Vay nóng Homecredit

Truyện:Sư Sĩ Truyền Thuyết - Chương 070

Sư Sĩ Truyền Thuyết
Trọn bộ 485 chương
Chương 070: Trốn khỏi hành tinh Lam Hải
0.00
(0 votes)


Chương (1-485)

Siêu sale Lazada


Diệp Trùng nhìn số lượng cảnh sát tăng đột biến trong khu thông hành tàu vũ trụ, không khỏi khe khẽ nhíu mày, chẳng lẽ Hắc giác và cảnh sát cũng mặc chung quần sao? Xem ra Hắc giác lần này thật sự muốn phải có được mình rồi, vì để phòng ngừa mình bỏ chạy, trước tiên lại phái người giữ ở chỗ này. Không có tàu vũ trụ thì không cách nào thực hiện bước nhảy không gian, ngay cả Mục, nếu như không thể thực hiện bước nhảy không gian, chỉ bay thôi, cũng bay không được bao xa, trong vũ trụ, mấy triệu, mấy chục triệu km thật sự là nhỏ bé đến đáng thương.

Nhưng, dù đông người, nhưng Diệp Trùng tin rằng với thực lực của mình, muốn lén vào trong thì chắc vấn đề cũng không lớn. Vừa nảy sinh ra ý nghĩ này, dư quang của 2 mắt Diệp Trùng bỗng nhìn thấy mấy cái quang giáp của Hắc giác đang đứng trong một góc không thu hút ánh mắt, nhìn chằm chằm như hổ rình mồi.

Diệp Trùng lập tức gạt bỏ cái ý nghĩ này.

Thật là một vấn đề làm người ta đau đầu đây! Coi như mình lẻn vào đi, nếu như không thể thuận lợi cất cánh, vậy cũng vô ích. Thông thường, nếu như không thực hiện bước nhảy không gian, tốc độ bay của tàu vũ trụ thật ra thấp hơn quang giáp nhiều, liếc mấy cái quang giáp của Hắc giác đó, muốn thuận lợi cất cánh? Vậy nói thẳng ra là nằm mơ đi!

Diệp Trùng ở chỗ này quan sát cả nửa ngày, không hề thấy một tàu vũ trụ nào cất cánh!

Mục đột nhiên nói: "Diệp tử, chúng ta đi thôi, tàu vũ trụ ở chỗ này sẽ không cất cánh đâu!"

Diệp Trùng không khỏi ngạc nhiên: "Mục, bọn họ sẽ không neo giữ toàn bộ tàu vũ trụ ở chỗ này, không cho cất cánh chứ? Như vậy sẽ không xảy ra hỗn loạn sao?" Tuy rằng cuộc sống của Diệp Trùng không từng trải nhiều, nhưng kiến thức thông thường này cũng có biết!

Mục giải thích: "Ngươi xem cái này đi!"

Mục đọc: "Theo thông tin mới nhất đài chúng tôi nhận được, người phụ trách của chính phủ địa phương của hành tinh Lam Hải đã chứng thực hành tinh này có khả năng có virus Charles số 2. Theo 'Điều ước không phổ biến các loại vi sinh vật nguy hại đặc biệt của 5 thiên hà lớn', hành tinh Lam Hải bắt đầu từ hôm nay, nghiêm cấm bất cứ tàu vũ trụ nào rời bến. Vì sự an toàn của mình và người khác, mời mọi cư dân trong vòng 3 ngày tới bệnh viện địa phương và nơi kiểm tra tạm thời để kiểm tra! Theo như báo cáo, tới lúc đó sẽ có một lượng lớn cảnh sát sẽ tới để giữ gìn trật tự. Hơn nữa, hy vọng người dân khuyên nhủ người thân, bạn bè bên cạnh mình chưa kiểm tra sức khỏe, nếu như đối phương vẫn không tới kiểm tra, vì sự an toàn của bản thân và người ngà, xin liên hệ với cảnh sát..."

Trùng hợp vậy sao? Diệp Trùng không khỏi có chút buồn bực!

Thật là có chút quá trùng hợp rồi! Nếu như quả thật có virus Charles gì đó, vậy quang giáp của Hắc giác tại sao lại thủ ở chỗ đó? Chẳng lẽ... chẳng lẽ đây là vì bắt mình? Diệp Trùng dậy lên suy nghĩ không thể tin được này, nhưng càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng!

