Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sư Sĩ Truyền Thuyết - Chương 177

Sư Sĩ Truyền Thuyết
Trọn bộ 485 chương
Chương 177: Cận viễn chiến chi vương
0.00
(0 votes)


Chương (1-485)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Diệp Trùng đã trở về tàu, 3 phát đó của Thương dứt khoát, nhanh lẹ, không cho hắn chút cơ hội nào. Chính lúc này, tần số liên lạc của Diệp Trùng lại vang lên giọng nói của Thương: "Diệp tử, họ gửi tín hiệu cầu cứu, làm sao đây?" Ngữ khí của Thương vẫn có vài phần nhao nhao muốn thử, rõ ràng mấy phát vừa rồi làm hắn có chút hứng khởi.

Diệp Trùng hờ hững nói: "Không cần để ý, chúng ta còn có việc phải làm."

- Ờ. Giọng nói của Thương giống như khi 1 đứa trẻ có được trò chơi ưa thích, lại bị cho biết trò chơi này không thể động vào vậy."A." Thương đột nhiên phát ra 1 tiếng kêu kinh ngạc.

- Sao thế? Thương. Diệp Trùng kinh ngạc.

Thương vội nói: "Diệp tử, người xem cái này."

Trên quang não của Quỷ lỗi lập tức hiện ra 1 tấm hình nổi, đây là mặt bên của 1 tàu vũ trụ, từ cửa sổ trong suốt 1 bên có thể nhìn rõ vẻ kinh hoảng trên mặt của những người bên trong. Ánh mắt Diệp Trùng bỗng nhiên cứng lại!

Ánh mắt của hắn giống như đặt ở chỗ đó, trọn vẹn 3 giây, tuy mấy người chụp trong tấm hình đó chỉ chụp 1 bên mặt, nhưng Diệp Trùng có thể khẳng định mình quyết không nhận lầm.

Tiền gia gia! Trong tấm hình này, 1 bên mặt ông già dựa vào cửa sổ trong suốt, đường nét gương mặt đó, Diệp Trùng quen thuộc vô cùng, Thời gian Diệp Trùng sống với Tiền gia gia khá dài, hắn tin tưởng mình sẽ không nhìn lầm.

Diệp Trùng đột nhiên có phản ứng, vội vàng cuống quít giọng hỏi: "Mục, đây là tàu vũ trụ nào?"

Tiếp đó không chút trù trừ, tay liền động đậy, Quỷ lỗi xoay người 1 cách hoàn mỹ, bay về phía chiến trường hỗn loạn này. Bất luận thế nào, Tiền gia gia đã để mình gặp phải, vậy mình không thể khoanh tay mà nhìn. Khoảng thời gian sống cùng Tiền gia gia ở hành tinh Lam Hải là khoảng thời gian hạnh phúc nhất sau khi Diệp Trùng rời khỏi hành tinh rác. Mà Tiền gia gia, là 1 ông lão được Diệp Trùng yêu thương và tôn trọng sâu sắc. Diệp Trùng không sao mở mắt nhìn Tiền gia gia mất mạng trong trận chiến này.

Tốc độ của Quỷ lỗi đã được đẩy lên tối đa, Diệp Trùng hiện giờ gần như tiếc nuối tại sao mình không phải điều khiển Hàm gia. Trong hư không đen tối, Quỷ lỗi như 1 vương giả bay trong bóng đen.

Lại là 1 tia sáng lam cực nhỏ mà thẳng tắp từ sau lưng Diệp Trùng bắn tới, lóe lên rồi biến mất trước mắt hắn. Nhãn lực tinh tường của Diệp Trùng lại chính xác nắm bắt được điểm rơi của tia sáng lam này. Bên ngoài cửa khoang của 1 tàu vũ trụ bị vây bởi mấy cái quang giáp, mà tia sáng lam này lại trúng cái quang giáp hải tặc gần cửa khoang nhất. Nếu như nhìn kỹ, trên bề mặt vỏ giáp bóng loáng chỗ buồng lái của cái quang giáp này lại có 1 cái lỗ nhỏ to bằng ngón tay. Cái quang giáp này không kêu tiếng nào, đột nhiên mất đi khống chế.

Diệp Trùng hiểu đây là Thương dẫn đường cho mình. Tay liền cử động, hắn lập tức điều chỉnh phương hướng, lao thẳng tới con tàu vũ trụ đó.

Mà cùng lúc này, lại là mấy tia sáng lam, cực kỳ nguy hiểm xẹt qua bên cạnh Quỷ lỗi. Mấy cái quang giáp còn lại đó cũng đột nhiên mất đi khống chế. Diệp Trùng biết đây nhất định là Thương đã giết chết mấy chiến sĩ trong quang giáp đối phương. Hắn đã không rảnh để đi quan tâm sóng xạ tuyến quy pháp này có năng lực xuyên thấu mạnh mẽ như vậy, hắn hiện giờ chỉ hận tốc độ của Quỷ lỗi lại chậm thế này.

Lại vài tia sáng xanh, quang giáp hải tặc xung quanh con tàu vũ trụ này lần lượt trở thành bia nhắm của Thương, vị trí bị bắn trúng của mọi người gần như hoàn toàn giống nhau, mỗi cái quang giáp đều đột nhiên mất đi khống chế, nhưng không 1 cái ngoại lệ nào bị phát nổ. Vì để tránh phát nổ, Thương liền lựa chọn vị trí buồng lái của quang giáp hải tặc. Trên sự thật, tia sáng lam to cỡ ngón tay đối với 1 cái quang giáp cao lớn 10 mét mà nói, quả thật là quá nhỏ, mà ở trong vũ trụ càng nhỏ không thể kiểm tra được. Rất nhiều sư sĩ đang đối kháng với quang giáp hải tặc lại ngạc nhiên phát hiện kẻ địch của mình đột nhiên kỳ lạ mất đi khống chế.

Nhưng 1 màn này rơi vào mắt của thủ lĩnh hải tặc vẫn luôn chú ý tới sư sĩ bắn tỉa thần bí này. Trái tim hắn đã lạnh toát! Trời ạ, lúc nào lại xuất hiện sư sĩ biến thái như vậy chứ? Đồ khốn kiếp này có còn cho người ta con đường sống không chứ?

Diệp Trùng thuận lợi tới gần tàu vũ trụ này, tất cả kẻ địch xung quanh đã bị Thương giết sạch. Trong lòng lo lắng cho Tiền gia gia, Diệp Trùng bay tới cửa khoang, cho dù là trong trạng thái như vậy, Diệp Trùng vẫn bảo trì được sự bình tĩnh.

Thể hình nhỏ thó của Quỷ lỗi trong loại địa hình này càng có thể phát huy được ưu thế. Cả quá trình Quỷ lỗi đạp lên tàu vũ trụ không hề phát ra bất cứ âm thanh nào, linh hoạt giống như mèo. Không chút tiếng động, Diệp Trùng bay tới cửa trong của lối đi, hắn lúc này mới hiểu rốt cuộc là chuyện gì. Cuối lối đi có 1 cái quang giáp đang liều mạng ngăn cản, cái quang giáp này lại là 1 cái quang giáp cận chiến điển hình, nhưng trình độ trong mắt Diệp Trùng quả thật là quá tệ, chỉ là trong hoàn cảnh này hắn có thể phát huy thực lực lớn nhất. Còn mấy cái quang giáp hải tặc này lại bị trói chân trói tay va chạm nhau, bọn họ căn bản không dám ở chỗ này bắn tia laser, lỡ như làm tàu vũ trụ phát nổ, vậy mọi người đều phải bỏ mạng, trong này cũng bao hàm bản thân bọn họ.

Lối đi nhỏ hẹp này vừa vặn chỉ có thể chứa được 1 cái quang giáp, do đó 3 cái quang giáp đều bị vướng ở chỗ này, không sao tiến lên được. Có thể chiến đấu với cái quang giáp cận chiến này cũng chỉ có 1 cái quang giáp ở trên cùng. Mấy cái quang giáp này không cái nào không xoay lưng với Diệp Trùng, bọn họ có lẽ không sao ngờ được người bên ngoài đều bị dọn sạch.

Động tác của Quỷ lỗi vẫn im hơi lặng tiếng, cho dù là trong địa hình hẹp như vậy, động tác của Quỷ lỗi vẫn lưu loát tự nhiên.

Diệp Trùng lúc này cũng bình tĩnh như Thiết mãng tích.

Một cú lướt tới, Quỷ lỗi mau chóng dán sát sau lưng cái quang giáp ngoài cùng. Cái quang giáp này như có cảm giác, vừa định quay đầu xem xem chuyện gì, thì Quỷ lỗi đã động rồi!

Tay trái Quỷ lỗi im lặng chụp lấy cổ cái quang giáp này, trong khoảnh khắc đó, gai cận chiến khảm trên tay phải bắn ra như rắn độc, như tia chớp chui vào trong cơ thể cái quang giáp này, vị trí Diệp Trùng lựa chọn cũng là vị trí của buồng lái. Diệp Trùng thậm chí nghe thấy tiếng vỡ nát của xương cốt khi gai cận chiến xuyên qua thân thể của sư sĩ trong cái quang giáp này, và tiếng kêu thảm của sư sĩ đáng thương này.

Cùng lúc này, chân phải của Quỷ lỗi nặng nề đạp lên chỗ khớp ở phần chân của cái quang giáp này, cái quang giáp này lập tức quỳ xuống. Còn tay trái Quỷ lỗi đồng thời ra sức, cái quang giáp đã bị xuyên thủng này lại quỳ thêm 1 chút.

Loạt động tác này cũng hoàn toàn kinh động 2 cái quang giáp trước mặt, cái quang giáp đang dây dưa với cái quang giáp cận chiến kia có chút hoảng loạn, còn cái quang giáp cận chiến đó biết người giúp đỡ tới rồi, sĩ khí tăng cao.

Cái quang giáp thứ 2 quýnh quáng muốn xoay người, muốn ngăn chặn kẻ đánh lén phía sau.

Diệp Trùng lại không cho đối thủ bất cứ cơ hội nào, loại địa phương này, là thiên đường cho loại quang giáp này của Diệp Trùng. Tay trái Quỷ lỗi giãy 1 cái, dưới chân phát lực, thuận thế rút gai cận chiến cắm trên người quang giáp dưới thân, 1 cú ngư dược (cá nhảy), liền giống 1 con cá vượt qua cái quang giáp dưới thân này, vượt qua khoảng cách khoảng 20 mét giữa cái quang giáp thứ 1 và cái quang giáp thứ 2.

