Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sư Sĩ Truyền Thuyết - Chương 065

Sư Sĩ Truyền Thuyết
Trọn bộ 485 chương
Chương 065: Phương pháp của Thương
0.00
(0 votes)


Chương (1-485)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhuế Băng ngồi trước mặt Diệp Trùng, sắc mặt trắng bệch đến nỗi không có chút sắc máu nào, xem ra lần trước thụ thương tới giờ vẫn chưa hồi phục. Mái tóc dài đen bóng càng làm tôn lên màu trắng gương mặt Nhuế Băng, đôi khi giữa cặp lông mày khẽ nhíu lại làm người ta thương tiếc! Khí chất anh võ ngày trước bây giờ hoàn toàn hóa thành vẻ yểu điệu, thân thể gầy yếu trong bộ quần áo luyện công rộng thùng thình giống như cây liễu yếu đuối rung rung trong gió, phảng phất có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.

Diệp Trùng nhìn thấy dáng vẻ của Nhuế Băng cũng ngây người ra!

Nhuế Băng nhìn thấy dáng vẻ Diệp Trùng bình yên không bệnh tật, không khỏi cười khổ nói: "Thân thể ngươi quả nhiên cường hãn!"

Diệp Trùng yên lặng ngồi, đối với ý tứ lần tới này của nàng ta, Diệp Trùng có chút nắm không được, nhưng hắn vẫn rất cẩn thận, Mục đang yên lặng đứng sau lưng hắn. Nếu như trong chốc lát có xảy ra chuyện gì, Mục có thể ngay lập tức có phản ứng, càng huống chi bản thân cũng không phải một chút lực hoàn thủ cũng không có, chỉ là sợ quái bệnh của mình đột nhiên trở cơn thôi.

Diệp Trùng yên lặng ngồi, hai mắt một cái cũng không nháy nhìn đối phương, hắn đang đợi đối phương nói ra lý do tìm tới, hắn tuyệt không tin đối phương chẳng qua chỉ vì buồn chán nên đặc biệt chạy tới đây ngồi chơi. Loại việc rảnh hơi này, Diệp Trùng tin rằng người phụ nữ cường hãn nhất từ trước giờ mới gặp được đang ở trước mặt này tuyệt đối sẽ không làm.

Đối với Nhuế Băng, Diệp Trùng vẫn đánh giá rất cao, kỹ xảo đánh võ của đối phương giỏi hơn mấy lần, hơn nữa một chiêu đó có khả năng chứa đầy công kích tinh thần, theo như lời của Mục, càng làm cho Diệp Trùng như bắt được của báu! Làm cho Diệp Trùng lần đầu tiên biết được, ngoài công kích thuần vật lý, còn có những thứ khác tồn tại.

Nhuế Băng cái gì cũng không nói, yên lặng ngồi trước mặt Diệp Trùng, cặp mắt đen láy nhìn thẳng Diệp Trùng.

Ánh mắt 2 người gặp nhau trên không!

Một vệt ửng hồng yên lặng từ cổ Nhuế Băng từ từ lan dần lên!

Đối phương không mở miệng, làm Diệp Trùng có chút ngạc nhiên, theo hắn, đối phương phải là một người dứt khoát, nhanh nhẹn, đã tới tìm mình, vậy nhất định phải có việc, thế nào lại không mở miệng? Diệp Trùng mở miệng đáng tan sự yên lặng: "Ngươi tới tìm ta có việc gì?"

Giọng nói lãnh đạm phối hợp với vẻ mặt thờ ơ của Diệp Trùng, làm sắc mặt Nhuế Băng trở nên nghiêm túc, tuy rằng thân thể vẫn chưa hồi phục, nhưng khí thế của một võ sĩ ngày thường giống như trở lại trên thân thể nàng!

Nhuế Băng chỉnh vạt áo, ngồi thẳng lên, thần sắc nghiêm nghị, sau đó vừa mở miệng liền làm cho Diệp Trùng không hiểu đầu cua tai nheo gì.

(NV: 丈二和尚摸不到头, thường hay nói là: 丈二金刚摸不着头脑, nghĩa là tượng kim cang cao 1 trượng 2 thước, khoảng 4 mét, sờ không được tới đầu, chỉ việc không nắm rõ sự việc gì đó. )

- Ngươi có đồng ý cưới ta không?