Diệp Trùng hỏi: "Mục. Ngươi nói đây có phải là vì đối phó chúng ta?"

Mục bình thường nói: "Theo số liệu cho biết, có xác suất từ 72 đến 76%!"

Diệp Trùng không khỏi đau đầu, nếu như không có tàu vũ trụ, phạm vi hoạt động của mình sẽ bị thu hẹp lại rất nhiều, cuối cùng cũng chỉ có một con đường bị vây kín! Hắc giác làm lớn chuyện như vậy, hiệp hội sư sĩ vậy mà không có chút động tĩnh gì, điều này làm Diệp Trùng cảm thấy có chút kỳ quái. Nhưng Diệp Trùng không hề đặt hy vọng trên người bọn chúng, ý nghĩ này chỉ là lóe lên trong đầu hắn, loáng cái đã không thấy đâu.

Làm sao mới có thể thoát khốn đây? Diệp Trùng khổ sở suy nghĩ!

Mục đột nhiên nói: "Diệp tử, đi tới phía bắc khu Kiệt Sa, nơi ngươi luyện tập khoảng thời gian ngắn trước đây! Trên đường cẩn thận, không được làm người khác chú ý!"

Diệp Trùng mừng rỡ, Mục nhất định là nghĩ ra được cách tốt nào đó. Biết rõ hiện này thời gian mới là quan trọng nhất, không dám lưỡng lự, khom lưng xuống, im hơi lặng tiếng đi về phía bắc. Sương chi Vịnh Thán Điệu đã sớm được Diệp Trùng thu vào không gian thứ nguyên, cái quang giáp bị hư hại nghiêm trọng như vậy hiện giờ tuyệt đối là làm người khác chú ý hơn bản thân Diệp Trùng nhiều!

Số lượng cảnh sát trên đường tăng mạnh, liên tục dò xét người qua đường. Sau vài lần, Diệp Trùng đối với loại trò chơi bỏ trốn trong thành phố này thực sự là quá mức quen thuộc. Thêm vào sự chỉ dẫn liên tục của Mục, dọc đường đi, Diệp Trùng lúc đi lúc dừng, không nguy không hiểm, chẳng bao lâu sau liền tới được khu vực cấm quang giáp bay vắng vẻ không một bóng người này.

Khu vực này vẫn chỉ có cát bay đá chạy, u ám tối tăm, tầm nhìn mơ hồ không rõ!

Diệp Trùng tò mò hỏi: "Mục, nơi này có tàu vũ trụ sao?"

- Không có!

- Vậy chúng ta tới nơi này làm gì? Diệp Trùng không hiểu hỏi.

Diệp Trùng gọi Sương chi Vịnh Thán Điệu ra, chui vào buồng lái. Sương chi Vịnh Thán Điệu xem ra tình hình vô cùng không ổn, một đấm đó của Huck đánh trúng Sương chi Vịnh Thán Điệu, gai nắm tay vô cùng nguy hiểm lướt sát qua buồng lái của Diệp Trùng. Nếu như không phải Huck không có ý lấy mạng Diệp Trùng, Diệp Trùng chỉ e đã sớm toi đời rồi. Nếu như không phải nắm đấm của quang giáp của Huck không hề quá lớn, cái quang giáp này cũng có 80, 90% bị vứt đi rồi!

Sương chi Vịnh Thán Điệu lại vẫn còn có thể hoạt động một cách kỳ tích, mạch quang bên trong không hề bị thương tổn quá nghiêm trọng, điều này làm Diệp Trùng phải cảm thán mình quả là may mắn! Nhưng, trải qua lần va chạm này, năng lượng dư thừa còn ít đến đáng thương, chỉ còn lại chưa tới một nửa.

Diệp Trùng cẩn thận nhìn một mẩu tin tức mà Mục đưa tới trên quang não.