Phản ứng linh hoạt của Quỷ lỗi làm cái quang giáp đang xoay người này càng thêm hoảng loạn.

Vừa vượt qua đỉnh đầu cái quang giáp dưới thân này, thân hình Quỷ lỗi bay vút lên. Không đợi rớt xuống đất, thân hình Quỷ lỗi dang ra. Hai chân mượn lực tường lối đi, như đạn bắn, lao về phía đối phương.

Thế lao tới này của Quỷ lỗi cực nhanh, trong hoàn cảnh nhỏ hẹp thế này, xung kích do tốc độ cao như vậy mang lại tuyệt đối không sao tưởng tượng được. Khi thân hình giao nhau, gai cận chiến trên tay phải Quỷ lỗi chính xác chọc thủng cổ họng đối phương. Bất quá, cú này cũng làm thân hình Quỷ lỗi có chút nghiêng ngả, mắt thấy sắp tông vào bức tường lối đi, Quỷ lỗi thuận thế vỗ lên tường, nhìn cũng không nhìn cái quang giáp đã mất đi khống chế sau lưng đó.

Mà lúc này, cái quang giáp bị Quỷ lỗi tiêu diệt mới phát ra tiếng đổ nhào vang dội.

Cổ họng cũng là 1 vị trí cực kỳ yếu ớt của quang giáp. Nó là chỗ tập trung mạch quang. Cổ họng bị hư hại cũng tức là tuyên bố cái quang giáp này hoàn toàn vứt đi.

Cái quang giáp còn lại cuối cùng, phát hiện mình bị giáp công trước sau, không khỏi càng thêm hoảng loạn. Diệp Trùng không chút thương hại, gai cận chiến cắm vào thân thể cái quang giáp này, bất quá Diệp Trùng ra tay rất có chừng mực, hắn không muốn gây ra nổ lớn ở chỗ này.

Động tác của Quỷ lỗi trong suốt quá trình mau lẹ, có sức, 1 hơi là thành, nước chảy mây trôi, thêm vào bước đi phiêu hốt, làm người ta khó có thể đoán được, với lại, trong hoàn cảnh nhỏ hẹp thế này mà còn sử dụng mấy động tác cực kỳ ngụy dị. Mấy động tác trái thói thường này đối với sư sĩ mà nói cần trình độ điều khiển quang giáp khá mạnh mẽ.

Cái quang giáp trước mặt Diệp Trùng này tuy trình độ cận chiến không ra sao, nhưng Diệp Trùng thấy được kỹ xảo né tránh của hắn vẫn khá vững chắc, cũng chính là dựa vào 1 điểm này, hắn mới có thể dây dưa cái quang giáp hải tặc đó lâu như vậy, ngăn đối phương ở chỗ này.

Soạt, cửa hợp kim sau lưng quang giáp cận chiến mở ra, quang giáp cận chiến ra dấu tay Diệp Trùng cùng hắn đi vào. Diệp Trùng vốn dĩ muốn đi vào, tự nhiên cũng không chối từ, cùng đi vào với đối phương. Vừa tiến vào, cửa hợp kim sau lưng liền mau chóng đóng lại. Tiếp theo đó, van khí mở ra, không khí mau chóng tràn vào căn phòng này. Sau khi áp suất không khí bình ổn, 1 cánh cửa hợp kim khác mở ra, bên trong lao ra đám lớn người, vẻ mặt vui vẻ, vây lấy cái quang giáp đó hoan hô.

Diệp Trùng rất mau tìm thấy bóng dáng Tiền gia gia trong đám người. Tiền gia gia vẫn giống như lúc trước, chỉ càng có vẻ già hơn, trên mặt cũng có thêm vài phần mệt mỏi. Mà 2 người bên cạnh ông lại làm Diệp Trùng có đôi chút ngạc nhiên. Người dìu Tiền gia gia là Nhuế Tô, mà bên còn lại của Tiền gia gia là Nhuế Băng vẫn mặc bộ đồ luyện công màu trắng, lẫm liệt đứng thẳng ở đó. Một mỹ phụ trung niên xinh đẹp ở bên cạnh Nhuế Băng, tướng mạo có vài phần giống với Nhuế Băng, trong lòng Diệp Trùng suy đoán chắc là mẹ của 2 người họ.

Các nàng tại sao ở cùng 1 chỗ với Tiền gia gia, đây là nghi vấn lớn nhất trong lòng Diệp Trùng.

Buồng lái của cái quang giáp lúc này mở ra, bên trong đi xuống 1 thiếu niên, mọi người hoan hô càng lớn hơn, vừa rồi chính là nhờ biểu hiện kiệt xuất của thiếu niên này, chống đỡ tới khi viện binh tới, nếu không mọi người trong này chỉ e đều bị hải tặc bắt rồi.

Thiếu niên này không phải ai khác, lại chính là Nguy Nguyên Diệp Trùng quen biết. Nguy Nguyên lúc này vẻ mặt hưng phấn sau khi thành công, chạy tới trước mặt Nhuế Băng, kích động nói: "Băng tỷ, Băng tỷ, ha ha, đệ thành công rồi!" Trên gương mặt như băng tuyết của Nhuế Băng cũng rộ lên vài phần vui vẻ.

Nhuế Tô ở bên cạnh giả đò nói: "Tiểu Nguyên tử à, ngươi không biết ngươi vừa rồi thật chật vật hết chỗ nói, lên bờ xuống ruộng như thế, thật là khó coi." Nguy Nguyên lập tức nhăn nhó nói: "Tô tỷ, tỷ không cần đả kích ta như vậy chứ." Dáng vẻ đó làm mọi người đều cười ồ lên. Tiền gia gia cũng cười to sảng khoái, ngay cả Nhuế Băng cũng không khỏi mỉm cười.

Trong lòng Diệp Trùng cười khổ không thôi, tại sao đều là người quen chứ?

Nhuế Băng dời ánh mắt sang cái quang giáp xem ra giống tên hề này, 1 loạt biểu hiện vừa rồi của nó, mọi người ở chỗ này đều thông qua ống kinh được gắn ở lối đi nhìn thấy rõ mồn một. Trong tất cả mọi người, chỉ e chỉ có mình và Nguy Nguyên mới biết giá trị trong 3 lần công kích cực kỳ hoành tráng vừa rồi của cái quang giáp tên hề này.

Nhuế Băng dám khẳng định, sư sĩ trong cái quang giáp tên hề này nhất định là 1 cao thủ võ thuật, hơn nữa còn có trình độ điều khiển quang giáp tuyệt vời, sự cao minh của loại trình độ điều khiển quang giáp này tuyệt đối không phải sự cao minh tự thổi phồng của Nguy Nguyên.

Diệp Trùng nhìn nụ cười của Tiền gia gia, bức tranh lúc trước sống chung với Tiền gia gia thoáng qua trong lòng hắn. Diệp Trùng có chút xuất thần.

- Ý, cao nhân, người đi ra đi! Nguy Nguyên ở phía dưới, bụm tay thành loa, lớn tiếng hét. Đối với cao thủ này, Nguy Nguyên khâm phục sát đất, đây tuyệt đối là 1 cao thủ cận chiến quang giáp. Nguy Nguyên tin rằng, trong số những cao thủ cận chiến, có thể so sánh với với vị cao thủ trước mắt này, chỉ e ngoại trừ thần tượng của mình kiêm chồng tương lai của Băng tỷ đó, phỏng chừng cũng tìm không ra được mấy người. Trong lòng hắn, đã sớm coi Diệp Trùng là chồng của Băng tỷ của mình rồi.

Mọi người đều mong mỏi nhìn buồng lái của quang giáp tên hề, bọn họ muốn nhìn thấy người anh hùng cứu bọn họ này rốt cuộc là có hình dáng thế nào.

Giọng nói của Nguy Nguyên làm Diệp Trùng tỉnh lại, nhìn Tiền gia gia, Nhuế Băng ở dưới, không biết nghĩ gì, Diệp Trùng đột nhiên gạt bỏ ý nghĩ xuống dưới.

- Thương, tìm được nơi đến của đội tàu này không? Diệp Trùng mau chóng liên hệ với Thương.

- Ừ, được! Thương không dừng tay, miệng trả lời.

Phí Địch lúc này trợn mắt nhìn con tàu vũ trụ to lớn đó, còn có cái quang giáp chỉ lộ ra 1 nửa ở cửa khoang mở ra của con tàu vũ trụ. Đầu óc hắn có chút cảm giác đoản mạch. Hắn đã kinh ngạc tới mức nói không ra lời. Thật ra không chỉ là hắn, trên thực tế, mọi người trong phòng thuyền trưởng đều há hốc mồm, ngây ngốc nhìn cái quang giáp thấp thoáng trên màn hình.

Đây thật sự là cảnh giới mà con người có thể đạt tới sao?

Đây chỉ e là nghi vấn trong lòng mọi người lúc này.

Từ khi bắt đầu, vị sư sĩ bắn tỉa mạnh mẽ tới mức khác người này căn bản là không có dừng lại. Hắn cứ liên tục như là 1 cỗ máy chiến tranh không biết mệt, Từng tia, từng tia sáng lam trí mệnh đó, tuy rằng nhỏ không thể tra ra, nhưng trong lòng mọi người trong phòng thuyền trưởng lúc này, nó hoàn toàn là tia sáng chết chóc. Một tia sáng lam có nghĩa là 1 cái quang giáp tiêu tùng. Hơn nữa, cái chết của mỗi cái quang giáp đều hoàn toàn giống nhau, toàn bộ đều hóa thành 1 quả cầu lửa.

Độ chính xác đáng sợ này không hề có bất cứ dấu hiệu suy giảm nào, từ lúc bắt đầu tới bây giờ, vị sư sĩ này vẫn luôn bảo trì tỉ lệ chính xác 100%.

Một giọng nói điện tử rõ ràng kêu tỉnh mọi người, mọi người lúc này mới như hồi thần lại.

