Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sư Sĩ Truyền Thuyết - Chương 358

Sư Sĩ Truyền Thuyết
Trọn bộ 485 chương
Chương 358: Trận chiến không cách nào tránh khỏi (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-485)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Tiến vào khu vực khống chế! Do Tang Thiết không ở đây, đội trưởng đợt tấn công đầu tiên là Tang Mộc. Gã hán tử Tang tộc trông có vài phần như khúc gỗ này vẻ mặt lúc này xuất sắc, chỉ chiến ý nhảy nhót trong mắt mới nhìn ra được hắn đối với trận chiến lập tức sẽ xảy ra trước mắt kỳ vọng tới bực nào.

Một ngàn quang giáp tuy số lượng không ít, nhưng trong vũ trụ mênh mông rốt cuộc vẫn tỏ ra có chút nhỏ bé, cô đơn. Tang Mộc tiến vào khu vực khống chế không hề phân tán đội ngũ.

Một ngàn cái quang giáp, hình thành hình một mũi khoan khổng lồ hoàn chỉnh.

- Đẹp quá đi! Vừa rồi chúng tôi đã xác định đội ngũ này có tròn trĩnh một ngàn cái toàn cốt phi hành khí. Đội hình của một ngàn cái phi hành khí tròn trĩnh này cực kỳ hoàn mỹ! Mọi người có thể nhìn thấy, bọn họ đang bay với tốc độ cao men theo rìa cái gọi là khu vực khống chế của bọn họ.

- A! Bọn họ đã bắt đầu tăng tốc! Trời ơi! Nhanh quá! Tốc độ hiện giờ là bao nhiêu? Để tôi xem xem, mười Hz... mười hai Hz... mười lăm Hz! Trời ơi! Tốc độ của mấy cái phi hành khí này khi đạt tới mười lăm Hz cuối cùng đã ổn định lại, bạn hữu từng điều khiển quang giáp chắc đều biết mười lăm Hz là khái niệm gì, dưới tốc độ cao thế này, điều khiển đối với quang giáp sẽ biến thành cực kỳ khó khăn.

- Nhưng mọi người có thể nhìn thấy, đội hình hiện giờ của đội ngũ bay do một ngàn cái phi hành khi tạo thành này vẫn không có chút biến hóa nào, không hề vì tốc độ tăng lên mà có bất cứ biến hình nào. Điều này làm chúng ta không thể không tán thán tố dưỡng chiến đấu của bọn họ! Quả thật là quá lợi hại rồi! Làm tôi cũng có kỳ vọng càng cao đối với hành động bước tiếp theo của bọn họ!

Sự kinh ngạc và tán thán của ký giả ở tiền phương thông qua kênh thông tấn, chuyển tải hoàn chỉnh tới mỗi ngóc ngách của thiên hà Hà Việt mà nhất cử nhất động của đội ngũ do một ngàn phi hành khí tạo thành này cũng hoàn toàn hiện ra trong mắt cư dân thiê hà Hà Việt.

Trong mắt bọn họ, đội ngũ phi hành khí có hình dáng quái dị này giống như đang thực hiện một pha biểu diễn bay vậy, trong lòng mỗi người thạo nghề đều chịu chấn động sâu sắc. Không giống với ánh sáng của chủ nghĩa anh hùng cá nhân, thứ mấy người Tang tộc biểu hiện ra hiện giờ lại là sức mạnh đáng sợ của tập thể. Uy nghiêm đáng sợ và có trật tự đã mang sự cường đại của quân đoàn tông ủi của Tang tộc khắc sâu vào chỗ sâu trong lòng mọi người.

Ngày này đã định là ngày Tang gia lại một lần nữa dương danh Hà Việt trong mấy trăm năm này.

Động cơ của quang giáp tông ủi đã trải qua ưu hóa một lần nữa bởi Liên Nguyệt làm cho tốc độ bay của quang giáp tông ủi có thể đạt tới hai mươi hai Hz! Hai mươi Hz là một điểm ranh giới. Thông thường mà nói, tốc độ tới hạn của quang giáp cao cấp là mười lăm Hz, chỉ có tốc độ của mấy cái quang giáp siêu cấp đó mới đạt tới con số kinh người hai mươi Hz này. Mà dựa vào ưu thế của bản thân vật liệu xương, phối hợp động cơ Vận mệnh đã trải qua ưu hóa một lần nữa của Liên Nguyệt, thêm vào đặc sản Đê nhiệt thạch của Thiên vực trì, quang giáp tông ủi không chỉ đột phá tốc độ tới hạn hai mươi Hz này, tốc độ cao nhất của nó cuối cùng dừng ở con số kinh người hai mươi hai Hz này.

- Mở thiết bị bắn tia laser. Bắt đầu tiến hành kích hoạt, tiến vào trạng thái chiến đấu! Tang Phổ đã hoàn toàn vào vai, ra lệnh đâu vào đó.

Tiểu Thạch đầu đội mũ trên đầu và Trương Vũ mau chóng bắt đầu tiến hành điều khiển. Hai người bọn họ trong trận chiến này đóng vai nhân vật cực kỳ quan trọng, bọn họ không chỉ phải căn cứ chỉ lệnh mà tiến hành điều khiển mấy thiết bị bắn tia laser này mà còn phải bảm đảm sự an toàn của liên lạc.

Thiết bị bắn tia laser bố trí ở khu vực khống chế lập tức bắt đầu tiến hành trình tự kích hoạt.

Quang mang màu lam nhạt của năng lượng kích hoạt từ trên thiết bị bắn tia laser tràn ngoài. Từ xa nhìn tới giống như vô số ngôi sao màu lam nhạt trong chớp mắt bị đốt lên, vũ trụ tối đen sâu thẳm, từng đốm sáng lam, xinh đẹp tới mức làm người ta nghẹt thở.

Bức tranh mỹ lệ này cũng được truyền đi một cách trung thực cả thiên hà Hà Việt, rất nhiều người đều bị sự mỹ lệ khó mà gặp được này chinh phục.

Nhưng cho dù mấy người bình tĩnh đó, lúc này trong mắt cũng đầy vẻ hoảng sợ!

Thiết bị bắn tia laser Diệp Trùng mua và cộng thêm sản nghiệp sau này Mục Thương mang tới sản xuất ra tổng cọng năm vạn cái!

Năm vạn thiết bị bắn tia laser bị bố trí dày đặc ở trong khu vực khống chế không hề coi là lớn này. Vòng phòng ngự hình thành bởi năm vạn thiết bị bắn tia laser này làm cho hầu hết mọi người tin rằng, trên đời này tuyệt đối không có một đội tàu nào có dũng khí xông tới từ chính diện. Phải biết Hoa hoa công tử sau khi cải tạo chẳng qua cũng chỉ có một trăm tám mươi thiết bị bắn tia laser, mà nơi này bố trí tới tận năm vạn cái!

Chỉ vị trí đặt năm vạn thiết bị bắn tia laser này thì đã hao tốn ba ngày tính toán liên thủ của Mục Thương và tiểu Thạch đầu!

- Trời ơi! Xinh đẹp quá đi! Đây tuyệt đối là cảnh tượng mỹ lệ nhất mà tôi từng thấy cho tới tận bây giờ! Vô số thiết bị bắn tia laser hình thành nên một trận địa phòng thủ cực kỳ nghiêm mật. Quá nghiêm mật rồi! Đây tuyệt đối là trận địa phòng thủ có hỏa lực dày đặc nhất mà tôi từng thấy! Tôi hiện giờ hoàn toàn không cách nào tính ra ở chỗ này rốt cuộc có bao nhiêu thiết bị bắn tia laser! Quá kinh người!...