Cưới nàng? Là ý gì? Cũng may Mục cách mình không xa, Diệp Trùng thông qua sóng não liên lạc với Mục: "Mục, cưới nàng là có ý gì?"

- Ừ, theo như dữ liệu cho biết, chắc là kết thành vợ chồng hợp pháp! Mục giải thích nói.

- Vợ chồng hợp pháp lại là cái gì? Diệp Trùng nghi hoặc hỏi.

- Ách, loại vấn đề này không phải là sở trường của ta, ngươi hay là hỏi Thương đi, chúng ta cần thời gian 5 giây để thay đổi! Mục rõ ràng đối với vấn đề này vô cùng đau đầu, thế là liền tính đem vấn đề này giao cho Thương, vốn tiên tiến hơn trong vấn đề phán định tình cảm, xử lý.

Thương vừa đi ra liền phát ra tiếng điện tử kêu gào: "Woa, Diệp tử, quả nhiên là người đẹp bạo lực lần trước đó nha, hắc hắc, người đẹp phù hợp với suy nghĩ của ngươi thế này đúng là ngàn năm khó gặp à nha!"

Diệp Trùng không hiểu hỏi: "Điều này và người đẹp có quan hệ ư?"

Thương dùng giọng điệu cứ như là đương nhiên nói: "Đương nhiên, người đẹp sẽ có người không thích ư?" Nhưng rõ ràng có ngập ngừng một lúc: "Ừ, đương nhiên, khẩu vị của ngươi quá đặc biệt đi! Nhưng, đây không phải là rất thích hợp tiêu chuẩn của ngươi sao? Thể hình không thể quá thô kệch, sẽ ảnh hưởng đến tốc độ, cũng không thể quá ốm yếu, cơ bắp phải có lực bạo phát, ừm, sự bền bỉ cũng không được tồi, tính dẻo dai nhất định phải rất tốt, tinh thông đánh cận chiến, kỹ thuật về mặt quang giáp không thua ngươi quá xa, ra tay dứt khoát, tốt nhất là một kích lấy mạng! Tính cảnh giác cao. Nếu như có thể tinh thông cơ giới quang giáp thì tốt nhất! Ngoại trừ về quang giáp nàng ta không quá phù hợp ra, những thứ khác hình như hoàn toàn vì nàng ta mà đặt ra đó nha! Hơn nữa quang giáp, bồi dưỡng xem ra cũng rất nhanh mà! Diệp tử, ta thật sự nghĩ không ra còn có ai phù hợp yêu cầu hơn nàng ta nữa đó!"

Diệp Trùng vẫn nghi hoặc hỏi: "Điều này và cưới nàng ta có quan hệ à?"

Thương gần như nín cả thở: "Diệp tử, chẳng lẽ giai đoạn dậy thì của ngươi thật là vẫn chưa tới sao? Trời! Ngươi cũng 20 tuổi rồi! Đây cũng không phù hợp với lý thuyết sinh lý học tí nào! Chẳng lẽ... chẳng lẽ... ngươi..." Trong giọng nói của Thương đầy vẻ quái dị!

Thương úp úp mở mở làm Diệp Trùng càng mơ hồ hơn: "Sinh lý học? Nguyên lý sinh trưởng của sinh vật? Đây không phải là môn học của Công nghệ sinh học sao?"

Thương như muốn khóc luôn: "Hài... Nguyên lý sinh trưởng của sinh vật? Diệp tử, ngươi không thể cứ thế này được a, ta bây giờ phải bắt đầu xây dựng nhân sinh quan chính xác cho ngươi! Không thể để Mục lại dạy sai ngươi như vậy được, trời ạ, ta cũng có thể dự đoán được cuộc sống tương lai của ngươi là tối tăm, không chút vui thú như thế nào rồi a!"

Hơi ngẩn ra một lúc, Thương từng bước dụ dỗ: "Diệp Trùng, ngươi xem nàng ta có thuận mắt không? Trong số tất cả phụ nữ ngươi gặp qua." Giọng nói của Thương lúc này lộ ra một loại mê hoặc đặc biệt!

