Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sư Sĩ Truyền Thuyết - Chương 159

Sư Sĩ Truyền Thuyết
Trọn bộ 485 chương
Chương 159: Hỗn loạn có xếp đặt
0.00
(0 votes)


Chương (1-485)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Không giống kế hoạch phức tạp, chính xác của Mục, kế hoạch của Thương thường vô cùng đơn giản, nhưng những kế hoạch đơn giản như vậy lại thường làm Diệp Trùng không sao xem nhẹ được. Con đường Mục đi là đường đường chính chính, dùng sức để thắng, lấy lượng lớn tính toán chính xác làm hậu thuẫn. Còn Thương lại đột phá thường quy, không theo lẽ thường, nhưng tính hợp lý của nó cũng không cho phép hoài nghi, chỉ là nó xây dựng trên sự nghiên cứu thâm sâu đối với nhân tính.

Phần kế hoạch trước mắt Diệp Trùng này càng giống như thế. Nói thực, Diệp Trùng không hề có thành kiến với loại phong cách này của Thương, ngược lại còn vô cùng thích, gần như lần nào Diệp Trùng đều cảm thấy mình hiểu được rất nhiều thứ không hiểu. Không biết tại sao, loại phong cách này của Thương, Diệp Trùng không sao mô phỏng được, hiểu biết của hắn với sự đời, lãnh ngộ về nhân tính đạt tới mức độ không thể đạt tới.

Nhưng, hắn cũng có thứ Mục Thương không có, thí dụ bản năng chiến đấu, thí dụ năng lực học tập. Cho dù là ở hoàn cảnh tàn khốc như ở trên hành tinh rác, Diệp Trùng cũng có thể tự mình sinh tồn, chính là nhờ tác dụng của 2 loại năng lực này.

Năng lực học tập siêu mạnh của Diệp Trùng, cho dù là Mục Thương cũng có lúc nhịn không được mà khen ngợi, mỗi khi trải qua 1 lần chiến đấu, Diệp Trùng đều trở nên mạnh hơn, thành thục hơn. Càng lúc càng hiểu rõ thế giới này, cũng làm cho tâm trí của Diệp Trùng càng trở nên thành thục. Đương nhiên, đây chỉ là tương đối, dù sao đối với người bình thường, Diệp Trùng vẫn không đủ lắm.

Một người cách xa nơi đông đúc ồn ào, khi hắn vừa bước vào đời thường, thường coi thường quy tắc đời thường, điều này không hề có gì không được, bởi vì chỉ là không quen thuộc mà thôi. Một khi hắn từ từ dung nhập vào đời thường, thì sẽ dần dần bị 1 số thứ của đời thường trói buộc. Và lúc này, để có thể thoát khỏi quy tắc của đời thường, thứ cần đã không chỉ là dũng khí, mà còn cần trí tuệ.

Thương là 1 người hướng dẫn tuyệt vời của Diệp Trùng, vẫn luôn không thiếu loại trí tuệ tà ác này.

Cho nên sau khi Diệp Trùng nhìn thấy phần kế hoạch này, sau lưng mới phát lạnh.

Cả kế hoạch này vô cùng đơn giản. Chỉ là phân tích 1 chút tình trạng đan xen của 3 phe Hắc giác, Hiệp hội sư sĩ và Tông sở ở hành tinh Sí Phong. Mà chính loại trạng thái này lại cho Diệp Trùng cơ hội để lợi dụng, chỉ cần Diệp Trùng khuấy đục nước, 3 phe đại chiến, vậy áp lực bọn họ gây cho Diệp Trùng cũng sẽ giảm mạnh.

Dùng lời của Thương mà nói, muốn làm cho bọn họ không còn tinh lực chú ý tới ngươi, vậy phải tìm chút việc cho bọn họ làm.

Điểm này Diệp Trùng vô cùng tán đồng, loại tư thế chủ động tấn công này cũng chính là thứ Diệp Trùng thích nhất, nắm chắc vận mệnh trong tay mình, đây là dấu ấn khó phai được hắn khắc ghi vào trong xương cốt khi ở hành tinh rác.

Nhưng điểm quan trọng nhất trong cả kế hoạch chính là làm thế nào để tạo ra 1 cục diện hỗn loạn, mà đây cũng là chỗ Diệp Trùng thấy kinh hãi nhất.

Kế hoạch của Thương là, lợi dụng mạng mô phỏng. Lợi dụng mức độ này không hề là lợi dụng phạm vi nhỏ, mà là lợi dụng phạm vi khá lớn. Mạng mô phỏng của 23 hành tinh, bao hàm cả hành tinh Sí Phong trong đó, dưới sự tấn công của Thương, sẽ lầm vào 1 loại trạng thái hỗn loạn vô trật tự, cũng tương đương với hoàn toàn tê liệt. Và trong thời gian 5 ngày không cách nào hồi phục bình thường, mà 5 ngày sau, cũng chính là là ngày Vương Vi Hành trở về tổng hội y học.

Diệp Trùng bây giờ đã sớm không phải là thiếu niên không biết tí gì cuộc sống trên đời này như lúc trước. Từ lần Mục Thương tấn công La gia đó, Diệp Trùng bắt đầu hiểu vai trò của mạng mô phỏng trên thế giới này. Vô luận là ở thiên hà nào, mạng mô phỏng đã sớm thẩm thấu vào các ngành nghề, quan hệ với các phương diện như giao thông, thông tin, tài chính, vân vân. Mạng mô phỏng tê liệt cũng tức là có nghĩa cả thế giới đều loạn lên.

Đương nhiên, khống chế trạng thái này trong 23 hành tinh, 1 mặt có thể khống chế cục diện của mạng mô phỏng tốt hơn, mặt khác cũng có thể làm cho 3 phe không quá hoài nghi. Dù sao hành tinh Sí Phong là 1 hành tinh trong số đó.

Không thể không nói, 1 chiêu này của Thương cực kỳ độc ác.

Cuộc sống của 23 hành tinh trong 5 ngày bị đảo lộn toàn bộ là khái niệm gì, chỉ nghĩ thôi cũng làm người ta cảm thấy khủng bố. Chỉ sợ tới lúc đó muốn không hỗn loạn cũng không được, mà trong sự hỗn loạn này, thừa nước đục thả câu càng thích hợp hơn.

Cho dù là người lãnh khốc như Diệp Trùng, khi nhìn thấy kế hoạch này cũng không khỏi lạnh sống lưng. Hít sâu 1 hơi, Diệp Trùng lại không thể không sâu sắc khen ngợi kế hoạch này.

Lần đầu tiên chủ động công kích, đương nhiên phải hoành tráng tí rồi, Thương có vài phần hài hước, dí dỏm. Tâm trạng của Diệp Trùng cũng không khỏi bình hòa hơn, hắn vẫn chưa vĩ đại tới mức lo lắng cho sự sống chết của người khác, đây chỉ là 1 trận chiến!