- Theo hành trình đã định ban đầu, đại sư Fred đang thực hiện du lịch vòng quanh vũ trụ sẽ tới hành tinh Lam Hải 3 ngày sau. Theo như báo cáo, trong lần du lịch vòng quanh vũ trụ này đại sư Fred sẽ ở lại hành tinh Lam Hải khoảng một tuần, tới lúc đó, ông sẽ tham quan một vài phong cảnh nổi tiếng của hành tinh Lam Hải, mà trong ngày cuối cùng sẽ tới giảng tại học viện Lam Hải. Theo lời đại sư Fred, mục đích chủ yếu của lần đi này là tìm kiếm linh cảm...

Mục bình tĩnh nói: "Đây là tin tức của 2 ngày trước!"

Trước mắt Diệp Trùng sáng lên: "Vậy tức là nói, ông ta cách hành tinh Lam Hải chỉ có 1 ngày lộ trình?"

Không đợi Mục trả lời, Diệp Trùng liền tính toán: "Ừ, nếu như là một ngày, vậy cũng chính là cách nói không hề xa hành tinh Lam Hải. Chúng ta có thể điều khiển quang giáp rời khỏi hành tinh Lam Hải trước, giữa đường cướp tàu, sau đó chúng ta muốn đi đâu thì đi đó!"

Nhưng Diệp Trùng lập tức nhíu mày, khó khăn nói: "Người này xem ra hình như cũng không phải là người bình thường, ta với một cái quang giáp mà muốn cướp tàu, hình như có chút khó khăn! Hơn nữa tình hình của Sương chi Vịnh Thán Điệu hiện giờ hình như cũng không tốt lắm!"

Mục hỏi ngược lại: "Ngươi là một người ư?"

Diệp Trùng nghi hoặc nói: "Chẳng lẽ còn có người khác sao? A, Mục, chẳng lẽ ngươi muốn ra tay?" Diệp Trùng không thể tin tưởng hỏi. Sau khi rời khỏi hành tinh rác, Mục đã rất lâu không trực tiếp ra tay giúp mình rồi.

Mục lãnh đạm nói: "Theo số liệu đã có tính toán, với trạng thái của ngươi và Sương chi Vịnh Thán Điệu hiện nay, muốn đơn độc cướp thuyền, khả năng thua xa 15%. Hơn nữa, ngươi còn có căn bệnh lạ có thể phát ra bất cứ lúc nào. Từ các phương diện mà xét, lựa chọn này trong lúc này, không nghi ngờ gì là chính xác nhất."

- Cũng đúng! Đắn đo tình hình của mình lúc này, Diệp Trùng cũng giống như vậy, cho rằng đây không nghi ngờ gì, là một quyết định chính xác nhất, tâm trạng cũng lập tức buông lơi, có Mục ra tay, lòng tin trống rỗng lúc trước của Diệp Trùng bùng phát lên, trên đời này còn có việc làm khó được Mục sao?

Diệp Trùng nghe theo đề nghị của Diệp Trùng, không hề lập tức xuất phát, mà trước tiên kiểm tra quang giáp một chút, xác định không có vấn đề gì lớn, hơn nữa còn có khả năng ra tay nhất định, mới cùng Mục từ trong cát đá bay đầy trời mà bay lên không!

Đất cát bay đầy trời và không khí hỗn loạn tùy ý đâm ngang, xẻ dọc làm khu vực này vô cùng nguy hiểm, nhưng lại là sự che chắn tốt nhất cho Diệp Trùng và Mục!

Hệ thống chống quét truy tìm của Sương chi Vịnh Thán Điệu tuy rằng không biến thái như quang giáp từ Hắc giác có được, nhưng cũng vô cùng xuất sắc, quang giáp do nhà họ Cơ bí mật nghiên cứu chế tạo, so với hàng hóa trên thị trường, thật sự là tốt hơn rất nhiều!

Huck đau lòng nhìn mấy vết thương trên người Khải, tuy rằng không hề quá nghiêm trọng, nhưng với Huck mà nói, thật sự là làm người ta buồn bực. Ngoài ra, động cơ của Khải bị hư hại quá nghiêm trọng, loại động cơ đặc biệt của Hắc giác này, không trở về Hắc giác, thì không có cách nào sửa chữa! Huck chỉ có thể mở to mắt, không làm gì được!

Nhưng tên nhóc Số 58 này, cũng thật là một tên tàn nhẫn!

