Vay nóng Tinvay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 614

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 614: Hoàng tộc kiêu ngạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Shopee


Tinh thần lực đặc biệt tăng vọt. Giờ phút này, Mộc Nột Thiên Sách không còn hình tượng tiêu sái như xưa, trán, gò má gã nổi gân xanh. Vô số gân xanh lan tràn hai gò má Mộc Nột Thiên Sách, khủng bố và buồn nôn, trông gã như ác linh đến từ tử vong.

Mắt Mộc Nột Thiên Sách dần trống rỗng, con ngươi khủng bố. Miệng Mộc Nột Thiên Sách phát ra thanh âm uy nghiêm, thê lương đến từ hoang cổ.

- Là ai... Quấy rầy ta ngủ say?

Mắt Mộc Nột Thiên Sách liếc Càn Kình, nói:

- Lại là ngươi? Thế nhưng lại là ngươi! Đây là lần thứ mấy ngươi phá hư bố cục của trẫm? Hôm nay trẫm không tha thứ cho ngươi nữa... Trẫm sẽ...

- Sẽ cái đầu ngươi!

Cổ Mộc Nột Thiên Sách kêu răng rắc từng chút một ngước lên nhìn đoàn khí lưu xám to lớn.

- Lão tử... Lão tử... Là... Là lục hoàng tử Chân Sách hoàng triều cao quý... Sau này... Sau này... Lão tử chắc chắn là hoàng giả quân lâm khắp đất đai! Ngươi muốn khống chế thân thể của ta, xem ta như con rối?

- Thứ sâu ngu ngốc, ngươi dám chống đối vong linh vĩ đại...

- Ta... Là lục hoàng tử cao quý... Vinh diệu hoàng giả tuyệt đối không cúi đầu trước ngươi.

- Hãy thần phục trẫm, con sâu...

- Đi... Chết đi! Đồ khốn nạn, buộc người nhã nhặn như lão tử chửi tục, sau này diệt cửu tộc nhà ngươi!

- Sâu...

- Sâu khỉ mốc!

Người Mộc Nột Thiên Sách run bần bật, mắt lúc thì tỉnh táo lúc thì trống rỗng, biểu tình liên tục thay đổi.

- Thần phục trẫm...

- Thần phục con mắt ngươi! Lão tử chính là trẫm...

Bàn tay Mộc Nột Thiên Sách kéo ra khỏi Lộ Tây Pháp chi tâm, cổ kêu răng rắc nhìn hướng Càn Kình.

- Càn Kình... Ta sắp chịu không nổi rồi, khi ta ném quả cầu kim loại cho ngươi thì hãy giết... Giết ta!

Máu đỏ chậm rãi chảy từ khóe mắt Mộc Nột Thiên Sách, mỗi giây trong đáy mắt gã lại thay đổi cảm xúc.

- Lấy cung... Rút tên của ngươi ra...

- Càn Kình, ta là bằng hữu của ngươi, ta là Mộc Nột Thiên Sách, ngươi không thể giết ta.

- Bà nội nó đừng giả giọng lão tử...

- Càn Kình, chúng ta là bằng hữu, ngươi đã nói rồi...

- Càn Kình, đầu heo! Không lẽ ngươi không nhận ra đâu là ta? Chờ chút nữa hãy để ta chết trong thân phận lục hoàng tử vinh diệu, lão tử không muốn làm vong linh quái dị!

Làm sao đây? Càn Kình ngơ ngác nhìn chuyện xảy ra. Ban đầu cuộc chiến diễn ra như Phần Đồ Cuồng Ca dự đoán, nhưng vị trí mấu chốt minh văn chuyên nghiệp, Càn Kình là nhà nghề trong đội lại không đoán được sự việc sẽ diễn ra như vậy.

Hệ tinh thần, tuy Càn Kình không biết đoàn khói xám đó là gì nhưng hiểu rằng trong đó ẩn chứa tinh thần lực cường đại, tinh thần lực giống như Mộc Nột Thiên Sách.

Càn Kình không phải Ma Pháp Sư, có nghiên cứu ma pháp trận nhưng không thể nhúng tay vào chuyện này. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy là đấu ma song tu nhưng tình huống trước mắt đã vượt qua lĩnh vực ma pháp bình thường.

Giết hay không?

Trước nay Càn Kình sát phạt quyết đoán, làm việc không dằng dai khi nhìn Mộc Nột Thiên Sách, lần đầu tiên hắn dao động. Người trước mắt là chiến hữu cùng Càn Kình vào Ma tộc, bây giờ kêu hắn bắn chết chiến hữu?

Giết chết? Thực dễ dàng! Chỉ cần một mũi tên là đủ rồi! Nhưng kết quả là Mộc Nột Thiên Sách vĩnh viễn nằm trong vòng tay Tinh Thần.