Ký giả này kích động đến mức nói năng lộn xộn, thiên hà Hà Việt tuy thường xảy ra tranh đấu, nhưng cảnh tượng thế này vẫn là lần đầu tiên bày ra trước mắt mọi người.

Cái nhìn đầu tiên khi mỗi người nhìn thấy nó thường sẽ vì sự mỹ lệ của nó mà rung động, nhưng hàn ý tới ngay sau đó sẽ từ gót chân lên một mạch tới tận đỉnh đầu! Sự tàn khốc của chiến tranh làm mỗi người đều không lạnh mà run!

Cả thế giới đều đang phát cuồng vì tổ chức thần bí dị thường này!

Nhưng mấy người Diệp Trùng lại không có bất cứ dư giả nào để đi lo mấy việc mà với cái nhìn của bọn họ là thừa thải, nhỏ nhặt này. Cả hành tinh Dật Cúc lúc này hoàn toàn quýnh cả lên, kiểm tra trước lúc cất cánh, sắp xếp năng lượng, sắp xếp đạn nổ mạnh... Trên mặt mỗi người đều là sự tập trung, cả căn cứ Parpart giống như một cỗ máy chặt chẽ, vận chuyển với tốc độ cao.

Người bận nhất hiện giờ không hề là mấy người Diệp Trùng, mà là tiểu Thạch đầu và Trương Vũ!

Số lượng hôi vực lĩnh giả tới xem náo nhiệt tăng mạnh, rất nhiều người bọn họ hoàn toàn là sau khi nhìn thấy tin tức đang được truyền hình trực tiếp thì sinh ra hứng thú mãnh liệt, cho nên muốn lẻn vào mạng mô phỏng của hành tinh Dật Cúc xem lén. Nhưng Mục Thương đã sớm lường trước tình trạng thế này, vì bảo đảm sự an toàn của kênh liên lạc, ba người Mục Thương, tiểu Thạch đầu, Trương Vũ liên thủ, bố trí vô số cạm bẫy. Mấy cạm bẫy này không hề hoàn toàn là loại làm màu, có rất nhiều loại có sức sát thương cực kỳ mạnh mẽ. Đối với hôi vực lĩnh giả cấp bậc như Mục Thương và tiểu Thạch đầu thế này mà nói, loại kỹ xảo này không hề có vấn đề lớn gì. Trong thời khắc quan trọng này, vì bảo đảm sự an toàn thông tin chiến đấu, ngay cả tiểu Thạch đầu cũng không hề có bất cứ dị nghị gì đối với việc sử dụng kỹ thuật sát thương như vậy.

Nhưng hôi vực lĩnh giả tới quả thật có chút quá nhiều! Có vài hôi vực lĩnh giả vừa nhìn thấy mấy cạm bẫy này thì lựa chọn bỏ đi, nhưng một số hôi vực lĩnh giả khác lớn gan hoặc là tràn đầy tự tin vào kỹ thuật của mình lại trở nên hung phấn! Hôi vực lĩnh giả cấp bậc giống như bọn họ này, muốn tìm đối thủ cũng không phải là một việc dễ dàng. Bây giờ lại có thể gặp được một đối thủ mạnh mẽ thế này, làm sao có thể làm bọn họ không hưng phấn?

Tiểu Thạch đầu và Trương Vũ tập trung tinh thần cao độ, đối mặt từng đợt từng đợt tấn công. Mục Thương có nhiệm vụ khác, không có tinh lực đi lo cho phía bên này, tất cả sự việc trên mạng mô phỏng đều do hai người bao thầu. Tuy có phòng ngự mạnh mẽ, nhưng mấy hôi vực lĩnh giả cường đại đó giống như sát thủ ẩn tàng trong bóng tối, có thể phát ra một kích trí mạng bất cứ lúc nào.

Tinh thần hai người căng thẳng cao độ, không dám có chút buông lơi.

Còn người khác, cũng không khá hơn chút nào. Chỉ số không ổn định của không gian không ngừng tăng lên, có lẽ vẫn còn mười phút thì sẽ đạt tới điểm tới hạn!

Trái tim mỗi người mấy người Diệp Trùng đều giống như đang treo lên, ai cũng không biết khi chỉ số không ổn định của không gian đạt tới điểm tới hạn thì sẽ xảy ra chuyện gì! Ngay cả Mục Thương cũng không tìm thấy tin tức có giá trị nào trên mạng mô phỏng, chỉ biết khoảng hai mươi năm trước, cũng từng xảy ra loại việc thế này. Nhưng những gì liên quan lại quá mơ hồ không rõ, không có bất cứ giá trị gì.

Đội ngũ chiến đấu đợt hai cũng đã tiến vào trạng thái chuẩn bị trên không.

Trong phòng hội nghị, mấy người Diệp Trùng nhìn chằm chằm màn hình không nháy mắt, ống kính nổi bố trí ở các phương vị mang mỗi một chỗ của khoảng không gian không ổ định đó hiện ra trước mắt mọi người.

Mà chín mươi phần trăm số người của cả thiên hà Hà Việt hiện giờ đều đang chú ý tới chỗ này. Sự chú ý mà hành tinh Dật Cúc chịu trong một giờ lúc này còn nhiều hơn tổng sự chú ý mà nó nhận được trước đây.

Mỗi người đều ngừng hô hấp, chờ đợi mọi thứ sắp xảy ra! Trận thế trước mắt làm bọn họ tràn đầy mong đợi và sợ hãi việc sắp xảy ra.

Mười phút vào lúc này lại dài chậm như vậy, trên trán Tang Phổ vẫn luôn trấn định đã giăng đầy giọt mồ hôi nhỏ, xoay đầu liếc nhìn Diệp Trùng thần sắc vẫn như thường, trong lòng nhịn không được mà kính phục. Tiên sinh quả nhiên là tiên sinh, tố chất tâm lý lại tốt đến thế này!

Vẫn còn một phút!

Mọi người trong phòng hội nghị đều đứng lên, nhịn không được mà nghiêng người tới trước, khẩn trương nhìn màn hình. Không khí trong cả phòng hội nghị ngưng trọng giống như sắt thép, đè nén tới mức làm người ta cảm thấy có chút nghẹt thở, không có ai phát ra chút âm thanh nào vào giờ phút này.

Diệp Trùng liếc nhìn số liệu trên quang não, nhịn không được sắc mặt hơi biến đổi, đột nhiên quát lên nói: "Chiến đấu đợt đầu tiên chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu! Tất cả thiết bị bắn tia laser chuẩn bị sẵn sàng!"

Tiếng này của Diệp Trùng giống như sấm nổ giữa đất bằng, mọi người trong phòng hội nghị bỗng giật mình tỉnh lại. Tang Phổ liếc nhìn chỉ số không ổn định của không gian trên quang não làm tốc độ đập của trái tim hắn đột ngột tăng mạnh.

Một phút vốn dĩ trong dự tính hiện giờ mau chóng rút ngắn.

Nhưng đối với chủng tộc trải qua vô số lần chiến đấu sinh tử như Tang tộc mà nói, tình huống dị thường xuất hiện trong chiến đấu bình thường vô cùng.

Bọn họ lâm nguy không loạn, vẫn bảo trì tiết tấu chiến đấu của bản thân. Tốc độ của đội chiến đấu đầu tiên vốn dĩ bay với tốc độ mười lăm Hz lập tức bắt đầu tăng tốc.