Trợ lý của Phí Địch vội vàng chạy tới bàn điều khiển làm 1 loạt thao tác, hắn đột nhiên kêu lên: "Đoàn trưởng, mau tới đây xem, bọn họ hỏi điểm đến của chúng ta là ở đâu, tính chất của đội tàu này."

Phí Địch nghĩ cũng không nghĩ, phẩy tay: "Mau nói cho họ! Chỉ có họ hỗ trợ, chúng ta mới có hy vọng!" Phí Địch cũng chỉ có đặt hy vọng trên con tàu vũ trụ này.

- Diệp Trùng, bọn họ là 1 đội tàu di dân tới thiên hà Thiết Bối Tây Ni, mọi thành viên đội tàu đều là dân thường. Thương mau chóng mang tin tức có được nói với Diệp Trùng.

- Thiên hà Thiết Bối Tây Ni... Diệp Trùng lập tức hiểu ra, thì ra là chạy chiến loạn. Điều duy nhất Diệp Trùng hiện giờ không hiểu là Tiền gia gia tại sao lại ở cùng mấy người Nhuế Băng.

Sự qua lại của Nhuế gia và Tiền gia gia bắt đầu từ khi Diệp Trùng rời khỏi hành tinh Lam Hải. Nhuế Băng vẫn luôn cố gắng dò hỏi mọi thứ liên quan tới Diệp Trùng, Nhuế Tô cũng vô cùng hối hận mọi thứ mình làm, do đó nỗ lực giúp em gái hỏi thăm. Trước khi Diệp Trùng ở học viện Lam Hải là ở tại nhà của Tiền gia gia, điều này rất nhiều người đều biết, hơn nữa, mọi người đều biết quan hệ của Diệp Trùng và Tiền gia gia vô cùng tốt.

Có lẽ là yêu chim yêu cả lồng, hoặc giả là vì nguyên nhân gì khác, Nhuế Băng thường đi tới quán của Tiền gia gia. Tiền gia gia cũng vô cùng yêu thích tiểu cô nương mặt lạnh lòng nóng này, Nhuế Băng có lúc còn giúp Tiền gia gia làm mì, còn lâu lâu lại hỏi thăm Tiền gia gia 1 số việc của Diệp Trùng. Tiền gia gia lẽ nào lại không hiểu tâm tư cô gái này, tự nhiên là cười ha hả, hễ hỏi là trả lời. Nhuế Tô cũng thường tới đây cùng em gái, điều không ngờ là kẻ cổ linh tinh quái như Nhuế Tô này ngược lại lại đặc biệt được Tiền gia gia yêu thích, mà Nhuế Tô ở trước mặt Tiền gia gia cũng có dáng vẻ cô bé ngoan ngoãn, làm cho Nhuế Băng kỳ quái trong lòng rất lâu. Thời gian lâu dần, Tiền gia gia giống như ông ruột của 2 người.

Lần di tản tới thiên hà Thiết Bối Tây Ni này, vốn dĩ Tiền gia gia không muốn đi, với ông mà nói, tuổi tác mình đã cao như vậy, chết ở chỗ này cũng không có gì không hay, cần chi phải dằn vặt lâu như vậy, chạy tới chỗ xa như thế, hơn nữa, nghe nói trên đường cũng không yên bình. Nhưng sau này không chịu được sự khuyên nhủ của Nhuế Băng và Nhuế phu nhân, thêm vào Nhuế Tô và Nguy Nguyên, 2 tên này bám rịt lấy, ông mới đồng ý.

Nguyên nhân trong này, Diệp Trùng tự nhiên không biết, nhưng Diệp Trùng cũng không định đi dò hỏi, với hắn, chỉ cần Tiền gia gia sống tốt là được.

Ánh mắt của Diệp Trùng không khỏi chuyển hướng tới cô gái mặc bộ đồ luyện công màu trắng bên cạnh Tiền gia gia đó, khí chất lẫm liệt bất khả xâm phạm rõ ràng không hề lẫn lộn trong mọi người.

- A! Đây không phải là Băng Băng của chúng ta sao? Trời ạ! Diệp tử, tiểu tử ngươi thật có vận đào hoa! Thế này mà cũng có thể để người gặp được Băng Băng của chúng ta, cái gì... Đào hoa? Đào hoa cũng không biết? Khẳng định là ngươi vẫn chưa coi kỹ con chip Quản phong tử cho ngươi rồi, trên đó không phải có hình thực vật sao..." Thương vừa bắn vừa còn dư hơi chú ý tới tình huống bên này của Diệp Trùng.

- Cao nhân, xuất hiện gặp mặt đi! Mọi người đều đang chờ người đó a! Nguy Nguyên vẫn ở dưới la, mọi người đều kỳ quái trong lòng, vị anh hùng này tại sao vẫn không đi ra chứ?

Ngay khi mọi người cảm thấy không hiểu, cái quang giáp giống như tên hề này lại dùng tay chỉ ra ngoài. Mọi người lúc này mới hiểu, đúng nha, chiến đấu bên ngoài vẫn chưa kết thúc mà, mấy người mình lại ở trong này chúc mừng. Trong chốc lát, sự hưng phấn sống sót sau kiếp nạn vừa rồi lập tức biến mất tăm, nếu như chiến đấu bên ngoài bất lợi, vậy vận mệnh đợi chờ mấy người mình vẫn như thế.

Nét cười trên mặt Nguy Nguyên cũng không còn, mà thay vào đó là sự ngưng trọng. Hắn lập tức chạy về phía quang giáp của mình. Thật ra, Diệp Trùng cho rằng loại hành vi này của Nguy Nguyên không hề có bất cứ hỗ trợ nào cho chiến cục, nhưng vừa nghĩ tới nếu tên này chết đi, chỉ e Tiền gia gia, cô gái mặc bộ đồ luyện võ màu trắng đều sẽ đau lòng.

Nghĩ tới chỗ này, Diệp Trùng mò 1 hồi trong túi, moi ra 1 cái công tắc không gian, sau đó hé khoang buồng lái, quăng về phía Nguy Nguyên.

Vẫn luôn chú ý bên này, ánh mắt Nhuế Băng cứng lại, sải bước 1 cái, lại vượt qua khoảng cách 3 mét, xẹt tới bên cạnh Nguy Nguyên, thò tay ra, chỉ dùng 2 đầu ngón tay liền kẹp lấy thứ bay về phía Nguy Nguyên này. Thì ra là công tắc không gian hình chiếc nhẫn, Nguy Nguyên lúc này mới có phản ứng, nhận công tắc không gian từ tay Nhuế Băng, vui mừng hướng về cái quang giáp tên hề này hét: "Cao nhân, cái này cho tôi ư?"

Quang giáp tên hề gật đầu, rồi xoay người bay đi.

- Thương, chúng ta có thể lại chiến đấu rồi. Diệp Trùng lạnh nhạt nói, Quỷ lỗi lúc này vẫn chưa bay ra khỏi con tàu vũ trụ này.

- Ha ha ha, Diệp tử, ta biết mà, khà khà, ngươi nhìn thấy Băng Băng nhi của chúng ta rồi nhỉ. Ha ha, quả nhiên là anh hùng khó qua ải mỹ nhân a, ngay cả dã thú như Diệp tử ngươi thế này cũng không sao tránh được vận mệnh thế này... Thương thao thao bất tuyệt nói.

Gân trán Diệp Trùng giật giật, là người bảo trì bình tĩnh tuyệt đối khi chiến đấu như hắn, đối diện loại oanh tạc ngôn ngữ này của Thương, trước giờ vẫn thiếu sức đề kháng.

Khi Diệp Trùng bay ra khỏi tàu vũ trụ này, vừa khéo đụng phải 4 chữ khá to, chói mắt "Hoa hoa công tử" trên tàu Hoa hoa công tử ở trước mặt, Diệp Trùng suýt nữa mất đi khống chế đối với Quỷ lỗi. Thương vậy mà lại mang cả con tàu ra.

Bất kể là thủ lĩnh hải tặc hay là thuyền trưởng Phí Địch, lúc này đều lập tức hóa đá, Hoa hoa công tử, con tàu vũ trụ to lớn thế này mà lại lấy 1 cái tên thô bỉ nổi tiếng như vậy, mọi người đều vì con tàu vũ trụ đường đường cấp Scar này mà cảm thấy đáng tiếc.

Thương tới lúc này đã tiêu diệt mấy mươi cái quang giáp. Do tia sáng màu lam Quy pháp bắn ra cực nhỏ, trong vũ trụ nhỏ không thể thấy, cực dễ bị người ta bỏ qua, rất nhiều quang giáp hải tặc phát hiện đồng bọn bên cạnh mình đột nhiên vô duyên vô cớ biến thành 1 quả cầu lửa.

Hư không tối đen, nở rộ chói lọi như bữa thịnh yến.

Áp lực phía thuyền trưởng Phí Địch lập tức giảm mạnh. Mấy sư sĩ may mắn còn sống hiện giờ đã có thể đủ sức chống cự mấy hải tặc này.

Thủ lĩnh hải tặc lại tức giận không gì so sánh được, mắt thấy sắp giành được thắng lợi, lại xuất hiện 1 sư sĩ bắn tỉa lợi hại như vậy gây rối. Hắn biết, nếu như không dùng 1 số biện pháp, cục thế phát triển tiếp theo sẽ rất bất lợi cho phe của mình. Vị sư sĩ bắn tỉa này quả thật quá khủng bố rồi, hắn bắn gần như không có gián đoạn, hơn nữa hắn dường như không cần thời gian ngắm, khóa mục tiêu. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi từ lúc nãy tới giờ, phe mình đã tổn thất mấy mươi quang giáp, cứ tiếp tục như vậy, mình có nhiều người hơn cũng không trám được lỗ hổng này.

- Đao tử, ngươi dẫn Hắc bộ đi chặn tên đó. Thủ lĩnh hải tặc không nhịn thêm được nữa.

*****

Đao tử là 1 tên rất nguy hiểm trong đội hải tặc này, hắn hung hãn không sợ chết, tác phong dũng mãnh, mỗi lần đụng phải khúc xương khó gặm, thủ lĩnh hải tặc liền phái hắn ra, hắn là cánh tay đắc lực nhất của lão đại.