Người thực thi cụ thể kế hoạch này là Diệp Trùng và Mục, tuy Thương cũng muốn tự mình đạo diễn, nhưng biết làm sao, năng lực tính toán của hắn đối phó loại tình cảnh này vẫn hơi yếu. Tới lúc đó rất có khả năng sẽ xảy ra va chạm với rất nhiều hôi vực lĩnh giả đỉnh cấp. Ngay cả Mục, cũng không dám nói nắm chắc 100%. Kế hoạch này thông qua đánh giá của Mục không cần phải bàn cãi, Mục rõ ràng cảm thấy vô cùng hứng thú với kế hoạch rất có tính khiêu chiến này, Diệp Trùng cũng có thể nghe ra được sự hưng phấn trong lời nói của 1 kẻ vẫn luôn không lộ cảm tình ra ngoài là Thương.

Ngược lại, Thương lại lui vào sau hậu trường.

Hơn nữa, Mục đồng thời còn có 1 nhiệm vụ, đó chính là nhân cơ hội lấy tất cả tư liệu liên quan tới cha của Diệp Trùng.

- Bắt đầu! Giọng nói vĩnh viễn lạnh lùng của Mục vang vọng trong tầng đỉnh của tòa nhà tổng hội y học.

Đúng 7 giờ tối 15 tháng 7, thời gian làm tất cả mọi người trên hành tinh Sí Phong đều ghi nhớ. Cũng chính trong ngày này, 1 loại virus mạng mô phỏng cực mạnh với tốc độ kinh người quét qua toàn mạng mô phỏng. Đây là 1 trận tai họa khổng lồ, 1 trận tai họa đột ngột. Mọi người đột nhiên phát hiện, mình dường như trở về xã hội nguyên thủy, thông tin, giao thông đã hoàn toàn hỗn loạn, ngay cả mua bán, người ta cũng không thể không tự mình chạy tới cửa tiệm để mua, chỉ là lúc này mọi người mới phát hiện, cửa tiệm mô phỏng quen thuộc ngày thường ở trong hiện thực lại không biết địa chỉ ở đâu.

Cả xã hội lâm vào hoảng loạn. Thông tin đứt đoạn, không chỉ làm chính phủ địa phương không cách nào đưa ra sáng kiến hữu hiệu, hơn nữa còn làm cho chính phủ các cấp của thiên hà khác muốn cứu viện cũng hữu tâm vô lực. Quá hỗn loạn rồi! Mọi người cảm giác như ngày tận thế đã tới, mọi thứ ngày thường nhìn bình thường lúc này mọi người mới biết quý. Trị an xã hội mau chóng tồi tệ, không có sự hỗ trợ của hệ thống giám thị thành thị, vài người của cục cảnh sát phải đối diện loại tình trạng trăm năm khó gặp 1 lần này, quả thật là lực bất tòng tâm.

Trong nháy mắt, thiên đường sa vào địa ngục!

Toàn bộ ánh mắt của cả thế giới đều tập trung vào khu vực này, gần như trong thoáng chốc, 23 hành tinh đã thất thủ. Nhưng con cự thú này giống như 1 hơi nuốt lấy 1 con mồi quá lớn, tốc độ lan tỏa lại đột nhiên xuất hiện sự tạm dừng mà đối với cư dân của các hành tinh khác mà nói là cực kỳ quá báu. Gần như tất cả các hành tinh có tiếp xúc với khu vực này đều lập tức cắt đứt mọi liên hệ với 23 hành tinh này, sợ mạng mô phỏng của địa phương cũng đối diện với cảnh ngộ thế này. Mà đồng thời, gần như ngay lập tức, các loại tổ chức cứu viện bắt đầu lên kế hoạch hành động giải cứu. Nhưng đây cũng là nước xa không cứu được lửa gần, du hành giữa các hành tinh, thức cần chính là thời gian.

Bảy giờ năm phút, Diệp Trùng mau chóng chui vào Hàm gia, bắt đầu hành động săn bắt của hắn.

Hắn bây giờ phải tìm được quang giáp lẻ tẻ hoặc nhóm nhỏ quang giáp của 1 trong 3 phe. Thông tin đã hoàn toàn bị tê liệt, trong tình trạng thế này, cho dù là Mục Thương, cũng không cách nào thực hiện truyền tín hiệu cự ly dài, tất cả trạm tín hiệu xung mạch của hành tinh Sí Phong đã hoàn toàn tê liệt. Mục đích chủ yếu nhất của việc này là để cho quang giáp của 3 thế lực lớn không thể nào liên lạc với nhau, điều này cũng làm cho ưu thế đoàn thể của đối phương giảm tới mức thấp nhất. Chỉ cần đừng gặp được đội ngũ lớn quang giáp, Diệp Trùng căn bản không cần lo sợ. Nhưng đồng thời, chỉ cần 1 khi ra tay, tuyệt không thể để lại nhân chứng sống, nếu không cũng tức là công sức lúc trước đổ sạch.

Bảy giờ năm phút, màn đêm đã che phủ toàn bộ khu Thiên Điểu. Công năng chống tìm kiếm xuất sắc của Hàm gia lúc này cũng làm nó thành 1 thích khách ẩn mình trong bóng đêm, cho kẻ địch 1 kích trí mạng bắt cứ lúc nào. Vô luận là Hàm gia hay Thủ hộ, lúc này đối với mấy quang giáp lẻ tẻ của địch đều là tồn tại khủng bố.

Mục lúc này vẫn phải ở cùng với Diệp Trùng, Diệp Trùng cần mượn hệ thống quét hình siêu cấp của Mục để tìm quang giáp lẻ tẻ của 3 thế lực. Cho nên thời gian của Diệp Trùng cũng không hề dư dả, không có Mục chủ trì, chỉ sợ loại virus đó rất mau sẽ bị mấy hôi vực lĩnh giả cao minh đó đánh bại. Virus không có Mục ở đằng sau khống chế, chẳng qua chỉ là sinh vật biến dị không có nanh vuốt.

Diệp Trùng chỉ có 1 tiếng, sau 1 tiếng, Mục phải trở về tòa nhà tổng hội y học, không chế cục thế trên mạng mô phỏng.

Trên không trung có vô số quang giáp đang bay tùm lum. Tình trạng giao thông hỗn loạn. Mọi người lập tức phát hiện mấy ngọn đèn bay bình thường xem ra vô cùng đáng yêu lúc này lại làm người ta cảm thấy căm ghét sâu sắc. Lúc này virus chỉ mới vừa phát tác, mạng mô phỏng cũng vừa mới lâm vào hỗn loạn, rất nhiều người căn bản không hiểu xảy ra việc gì, chỉ là tình trạng giao thông biến thành tệ hại, bạo động vẫn chưa xảy ra.

Vận may của Diệp Trùng không tồi, vừa bay ra khỏi tòa nhà tổng hội y học liền phát hiện 1 cái Tinh Diễm của Hắc giác. Rõ ràng thông tin đột nhiên bị cắt đứt cũng làm cho sư sĩ của Hắc giác này vô cùng bất ngờ, vẻ mặt hốt hoảng muốn trở về.

