Vay nóng Tima

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 823

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 823: Trộm bảo hoàng cung
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Shopee


Sự kiêu ngạo trên mặt Đoạn Phong Bất Nhị bất tri bất giác giảm đi vài phần. Ban dầu mình một lần nhập thánh trùng kích Thực Thánh, có thể giành trước mọi người tiến vào cảnh giới Chân Thánh. Nhưng bây giờ... Thiết Khắc lại một lần nữa nắm thực quyền nói cho mọi người biết, tuy rằng thời gian hắn nhập thánh sớm nhất, tích lũy chung quy cũng ít hơn so với tất cả bằng hữu khác, nhưng với thiên phú bản thân, tuyệt đối thu được khoảng cách đó!

- Nhanh trộm một chút đi! Nhanh trộm một chút đi!

Đoạn Phong Bất Nhị luống cuống kêu lên:

- Trộm xong, ta cũng phải trở về tiếp tục tập luyện. Thua ai cũng được, nhưng không thể bại bởi tiểu thiếp!

- Hoàng Kim Long ba đầu sẽ không thua bất luận kẻ nào.

Lý Lôi Long nhìn Càn Kình:

- Mấy giờ thì hành động?

Phần Đồ Cuồng Ca với hai Đấu Hồn lớn nhập thánh, tốc độ tập luyện đấu khí nhanh hơn so với trước đây không biết bao nhiêu lần. Hơn nữa này bí pháp đấu khí Đại Chân Kim đấu khí thánh cấp dũng mãnh, tốc độ tăng lên không kém hơn so với những chiến sĩ huyết mạch trẻ tuổi.

- Bây giờ.

Càn Kình lấy Vong Giả Tinh Thần Kiếm từ trong đấu giới ra. Ngón tay hắn nhẹ nhàng miết lên trên lưỡi kiếm. Ngón tay lại nhẹ nhàng đè lên trường kiếm một cái, nhất thời phát ra từng tiếng trường kiếm rung động.

- Kiếm tốt!

Lý Lôi Long thấy trường kiếm trong tay Càn Kình, mắt cũng phát sáng...

Thanh kiếm này nào chỉ là kiếm tốt! Theo đấu khí đưa vào trong đó, khiến người ta cảm giác giống như chính là thánh khí!

- Cái này, ngay cả Hồn Binh cũng không phải.

Càn Kình nhìn trường kiếm trong tay:

- Nhưng trong giây lát khi đưa đấu khí vào vào trong đó, có thể khiến người ta có cảm giác giống như thánh khí. Nhưng trước sau nó chỉ là một đồ giả mà thôi.

- Ta nói này chiến hữu...

Cánh tay Đoạn Phong Bất Nhị khoác lên vai Càn Kình, rất thân thiết nói:

- Không bằng như vậy đi, ngươi rèn ra một số thánh khí giả như vậy, ta chịu trách nhiệm lấy ra tiêu thụ? Ta nghĩ đến lúc đó, chúng ta hẳn có thể hung hăng kiếm về một khoản...

Lý Lôi Long khẽ vỗ vào trán. Đối thủ này thật sự rất kỳ quái. Phương thức tư duy vĩnh viễn khác với những người bình thường. Thân phận như hắn còn muốn buôn bán hàng giả hay sao.

- Ai... Đám người các ngươi... Tư duy không tốt.

Vẻ mặt Đoạn Phong Bất Nhị dường như vô cùng đau khổ, vỗ ngực:

- Chúng ta làm mấy thứ này, tất cả mang bán cho đám tôn tử Ma tộc, các ngươi nói xem đến khi lên tới chiến trường Nhân Ma, chúng ta tìm đối thủ cầm loại hàng giả này khi dễ, cảm giác này...

Trong nháy mắt Lý Lôi Long chợt phát hiện Đoạn Phong Bất Nhị này cả ngày cà lơ phất phơ, vẫn còn có một mặt âm hiểm như thế. Nếu như trên chiến trường tay mình cầm một thanh thánh khí giả do Càn Kình tạo ra, bình thường đối thủ thấy được không dám tới gần, nhưng kẻ biết nội tình tới gần, trong nháy mắt mình sẽ gặp phải nhiều thua thiệt! Tình huống xui xẻo nhất, chính là bị người chém giết ngay tại chỗ!

