khí tức tử vong, lại nhìn sang ghế dựa lớn sau lưng, người thủ lặng mặt không biểu tình ngồi đó, Bạch Hạo cúi đầu ôm quyền.
- Bạch Hạo!
Trong mắt người thủ lăng có hào quang sáng lên, hào quang này ẩn chứa uy áp thiên địa và cuồn cuộn như thiên lôi, nó nổ mạnh vang trời chấn động cả Minh Hoàng cung, Minh Hà bên ngoài cũng dậy sóng.
Vào lúc này hắn đã hoàn toàn khác với lúc gặp Bạch Tiểu Thuần, hắn vào lúc này mới thật sự có uy nghiêm của Minh Hoàng.
Bạch Hạo cũng nhìn ra điểm này, hắn khẩn trương nhưng vô cùng nghiêm túc.
- Bạch Hạo, ngươi hãy nghe cho kỹ!
Người thủ lăng lên tiếng, lời của hắn nói mang theo lực lượng kỳ dị trực tiếp xuyên thấu hồn thể Bạch Hạo, dường như tiến sâu vào trong hồn phách của Bạch Hạo, hồn phác Bạch Hạo chấn động vài lần, kế tiếp tất cả suy nghĩ của Bạch Hạo, thậm chí cũng có thể phân biệt thật giả trong câu trả lời của hắn.
- Bạch Tiểu Thuần bây giờ là sư phụ ngươi, về sau cũng là sư phụ ngươi!
Làm xong những việc này người thủ lăng lên tiếng, uy áp của hắn bao phủ cả đại điện.
- Mặc dù bổn hoàng cải biến vận mệnh của ngươi, cũng làm ngươi xuất hiện bên cạnh hắn, có được hắn thu làm đệ tử hay không lại không phải bổn hoàng có thể an bài, đây là vận mệnh của các ngươi như thế.
- Sở dĩ ngươi có thể được chọn làm người kế thừa cũng không phải lão phu tán thành, mà là... Sư phụ Bạch Tiểu Thuần của ngươi tán thành.
- Ngươi nhớ kỹ, sứ mạng của ngươi không phải trấn thủ Minh Hà, không phải trấn thủ luân hồi, mà là... Giúp sư tôn của ngươi chăm sóc Minh Hà, đi thủ hộ sư tôn của ngươi, cả đời không được phản bội, nếu không Minh Hà cắn trả, hình thần câu diệt!
Người thủ lăng nói như sấm sét, lời nói càng lúc càng lớn, đến cuối cùng trực tiếp nổ vang rung chuyển thiên địa, dường như Minh Hà sắp sụp đổ, bên ngoài Minh Hoàng cung sinh ra sóng gió ngập trời.
Vô số hồn ảnh đang run rẩy, chúng cúng bái hướng về phía Minh Hoàng cung.
Bạch Hạo nghe xong lời này hồn thể chấn động, hắn không có chút do dự, càng không do dự lên tiếng:
- Cả đời Bạch Hạo vĩnh viễn không có hai chữ phản bội!
Hắn nói trịnh trọng, càng là lời chân thành của hắn, trong thế giới của hắn, Bạch Tiểu Thuần chính là sư tôn ân trọng như núi, càng là thân nhân duy nhất của hắn.
Lời người thủ lăng nói với hắn, sâu trong lòng Bạch Hạo không có chút mâu thuẫn nào, hoàn toàn phù hợp với suy nghĩ của hắn, hiện tại hắn trả lời cũng không có giả dối đường đường chính chính, bằng phẳng thản nhiên!
Trong mắt người thủ lăng vô cùng thưởng thức, đây là lần khảo nghêệm cuối cùng của hắn với Bạch Hạo, bởi vì kế nhiệm Minh Hoàng quá trọng yếu, hắn nhất định phải bảo đảm không có chút sơ hở nào, hồn thể Bạch Hạo chấn động rất bình thường, cũng giúp hắn hiểu ra Bạch Tiểu Thuần chọn đúng!
- Một tháng sau ngươi là... Minh Hoàng!
Người thủ lăng lên tiếng, hắn nâng tay phải lên điểm vào người Bạch Hạo một chỉ, thân thể hắn chấn động, hắn bắt đầu truyền thừa tất cả thần thông cho Bạch Hạo!
Vào lúc này bên ngoài Minh Hoàng cung có vô số phù văn xuất hiện, những phù văn cấp này xoay tròn tạo thành vòng xoáy giống như phong bạo, trong lúc vòng xoáy chuyển động, Minh Hà quay cuồng rất mạnh, truyền thừa... Bắt đầu!
Vào lúc Minh Hoàng truyền thừa, trong Man Hoang, tại Minh Hà cấm địa có một động phủ, Bạch Tiểu Thuần bắt đầu hấp thu sợi tóc của Thiên Tôn.
← Ch. 0843 | Ch. 0845 → |