Khóe miệng của Diệp Trùng nổi lên 1 tia cười lạnh. Hắc giác vẫn luôn truy bắt hắn làm hắn cực kỳ không thoải mái, chỉ là biết rõ thực lực 2 bên chênh lệch quá lớn, Diệp Trùng mới lý trí lựa chọn phòng thủ. Nhưng tình huống giống thế này, nếu như mình còn không ra tay, vậy chính là kẻ ngốc không hơn không kém.

Luận thực lực, Diệp Trùng tin tưởng chỉ cần không gặp phải quái vật cấp bậc giáo quan, đối với sư sĩ Hắc giác bình thường, Diệp Trùng không ngại chút nào. Mà tính ẩn mình của Hàm gia và hệ thống quét hình siêu mạnh của Mục cũng làm hắn chiếm hết ưu thế trong trận chiến này.

Hàm gia giống như u linh di động lặng lẽ trong bóng tối.

Động cơ của Hàm gia là lấy xuống từ Ngư, là kiệt tác của chính tay đại sư Fred, tính năng xuất sắc, tuyệt đối là trình độ hạng nhất. Hơn nữa, phối hợp với linh kiện bằng xương siêu nhẹ toàn thân Hàm gia, tính năng động lực siêu mạnh thể hiện ra, cho dù là Diệp Trùng cũng cực kỳ yêu thích. Tốc độ 9 Hz, là 1 con số cực kỳ khủng bố không cần phải bàn cãi.

Diệp Trùng giống như lại trở về với tình cảnh săn bắt khi còn ở hành tinh rác, chỉ là hắn hiện giờ không phải điều khiển Ôn Ni (Winnie) già cỗi, mà là quang giáp toàn cốt gần như làm cho tất cả sư sĩ đỏ mắt. Mà con mồi của hắn cũng không phải là mấy sinh vật biến dị đó, mà là sư sĩ mạnh mẽ có trí tuệ giống như mình.

Hàm gia mau chóng tới gần cái Tinh Diễm đó, đối phương rõ ràng vẫn chưa chú ý tới. Trên trời của hành tinh Sí Phong đã hoàn toàn loạn cả lên, vô số quang giáp giống như ruồi không đầu, loạn nháo nhào, điều này cũng gây trở ngại rất lớn cho tốc độ tiến lên của cái Tinh Diễm này.

Bám sát cái Tinh Diễm này, khoảng cách 2 bên chỉ là 300 mét.

Đôi tay của Diệp Trùng ở trên bàn điều khiển bỗng cử động. Hai lưỡi đao xoáy 2 lưỡi khóa mục tiêu tự động phát tra tiếng ma sát veo véo sắc nhọn với không khí cực kỳ chấn nhiếp tâm thần, vẽ nên 2 đường cong cực lớn, đột nhiên xuất hiện trước mặt cái Tinh Diễm này!

Hai lưỡi đao xoáy 2 lưỡi khóa mục tiêu tự động này lấy xuống từ Sương chi Vịnh Thán Điệu, Diệp Trùng vẫn luôn rất ít dùng tới. Cơ gia thiết kế 2 cái vũ khí hỗ trợ này khá là độc đáo, thứ giống như đao từ trường siêu tần tăng cường lực sát thương của nó rất lớn. Mà tốc độ 10 Hz ở trên vũ khí không phải loại năng lượng cũng làm người ta hoảng sợ.

Sư sĩ của Hắc giác trước giờ không có thứ vứt đi, 2 vật thể bay bất minh đột nhiên xuất hiện tuy có làm hắn kinh ngạc, nhưng hắn cũng đưa ra phản ứng chính xác. Tinh Diễm tuy có 5 khẩu xạ kích ngầm, nhưng xạ kích không hề là sở trường của hắn. Trong thời gian cực ngắn, hắn vẫn chọn được phương thức xử lý nắm chắc nhất. Khiên chắn trên tay trái gạt ngang, chính xác đánh bay 1 cái lưỡi đao xoáy. Đồng thời lưỡi đao cong ở cạnh ngoài tay phải cũng nhẹ nhàng đánh trúng lưỡi đao xoáy còn lại.

Trong khoảnh khắc có thể trái phải đồng thời đánh trúng 2 lưỡi đao xoáy tốc độ cực nhanh, không thể không làm người ta khen ngợi công phu chiến đấu cao siêu của sư sĩ Hắc giác.

Nhưng, Diệp Trùng vốn không định dựa vào 2 lưỡi đao xoáy này mà có thể giết chết đối phương, giữa sư sĩ của 3 phe thế lực, hắn hiểu sâu nhất sư sĩ của Hắc giác. Ngay khi sư sĩ Hắc giác này đánh trúng 2 lưỡi đao xoáy, Diệp Trùng đã lẳng lặng vòng ra sau Tinh Diễm.

Hai thay trủy thủ màu đen, vẽ nên 2 đường cong cực kỳ đẹp mắt, như tia chớp chém tới cái Tinh Diễm này.

Sư sĩ này tới lúc này mới kinh ngạc phát hiện sau lưng có người, nhưng hắn quả nhiên cũng tuyệt vời, cho dù trong tình huống thế này mà vẫn có thể có phản ứng, Diệp Trùng tin rằng, sư sĩ trong cái Tinh Diễm này, tuyệt đối là tinh anh trong 1 tổ nào đó.

Khéo léo xoay nhẹ quang giáp, 2 nhát bổ dọc không chút màu mè của Hàm gia bị hắn dùng 2 thanh đao từ trường thanh đao từ trường siêu tần trên lưng Tinh Diễm chặn lại!

Ting, 1 tiếng đánh vào kim loại vang lớn lên, mà trong tiếng động này, 2 thanh đao từ trường siêu tần này bị chẻ thành 2 đoạn. Đao từ trường siêu tần chưa kích hoạt cực kỳ yếu ớt.

Nhưng sư sĩ này cũng nhân cơ hội mà thoát được chiêu này.

Hắn nhân thế mượn sức mạnh này khéo léo xoay người, lúc này mới nhìn rõ quang giáp ở trước mặt, tuy hắn làm người bình tĩnh, nhưng khi nhìn rõ cái quang giáp này cũng nhịn không được mà thất thanh la lên.

Đây, đây không phải chính là cái quang giáp toàn cốt mà mọi người vẫn đang tìm kiếm đó sao?

F-58! Số hiệu này đột nhiên thoáng hiện trong lòng hắn. Trong lòng hắn lại run sợ không gì so sánh được, hắn phảng phất như ngửi tháy 1 chút mùi vị không bình thường trong đó.

*****

Nhưng, hắn đã không có bất cứ cơ hội nào để suy nghĩ xem trong này rốt cuộc có âm mưu hay không, trời xoay đất chuyển, hắn cảm thấy choáng váng, quang giáp trong khoảnh khắc mất đi khống chế!

Chính là Hàm gia nhân có thế cong người lên gối thúc tới! Cú này cực nặng, Diệp Trùng hơi tiếc nuối, lúc đó tại sao không gắn gai trên vị trí này, nếu không chỉ riêng cú này cũng có thể làm đối phương mất đi năng lực chiến đấu.