- Suy nghĩ này thật sự không tồi.

Y Toa Tái Nhĩ rất hứng thú tiến lên trước:

- Đại ca Càn Kình, làm một số, làm một số cái đi! Sau này ta ở trên chiến trường Nhân Ma, sẽ đặc biệt tìm loại này đánh nhau, khẳng định sẽ cực kỳ thoải mái.

Tuy rằng Lý Lôi Long trầm mặc không phát biểu ý kiến, trong con ngươi vẫn lộ vẻ hưng phấn, biểu thị hắn tán thành với ý kiến này.

Tay Càn Kình chống cằm chìm vào suy nghĩ. Nếu như có thể rèn một thanh thánh khí đặc biệt. Thấy thế nào thánh khí cũng là binh khí đặc biệt siêu cấp. Nếu bị Đại Ma Vương hiện nay sử dụng, như vậy có thể chém giết Đại Ma Vương tương đối đơn giản.

Chém giết Đại Ma Vương?

Càn Kình lại khẽ nhíu mày. Đại Ma Vương hiện nay hình như cũng là nhạc phụ của mình! Con rể giết chết nhạc phụ, loại chuyện này hình như không thế nào chấp nhận được? Hơn nữa đến lúc đó Lưu Thủy lại thương tâm...

- Những chuyện khác đến lúc đó nói sau.

Càn Kình lắc đầu:

- Bây giờ chúng ta đi lén lấy Vong Giả Tinh Thần Kiếm ra trước đã.

- Càn Vô Thanh thì sao?

Đoạn Phong Bất Nhị nhớ mãi không quên nói:

- Tên đó thật là quỷ dị. Ta cảm giác tốt nhất vẫn nên sớm bỏ qua quy củ giải quyết hắn đi.

- Càn Vô Thanh...

Càn Kình đang đi về phía trước, chợt dừng lại:

- Lấy được Vong Giả Tinh Thần Kiếm, sau đó phải đi tập kích giết hắn. Dựa theo cách các ngươi nói, hình như hắn thật sự có một loại năng lực rất đặc biệt, có thể hấp thu lực lượng trong thân thể cường giả, để tiến hành tăng cường thực lực của mình.

Trong mắt Lý Lôi Long lóe lên một tia sát ý tàn nhẫn. Vong linh này khiến người ta cảm giác áp lực quả thực quá lớn. Càng đánh càng mạnh là bản năng của rất nhiều chiến sĩ. Nhưng Càn Vô Thanh lại càng hút càng mạnh. Có thể thân thể hắn có dung lượng cực hạn, nhưng đến khi dung lượng đạt cực hạn, hắn còn muốn giết bao nhiêu chiến sĩ hoàng triều Chân Sách nữa? Những người này sau này đều là chiến sĩ mạnh nhất trên chiến trường Nhân Ma!

Mọi người dựa vào bóng đêm, theo Mộc Nột Chân Sách người quen thuộc với hoàng cung nhất vào bên trong trộm. Dọc theo đường đi, bọn họ tránh được rất nhiều thủ vệ, rất nhanh tìm được vị trí bảo khố để phần thưởng kia.

Cánh cửa đá bình thường, trên mặt khắc hai chữ lớn phần thưởng. Xung quanh yên lặng chỉ có tiếng muỗi to vo ve. Xung quanh không nhìn thấy bất kỳ một thủ vệ nào, dường như nơi này chính là một kho chứa đồ vứt đi.

Càn Kình thở dài. Nếu như Thiết Khắc có thể ở trong hoàng thành thi triển lực lượng huyết mạch, thi triển hồn vực ẩn thân ra, như vậy mình lẻn vào càng dễ dàng hơn. Chỉ có điều hiện tại...

- Không có ai sao?

Y Toa Tái Nhĩ nhướng mày nhỏ giọng nói:

- Lẽ nào Xà Hoàng đi tiểu? Cơ hội tốt!

