Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sư Sĩ Truyền Thuyết - Chương 008

Sư Sĩ Truyền Thuyết
Trọn bộ 485 chương
Chương 008: Chương thứ tám
0.00
(0 votes)


Chương (1-485)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trong lòng Thiên Sứ vô cùng lúng túng.

Nhiệm vụ lần trước không thể không nói mình hoàn thành cực kỳ xuất sắc, trong 5 hôi vực lĩnh giả, chỉ có mình mới hoàn thành nhiệm vụ, bốn người khác đều ngừng bước trước cánh cửa cuối cùng. Nghĩ lại cái bẫy cao siêu đó, Thiên Sứ cảm thấy đắc ý, một nụ cười hời hợt treo trên khóe môi.

Nhiệm vụ này nói thực thật sự có chút khó khăn, nhưng Thiên Sứ vẫn bị thù lao cao của nó hấp dẫn. Thù lao cao thế này, hơn nữa La gia và mình cũng từng giao dịch qua vài lần, uy tín cũng không tồi, điều quan trọng nhất là nhiệm vụ này vô cùng thích hợp với mình.

Người mà La gia muốn dò la, giá tiền lại cao thế này, Thiên Sứ vốn cho rằng 80-90% là nhân vật tai to mặt bự gì đó, hoặc là một cao cấp sư sĩ La gia muốn lôi kéo chẳng hạn. Nhưng dù cho Thiên Sứ nghĩ nhiều khả năng đi nữa, nhưng kết quả vẫn ngoài dự liệu của hắn.

Trong ngăn tin tức vậy mà lại không có một chút dấu tích nào của người tên gọi YC, nếu không phải bản thân đã sao chép một phần tư liệu về người khác trong đó ra, người của La gia e rằng vẫn không tin bản thân mình đã từng vào đó.

Khi vừa phát hiện bên trong không có tin tức của YC, trong lòng Thiên Sứ có chút hoảng sợ.

Chẳng lẽ đối phương cũng là hôi vực lĩnh giả?

Suy nghĩ này cứ một mực lởn vởn trong đầu Thiên Sứ kể từ khi hắn không tìm thấy chút tin tức nào về YC.

Hôi vực lĩnh giả tuy rằng ở ngoài đời thực không khác gì người thường, nhưng một khi vào mạng mô phỏng, bọn họ liền trở thành quái nhân trong mắt mọi người. Quy tắc trong mạng mô phỏng không thể trói buộc được sự tồn tại của bọn họ, ở trong này, bọn họ có sức mạnh rất lớn, trong mắt người thường, bọn họ gần như muốn gì làm nấy.

Nhưng thật sự là như vậy sao?

Thiên Sứ vừa nghĩ tới điểm này liền không nhịn được cười khổ không thôi. Trong thế giới của hôi vực lĩnh giả có rất nhiều quy tắc ngầm, những nguyên tắc bất thành văn này đối với tuyệt đại đa số hôi vực lĩnh giả mà nói, đều có sự trói buộc rất lớn. Giống như hắn chẳng hạn, là một hôi vực lĩnh giả tự do, trung lập, không thuộc bất kỳ thế lực nào, phải chịu sự trói buộc càng lớn.

Nhận những ủy thác có liên quan đến những hôi vực lĩnh giả khác, chính là một trong những điều cấm kỵ của hắn.

Thực lực giữa các hôi vực lĩnh giả không hề phân biệt mạnh yếu một cách tuyệt đối, lĩnh vực mỗi người lựa chọn khác nhau, không thể so sánh được. Mà nếu dùng cùng một lĩnh vực, tính toán có tính sáng tạo đặc thù của một người mới học có khả năng rất lớn gây sát thương chí mạng cho một hôi vực lĩnh giả nhiều kinh nghiệm. Tóm lại, sáng tạo rất là huyền diệu.