Tên sư sĩ của Hắc giác này kinh nghiệm phong phú, hắn biết đây là phản ứng bình thường khi quang giáp chịu trọng kích. Quang giáp chịu trọng kích sẽ xuất hiện trạng thái mất điều khiển cực ngắn, mà lúc này, thứ cần nhất là bình tĩnh, bởi vì tiếp theo đó chắc chắn là sát chiêu của đối phương. Càng sớm có thể điều khiển quang giáp cũng có nghĩa là xác suất sống sót của mình càng lớn.

Cách nghĩ thì đẹp, nhưng hiện thực lại tàn khốc. Dưới sự trui rèn của Mục Thương, xác suất Diệp Trùng xảy ra sai lầm đã bị ép tới giá trị cực nhỏ. Cơ hội thế này đặt trước mặt Diệp Trùng, Diệp Trùng thế nào lại bỏ qua?

Ngay trong khoảnh khắc Diệp Trùng đánh trúng đối phương, động cơ của Hàm gia đã sớm mở ra hết, tốc độ của Hàm gia đột nhiên nâng tới mức cao nhất, trong khoảng cách ngắn như vậy, tốc độ 9 Hz tuyệt đối là cực kỳ khủng bố.

Trong đồng tử hoảng sợ của sư sĩ Hắc giác chỉ nhìn thấy 1 đạo tàn ảnh thoáng qua, ánh mắt vốn bình tĩnh cũng không sao giữ được nữa, đối mặt cái chết, người có bình tĩnh hơn chỉ e cũng sẽ không thể bình tĩnh như không được.

Xoảng! Cạnh bên sắc bén của tấm khiên chắn của Hàm gia giống như trủy thủ rạch yết hầu của cái Tinh Diễm này. Tấm khiên chắn do vảy của Thiết Mãng Tích làm thành cực cứng, cạnh bên đã sớm được Diệp Trùng mài đến nối cực kỳ bén nhọn.

Vừa chạm liền đi, Hàm gia lúc này cực giống 1 thích khách.

Chính ngay lúc sư sĩ trong buồng lái vẫn đang vui mừng vì mình còn sống, hắn đột nhiên nghe thấy tiếng rít thê lương, cho dù ở trong hoàn cảnh như vậy, trong lòng hắn vẫn hơi kỳ quái, đây không phải là 2 vật thể bay bất minh vừa rồi bị mình đánh bay sao?

Hai cái lưỡi đao xoáy tự động khóa mục tiêu 1 trước 1 sau rít lên bay về phía Tinh Diễm đã hoàn toàn mất đi khống chế! Cổ họng là vị trí trọng điểm bảo vệ của quang giáp hình người, chỗ này là đầu mối chuyển giao mạch quang bên trong quang giáp, 1 khi bị đánh trúng, vậy cũng tuyên cáo cái quang giáp đó bị phế rồi. Sư sĩ hơi có chút thường thức sẽ không để vị trí yếu ớt mà quan trọng như vậy lộ ra trước kẻ địch.

Nhưng sư sĩ này giờ đây lại chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn 2 vật thể giống như phi tiêu không ngừng phóng lớn trong mắt hắn!

Đao xoáy tự động khóa mục tiêu, giống như tên gọi, có chức năng tự động khóa mục tiêu.

Binh, lưỡi đao xoáy đầu tiên chính xác đánh trúng cổ họng Tinh Diễm ngay chỗ vết thương vừa bị khiên chắn của Hàm gia rạch ra! Uy lực kinh người do tốc độ 10 Hz mang lại lúc này thể hiện ra rõ ràng, nhanh tựa sao băng. Một tiếng vang to, phần cổ lộ ra trong không khí của Tinh Diễm hiện ra vết đứt hình răng cưa không có quy tắc, đồng thời vô số mảnh vỡ bắn ra tứ phía.

Thanh thế đáng sợ làm người ta không khỏi cảm thấy cần cổ phát lạnh.

Lưỡi đao xoáy thứ 2 giống như 1 con ong có linh tính, thực hiện 1 sự điều chỉnh cực nhỏ trên không, ông ông bay về phía Tinh Diễm đã mất điều khiển.

Sư sĩ trong Tinh Diễm lúc này đã không còn chút huyết sắc nào. Trong ánh mắt đã rã rời của hắn, lưỡi đao xoáy này chính xác từ vết thương nơi cổ của Tinh Diễm bay vào! Trong Tinh Diễm vang lên 1 loạt tiếng kim loại va chạm dày đặc, đồng thời còn kèm theo 1 tiếng kêu thảm thiết, rồi lập tức im lặng. Vài giây sau, từ vết thương nơi cổ Tinh Diễm bay ra 1 vật, chính là lưỡi đao xoáy tự động khóa mục tiêu mới bay vào đó.

Hai lưỡi đao xoáy giống như 2 con chim về tổ, ngoan ngoãn bay tới trên người Hàm gia. Tiếp theo đó, 1 tiếng oành vang lên, Tinh Diễm phát nổ trước mắt Diệp Trùng! Xem ra lưỡi đao xoáy thứ 2 vừa rồi đã phá hoại hệ thống năng lượng của quang giáp đối phương.

Thời gian 1 tiếng đồng hồ không dài, nhưng may mắn của Diệp Trùng tốt không ngờ, quang giáp của 3 thế lực lớn, Diệp Trùng lại không bỏ sót bên nào. Từ 1 điểm này cũng có thể nhìn ra 3 phe thế lực đều tích trữ trọng binh ở hành tinh Sí Phong, mức độ xem trọng đối với Diệp Trùng cũng có thể thấy được chút nào đó.

Đánh lén trong bóng tối, cần phải có là xuất kỳ bất ý. Nếu như không phải liên lạc đã hoàn toàn bị cắt đứt, Diệp Trùng nào dám thoải mái 1 mình thu thập mấy quang giáp linh tinh này như vậy. Hai cái quang giáp Hàm gia và Thủ hộ được Diệp Trùng thay đổi sử dụng, hiệu quả đều không tồi, ít nhất tới hiện giờ, vẫn chưa từng mất 1 mục tiêu nào.

Quang giáp của 3 phe, trong hoàn cảnh này, khó đối phó nhất là quang giáp của Tông sở, tiếp theo là Hắc giác, còn dễ nhất là của Hiệp hội sư sĩ.

Đây vô nghi là 1 đêm giết chóc. Diệp Trùng hiện giờ đã xử xong 13 quang giáp, trong đó 3 cái là Thần Thức của Tông sở, 4 cái là Tinh Diễm của Hắc giác, 6 cái là Bạch Khả của Hiệp hội sư sĩ, có thể nơi là chiến tích tuyệt vời.

Một tiếng đồng hồ sắp tới rồi. Diệp Trùng đã trở về tòa nhà của tổng hội y học, ở chỗ này, Mục phải cùng mấy hôi vực lĩnh giả đỉnh cấp đó tiến hành giao tranh trên 1 chiến trường khác. Diệp Trùng vốn muốn đứng xem, cuộc chiến mô phỏng trăm năm khó gặp 1 lần thế này nếu như không thể tự mắt nhìn thấy, vô luận nói thế nào cũng là 1 việc làm người ta vô cùng nuối tiếc. Nhưng yêu cầu này của Diệp Trùng lại bị Mục cự tuyệt, lý do là, hắn không cách nào bảo đảm sự an toàn của Diệp Trùng.