Đao tử không thích nói chuyện, vẻ mặt thờ ơ gật đầu, đứng dậy xoay người rời đi. Hắc bộ là đội thân vệ của thủ lĩnh hải tặc, cũng là lực lượng lớn nhất trên tay thủ lĩnh hải tặc. Toàn bộ mấy người này đều là sư sĩ cao cấp, số người có hơn 300, huấn luyện kỹ càng, lực chiến đấu cực mạnh, thủ lĩnh hải tặc quăng ra con át chủ bài cuối cùng, cũng có nghĩa là đã tới lúc quyết thắng bại rồi.

Một lượng lớn quang giáp đen kịt rời khỏi tàu vũ trụ lớn nhất. Ngay khi mấy cái quang giáp đó ló đầu ra, Thương đã chú ý tới, hắn gần như lập tức hiểu được ý của đối phương.

- Khà khà, Diệp tử, bên này giao cho ngươi đó. Thương nói xong xoay người bay vào trong Hoa hoa công tử.

- Được. Diệp Trùng hờ hững trả lời.

Thủ lĩnh hải tặc thấy đối phương lùi vào trong tàu vũ trụ, trong lòng không khỏi nhẹ nhõm, đối phương quả nhiên sợ sệt rồi. Ý nghĩ này chẳng qua chỉ thoáng qua trong đầu hắn, còn chưa đợi hắn cao hứng, hắn liền ngạc nhiên phát hiện trên màn hình lại xuất hiện thân ảnh thấp thoáng của đối phương.

Chẳng lẽ đối phương thật sự có chỗ dựa nên không sợ sao? Thủ lĩnh hải tặc không biết trên tay đối phương còn có con bài gì.

Thương hì hì cười gian, nhưng loại giọng điện tử do 1 cái quang giáp phát ra này ít nhiều có chút ngụy dị, may mà ở chỗ này không có người nào khác. Dục vọng chiến đấu của Thương đã hoàn toàn bị khơi dậy. Nếu như thủ lĩnh hải tặc nhìn thấy thứ bên cạnh Thương, nhất định sẽ hôn mê.

Bên cạnh Thương đặt 1 đống tấm năng lượng cao xấp xỉ bằng nửa người hắn, đây là thứ hắn vừa mới đi lấy. Quy pháp tuy uy lực cực lớn, nhưng năng lượng hao phí cũng rất cao. Đáng tiếc, Lệ thạch không cách nào sử dụng, nếu không, Quy pháp có thể trở thành 1 lợi khí giết người không cần bổ sung năng lượng trong khoảng thời gian khá dài.

Bất quá, có nhiều tấm năng lượng thế này cũng chẳng khác là bao.

Diệp Trùng loanh quanh đội tàu này, hải tặc xung quanh con tàu vũ trụ của Tiền gia gia là đối tượng quan tâm chính của Thương, hải tặc trong khu vực này bị Thương dọn sạch sẽ. Diệp Trùng vì tìm kiếm kẻ địch, không thể không mở rộng phạm vi tìm kiếm của mình.

Diệp Trùng cẩn thận lang thang trong chiến trường. Hắn không dám sơ sẩy, vì theo đuổi tính cơ động, vỏ giáp của Quỷ lỗi ở phương diện phòng thủ không hề xuất sắc. Nếu như bị tia laser của kẻ địch bắn trúng, vậy kết quả của mình cũng sẽ không tốt chút nào. Hắn không muốn mình vì sơ suất mà mất mạng.

Đây là 1 cuộc săn mồi lớn mà hỗn loạn, Diệp Trùng giống như 1 kẻ săn mồi linh mẫn mà cảnh giác.

Diệp Trùng nhìn thấy trước mặt có 2 cái quang giáp đang dây dưa, 1 bên không ngừng bắn, bên còn lại không ngừng làm động tác né tránh. Quang giáp hải tặc và quang giáp của sư sĩ đoàn rất dễ phân biệt. Quang giáp của hải tặc đủ hình đủ kiểu, đủ màu đủ sắc, thậm chí 1 cái quang giáp còn có nhiều loại linh kiện không thích hợp chắp vá lại với nhau. Còn quang giáp của sư sĩ đoàn phần lớn khá hoàn chỉnh, hơn nữa nhất định là có thể mua được trên thị trường.

Vừa nhìn Diệp Trùng liền có thể phán đoán được vị trí xuất hiện tiếp theo của 2 cái quang giáp. Kinh nghiệm thực chiến của Diệp Trùng cực kỳ phong phú, chút năng lực nhận biết này vẫn có. Quỷ lỗi như 1 thích khách, im hơi lặng tiếng yên lặng ở sau tàu vũ trụ, cả thân hình dán sát vào thân tàu vũ trụ, cách đỉnh của thân tàu không tới 5 mét.

Quỷ lỗi lúc này cực giống 1 con thằn lằn sẵn sàng chờ đợi 1 phát trí mạng.

Diệp Trùng đếm thầm thời gian trong lòng, quang giáp hải tặc vừa mới ló chút đầu ra, Diệp Trùng trong buồng lái bỗng cử động. Hai tay như 1 làn khói nhẹ, bóng dáng hư hư ảo ảo làm người ta hoa cả mắt. Đáng tiếc, tình cảnh như vậy lại không ai có thể thưởng thức.

Quỷ lỗi như thằn lằn dán sát trên vỏ giáp của tàu vũ trụ lúc này lại đột nhiên bắn vọt lên, vẽ nên 1 đường cong tuyệt đẹp. Trong khoảnh khắc, Quỷ lỗi và cái quang giáp hải tặc này liền dán chặt vào nhau, khoảng cách 2 bên cực gần, ngay cả từng chi tiết quang giáp đối phương, Diệp Trùng cũng nhìn thấy rất rõ ràng.

Quỷ lỗi vừa bắt đầu thì đã mai phục ở chỗ tối của tàu vũ trụ, động tác này không chút tiếng động mà lại đột nhiên, hơn nữa vừa may là đi ra từ phía dưới đối phương, đợi khi gương mặt như tên hề đó của Quỷ lỗi hiện ra trước mặt hắn, tên hải tặc này còn mang theo vài phần ngỡ ngàng.

Gai cận chiến trên tay phải của Quỷ lỗi đột nhiên bắn ra, tay phải vừa đẩy, lập tức xuyên thủng buồng lái của đối phương. Trong tất cả linh kiện của Quỷ lỗi, thứ có giá trị nhất chính là cặp gai cận chiến này, gai cận chiến có pha Hắc kim thể hiện ra tính năng xuyên thấu cực kỳ xuất sắc.

Tay phải Quỷ lỗi mượn lực cái quang giáp đã mất đi khống chế này, thân hình lay động, lại chìm vào trong hư không đen tối.

Sư sĩ của Tượng diệp đoàn vẫn luôn dây dưa với cái quang giáp hải tặc này chỉ nhìn thấy 1 bóng hình gầy gò vừa va vào đối phương đã rời ra, rồi không thấy đâu nữa. Ngay khi hắn đang nghiêm tức đứng đợi cả nửa ngày thì phát hiện cái quang giáp này đã hoàn toàn bị hư hại, ngay cả hải tặc bên trong cũng chết rồi. Lúc này mới làm hắn nghĩ tới bóng dáng nhảy ra từ bóng tối rồi lại biến mất vào bóng tối đó.

Diệp Trùng gần như trở về hành tinh rác, đông đúc tàu vũ trụ ở chỗ này giống như mấy ngọn núi rác ở hành tinh rác. Diệp Trùng điều khiển Quỷ lỗi không ngừng luồn lách trong bóng râm của mấy tàu vũ trụ này, giống như lúc đó mình điều khiển Ôn Ni len lỏi bay trong khe hở của núi rác.

Mỗi 1 lần Diệp Trùng ra tay đều là 1 kích trí mạng, hoàn toàn không có công kích dư thừa. Hắn chỉ lựa chọn 1 thời gian thích hợp, ở trong bóng tối, cho đối phương không hề phòng bị 1 kích trí mạng. Cặp gai cận chiến đó không biết đã xuyên qua bao nhiêu vỏ giáp của quang giáp, mà sư sĩ bên trong mấy cái quang giáp hải tặc đó, Diệp Trùng cũng không bỏ qua. Đây là chiến tranh, không cho phép bất cứ sự cảm thông nào, Diệp Trùng cũng không có thói quen cảm thông. Nói thật, nếu như không phải Tiền gia gia, Diệp Trùng tuyệt không bước vào vũng nước đục này. Nhưng bây giờ đã làm rồi, vậy thì phải làm cho tốt, làm thật triệt để, làm đối phương không có bất cứ khả năng phản kích nào. Thứ bập bùng trong cặp mắt bình tĩnh của Diệp Trùng chính là ngọn lửa chiến đấu.

Quỷ lỗ không biết mệt nhảy từ tàu vũ trụ này tới tàu vũ trụ khác, Diệp Trùng đã hoàn toàn bước vào trạng thái kỳ lạ. Đây là 1 loại trạng thái pha trộn bình tĩnh và hưng phấn cùng với nhau, hai tay của Diệp Trùng cũng không còn là một mực nhanh chóng nữa, mà ngược lại trở nên càng thêm thoải mái, lúc nhanh lúc chậm, có lúc thậm chí ngừng lại bất động trong 1 khoảng thời gian rất dài, nhưng có lúc lại nhanh tới mức ngay cả tàn ảnh cũng không có. Loại chuyển đổi giữa cực động và cực tĩnh, ngụy dị nói không ra lời, Diệp Trùng căn bản không chú ý tới, ngược lại, hắn lại cảm thấy khá là tự nhiên, lưu loát. Quang giáp giống như sự kéo dài của thân thể hắn, mỗi 1 ý nghĩ, mỗi 1 động tác của hắn đều có thể thực hiện thông qua quang giáp.

Quỷ lỗi dưới sự điều khiển của Diệp Trùng, lúc nhanh lúc chậm, lúc lên lúc xuống. Có lúc phiêu hốt như quỷ mị, có lúc lại linh mẫn như vượn biến dị.

Kỹ năng chiến đấu, chỉ có được tôi luyện thật sự trong chiến đấu.

