Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 176

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 176: Hồng Lưu Chiến Bảo, đoàn mã tặc Hắc Phong
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Dạy dỗ con thành như vậy, đánh nàng còn là nhẹ! Nếu như nàng muốn giết người, phải chuẩn bị tốt tư tưởng sẽ bị người giết! Trên chiến trường, chỉ có sinh tử không có nam nữ.

Nam nhân đối với nữ nhân có phong độ thân sĩ, điều kiện trước hết, nữ nhân phải là thục nữ hiểu được lễ nghĩa. Đối với loại nữ nhân kiêu ngạo, động một chút là cười nhạo người khác, thậm chí còn động thủ muốn công kích người cùng đi, nếu nam nhân còn nói tới cái gì thân sĩ phong độ chính là kẻ đê tiện.

- Làm loạn đủ chưa!

Phần Đồ Cuồng Ca đang trầm mặc đột nhiên quát lớn một tiếng. Đấu khí Hàng Ma tam chiến trực tiếp bạo phát, chiến đao nắm trong tay lộ ra khí tức hung hãn, đè ép khí thế kiêu căng của Ái Bích Giai.

- Ngươi...

Thân thể Ái Bích Giai run rẩy, trong ánh mắt không che giấu được sự hoang mang và kinh ngạc, còn có một chút khiếp sợ.

Chiến sĩ Hàng Ma không giống như chiến sĩ bình thường. Cho dù là ma pháp sư cũng không thể xem thường. Cho dù là đại ma pháp sư đối mặt với chiến sĩ Hàng Ma vẫn phải duy trì sự lễ ngộ.

Những chiến sĩ Hàng Ma có tốc độ đột phá cực nhanh, thân thể cường tráng, thành công ngưng luyện đấu lực thành đấu khí, tất nhiên cũng có đủ sự kiêu ngạo.

Lương lão bản vội vàng lau mồ hôi lạnh trên trán, trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn vì trong ba người này có chiến sĩ Hàng Ma nổi danh, còn có thể chấn áp được Ái Bích Giai ma pháp sư tam cấp quen thói kiêu căng. Nếu không sau này thật sự là không tiện ăn nói với cha mẹ Ái Bích Giai. Dù sao đó cũng là hai phó hội trưởng tháp ma pháp thủy tinh!

Tháp ma pháp thủy tinh là một trong tám thế lực lớn tại tỉnh Vĩnh Lưu, hơn nữa còn là thế lực có thực lực đứng đầu trong tám thế lực lớn, người bình thường thật sự không thể đắc tội nổi.

Cuộc phong ba của Ái Bích Giai đã qua. Mọi người lại bắt đầu cảm thấy đau đầu khi đối mặt với con chim ưng. Nếu như không sớm giết chết nó, chỉ sợ chuyện sẽ càng ngày càng phiền phức.

- Không nên nhìn ta!

Ái Bích Giai hất cằm kiêu ngạo, không nhìn tới vẻ mặt cầu xin của Lương lão bản:

- Muốn ta thi triển ma pháp giúp đỡ những lính đánh thuê này? Có thể! Bảo bọn họ tới cầu xin ta đi.

- Được rồi!

- Ái Bích Giai vươn ngón trỏ ra:

- Còn phải giao người vừa công kích ta ra đây. Nếu không... Hừ hừ...

Ầm!

Tiếng dây cung chấn động cắt ngang tiếng hừ lạnhc ủa Ái Bích Giai. Mũi tên sắc bén nhanh chóng ma sát với không khí tạo ra tiếng rít khẽ. Trên mũi tên lóe lên sự băng hàn, khiến thân thể con chim ưng đang xoay quanh trên bầu trời đột nhiên cứng đờ. Cánh nó cố gắng giẫy dụa vài cái, sau đó liền từ trên cao rơi, vừa vặn rơi ngay bên cạnh xe ngựa của Ái Bích Giai.

Một tiếng động khẽ vang lên.

Khuôn mặt Ái Bích Giai đang kiêu ngạo cười nhạt chợt đông cứng lại.