Chiến đấu giữa hôi vực lĩnh giả, Thiên Sứ không muốn thử tí nào. Hiện nay, lên mạng mô phỏng tất cả đều thông qua sóng điện từ kích thích thần kinh não bộ, làm cho dao động của sóng não và dao động của mạng mô phỏng đồng bộ. Mà thiết bị kết nối tuy rằng rất khó xâm nhập, nhưng tuyệt không phải là an toàn tuyệt đối.

Thiên Sứ đã từng chính mắt nhìn thấy hai vị hôi vực lĩnh giả cực kỳ lợi hại chiến đấu, mà cuối cùng kết quả là một người trong số đó, thần kinh hoàn toàn bị hoại tử. Đây cũng là lần đầu tiên hắn cảm nhận được sức mạnh của hôi vực lĩnh giả trên mạng mô phỏng, còn có sự tàn khốc làm sao cũng không thể xóa nhòa được.

May mắn là hôi vực lĩnh giả có thể đột phá phòng tuyến cuối cùng này rất hiếm hoi, đó cũng là tuyệt thế cao thủ trong những cao thủ hôi vực lĩnh giả. Mà những người này phần lớn đều tự trọng thân phận, sẽ không làm xằng làm bậy, hơn nữa còn ước thúc lẫn nhau. Những ước thúc phải chịu so với phần lớn hôi vực lĩnh giả còn nhiều hơn, như vậy mới làm cho thế giới mô phỏng không bị xáo trộn cả lên.

Không được bừa bãi chọc giận bất kỳ hôi vực lĩnh giả, cho dù hắn có thể yếu hơn ngươi.

Không có đăng ký, mà có thể ở trong căn cứ huấn luyện tự do hoạt động, có thể sử dụng các loại thiết bị, đây dù thế nào cũng không giống một hôi vực lĩnh giả yếu ớt, nếu đối phương là hôi vực lĩnh giả.

Vừa nghĩ tới hành động của mình có thể chọc giận đối phương, một vị hôi vực lĩnh giả cao cấp rất có khả năng là cấp Boss, Thiên Sứ không khỏi có một sự sợ hãi dâng lên từ tận nơi sâu nhất của tâm khảm.

Nhưng vấn đề dường như vẫn không có kết thúc.

La gia lại tìm tới hắn, giao một ủy thác khác: tìm tin tức thật sự của tên YC này. Mặc kệ tin tức gì, địa chỉ, tên họ v. v... Ủy thác này giống với phong cách không sợ tốn tiền của La Gia, thù lao lần này đúng là có giá trên trời.

La gia chủ động tìm tới Thiên Sứ, đưa ra ủy thác này, là do thành tích chưa từng thất thủ trước giờ của Thiên Sứ, La gia rất hy vọng có thể nhận được sự giúp đỡ của hắn.

Gần như từ rất nhiều phương diện mà nói, Thiên Sứ tựa hồ không nên từ chối cái hợp đồng này. La gia là khách hàng lớn của mình, quan hệ khá tốt, hơn nữa vụ ủy thác này và vụ lần trước giống nhau, thích hợp với mình, thù lao lại cao, cũng là cái giá cao nhất mà Thiên Sứ gặp được từ trước tới giờ.

Nhưng Thiên Sứ vẫn chần chừ.

Nếu như đối phương thật sự là một vị hôi vực lĩnh giả siêu cấp thì sao?

Thiên Sứ biết rõ khả năng của mình, bản thân giống như con chuột chũi, nếu nói tới theo dõi, cạm bẫy, bản thân cũng coi như là nhất lưu, nhưng muốn cùng người khác chính diện xung đột, vậy thì không phải là sở trường của bản thân. Lỡ như đối phương là hôi vực lĩnh giả, Thiên Sứ không thể không nghĩ tới sự báo thù của đối phương.