Thương lúc này cũng đã hoàn toàn ở trong trạng thái chiến đấu. Nói thật, tới tận bây giờ, chiến đấu đều là do Mục tiến hành, bất quá, cho dù là Mục cũng có vài lần không ra tay, theo cách nói của Mục, chỉ có khi Diệp tử thật sự trưởng thành mới có thể điều khiển chúng. Cho nên thông thường, không tới lúc nguy cấp, Mục tuyệt đối sẽ không ra tay. Thương do còn có sớm hơn Mục, nếu như nói hắn chưa từng trải qua chiến đấu, vô luận là Mục, hay là Diệp Trùng, thậm chí bản thân hắn cũng tuyệt không tin tưởng.

Đùa à, quang giáp trình độ siêu cao do dùng nhiều kim loại quý hiếm như vậy làm ra chẳng lẽ là dùng để xem sao? Mà vết thương tay trái của Mục Thương cũng là chứng cứ chiến đấu trực tiếp nhất. Nếu như Thương cũng có ý thức, vậy trong tiềm thức của hắn, nhất định sẽ có sự tồn tại bản năng chiến đấu. Chẳng qua, thảo luận tiềm thức của 1 cái hư nghĩ trí cảm, làm người ta cảm thấy thật là kỳ quái a.

Dáng vẻ Thương lúc này lãnh khốc nói không ra lời. Quy pháp trên tay phải không chút rung động, nếu như là ở trung tâm huấn luyện ý thức sư sĩ, trình độ loại động tác này tuyệt đối là được trọn điểm.

Bình thường thao thao bất tuyệt, Thương lúc này mới thật sự biến thành 1 hung khí chiến đấu.

Đối với Đao tử và hơn 300 cái quang giáp cao cấp do hắn dẫn dắt mà nói, đây là 1 trận tàn sát. Một trận tàn sát không hơn không kém. Tia sáng lam đó như mang theo dấu ấn tử vong, mỗi 1 lần lóe lên trong mắt mọi người, cũng tức là sẽ mang theo 1 cái quang giáp.

Chính xác thật đáng sợ! Tới tận lúc này, vẫn chưa có 1 lần bắn hụt, ngay cả kẻ cường hãn như Đao tử cũng nhịn không được mà có vài phần buồn bực, trên đời này thật sự có sư sĩ bắn tỉa biến thái như vậy sao? Trải qua nhiều lần sinh tử như vậy, Đao tử biết, mặc kệ là người có lợi hại hơn, chỉ cần hắn là người, vậy thì sẽ có lúc sai lầm. Thiết luật đã được hắn nghiệm chứng vô số lần này, hôm nay lại bị khiêu chiến, sư sĩ bắn tỉa thấp thoáng này tới tận bây giờ vẫn chưa có xảy ra bất cứ sai lầm nào.

Quang giáp bị tiêu diệt bùng nổ liên tiếp chiếu sáng đám quang giáp đáng chiến đấu này. Nếu như người không biết nhìn thấy bức tranh này, tuyệt đối sẽ cho rằng thứ bọn đối diện chính là cả 1 sư sĩ đoàn. Trên thực tế, kẻ địch của bọn họ chẳng qua chỉ có 1 người.

Bắn tỉa cự ly siêu xa. Kỹ xảo gần như là có độ khó lớn nhất trong huấn luyện xạ kích này, lại được 1 kẻ không biết tên này biểu diễn hoành tráng tột cùng, không, phải nói là xuất thần nhập hóa. Khoảng cách càng xa, độ khó của xạ kích càng cao, mà ở cự ly siêu xa, bất cứ 1 sai sót góc độ cực nhỏ nào cũng sẽ bị phóng đại tới 1 mức độ khá lớn. Không có người bắn tỉa nào có thể xác định mình có thể có tỉ lệ chính xác 100% khi bắn tỉa cự ly siêu xa.

Từng có 1 sư sĩ bắn tỉa cực kỳ nổi tiếng nói rằng: "Bắn tỉa cự ly siêu xa, ngươi cần phải có may mắn hơn 1 nửa." Từ đó có thể thấy được độ khó của bắn tỉa cự ly siêu xa.

Điều làm Đao tử càng thêm phiền não là, xem dáng vẻ, may mắn của đối phương rõ ràng là mạnh tới cực điểm.

Khoảng cách giữa mình và tàu vũ trụ cấp Scar đó, nếu như là bình thường, trong mắt hắn chẳng qua chỉ là trong nháy mắt. Nhưng, hôm nay hắn lại cảm thấy đặc biệt xa xôi. Đồng bọn bên cạnh không ngừng giảm xuống. Đao tử hiểu rằng lúc này mình đã không có con đường nào khác để đi rồi, nếu như lúc này xoay người, cũng giống như là cái bia cho đối phương, vậy sẽ làm cho đối phương càng thêm thoải mái mà giải quyết mọi người ở đây. Vấn đề này không chỉ mình Đao tử hiểu, mọi người của Hắc bộ đều là thứ thân kinh bát chiến, vấn đề đơn giản thế này lý nào không hiểu chứ? Cho nên bọn họ ai nấy đều cắn răng, lao về phía trước, chỉ cần làm cho đối phương vào trong xạ trình hữu hiệu của mấy người mình, vậy thì cũng có thể thực hiện áp chế bằng hỏa lực.

Bọn họ không cần chỉ huy, tự phát bày ra đội nhìn phân tán, không ngừng thực hiện động tác né tránh. Tuy mấy động tác né tránh này vẫn không thể thay đổi vận mệnh bị tiêu diệt của bọn họ, nhưng rõ ràng tần suất lóe lên của tia sáng lam thấp đi rất nhiều.

Mục vẫn trầm tĩnh, 1 phát lại 1 phát, không chút hoảng loạn.

Diệp Trùng đã không nhớ được mình ra tay bao nhiêu lần, bất quá, sư sĩ được hắn giải phóng khỏi chiến đấu dây dưa càng lúc càng nhiều. Lần đầu tiên, sư sĩ của 2 sư sĩ đoàn lớn chiếm ưu thế về mặt số lượng, tuy ưu thế này cực nhỏ.

Phòng thuyền trưởng tàu chỉ huy của sư sĩ đoàn Hồng sư tử, mọi người đều mắt trợn trừng, mồm há hốc nhìn màn hình. Hồi lâu sau, người đẹp tóc đỏ đang ngồi trên ghế thuyền trưởng lầm bầm nói: "Trời ạ, tên này thật sự là người sao?" Người đẹp tóc đỏ này chính là đoàn trưởng sư sĩ đoàn Hồng sư tử Claudia, nàng có mái tóc đỏ chói mắt như ngọn lửa. Nàng đồng thời cũng là 1 nữ sư sĩ có xưng hiệu là sư sĩ cao cấp, vô cùng hiếm thấy trong giới sư sĩ nữ.

Hiện giờ 25 tuổi, Claudia bây giờ đang ở độ tuổi đẹp nhất của 1 người con gái. Phong cách thành thục, nóng bỏng cực kỳ bắt mắt, vô luận nàng đi tới chỗ nào, nàng vĩnh viễn là tiêu điểm trong mắt mọi người. Làn da trắng như tuyết, sống mũi cao, thêm vào cặp mắt màu lam ngọc, tất cả đều vốn để nàng kiêu ngạo. Thủ đoạn quản lý của nàng vô cùng cao minh, sư sĩ đoàn Hồng sư tử khi nàng tiếp nhận chẳng qua chỉ là 1 sư sĩ đoàn cỡ nhỏ chỉ có 20 người. Bây giờ đã phát triển thành sư sĩ đoàn cỡ lớn hơn 500 người.

Vẻ mặt Claudia lúc này lại đang ngơ ngẩn, có vài phần ngu ngơ, xinh đẹp. Đáng tiếc là tư thế phụ nữ tuyệt mỹ thế này lại không có ai thưởng thức. Bởi vì mọi người đều giống nàng, tất cả đều đần cả ra. Thân hình cái quang giáp gầy gò trên màn hình đó xem ra không hề có bất cứ quan hệ gì với sự uy mãnh, thậm chí có chút khôi hài, màu sắc tạp nham làm nó xem ra rất giống tên hề. Nhưng chẳng qua, cái quang giáp tên hề này lại làm trong lòng mọi người không kiềm chế được mà phát lạnh.

Cái này cảm giác như là 1 đại sư đánh lén, nhưng đồng thời, còn là 1 đại sư cận chiến quang giáp, đại sư điều khiển quang giáp!

Vẻ mặt đủ màu sắc trên mặt quang giáp tên hề có vẻ buồn cười không nói ra lời, nhưng lúc này, không có ai trong phòng thuyền trưởng lại cười nổi. Với bọn họ, gương mặt buồn cười này chẳng qua chỉ là muốn che giấu sự lãnh khốc lạnh vào trong xương tủy đó. Bọn họ có thể tưởng tượng, tổng hợp từ cái quang giáp này, ánh mắt của sư sĩ ngồi trong buồng lái nhìn mấy cái quang giáp hải tặc đó nhất định giống như là thần linh cúi xuống nhình chúng sinh ở dưới chân vậy!

Claudia cũng sâu sắt khuất phục trước vị sư sĩ trong quang giáp tên hề này. Vô luận là nhìn từ góc độ nào, đây tuyệt đối là 1 nhân vật cấp đại sư. Chiến thuật, nắm bắt thời cơ, trình độ cận chiến, điều khiển quang giáp vân vân. Hơn nữa, điều làm Claudia kinh ngạc nhất là sự bình tĩnh làm người ta kinh ngạc của hắn, tới tận bây giờ, cái quang giáp chú hề này ít nhất đã giải quyết mấy mươi cái quang giáp hải tặc, nhưng hắn vẫn bảo trì được tiết tấu chiến đấu hoàn toàn giống như lúc ban đầu.

Sự bình tĩnh khác người! Claudia đánh giá trong lòng. Nàng thậm chí hoài nghi đây là sư sĩ đỉnh cấp chuyên môn ám sát trong tập đoàn sát thủ nào đó.

Hắn hình như không thích bay, mà càng thích sử dụng nhảy hơn, hoặc là mượn sức mạnh của tứ chi quang giáp. Hắn thích ẩn mình trong bóng tối, hắn thích đánh lén, với lại, vũ khí sử dụng là gai cận chiến hiếm có người sử dụng. Không cái nào không nói ra đây là 1 vị sư sĩ cực kỳ xuất sắc.

Nàng nhịn không được nhìn lại con tàu vũ trụ tên gọi Hoa hoa công tử đó, nàng quả thật nghĩ không hiểu, con tàu vũ trụ có cái tên thô bỉ thế này mà lại có cao thủ như vậy.