Từ điểm này có thể thấy được sự xem trọng của Mục đối với mấy hôi vực lĩnh giả có khả năng xuất hiện này. Bên cạnh Mục đặt rất nhiều thanh năng lượng dự bị.

Chẳng có cách nào, Diệp Trùng chỉ đành ở bên cạnh đợi tin tốt của Mục, không nghi ngờ gì, chờ đợi là thứ làm người ta đau khổ nhất, nhưng cũng may cuộc sống trên hành tinh rác làm sự kiên nhẫn của Diệp Trùng ở phương diện này không phải người cùng tuổi có thể so sánh được.

Diệp Trùng cố gắng khôi phục thể lực, 1 giờ đồng hồ chiến đấu vừa rồi, cho dù là tập kích, nhưng thể lực của hắn tiêu hao vẫn vô cùng kinh người. Nhưng hắn không dám có ý dùng giấc ngủ để hồi phục thể lực, hắn vẫn có việc phải làm.

Tính toán của Mục cần tiêu hao rất nhiều năng lượng, Diệp Trùng phải thay thanh năng lượng cho Mục. Trong 1 giờ đồng hồ, Diệp Trùng đã giúp Thương thay 16 thanh năng lượng, từ đó có thể thấy sự kịch liệt của cuộc chiến!

- Xong rồi! Thương thở ra 1 hơi thật dài, tuyên cáo kết thúc chiến đấu, Diệp Trùng cuối cùng cũng yên tâm.

- Thế nào? Diệp Trùng hỏi.

Mục bình tĩnh nói: "Tình huống đã ổn định lại, tới tận 8h sáng mai, trừ khi có cao thủ lợi hại hơn tới, mấy người ta vừa gặp đó không thể công phá được."

Về phương diện quang não, Diệp Trùng 1 tên ngốc không hơn không kém, nhưng không hề ảnh hưởng tới việc hắn hiểu lời nói này của Mục.

Diệp Trùng đương nhiên không biết, trận chiến của Mục và những hôi vực lĩnh giả này, sự thảm khốc của trận chiến vượt xa tưởng tượng của Diệp Trùng. Đối thủ của Mục là 9 hôi vực lĩnh giả đỉnh cấp. Mấy hôi vực lĩnh giả này trong nghề đều là những tồn tại như là truyền thuyết. Đối mặt với thảm họa thế này, mấy hôi vực lĩnh giả này không chút do dự lựa chọn ra tay. Điều duy nhất đáng chúc mừng lại là 9 hôi vực lĩnh giả này không hề liên thủ, bọn họ có 1 số thậm chí vốn dĩ không biết mình vẫn còn có chiến hữu, hơn nữa tính cách độc lai độc vãng đã ăn sâu vào trong xương cốt của bọn họ, bản thân hôi vực lĩnh giả chính là từ đồng nghĩa với cô độc.

Trận chiến này làm cho tất cả những cao thủ có tham gia này cả đời khó quên. Trong 9 cao thủ, có 1 người chết tại chỗ, có 2 người lại thành người thực vật. Thông qua mạng mô phỏng mà giết người, việc chỉ tồn tại trong truyền thuyết của hôi vực lĩnh giả này, ở đây lại diễn ra không chỉ 1 lần.

Không hề quan tâm tới việc trong mạng mô phỏng, chỉ cần Mục không sao, hắn đã yên tâm rồi.

Hai mươi ba hành tinh đã triệt để mất liên hệ với thế giới bên ngoài, mọi người đều hoảng sợ tập trung ánh mắt vào khu vực này. Lúc này đã là giờ thứ tư sau khi mạng mô phỏng bị tê liệt. Hiện giờ chỉ cần không phải là tên khờ, e rằng sẽ không có người không biết xảy ra chuyện gì.

Nhất thời, mọi người trên hành tinh Sí Phong đều lâm vào khủng hoảng, mọi người ấn tượng phát hiện, cả thế giới loạn cả lên. Tình hình trị an mau chóng xuống thấp, cả bầu trời, khắp nơi đều là người khủng hoảng đang ngồi trong quang giáp, chiến đấu có thể thấy khắp nơi.

Nơi này đã biến thành địa ngục!

Gân xanh trên trán Huck giật giật, hắn làm sao cũng không ngờ mình lại đụng phải loại việc thế này, hiện giờ bọn họ đã hoàn toàn mất liên hệ với Hắc giác. Mà thủ hạ vừa báo cáo, có 4 cái Tinh Diễm không trở về đội, điều này càng làm dâng lên dự cảm không hay trong lòng hắn.

Cục diện của cả hành tinh Sí Phong trước mắt đã là 1 đống hỗn loạn, đừng nói là tìm người, phỏng chừng có thể thuận lợi trở về Hắc giác đã là việc không dễ dàng gì rồi. Ai biết mạng mô phỏng lúc nào mới có thể sửa được?

Nhưng 4 cái Tinh Diễm không có quay lại, điều này làm hắn vô cùng bất an. Sức chiến đấu của quang giáp Tinh Diễm rất mạnh, trừ Tông sở và Hiệp hội sư sĩ, hắn quả thật nghĩ không ra còn có đối thủ nào khác. Ừ, có lẽ F-58 đó cũng có thể, nhưng đây là 4 cái Tinh Diễm, 1 mình hắn có thể tiêu diệt 4 cái Tinh Diễm? Đánh chết hắn cũng không tin. Cho dù hắn có toàn cốt quang giáp, điều này cũng không thể nào.

Ở hành tinh Sí Phong, có năng lực tiêu diệt 4 cái Tinh Diễm, trừ Tông sở, vậy thì chỉ có Hiệp hội sư sĩ.

Chẳng lẽ là có âm mưu? Trong lòng Huck bỗng máy động. Ừm, làm sao lại trùng hợp như vậy, mạng mô phỏng vừa tê liệt, phía mình liền có 4 cái Tinh Diễm mất tích? Nghĩ thế nào, Huck cũng cảm thấy có cảm giác lộ ra vài phần âm mưu.

Chẳng lẽ đây thật sự là 1 cái bẫy? Vẻ mặt Huck nhịn không được kịch biến.

Mạnh bạo như vậy, trừ 3 thế lực lớn, Huck thế nào cũng không tin lại có tổ chức ngoài 3 thế lực lớn có thể làm ra được. Ừ, bên mình đương nhiên không có vấn đề, vậy rốt cuộc là Tông sở hay là Hiệp hội sư sĩ chứ? Mục đích của bọn họ rốt cuộc là gì?

Càng nghĩ Huck càng đau đầu, hắn tuy là giáo quan, nhưng phương diện mưu lược lại không phải là lĩnh vực hắn tinh thông, có thể nghĩ tới bước này, hắn đã cảm thấy mình có tiến bộ rồi.