Không gian không ổn định vì tiếp cận giá trị tới hạn, cuối cùng bắt đầu xảy ra dị tượng!

*****

Trong phòng tác chiến của sư sĩ đoàn Parpart, toàn bộ ánh mắt mọi người đều nhìn dán vào màn hình. Trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ kinh hãi cực độ, ngay cả Diệp Trùng vẫn luôn trấn định, sắc mặt cũng không khỏi biến đổi.

- Tỉ lệ méo mó không gian chín mươi phần trăm! Trong giọng khàn khàn của quan sát viên có lẫn sự khủng hoảng sâu sắc.

.......

- Tỉ lệ méo mó không gian một trăm phần trăm!

Chính giữa khu vực bị khống chế, đột nhiên xuất hiện một điểm đen tối tăm vô bì. Cho dù trong hư không tối đen, điểm đen này cũng rõ ràng như vậy, giống như một giọt mực, đậm đặc tới mức đáng sợ.

Trong nháy mắt, điểm đen này dùng tốc độ kinh người bắt đầu lan ra. Giống như giọt mực nhỏ trên tờ giấy trắng, lan ra xung quanh.

Tròn! Tròn cực kỳ hoàn chỉnh! Theo sự lan rộng của điểm đen này, mọi người đã có thể nhìn rõ dáng vẻ của nó.

Một màn trước mắt làm trái tim Diệp Trùng bỗng co thắt!

Trong đầu hắn lập tức hiện ra một màn đã từng gặp khi ở đáy hang của hành tinh nguyên sinh. Cảnh tượng ngụy dị đó, Diệp Trùng tin rằng mình cả đời cũng không quên.

Hình tròn hoàn mỹ đen thui vô cùng trôi nổi trong không trung! Cánh tay quái vật chưa biết đen thui giăng đầy đường đỏ như lưới đó! Còn có tiếng thét sắc bén đâm vào tâm hồn con người!

Mấy ký ức đã có chút xa xôi này đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn, một màn trước mắt và cảnh tượng lần đó tương tự tới mức nào!

- Mục, nếu như chúng ta bây giờ tấn công hình tròn đó, sẽ xảy ra kết quả gì? Diệp Trùng cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại. Tuy không biết thứ xuất hiện tiếp theo là gì, nhưng nếu như là quái vật chưa biết ở dưới đất lần trước đó, Diệp Trùng tin rằng, phần thắng của bên mình không còn phải nghi ngờ, là cực nhỏ.

- Không cách nào tính toán, kết quả chưa biết. Mục lập tức đưa ra đáp án. Nhưng một câu bổ sung tiếp theo của nó làm Diệp Trùng dẹp bỏ ý nghĩ ra lệnh tấn công hình tròn màu đen đó: "Xác suất không gian sụp đổ lớn hơn sáu mươi phần trăm."

Trong tất cả lý luận về không gian học, không gian sụp đổ là một trong những việc đáng sợ nhất. Nếu như ở chỗ này xảy ra không gian sụp đổ, cả thiên hà Hà Việt sẽ có một nửa thiên hà chịu ảnh hưởng. Loại ảnh hưởng này mau chóng mà trí mạng!

Nhưng chính trong khoảnh khắc này, hình tròn màu đen đó đã nở to tới bán kính hai mươi mét!

Nó vẫn đang tiếp tục biến lớn, nhìn hình tròn màu đen trên màn hình, sự khủng bố trong lòng Diệp Trùng cũng càng lúc càng nặng nề. Phải biết, đường kính của hình tròn màu đen gặp phải ở hang động dưới lòng đất hành tinh nguyên sinh lần trước đó chẳng qua chỉ ba mét! Mà bán kính hiện giờ của của cái trước mắt này đã đạt tới hai mươi mét, mà tốc độ biến lớn điên cuồng của nó không hề có chút giảm thấp.

Mấy ký giả ngoài khu vực khống chế đó cũng đã phát hiện dị tượng ở chỗ này! Vô số máy ảnh hình nổi đồng loạt nhắm hình tròn kỳ lạ chưa từng thấy qua này.

- Trời ơi! Đây là cái gì? Trong giọng nói của ký giả ở tiền tuyến lộ ra vẻ hưng phấn trước giờ chưa từng có: "Tôi trước giờ chưa từng thấy qua kỳ cảnh thế này! Hình tròn màu đen này giống như một cái lỗ đen, nhưng nó lại không có tính thôn tính. Ha ha, ít nhất chúng tôi hiện giờ vẫn rất an toàn! Tôi rất hoài nghi, đây có phải là hình tròn hoàn mỹ nhất trên đời này? Điều làm người ta kỳ quái là chúng tôi hoàn toàn không sao đo lường được độ dày của nó, nó quả thật là quá mỏng! Trời ơi! Nó vẫn đang lớn lên! Lớn lên một cách điên cuồng, bán kính của nó hiện giờ là... ủa... năm mươi mét!

Một màn này cũng thông qua kênh tin tức truyền tới mỗi một góc của thiên hà Hà Việt. Mọi người nhao nhao dừng công việc trên tay, mỗi người đều mang theo biểu tình không sao tin được, nhìn chằm chằm kỳ cảnh chưa từng thấy qua trên màn hình trước mặt mình này.

- Đây là cái gì? Trời ơi? Một người khách trong quán rượu há hốc miệng nhìn màn hình, hoàn toàn không biết rượu trong ly rượu của mình tràn ra ngoài, rưới lên người hắn.

Ông chủ quán rượu nhún nhún vai: "Có lẽ là bánh bà xã ta nướng."

- Gặp quỷ! Đen thế này, ta thề, lần sau tuyệt không ăn bánh bà xã ngươi nướng!

......

- Cảnh tượng trước mắt chúng tôi hiện giờ vẫn không cách nào phán đoán là cái gì, ma kính trong truyền thuyết? Hay là cánh cửa thông tới dị thế giới? Người ký giả ở tiền tuyến đó phô bày sự hài hước của mình: "Nhưng ta tin, tổ chức thần bí này hưng sư động chúng như vậy, nơi này nhất định ẩn chứa một bí mật lớn kinh thiên!" Rất rõ ràng, ký giả này biết làm sao khêu gợi sự tò mò của khách xem đài.

Sự khủng bố trong lòng Diệp Trùng tăng lên từng chút một, mồ hôi lạnh không tự chủ được chảy ra từ trên trán hắn.

Hình tròn màu đen này vẫn đang biến lớn! Đường kính của hình tròn màu đen này hiện giờ đã đạt tới một con số khủng bố, tám trăm mét! Hơn nữa, từ dấu vết trước mắt mà xét, xu hướng tăng trưởng của nó không có bất cứ dấu hiệu giảm chậm nào.

Đường kính hình tròn màu đen gặp được trong hang động dưới đất hành tinh nguyên sinh lần trước chẳng qua chỉ có ba mét, còn cái trước mắt này lại đã vượt quá tám trăm mét, hơn nữa còn đang điên cuồng biến lớn.

Sự khủng bố khổng lồ bao trùm lấy Diệp Trùng, tao ngộ lần trước trong hang động dưới đất hành tinh nguyên sinh, mỗi lần hắn nghĩ tới đều không khỏi hoảng sợ trong lòng.

Thứ đi ra từ trong hình tròn màu đen khổng lồ thế này sẽ là cái gì chứ?

Thời gian vào lúc này trở nên chậm chạp dị thường.

Trên màn hình, hình tròn màu đen ngụy dị đó vẫn đang không ngừng biến lớn. Phạm vi hoạt động của tiểu tổ chiến đấu đầu tiên đã bắt đầu di động ra ngoài.