Cao thủ khác hẳn với thế tục ư?

Mà Hoa hoa công tử còn có 1 vị sư sĩ bắn lén cũng khủng bố, cũng mạnh mẽ như vậy, một mình hắn lại mạnh mẽ áp chế hơn 300 quang giáp hải tặc! Claudia liếc nhìn 1 màn hình khác, 1 đám quang giáp đen kịt mà chỉ còn dư lại lẻ tẻ mấy chục cái đang bắn nhau với đối phương. Nàng cảm thấy mình có đôi chút cảm giác không nỡ nhìn, mấy người này, không ai không phải sư sĩ cao cấp thân kinh bách chiến, vô luận ở chỗ nào, đều là lực lượng không được xem thường. Nhưng bây giờ lại bị 1 cái quang giáp, 1 cây súng năng lượng cổ quái, 1 cá nhân đập tan nát.

Hoa hoa công tử rốt cuộc là 1 con tàu vũ trụ như thế nào? Chủ nhân của nó lại như thế nào? Hai cao thủ tuyệt thế này lại như thế nào đây? Bọn họ và chủ nhân của Hoa hoa công tử có quan hệ thế nào chứ?

Thật làm người ta tò mò a!

Nếu như Thương biết mình được 1 người đẹp gọi là cao thủ tuyệt thế, không biết còn có thể bảo trì trạng thái chiến đấu hiện giờ thế này nữa hay không, vấn đề này thật đáng để thảo luận. Bất quá, may mà Claudia tự biết mình, loại cao thủ siêu cấp này không phải là thứ mình có thể trêu vào được. Cũng không dám có tâm tư không đứng đắn gì. Chiến cục đã có chiều hướng ổn định, số lượng quang giáp hải tặc đang không ngừng giảm xuống. Đội tàu to lớn, Diệp Trùng đã đi từ đầu tới đuôi 1 lượt, phàm là quang giáp hải tặc định lên tàu, không 1 ngoại lệ, đều bị hắn xử đẹp.

- Thương, bên ngươi thế nào rồi? Diệp Trùng hỏi.

- Khà khà, Diệp tử, thật quá đã ghiền! Ài, đáng tiếc là không đủ nhiều a, nếu có thể thêm hơn 100 cái thì hay rồi. Ngữ khí cực kỳ hưng phấn của Thương làm Diệp Trùng lập tức yên tâm. Trạng thái của Thương lúc này nhất định là không tồi, Diệp Trùng nghĩ thầm. Hắn nào biết, trạng thái của Thương lúc này đã hoàn toàn không phải là không tồi, mà là phát điên rồi. Nếu như không phải tấm năng lượng bên cạnh sắp dùng hết, Thương thậm chí định thử xem pháo hạt quy pháp rốt cuộc là thế nào.

Một cục khoáng thạch cực lớn từ từ trôi qua trước mặt Diệp Trùng. Trong lòng Diệp Trùng máy động, nhìn tàu hải tặc được bảo vệ chặt chẽ ở đằng xa, 1 ý nghĩ điên cuồng xẹt qua trong đầu Diệp Trùng. Chính khi ý nghĩ này vừa động, Quỷ lỗi liền nhảy lên, bám lấy cục khoáng thạch này, giống như loại sâu bò vậy, dán sát vào 1 bên cục khoáng thạch này, tiếp theo mở hết động cơ, khoáng thạch mang theo Quỷ lỗi và Diệp Trùng, vẽ thành 1 đường cong, bay về phía đám tàu hải tặc đó.

Nhìn rõ ràng 1 màn này, Claudia nhịn không được kinh hãi thất thanh: "Hắn muốn làm cái gì?"

*****

Trên thực tế, sự chú ý của gần như tất cả mọi người đều bị sư sĩ bắn tỉa khủng bố trên tàu Hoa hoa công tử đó hấp dẫn. Một đấu 300, điều này vô luận là lúc nào, chỗ nào đều đủ để trở thành trận đấu điển hình kinh điển như sách giáo khoa của sư sĩ bắn tỉa. Mà nếu như 300 cái quang giáp này còn là quang giáp cao cấp, vậy gọi hắn là 1 trong những sư sĩ bắn tỉa cường đại nhất, chỉ e không có ai phản đối.

Chiến đấu trăm năm khó gặp 1 lần thế này chính là đang diễn ra trước mặt mình, thử hỏi ai nguyện ý bỏ qua? Mọi người đều nhìn chằm chằm lên màn hình, trong lòng đếm thầm số lượng quang giáp còn lại của đám quang giáp có khí thế hung hãn này. Ngoài ra, trận chiến này còn quan hệ trực tiếp tới vận mệnh của mọi người có mặt, nên sự chú ý nhận được càng cao hơn. Mọi người đều vì hải tặc vẫn còn 1 nhánh thế lực cường đại như vầy mà hoảng sợ, lại vui mừng vì mình gặp được 1 sư sĩ bắn tỉa mạnh mẽ thế này.

Vô luận là phe hải tặc, hay là đội tàu bình dân, trường chiến đấu này đều quan hệ trực tiếp tới sống chết của bọn họ.

Hành động của Diệp Trùng chỉ có 1 tàu vũ trụ chú ý tới, đó chính là tàu Hồng Nguyệt Cẩn (Cẩn: cây dâm bụt) mà Claudia ngồi, bởi vì bọn họ vẫn luôn chú ý tới cái quang giáp chú hề này. Tất cả biểu diễn của quang giáp chú hề tới tận bây giờ đều làm bọn họ xem tới mức như si như mê, bọn họ tin rằng, hành động ra ngoài ý liệu thế của cái quang giáp tên hề này nhất định có thâm ý người khác không sao tưởng tượng được.

Quỷ lỗi bám vào phía sau khoáng thạch, không chút cử động, giống như đã chết vậy. Cục khoáng thạch này mang theo Diệp Trùng, mau chóng bay về phía đám tàu hải tặc vẫn luôn đứng xem đó.

Oành, phòng thuyền trưởng tàu Hồng Nguyệt Cẩn lập tức như vỡ tổ vậy, lần này mọi người đều biết ý đồ của cái quang giáp tên hề này. Hắn đang tìm chết sao? Trong lòng mọi người không khỏi cùng dâng lên ý nghĩ này. Chỉ có vẻ kính phục lộ ra trong mắt của Claudia.

Diệp Trùng ngồi trong buồng lái của Quỷ lỗi, bình tĩnh đến mức trái tim không chút dao động nào.

- Diệp tử, người phải cẩn thận a. Trong lời của Thương lộ ra sự quan tâm. Đối với lần hành động này của Diệp Trùng, Thương vô cùng ủng hộ. Thậm chí vì phối hợp với Diệp Trùng, hắn không hề lập tức tiêu diệt toàn bộ mấy cái quang giáp hải tặc này, mà lại giảm tần suất bắn xuống, cố ý làm tình hình trở thành 1 loại cục diện nguy hiểm, 2 bên đều có 1 nửa cơ hội. Cái này 1 mặt vì để hấp dẫn sự chú ý của đối phương, mặt khác lại là giành thời gian cho Diệp Trùng.

Trong lòng Diệp Trùng ấm áp, vẻ mặt lại làm ra vẻ hờ hững nói: "Ừ, biết rồi."

Thật ra, chiêu này Diệp Trùng từng dùng qua, khi gặp phải hải tặc đoàn Hồng Kỳ Ưng, Diệp Trùng cũng chính là dùng chiêu này xử đẹp thủ lĩnh hải tặc của đối phương, cũng chính là lần đó, hắn gặp được Bách Lý Nam. Loại phương pháp đánh lén này cần phải thỏa mãn vài điều kiện, 1 là kẻ đánh lén phải là kẻ mạnh mẽ, có năng lực tác chiến cá nhân, 2 là hậu phương đối phương khá trống trải, 3 là có thể im hơi lặng tiếng tiếp cận tàu vũ trụ cầm đầu của đối phương.

Nói thật, nếu như Diệp Trùng điều khiển Hàm gia, vậy hắn gần như nắm bắt 100%. Nhưng trong cục diện hỗn chiến thế này, hắn biết nhất định sẽ có người ngầm chú ý tới mình, Hàm gia khá là mẫn cảm, Diệp Trùng không muốn dẫn tới bất cứ phiền phức không cần thiết nào.

Cho dù là Quỷ lỗi, hắn cũng khá có tự tin có thể hoàn thành mục tiêu, cho dù không thành công cũng có thể an toàn rút lui. Khi hắn dùng Phong Sa Trùng lúc trước, đã có thể làm được, hiện giờ, không chỉ Quỷ lỗi tiên tiến hơn Phong Sa Trùng rất nhiều, mà ngay cả mình cũng mạnh mẽ hơn lúc đó rất nhiều. Hơn nữa, Diệp Trùng tin tưởng, sự bảo vệ xem ra nghiêm mật này, thật ra chẳng qua chỉ là hư trương thanh thế thôi. Nếu như bọn họ còn có 1 đội quang giáp, Diệp Trùng tin bọn họ tuyệt đối sẽ mang nó ra, vậy thì bọn họ cũng sớm thu được thắng lợi rồi.

Nhưng hiện giờ bọn họ chỉ trừng mắt nhìn quang giáp của mình bị đồ sát từng cái 1, mà không có bất cứ hành động gì. Điều đó chỉ có thể nói rõ bọn họ đã không có sức chiến đấu nhiều hơn.

Đối với mấy tàu vũ trụ vây ở bên ngoài đó, trong mắt Diệp Trùng không đáng 1 xu, nếu như là chiến hạm, còn có thể gây uy hiếp cho hắn. Tàu vũ trụ không có trang bị vũ khí như vậy, nếu như mất đi sự bảo vệ của quang giáp, chẳng qua chỉ là 1 con dê chờ mổ.

Hành động của Diệp Trùng nhìn thì mạo hiểm, thật ra nó là kết quả có được sau khi trải qua tính toán chi tiết, cẩn thận.

