Vay nóng Homecredit

Truyện:Sư Sĩ Truyền Thuyết - Chương 484

Sư Sĩ Truyền Thuyết
Trọn bộ 485 chương
Chương 484: Vương giả trở về
0.00
(0 votes)


Chương (1-485)

Siêu sale Shopee


Do hệ thống quét hình không thể nào nắm bắt được con tàu khổng lồ này, bọn họ chỉ có thể thông qua phương thức quang học mà tiến hành suy đoán khoảng cách của hai bên, khoảng cách này...

Ánh mắt bọn họ đều rơi trên vị trí mấy cái quang giáp phe mình bị bắn trúng. Toàn bộ đều là chỗ nối của súng quang và phần máy móc! Mười chùm sáng ở khoảng cách thế này, toàn bộ bắn trúng cùng một vị trí, không hụt phát nào.

Trong đầu mọi người không hẹn mà cùng vọt ra một danh từ: sư sĩ bắn tỉa!

Sắc mặt tộc trưởng Tuyết Lai tộc trắng bệch, không còn tí máu. Bà ta lập tức hạ lệnh: "Lập tức ra lệnh, mọi người không được phép chủ động tấn công!" Bà ta đã nhìn ra, đối phương không hề có địch ý, nếu không, mười chùm sáng đó sẽ không chỉ bắn súng quang. Mười chùm sáng này và địch ý mà nó nói, không bằng nói là nó cảnh cáo nhiều hơn.

Thật ra không cần ba ta ra lệnh, mấy sư sĩ ở tiền tuyến không ai dám động. Bọn họ đuổi giết Xích vĩ thú hoàn toàn dựa vào một hơi khẩu khí, nếu như khẩu khí này tan rồi, sự mệt mỏi sau khi khổ chiến giống như thủy triều sẽ nuốt chửng bọn họ. Bọn họ hiện giờ ngay cả sức cử động một cái cũng không có, mà mười chùm sáng chính xác tới mức đáng sợ này càng mang chút dũng khí phản kháng cuối cùng của bọn họ đánh tan hết.

Diệp Trùng cuối cùng đã nhìn thấy tộc trưởng Tuyết Lai tộc. Gặp mặt lần này cũng chỉ có hai người Diệp Trùng và tộc trưởng Tuyết Lai tộc, đây là yêu cầu của Diệp Trùng, mà Tuyết Lai tộc không có bất cứ chỗ và dũng khí từ chối nào.

Từ trên người bà ta nhìn không thấy bất cứ dấu vết đã trải qua huấn luyện nào. Diệp Trùng có chút khó mà tưởng tượng tộc trưởng một Tuyết Lai tộc to lớn như thế lại không có bất cứ sức chiến đấu nào.

Chính ngay cùng lúc Diệp Trùng đánh giá tộc trưởng Tuyết Lai tộc, bà ta cũng đang đánh giá Diệp Trùng. Bà ta cũng khó bề tưởng tượng, người trẻ tuổi trông tướng mạo không kinh người trước mặt này lại là chủ nhân của con tàu khổng lồ này. Nhưng cử chỉ và khí độ đối phương biểu hiện ra lại làm bà ta tin chắc thân phận của Diệp Trùng.

Bà ta hoàn toàn không ngờ thiếu niên trước mắt này có liên hệ với Diệp Trùng. Mặc dù bà ta từng tự mình ra lệnh rất nhiều lần phải bắt cho được Diệp Trùng.

Trải nghiệm mấy năm nay của Diệp Trùng, làm cho khí chất của hắn trong lúc bất tri bất giác đã xảy ra biến hóa to lớn. Chính loại biến hóa to lớn này mới làm cho tộc trưởng Tuyết Lai tộc nhất thời không hề nhận ra Diệp Trùng.

- Tôi là Diệp Trùng. Giọng nói lạnh nhạt không chút lên xuống, hắn giống như đang kể lại một việc bình thường vô cùng.