Ba giờ năm phút.

Hình tròn màu đen xem ra quái dị vô bì này cuối cùng đã ngừng biến lớn, nhưng đường kính của nó lúc này lại đã đạt tới mức kinh người, 22, 6 km.

Trong vũ trụ không có thứ gì, một khu vực hình tròn màu đen đường kính hơn hai mươi km không hề nổi bật, nhưng nếu như có thể thông qua ống kính nổi phóng lớn tới trước mặt ngươi, đó vô nghi là cực có sức chấn động. Một hình tròn khổng lồ, hoàn mỹ, đen thui như mực! Mỏng tới mức không cách nào ước lượng được độ dày của nó, không ai biết nó là gì, tại sao lại xuất hiện ở đây.

Nhưng lúc này, vô luận là ai, cũng không còn chút ý cười cợt nào, ngay cả ngữ khí của ký giả đang truyền hình trực tiếp đó cũng trở nên ngưng trọng. Dị tượng trước giờ chưa từng thấy này, giống như chì vậy, đè đến nỗi trong lòng mỗi người đều nặng trình trịch.

Trong ba giờ này, vô số nhà khoa học đều đang chú ý việc này, nhưng lại không có một nhà khoa học nào có thể giải thích loại hiện tượng này.

Màu đen đậm đặc vô bì, thường đại biểu cho tử vong, hủy diệt! Mà hình tròn màu đen không biết tên khổng lồ này sẽ mang tới cho cả thiên hà cái gì đây?

Thảm họa ư? Lòng mọi người bắt đầu có vài phần hoảng sợ bất an.

Hình tròn màu đen cuối cùng đã ổn định lại.

Chính ngay lúc mọi người không kìm chế được mà thở phào, hình tròn màu đen vừa mới ổn định lại lại một lần nữa xảy ra dị biến!

Bề mặt bằng phẳng như kính của hình tròn màu đen đột nhiên nổi lên chất khí dạng sương màu đỏ tím u tối. Mấy chất khí dạng sương màu đỏ tím u tối này sau khi nổi lên trên hình tròn màu đen không hề phát tán ra xung quanh, ngược lại, chúng chỉ lưu động xung quanh hình tròn màu đen.

Tốn sức hồi lâu, hình tròn màu đen khổng lồ vô bì đã bị sương khói màu đỏ tím u tối lan ra mau chóng nuốt chửng. Từ xa nhìn tới, đã khó lại thấy hình tròn màu đen ngụy dị mà khổng lồ đó, thứ có thể nhìn thấy chỉ có một đám sương màu đỏ tím u tối càng thêm khổng lồ.

Chất khí dạng sương màu đỏ tím u tối rung động có tiết tấu, giống như có sinh mệnh, nhưng mỗi người trông thấy một màn này lại chỉ cảm thấy sởn tóc gáy từ tận đáy lòng.

Đột nhiên, một tia điện màu tím u tối lóe lên rồi mất ở bề mặt đám sương tím này.

Tia điện màu tím u tối này giống như một tín hiệu, trong khoảnh khắc, vô số tia điện màu tím giống như một đám rắn nhỏ bò trong đám sương màu tím khổng lồ này!

Tuy không có bất cứ âm thanh nào truyền tới, nhưng trong lòng mỗi người nhìn thấy một màn này đều giống như có thể nghe thấy tiếng tí tách của tia điện lập lòe.

Tia điện tới nhanh, đi cũng nhanh, sau năm phút, đám sương màu đỏ tím u tối này lại một lần nữa khôi phục bình lặng.

- Nó đang biến lớn! Mục nhắc nhở Diệp Trùng.

- Ừm. Diệp Trùng đã sớm chú ý tới sự biến hóa của đám sương tím này, sau khi tia điện biến mất, đám sương tím này liền bắt đầu lan rộng ra xung quanh.

Bỗng nhiên, tiếng cảnh báo đột nhiên rít lên dữ dội.

- Phát hiện sinh vật bất minh! Phát hiện sinh vật bất minh! Số lượng chưa biết! Số lượng chưa biết!

Trong đám sương tím trên màn hình đó, đông nghìn nghịt vô số điểm đỏ có thể thấy lờ mờ!

Trong cả phòng hội nghị vang lên một loạt âm thanh cùng hít khí lạnh.

Diệp Trùng vẫn luôn mang theo vài phần hoảng sợ lúc này ngược lại bình tĩnh lại, liếc nhìn Tang Phổ có chút ngơ ngẩn, quyết đoán kịp thời nhận lấy quyền chỉ huy, mau chóng mà trầm ổn ra lệnh: "Tiểu tổ chiến đấu đợt đầu tiên chú ý, tiểu tổ chiến đấu đợt đầu tiên chú ý, lập tức lui khỏi khu vực khống chế, lập tức lui khỏi khu vực khống chế! Tất cả thiết bị bắn tia laser bắt đầu tiến hành điều chỉnh khóa mục tiêu! Chuẩn bị tấn công!"

Phản ứng lại, mặt Tang Phổ soạt cái đỏ lên.

Đám kỹ giả vẫn luôn ở ngoài khu vực khống chế kinh ngạc phát hiện, đội ngàn phi hành khí vẫn luôn di chuyển trong khu vực khống chế mau chóng thoát ly khu vực khống chế. Điều làm bọn họ càng thêm khó hiểu tiếp đó là tất cả toàn bộ thiết bị bắn tia laser bố trí trong khu vực khống chế đều chỉ về phía đám sương màu tím đó.

- Tiểu tổ chiến đấu đợt thứ hai lập tức lên không, tiến vào địa điểm chỉ định trước. Tang Phổ bình tĩnh lại vẫn biểu hiện ra phong phạm một người chỉ huy cần có.

Cặp mắt Diệp Trùng nhìn chằm chằm không nháy màn hình, mấy điểm đỏ đông nghìn nghịt trong đám sương đỏ màu tím u tối đó biến lớn từng chút một! Chúng bắt đầu tiến hành xông tới chọc vòng ngoài của đám sương! Tốc độ mấy sinh vật bất minh này cực nhanh, gần như trong nháy mắt, đường nét của chúng đã thấy được lờ mờ!

Tang Phổ mắt trợn tròn, gân xanh trên trán nổi lên dữ dội, cặp mắt nhìn dán vào màn hình, miệng gần như dán lên máy liên lạc.

- Tất cả hỏa lực trong phương vị bán kính véc tơ sáu tới bán kính véc tơ chín, bán kính véc tơ mười hai tới bán kính véc tơ mười lăm chú ý, chuẩn bị...

Đôi tay của tiểu Thạch đầu và Trương Vũ ở một bên đội mũ, khó nhìn thấy biểu tình mau chóng thao tác trên quang não, tất cả thiết bị bắn tia laser đều do hai người điều khiển.

Trên màn hình, thể hình mấy sinh vật bất minh đó mau chóng trở nên rõ ràng, điều này biểu thị tốc độ lao về phía bên này của bọn chúng cực kỳ nhanh.

Con sinh vật bất minh đầu tiên xông ra khỏi đám sương màu tím! Con thứ hai, con thứ ba...

Một giọt mồ hôi men theo tóc mai của Tang Phổ chảy xuống, hô hấp của hắn cũng trở nên dồn dập.

Trên màn hình, thân hình của một con sinh vật bất minh bị ống kính bắt được rõ ràng, hiện ra trước mặt mọi người! Mặt Tang Phổ có chút ửng đỏ, nhìn sinh vật bất minh mau chóng lao bổ tới ống kính, tay bỗng nhiên nắm chặt!