Nếu như lần trước chỉ là chọc giận đối phương, thì vụ này tuyệt đối là phạm vào đại kỵ. Điều hôi vực lĩnh giả sợ nhất là thân phận thật sự của mình bị người khác biết được. Đây là việc mà tất cả hôi vực lĩnh giả sợ xảy ra nhất. Hôi vực lĩnh giả trong hiện thực không khác gì người thường, không có khả năng bảo vệ bản thân, lỡ như bị người khác tỏ tường về mình, vậy cũng có nghĩa là tự do của hắn, sinh mệnh của hắn có khả năng rất lớn sẽ rời bỏ hắn mà đi.

Thiên Sứ không dám sơ suất nhận ủy thác này. Đầu óc hắn lúc này vẫn rất tỉnh táo, không bị thù lao cao ngất ngưỡng của La gia làm mê muội. Hắn hiểu rõ, một khi hắn tiếp nhận ủy thác này, bản thân phải đối mặt với tình thế không chết không thôi với một vị siêu cấp hôi vực lĩnh giả, thậm chí còn có khả năng bị vây công bởi các hôi vực lĩnh giả khác, dù sao việc mình làm cũng là điều cấm kỵ lớn nhất nha.

Nhưng Thiên Sứ vẫn lưỡng lự, thù lao cao ngất của vụ ủy thác vẫn hấp dẫn vô cùng, không ngừng nhộn nhạo trong lòng Thiên Sứ, chỉ cần làm một lần, trong vòng 10 năm không cần lo ăn lo mặc. Thiên Sứ có 70% chắc chắn đối phương không phát hiện ra việc mình làm, "Cốt thư" trước giờ vẫn chưa từng làm hắn thất vọng.

Vụ ủy thác này thật làm cho người ta đau đầu a, Thiên Sứ đau khổ day day huyệt Thái Dương, bỏ đi, nhìn thù lao cao ngất đó, như thế nào cũng làm người khác không nỡ, nhận đi. Trong lòng Thiên Sứ rất bồn chồn, sợ mình tới lúc đó không có mạng để xài tiền, không dám nhận!

Thiên Sứ nhanh trí trong lòng chợt động, chi bằng đi gặp vị YC đó trước, xác định thực lực đối phương rồi mới quyết định.

Căn cứ tin tức lần trước La gia cung cấp, Thiên Sứ tới căn cứ huấn luyện ý thức sư sĩ, lấy thân phận du khách để đăng nhập.

Rất nhanh, hắn đã tìm được mục tiêu của mình: YC!

YC dường như vừa mới xong một trận quyết đấu, ngồi trên quang giáp đi ra. Bước chân của Thiên Sứ không kìm được bước về phía trước vài bước, muốn nhìn rõ tên YC này rốt cuộc là thần thánh phương nào.

Người đến người đi, YC không hề nổi bật chút nào trong đám người.

Bỗng nhiên, ánh mắt sắc sảo của Thiên Sứ đột nhiên co rút lại, trong lòng máy động.

Hôi vực lĩnh giả!

Bên cạnh YC lướt qua vài người. Bọn họ là hôi vực lĩnh giả! Trong lòng Thiên Sứ các loại ý niệm mau chóng lưu chuyển, nhất định là những hôi vực lĩnh giả khác nhận ủy thác này. Thói quen của La gia, đối với những ủy thác hơi khó khăn, bọn họ tịnh không tìm chỉ một người. Khí tức mà đám người này lộ ra làm Thiên Sứ xác định, bọn họ chính là hôi vực lĩnh giả!

Bọn họ nhất định muốn ra tay ở đây?

Thiên Sứ mong mỏi chờ đợi, thật là hay, để họ thử YC này rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Thiên Sứ tập trung tinh thần, vô thanh vô tức, "Sóng gợn" im lặng lan tỏa ra, mỗi một chi tiết của mọi thứ chung quanh phản ánh rõ ràng trong đầu óc hắn.

Tốt! Quả nhiên là cao thủ, thời cơ ra tay tuyệt diệu, động tác cũng cực kỳ kín đáo! Thiên Sứ không khỏi khen ngợi trong lòng. Mấy vị hôi vực lĩnh giả này quả nhiên là cao thủ, hơn nữa phối hợp lẫn nhau kín như bưng (thiên y vô phùng: áo trời không vết may), tự nhiên mà thành, làm người khác khác sửng sốt.