Màu máu trên mặt tộc trưởng Tuyết Lai tộc thoáng cái rút đi sạch sẽ. Bà ta quá quen thuộc với cái tên Diệp Trùng này. Trước khi Xích vĩ thú chưa xuất hiện, cái tên này xuất hiện đi xuất hiện lại trong báo cáo cấp dưới trình lên. Bà ta rất rõ ràng thứ mà mấy người Tuyết Lai tộc này sử dụng đối với thiếu niên này là loại thái độ gì.

Nhìn thấy sự hoảng sợ và tuyệt vọng trong mắt tộc trưởng Tuyết Lai tộc, lại nhìn thấy khóe mắt bà ta đã xuất hiện vết đuôi rùa, không biết tại sao, Diệp Trùng thở dài một tiếng trong lòng.

Có lẽ, bà ta có khả năng cũng là một người thân của mình. Lạnh lùng nhìn bà ta, Diệp Trùng bỗng cảm thấy một chút bi thương, Sắc mặt hắn không thay đổi, vẫn cứng ngắc, nhìn không ra vui giận.

Chính ngay lúc tộc trưởng Tuyết Lai tộc đã sắp tuyệt vọng nhắm mắt, Diệp Trùng bỗng đưa qua một con chip: "Xem xong rồi nói."

Bà ta ngụy dị nhìn chằm chằm con chip trước mặt, kiểu ký hiệu phía trên cực kỳ cũ. Nếu như mình không nhớ lầm, đây là con chip của mười mấy năm trước.

Không hiểu nguyên nhân, tộc trưởng Tuyết Lai tộc vẫn bỏ con chip vào trong quang não.

Trong Tuyết Lai tộc sôi sục, mọi người đều ở trong một loại trạng thái thấp thỏm bất an. Ánh mắt bọn họ chốc chốc lại không kiềm chế được mà liếc về phía chiến hạm khổng lồ đáp trên quảng trường đó.

Khắp nơi có thể nhìn thấy người của Tuyết Lai tộc tụ tập cùng nhau, nhỏ giọng thảo luận. Bọn họ ai nấy trên mặt có vẻ phức tạp, mang theo vài phần tò mò, vài phần sợ hãi, còn có sự hưng phấn ẩn ước lộ ra bên trong. Bọn họ lâu lâu nhìn về phía phòng hội nghị trưởng lão.

Trên tàu Darkness. An Bỉ Lạc Kỳ liếc Tang Khảm một cái: "Tiểu Khảm Khảm, ngươi nói kết quả sẽ thế nào?" Mệnh lệnh Diệp Trùng cho hắn là đợi mệnh lệnh.

Tang Khảm cười lạnh nói: "Còn có thể thế nào? Bọn họ hiện giờ còn dám thế nào? Năm đó bọn họ đối với tiểu tiên sinh như thế. Hừ, đáng tiếc không gặp bọn họ ở thiên hà Hà Việt." Trong lời nói, lại mang theo vài phần uy nghiêm đáng sợ.

An Bỉ Lạc Kỳ biết điều ngậm miệng. Đề cập tới chuyện lúc trước của đại nhân, trước mặt chủ mẫu, hắn không có dũng khí thảo luận.

Nhuế Băng nhíu mày: "Không được nói bậy." Mấy người Tang Khảm không biết quan hệ của Diệp Trùng và Tuyết Lai tộc, nàng biết. Nếu như đổi là mình, nàng cũng không biết nên đối mặt Tuyết Lai tộc thế nào, không khỏi thương cho Diệp Trùng.

Thấy Nhuế Băng lên tiếng, Tang Khảm làm mặt quỷ với An Bỉ Lạc Kỳ, yên lặng lại.

Một lát sau, Diệp Trùng đã trở lại.

