← Ch.418 | Ch.420 → |
Lần trước thi triển ảo cảnh, Hoắc Nguyên Chân đã thử dung nhập nguyên tố ảo cảnh trung cấp Âm Dương giới vào Đại Lôi Âm, hiệu quả không tệ, đáng tiếc nội lực không đủ.
Nghiên cứu sáu ảo cảnh này một chút, Hoắc Nguyên Chân tương đối vừa ý Chương Trung Phật Quốc, hoặc là lục đạo luân hồi Tu La Đạo cũng rất tốt.
Nhưng trước khi quyết định, Hoắc Nguyên Chân còn phải cẩn thận xem hạng mục võ công một chút.
Sáu loại võ công, ba võ học sơ cấp, hai võ học trung cấp, một võ học cao cấp. Võ học sơ cấp bao gồm Túc Xạ Công, Đề Thiên Cân, Nhất Chỉ Thiền.
Võ học trung cấp bao gồm Cà Sa Phục Ma Công, Đạt Ma kiếm pháp.
Khi ánh mắt Hoắc Nguyên Chấn rơi xuống võ học cao cấp, không khỏi kích động một trận trong lòng.
Lại tới rồi, trải qua một lần thất bại, môn võ học này xuất hiện lần nữa!
Cửu Dương chân kinh quyển thứ ba!
Cửu Dương chân kinh tổng cộng chia làm bốn quyền, Hoắc Nguyên Chân lấy được quyền thứ nhất thứ hai, đạt tới cảnh giới Hậu Thiên viên mãn, chỉ cần học tập quyển thứ ba là có thể chính thức trở thành Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong.
Đây là một bước nhảy thật dài, chỉ cần quay trúng Cửu Dương chân kinh quyển thứ ba, Hoắc Nguyên Chân không dám nói khác, tổng số Tam Phân Chân Dương Khí trong cơ thể hắn ít nhất sẽ tăng gấp đôi.
Đó không phải là tăng lên cảnh giới bình thường, cũng không phải nhất cử tiến mà là trực tiếp đạt tới Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong, cường hãn hơn Đồng Tử Công trước mắt rất nhiều.
Tam Phân Chân Dương Khí mới là lá bài tẩy lớn nhất của Hoắc Nguyên Chân trước mắt, cũng là thủ đoạn hắn có thể sử dụng bên trong ảo cảnh, thậm chí là chỗ dựa tương lai hắn chinh chiến giang hồ, vô cùng quan trọng đối với hắn.
Về phần Cửu Dương chân kinh mang tới tác dụng phụ gia, tỷ như gia tăng khôi phục chân khí, tốc độ lực lượng cùng năng lực phòng ngự thân thể vân vân cũng được gia tăng không ít, so sánh cùng gia tăng nội lực cũng không đáng kể gì.
Đến khi đó, Hoắc Nguyên Chân cũng chân chính là bách độc bất xâm.
Có thể bách độc bất xâm là ước mơ của rất nhiều người giang hồ, không cần lo lắng ám toán, vô cùng quan trọng đối với hành tẩu giang hồ.
Sau khi thấy Cửu Dương chân kinh, tâm trạng Hoắc Nguyên Chấn lập tức trở nên kích động, đây mới là mấu chốt giúp cho thực lực mình bay vọt, cũng có thể không cần thứ gì, nhưng nhất định phải lấy được Cửu Dương chân kinh này.
Cuối cùng, ánh mắt Hoắc Nguyên Chân dừng lại ở hạng mục phần thưởng.
Bởi vì hai lần trước quay thưởng vào dịp lễ, Phật quang, Pháp Tướng cùng Phạm âm trong hạng mục phần thưởng đã hóa thành đại lễ bao, hai lần trước Hoắc Nguyên Chân sơ ý không biết, lần này phải xem cho rõ ràng mới được.
Trải qua cẩn thận phân biệt, Hoắc Nguyên Chân xác định những phần thưởng này không phải là đại lễ bao, bởi vì không phải là dịp lễ.
Nếu đã không có đại lễ bao dịp lễ, Hoắc Nguyên Chân liền xác định mục tiêu của lần này, nhất định phải quay trúng Cửu Dương chân kinh.
Thậm chí những thứ Thưởng Lớn, Song Thiểm Tưởng, đại lễ bao, Hoắc Nguyên Chân đều không tính toán nhắm vào, bởi vì dù quay trúng những thứ này cũng chưa chắc có thể có được Cửu Dương chân kinh.
Quyết định xong, Hoắc Nguyên Chân cẩn thận tính toán khoảng cách.
Nhiều lần tính toán thất bại cũng không làm cho Hoắc Nguyên Chân từ bỏ thói quen này, bởi vì mặc dù mỗi lần quay trúng cũng không dễ dàng, nhưng luôn luôn xê xích không nhiều, vẫn phải có hy vọng.
Sau khi nghiên cứu xong khoảng cách, Hoắc Nguyên Chân chuẩn bị bắt đầu ở quay thưởng.
Vừa lúc đó, bên ngoài có mấy người áo đen vọt vào.
