← Ch.3011 | Ch.3013 → |
Sau khi đáp pháp ấn nghiệm chứng bản thân, sau khi lưu lại lễ vật, có người mời hắn vào cửa, trên đường đi không có ai chỉ dẫn gì thêm chỉ cần đi thẳng theo con đường treo đầy cờ trắng sẽ đi đến chính điện, nơi dặt linh cữu của Hạ Hầu Thác.
Vừa đi đến bậc thang đại điện, đã có người cất cao giọng hô:
- Đô Thống U Minh Ngưu Hữu Đức đến!
Cấp bậc Đô Thống bình thường sẽ không có tư cách đến đây tế bái, Miêu Nghị chính là ngoại lệ trong đám người đó.
Trước cửa ra vào đã có người đưa nhan cho Miêu Nghị, hắn vừa đi vào đã thấy một đám người quỳ trước quan tài, sắc mặt thê lương buồn bã, hốc mắt sưng đỏ, nam nữ điều thế, tất cả mọi người điều khom lưng biểu đạt lòng biết ơn với Miêu Nghị.
Miêu Nghị tiền lên dâng hương trước ngọn nến sáng bừng, sau khi bái lạy cung kính rồi cắm hang vào lư hương, sau đó chuyển hướng đi đến đám người Hạ Hầu Lệnh ở một bên, thấp giọng an ủi:
- Xin bớt đau buồn!
Đám người Hạ Hầu Lệnh chắp tay cảm ơn, đồng thời nhìn chằm chằm đánh giá Miêu Nghị, những người quỳ trên mặt đất lại cảm tạ lần nữa.
Vừa đi ra đến bật thang đại điện, Nga Mi đã đợi sẵn ở đại điện, vươn tay ý bảo Miêu Nghị đi cùng nàng.
Có Nga Mi dẫn đường, hành trình vô cùng thuận lợi, tiến vào bên trong một vườn của căn viện trong Thiên Ông Phủ, trước cửa ra vào điều có Thiên Binh Thiên Tướng trấn thủ, có không ít Đại Tướng giáp đỏ, phần lớn người ở đây Miêu Nghị điều nhạn ra, dù sao điều là người của Cận Vệ Quân, hắn đã từng uống rượu cùng bọn họ rồi.
Sau khi cùng bọn họ chào hỏi nhau một chút, vẫn phải tiến hành quy củ kiểm tra xác nhận thân phận của Miêu Nghị rồi mới cho đi.
Đến lúc đi vào sảnh chính, hắn đã thấy Hạ Hầu Thừa Vũ ngồi ngay ngắn tại chỗ. Lúc này hai mắt của Thiên Hậu nương nương đã sưng đỏ, cả người điều mặt đồ trắng, trang sức trên đầu điều tháo ra, chỉ búi tóc cực kỳ đơn giản, mang theo vài phần trong sáng hơn nhiều so với trước kia.
Trong lòng Miêu Nghị thầm nhủ, cảm thấy nếu bình thường Hạ Hầu Thừa Vũ không ăn mặt trang điểm quá lỗng lẫy, cũng sẽ vô cùng dễ nhìn. Đương nhiên, có đánh chết hắn thì hắn cũng sẽ không nói ra những lời thế này trước mặt nàng, Miêu Nghị tiến lên hành lễ nói:
- Ty chức Ngưu Hữu Đức tham kiến nương nương, kính xin nương nương nén bi thương!
- Ngươi đến rồi sao, không cần đa lễ.
Hạ Hầu Thừa Vũ gật đầu thật nhẹ, cuối cùng cũng có một người khiến nàng an tâm hơn một chút, nhưng nàng không thể biểu lộ nụ cười ngay lúc này, vì thế chỉ quay đầu nói với người bên cạnh:
- Tôn nhi, các ngươi chưa từng gặp mặt nhau, đây chính là thuộc hạ lệ thuộc trực tiếp của mẫu thân, Đô Thống U Minh Ngưu Hữu Đức, chính là người đáng giá để mẫu thân tín nhiệm.
Lúc này lực chú ý của Miêu Nghị mới dừng lại trên người nam nhan cao ngất đang đứng bên cạnh, mặc trường bào màu xanh, có lẽ bởi vì nguyên nhân Hạ Hầu Thác qua đời, nên mặc một kiện áo lót ngắn màu trắng, mặc dù không quá dễ nhìn, nhưng thần thái cùng khí chát điều vô cùng ung dung, lộ ra vẻ cao quý trời sinh, hai mắt có thần, hàng lông mày có vài phần tương tự Thanh Chủ.
