Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sát Vương - Chương 311

Sát Vương
Trọn bộ 593 chương
Chương 311: Lễ bộ thượng thư
0.00
(0 votes)


Chương (1-593)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tây Điều Anh Cát cùng với Đông Nguyên Thành Tư phái ra thủ hạ, mời một số thảo dân tới quán rượu trò chuyện sau nửa ngày bọn họ đã biết không ít tin tức.

Tây Điều Anh Cát cùng với Đông Nguyên Thành Tư mới biết hóa ra bọn họ lúc trước gặp Đường Tiêu và Từ Tiều hai người ở lục bộ chỉ là ngoại lệ, đa số võ sĩ ở Áo Bỉ Đảo còn thấp hơn ở Đông Doanh quốc một cấp.

Không chỉ có thế, Tây Điều Anh Cát cùng với Đông Nguyên Thành Tư còn biết được súng pháo đạn dược của triều Minh đa phần được chế tạo từ mấy trăm năm trước, thậm chí bởi vì sợ dân chúng tạo phản cho nên triều đình rất úy kỵ súng đạn và pháp khí, không cho dân chúng phát triển cho nên chiến lực của bọn họ lui bớt không ít.

- Vi thần cho rằng người Mãn cùng với người Minh đều không có nghĩ tới gian nguy giống như được chim quên ná được cá quên nơm vậy căn bản không giống như chúng ta lúc nào cũng toàn lực giương oai vũ lực, thần minh pháo kia nguyên thủy lạc hậu chưa nói ở trận chiến với hải tộc đã hòn toàn thất bại, một trận chiến này quân Đông Doanh có thể chiến thắng trong sớm tiố.

Đông Nguyên Thành Tư tổng kết lại tất cả sau đó hướng về phía Tây Điều Anh Cát mà hồi báo.

- Trời trợ giúp ta, mai cô gặp hoàng đế người Minh kia đi cầu thân nếu như lão hoàng đế đó không chịu thì cô phái mười chiếc chiến thuyền đến tấn công cự long mang Áo Bỉ Đảo vạn tên võ sĩ tấn công thẳng vào Thai kinh thành.

Tây Điều Anh Cát phát hiện ra lực lượng quân sự ở Áo Bỉ Đảo vô cùng yếu kém xong thì tự tin liền tăng gấp đôi.

Đã như vậy thái tử không cần phải cầu thân để thần đi được rồi thái tử cần lập tức trở về hạm đội chuẩn bị chuyện lên bờ.

- Được rồi tuy nhiên ái khanh cần phải nhớ rõ, vị Huyền nhi công chúa kia nhất định phải là của cô, nói với hoàng đế nếu như không đáp ứng điều kiện này thì hãy chờ xung đột với ba vạn võ sĩ Đông Doanh.

- Điện hạ yên tâm lão thần sẽ sắp xếp thỏa đáng.

- Ha ha ha ha.

Tây Điều Anh Cát bắt đầu tưởng tượng mình đang ngồi trên ghế rồng ở tử cấm thành ôm Dực Thai công chúa mà thân mật.

.......

Vài ngày sau.

Thánh thượng những ngày hôm nay đều không ở trong cung, về chuyện quý bang hiệp trợ Đại Minh chống Mãn thánh thượng vẫn chưa minh xác hạ chỉ lão phu cũng không dám tự ý.

Lễ bộ thượng thư Khương Dực hướng về phía Đông Nguyên Thành Tư lắc đầu mà nói.

- Các ngươi đám người Đại Minh này thật là phiền toái, đồng ý hay không đồng ý thì nói rõ ra là được rồi.

Đông Nguyên Thành Tư cuối cùng cũng không kiên nhãn được mà lớn tiếng nói.

- Ha ha.

Khương Dực cười cười:

- Lần trước sau khi ông đề nghị chuyện này lão phu cũng đã nói qua với thánh thượng, thánh thượng nói rằng công chúa đã gả cho con trai của Trấn Quốc hầu Đường Tiêu cho nên thánh thượng bảo rằng nếu như Đông Doanh thái tử muốn kết thân thì công chúa của thánh thượng có rất nhiều có thể tùy ý chọn một trong số bọn họ.

- Chuyện này không thể được thái tử chúng ta đã nhìn trúng vị Huyền Nhi công chúa kia, những người khác làm sao có thể xứng với thái tử. Theo như tin tức chúng ta biết thì Huyền nhi công chúa hiện tại mới chỉ đính hôn với Đường công tử mà thôi, tùy thời có thể hủy hôn, chẳng lẽ trên đảo này còn có người có thể sánh với Đông Doanh thái tử chúng ta sao?

Đông Nguyên Thành Tư đã đáp ứng Tây Điều Anh Cát chuyện của Dực Thai công chúa cho nên cần phải làm cho tốt.