Càn Kình thu hồi cung nhìn Lương lão bản một chút thản nhiên nói:

- Tiếp tục tiến về phía trước, cẩn thận một chút là được rồi.

- Hừ!

Ái Bích Giai lại cười lạnh một tiếng:

- Chỉ có chút man lực mà thôi. Ngay cả đấu khí cũng không bằng chiến sĩ hạ đẳng.

Sắc mặt đám lính đánh thuê đều có chút cứng đờ, ngơ ngác nhìn mũi tên Càn Kình phát ra. Quanh năm sống giữa sự sống và cái chết, ánh mắt của đám lính đánh thuê tốt hơn nhiều so với loại ma pháp sư như Ái Bích. Mũi tên vừa rồi bắn ra cực kỳ đột ngột. Mọi người thậm chí không phát hiện ra hắn kéo cung, chứ đừng nói là hắn có bao nhiêu thời gian để ngắm chuẩn. Hơn nữa còn là mũi tên xuyên tim với độ cao như vậy...

Thân thể con chim ưng không lớn lắm. Thân thể của nó ở trên không trung thoạt nhìn chỉ lớn bằng nắm tay. Cho dù ngắm một mũi tên nửa muốn bắn trúng nó cũng rất khó. Hắn ngay cả nhìn cũng không nhìn, giơ tay lên liền bắn một mũi tên về phía con chim ưng đang bay quanh trên đầu, hơn nữa trực tiếp xuyên thủng trái tim của nó, khiến nó rơi xuống đất. Nếu như không phải ngu dốt, xạ thuật như vậy đã đủ cho bọn họ tôn kính! Cho dù hắn không phải là chiến sĩ Hàng Ma, chỉ là một cung tiễn thủ đã đủ cho bọn họ tôn kính!

Không trách được, cung tiễn thủ được gọi là khắc tinh của ma pháp sư! Nếu như cung tiễn thủ này ẩn núp tốt, đột nhiên tập kích không có mấy ma pháp sư có thể tránh né được.

Trên xe ngựa, sắc mặt Tăng Xuyên Đông nghiêm trọng vượt xa so với đám lính đánh thuê. Tinh túy trong mũi tên kia, những lính đánh thuê này không thể hiểu được hết. Vừa rồi, hắn kéo cung thậm chí không cần hoàn toàn giương cung giật lại bắn ra. Điều này chỉ có thể chứng tỏ cái cung này... không phải là vật tầm thường!

Được rồi!

Tăng Xuyên Đông nhanh chóng chuyển lực chú ý tới trên người Phần Đồ Cuồng Ca. Người tuổi trẻ này đạt thực lực chiến sĩ Hàng Ma, dọc đường đi lại tỏ ra rất tôn kính đối với cung tiễn thủ kia. Xem ra hắn sớm biết được cung thủ tiễn kia là một người rất có năng lực!

Tăng Xuyên Đông hơi trầm ngâm. Chuyện ẩn dấu bảo vệ đã bị Ái Bích Giai vạch trần. Trong tình huống chung quanh đây không có người lạ nào, không cần thiết phải giống như mấy ngày trước đó.

Tăng Xuyên Đông nhảy xuống xe ngựa đi tới trước mặt Càn Kình dừng lại, nhẹ khẽ vuốt vành mũ rơm, sử dụng có giọng nói có chút hùng hậu nói:

- Xạ thuật này ngươi học được từ ai? Đã hoàn thành chương trình ở học viện chiến sĩ sơ cấp chứ? Tính đến học viện Chiến Tranh tiến hành tu luyện tiếp sao?

Càn Kình không cảm giác được trên người Tăng Xuyên Đông có ý thù địch gì, thản nhiên đáp lại:

- Còn chưa thi.

- Phải không?

Tăng Xuyên Đông không quan tâm tới việc Càn Kình chọn vấn đề trả lời, lấy từ trong người ra một thiết bài màu đen:

- Có hứng thú vào học viện Chinh Phạt Chiến Tranh Vĩnh Lưu hay không? Ta là người của Hồng Lưu Chiến Bảo. Nếu như ngươi có hứng thú, ta có thể...