Đã nói đến mấy chữ "Tôn nhi", "mẫu thân" mà không đoán được đây là Thiên Tử con trai Thanh Chủ thì Miêu Nghị đúng là một kẻ ngu ngốc quá mức rồi, vì thế hắn vội vàng chắp tay nói:
- Ty chức tham kiến điện hạ!
Đáy mắt Thanh NguyênTôn hiện lên một chút vui vẻ, khẽ gật đầu nói:
- Bổn cung nghe danh Ngưu Đô Thống đã ngưỡng mộ từ lâu, hôm nay vừa nhìn thấy, đúng là khí nộ bất phàm.
Thanh Nguyên Tôn quan xác Miêu Nghị thật kỹ, lộ ra thần sắc tò mò, dù sao thì hắn cũng không phản cảm gì với Miêu Nghị cả, bởi vì hắn ta là tâm phúc dưới tay mẫu thân hắn.
- Ta cũng nhìn ra, hai người các ngươi có duyên với nhau, có cơ hội thì gặp nhau nhiều một chút.
Hạ Hầu Thừa Vũ thốt ra một câu cưỡng ép gán gép quan hệ hai người.
- Vâng!
Thanh Nguyên Tôn và Miêu Nghị vội vàng chắp tay đáp lời.
- Ngươi đang ở đâu, khi nào thì trở về?
Miêu Nghị cung kính trả lời:
- Đợi đến khi chắm dứt tang cho Thiên Ông sẽ trở về vài ngày, hiện tại đang ở tạm trong khách đếm bên ngoài.
Có bọn người Nga Mi ở đây, Hạ Hầu Thừa Vũ cũng không nói thêm được điều gì, sau khi nói vài ba câu khách sao, nàng buông tiếng thở dài:
- Bản cũng có chút mệt mỏi rồi, những người trẻ tuổi như các ngươi đi dạo đi.
Nàng nhìn Thanh Nguyên Tôn đứng một bên phất tay.
- Vâng!
Hai người chắp tay lần nữa nhận lệnh.
Đưa mắt nhìn hai người một trước một sau ra khỏi cửa, đáy mắt Hạ Hầu Thừa Vũ có chút vui mừng, thầm gật đầu.
Vừa đi ra ngoài, hai người họ dạo quanh khu vườn, ai cũng không mở miệng nói trước, Miêu Nghị đang cân nhắc tính cách cảu vị Thiên Tử này, suy nghĩ xem nêm ở chung thế nào, đồng thời trong lòng cũng âm thầm xúc động, năm đó vị này còn nằm trong bụng Hạ Hầu Thừa Vũ, trong chớp mắt đã lớn như vậy rồi, làm hắn có cảm giác thân mình cũng đã lớn tuổi rồi.
Nhưng mà khi nghĩ lại, dù sao đây cũng là việc của một vạn năm trước rồi, người rốt cuộc cũng phải trưởng thành.
Đi vào vườn hoa, bước chân Thanh Nguyên Tôn đột nhiên ngừng lại, sắc mặt lạnh lẽo quay đầu lại nói:
- Các ngươi đi theo bản cung làm gì?
Miêu Nghị xoay người nhìn lại phát hiện hai cung nữ đi theo đang sợ hãi trả lời:
- Bên người điện hạ không thể nào không có ai hầu hạ! Nô tỳ...
- Cút!
Thanh Nguyên Tôn không them khách sáo quát to.
Hai cũng nữ bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, lập tức cuối người lui xuống, lúc này Thanh Nguyên Tôn mới quay đầu nhìn Miêu Nghị cười:
- Ngưu huynh không cần để bụng việc này, Hạ Hầu gia theo dõi, cực kỳ phiền phức, ảnh hưởng đến hứng thú của chúng ta.
Miêu Nghị mĩm cười gật đầu đồng ý với cách nói này, hắn hoàn toàn không cảm thấy bất ngờ, xung quanh Hạ Hầu Thừa Vũ điều có tay mắt của Hạ Hầu gia, tất nhiên Thanh Chủ cũng không thích, phụ mẫu điều căm ghét việc này, làm nhi tử của họ làm sao có thể lại thích được.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chỉ có Thanh Nguyên Tôn mới dám bài sắc mặt của mình ra đối với người khác, ngay cả Hạ Hầu Thừa Vũ cũng không dám làm thế, thân phận của Thanh Chủ cũng cần đắng đo trước sau. Miêu Nghị từng nghe Vân Tri Thu nói, rất nhiều cung nữ bên người Hạ Hầu Thừa Vũ điều bị vị Thiên Tử này chất vấn rồi đánh chết, ngay cả Nga Mi cũng đã từng bị hắn hành hạ qua, nhưng những kẻ hắn đánh chết điều là người của Hạ Hầu gia cài vào, Hạ Hầu Thừa Vũ không thể không thu hồi.
← Ch. 3011 | Ch. 3013 → |