Lý Lôi Long cũng tò mò quan sát xung quanh. Xà Hoàng hiển nhiên sẽ không rời đi, chắc hẳn đang ẩn nấp ở chỗ nào đó. Nhưng mình đừng nói là phát hiện ra vị trí của đối phương, thậm chí ngay cả cảm giác được đối phương có ở chỗ này hay không, vẫn không có cách nào cảm giác được.

Đoạn Phong Bất Nhị đưa tay chống cằm quan sát chung quanh. Một trong những năng lực lớn nhất của rắn, chính là che giấu bản thân, khiến con mồi không cách nào phát hiện ra thân thể mình, sau đó đột nhiên phát huy ra năng lực giết người này. Bàn Hoành Cơ được xưng là Xà Hoàng, như vậy năng lực ẩn nấp tất nhiên sẽ không thua bất kỳ người nào.

Lý Lôi Long len lén quan sát mọi người đồng hành, phát hiện trên mặt đám người Phần Đồ Cuồng Ca cũng lộ vẻ nghi ngờ. Cảm giác thất bại vừa dâng lên trong lòng đã giảm đi rất nhiều. Chí ít những bằng hữu cùng lứa tuổi này cũng không phát hiện ra địa điểm Bàn Hoành Cơ ẩn nấp.

- Bất Nhị, trong nháy mắt ta lao ra, lập tức phát động công kích về phía vị trí bên phải thân thể ta.

Càn Kình cẩn thận nhìn chằm chằm vào cửa đá ra:

- Lý Lôi Long, nhờ ngươi thi triển Tam Sắc Vạn Tuyến Diệt Sát Phong Bạo ở bên trái ta, ứng phó với đấu thân thứ hai của Xà Hoàng.

Đấu thân thứ hai?

Tròng mắt Lý Lôi Long liên tục chuyển động, tìm kiếm xung quanh khu vực gần cánh cửa đá nhìn như không có gì này. Cảm giác thất bại trong lòng hắn vừa giảm xuống, lại được dâng lên một lần nữa.

*****

Càn Kình làm sao tìm được? Lại còn có thể tìm được đấu thân thứ hai của Xà Hoàng? Đây là do sự chênh lệc giữa hai bên hiện nay sao?

- Những người khác chuẩn bị tiến hành phối hợp tác chiến.

Càn Kình lại dặn dò:

- Lần này Xà Hoàng canh phòng xem ra còn muốn chơi thật một chút. Ta có thể cảm giác được, tuy rằng Xà Hoàng muốn nhường, nhưng cũng muốn thử xem năng lực của chúng ta thế nào. Xà Hoàng tuyệt đối không để chúng ta đi qua dễ dàng như vậy đâu. Ở đây không phải chỉ có đại nhân Xà Hoàng. Ta cảm giác được Lý Phách đã ở đây.

Lý Phách? Lão tổ tông sao?

Cảm giác thất bại trong lòng Lý Lôi Long càng lớn hơn. Xà Hoàng am hiểu ẩn nấp, nhưng lão tổ tông với tính cách đầu đội trời, chân đạp đất này, từ trước cho tới bây giờ đều muốn trực tiếp chiến đấu, ngày hôm nay ẩn nấp, mình không ngờ cũng không phát hiện được.

- Lý Phách? Hắn không phải đi giết chết Càn Vô Thanh sao?

Đoạn Phong Bất Nhị bĩu môi:

- Lẽ nào đã giết chết Càn Vô Thanh? Hay là thật giống như chiến hữu suy đoán, đã để Càn Vô Thanh trốn thoát? Đây chính là chiến sĩ huyết mạch Hoàng Kim Long ba đầu mạnh nhất.

Trong đáy mắt Lý Lôi Long lóe lên một tia nghi ngờ. Thực lực Càn Vô Thanh quả thật không tệ. Nếu như trong tình huống bị lão tổ tông tập kích giết chết, Thần Đô thành cũng có thể có nhìn thấy đấu khí phóng lên tận trời. Chí ít trong nháy mắt sẽ thấy đấu khí phóng lên tận trời. Nhưng cho tới bây giờ, hắn căn bản không thấy xuất hiện tình cảnh như vậy. Lẽ nào lão tổ tông theo dõi lại mất dấu? Sao có thể như vậy được? Đó chính là lão tổ tông.