Trên mặt Diệp Trùng vẫn luôn kiên cường đã xuất hiện chút ít vẻ mệt mỏi. Hắn tiến vào liền dặn dò An Bỉ Lạc Kỳ: "Chúng ta phải ở lại đây vài ngày. Chú ý giữ cảnh giác." Nói xong liền tự mình tiến vào phòng. Nhuế Băng nhìn thấy vẻ mệt mỏi trên mặt Diệp Trùng, không khỏi trong lòng nhói đau, yên lặng theo Diệp Trùng vào phòng.

Hai người An Bỉ Lạc Kỳ và Tang Khảm nhìn nhau. Mấy người Sa Á ở bên cạnh càng lộ rõ sát cơ, hận không thể lập tức bắn mấy người Tuyết Lai tộc ở không xa đó thành tro.

Ngược lại với việc không thoải mái của mọi người trên tàu Darkness, trong Tuyết Lai tộc lại tưng bừng nhộn nhịp. Thân phận Diệp Trùng đã được xác nhận của hội đồng trưởng lão.

Thì ra là con trai của tiểu thư Vũ Vũ, chẳng trách anh hùng như vậy. Tuyết Lai tộc hơi có tuổi tác, ai nấy đều tuyên dương như vậy, làm cho mấy đứa nhỏ đó đứa nào cũng tò mò vô cùng.

Việc này không chỉ làm trái tim vốn dĩ treo lơ lửng của mọi người bỏ lại vào trong bụng, mà còn có cổ vũ lớn lao mấy tộc nhân của Tuyết Lai tộc đã mệt mỏi tới cực điểm đó.

Đời sau do nhân vật đỉnh cao nhất của hai nhà Tuyết Lai tộc và họ Diệp kết hợp mà thành, bản thân điều này đã đủ làm người ta kính sợ. Mà trải nghiệm truyền kỳ của hắn chứa đầy mê ly, mù mịt, nhưng cũng càng tăng thêm vài phần hơi thở thần bí.

Diệp Trùng không hề để ý tới Tuyết Lai tộc, mấy ngày này, hắn không rời khỏi tàu Darkness một bước. Với Tuyết Lai tộc, tuy do duyên cố mẹ ở giữa, hắn không tiêu diệt bọn họ, nhưng vô luận thế nào cũng nói không ra cảm tình gì. Trong cả Tuyết Lai tộc, người duy nhất làm hắn có chút hảo cảm thì chỉ có đứa trẻ đó.

Ở điểm này, tương tự như với nhà họ Diệp. Cả nhà họ Diệp, Diệp Trùng chỉ có khi đối mặt với Diệp La mới có vài phần vui vẻ.

Diệp Trùng lười để ý tới, liền dứt khoát ở trên tàu Darkness. Dù sao thứ nên đạt thành hiệp nghị, hắn đã cùng với tộc trưởng Tuyết Lai tộc, cũng chính là cô của hắn, xác định rồi.

Tang Phổ đang vùi đầu làm việc, bỗng máy liên lạc trên tay vang lên, làm hắn tỉnh lại. Hắn không khỏi nhíu mày, ai lúc này lại làm phiền mình chứ?

Mấy người Tang Phổ lúc trước hoàn toàn không có chút kinh nghiệm quản lý khu quản hạt to lớn thế này, cho dù đã chiêu mộ lượng lớn nhân tài, nhưng hắn vẫn cần học tập, cần mày mò. Nhật trình của bọn họ sắp xếp cực kín, công việc cũng cực kỳ nặng nhọc.

Số hiển thị trên máy liên lạc là một con số xa lạ, điều này làm lông mày Tang Phổ nhíu lại càng chặt hơn.

Hắn vẫn nối máy.

Tang Thiết là quân đoàn trưởng quân đoàn tông ủi hiện tại, hắn đang đóng ở quân đoàn tông ủi, nhìn tân binh trước mắt huấn luyện. Mấy Tang tộc này vừa mới từ Tang gia thôn tới, bọn họ là đám sư sĩ từ Tang gia thôn đi ra gần nhất. Mấy thiếu niên mới từ Tang gia thôn đi ra, cần tiến hành huấn luyện thống nhất ở chỗ này.