Hồng Lưu Chiến Bảo?

Càn Kình nhíu mày. Đó không phải là nghiệp đoàn chiến sĩ Vĩnh Lưu mà Lôi Địch đã nói tới sao? Người này cũng là người của Hồng Lưu Chiến Bảo?

- Học viện Chinh Phạt Chiến Tranh?

Tăng Xuyên Đông nghe ra trong giọng nói Càn Kình có chút nghi vấn và phòng bị. Hắn không quan tâm cười nói:

- Cũng chính là học viện ma pháp và chiến sĩ Chinh Phạt các ngươi thường nói. Bởi vì liên quan đến học viện cao cấp, chúng ta đều gọi là học viện Chiến Tranh. Dù sao...

Càn Kình gật đầu. Dù sao những người vào học viện này chắc hẳn đều đi tới quân đội hoàng triều Chân Sách tòng quân. Thậm chí có người sẽ cống hiến cả đời cho quân đội hoàng triều Chân Sách. Gọi chúng Học viện Chiến Tranh cũng xem như chuẩn xác. Những học viện cao cấp này được mở ra cũng vì chiến tranh.

- Cầm đi.

Tăng Xuyên Đông đưa thiết bài tới gần hơn:

- Cho dù không muốn đi học viện Chinh Phạt, ta cũng sẽ mời ngươi gia nhập vào Hồng Lưu Chiến Bảo. Có thể sớm gia nhập nghiệp đoàn chiến sĩ lúc nào cũng tốt hơn. Có thể lấy được nhiều tài nguyên và tin tức hơn.

- Hồng Lưu Chiến Bảo?

Đôi môi mỏng của Ái Bích Giai lại cong lên, cười nhạt xem thường. hai tay khoanh trước ngực từ xa quan sát Càn Kình:

- Quả nhiên, Hồng Lưu Chiến Bảo cũng chỉ có thể thu nhận loại người thậm chí còn không phải là chiến sĩ Hàng Ma.

*****

Phía dưới chiếc mũ rơm rách chợt hiện lên một sự tức giận. Ngực Tăng Xuyên Đông phập phồng kịch liệt mấy cái, nhưng sau đó lại trấn tĩnh rất nhanh. Tấm thiết bài màu đen đang cầm trong tay không còn có vẻ tự hào như lúc đầu, trái lại có ý thu về phía sau.

Lương lão bản nhìn Tăng Xuyên Đông liên tục lắc đầu thở dài. Nghiệp đoàn chiến sĩ Vĩnh Lưu từ sau khi thiếu Lôi Địch, thật sự càng lăn lộn càng gặp trở ngại. Dù gì cũng là một trong tám thế lực lớn, nhưng hôm nay lại suy sụp tới mức phải phái người đi làm việc cho ma pháp sư ở tháp ma pháp thủy tinh. Không trách được mọi người đều nói Vĩnh Lưu không thiếu thế lực, nhưng nếu như trong tám thế lực lớn, nơi còn có thể trêu chọc một chút chính là Hồng Lưu Chiến Bảo.

Càn Kình cảm giác được tâm tình Tăng Xuyên Đông thay đổi, trong lòng thoáng động, theo bản năng đưa một tay cầm lấy thiết bài cười nói:

- Tốt, ta vốn định thi học viện Chinh Phạt Chiến Tranh.

- Ha hả...

Từ phía xa, Ái Bích Giai đưa bàn tay che miệng cười nhạt một hồi:

- Ngươi cho rằng học viện Chinh Phạt Chiến Tranh là nơi ngươi muốn vào là có thể vào sao? Ta ở ngay trong học viện xem thử các ngươi bị từ chối ở ngoài cửa học viện như thế nào.