Dương Lập Sơn cũng không hàm hồ, bảo vệ sự phụ không chút do dự, giơ tay chém xuống, đạo khí tung hoành liên tục, chém cho mấy người vừa tiến vào thi nhau ngã lăn ra đất.
- Sư phụ, người cứ việc yên tâm, có đệ tử ở đây, tuyệt đối không ai có thể tới quấy rầy người!
Y cũng nhìn ra sự phụ đang làm chuyện quan trọng gì đó, bèn giơ ngang song đao ngăn chặn vững vàng trước mặt Hoắc Nguyên Chân, không cho bất luận kẻ nào đến gần.
Hoắc Nguyên Chấn an ủi trong lòng, nghĩ thầm chỉ cần mình quay thưởng hoàn thành sẽ chính thức thu Dương Lập Sơn làm đệ tử, pháp danh cũng đã nghĩ xong, gọi là Tuệ Đạo, Khẩn Na La Tuệ Đạo.
Rốt cục bắt đầu quay thưởng, tính toán xong lực đạo, ấn nút Start, điểm sáng xông ra ngoài.
Sau khi quay quanh luận bàn Hệ Thống một vòng, điểm sáng dần dần đến gần vị trí Cửu Dương chân kinh.
Tính toán thử bằng vào cảm giác, Hoắc Nguyên Chân nhất thời mừng rỡ trong lòng, dường như lần này không sai được.
Lần này cảm giác tốt vô cùng, Hoắc Nguyên Chân cảm thấy nhất định có thể quay trúng Cửu Dương chân kinh, nhưng trước kia mình tính toán sai lầm cũng không ít, vẫn không thể quá mức khinh thường.
Hai tay nắm thành quyền, Hoắc Nguyên Chân nhìn chằm chằm điểm sáng Hệ Thống, nhìn nó từng bước một đến gần Cửu Dương chân kinh.
Vào thời khắc mấu chốt này, đột nhiên bên ngoài có một bóng người bay vọt vào, nhảy vào trong căn phòng, chính là lão hòa thượng giao chiến cùng Tuệ Nguyên.
Lúc này, Tuệ Nguyên đã bị mấy tên thích khách khác liên thủ quấn lấy, trong lúc nhất thời vô lực ngăn cản lão hòa thượng Tịnh Niệm Thiền Tông này, mặc cho lão xông vào phòng.
Dương Lập Sơn cũng biết hòa thượng này lợi hại, nếu là mấy ngày trước, Dương Lập Sơn tuyệt đối sẽ trốn xa chừng nào tốt chừng đó, nhưng bây giờ lại khác.
Hiện tại y cũng đã là cao thủ Tiên Thiên hậu kỳ, hơn nữa còn đang bảo vệ sư phụ, dĩ nhiên sẽ không sợ lão hòa thượng kia, giơ tay lên chém ra một đạo đao khí.
Lão hòa thượng cũng không hàm hồ, chiến đấu lâu như vậy cũng không thấy mỏi mệt, giơ tay lên đánh ra hai chiêu phách không chưởng, đổi công cùng Dương Lập Sơn.
Hai người giao thủ với nhau nhanh như điện chớp, đánh tới lui mấy hiệp bất phân thắng phụ.
Lão hòa thượng cảm thấy trong thời gian ngắn không hạ được Dương Lập Sơn, bèn nhìn ra bên ngoài hét lớn:
- Người đâu mau tới đây, giữ chân tên tiểu tử này cho bần tăng.
Lão vừa cất tiếng gọi, đám thích khách còn lại bên ngoài rối rít tụ tập lại với nhau, cùng nhau xông tới gian phòng này. Người bên ngoài ngăn trở người của Khuê Vương phủ, người ở bên trong là đi vào tiếp viện lão hòa thượng.
Dương Lập Sơn lập tức lọt vào khốn cảnh, y không thể để cho lão hòa thượng đến gần sư phụ, còn phải ngăn trở những người khác, nhất thời có vẻ luống cuống tay chân.
Mà lúc này Hoắc Nguyên Chân quay thưởng đã đến thời khắc cuối cùng.
Điểm sáng Hệ Thống di chuyển từng bước một, rốt cục không phụ kỳ vọng của hắn, dừng lại ở Cửu Dương chân kinh quyển thứ ba.
Chỉ bất quá Hoắc Nguyên Chân còn không có thời gian tu luyện, cần xuất thủ đánh lui địch nhân xâm phạm trước mới được.
Hắn lo lắng chờ đợi Hệ Thống kết thúc quay thưởng.
Nhưng đúng vào lúc này, thanh âm nhắc nhở Hệ Thống vang lên lần nữa:
- Quay trúng Cửu Dương chân kinh quyển thứ ba, có sử dụng đánh bạc chức năng hay không?
Hoắc Nguyên Chân đang muốn nói không đánh bạc, đột nhiên thấy lão hòa thượng kia đã theo bên cạnh vòng tới, công kích vào bên sườn mình.
Dương Lập Sơn còn chưa chú ý thấy, Hoắc Nguyên Chân nhất thời kinh hãi, vội vàng hét lớn một tiếng nhắc nhở Dương Lập Sơn:
- Đổ (ngăn chặn).... !
← Ch. 418 | Ch. 420 → |