- Trước hết, không cần lo cho Càn Vô Thanh. Xà Hoàng hiển nhiên muốn để chúng ta biết, bất kỳ chuyện gì cũng chỉ có thể dựa vào chính mình.

Càn Kình âm thầm điều chỉnh lực lượng trong cơ thể:

- Chờ lát nữa đánh nhau, mọi người lấy hết toàn lực ra. Không chỉ là phát động công kích, còn phải nghĩ biện pháp chạy trốn. Bị Xà Hoàng quấn lấy, sẽ rất phiền toái.

...

- Đến đây đi, đến đây đi, đến đây đi!

Bàn Hoành Cơ yên lặng ngồi ở phía sau hòn giả sơn. Hắn thu mình ở một vị trí cũng không khó phát hiện, thu liễm khí tức của hắn lại khiến người ta liếc mắt nhìn qua, đều có cảm giác đây là một tảng đá được khắc thành hình người.

Lý Phách ngồi xổm cách vị trí Bàn Hoành Cơ không xa, trong lòng có chút hậm hực. Loại cường giả đạt cảnh giới như mình không ngờ theo dõi một tiểu bối cũng để mất dấu.

Chỉ chính là một khúc ngoặt đầu đường mà thôi, đối với cường giả chỉ cần len lén tập trung khí tức mà nói, cho dù ở ngoài cây số cũng sẽ không bị mất dấu.

Nhưng loại tình huống vốn không thể xảy ra này thật sự xuất hiện.

Lý Phách có một cảm giác hậm hực nói không nên lời. Đồng thời hắn càng thêm coi trọng đối với Càn Vô Thanh hơn. Cho tới bây giờ cũng không có người nào biết được hồn vực của tiểu tử này là gì. Lẽ nào hồn vực của hắn đặc biệt thích hợp cắn nuốt người khác sao? Như vậy tối nay Càn Vô Thanh định sẽ làm gì?

- Chuẩn bị xong chưa?

Càn Kình nhìn mọi người bên cạnh một chút. Trong nháy mắt ba Đấu Hồn lớn trong cơ thể bạo phát, siêu hư hồn trực tiếp tiến vào trong cơ thể. Thoáng cái, thân thể hóa thành đạn pháo lao thẳng tới phía trước.

Gần như đồng thời, trường thương trong tay Đoạn Phong Bất Nhị nhoáng lên bay thẳng ra. Tam Sắc Vạn Tuyến Diệt Sát Phong Bạo của Lý Lôi Long cũng xuất hiện ở bên trái Càn Kình. Mộc Nột Chân Sách trực tiếp hoàn toàn mở hồn vực ra. Trong nháy mắt tâm thần của mọi người liên tiếp với nhau, đạt được một trạng thái không cần bất kỳ lời nào vẫn hình dung ra được, có thể tiến hành liên kết tư duy.

- Người nào muốn trộm đồ? Lưu lại cho ta!

Bàn Hoành Cơ bước ra một bước. Hòn giả sơn dưới chân hóa thành bột đá tung bay phía trên không trung. Đấu thân thứ hai ở bên trái thân thể Càn Kình từ trong không trung ngưng kết ra đánh ra một quyền hung bạo. Tam Sắc Vạn Tuyến Diệt Sát Phong Bạo này bỗng nhiên nổ tung, hóa thành vô số mảnh nhỏ. Quyền kình trực tiếp xuyên qua cơn gió lốc xuất hiện ở bên trái Càn Kình.

Gần như đồng thời, trường thương trong tay Đoạn Phong Bất Nhị phát ra một tiếng rên rỉ. Điện quang màu lam cực lớn theo trường thương trực tiếp đánh vào trên người Đoạn Phong Bất Nhị. Điện lưu cường đại trực tiếp hóa thành lực trùng kích đáng sợ. Đoạn Phong Bất Nhị lập tức cảm giác cánh tay tê dại, dường như không cầm được trường thương nữa.