Dáng vẻ kiên cường của đám thiếu niên Tang tộc trước mắt làm hứng chí của Tang Thiết không khỏi hơi cao, tiếng gầm như sấm rền vang trên sân huấn luyện: "Toàn bộ đều lên tinh thần hết cho ta, Tang tộc chúng ta không có phế vật!"

Tang tộc hiện giờ, phát triển mạnh mẽ tới bực nào. Giả dụ tiểu tiên sinh nhìn thấy thành tựu hiện nay của bọn họ, nhất định sẽ rất vui mừng. Trong mắt Tang Thiết lóe qua một tia u ám. Diệp Trùng tung tích không rõ, còn có sự mất tích đột ngột của Nhuế Băng. Vẫn luôn là một khối tâm bệnh lớn nhất trong lòng tất cả Tang tộc.

Bỗng, máy liên lạc trên tay hắn vang lên, cúi đầu nhìn, là Tang Phổ.

Cái tên này, lúc này làm sao lại có thời gian gọi cho mình? Tang Thiết không khỏi kỳ quái vô cùng, hắn lập tức nối máy.

- A! Thật sao? Trời à!... Trên mặt Tang Thiết lộ ra vẻ mừng rỡ, hắn kích động tới mức ngữ khí cũng có chút run rẩy: "Được! Ta lập tức xuất phát!"

Đám tân binh ngạc nhiên nhìn quân đoàn trưởng, bọn họ vẫn chưa từng nhìn thấy quân đoàn trưởng lộ ra dáng vẻ thế này.

- Tất cả, lập tức tập hợp khẩn cấp! Ai dám chậm một bước, lão đây đánh gãy chân hắn! Vừa mới bỏ máy liên lạc xuống, Tang Thiết rướn cổ họng quát tháo.

Ba mươi giây sau.

Chỗ đóng quân của quân đoàn tông ủi, cả trăm cả ngàn sư sĩ lập tức giống như vô số dòng chảy nhỏ bắt đầu tụ tập về phía sân huấn luyện.

Quân đoàn thứ sáu dưới tay Tang Lăng là một quân đoàn vòng ngoài. Chỗ đóng quân của nó cũng ở khu vực rìa hành tinh Dật Cúc. Sức chiến đấu cốt lõi nhất của Tang tộc chính là quân đoàn tông ủi, nhưng sau trận chiến năm đó với Xích vĩ thú, vô số thế lực đến nhờ vả, khu vực quản hạt của Tang tộc cũng từ hành tinh Dật Cúc mở rộng thành mười mấy hành tinh. Quân đoàn tông ủi tuy lợi hại nhưng dù sao số người quá ít, do đó bọn họ xây dựng lại sáu quân đoàn, phân biệt đồn trú ở các hành tinh khác nhau. Quân đoàn thứ sáu tuy xếp ở cuối cùng nhưng thực lực lại cao nhất của sáu quân đoàn, đương nhiên, điều làm người ta hướng về nhất lại là phần lớn sĩ quan cao cấp trong quân đoàn thứ sáu đều là phụ nữ.

Tang Lăng bước vội vào phòng hội nghị. Đám thủ hạ nhìn nhau, các nàng vẫn chưa từng nhìn thấy dáng vẻ gấp gáp thế này của quân đoàn trưởng.

Quét nhìn mấy thủ hạ đang ngồi, nàng điều chỉnh tâm tình một chút, trầm ổn nói: "Vừa rồi ta nhận được lệnh của đại nhân Tang Phổ." Tang Phổ và Tang Lăng tuy đã kết hôn, nhưng khi làm việc, Tang Lăng vẫn luôn gọi Tang Phổ là đại nhân. Tang Lăng hiện giờ nào còn nhìn thấy chút tùy hứng khi còn thiếu nữ ngày xưa?