- Thánh thượng cùng Trấn Quốc hầu kết thân lời ngọc miệng vàng làm sao có thể hủy được, các ngươi ở Thai kinh thành lâu như vậy thánh thượng sau khi hồi cung ta sẽ đem chuyện này truyền đạt lên.

Khương Dực lộ vẻ tươi cười mà nói với Đông Nguyên Thành Tư.

- Tại sao các ngươi cứ làm khó như vậy?

Đông Nguyên Thành Tư trầm mặt xuống rồi nói;

- Ta cho các ngươi mười ngày trong vòng mười ngày phải quyết định xong chuyện này nếu như không đem Huyền Nhi công chúa mang tới doanh trại thì đừng trách chúng ta khách khí.

- Việc này còn phải tiếp tục nghị...

Khương Dục lộ ra vẻ khó xử.

- Không cần nghị đàm nữa mười ngày sau chúng ta chờ các ngươi nếu không.. hừ.

Đông Nguyên Thành Tư vứt bỏ chén trà phẩy tay mà bỏ đi.

- Khương đại nhân, người Đông Doanh này thật là hung ác hắn không phải chỉ có mười chiếc chiến thuyền thôi sao, dám dương oai với Đại Minh vương triều.

Ở bên cạnh Khương dục một tên lễ bộ thị lang tên là Trương Triệu nhịn không được mà nói.

- Chiến thuyền của người Đông Doanh không giống như chiến thuyền của người Mãn, huống chi hiện tại chiến sự đang căng thẳng, thánh thượng bí mật xuất cung kỳ thật là đến Hoa Liên thành đốc chiến trước khi rời khỏi đã nói chúng ta không được chọc tức người Đông Doanh.

Khương Dục thở dài rồi nói.

- Vậy chúng ta nên làm sao bây giờ?

Trương Triệu buồn bực mà hỏi Khương Dục một câu.

Khương Dục trầm tư một lát rồi nói;

- Mang tin này cấp báo cho hoàng thượng biết hoàng thượng sẽ có quyết đoán, nếu như có thể đưa Dực Thai công chúa sang mà có thể tạm thời khiến cho người Đông Doanh ổn định thì ta tin thánh thượng cũng đáp ứng.

- Đại nhân tuy ta bình thường nhìn Đường gia cũng không hợp mắt nhưng mà người Đông Doanh cường ngạnh đi cầu thân như vậy chẳng phải là khinh người quá đáng hay sao?

Trương Triệu trong lòng vẫn còn khó chịu mà nói.

- Dực Thai công chúa kia chính là do Đường gia cướp đoạt từ trong tay của Từ gia hiện tại bị người mạnh hơn tranh đoạt đó là thiên ý không thể trách người khác.

Khương Dực lắc đầu nói:

- Không nói nữa ngươi mau viết cho ta một lá thứ, lễ bộ chúng ta đề nghị sau đó thúc ngựa mang tới cho hoàng thượng quyết định.

- Lễ bộ chúng ta đề nghị?

Trương Triệu lúc viết thư lại hỏi Khương Dực một phen nữa.

- Vì đại cục cân nhắc nếu như hi sinh một mình Dực Thai công chúa mà có thể khiến cho Thai kinh thành yên ổn thì tất cả vẫn đáng giá, nếu như Trấn Quốc hầu Đường gia có dị nghị thì cứ nói với bọn họ là lấy quốc gia làm trọng.

Khương Dực đem lời của hắn nói với Trương Triệu.

Ngọc Sơn đỉnh.

Lúc này một thiếu nữ mặc áo màu lục đang sảy ngủ ở trên không trung hai mắt của nàng nhắm nghiền lại.

- Cùng lúc đó sáu phiến lá bạc hà màu lục xuất hiện quanh nàng, trong đó ẩn chứa năng lượng rất lớn, mỗi một phiến đều mang sức mạnh hủy diệt cả một tòa núi.

- Tiểu Thảo, ngươi rõ ràng đã tiến tới Thiên Nguyên cấp rồi.

Thạch Miêu vương nhảy lên thần sắc vô cùng kinh hãi nhìn thiếu nữ áo lục.

- Ta cũng không biết nhưng ta rõ ràng có thể ngưng tụ ý niệm được rồi.

Thiếu nữ áo lục cũng kinh nghi bất định nhìn phiến lá ở bên cạnh.

Ý niệm chính là do Bách Thảo vương dùng linh phù của mình ngưng tụ mà thành.

Sau khi ngưng tụ được Bách Thảo vương từ nay không còn được gọi là Bách Thảo vương nữa mà nên gọi nàng là Bách Thảo ma, tiến lên một bậc cường đại ngang với Áo Bỉ lão ma.

Crypto.com Exchange

Chương (1-593)