- Khai hỏa!

*****

Trời sao tối đen trong khoảnh khắc này đã bị đốt sáng lên.

Vô số chùm tia laser hình thành lưới hỏa lực dày đặc màu đỏ, che kín trời kín đất bắn về phía mấy sinh vật bất minh đó. Rất khó hình dung sự hoành tráng của một màn trước mắt này. Chùm sáng của thiết bị bắn tia laser là chùm tia laser màu đỏ nhạt, tần số bắn của mỗi thiết bị này ước khoảng một trăm hai mươi lần mỗi giây.

Trong vài giây ngắn ngủi, chùm tia sáng đếm được cả ngàn vạn mạnh mẽ xé nát không gian không hề xem là nhỏ hẹp này!

Mấy chùm tia laser này đan xen ngang dọc giống như một cái rây tinh mịn, chụp về phía mấy sinh vật bất minh đang lao tới trước mặt đó.

Thông thường mà nói, chùm tia laser sáng nhưng không hề chói mắt, song trên màn hình hoàn toàn trắng xóa, làm mắt người ta đau nhói!

Uy lực khổng lồ mà mấy thiết bị bắn tia laser này phát ra làm cho mọi người trong phòng hội nghị đều bị dọa chết khiếp.

Diệp Trùng có chút ngạc nhiên nhìn màn hình hoàn toàn sáng tới không một chấm đỏ ở trước mắt, tuy phương án này là hắn và Mục Thương cùng vạch ra, nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn vượt xa ý liệu của hắn. Đối với mấy thiết bị bắn tia laser này, hắn thật ra không hề ôm bao nhiêu hy vọng.

Phát minh thiết bị bắn tia laser đã có rất nhiều năm, nhưng loại vũ khí này chưa từng trở thành chủ lực của chiến tranh. Tính di động của nó gần như là không, độ chính xác khóa chốt mục tiêu thấp, tiêu hao tấm năng lượng lớn, uy lực bình thường, vân vân. Chính những đặc tính này, nó chưa từng tiến vào trong những vũ khí chính. So ra, độ chính xác xạ kích của mấy quang giáp loại đánh xa đó còn cao hơn thiết bị bắn tia laser nhiều.

Đương nhiên, một điểm quan trọng nhất, vô luận là năm thiên hà lớn, hay là thiên hà Hà Việt, đã có rất nhiều năm không xảy ra chiến tranh quy mô lớn thật sự.

Điều Diệp Trùng không ngờ tới là, chính là vì việc sử dụng tính sáng tạo đối với thiết bị bắn tia laser của bọn họ đã làm cho mấy thứ nhỏ bé đã bị người ta xem thường rất lâu này lại một lần nữa nhận được sự coi trọng của mọi người. Cho dù nó có nhiều khuyết điểm như vậy, nhưng nó có một ưu thế không gì so sánh được, đó chính là giá rẻ.

Tang Phổ càng trố mắt ra, trên màn hình cái gì cũng nhìn không thấy, điều này kêu hắn làm sao tiến hành chỉ huy?

Trong phòng hội nghị lập tức loạn cào cào cả lên.

Giống như phòng hội nghị, quang mang chói mắt đột nhiên sáng lên này cũng truyền tới các ngóc ngách của thiên hà Hà Việt. Rất nhiều người bất ngờ không kịp đề phòng, hai mắt bị kích thích. Thất thanh kêu thét lên, vội vàng nhắm mắt lại, một vài người có năng lực chịu đựng tâm lý tệ liền biến đổi sắc mặt.

So với mấy người Tang Phổ, sự hoảng sợ đám dân chúng vẫn luôn chú ý tiết mục truyền hình trực tiếp này phải chịu càng nặng hơn, bọn họ căn bản không có chuẩn bị tâm lý.

Cả thiên hà Hà Việt đều nhốn nháo.

Mà tiếng kêu của ký giả đó càng truyền đi khắp cả thiên hà Hà Việt. Nhưng ký giả này lại biểu hiện ra tố chất nghề nghiệp và kinh nghiệm cực kỳ phong phú. Hắn dứt khoát mau chóng đổi ống kính lọc sáng. Loại ống kính chuyên dùng phỏng vấn này thông thường mà nói, cực ít được sử dụng. Nó chỉ thích hợp dùng trong một vài trường hợp đặc biệt, thí dụ như bây giờ.

Nhưng cũng đúng ngay lúc này, dân chúng vừa rồi bị ánh sáng làm lóa mắt đã gần như khôi phục lại.

Khi bọn họ vừa mở mắt, thì nhìn thấy một cảnh tượng hoành tráng bọn họ cả đời khó quên!

Do nguyên nhân sử dụng ống kính lọc sáng, trên cả màn hình đều xanh biếc. Nhưng chính trên màn hình màu xanh biếc này, vô số tia sáng màu lục sáng thẳng tắp đan xen ngang dọc. Trên cả màn hình đều giăng đầy mấy đường thẳng màu xanh lá sáng này, mấy đường sáng này hiện ở đây, mất ở kia, nhưng số lượng chùm tia laser trên màn hình càng lúc càng nhiều.

Mọi người đều ngơ ngẩn.

Cả thiên hà Hà Việt, vô luận là quán rượu, hay là quảng trường trung tâm thương nghiệp đều chỉ là tiết mục trực tiếp đang phát sóng trên màn hình này. Đám đông ở trước màn hình đó lúc này đây không có ai là ngoại lệ, đều lâm vào trong yên lặng, không chút tiếng động.

Thiết bị bắn tia laser tiêu hao năng lượng cực kỳ lớn, đặc biệt là dưới tình huống bắn với tốc độ cao thế này. Đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao thiết bị bắn tia laser không được mọi người coi trọng. Nó không cách nào duy trì áp chế kẻ địch.

Năm phút! Dưới tình huống hỏa lực tối đa, tấm năng lượng bố trí của bản thân thiết bị bắn tia laser chỉ có thể bắn được năm phút.

Sau năm phút, màn hình phòng hội nghị cuối cùng đã tối trở lại. Trong ứng biến vừa rồi, Diệp Trùng và quân đoàn Tang gia của hắn vẫn bộc lộ ra căn bệnh thiếu kinh nghiệm, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới ống kính lọc sáng.

Chùm tia laser có thể lưu lại ba giây trong mắt con người.

Màn hình sáng loáng giống như một chùm tia laser khổng lồ, sau khi để lại cho mọi người sự kinh diễm ngắn ngủi, rồi biến mất trong vũ trụ mênh mông.

Mấy người Diệp Trùng cuối cùng đã có thể nhìn rõ tình hình trước mắt.

Im ắng! Trong phòng hội nghị im lặng như tờ, yên tĩnh tới mức một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.

Biểu tình của mọi người đặc sắc vô cùng. Mỗi người đều mở to miệng, vẻ mặt ngơ ngáo ngẩng mặt đối diện màn hình. Nhưng rất mau, rất nhiều người có phản ứng lại, quay mặt đi, trong mắt lộ ra vài phần không nỡ. Mà càng có nhiều người hơn lại không kiềm chế được mà hít một hơi khí lạnh, trong cả phòng hội nghị lại một lần nữa vang lên tiếng hít thở chỉnh tề.

Cảnh tượng ống kính tiền tuyến truyền về quả thật có chút thảm không nỡ nhìn, ngay cả mấy tên cuồng chiến đấu có lòng dạ sắt đá Tang tộc đó cũng có chút không nhịn được, từ đó cũng có thể tượng tượng được năm phút ngắn ngủi vừa rồi thảm khốc tới bực nào!