Đám sĩ quan ngừng hô hấp, chờ đợi công bố đáp án.

*****

- Lần này chúng ta cần đi đón một người.

Mọi người kinh ngạc trong lòng, đón tiếp một người? Người nào đáng để hưng sư động chúng thế này. Chỉ có một vài con em Tang tộc đang ngồi ẩn ước đoán được gì đó, ai nấy khó giấu được vẻ hưng phấn.

- Lần này cùng chấp hành nhiệm vụ với chúng ta, còn có quân đoàn thứ nhất, quân đoàn thứ ba, quân đoàn thứ năm.

Giống như quăng vào phòng hội nghị một quả bom nặng ký, mọi người ầm cả lên. Cứ vậy mà tính, sáu quân đoàn của cả khu vực hành tinh Dật Cúc thoáng cái đã điều đi bốn, hành động thế này, là lần tiên gặp phải từ khi có lịch sử đến nay.

Rốt cuộc là người nào, đáng được đãi ngộ như vậy?

Tang Lăng dường như còn sợ không đủ dọa người, chậm rãi nói: "Với lại, vừa nhận được tin tức, quân đoàn tông ủi đã xuất phát. Ngoài ra, đã có mười hai tộc phụ thuộc phái ra quân đội của bọn họ, bọn họ sẽ xuất phát phía sau chúng ta." Cái gọi là tộc phụ thuộc chính là thế lực nhỏ có quan hệ cực tốt với Tang tộc như là Kim quy tộc, bọn họ không hề bị đánh tan hoàn toàn.

Trong phòng hội nghị yên lặng như tờ, mọi người bị tin tức này làm ngây ra, các nàng vẫn đang tiêu hóa tin tức này.

- Tất cả các bộ phận chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta sẽ xuất phát trong vòng bốn giờ. Mục tiêu, hành tinh Tuyết Hồi. Tang Lăng liếc nhìn một vòng: "Bây giờ, giải tán."

***** ***************

Phòng thí nghiệm toán hạch là phòng thí nghiệm thuật toán, mạng mô phỏng tiên tiến nhất của hành tinh Dật Cúc. Trong cả thiên hà Hà Việt cũng là đếm trên đầu ngón tay. Người phụ trách tổng nơi này chính là tiểu Thạch đầu, vị thiên tài thiếu niên này.

Tất cả nghiên cứu viên tinh thông thuật toán được triệu tập lại.

Tiểu Thạch đầu mở miệng: "Việc trên tay mọi người bỏ xuống trước, chúng ta có một nhiệm vụ khẩn cấp." Tiểu Thạch đầu và Tú Linh đã kết hôn hai năm, hắn tuy vẫn có chút hướng nội, nhưng phần cứng ngắc lúc trước lại ít đi rất nhiều.

- Chúng ta cần khống chế tất cả ống kính dọc đường từ hành tinh Tuyết Hồi tới hành tinh Dật Cúc, chúng ta cần chú ý nghiêm mật mọi động tĩnh khả nghi trên mạng mô phỏng, chúng ta cần đảm bảo sự thông suốt tin tức của hạm đội.

Lời của tiểu Thạch đầu như chém đinh chặt sắt.

***** ***************

Thu Mạn đang đàm phán với một tập đoàn lớn, hai bên có chút bất đồng về vấn đề đầu tư. Bỗng, thư ký của Thu Mạn bước vội vào phòng đàm phán, dưới cái nhìn chòng chọc của mọi người, thấp giọng nói vài câu bên tai Thu Mạn.

- A! Thu Mạn vẫn luôn bình tĩnh kêu lên một tiếng kinh ngạc, lập tức tạm biệt mọi người, vội vã rời khỏi phòng hội nghị đàm phán.