Diệp Trùng ngẩng đầu ngắm Nhuế Băng, trong mắt Nhuế Băng đang ngồi ngay ngắn lập tức lóe lên một tia hoảng loạn, Diệp Trùng suy nghĩ một chút, nói: "Thuận mắt!", dường như trong tất cả phụ nữ mình gặp qua, đây cũng là người phụ nữ duy nhất có thể làm mình cảm thấy có chút đánh giá cao, cũng không cần bàn cãi, là người phụ nữ mạnh mẽ nhất!

- Nhưng, giữa 2 cái này có quan hệ tất nhiên à? Lô-gic của Diệp Trùng không hề bởi vì Thương mà xảy ra hỗn loạn!

- Hà... không có! Nhưng Diệp tử, ngươi lúc nào mới có thể trở thành người đàn ông bình thường chứ? Thương phát ra một tiếng thở dài!

- Ta không bình thường sao? Diệp Trùng rõ ràng không vừa lòng với kết luận này.

- Chẳng lẽ ngươi đối với phụ nữ không có chút ham muốn nào sao? Vấn đề này làm Thương vô cùng đau đầu.

- Ham muốn? Diệp Trùng mù mờ hỏi: "Đối với phụ nữ phải có ham muốn ư?"

Thương như trúng phải trọng kích, giọng nói lập tức ủ rũ: "Diệp tử, ngươi, ngươi thật là quá mạnh mẽ rồi!"

- Ta? Ta vẫn không được, so với Mục thì vẫn còn cách xa lắm! Diệp Trùng nói.

- So với Mục? Trời, quả nhiên là cuộc nói chuyện giữa dã thú và dã thú a! Không được, Diệp tử, xem ra vô cùng cần thiết phải thực hiện giáo dục sinh lý học với ngươi một phen mới được! Diệp tử, đợi lát cho ngươi xem trận đấu kịch tính, nóng bỏng phiên bản 3D mới nhất, đây chính là cực phẩm ta sưu tầm đó nha! Trong lời nói của Thương tràn đầy xúc cảm mãnh liệt.

- Tư liệu ghi hình? Trận đấu kịnh tính nóng bỏng? Là chiến đấu quang giáp à? Diệp Trùng hỏi.

- Chiến đấu quang giáp? Trong quang não của Thương không khỏi hiện ra 2 quang giáp hình người tiến hành chiến đấu kịch tính trên không trung, dầu máy bắn tung tóe, linh kiện rơi vãi tùm lum, còn có thêm một loạt tiếng ma sát của kim loại làm người ta phải ê cả răng, Thương lạnh run, xém chút nữa là bị treo máy!

Đối với loại người chỉ chú trọng lô-gic như Diệp Trùng mà nói chuyện tình cảm, đặc biệt là tình cảm giữa nam nữ, không nghi ngờ gì, là một việc làm Thương vô cùng sầu não!

Nhuế Băng tuy rằng sắc mặt xem ra bình thường, nhưng trái tim lại lên tới cổ họng. Diệp Trùng ở đối diện đầu tiên là cúi đầu suy nghĩ, sau đó ngẩng mặt nhìn mình một cái, lại tiếp tục cúi đầu suy nghĩ. Nhuế Băng lần đầu tiên có loại cảm giác kỳ lạ này, đã mong chờ lại sợ hãi, lo được lo mất! Nàng chỉ cố hết sức duy trì sự trấn tĩnh của mình, ít nhất là sự trấn tĩnh bên ngoài!

Đối với sự bảo thủ của mình, Nhuế Băng cũng biết, giống như nàng lúc đầu vì nghĩa không từ mà lựa chọn kế thừa võ đường của cha vậy, mấy năm nay, truyền thống cổ xưa đã hoàn toàn thấm vào trong máu của nàng, đối với sự bảo thủ của mình, nàng cũng không cách nào thay đổi, cũng chưa từng nghĩ qua sẽ thay đổi! Loại sinh hoạt này làm nàng cảm thấy yên tĩnh, an tâm!