Càn Kình nhún vai. Đi học viện Chinh Phạt Chiến Tranh cũng không phải là suy nghĩ nhất thời, mà đã được hắn nghiêm túc cân nhắc. Sản nghiệp La gia cách Thần Đô đặc biệt xa xôi. Nếu như đi Thần Đô trước, La Thanh Thanh chắc chắn sẽ đi theo. Như vậy sẽ tạo thành tổn thất rất lớn đối với thương nghiệp do La mập lưu lại.

La Lâm đã chết, Càn Kình không muốn ngay cả phần gia nghiệp do La Lâm gây dựng ra cũng mất theo. Lôi Địch hi vọng và đề nghị cũng là muốn hắn đi học viện Chinh Phạt Chiến Tranh. Tuy rằng thứ hạng của học viện này ở phía sau một chút, đối với lượng sách và nghiên cứu đấu khí vẫn không bằng học viện cao cấp có thứ hạng đứng đầu.

Tăng Xuyên Đông cười khan vài tiếng, kéo mũ rơm xuống thấp hơn. Hắn quay lại xe ngựa, nghĩ đến thân là chiến sĩ Hồng Lưu Chiến Bảo lại phải bảo vệ cho một ma pháp sư kiêu căng như thế của tháp ma pháp thủy tinh, chung quy vẫn cảm thấy rất mất mặt.

Nhưng vì sự phát triển của Hồng Lưu Chiến Bảo, hắn không thể ủy khuất từ bỏ tự tôn tới bảo vệ một ma pháp sư như vậy. Ai bảo phụ mẫu nàng đều là phó hội trưởng tháp ma pháp thủy tinh.

Hai bên liên thủ hoàn toàn đủ để chống lại hội trưởng tháp ma pháp thủy tinh. Huống gì hội trưởng còn là sư thúc gia gia của nữ ma pháp sư này.

Càn Kình liếc nhìn miếng thiết bài màu đen trong tay. Hai chữ Hồng Lưu cứng cáp có lực, mơ hồ lộ ra khí thế như sóng lớn. Mặt trái lại khắc tên Tăng Xuyên Đông, còn có hai chữ chấp sự. Đây là thân phận của hắn ở trong Hồng Lưu Chiến Bảo.

Có tiếng vó ngựa gấp gáp từ phía xa truyền đến. Hai lính đánh thuê phụ trách đảm nhiệm thám báo giục ngựa chạy về. Sau lưng của bọn họ còn có hơn mười bảy con chiến mã đang đuổi theo. Thỉnh thoảng sẽ có mũi tên bắn về phía hai người lính đánh thuê kia.

- Không tốt... Nhanh triển khai phòng vệ...

Thám báo nằm ở trên lưng ngựa, cúi đầu thật sâu ở trên yên ngựa, thân thể theo chiến mã lao nhanh tới, hổn hển kêu lên:

- Là Hắc Phong... Hắc Phong...

- Hắc Phong?

Gương mặt béo trắng của Lương lão bản xám xuống như tro tàn. Cho tới bây giờ bàn chân luôn linh hoạt chợt mềm nhũn, ngồi bệt dưới đất, ngơ ngác hỏi:

- Đoàn mã tặc Hắc Phong đứng thứ tám trong mười đoàn mã tặc lớn ở tái ngoại sao? Đoàn mã tặc không lưu lại người sống, chỉ lại lại hai chữ Hắc Phong sao?

Sắc mặt đám lính đánh thuê nhất thời ngưng trọng. Đoàn mã tặc tái ngoại không ít, nhưng chân chính khiến người ta nhức đầu nhất chính là mười đoàn mã tặc lớnn ày. Ban đầu tưởng rằng khu vực vắng vẻ này không phải là khu vực thường hoạt động của mười đoàn mã tặc lớn. Không nghĩ tới lại bất ngờ gặp ở đây!

Sau một hồi trầm mặc ngắn ngủi, đoàn xe liên tiếp vang lên tiếng kim loại va chạm với các vật thể khác. Những thanh chiến đao trường kiếm sáng như tuyết được rút ra khỏi vỏ. Mọi người nhìn nhau, đều thấy được một tin tức:

Lần này thật sự phải liều mạng! Hắc Phong chưa bao giờ lưu người sống! Hôm nay đầu hàng cũng chết, còn không bằng đánh một trận xem có thể sống tiếp hay không.