Hành tinh Dật Cúc hiện giờ, đã là một trong những hành tinh phồn hoa nhất của cả thiên hà Hà Việt, nó cũng là hành tinh an toàn nhất. Sức chiến đấu mạnh mẽ của Tang tộc, không chỉ quét sạch Xích vĩ thú xung quanh, ngay cả thế lực khác cũng nhao nhao theo về. Đối với hải tặc, không nhóm nào dám xuất hiện ở phụ cận khu vực này.

Nhưng chính ngày hôm nay, hành tinh Dật Cúc lại đột nhiên căng lên giống như sợi dây đàn, trên không liên tục có quang giáp đoàn quy mô lớn vèo vèo bay qua. Người trên đường hốt hoảng trở về nhà, bầu không khí bỗng nhiên trở nên khẩn trương.

- Hôm nay là sao thế? Đã xảy ra việc gì vậy? Tâm lý con người đã chịu đủ chiến loạn cũng không tự chủ được mà trở nên khẩn trương.

- Vẫn chưa biết, chắc sẽ không có việc gì đâu. Người trả lời rõ ràng có chút do dự, nhưng hắn rất nhanh tìm được lý do cho mình: "Quân đoàn tông ủi của chúng ta là vô địch mà!" Trong lời của hắn đầy sự tự hào. Trong lòng tất cả dân chúng hành tinh Dật Cúc, quân đoàn tông ủi là vô địch.

- Cũng đúng. Người hỏi hơi yên ổn trong lòng.

- Xem tin tức. Chắc rất mau sẽ biết thôi.

Ngày này, đã quyết định sẽ thành một ngày chấn động thiên hà Hà Việt.

Trước tiên là khu vực hành tinh Dật Cúc vẫn luôn bình tĩnh xuất hiện điều động binh lực với quy mô lớn, từng đội, từng đội tàu quân đoàn bay ra khỏi khu vực hành tinh Dật Cúc. Điều này làm tình hình thiên hà Hà Việt lập tức trở nên khẩn trương.

Nhưng rất nhanh, các thế lực liền nhận được văn kiện giải thích, Tang tộc thanh minh lần hành động này chỉ là vì đi hành tinh Tuyết Hồi nghênh đón một người. Điều này làm mấy thế lực bị Xích vĩ thú đánh cho sứt đầu mẻ trán thở phào mạnh, nhưng trong lòng lại không khỏi nghi hoặc, người nào đáng để Tang tộc hưng sư động chúng đi nghênh đón thế này chứ?

Với lại, đích đến còn là hành tinh Tuyết Hồi, đó không phải là ổ của Tuyết Lai tộc sao? Chẳng lẽ Tang tộc và Tuyết Lai tộc đã về cùng phe?

Đối với việc ba đại thế gia cầu viện với Tang tộc nhưng bị từ chối, gần như người của thiên hà Hà Việt đều biết. Bây giờ Tang tộc lại phải đi tới ổ của Tuyết Lai tộc đón người, điều này làm sao không làm người ta liên tưởng lung tung? Nhưng vô luận Tang tộc hay là Tuyết Lai tộc, đối với chi tiết đều không lộ ra chút nào.

Mà đây cũng là lần đầu tiên Tang tộc đi ra khỏi khu vực hành tinh Dật Cúc, cũng là lần đầu tiên lấy danh nghĩa khu vực hành tinh Dật Cúc phát ra văn kiện. Từ đây có thể thấy, nhân vật thần bí mà bọn họ sắp sửa nghênh đón đó là tôn quý tới bậc nào.

Mặc kệ người ta có suy tưởng thế nào, cũng không có ai lại làm khó Tang tộc ở mắc xích quan trọng này. Ngược lại, người ta đối với Tang tộc đột nhiên quật khởi mấy năm gần đây này có ý bợ đỡ. Biết sao được, Tang tộc vẫn luôn biết điều, làm cho bọn họ bó tay.