Vẻ mặt Nhuế Băng phức tạp nhìn người đàn ông trước mặt, người đàn ông này mình mới gặp chẳng qua chỉ 2 lần, tương lai sẽ thành chồng của mình ư? Nếu như hắn không đồng ý, vậy mình phải làm sao đây? Mình có thể kiên trì giữ cái truyền thống này, nhưng không hề có nghĩa là phải ép buộc người khác cũng tuân theo mấy truyền thống này như vậy. Đối với sự cố chấp của mình, cũng vẻn vẹn chỉ là sự cố chấp của bản thân mà thôi, Diệp Trùng không đồng ý cũng là một việc rất bình thường, vậy mình phải làm thế nào?

Cho dù đã sớm hạ quyết tâm, nhưng giờ phút này, Nhuế Băng lại có chút ngỡ ngàng!

- Được, trở về vấn đều vừa rồi, lấy nàng ta rốt cuộc là ý gì? Kết quả cuối cùng là gì? Diệp Trùng hỏi.

- Lấy nàng chính là cùng nàng ta kết thành vợ chồng hợp pháp, kết quả cuối cùng là ngươi và nàng ta vĩnh viễn ở cùng nhau! Thương đã không có chút hy vọng có thể giải thích chính xác việc này cho Diệp Trùng!

- Cùng nàng ta ở cùng nhau? Tại sao phải vĩnh viễn cùng nàng ta ở cùng nhau? Diệp Trùng lại hỏi Thương vấn đề này!

Thương nín bặt!

Thương không tin đàn ông khỏe mạnh như Diệp Trùng thế này ngay cả một chút hứng thú với phụ nữ cũng không có, đột nhiên, Thương nghĩ ra một cách hay.

- Diệp tử, vì để ngươi hiểu loại cảm giác này rốt cuộc là thế nào, chúng ta có thể làm một cuộc kiểm tra! Giọng nói của Thương quái quái, nhưng hắn cũng biết, chỉ có sự thật mới có thể càng làm Diệp Trùng chấp nhận!

- Ừ, làm thế nào? Diệp Trùng cũng rất muốn thử một chút, dù sao nếu như vẫn là loại vấn đề này, Diệp Trùng cũng không muốn làm một người không biết tí gì về phương diện này.

- Ngươi đi tới trước mặt nàng ta, yên tâm, nàng ta tuyệt đối sẽ không làm hại ngươi, hơn nữa, với trạng thái hiện nay của nàng, cũng sẽ không là đối thủ của ngươi! Thương dụ dỗ nói.

- Ừ! Diệp Trùng theo lời đi tới trước mặt Nhuế Băng, trên gương mặt tái nhợt của Nhuế Băng hiện ra một chút hoảng loạn.

- Nắm lấy tay của nàng! Cái đuôi ác ma bắt đầu hơi bộc lộ ra.

- Tay? Diệp Trùng có chút không hiểu, liền hỏi: "Tay nào?"

Binh, một ác ma nào đó ngã nhào làm dậy lên một trận gió, Thương run rẩy nói: "Tùy ngươi!" Âm thanh to lớn do Thương té ngã làm Nhuế Băng bị dọa nhảy dựng lên, nhưng do sự khẩn trương do Diệp Trùng tới gần mang lại mà có chút buông lơi.

Diệp Trùng nắm lấy tay phải của Nhuế Băng, toàn thân liền đưa vào trạng thái đề phòng, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng ứng phó được với sự phản kích không biết lúc nào sẽ tới. Diệp Trùng cho rằng, loại hành vi này của mình sẽ dẫn tới sự phản kích của đối phương là điều tất nhiên! Không có ai lại yên tâm để tay của mình bị người khác nắm lấy như vậy, đây cũng có nghĩa là mang sự sống chết của mình giao cho đối phương!

Nhưng, tình hình của Nhuế Băng lại làm Diệp Trùng vô cùng khó hiểu, tay của Nhuế Băng hơi co lại, nhưng không thể thoát khỏi tay của Diệp Trùng. Đôi môi khẩn trương mím chặt do quá mức mà trở nên trắng bệch! Gương mặt vốn tái nhợt lúc này đã ửng hồng lên, nhưng lại không có cúi đầu, vẫn kiên cường, thẳng thừng đối mặt với Diệp Trùng, trong đôi mắt lành lạnh lộ ra một chút vẻ hấp dẫn hiếm thấy, còn có một chút quật cường. Nhưng vẫn như cũ nhìn thẳng Diệp Trùng!

- Tiếp theo làm sao? Diệp Trùng hỏi.