Thi thể, thịt vụn, mảnh tay chân, nội tạng của sinh vật bất minh trôi nổi trong vũ trụ có thể thấy được ở mọi nơi. Trên mỗi thi thể sinh vật bất minh đều không chỉ có vết thương ở một chỗ, mà gần như đều là trăm ngàn lổ hổng như nhau, rất khó tìm thấy thi thể khá hoàn chỉnh. Điều này cũng mang tới cho mấy người Diệp Trùng phiền phức rất lớn, bọn họ đều rất khó mà biết được hình dáng hoàn chỉnh của mấy sinh vật bất minh này.

Một đợt công kích vừa rồi quả thật là quá mãnh liệt! Diệp Trùng tin rằng cho dù là Mục Thương, nếu như dưới hỏa lực giống như vừa rồi cũng không cách nào còn sống. Trên thực tế, hắn không tin một cái quang giáp có thể dưới sự bao phủ của hỏa lực thế này mà còn sống. Sự bao phủ của hỏa lực dày đặc thế này, Diệp Trùng cho rằng so với pháo của chiến hạm, uy hiếp càng lớn hơn, đặc biệt là đơn vị tác chiến cỡ nhỏ như đối với quang giáp thế này.

Trong lòng Diệp Trùng thầm cảnh giác, sau này nếu như phát hiện vành đai hỏa lực do thiết bị bắn tia laser tạo thành, nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất bỏ trốn.

Diệp Trùng không hề biết, thảm trạng ở chỗ này được truyền một cách chân thật tới mỗi một góc của thiên hà Hà Việt. Thiên hà Hà Việt tay các nơi xung đột không ngừng, nhưng trước giờ chỉ là xung đột trong phạm vi nhỏ, chưa từng xảy ra xung đột quân sự quy mô lớn. Đối với hầu hết người bình thường, cuộc sống là hòa bình, bọn họ nào từng thấy qua chiến tranh thảm liệt thế này? Ngay cả mấy người Tang tộc cũng cảm thấy có chiến trường có vài phần bất nhẫn, lẽ nào năng lực chịu đựng tâm lý của bọn họ có thể chấp nhận được chứ?

Mấy thứ khủng bố thịt vụn, nội tạng, tàn chi này có thể thấy khắp nơi ở chỗ này, mà ký giả ở tiền tuyến đó cũng lớn gan vô cùng, ghi lại mấy thứ này một cách chuyên nghiệp.

Mỗi người trước màn hình đều sắc mặt trắng bệch, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ sâu sắc.

Ọe! Cuối cùng đã có người nhịn không được nôn ra. Mà đây cũng giống như một mồi lửa, mau chóng lan ra trong đám đông. Tiếng nôn mửa liên tục vang lên không ngừng, không ngừng có người gập eo lại, liều mạng nôn mửa.

Tiếng nôn mửa, tiếng khóc của trẻ con, tiếng chửi rủa, vang lên một cách vô thức. Mấy âm thanh này xen lẫn vào nhau, sự khủng hoảng mau chóng lan ra trong đám đông. Phảng phất như trong giờ phút này, ngày tận thế đã tới rồi!

Độ nổi tiếng của Diệp Trùng và quân đoàn Tang tộc trong một ngày này mau chóng tăng vọt. Mà thứ chủ yếu nhất bao hàm trong sự nổi tiếng này lại rành rành là hung danh! Điều này cũng làm cho trong khoảng thời gian khá dài, hạm đội hoặc sư sĩ đoàn bình thường, khi gặp phải Diệp Trùng và quân đoàn Tang tộc của hắn, ai nấy đều hoảng sợ né tránh đi đường vòng.

Nhưng vô luận là đối với Diệp Trùng hay là mấy người Tang tộc, bọn họ hoàn toàn không để ý mình có hung danh hay không.

Vừa tổng kết trong lòng, Diệp Trùng vừa mau chóng quét trên màn hình.

Quả nhiên, Diệp Trùng tuy sắc mặt như thường, nhưng trong lòng thầm hoảng sợ. Hắn đã phát hiện Giáp xác ngạc trùng trong đám sinh vật bất minh này. Nhưng chủng loại sinh vật bất minh xuất hiện lần này phong phú hơn lần hắn và Nhuế Băng gặp được ở thông đạo tự do lần trước rất nhiều. Có rất nhiều sinh vật bất minh hắn chưa từng thấy.

Đáng tiếc mấy sinh vật bất minh này đã khó mà phân biệt.

Ánh mắt Diệp Trùng rơi trên đám sương màu đỏ tím u tối khổng lồ trên màn hình đó. Thể tích đám sương này to lớn vô bì, vô luận nhìn từ góc độ nào, nó đều che phủ cả bối cảnh của màn hình.

Săm soi đám khí màu tím này, ánh mắt Diệp Trùng sắc bén, hắn phảng phất muốn nhìn xuyên qua đám sương này.

Khóe mắt hắn đột nhiên giật giật, thân thể đột nhiên hơi nghiêng tới trước, ánh mắt càng trở nên sắc bén, sắc mặt trở nên ngưng trọng vài phần. Hắn cứ như vậy không hề động đậy, nhìn chằm chằm đám khí màu tím này.

Người khác trong phòng hội nghị không hề chú ý tới sự thay đổi thần sắc của Diệp Trùng, mọi người sau khi trải qua sự kinh ngạc lúc đầu, bây giờ đều đang hưng phấn dạt dào đàm luận trận chiến ngắn ngủi vừa rồi đó. Mọi người đều đang thảo luận sôi nổi mấy thiết bị bắn tia laser mang lại cho bọn họ sự kinh hỉ vô hạn đó. Một màn vừa rồi đó với cái nhìn của bọn họ, rõ ràng là không gì sánh được! Đây cũng là trận chiến quy mô lớn đầu tiên bọn họ thật sự nhìn thấy, loại phương thức chiến đấu này bọn họ lúc trước hoàn toàn không thể nào tưởng tượng được, nó lật đổ lý giải đối với chiến đấu trong đầu bọn họ.

Mấy người Tang tộc là chiến sĩ trời sinh, bọn họ ai nấy đều có tố dưỡng chiến đấu cực cao. Tuy mức độ quen thuộc với vũ khí bình thường, bọn họ thậm chí không sao so sánh được với sư sĩ bình thường của thiên hà Hà Việt, nhưng bọn họ đối với lý giải của chiến đấu lại vượt xa mấy tên được gọi là tinh anh đó.

Trận chiến này vô nghi là đã mở ra cho bọn họ một cánh cửa mới. Bọn họ giống Diệp Trùng, đối với chiến đấu có sự mẫn cảm trời sinh.

Diệp Trùng lúc này lại đang giao lưu với Mục Thương.

- Mục, nó có phải là vẫn biến lớn?

- Đúng, tốc độ bành trướng của nó trở nên nhanh, so với vừa rồi đã tăng thêm năm mươi sáu phần trăm. Mục Thương đưa ra số liệu tường tận.

Trái tim Diệp Trùng bỗng run rẩy!

*****

Hắn vừa rồi đột nhiên nhớ tới Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng và Giáp xác ngạc trùng. Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng miễn dịch đối với công kích năng lượng, chúng có thể hấp thu năng lượng để tiến hóa, Giáp xác mao trùng lại thông qua nuốt kim loại mà hoàn thành tiến hóa. Trong này có sinh vật đại loại như Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng hay không? Phải biết rằng, vài phút ngắn ngủi vừa rồi, chùm ánh sáng bắn trúng đám khí màu tím này có số lượng khủng bố cỡ nào!