Nhưng một màn tiếp theo, gần như làm cho máu huyết toàn thân Thiên Sứ trong nháy mắt ngưng hoạt động. Tất cả đều trở thành ác mộng đeo đuổi suốt cả cuộc đời sau này của hắn.

*****

Diệp Trùng đi ra từ khu thực chiến. Đối thủ vừa rồi thật khó chơi, danh sách Mục đưa cho mình chẳng có ai là một quả hồng mềm, người nào nếu không là đá tảng thì cũng là cục sắt cứng, dù có bị vỡ nát thì cũng phải làm rơi vài cái răng của đối thủ.

Diệp Trùng vẫn đang nhấm nháp dư vị của trận đấu kịch liệt vừa rồi, hoàn toàn không chú ý tình huống xung quanh.

Đột nhiên, giọng nói của Mục Thương vang lên trong đầu Diệp Trùng: "Diệp tử, cẩn thận!"

Diệp Trùng giật mình một cái: "Thế nào Mục?" ánh mắt vô tình quét ra xung quanh.

Mục Thương nói: "Xung quanh ngươi có 4 hôi vực lĩnh giả! Ở trong một góc còn có một người, nhưng không biết bọn chúng có phải là một hội không." Trước mắt Diệp Trùng xuất hiện một tấm bản đồ đầy đủ thông tin của toàn đại sảnh, mà thân ảnh bốn người đó và Thiên Sứ đang mai phục một bên đều bị Mục Thương hiển thị ra.

- Hôi vực lĩnh giả? Đó là cái gì? Diệp Trùng tò mò hỏi.

Mục Thương nói: "Bây giờ giải thích, ngươi cũng không hiểu, trở về rồi nói! Không thể xác định bọn họ có địch ý hay không!"

Bốn người âm thầm bao vây Diệp Trùng vô giữa.

Cố ý? Ngẫu nhiên? Diệp Trùng không dám xác định.

Chân phải Diệp Trùng bước xéo, mấy người đó lại di chuyển theo hắn, vẫn vây hắn ở giữa. Diệp Trùng trong lòng không khỏi buồn bực, hừ lạnh một tiếng, đúng lúc đang chuẩn bị có hành động, Mục Thương thông báo: "Diệp tử, đang bị tấn công! Có đánh trả hay không?"

Tuy không thấy Mục Thương, Diệp Trùng vẫn nhịn không được trừng mắt, châm biếm nói: "Phí lời, đương nhiên đánh trả rồi, tại sao lại không đánh trả? Ngay cả đám chuột đó trước khi chết cũng phải cắn đối phương một cái, chúng ta không lẽ ở yên chờ chết?"

Mục Thương bình tĩnh trả lời: "Ừ!"

Thiên Sứ mở to hai mắt, không dám sai lầm tí nào."Sóng gợn" dao động với một tiết tấu đặc thù, Thiên Sứ tin tưởng mọi thứ xung quanh đều không thể qua được pháp nhãn của hắn. Ngay cả đồng hồ trong đại sảnh, 9h15'32", đều hiện rõ trong đầu hắn.

Hầu như không nhìn thấy YC có bất kỳ động tác nào, giống như không hề phát giác, nhiều kinh nghiệm như Thiên Sứ liền biết là mấy hôi vực lĩnh giả này nhất định đã rải Đạo hướng trùng (trùng dẫn đường) lên người YC, chỉ cần qua vài giây, một phần Đạo hướng trùng này sẽ dung hợp với cơ thể đối phương, muốn trừ cũng không được. Lúc đó tất cả mọi thông tin của YC đều giữ không được. Cách tốt nhất để đối phó Đạo hướng trùng chính là không cho nó dính lên người, một khi bị dính rồi thì trò vui đó sẽ lớn lắm đây!