Mặc kệ thế nào, tìm thấy 4 cái Tinh Diễm này rồi nói tiếp, sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Hừ, cho dù là Tông sở hay là Hiệp hội sư sĩ, mình cũng không sợ. Mà điều làm hắn lo lắng nhất chính là F-58 đó, tới giờ vẫn không thấy chút bóng dáng nào, đây chính là mệnh lệnh 1 mất 1 còn cấp trên đưa xuống. Vừa nghĩ tới nếu như mình không hoàn thành nhiệm vụ, trừng phạt phải chịu khi trở về đó, Huck không khỏi phát run trong lòng.

Hắn quyết định tự mình dẫn đội ra ngoài xem xét tình hình.

*****

Nhìn thế giới hỗn loạn này, Diệp Trùng im lặng. Đây là 1 trận chiến, trận chiến giữa mình và 3 phe thế lực. Diệp Trùng không có suy nghĩ ray rứt gì, nhưng bất cứ ai nhìn thấy cảnh này cũng không vui vẻ. Sự tàn nhẫn của Thương, không, bất kể là Thương, hay là Mục, còn có mình, về mặt lãnh khốc đều như nhau.

- Diệp tử, có đám đông quang giáp Hắc giác tới gần bên này. Kịp thời phát ra cảnh báo, Diệp Trùng vội vàng điều khiển Hàm gia luồn vào trong bóng tối. Một đám đông quang giáp gầm rú bay qua trước mắt hắn, Diệp Trùng còn phát giác quang giáp của giáo quan Huck ở trong đó.

Ba mươi lăm cái! Diệp Trùng giật bắn người, khoa trương vậy sao! Bản thân tạo hình của Tinh Diễm đã cực kỳ bắt mắt, dữ tợn dị thường, đám quang giáp Tinh Diễm tạo thành cơ cấu xem ra càng thêm dọa người. Đám đông quang giáp này khí thế hung hăng, dọc đường không có cái quang giáp nào dám cản trở. Diệp Trùng lặng lẽ bám theo sau đám quang giáp này, xem bọn họ rốt cuộc là giở trò gì.

Khắp nơi trên không đều là quang giáp, cho dù tạo hình của Hàm gia có đặc biệt hơn lúc này cũng khó làm người ta chú ý. Nhưng dọc đường lại có vài quang giáp không có mắt có ý đồ với Diệp Trùng, vì không làm việc đi qua xa, Diệp Trùng không thể không ra tay tàn độc, như tia chớp giải quyết phiền phức.

Dọc đường, Diệp Trùng ít nhất tiêu diệt 7, 8 cái quang giáp. Khắp nơi trên không đều là hỗn chiến, sự hung tàn con người đè nén lúc này đã không bị trói buộc, mãnh liệt thả ra, khắp nơi trên mặt đất đều thấy xác của quang giáp. Sau đó, Diệp Trùng dứt khoát bay ở tầng không khí thấp sát mặt đất, quang giáp ở tầng không khí thấp quả nhiên ít hơn nhiều, Diệp Trùng ở xa xa đi theo đám quang giáp của Hắc giác.

Tình cảnh hỗn tạp như vậy, tác dụng quét hình có thể đạt được nhỏ tới đáng thương. Huck lúc này mới phát hiện cục diện bên ngoài còn tệ hơn tưởng tượng của mình, gần như vẻ mặt của tất cả sư sĩ Hắc giác đều thay đổi!

Người chỗ này đã điên rồi! Mọi người đều cảm thấy mình giống như đang ngồi trên 1 cây năng lượng không ổn định, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị nổ thành mảnh vụn. Quang giáp chen chúc trên không, phảng phất như tất cả mọi người đều đã mất đi lý trí, mỗi 1 thành viên của Hắc giác, ai nấy cũng cẩn thận vô cùng. Nếu như chìm trong biển dữ hỗn loạn này, vậy mấy người mình chỉ e vẫn không đủ nhét kẽ răng bọn họ.

Huck cũng kinh hồn bạt vía.

Diệp Trùng giống như 1 con cá, trơn trợt luồn lách giữa quang giáp, kiến trúc, còn liên tục ra tay giải quyết mấy quang giáp đã giết tới đỏ cả mắt đang lao tới phía mình, theo sát đại quân của Hắc giác, giữ khoảng cách nhất định.

Vô cùng may mắn, hệ thống quét hình của Mục không hề chịu ảnh hưởng quá lớn, từ đó cũng có thể thấy được sự cường hãn của Mục. Vô luận ở phương diện nào, Mục đều cường hãn, ngay cả động cơ Diệp Trùng nghiên cứu sớm nhất của Mục, tới giờ hắn vẫn không hoàn toàn hiểu rõ, mức độ tiên tiến làm người ta cảm thấy không thể tin được, rốt cuộc là ai chế tạo ra Mục chứ? Vấn đề này là 1 trong số ít vấn đề mà Diệp Trùng vẫn giữ được sự tò mò.

Nhưng lúc này, ý nghĩ này cũng chỉ lóe lên trong đầu hắn, lập tức trấn định tinh thần, cẩn thận theo sau đại quân của Hắc giác, tuy xác suất đối phương có thể phát hiện ra mình không lớn lắm, nhưng cẩn thận chút vẫn không tệ.

- Diệp tử, hướng 30 độ bán kính vec-tơ có đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ. Số lượng 22. Giọng điện tử lạnh lùng không chút lên xuống của Mục lúc này vang lên rõ ràng có lực.

- Hiệp hội sư sĩ?

Trong đầu Diệp Trùng đột nhiên lóe lên, gần như đồng thời, Hàm gia đã toàn lực khởi động. Bóng đêm cho Hàm gia sự yểm hộ tốt nhất, hơn nữa Diệp Trùng lại bay ở tầng không khí thấp dán sát mặt đất, căn bản không thể bị phát hiện. Đối với mấy quang giáp bình thường tấn công hắn, Diệp Trùng đã lười để ý tới, trực tiếp dùng tốc độ thoát khỏi.

Đại não Diệp Trùng mau chóng vận chuyển, hắn đã không có thời gian để trưng cầu ý kiến của Mục. Hắn đang đắn đo khả năng của suy nghĩ chợt lóe lên vừa rồi. Cuộc sống ở hành tinh rác làm trên người Diệp Trùng có 1 loại bản năng săn bắt, chỉ là khoảng thời gian này, sự ỷ lại vào Mục Thương làm loại bản năng này của hắn đang dần dần thoái hóa. Mà sự linh động trong khoảnh khắc này lại làm hắn bỗng như trở về khoảng thời gian ở hành tinh rác đó. Loại bản năng trên người đó lại giống như tỉnh lại 1 lần nữa.

Tốc độ của hàm gia cực nhanh, giống như 1 trận gió ở dưới chân đám quang giáp của Hắc giác xuyên qua, lao thẳng tới đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ.

Trong đầu Diệp Trùng kích thích khác thường, động tác trên tay cũng nhanh thêm vài phần. Hàm gia với tốc độ kinh người trong bóng tối giống như quỷ mỵ, chỉ là tình cảnh cực kỳ hỗn loạn, không có bao nhiêu người chú ý, mà cho dù có người nhìn thấy, chỉ e cũng sẽ cho rằng mình hoa mắt.