Trong vũ trụ, đủ hình đủ dạng vẫn thạch có thể thấy khắp nơi. Một viên vẫn thạch từ từ bay tới như vậy, ai cũng không chú ý. Mắt thấy viên vẫn thạch này sắp đập lên 1 tàu vũ trụ bỗng nhiên, viên vẫn thạch này ngụy dị vạch nên 1 đường cong, nếu như trên tàu hải tặc có người nhìn thấy 1 màn này, khẳng định là sẽ sinh ra cảnh giác. Nhưng ai cũng không nhìn thấy, toàn bộ sức chú ý của mọi người bọn họ đều đang bám lấy chiến trường. Tần suất xạ kích của vị sư sĩ bắn tỉa siêu cấp này không biết tại sao chậm lại, điều này làm bọn họ nhìn thấy 1 tia sinh cơ, bọn họ bây giờ càng mở mắt trừng trừng, nhìn màn hình không nháy mắt.

Có kinh nghiệm lần trước, Diệp Trùng rất nhanh liền phân biệt được tàu vũ trụ nào là tàu của thủ lĩnh hải tặc.

Diệp Trùng nhẹ nhàng từ trên vẫn thạch rơi xuống, rơi ở 1 chỗ tối của con tàu vũ trụ này. Hai thanh gai cận chiến đã được Quỷ lỗi lấy ra cầm trên tay, 1 chân làm trục, Diệp Trùng dùng gai cận chiến vạch 1 đường tròn hoàn chỉnh. Mảnh vụn bắn ra xung quanh, hai thanh gai cận chiến của Quỷ lỗ này cực kỳ cứng rắn, đây cũng là phương pháp duy nhất để phá vỏ tàu vũ trụ hiện giờ Diệp Trùng có thể nghĩ ra. Nhưng độ dày của vỏ giáp con tàu vũ trụ này so với vỏ giáp của tàu vũ trụ thông thường dày hơn rất nhiều, Diệp Trùng vạch lại vài lần mà vẫn không xuyên thủng được.

Một tên hải tặc nào đó nghiêng tai nghe 1 hồi, kỳ quái hỏi 1 hải tặc ở bên cạnh: "Ý, ta vừa rồi hình như nghe thấy tiếng gì đó, ngươi có nghe thấy không?"

Một hải tặc khác cười châm biếm nói: "Ha ha, là ngươi quá khẩn trương thôi. Hắc hắc, tiểu tử, ta cho ngươi biết, tình cảnh như vậy, ca ca ta đã không biết gặp được bao nhiêu lần, lần nào mà không hóa hiểm thành an đâu chứ? Ngươi cứ yên tâm đi."

Diệp Trùng đột nhiên cảm thấy tấm tròn đó có chút lỏng lẻo, chính ngay lúc này, tấm tròn này đột nhiên bị khí lưu đẩy bay mạnh ra ngoài. Động tác của Quỷ lỗi lúc này linh hoạt như con người, căn bản không có gì khác biệt. Chỉ thấy tay phải của nó vỗ lên tấm tròn bị khí lưu thổi bay 1 cái, mượn thế nhảy ra ngoài, ngay khoảnh khắc tấm tròn vừa rời khỏi tàu vũ trụ, Quỷ lỗi xoay mình, nghiêng người làm tấm vỏ giáp hình tròn bị mình cắt xuống này sượt qua. Tấm tròn này lập tức bay vào trong vũ trụ mênh mông.

Diệp Trùng mặc kệ khí lưu điên cuồng thoát ra ngoài, chui vào trong tàu vũ trụ.

Nếu như động tĩnh lớn như vậy, hải tặc vẫn không có bất cứ phản ứng nào, vậy bọn họ quá nghiệp dư rồi. Tiếng báo động vang lên inh ỏi khắp tàu vũ trụ, mọi người lập tức nháo nhào lên.

Diệp Trùng không lưỡng lự chút nào, lập tức chạy thẳng tới phòng thuyền trưởng của tàu vũ trụ. Nói thật, hắn căn bản không biết phòng thuyền trưởng ở chỗ nào, nhưng cũng may đã từng ngồi qua không ít tàu vũ trụ, vị trí đại khái vẫn có thể tìm thấy. Nhận chuẩn phương hướng, Diệp Trùng lựa chọn phương pháp đơn giản nhất, trực tiếp nhất, gặp tường đạp tường, gặp cửa phá cửa, ngay cả mạch quang trên đường, Diệp Trùng cũng không bỏ qua. Diệp Trùng không kiêng dè phá hoại, tốc độ tiến tới cũng rất kinh người. Dọc đường không ngừng có quang giáp ngăn cản, nhưng đều bị Diệp Trùng giải quyết rất đơn giản. Đối với mấy hải tặc không mặc quang giáp chạy hoảng loạn đó, Diệp Trùng hoàn toàn không để ý tới.

Trên thực tế, con tàu vũ trụ này có thể nói đã hoàn toàn mất đi tác dụng. Không khí điên cuồng thoát ra ngoài, làm mức độ loãng của không khí ở trong này căn bản là không đủ để duy trì hô hấp của con người. Mà vài chỗ mạch quang chủ yếu bị Diệp Trùng phá hoại không kiêng dè, cả con tàu vũ trụ gần như chẳng khác nào phế thải. Tất cả đèn đóm đã tắt ngóm toàn bộ, nguyên 1 con tàu vũ trụ gần như thành 1 con tàu chết. Chỉ có phòng thuyền trưởng vẫn lộ ra ánh sáng, các hệ thống của phòng thuyền trưởng đều độc lập hoàn toàn, không hề chịu ảnh hưởng.

Nhưng như vậy cũng chỉ rõ hướng cho Diệp Trùng, Diệp Trùng điều chỉnh phương hướng, lao về phía phòng thuyền trưởng. Trong bóng tối, Diệp Trùng như cá gặp nước, còn hoàn cảnh nhỏ hẹp, phức tạp lại cho Diệp Trùng hoàn cảnh phát huy tốt nhất. Quang giáp muốn ngăn cản Diệp Trùng tiến tới, không cái nào không ngã gục dưới công kích ngụy dị của Diệp Trùng.

Không theo quy cách nào, đây là hình dung tốt nhất cho tác chiến của Diệp Trùng. Trên thực tế, thứ Diệp Trùng dùng nhiều nhất hiện giờ lại là động tác cơ bản mà Mục vốn để mình luyện tập nhiều nhất, đơn giản, mau lẹ, thêm vào lợi dụng trọn vẹn hoàn cảnh, từ đó hình thành nên phong cách tác chiến ngụy dị khó dò của Quỷ lỗi hiện giờ.

Tường, trần nhà, cửa hợp kim vân vân, tất cả đều có thể thành chỗ mượn lực của Quỷ lỗi. Mà phần lớn động tác không theo lẽ thường lại là do Diệp Trùng mô phỏng theo quan niệm về võ thuật trong đầu, nhưng dùng việc điều khiển Quỷ lỗi để hoàn thành. Căn bản của mọi thứ này lại là năng lực điều khiển vượt xa người thường của Diệp Trùng.

Tốc độ tiến tới của Quỷ lỗi nhanh tới mức làm bọn họ kinh ngạc, rất nhiều hải tặc hoàn toàn không kịp gọi ra quang giáp, liền lập tức bị chết ngạt do không khí thoát ra ngoài sau khi cửa bị phá.

Mấy con tàu bảo vệ xung quanh rõ ràng đồng thời nhận được lời kêu cứu, tất cả quang giáp lập tức bay về phía con tàu vũ trụ này. Cho dù là thời khắc nguy cấp thế này, quang giáp tới chi viện của mấy con tàu vũ trụ này cũng bất quá hơn 40 cái. Điều này càng chứng thực suy đoán lúc đầu của Diệp Trùng là hoàn toàn chính xác, đám hải tặc không hề có nhiều sức chiến đấu hơn nữa.

Đầu óc Diệp Trùng lúc này bình tĩnh tới mức sáng trong như băng. Hắn không chần chừ, gai cận chiến mau chóng phá tan bức tường phòng thuyền trưởng. Không khí điên cuồng thoát ra ngoài, đứng đối diện với không khí thổi tới, Quỷ lỗi giống 1 con biến dị nhanh nhẹn, linh hoạt chui vào phòng thuyền trưởng.

Năm cái quang giáp bảo vệ 1 cái quang giáp màu đỏ ở giữa. Ai nấy như gặp đại địch, bọn họ tới hiện giờ vẫn không biết cái quang giáp này rốt cuộc làm sao lẻn vào tàu vũ trụ này, bọn chúng tới bao nhiêu người, mấy người bọn họ cũng không ai biết. Điều bọn họ hiện giờ có thể làm chính là cố thủ chờ viện binh, bọn họ tin tưởng, chỉ cần có thể kéo dài đối phương 1 hồi, 3 phút, không, có lẽ chỉ cần 2 phút, viện binh phe mình sẽ tới.

Nhìn 5 cái quang giáp trước mắt, Diệp Trùng không dám có chút lơ là. Năm cái quang giáp này không cái nào không phải quang giáp cao cấp, đều là loại hàng hóa cao cấp nhất có thể mua được trên thị trường. Hơn nữa, 5 người này vô luận là từ phương diện vị trí đứng hay là tư thế cảnh giác đều không chê vào đâu được, hiển thị ra trình độ khá cao. Nếu như là 1 đấu 1, thậm chí 1 đấu 2, Diệp Trùng đều không có chút lo lắng nào. Bất quá, hiện giờ lại là 1 đấu 5, với lại đối phương còn bày ra tư thế tử thủ, đó với mình mà nói, đích xác là 1 vấn đề đau đầu.

Nếu như là Thương ở đây, chỉ sợ oành 1 phát pháo, mấy người này đều thành từng mảnh vụn. Nhưng cách nghĩ này rõ ràng là không có bất cứ trợ giúp gì cho Diệp Trùng lúc này.

Thời gian không nhiều, Diệp Trùng không dám trù trừ, thân hình chuyển động, Quỷ lỗi phiêu hốt đổi hướng, đột nhiên xong tới trước mặt 1 cái quang giáp trong đó. Tốc độ là điểm mạnh của Quỷ lỗi, động tác đột nhiên này làm mọi người đều kinh ngạc. Phòng thuyền trưởng tuy có vẻ khá rộng rãi, nhưng đối với quang giáp mà nói, không gian này, không cần phải nghi ngờ, là quá nhỏ.