Không giết thì ít ra còn giữ một phần hy vọng, có thể đi Vô Tận thế giới tìm các lão sư cầu cứu.

- Để ta.

Thiết Khắc đứng bên Càn Kình, giật lấy cường cung, ngạnh tiễn nhắm vào Mộc Nột Thiên Sách trên quan tài.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hâm mộ nhìn Càn Kình. Tuy Thiết đẹp trai là bằng hữu của Càn Kình, hai bên bình đẳng nhưng gã cũng là thanh kiếm sắc bén nhất, dứt khoát nhất trong tay hắn.

Khi Càn Kình do dự thì thanh kiếm kia sẽ không chút do dự gánh vác tất cả trách nhiệm.

Ở chung lâu ngày, tình cảm giữa mọi người càng sâu, đặc biệt trong hoàn cảnh Ma tộc, tất cả bản năng gần gũi nhau.

Thiết Khắc cũng có cảm tình với Mộc Nột Thiên Sách, gã ra tay khi gánh vác gấp đôi tình cảm. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thở dài, Thiết đẹp trai có trái tim cứng rắn.

- Ta là lục hoàng tử Mộc Nột Thiên Sách cao quý, ngươi làm ta chật vật như vậy... Sao ta có thể bị ngươi khống chế? Đi ra cho ta! Đi ra!

quan tài nối tiếp Lộ Tây Pháp chi tâm vang lên tiếng hét bi thương, tiếng hú giết chết toàn bộ Minh Văn Sư, đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cũng choáng đầu.

Trong khoảnh khắc Lộ Tây Pháp chi tâm bị Mộc Nột Thiên Sách kéo ra, gã nhanh chóng ném hướng Càn Kình. Lộ Tây Pháp chi tâm bay nhanh trên không trung mang theo máu xám di chuyển nhanh.

- Càn Kình... Bản hoàng tử thiếu ngươi...

Khuôn mặt dữ tợn của Mộc Nột Thiên Sách nở nụ cười thoải mái chưa từng có:

- Lần này trả lãi lẫn vốn cho ngươi, bản hoàng tử không thiếu ngươi nữa!

Khuôn mặt Mộc Nột Thiên Sách toát ra kiêu ngạo chưa từng có. Mộc Nột Thiên Sách làm hoàng tử từng nhiều lần muốn thu Càn Kình thành hỗ trợ, tuy sau này chỉ muốn mời hắn làm khách khanh nhưng ở tái ngoại được hắn cứu, vào Ma tộc nhiều lần nhờ hắn chăm sóc.

Mộc Nột Thiên Sách tự tin, kiêu ngạo cảm thấy thật thất bại, bình thường gã không lộ ra cảm giác nhưng luôn chất chứa trong lòng.

Mộc Nột Thiên Sách thả Lộ Tây Pháp chi tâm ra thì có thể tự cứu nhưng cái giá đó là thiếu nợ Càn Kình.

Mộc Nột Thiên Sách không thích thiếu nhân tình càng không muốn nợ Càn Kình, chết là trả sạch nợ, sống là tiếp tục thiếu.

Mộc Nột Thiên Sách không do dự chọn cái trước, thà chết quyết trả hết nợ.

Mặt ma khói xám khổng lồ vặn vẹo dữ tợn, dường như nó bị thương nghiêm trọng, di chuyển càng nhanh trên không trung.

Thiết Khắc nheo mắt lại thành khe hở hẹp, mắt bắn ra sát khí, tay cầm mũi tên nhúc nhích.

- Đừng!

Càn Kình bỗng hành động hất cung và tên trong tay Thiết Khắc đi, mũi tên xoay tròn bắn hướng khác.

- Càn Kình, ngươi hồ đồ!

Mắt Mộc Nột Thiên Sách rực lửa giận sau đó dần bị trống rỗng thay thế, khuôn mặt giận dữ yếu đi.

- Ngu ngốc...

- Không thể giết, không thể giết!

Càn Kình lắc đầu nguầy nguậy nhìn biểu tình của Mộc Nột Thiên Sách dần biến lạnh băng, vô tình, uy nghiêm, cường đại.

Càn Kình nói:

- Để ngươi gặp tình huống này là sai lầm của ta, ta phải cứu ngươi về. Không thể giết... Không thể giết...

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Mấy chỗ minh văn trên người Mộc Nột Thiên Sách chợt nổ, cây quạt trong tay gã cũng nổ. Vô số lực lượng dâng trào lên bầu trời như hai thanh kiếm bén.

Một thanh cắm vào trán Mộc Nột Thiên Sách, một thanh là đâm vào mặt ma vật to trên bầu trời.

Hai thanh kiếm cực nhanh, nhanh hơn tia chớp trên bầu trời ba phần, bên trong ẩn chứa lực lượng dương cương như toàn bộ khí dương cương trong thiên địa đều tụ tập vào kiếm quang của hai thanh kiếm.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-922)