Hàm gia dừng gấp, khoảnh khắc từ động sang tĩnh, giống cái đinh đóng trên mặt đất.

Vẻ mặt của Diệp Trùng vẫn y như trước, kinh nghiệm săn bắt của hắn phong phú, biết càng là thời khắc này càng phải bình tĩnh, kiên nhẫn mới có thể có được thắng lợi cuối cùng.

Diệp Trùng với tốc độ cực nhanh lượn 1 vòng, từ sau lưng đám quang giáp Hắc giác, chuyển thẳng tới sau lưng của đám quan giáp Hiệp hội sư sĩ.

Hiệp hội sư sĩ và Hắc giả là tử địch. Đầu óc Diệp Trùng nhanh chóng vận chuyển, trong lòng dứt khoát, không kịp suy nghĩ phương pháp rốt cuộc có thể hay không, cơ hội hễ thả là mất, nhìn phương hướng di chuyển của 2 bên, cực có khả năng kề vai mà lướt qua.

Khắp nơi dưới chân Hàm gia là mảnh vỡ, xác quang giáp, đây đều là di vật của bên thất bại trong hỗn chiến.

Hàm gia với tốc độ nhanh nhất nhặt 1 cây súng hồng ngoại, 1 đầu cây súng hồng ngoại này vẫn nối với 1 cánh tay quang giáp gãy.

Cách nghĩ của Diệp Trùng rất đơn giản, hắn chẳng qua chỉ muốn 2 phe Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ trong hoàn cảnh này phát hiện ra sự tồn tại của đối phương.

Hàm gia ở phía dưới sau lưng đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ, đứng ở chỗ này có thể nhìn thấy đám quang giáp của Hắc giác ở đằng xa, tuy là buổi tối, quang giáp của Hắc giác cũng là màu đen, nhưng hơn 30 cái Tinh Diễm này ở cùng nhau quả thật quá dễ thấy. Quang giáp cường hãn, đội hình hoàn chỉnh, cực có sức rung động, quang giáp bên cạnh nhao nhao cách xa đám quang giáp xem dáng vẻ không phải là loại lương thiện này. Điều này càng làm cả khu vực bên cạnh đội ngũ của Hắc giác trở thành 1 vùng trống, càng thêm dễ thấy.

Chỉ là giữa 2 phe đội ngũ của Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ vẫn ngăn cách bởi rất nhiều quang giáp đang hỗn chiến.

Nhìn cây súng hồng ngoại trên tay, lại nhìn quang giáp hỗn loạn trước mặt, Diệp Trùng thở dài trong lòng, tại sao kỹ xảo xạ kích của mình lại tệ như vậy chứ? Hắn vẫn không nhanh không chậm theo sau đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ, mà đội ngũ của Hắc giác vẫn không ngừng lại.

Đối với kỹ xảo xạ kích của mình, Diệp Trùng không có tí lòng tin nào, thứ này trên tay hắn chẳng khác nào gậy sắt.

Trong lúc Diệp Trùng đang đau đầu, lại đột nhiên phát hiện mấy cái quang giáp trong tầm mắt vốn chắn giữa Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ đó lúc này đây lại lộ ra 1 khe hở khá lớn.

Trong lòng Diệp Trùng mừng rỡ, không kịp nghĩ nhiều, liền nhấc cây súng hồng ngoại trên tay Hàm gia lên.

- Mục tiêu đã được khóa. Giọng nói bình tĩnh của Mục cho Diệp Trùng dũng khí lớn nhất. Không chút do dự, Diệp Trùng liền ấn nút bắn.

Chùm ánh sáng ảm đạm, trong bóng tối hiện ra vô cùng yếu ớt. Trên không chỗ nào cũng liên tục có tia sáng bay qua, chùm ánh sáng do súng hồng ngoại phát ra lẫn trong đó không hề bắt mắt.

Gần như vừa nổ súng, Hàm gia liền dùng tốc độ nhanh nhất, như u linh lẫn vào trong quang giáp khác.

Không thể không nói, kỹ xảo xạ kích của Diệp Trùng quả thật là tệ hết biết, cho dù có Mục hỗ trợ, hầu hết chùm tia hồng ngoại vẫn hoặc là bắn hụt, hoặc là bắn lệch. Nhưng điều duy nhất cảm thấy may mắn là, vẫn có vài chùm tia hồng ngoại bắn trúng quang giáp của Hắc giác.

Tinh Diễm bị bắn trúng hơi trì trệ, nhìn về phía bên này, gần như đồng thời, đội ngũ Hắc giác lập tức thay đổi đội hình, như gặp đại địch. Rõ ràng bọn họ đã phát hiện ra đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ.

Từ khi hệ thống quét hình được phát minh, mức độ ỷ lại của con người đối với nó cũng càng lúc càng cao, nó có thể làm cho con người nhìn xa hơn, nhìn rõ hơn, phạm vi giám sát cũng lớn hơn, mà sau khi hệ thống quét hình và quang giáp kết hợp lại, càng giải phóng lực chú ý của sư sĩ thêm 1 bước.

Song hệ thống quét hình tuy rằng cải tiến 1 đời rồi lại 1 đời, nhưng vẫn có chỗ nó không thể, giống như tình trạng hỗn loạn, phức tạp như hiện giờ, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới độ chính xác của hệ thống quét hình.

Vô luận là sư sĩ của Hiệp hội sư sĩ hay là Hắc giác, mức độ ỷ lại của bọn họ đối với hệ thống quét hình đều khá cao. Mà Diệp Trùng, do địa hình hành tinh rác phức tạp, hắn so với mấy sư sĩ này càng quen dùng mắt của mình hơn.

Đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ càng thêm bắt mắt, quang giáp thuần 1 màu trắng, hình thành 1 đội hình chiến đấu hoàn chỉnh. Chỉ cần có quang giáp bước vào phạm vi cảnh giác của bọn họ, chờ đợi hắn chính là 1 chùm quang mang chói mắt, tiếp theo là nổ tung kịch liệt.

Sau khi đánh nát vài cái quang giáp, không còn 1 cái quang giáp nào dám tới gần đám quang giáp thủ đoạn độc ác này.

Điều ngụy dị là, cạnh 2 đám quang giáp đều có 1 vành đai không người, không ai dám tới gần.

Đám quang giáp của Hắc giác chú ý tới sự tồn tại của Hiệp hội sư sĩ lập tức đổi hướng.

Đám quang giáp Hắc giác vừa đổi đội hình, quang giáp ở giữa 2 đám quang giáp này lập tức cảm thụ được 1 loại áp lực cường đại, giống như mình đang ở trong lửa đạn của kẻ địch, bọn họ thấy thế không ổn, nhao nhao tránh ra, tránh bị vạ lây.

Trong vài giây ngắn ngủi, tất cả quang giáp ở giữa 2 đám quang giáp đều chuồn sạch sẽ, trên bầu trời hỗn loạn như vậy lại xuất hiện 1 lối đi chân không.

Nếu như Hiệp hội sư sĩ thế này vẫn không phát hiện được kẻ địch, vậy bọn họ thật sự có thể tự cắt cổ mình rồi.