- Từ từ mà cảm nhận bàn tay này một lát đi! Cái đuôi ác ma càng lộ ra lớn hơn.

*****

- Cảm nhận cái tay này? Diệp Trùng nghi hoặc nói, chẳng lẽ cái tay này có chỗ nào đặc biệt, Diệp Trùng cẩn thận cảm nhận, ngoại trừ đặc biệt mềm mại ra, dường như không có gì đặc biệt! Nhưng, rất khó mà tưởng tượng được, cái tay mềm mại thế này lại có uy lực như vậy, tay của Diệp Trùng tuy rằng cũng được xem như là thon dài, nhưng cứng cáp có lực, rõ ràng đối phương hoàn toàn không phải cùng một loại.

Đây chính là điểm Thương muốn mình chú ý sao?

Diệp Trùng nói: "Kết cấu mềm mại, cạnh bàn tay bị chai, rõ ràng đã trải qua huấn luyện ở một trình độ nhất định, nhưng hình như rõ ràng không phải cùng một loại với tay của ta, chẳng lẽ bên trong có cái gì đó?"

Thương lắp ba lắp bắp nói: "Diệp, Diệp tử, đây chính là cảm giác của ngươi?"

- Đúng vậy, có vấn đề gì sao? Diệp Trùng trả lời nói.

Thương không thể tin nói: "Diệp tử, chẳng lẽ ngươi không có chút cảm giác nào khác sao? Thí dụ nắm lấy rất thoải mái?"

- Cũng có! Diệp Trùng vân vê tay ngọc trong tay, "Nhưng, cái này có quan hệ gì?"

Nhuế Băng đáng thương lúc này đây gương mặt đã ửng hồng như trái cà chua chín, nhưng vẫn cứ khăng khăng không chịu cúi đầu, mà cặp mắt trong trẻo lúc này đã ngân ngấn nước, đôi môi cắn chặt chứng tỏ nàng đang ở trong một loại trạng thái vô cùng kiềm chế! Từ nhỏ tới lớn, cái tay chưa từng có đàn ông sờ mó qua lúc này lại bị gã đàn ông trước mặt này nắm trong tay, tùy ý đùa bỡn! Mặc dù nàng đã quyết định gả cho gã đàn ông trước mặt này, nhưng nàng cũng không có cách nào chấp nhận được sự khinh bạc thế này của hắn, nhưng lý trí lại bắt nàng cực khổ kiềm chế!

Một cảm giác tê tê kỳ dị chưa từng gặp qua từ tay phải truyền tới, nàng thậm chí có thể cảm nhận được sức mạnh và nhiệt độ của bàn tay Diệp Trùng, loại cảm giác này làm nàng có chút hoảng sợ, không biết nên làm thế nào thì tốt!

Thương lầm bầm tự nói: "Xem ra loại kích thích mức độ này quá nhẹ rồi, đối với loại dã thú Diệp Trùng này, không, đơn giản có thể xem như là quang giáp hình người, loại kích thích này quả nhiên vẫn còn quá nhẹ!"

Thương đột nhiên phấn chấn tinh thần: "Diệp tử, chúng ta tiếp tục nào, ngươi bây giờ đưa mũi tới gần bên trái cổ nàng ta, khoảng cách giữa 2 người không quá 2 cm, cẩn thận mà cảm nhận!"

Đối với yêu cầu của Thương, Diệp Trùng không hề có chút do dự, cẩn thận hoàn thành, Diệp Trùng trong thoáng chốc đưa mặt tới chỗ cổ và vai của Nhuế Băng, khoảng cách không tới 2cm gần như làm chóp mũi của Diệp Trùng chạm vào làn da của Nhuế Băng, một mùi thơm thoang thoảng đặc biệt truyền tới, làn da trắng như tuyết ấm áp tỏa ra sức hấp dẫn gắt gao thu hút ánh mắt của Diệp Trùng, gần như là vô thức, Diệp Trùng nhịn không được lè lưỡi ra, liếm một cái!

Bỗng, Diệp Trùng cảm thấy bụng giống như bốc lên một đám lửa! Toàn thân không khỏi phát nóng! Diệp Trùng không khỏi hít một hơi!