Chẳng lẽ YC thật ra là một người bình thường?

Thiên Sứ vừa nghĩ tới thù lao cao ngất của La gia, không khỏi hối hận đến quặn ruột.

Thiên Sứ đứng xa quan sát mà hối hận không kịp, nếu như mình ra tay nhất định không có vấn đề, "Cốt thư" của mình lợi hại hơn nhiều so với "Hướng đạo trùng" gì gì đó của bọn kia.

Ngay khi Thiên Sứ đang hối hận không kịp, tự trách mình cẩn thận quá mức thì tình hình xảy ra đột biến.

Đột nhiên, trong đầu Thiên Sứ 'ông' lên một tiếng, giống như bị một chùy nặng nề giáng xuống đầu, Thiên Sứ mở miệng muốn nói, nhưng lại không thể phát ra bất cứ âm thanh nào!

Một áp lực vô hình từ bốn phương tám hướng dồn về phía Thiên Sứ, Thiên Sứ chỉ cảm thấy thân thể cứng đờ, giống như bị một bàn tay to lớn, vô hình trói buộc, không thể động đậy tí nào, chỉ có đầu óc vẫn còn tỉnh táo! Thiên Sứ vẫn giữ nguyên tư thế vừa rồi, hai mắt nhìn chằm chằm YC!

Mọi thứ xung quanh giống như bị ngừng lại, giống như một bức tranh 3D, thời gian đình trệ, ngụy dị khó nói nên lời!

Thiên Sứ kinh hãi không bút nào tả xiết, khặc khặc, muốn phát ra một chút âm thanh nào đó từ trong cổ họng nhưng vẫn như thể, chỉ là một khoảng không trống rỗng không có bất cứ gì, yên tĩnh đến đáng sợ. Vẻ khủng bố trong mắt Thiên Sứ giống như những cây mây lá đen đủi đã được tưới thuốc kích thích tăng trưởng, sinh sôi nảy nở một cách điên cuồng, che lấp mọi thứ!

YC không có bất cứ động tác nào, chỉ lạnh lùng quan sát!

Thiên Sứ trong lòng lạnh lẽo, so với băng tuyết lạnh giá của nơi cực lạnh còn lạnh hơn! Hắn đang nhìn mình! Đúng! Hắn nhất định đang nhìn mình! Trời ơi! Lần này hết rồi! Ánh mắt YC giống như lưỡi đao băng sắc nhọn xuyên phá phòng hộ yếu đuối trong lòng Thiên Sứ, khí lạnh căm căm đi kèm trong tích tắc hủy diệt sức sống trong lòng hắn. Thiên Sứ tuyệt vọng muốn nhắm mắt lại!

Nhưng không đợi hắn nhắm mắt, tình hình lại xảy ra biến hóa.

Một cái hố đen lấy YC làm trung tâm nhìn chậm nhưng nhanh vô cùng lan rộng ra xung quanh, bóng tối thâm thúy làm người khác run sợ không nhanh không chậm nuốt chửng tất cả xung quanh, trong nháy mắt, bóng tối này không chút lưu tình nuốt chửng Thiên Sứ vào trong.

Trước mắt Thiên Sứ tối sầm lại, bất tỉnh nhân sự!

Không biết đã qua bao lâu, Thiên Sứ đột nhiên tỉnh lại!

Tại sao nói là đột nhiên tỉnh lại? Thiên Sứ chỉ cảm giác được vừa rồi giống như là ngẩn người một cái, giống như là một cơn mơ ngắn ngủi! Một màn khủng bố vừa rồi là giấc mơ ư? Thiên Sứ có chút không dám chắc chắn!

Nhìn đồng hồ trong đại sảnh, 9h15'35"! Thiên Sứ ngạc nhiên, mới qua có 3 giây?

Quay về phía vị trí vừa rồi của YC nhìn lại, bóng dáng YC không còn, rõ ràng vừa nãy vẫn ở đây mà, muốn chuồn cũng không nhanh vậy chứ, 3 giây thì đã không thấy nữa, tà môn!