Điện lưu cùng nguồn gốc, sau mấy ngày Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ cẩn thận tôi luyện, đã hoàn toàn lớn lên, tạo thành một hồn vực hoàn chỉnh, hồn vực Lôi Đình!

Đoạn Phong Bất Nhị cũng có lực lượng hồn vực Lôi Đình. Nhưng khi đối mặt với hồn vực Lôi Đình của Bàn Hoành Cơ, có vẻ quá yếu ớt. Ngay cả năng lực đối chiến thật sự với Xà Hoàng cũng không tiếp xúc được, đã bắt đầu có cảm giác tan tác.

Hai lực lượng đáng sợ, giáp công từ hai phía trái phải vào thân thể Càn Kình, khiến người ta nảy sinh ảo giác hoàn toàn không có cách nào tránh né được.

- Hồn vực di chuyển trong nháy mắt!

Đoạn Phong Bất Nhị bỗng nhiên mở hồn vực ra. Thân thể Càn Kình biến mất trên không trung, trực tiếp xuất hiện ở vị trí phía ngoài cửa đá. Thân thể Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ đang ở trên không trung không ngờ thoáng chấn động. Đó là do thời điểm Đoạn Phong Bất Nhị di chuyển Càn Kình, muốn thuận tiện nắm đại nhân Xà Hoàng vào đường nước, mời hắn tắm rửa.

Chỉ có điều, so đấu trong hồn vực, đại nhân Xà Hoàng hiển nhiên là lão đại trong khống chế uy năng hồn vực, không ngờ phá vỡ khả năng bị di chuyển.

- Muốn thoát khỏi ta sao? Đâu dễ dàng như vậy!

Thân thể Bàn Hoành Cơ lay động, tốc độ giống như sấm sét nhằm về phía Càn Kình.

Trong nháy mắt Đoạn Phong Bất Nhị lại mở rộng hồn vực di chuyển. Lý Lôi Long lập tức xuất hiện ở phía trên thân thể Bàn Hoành Cơ. Phần Đồ Cuồng Ca xuất hiện ở ngay phía trước Bàn Hoành Cơ. Trong tay Đoạn Phong Bất Nhị vốn cầm trường thương xuất hiện ở vị trí phía sau Bàn Hoành Cơ. Y Toa Tái Nhĩ mở chiến thân huyết mạch ra cũng xuất hiện ở phía bên phải thân thể Xà Hoàng.

Trong phút chốc, bốn chiến sĩ huyết mạch trẻ tuổi đồng thời ra tay, bao vây Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ cường giả đỉnh phong hiện nay, hoàn toàn không có ý định luận bàn, hoàn toàn chính là đối chiến thật sự trên sa trường.

Lông mày Bàn Hoành Cơ thoáng giật mạnh, cảm nhận bốn sự uy hiếp mạnh mẽ hữu. Trong đầu mơ hồ có chút đau đớn. Dường như có suy nghĩ nào đó muốn đi vào trong đầu, tiến hành truyền tin tức sai lệch.

Mộc Nột Chân Sách?

Trong nháy mắt trong lòng Bàn Hoành Cơ thầm cảm thấy bội phục. Những người trẻ tuổi này phối hợp với nhau gần như đã đạt tới mức độ hoàn mỹ cực hạn, hoàn toàn phát huy ra đặc điểm của bọn họ.

Phần Đồ Cuồng Ca thân thể cứng rắn nhất tiến hành ngăn chặn phía trước, khiến khả năng bị thương có thể giảm xuống đến mức thấp nhất. Đoạn Phong Bất Nhị âm hiểm nhất, tự nhiên xuất hiện ở vị trí sau lưng. Hai người khác một trái một phải, thời điểm xuất thủ hoàn toàn phối hợp với nhau, không có một chút sai lệch nào. Hiển nhiên là có người thông qua tư duy tiến hành thống nhất điều chỉnh.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-922)