Gặp phải kích thích thế này, đầu óc Diệp Trùng 'ông' một cái, nở căng ra, bỗng, luồng hơi nóng cuồng bạo bị đè nén mấy hôm trước đó giống như lửa gặp phải dầu, 'oành' nổ tung trong đầu óc Diệp Trùng, phần ý thức cuồng bạo mãnh liệt đó gần như lập tức nuốt chửng hắn, Diệp Trùng chỉ cảm thấy trước mắt đỏ hồng, mà suy nghĩ cuối cùng trước khi hắn mất đi lý trí là...

Đây, chính là phụ nữ ư?

Còn Nhuế Băng ngay lúc Diệp Trùng đột nhiên đưa mặt sáp lại gần cũng không thể giữ được sự trấn tĩnh, cái liếm đó của Diệp Trùng, nàng lập tức như bị điện giật, hơi thở thô trọng của Diệp Trùng phun ra trên cái cổ trắng như tuyết mẫn cảm của nàng, Nhuế Băng không khỏi càng thêm hoảng loạn!

Gần như là vô ý thức, Nhuế Băng căn bản không hề suy nghĩ, ý thức tự bảo vệ mình của một cao thủ cận chiến tôi luyện lâu ngày lúc này đây thúc đẩy nàng phản kháng! Tay phải Nhuế Băng thuận thế bắt ngược lại tay trái của Diệp Trùng, tay ngọc mới vừa rồi mềm mại như bông đột nhiên cứng như sắt thép, tay trái nhanh như chớp chặn lên ngực Diệp Trùng, hai chân đang ngồi phát lực, cả con người liền nhảy vọt lên, Diệp Trùng cũng bị nâng lên!

Chiêu thứ 3 của kỹ thuật phòng ngừa "sói" cơ bản của phái nữ!

Liêu âm thoái

(Chú thích: NV: 撩阴腿: là sát chiêu từ dưới đá lên, chuyên tấn công phần háng của đối phương. Lực tập trung ở gót chân hoặc đế chân, đơn giản, không dễ đề phòng. Có thể tìm thấy chi tiết ở đây (56/u18/v_MjQzNzUxMjc. html). Chị em coi xong có thể học, nhưng chú ý khi sử dụng. )

Cước này vô luận là sức mạnh, hay là góc độ đều không chê vào đâu được, thân thể Diệp Trùng lập tức co quắp lại như con tôm, nhưng kỳ quái là không hề phát ra tiếng kêu thét thảm thiết nào!

Ngay tiếp theo là một cú ném qua vai, động tác lưu loát tự nhiên, tin rằng bất luận cao thủ cận chiến nào nhìn thấy một chuỗi động tác trôi chảy tuyệt vời này cũng phải khen ngợi không thôi!

(Chú thích: NV: 过肩摔: cũng là một chiêu đề phòng sói hữu hiệu.. Có thể tìm thấy chi tiết ở đây (you. joy. cn/video/535262. htm). Còn đây (6. cn/watch/3370117. html) là hướng dẫn chi tiết cách ra đòn. Trong judo, không thủ đạo, hợp khí đạo... đều có đòn này. )

Thật ra Nhuế Băng vốn không hề biết kỹ thuật phòng ngừa "sói" của phái nữ, nhưng võ đường thường hay có một số học viên nữ tới đây để học một số kỹ thuật phòng thân đơn giản, mà kỹ thuật phòng ngừa "sói" cơ bản của phái nữ là môn bắt buộc, cho nên Nhuế Băng cũng đặc biệt luyện qua vài chiêu, lúc này dùng tới lại rất thuận tay!

Diệp Trùng như một bao cát, mạnh mẽ bị ném ra, ngã trên mặt đất không đứng dậy, không có bất cứ phản ứng nào!

Trong đầu Diệp Trùng như một biển lửa, ý thức của Diệp Trùng chính đang vùng vẫy, trôi nổi trong biển lửa đang sôi sục này, tất cả giác quan bên ngoài thân thể đều biến mất! Cuồng bạo! Luồng hơi nóng di chuyển tàn phá khắp nơi, làm cho ý thức của Diệp Trùng chỉ còn lại một chút tỉnh táo cũng không tránh khỏi bị lây nhiễm, nóng, nóng vô cùng!