Quay người muốn đi, đột nhiên, Thiên Sứ nhìn thấy bốn hôi vực lĩnh giả vừa rồi, bốn người không hề động đậy, như điêu khắc đứng ở đó.

Thiên Sứ cảm thấy nghi ngờ, dừng bước, "Sóng gợn" trên tay im ắng lan về phía họ, nhưng không phát hiện được điều gì bất thường. Hồi lâu, bốn người vẫn giống vừa rồi, không hề động đậy, ngay cả nói cũng không có, người qua kẻ lại đều vô cùng kỳ quái nhìn bốn "bức tượng người sống" này.

Thiên Sứ cảm giác không ổn, giả làm người đi đường đi về hướng bốn người.

Bốn gương mặt trắng bệch không chút sức sống!

Thiên Sứ trong lòng chấn động mãnh liệt, đầu "ông" lên một tiếng, trở nên hoảng loạn!

Loại tình hình này, Thiên Sứ đã hai lần nhìn thấy. Mà lần đầu tiên đó, sau khi hai vị hôi vực lĩnh giả siêu cấp chiến đấu, hắn đã nhìn thấy một bên vì thất bại mà dẫn đến thần kinh não hoàn toàn bị hoại tử. Lúc đó, sắc mặt vị hôi vực lĩnh giả thất bại đó giống y chang 4 người này.

Toàn thân Thiên Sứ run cầm cập, một sự lãnh lẽo vô cùng tận từ sau lưng hắn dâng lên, hắn khó khăn nuốt nước miếng, cổ họng khô ran như sa mạc, cơ thể không tự chủ được khẽ run lên.

- Thì ra... thì ra... chuyện vừa rồi không phải là mơ...

Lỗ đen bành trướng, hàn ý vô cùng vô tận, sự tĩnh mịch ngụy dị... từng cái từng cái hiện lên trong đầu Thiên Sứ, làm trái tim Thiên Sứ đập loạn cả lên.

Thiên Sứ không thể chịu đựng được nữa, kêu thét lên một tiếng, lập tức rời mạng!

----------------------------

- Mục, hôi vực lĩnh giả ngươi vừa nói là gì vậy? Ta tại sao chưa từng nghe qua? Diệp Trùng tò mò hỏi.

Mục Thương giải thích nói: "Hôi vực lĩnh giả là chỉ người có năng lực đặc thù trong mạng mô phỏng, tinh thông quang não. Bọn họ vừa chính vừa tà, đứng giữa trắng và đen, nên gọi là hôi vực lĩnh giả (hôi là màu xám), còn vực là chỉ lĩnh vực mà bọn họ tinh thông."

Vừa nghe tới quang não, Diệp Trùng liền không hề có hứng thú: "À, vậy à, ta không có chút hứng thú gì với quang não. Đúng rồi, kết quả của bọn họ thế nào?"

Mục Thương bình tĩnh nói: "Thần kinh não hoàn toàn hoại tử!"

Diệp Trùng không hiểu: "Thần kinh não hoàn toàn hoại tử? Là ý gì?"

Giọng nói của Mục Thương vẫn lãnh đạm như trước: "Có hai khả năng, một là chết, khả năng còn lại là thành người thực vật!"

Diệp Trùng nhíu nhíu mày: "Ừ, không sai, không sai. Như vậy bọn họ sẽ không có cơ hội đánh trả!" Sống lâu trên hành tinh rác, đối với kẻ địch mà mềm lòng, nhẹ tay, chỉ sợ Diệp Trùng bây giờ ngay cả xương sọ cũng không còn. Tôi luyện giữa sống và chết vô số lần làm cho Diệp Trùng đối với sống chết rất xem nhẹ.

Diệp Trùng đột nhiên nhớ lại tình hình lúc đó, hỏi: "Không phải có 5 người sao? Còn 1 người nữa?"

Crypto.com Exchange

Chương (1-485)