Lần này hắn mang theo 10 người từ Hắc giác, lại hao tổn hết 6 người, nhưng, đối với 6 người đó, hắc hắc, trong mắt Huck thoáng qua một tia u sầu, nhận được tin Johnson chết làm hắn đau lòng cả nửa ngày, đó chính là kẻ mạnh nhất của tổ F ngoài Số 58 ra, chỉ sợ rằng mấy tổ khác đều đang mừng thầm đó!

Sáu người này đều không phải là người của tổ F, Johnson vừa chết, tổ F liền không có cao thủ nào khác có thể ra tay, mấy người này đều là cấp trên điều lấy từ tổ khác. Vốn Huck vẫn muốn dùng cách nào đó, thần không hay, quỷ không biết ám toán mấy tên đó, làm yếu thực lực của tổ khác. Không ngờ tới tên nhóc Số 58 đó lại lợi hại như vậy, loáng cái xử đẹp 6 tên, nếu như hắn có thể trở về Hắc giác, vậy thực lực của tổ F... Vậy mình...

Tim Huck bỗng nhiên lửa mạnh bốc cao!

Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, cắt ngang suy nghĩ chủ quan của Huck. Huck hiện nay ở tại nhà họ Cơ! Hắn vốn chẳng có chút hứng thú nào với nhà họ Cơ, loại vệ tinh dựa vào Hắc giác này. Hai cái quang giáp này của nhà họ Cơ đã đạt tới mức độ tương đương với quang giáp chiến đấu tiêu chuẩn của Hắc giác, thậm chí có một số chỗ, ngay cả Hắc giác cũng không bằng, thí dụ cây trường thương kiểu cổ đó!

Với lại, chính là hoạt động trên các phương diện của nhà họ Cơ, không chỉ có thể mượn sức mạnh của chính phủ địa phương của hành tinh Lam Hải để hạn chế Số 58 bỏ chạy, hơn nữa còn có thể làm hiệp hội sư sĩ không thể dễ dàng hoạt động! Huck lập tức thu lại sự coi thường của mình!

Người bước vào là Cơ Thượng Nhan, đối với người thanh niên này, Huck vô cùng coi trọng! Không chỉ lắm trò quỷ, mà còn rất độc! Cách đưa ra tin tức virus này chính là hắn đưa ra, làm người ta không khỏi khen tuyệt!

Nhưng sắc mặt Cơ Thượng Nhan vô cùng khó coi. Ánh mắt tinh tường, Huck trầm giọng hỏi: "Thế nào rồi? Thượng Nhan!" Cơ Thượng Nhan vô cùng cung kính, như đối với người trên, làm Huck có ấn tượng vô cùng tốt.

Cơ Thượng Nhan giọng rin rít nói: "Chú Huck, chúng ta muốn từ thẻ thân phận của tên Diệp Trùng đó để lấy được chút tin tức có ích, nhưng kết quả lại làm chúng ta vô cùng kinh ngạc!"

Huck cảm thấy rất hứng thú: "Ủa, thế nào?"

- Tất cả tin tức có liên quan đến hắn trên mạng mô phỏng, toàn bộ đều biến mất tăm! Ngay cả tất cả ghi chép của hắn ở học viện Lam Hải cũng bị người ta dọn sạch rồi! Chúng ta bây giờ thậm chí ngay có hình của hắn cũng tìm không thấy! Tất cả dấu vết của hắn đều bị người ta xóa sạch rồi!" Cơ Thượng Nhan cười khổ nói.

- Hả! Huck thật thanh la lên!

Cẩn thận né tránh quang giáp đang đi tuần trên không hành tinh Lam Hải. Trong phạm vi nhỏ, quang giáp càng linh hoạt hơn, tốc độ càng nhanh hơn. Công năng của máy do thám chim ruồi làm cho Diệp Trùng mừng lớn một phen, 5 cái máy do thám chim ruồi có thể mở rộng cực lớn phạm vị do thám và độ chính xác do thám xung quanh Sương chi Vịnh Thán Điệu, hơn nữa cũng cực kỳ kín đáo. Theo Diệp Trùng, không cần bàn cãi, đây chính là thiết kế thành công nhất của cái quang giáp này, trừ Lam Sương ra!

Ngay khi Diệp Trùng đang nhìn hình ảnh do máy do thám chim ruồi truyền lại, không khỏi hít một hơi khí lạnh!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-485)