Diệp Trùng đã phát hiện Giáp xác ngạc trùng trong đám thi thể trôi nổi trong vũ trụ, vậy trong này rất có khả năng có sự tồn tại của Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng. Điều Diệp Trùng lo lắng ngược lại không phải Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng. Từng có kinh nghiệm chiến đấu với chúng, Diệp Trùng biết, loại sinh vật này đối với người có quang giáp tông ủi như bọn họ mà nói, uy hiếp không hề lớn.

Điều lo lắng duy nhất của Diệp Trùng chính là còn có sinh vật giống như Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng khác.

Tiến hóa là một loại năng lực cực kỳ cường đại mà làm người ta sợ hãi. Lấy thí dụ Giáp xác ngạc trùng, chúng nuốt càng nhiều kim loại, ánh kim loại trên mai của chúng sẽ càng trở nên nặng hơn, độ cứng sẽ mau chóng nâng cao, răng lưỡi kiếm của chúng cũng sẽ trở nên càng thêm lợi hại.

Trước khi gặp được Giáp xác ngạc trùng và Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng, Diệp Trùng vẫn chưa từng gặp được sinh vật trong khoảng thời gian ngắn thì có thể hoàn thành tiến hóa giống loại này.

Năng lượng và kim loại là điều kiện tất yếu để chúng tiến hóa, nhưng cũng là hai loại nguồn lực mà con người cần nhất. Có thể nói, bất luận mấy sinh vật này có phải là bản tính hung tàn hay không, ở trên một điểm này, con người và chúng có mâu thuẫn không thể điều hòa, điều này cũng quyết định lập trường đối địch của hai bên.

Nhưng, hiện giờ trừ Diệp Trùng, có lẽ vẫn chưa có ai có thể nghĩ tới điểm này. Đám người đang ở trước màn hình xem đó, thậm chí có rất nhiều người còn nguyền rủa thế lực thần bí này, với cái nhìn của bọn họ, thế lực này hung tàn biết bao, rõ ràng là làm người ta tức giận! Đó, vô số thi thể trôi nổi trong vũ trụ đó chính là chứng cứ tốt nhất.

Nhưng cho dù là Diệp Trùng cũng sẽ không nghĩ tới con người cái gì đó. Loại người giống như hắn, trước giờ đều sẽ không lấy cứu vớt con người gì đó làm nhiệm vụ của mình. Điều hắn coi trọng chỉ là sự nguy hiểm của mấy sinh vật này và sự an toàn của người bên cạnh mình.

Sương tím đang mau chóng bành trướng. Có lúc Diệp Trùng cũng có loại ảo giác, nó giống như một trái tim màu tím, đang không ngừng đập, mỗi một lần đập, thể tích của nó lại tăng thêm vài phần.

Đám sương màu tím lúc này đã lan ra bảy trăm km. Nhưng việc làm người ta kỳ quái là nồng độ của nó không hề trở nên loãng đi, vẫn nồng nặc giống như lúc đầu. Bảy trăm km, ước khoảng tương đương với một trăm hai mươi tàu vũ trụ cỡ lớn nối liền đầu đuôi với nhau. Vật thể to lớn thế này ở trong vũ trụ vẫn rất nhỏ bé, đây chẳng qua cũng chỉ là một viên vẫn thạch có thể tích hơi lớn một chút. Nhưng với mấy người Tang tộc đang không ngừng lượn quanh nó mà nói, lại có cảm giác cực kỳ áp bức.

- Quả thật làm người ta không cách nào tưởng tượng! Trời ơi! Đây rốt cuộc là chuyện gì? Chẳng lẽ thế lực thần bí này chính là vì chế ngự mấy sinh vật bất minh này? Quá thảm rồi! Chúng tôi không biết mấy sinh vật bất minh này rốt cuộc là làm sao mà tới chỗ này. Nhưng không chút nghi ngờ, mấy người khác tới từ phương xa này đã gặp phải tấn công có tính hủy diệt của một thế lực cường đại! Dưới công kích thế này có sinh vật có thể sống sót sao? Tôi dám thề tuyệt đối không có! Cho dù tàu vũ trụ kiên cố nhất trên đời này, đột nhiên gặp phải một đợt tấn công vừa rồi đó cũng chỉ có tàu nát người tiêu.

- Nơi này đã biến thành Tu la trường! Tôi cần nhắc nhở một câu, con nít chưa trưởng thành xem tiết mục này cùng với cha mẹ. Ký giả tiền tuyến cũng từ sự ngây đơ lúc ban đầu mà từ từ hoàn hồn lại, nói chuyện cũng bắt đầu khôi phục lưu loát. Nhưng sự run rẩy trong giọng nói của hắn vẫn nghe thấy lờ mờ.

Giải thích: Tu la trường là chiến trường của thiên thần và ác thần Tu la trong thần thoại Ấn Độ cổ, thường dùng để hình dung trường hợp thảm khốc.

Là tuyến đường an toàn lớn thứ năm của thiên hà Hà Việt, lượng thông hành của nó cực kỳ kinh người, số lượng tàu vũ trụ qua lại tuyến đường an toàn hyperbol gần đây càng tăng mạnh thêm. Chịu ảnh hưởng của việc ba đại thế gia điều động chiến lực liên tục gần đây, mấy tuyến đường an toàn lớn còn lại chịu ảnh hưởng ngầm. Mà tuyến đường hyperpol vì không hề ở trong phạm vi khống chế của ba đại thế gia, cho nên ngược lại, lượng thông hành của nó không những không chịu ảnh hưởng mà còn tăng thêm với mức độ lớn.

Thuyền trưởng Craig yên tĩnh ngồi nhắm mắt dưỡng thần trong phòng thuyền trưởng. Trong cả hành trình đều không có việc cần hắn đặc biệt chú ý. Điều kiện trị an của tuyến đường hyperpol vô cùng tốt, về cơ bản cực ít có hải tặc dám tới khiêu khích. Đương nhiên, cho dù có, hắn cũng không sợ chút nào. Hạm đội này của hắn trông ra không hề nổi bật nhưng lực lượng chiến đấu lại vượt xa vẻ ngoài trong bình thường như thế.

Phải biết, thứ năm mươi tàu vũ trụ này vận chuyển toàn bộ đều là vật tư chiến đấu, tấm năng lượng cô đặc cao, quang giáp và linh kiện quang giáp. Đặc biệt là tấm năng lượng cô đặc cao, tích trữ năng lượng của nó bằng bốn lần rưỡi tấm năng lượng bình thường, ở phương diện tính năng có ưu thế không thể so sánh. Nhưng do công nghệ chế tạo phức tạp, giá của nó cũng cao tới mức dọa người. Loại tấm năng lượng cô đặc cao này ở trên thị trường căn bản không có hàng hóa lưu thông, cả thiên hà Hà Việt, trừ ba đại thế gia, chỉ có hai tập đoàn cỡ lớn mới có năng lực sản xuất, hơn nữa sản lượng có hạn. Tất cả sản phẩm của bọn họ đều đã giao cho một vài nhà môi giới khối lượng lớn bán hộ, mà không hề bán lẻ. Tất cả định mức sản phẩm mỗi một năm của bọn họ đều đã sớm bị mấy người môi giới khối lượng lớn đó cướp sạch.

Craig chính là thuyền trưởng dưới tay một người môi giới khối lượng lớn. Người thuyền trưởng có ba mươi lăm năm kinh nghiệm vận chuyển, vô luận trong lòng người trong nghề hay là người môi giới khối lượng lớn đó đều được tôn kính vô cùng.