Trong không gian nhỏ như vậy, không ai dám đẩy tốc độ tới mức độ khủng bố thế này, bởi lẽ quá dễ tông vào tưởng. Hơn nữa, đổi hướng khẩn cấp như vậy, ai cũng không đủ tự tin xác định lần nào mình cũng có thể hoàn thành. Dùng tốc độ nhanh thế này, thực hiện đổi hướng khẩn cấp thế này, bọn họ đều hoài nghi người bên trong chắc hẳn sẽ biến thành 1 đống tương thịt.

Nhưng, 1 màn trước mắt này lại thật sự xảy ra trước mắt bọn họ.

Trong lòng 5 người hoảng sợ. Hai người trong số 5 người này tinh thông cận chiến, nhưng nhìn thấy thao tác khủng bố thế này, toàn bộ 5 người đều mặt vàng như đất. Nhưng trong hoàn cảnh trước mặt, quang giáp loại viễn chiến quả thật không có bất cứ chỗ nào để phát huy. Súng năng lượng công suất nhỏ căn bản không có bất cứ tác dụng nào với đối phương, súng năng lượng công suất lớn, bọn họ sợ sẽ làm cả con tàu vũ trụ phát nổ. Ngoài ra, thân hình của đối phương phiêu hốt thế này, tốc độ nhanh như vậy, trong khoảng cách nhỏ này, căn bản là không cách nào khóa được.

Chính trong lúc mọi người hoảng sợ trong lòng, cái quang giáp tên hề này đột nhiên đổi hướng sang ngang. Lần này, cho dù trình độ của mấy sư sĩ này ai nấy đều không thấp, nhưng cũng không khỏi ngớ ra. Cái này hoàn toàn vi phạm đinh luật quán tính!

Trước mắt Diệp Trùng hiện giờ là cái quang giáp cận chiến, tổ hợp điển hình của tấm khiên lớn và kiếm laser. Quang giáp tên hề đột nhiên lao tới hắn, hắn tuy kinh ngạc nhưng không loạn, không lùi mà lại tiến lên. Chân trái hơi bước 1 bước lên trước, đồng thời, tấm khiên lớn che trước mặt, kiếm laser tay phải bổ dọc 1 cái. Một loạt động tác này lưu loát tự nhiên, hơn nữa, phòng thủ cũng cực kỳ nghiêm cẩn, nhất thời Diệp Trùng cũng tìm không ra chỗ ra tay. Trong lòng Diệp Trùng không khỏi thầm khen, không ngờ trong 1 hải tặc đoàn nho nhỏ mà cũng có cao thủ thế này.

Nhưng công kích thế này lại không có bất cứ lực sát thương nào với Diệp Trùng. Quỷ lỗi hơi nghiêng người, trơn trợt giống như con cá, tay phải vỗ lên mặt khiên của tấm khiên lớn, mượn thế nhảy lên, chân phải quét ngang phần mặt quang giáp đối phương. Một cước này nếu như đạp trúng, chỉ e cổ quang giáp đối phương lập tức bị gãy thàng 2 đoạn, cái quang giáp cũng coi như vứt đi.

Động tác trái lẽ thường này của quang giáp tên hề rõ ràng cũng ra ngoài ý liệu của đối phương, nhưng may mà kinh nghiệm thực chiến của hắn phong phú, 2 chân dạng ra, trầm eo xuống tấn. Nửa thân trên nghiêng ra sau, thoát được 1 cước này của quang giáp tên hề.

Vẻ mặt Diệp Trùng lúc này vẫn bình tĩnh như thường, không có chút dao động. Cặp mắt lại có 1 tia sáng bạc lóe qua, Diệp Trùng biết, thời cơ tới rồi!

Trên bàn điều khiển chính, đôi tay Diệp Trùng đã hoàn toàn nhìn không thấy bất cứ bóng dáng nào. Chỉ có phần cổ tay mới có thể lờ mờ nhìn thấy 1 mảng tàn ảnh mơ hồ mà cực mỏng.

Bốn cái quang giáp còn lại nhìn thấy cũng chỉ có thể lo lắng, 2 bên gần như hoàn toàn dán sát vào nhau, bọn họ căn bản không có chỗ ra tay, huống chi, giữa 4 cái quang giáp này còn có 3 cái quang giáp loại đánh xa không rành cận chiến.

Quang giáp tên hề lúc này lại làm 1 động tác cả đời bọn họ cũng không sao quên được.

Quang giáp tên hề đột nhiên thò tay trái ra, giữ chặt phần dưới của tấm khiên lớn, sức mạnh to lớn gần như làm cho cái quang giáp hải tặc này có vài phần cảm giác bị túm lấy, nhưng hắn rất mau liền ổn định lại. Thân hình nửa thân trên không đổi, chân trái của quang giáp tên hề quét qua đỉnh đầu quang giáp của hắn.

Bỗng, trên tấm khiên lớn bỗng nhẹ hẫng, quang giáp tên hề trước mắt đột nhiên biến mất! Biến cố đột nhiên này làm tên hải tặc này không khỏi ngỡ ngàng nhìn xung quanh.

Bên tai lại nghe thấy tiếng la kinh ngạc của 4 hải tặc còn lại trong tần số, còn có 1 tiếng kêu thảm! Tiếng kêu thảm này, hắn quen thuộc đến mức khong thể quen thuộc hơn, đó... đó là lão đại của hắn! Trong chớp mắt, trong đầu óc của hắn trống không 1 mảng.

Sau lưng hắn, cái quang giáp tên hề đột nhiên nhảy lên cao, tốc độ cực nhanh, chạm vào trần nhà, vạch nên 1 đường nứt. Đợi đến khi ánh mắt ngỡ ngàng của mấy tên hải tặc này hồi phục vài phần tỉnh táo, quang giáp tên hề đã biến mất ở chỗ cái lỗ lớn do hắn vừa mới phá ra. Gần như đồng thời, sau lưng hắn truyền tới tiếng quang giáp ngã oành 1 cái.

Hắn quay đầu lại, nhưng không thể tin được khi nhìn thấy quang giáp của lão đại ngã trên đất, mà chỗ buồng lái của nó lại có 1 cái lỗ to đùng, bên trong đã là 1 mảng máu thịt mơ hồ. Tuy nhìn không thấy bóng dáng của lão đại, nhưng hắn biết, dưới thương thế như vậy, căn bản không có khả năng sống sót.

Hắn tới giờ vẫn không hiểu khoảnh khắc vừa rồi xảy ra chuyện gì.

Sau này, từ trong miệng của 4 tên đồng bọn, hắn mới hiểu được trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, điều này cũng trở thành ác mộng trong cả đời hắn.

Tay trái quang giáp tên hề tóm lấy phần dưới tấm khiên lớn của hắn, thuận thế mượn lực, chân trái quét qua đỉnh đầu hắn, cả người giống như 1 trận gió, lộn mình 1 vòng trên không trung. Chính trong khoảnh khắc 2 chân tới gần mặt đất, quang giáp tên hề đột nhiên co người lại 1 cách ngụy dị, trong lúc mọi người vẫn chưa có phản ứng, chui xuống phía dưới tấm khiên lớn của hắn. Thể hình của quang giáp tên hề vốn dĩ khá nhỏ thó, mà 1 loạt động tác lúc đầu, làm hai chân quang giáp của hắn giang ra, quang giáp tên hề chính là trượt qua giữa 2 chân quang giáp của hắn. Trượt qua hắn, quang giáp tên hề đãn ở ngay trước mặt lão đại, nó giống như rắn độc, đột nhiên từ trên mặt đất vọt lên, mà cái gai cận chiến vẫn luôn chưa từng xuất hiện đó giống như lưỡi con rắn độc, chính xác cắm vào vị trí lão đại ngồi.

Bốn người còn lại lúc này mới có phản ứng, nhưng cái quang giáp tên hề đã thuận thế rút gai cận chiến ra, đạp lên quang giáp của lão đại, nhảy tới trần nhà, mượn lực đổi hướng chạy đi!

Quang giáp lạnh lẽo, miệng lỗ rách nát, máu nóng mất đi độ nóng, lão đại của 1 hải tặc đoàn to lớn chính là bị 1 cái quang giáp giống như tên hề giết chết trong sự bảo vệ trùng trùng như vậy.

Từ giây phút đó trở đi, thanh danh của tên hề hắc ám mau chóng lan truyền trong giới hải tặc, gần như tất cả hải tặc đều biết, trên đời này còn có 1 cái quang giáp giống như tên hề nhưng lại đi lại trong bóng tối như thế.

Hoàn thành nhiệm vụ, nhiệm vụ hàng đầu của Diệp Trùng hiện giờ chính là mau chóng chạy về tàu Hoa hoa công tử.

Tốc độ của quang giáp tên hề lúc này hoàn toàn thể hiện ra, căn bản không có bất cứ giấu giếm gì, Diệp Trùng trực tiếp bay về phía Hoa hoa công tử. Mà sau lưng hắn, hơn 40 cái quang giáp bám sát theo. Thương cũng lập tức tăng tần suất xạ kích, trong nháy mắt, mấy cái quang giáp đã tới gần Hoa hoa công tử còn lại, dưới tình trạng Mục không nương tay, mau chóng bị tiêu diệt. Chính như thế, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hơn 300 cái quang giáp tan thành mây khói!

Quang giáp tên hề đột nhiên xuất hiện trên màn hình lập tức hấp dẫn chú ý của mọi người.

Diệp Trùng lại biểu diễn cho mọi người xem cái gì gọi là né tránh. Trong lưới hỏa lực do 40 cái quang giáp tạo thành, lại không có 1 chùm nào có thể bắn trúng Diệp Trùng. Đổi hướng ngụy dị, động tác giả hoa cả mắt, các loại độ cong khác nhau, xem tới mức mọi người đều choáng váng, hoa mắt, tinh thần điên đảo. Mà trong mắt người trong nghề, cái quang giáp tên hề này lập tức được thăng lên thành nhân vật nguy hiểm nhất.

Càng lúc càng gần Hoa hoa công tử, 40 cái quang giáp này rõ ràng sợ sự bắn tỉa của Thương, vội vàng bay trở về. Nhưng cho dù là như vậy, vẫn bị Thương bắn nổ 3 cái.

Hải tặc rời đi làm mọi người không thể kiềm chế được hoan hô, niềm vui sống sót sau kiếp nạn tràn ngập trong cả đội tàu!

Crypto.com Exchange

Chương (1-485)