Đám lính đánh thuê nhanh chóng đánh xe ngựa tạo thành vòng trận đơn giản, cố gắng áp dụng tư thế phòng thủ. Ngay cả chiến mã cũng có chút nôn nóng bất an. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn kiêu ngạo của Ái Bích Giai thoáng ửng đỏ. Đôi mắt xanh đậm như nước chớp động hưng phấn dị thường. Hai tay cầm thật chặt ma pháp trượng có gắn viên bảo thạch đỏ tên là Liệt Hỏa. Nếu như có thể đánh bại đoàn mã tặc Hắc Phong, xem những chiến sĩ lính đánh thuê này còn ai dám coi thường mình nữa!

Thám báo của đám lính đánh thuê rất nhanh liền tới bên ngoài của vòng trận. Bốn gã lính đánh thuê vội vàng đưa tay kéo vào trong vòng trận xe ngựa. Hai mũi tên sắc bén nhanh chóng bay tới bên cạnh đầu bọn họ. Thân thể thám báo còn ở trên lưng ngựa liền trúng hai mũi tên, máu tươi theo thân mũi tên đang chấn động, chảy xuống mặt đất.

Tất cả lính đánh thuê phẫn nộ nhìn về phía vị trí Càn Kình vừa bắn tên. Dây cung đã từng bắn rơi con chim ưng, hiện tại đang run rẩy chấn động giống như tiếng hưng phấn sau khi uống máu.

- Ngươi...

- Không muốn sống nữa sao?

- Kẻ địch?

Mười mấy thanh trường đao trường kiếm nhắm ngay Càn Kình, ánh mắt đầy thù địch giống như muốn hóa thành đinh sắt, đóng hắn xuống mặt đất mới có thể hả giận.

Càn Kình không để ý tới sự tức giận của mọi người, chậm rãi đưa tay chỉ về phía người vừa bị bắn trúng nói:

- Các ngươi nhìn cho kỹ, hai người trên lưng ngựa này thật sự là bạn đồng hành của các ngươi sao?

Mấy tên lính đánh thuê cách thám báo hơi gần theo bản năng quay đầu nhìn lại, nhất thời sững sờ.

Hai người nằm ở trên lưng ngựa căn bản không phải người của đoàn lính đánh thuê lính! Bọn họ chỉ là mặc trang phục của hai người lính thám báo trước. Sở dĩ hai người này nằm bẹp trên yên ngựa không phải để tránh né mũi tên, mà vì không muốn cho người khác thấy rõ bộ dạng của bọn chúng. Trên đôi tay bọn chúng đang cầm chiến đao sắc bén, hơn nữa chẳng biết đã rút ra khỏi võ đao từ lúc nào!

Đám lính đánh thuê nhất thời khiếp sợ, sau lưng cảm thấy ớn lạnh. Nếu như vừa rồi mở vòng trận do xe ngựa tạo thành ra, hai mã tặc nhảy vào trong vòng trận đột nhiên xông lên, kết quả...

Không người nào dám suy nghĩ tới kết quả cuối cùng sẽ như thế nào. Tất cả đám lính đánh thuê đều thở phào một hơi, thu hồi vũ khí đang chĩa thẳng vào Càn Kình, ánh mắt vừa bội phục khiếp sợ và áy náy nhìn về phía hắn.

Trong thời gian ngắn như vậy, hai người dưới tình trạng ẩn, hắn lại có thể liếc mắt một cái liền nhận ra sự ngụy trang?

Tay Tăng Xuyên Đông chống cằm khiếp sợ trước khả năng quan sát của Càn Kình. Bản thân mình vừa rồi cũng không phát hiện ra sự ngụy trang của hai người này. Không ngờ hắn không chút do dự bắn chết. Khả năng phán đoán và tự tin này, còn cả phần quyết tâm này...

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)