Lần này đã có cơ hội, các thế lực dọc đường còn không phải ai nấy bỏ ra chút sức lực.

Quy cách nghênh đón cao nhất, cung cấp các loại bổ sung, thậm chí có một số thế lực nhỏ còn phái đội ngũ của mình ra theo sát mấy hạm đội này của Tang tộc, làm lực lượng phụ thuộc. Ở trước mặt tai họa Xích vĩ thú, lực lượng của bọn họ quả thật quá nhỏ bé. Bọn họ sở dĩ vẫn còn sống sót, chỉ là vì nạn Xích vĩ thú vẫn chưa lan tới chỗ này. Trước mắt, duy nhất có được thắng lợi với Xích vĩ thú chỉ có Tang tộc, đây cũng là tại sao hành tinh Dật Cúc được gọi là hành tinh an toàn nhất.

Quy mô hạm đội cũng theo mấy đội ngũ không ngừng gia nhập này mà trở nên càng thêm khổng lồ.

Ánh mắt mọi người đều từ các phương hướng, tề tựu về sự di động của hạm đội của Tang tộc, rồi cuối cùng rơi vào hành tinh Tuyết Hồi. Mọi người đều mong chờ tuyên bố của đáp án cuối cùng.

Chính ngay lúc này, một con chip dưới sự hộ tống của lực lượng Tuyết Lai tộc tinh nhuệ nhất, im lặng tới nhà họ Diệp, mà người hộ tống đội ngũ này, rành rành chính là cao thủ số một của Tuyết Lai tộc, Phạn Vẫn.

Con chip này tới, suýt nữa làm nhà họ Diệp rơi vào hỗn loạn. Nhà họ Diệp đã sớm bị Xích vĩ thú dày vo tới mức sứt đầu mẻ trán lập tức đưa ra phản ứng.

Một hạm đội của nhà họ Diệp dưới sự dẫn đầu của Diệp La lập tức bay đi, mà mục tiêu chính là hành tinh Tuyết Hồi.

Kế tiếp đó, sứ giả của nhà họ Diệp và Tuyết Lai tộc cùng nhau, hỏa tốc tới bộ lạc Hy Phượng.

Sự phát triển của cục thế làm tâm tình của dân chúng thiên hà Hà Việt vẫn luôn đang dõi theo lập tức bốc cao, bọn họ bỗng nhiên phát hiện, sự xuất hiện của nhân vật thần bí này, dường như làm sức mạnh của thiên hà Hà Việt vốn dĩ vẫn luôn chia rẽ bắt đầu tụ tập lại.

Khi hạm đội của nhà họ Diệp cũng giương cờ nghênh đón xuất hiện trong hạm đội của Tang tộc, mọi người giống như nhìn thấy thắng lợi đang vẫy tay với bọn họ. Các thế lực của thiên hà Hà Việt rối rắm, phức tạp, thế lực lớn nhỏ như rừng, mà ba đại thế gia càng là thế như nước lửa, ân oán giữa bọn họ thậm chí có thể truy nguyên tới mấy trăm năm trước.

Mọi người chưa từng nghĩ qua, giả dụ có một ngày, ba đại thế gia cùng đi tới gặp nhau sẽ là một quang cảnh thế nào.

Xích vĩ thú ngang ngược vô cùng, chúng giống như không thể chiến thắng, ngay cả ba đại thế gia ở trước mặt chúng cũng liên tiếp bại lui. Nếu như không phải sự hoành không xuất thế của Tang tộc, con người có lẽ ngay cả một tia hy vọng cũng nhìn không thấy.

Tang tộc chẳng qua cũng chỉ mang lại cho thời đại đen tối này một tia sáng, còn thắng lợi, vẫn phảng phất như xa vời không biết đến bao giờ.

Lần này, là điềm báo của thắng lợi ư?