Gần như lập tức, đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ lập tức thay đổi đổi hình, nghiêm ngặt chờ đợi.

Kiếm rút cung giương, áp lực giữa 2 đám quang giáp làm người ta thở không nổi.

Chiến đấu của quang giáp không hề ít gặp, nhưng chiến đấu giữa đám quang giáp thành biên chế hiện giờ lại cực kỳ hiếm thấy. Mà 2 phe này rõ ràng cũng không phải là đồ thường, chỉ cần người hơi hiểu quang giáp 1 chút, nào có việc nhìn không ra.

Không ít quang giáp đang chiến đấu với nhau liền dừng cả lại, từ xa chăm chú nhìn 2 đám quang giáp trước mắt.

Một đen một trắng, xa xa nhìn nhau.

Diệp Trùng cũng lẫn trong mấy quang giáp này chăm chú nhìn 2 bên đối đầu.

Nếu như nói Tông sở và Hắc giác chỉ có thể xem như là thù mới, vậy Hiệp hội sư sĩ và Hắc giác lại là tử địch thật sự, chỉ cần vừa gặp mặt, thường là không chết không ngưng. Khi Diệp Trùng điều khiển F-58 ở hành tinh Lam Hải đã từng hưởng thụ qua loại đãi ngộ này, nếu như không phải hắn lúc đó thấy cơ hội nhanh hơn, chỉ e không biết chết mấy lần rồi.

Bỗng, gần như đồng thời, 2 phe đồng thời cử động! Không có bất cứ lời ngoại giao nào.

Đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ mở hết hỏa lực, thân hình lại lùi ra sau. Bọn họ cần kéo dãn khoảng cách, để phát huy ưu thế đánh xa của họ. Cho dù là lùi ra sau, đội hình bọn họ vẫn không loạn.

Đám quang giáp của Hắc giác lập tức chia thành mấy tiểu đội, giống mấy con trăn lớn màu đen, mạnh mẽ lao về phía Hiệp hội sư sĩ.

Khoảng cách, là điểm quan trọng nhất 2 phe Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ tranh giành, vô cùng quen thuộc phương thức tác chiến của quang giáp 2 phe, Diệp Trùng há lại không biết điểm này.

Khoảng cách giữa 2 bên gần như vậy, hơn nữa số lượng quang giáp của Hắc giác nhiều hơn của Hiệp hội sư sĩ, còn có nhân vật cấp đội trưởng dẫn đội, Hiệp hội sư sĩ chắc chắn thua, trong lòng Diệp Trùng đã đưa ra phán đoán này.

- Hiệp hội sư sĩ lần này có thể phải thua rồi. Diệp Trùng nói với Mục.

- Ừ, theo tư liệu, xác suất là trên 80%. Mục bình tĩnh phân tích.

- Xem ra kế hoạch của chúng ta thành công rồi. Tâm trạng Diệp Trùng vẫn khá tốt.

- Từ trước mắt mà xem, trong tình huống không xảy ra việc bất ngờ, là thành công. Mục vẫn dáng vẻ lạnh tanh đó.

Hiệp hội sư sĩ dường như biết chạy không thoát, vừa bắt đầu liền không định bỏ chạy.

Diệp Trùng từng thấy chiến đấu giữa đám quang giáp biên chế giữa Tông sở và Hắc giác, nhưng lúc đó là ở vũ trụ, cảm giác của Diệp Trùng rất bình thường. Nhưng chuyển chiến trường từ vũ trụ thành trong tầng khí quyển, còn là trên không 1 thành phố, Diệp Trùng lúc này mới thật sự cảm thụ được sự đáng sợ và thảm khốc của trận chiến này.

Song phương đều là tử địch, biết rõ gốc rễ, vừa bắt đầu liền không có hư chiêu, trực tiếp lưỡi đao nhuộm đỏ.

Tất cả sư sĩ trong quang giáp đứng xem đều bị sốc! So với chiến đấu trước mặt, chiến đấu vừa rồi của mình giống như trò đùa con nít vậy.

Tốc độ kinh người cũng làm tất cả những ai đứng xem đều líu lưỡi.

Nhưng bọn họ không sao ngờ được, dư ba của trận chiến vẫn rơi xuống đầu bọn họ.

Phạm vi chiến đấu mở rộng ra, bất tri bất giác, song phương đã tiến vào giữa mấy quang giáp đang ở trên không này.

Một cái quang giáp vì chắn đường của Tinh Diễm đang đuổi theo 1 cái Bạch Khả, bị phanh thây trong nháy mắt, hóa thành vô số mảnh vỡ. Tốc độ của cái Tinh Diễm này không giảm chút nào, vẫn đuổi theo không bỏ.

Điều đáng sợ nhất vẫn là chùm tia do Bạch Khả bắn ra, chỉ chùm laser thông thường cũng thường xuyên thủng 2 cái quang giáp. Mà uy lực của sóng từ nano do Tiêu Dực trên tay Bạch Khả bắn ra càng thêm khiếp người, thường là 1 phát dọn sạch 1 khoảng trống.

Trời ạ, mấy tên này vẫn còn là người sao? Tất cả sư sĩ trong quang giáp đều đã bị dọa phát ngốc rồi! Dũng khí trong thoáng chốc biến mất sạch sẽ như tờ giấy trắng.

Khi hung bạo đối diện thứ hung bạo hơn, thứ theo đó mà tới chính là sự sợ hãi và hoảng hốt.

Gần như tất cả quang giáp đều dừng chiến đấu, với tốc độ nhanh nhất rời khỏi chiến trường, lúc này chỉ hận công suất động cơ của quang giáp không đủ, không thể nhanh thêm chút nữa. Có mấy cái quang giáp đã giết đỏ mắt vẫn đang chiến đấu, binh, một tiếng lớn vang lên, sau đó là nổ lớn, chỗ đó liền trống không.

Có thí dụ sống rồi, đám người này không khỏi càng tăng tốc độ lên vài phần.

Tuy rất muốn xem kết quả cuối cùng thế nào, nhưng nếu như lúc này còn ở lại, vậy thì quá nổi bật rồi, hết cách, Diệp Trùng cũng chỉ đành theo đám quang giáp này, mau chóng rời khỏi chiến trường.

Nói tóm lại, kế hoạch vẫn khá thành công, còn hiệu quả thế nào, vẫn phải đợi nghiệm chứng bước tiếp theo. Diệp Trùng vui vẻ trở về tòa nhà tổng hội y học, Mục còn phải giám sát mạng mô phỏng.

Nhưng trải qua trận đại chiến này của Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ, lại làm cho trị an vốn dĩ bắt đầu có xu hướng hỗn loạn có được sự cải thiện rất lớn. Ít nhất trên không cũng nhìn không thấy quang giáp chiến đấu.

Diệp Trùng thế nào cũng không ngờ, kế hoạch hắn và Mục hợp tác cùng nhau, sẽ tạo nên ảnh hưởng thế nào đối với toàn bộ cục thế của thế giới này. Có lẽ, cho dù có biết, vô luận là Diệp Trùng, hay là Mục, Thương, chỉ e cũng không hề để ý.

Crypto.com Exchange

Chương (1-485)