Khí tức tàn bạo tích lũy trong đầu óc của Diệp Trùng!

Nhưng điều ngụy dị là, thân thể lại không hề nghe theo sự điều khiển!

Khí tức cuồng bạo làm người ta buồn bực này xung đột khắp nơi trong lòng Diệp Trùng, chạy tới chạy lui, Diệp Trùng càng lúc càng nóng, lại không phát tiết được chút nào!

Đợi Nhuế Băng bình tĩnh trở lại, phát hiện Diệp Trùng nằm bất động trên mặt đất, lập tức trợn tròn mắt, tim như rơi xuống biển, mình tại sao lại xung động như vậy? Nếu đả thương hắn thì làm sao, nhớ lại một cước vừa rồi của mình, sắc mặt Nhuế Băng thay đổi!

Nhuế Băng vừa muốn lao tới xem thương thế của Diệp Trùng thế nào, trước mặt liền hoa lên, một thân hình to lớn màu lam trắng lướt qua người Diệp Trùng, trong nháy mắt xông ra khỏi phòng cải tạo

Vô cùng kinh hoảng, Nhuế Băng vội lao tới của phòng cải tạo, thân hình to lớn đó và Diệp Trùng đã sớm biến mất không thấy đâu!

Nhuế Băng thất thần như mất mát thứ gì đứng trước cửa phòng cải tạo, ngây ngốc nhìn bầu trời, nhất thời, có chút ngơ ngẩn!

Ở một khu ngoại ô, nơi này khắp nơi đều là nham thạch cao bằng mấy người, phân bố lộn xộn trong phạm vi 20 km xung quanh.

Diệp Trùng không tí sức lực ngồi trên đất, toàn thân đều là đá vụn và bụi đá, Mục yên lặng ở bên cạnh hắn, Thương tự biết lần này đùa quá lửa, cho nên vừa tới chỗ này liền thay đổi với Mục!

Vừa mới điên cuồng chạy xong, xung quanh Diệp Trùng rơi vãi một lớp đá nhỏ bị vỡ nát, trong vòng 20 mét đường kính quanh Diệp Trùng, căn bản không có nham thạch có đường kính quá 1 mét, chúng toàn bộ trở thành vật hy sinh để Diệp Trùng phát tiết.

Diệp Trùng cảm giác bản thân giống như một thùng thuốc nổ vô cùng không ổn định, chỉ cần hơi bị kích thích, liền sẽ nổ mạnh!

Vẫn luôn tôn sùng sự bình tĩnh, Diệp Trùng vô cùng căm ghét loại tình trạng mất đi lý trí, điên cuồng không chịu điều khiển vừa rồi, tuy rằng trong trạng thái này, cơ năng của thân thể trên các phương diện sẽ tăng lên với mức độ tương đương.

Diệp Trùng cười khổ nói: "Mục, lần nay xem ra ta gặp phiền phức rồi!"

Mục đồng ý nói: "Không sai, Diệp tử, ngươi bây giờ đè nén cảm xúc của mình! Xem ra phụ nữ vẫn có hiệu quả giống vậy với ngươi!" Mục vẫn không quên chế giễu Diệp Trùng!

Diệp Trùng càng cười khổ hơn: "Tên Thương chết tiệt này!" Không tự chủ được, trong đầu Diệp Trùng hiện ra màu trắng như tuyết trơn bóng đó, mùi thơm thoang thoảng kỳ dị, còn có mùi vị không nói ra lời khi đầu lưỡi mình tiếp xúc!

Mục cắt ngang suy nghĩ của Diệp Trùng: "Diệp tử, tình hình của ngươi quả thật không ổn, bây giờ đã xuất hiện 2 loại tình huống, một loại là như ngươi nói, thân thể mất điều khiển, thần trí lại vô cùng tỉnh táo, hơn nữa kèm theo sự đau đớn vô cùng! Một loại khác chính là như vừa rồi, người bị kích thích mà lâm vào trạng thái chạy điên cuồng, đồng thời, thân thể ngươi mất điều khiển, nhưng điều khác biệt là lần này thần trí của ngươi đã vô cùng mơ hồ! Tình huống phát tác tình huống đầu tiên, thời gian không biết; Loại tình huống thứ 2 do lần này phát tác mà có thể thấy được, chỉ cần gặp phải kích thích, cực dễ phát tác. Không ngờ tới dung dịch màu bạc của Hắc giác lại lợi hại như vậy! Đương nhiên, đây là dưới tình huống chúng ta suy đoán chính xác!"