Tả Mễ mấy ngày nay bận tới mức hốc mắt cũng hõm vào trong, nhưng tinh thần của hắn lại tốt tới bất ngờ. Công việc của hắn phụ trách điều phối phi thuyền dọc đường cất cánh, hạ cánh và bổ sung.

Thật nhiều chiến hạm!

Từng đám lại từng đám chiến hạm ở chỗ này đáp xuống, bổ sung, bay lên, chúng giống như thủy triều vậy, mắt thường nhìn không thấy đầu mút. Không tới mười ngày, hắn đã tiếp đãi gần ngàn tàu vũ trụ, mà con số này vẫn không ngừng tăng lên. Mà sư sĩ quang giáp chở trên tàu vũ trụ càng đếm không xuể.

Thì ra chúng ta còn có sức mạnh to lớn thế này!

Trong lòng Tả Mễ lập tức nóng bừng lên, hắn bỗng tràn đầy lòng tin với tương lai của con người.

Chúng ta nhất định sẽ chiến thắng! Chỉ cần chúng ta quấn thành một sợi dây thừng!

Giống như hắn, mỗi một đồng sự xung quanh hắn đều tràn đầy lòng tin, mỗi người đều làm việc quên mình, giống như không biết mệt mỏi vậy.

Mà tin tức các nơi, tin tức các tần số, toàn bộ đều chỉ chiếu một tiết mục, chính là sự kiện này. Lượng lớn ký giả theo chân các hạm đội chạy tới hành tinh Tuyết Hồi, mà Tang tộc vẫn luôn thấp giọng lần này lại khoan dung đến bất ngờ, bọn họ ngầm cho phép hành vi của mấy ký giả này.

Mọi người không ngại phiền phức thủ ở trước mặt màn hình, tập trung bất cứ tin tức của mấy hạm đội này. Trong mắt bọn họ nở rộ một loại ánh sáng gọi là hy vọng.

Mọi người đều đang mong chờ, mong chờ lần này có thể coi như là lần kết minh thật sự đầu tiên của thiên hà Hà Việt từ khi có lịch sử tới nay.

Tả Mễ quả thật quá mệt mỏi rồi, làm việc không gián đoạn mấy ngày làm thân thể hắn chịu gánh nặng khổng lồ. Hắn cuộn tròn ngủ trong góc kẹt, trước mặt hắn đặt một hộp cơm vừa mới ăn xong.

Bỗng, hắn bị một một trận hỗn loạn làm tỉnh lại.

Hắn mở cặp mắt mơ hồ ra, liền nghe thấy có người đang hét: "Mau, mau xem, đó là hạm đội của bộ lạc Hy Phượng, bọn họ cũng đến rồi!"

Tất cả cơn buồn ngủ của Tả Mễ vừa mới tỉnh lại liền bị tin tức này quét cái sạch trơn, hắn đứng bật dậy, chạy tới trước màn hình, ngẩng đầu nhìn chằm chằm hạm đội uy phong lẫm liệt đó trên màn hình lớn.

Bộ lạc Hy Phượng đã tới! Tin tức này giống như cuồng phong, thổi đi khắp thiên hà Hà Việt, mà tiếng hoan hô của cư dân cả thiên hà Hà Việt lúc này cũng giống như cuồng phong vang lên khắp cả thiên hà.

Mỗi người đều biết, theo sự xuất hiện của hạm đội bộ lạc Hy Phượng, có nghĩa là đã hoàn thành việc kết minh của thiên hà Hà Việt.

Sự xuất hiện của hạm đội bộ lạc Hy Phượng đối với các thế lực có khứu giác nhạy cảm mà nói, là một tín hiệu rõ ràng vô cùng. Do đó, trong ngày tháng tiếp theo, số lượng hạm đội tới hành tinh Tuyết Hồi bỗng nhiên tăng mạnh. Mà mọi thứ này, toàn bộ đều vì sự xuất hiện của một nhân vật thần bí.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-485)