Lần này hắn cũng được giao cho trọng nhiệm. Lượng hàng lần này lớn trước giờ chưa từng có. Trong năm mươi tàu vũ trụ có tới hai mươi lăm tàu chở tấm năng lượng cô đặc cao, Craig biết, đây có lẽ tương đương với toàn bộ định mức trong cả một năm của người đó!

Vì nhiệm vụ lần này, Craig cũng đã làm rất nhiều công việc chuẩn bị. Năm mươi tàu vũ trụ này tuy trông không hề nổi bật, nhưng mỗi một tàu đều trải qua cải tạo triệt để. Nhân viên đi theo cũng trải qua tuyển lựa tỉ mỉ, ai nấy đều là sư sĩ giỏi giang có năng lực xuất chúng. Bọn họ không ai không phải là cao thủ, cho dù đấu với sư sĩ của ba đại thế gia cũng đều có sức liều mạng.

Điều này cũng làm cho Craig tràn đầy niềm tin, càng huống chi, tuyến đường hyperpol hắn đã bắt đầu dẫn tàu từ năm mười tám tuổi. Nơi này hắn quả thật đã quá quen thuộc, gần như nhắm mắt cũng sẽ không xảy ra vấn đề.

- Thuyền trưởng! Tiếng kêu kinh ngạc của thuyền viên cắt ngang việc hắn nhắm mắt dưỡng thần, hắn mở mắt, trầm giọng hỏi: "Chuyện gì?"

- Người xem, đó là cái gì? Tay thuyền viên chỉ về phía đám khí màu tím.

Mọi thứ xảy ra của tuyến đường hyperpol không hề dẫn tới sự chú ý của mọi người, thứ hấp dẫn ánh mắt nhất hiện giờ lại là địa phương nhỏ xa xôi đó của hành tinh Dật Cúc.

Diệp Trùng mặt trầm như nước.

Người đầu tiên phát hiện là Tang Phổ. Rất mau, giống như phản ứng dây chuyền, người thứ hai, người thứ ba... Người của cả phòng hội nghị dần dần cũng đều phát hiện ra biểu tình ngưng trọng của Diệp Trùng. Âm thanh của phòng hội nghị vừa rồi hãy còn đang thảo luận sôi nổi từ từ nhỏ lại, cho tới khi im ắng không chút tiếng động. Toàn bộ ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người tiểu tiên sinh, người có ù lì hơn cũng đã nhìn ra, tình huống chưa chắc tốt như bọn họ nghĩ.

Nếu như là người khác, mọi người sẽ nghĩ xem có phải là hắn lo lắng hão hay không. Nhưng đây là tiểu tiên sinh, tiểu tiên sinh giống như thần trong lòng bọn họ. Đối với tiểu tiên sinh, không có một người Tang tộc nào chất vấn.

Mắt Diệp Trùng nhìn chằm chằm không nháy màn hình, giống như không cảm thấy sự chú ý của mọi người.

Mọi người dõi theo ánh mắt tiểu tiên sinh tới màn hình, phía trên vẫn là đám sương tím đó. Mọi người nhìn cả nửa ngày, không phát hiện ra bất cứ chỗ dị thường nào.

Chính ngay lúc này, Diệp Trùng đột nhiên mở miệng: "A Phổ."

- A. Tang Phổ ở một bên ngớ ra, nhưng lập tức phản ứng lại: "Tiên sinh..."

- Ngươi có nhìn thấy cái thi thể nào trôi ra từ trong đám sương tím đó không? Diệp Trùng hỏi một vấn đề cực kỳ kỳ quái.

Tang Phổ lộ ra vẻ hồi ức kỹ lưỡng, nhưng hắn rất mau liền ngẩng đầu, trả lời rất khẳng định: "Không có, tiên sinh, không nhìn thấy có thi thể trôi ra."

Hỏi đáp giữa Diệp Trùng và Tang Phổ hấp dẫn sự chú ý của mọi người trong phòng hội nghị.

Nhìn Tang Phổ, Diệp Trùng hỏi: "Ngươi cảm thấy trong sương tím có hay không còn có sinh vật bất minh?"

- Bên trong sương tím? Thần sắc Tang Phổ liền chưng hửng, sắc mặt lập tức hơi biến đổi: "Chẳng lẽ bên trong sương tím còn có quái vật sao?"

Câu nói này của Tang Phổ làm cho sắc mặt mọi người trong phòng hội nghị trở nên ngưng trọng.

Chính ngay lúc này, Diệp Trùng đột nhiên nhận được tin tức Mục truyền tới: "Diệp tử, cẩn thận, phạm vi đám sương tím này đã bắt đầu lan tới thiết bị bắn tia laser mà chúng ta bố trí rồi."

Lời của Mục làm Diệp Trùng hoảng sợ, hắn bỗng ngẩng đầu, quả nhiên đám sương tím to lớn vô bì trên màn hình đó đã lan tới vành đai thiết bị bắn tia laser mà mấy người Diệp Trùng bố trí. Thiết bị bắn tia laser từng cái từng cái một biến mất trong đám sương tím không ngừng lan ra này, giống bị sương tím không ngừng bành trướng nuốt chửng.

Diệp Trùng lúc này bình tĩnh vô cùng, hắn rất mau liền tìm thấy chỗ quan trọng.

- Mục, phân tích nó một chút, sự thay đổi tốc độ tăng trưởng trước và sau tấn công đám sương tím đó.

Mục rất mau liền đưa ra đáp án: "Tốc độ mở rộng sau tấn công bằng 7, 67 lần trước tấn công."

- Quả nhiên! Nó đang hấp thu năng lượng! Diệp Trùng lẩm bẩm trong lòng.

Giao lưu giữa Diệp Trùng và Mục, mấy người Tang Phổ không sao biết được, với cái nhìn của bọn họ, tiểu tiên sinh vừa rồi chẳng qua chỉ trầm tư mà thôi.

- Phái vài người tiến vào sương tím, xem xem bên trong rốt cuộc là thứ gì. Diệp Trùng nói với Tang Phổ.

Tang Phổ hiểu ý gật đầu, lập tức mở kênh liên lạc: "Tang Mộc, phái năm mươi người tiến vào sương tím, thăm dò tình huống bên trong sương tím. Nếu một khi có phát hiện, lập tức truyền hình ảnh về căn cứ. Nếu như xảy ra tình huống liên lạc không bình thường, sử dụng công năng ghi hình, nhưng nhất định phải mang hình ảnh trở về, hiểu chưa?" Đối với việc chỉ huy của Tang tộc, Diệp Trùng vẫn luôn đều giao cho Tang Phổ, đối với chiến đấu, Diệp Trùng có khứu giác trời sinh, nhưng không hề có nghĩa hắn là một người chỉ huy đạt chuẩn. Cho nên chỉ huy cụ thể, hắn trước giờ không nhúng tay. Rất sớm lúc trước, hắn đã biết một việc, việc chuyên nghiệp vẫn là giao cho người chuyên nghiệp làm thì tốt hơn.

Tang Mộc trên màn hình gật đầu: "Hiểu rồi."

Tổ chiến đấu đầu tiên vẫn luôn quanh quẩn men theo rìa sương tím bay ra năm mươi cái quang giáp tông ủi. Năm mươi cái quang giáp vừa bay ra đội ngũ lớn, lập tức chia thành năm tiểu đội, giống như năm mũi tên sắc, chui vào trong đám sương tím.

Crypto.com Exchange

Chương (1-485)