Diệp Trùng đã khôi phục được sự bình tĩnh ngày thường, khẽ nhíu mày nói: "Nếu như là Hắc giác, bọn họ nhất định có cách giải quyết vấn đề này! Nhưng quan trọng là chúng ta làm sao mới có thể lấy được cách này?"

Mục nói: "Không sai, nhưng ta vừa tính toán một chút, xác suất ta và ngươi xâm nhập vào Hắc giác chỉ có 15. 6%, xác suất thành công quá thấp, cách này không được khuyến khích!"

Diệp Trùng cũng đồng ý nói: "Không sai, xác suất thế này thực là quá thấp, ài, chủ yếu là thực lực chúng ta quá thấp, Mục, ngươi vẫn chưa sửa chữa được! Điều này và đi tìm chết chẳng có gì khác! Hơn nữa rốt cuộc có phải Hắc giác làm hay không vẫn còn chưa biết, đây vẫn chỉ là suy đoán của chúng ta mà thôi!"

Lớn lên từ hành tinh rác, mức độ quý trọng cuộc sống của Diệp Trùng vượt xa người bình thường, có lẽ người đã thấy qua vô số sự sống chết mới hiểu rõ sự đáng quý của cuộc sống.

Diệp Trùng nói tiếp: "Trong khoảng thời gian ngắn chắc là không có cách nào xâm nhập vào Hắc giác rồi!" Đi ra từ Hắc giác, Diệp Trùng rất rõ sự cảnh giới nghiêm mật của Hắc giác, với thực lực của mình và Mục hiện nay, muốn xâm nhập vào, thật sự là người điên nói chuyện mơ.

- Ừ, lấy được đồ từ Hắc giác, ít nhất phải đợi thực lực của chúng ta mạnh mẽ hơn mới được! Nhưng căn bệnh quái lạ của ngươi vẫn cần phải chữa trị, xem ra chúng ta chỉ có đi tìm một số bác sĩ có y thuật cao minh thôi, hy vọng có thể giúp đỡ gì đó cho ngươi!" Trong giọng nói của Mục cũng đầy sự không chắc chắn.

- Ừ, xem ra chỉ có như vậy thôi! Diệp Trùng cũng không nghĩ ra cách nào khác tốt hơn!

Nếu như phải đi tìm bác sĩ, vậy chỉ có rời khỏi hành tinh Lam Hải, hành tinh Lam Hải tuy rằng cũng coi như phồn vinh, nhưng không hề nổi tiếng về mặt này. Loại cuộc sống đơn giản trong học viện Lam Hải mấy ngày này, Diệp Trùng vô cùng thích, nhưng điều Diệp Trùng càng không nỡ bỏ chính là phòng cải tạo được cho là đỉnh cấp đó, còn có ông Tiền nữa!

Nhưng, đời người vô thường! Vẫn luôn lãnh đạm nhưng Diệp Trùng cũng không khỏi có chút cảm khái, không biết tại sao, bộ y phục luyện võ màu trắng đó, lúc này đây lại thoáng qua trong đầu của Diệp Trùng!

Mục lại trở về không gian thứ nguyên, Diệp Trùng gọi Sương chi Vịnh Thán Điệu ra, bay về phía học viện Lam Hải.

Khi Diệp Trùng trở về học viện Lam Hải, bóng đêm đã buông xuống. Diệp Trùng dự định ở lại chỗ này đêm cuối cùng, thuận tiện kiểm tra Sương chi Vịnh Thán Điệu một chút, vì chuẩn bị tốt hơn cho ngày mai rời khỏi.

Trong phòng cải tạo tối tăm, xem ra Nhuế Băng đã sớm rời đi. Diệp Trùng vừa chuẩn bị đáp xuống, Mục đột nhiên nhắc nhở: "Diệp tử, cẩn thận, bên trong có kẻ địch! Bảy cái quang giáp!"

Diệp Trùng bỗng nhiên kinh hãi!

Crypto.com Exchange

Chương (1-485)