Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 824

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 824: Chiến đấu kịch liệt!
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hồn vực Đại Chân Kim khiến thân thể mọi người mạnh mẽ kiên cố. Hồn vực Lôi Đình đánh với hồn vực Lôi Đình, Đoạn Phong Bất Nhị dùng hồn vực di chuyển trong nháy mắt phối hợp tác chiến. Y Toa Tái Nhĩ là huyết hồn vực khiến uy năng của mọi người lại liên tục nâng cao, phát huy ra thực lực đạt tiêu chuẩn cực hạn.

Trong lúc nhất thời, Bàn Hoành Cơ thật sự cảm giác được sự nguy hiểm. Đấu thân thứ hai đánh về phía Càn Kình trong nháy mắt đã biến mất. Sau một khắc, trên người Bàn Hoành Cơ xuất hiện cái đầu thứ hai, còn có hai tay hai chân khác.

Đấu thân thứ hai phụ thể! Hai đầu bốn cánh tay!

Bốn cánh tay của Bàn Hoành Cơ mở ra ứng phó với các công kính từ các vị trí khác nhau. Trong mỗi lòng bàn tay đều có một lỗ đen dùng mắt thường có thể thấy được, giống như tất cả mọi thứ trong thiên địa đều sẽ bị hố đen này cắn nuốt tiến vào trong đó.

Hồn vực đặc biệt của bản thân đại nhân Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ, hồn vực cắn nuốt!

Giờ phút này, Bàn Hoành Cơ hoàn toàn không giữ lại. Bất kỳ sự giữ lại nào đều là vô trách nhiệm đối với những người trẻ tuổi này. Chỉ có khiến bọn họ cảm nhận được chiến đấu chân chính là thế nào mới tốt! Về phần Càn Kình sao? Đã có Lý Phách trấn giữ ở cửa đá!

- Có lão phu ở đây, bất kỳ ai cũng đừng mong tiến vào bảo khố!

Lý Phách rống to một tiếng. Chiến thân huyết mạch Hoàng Kim Long ba đầu trực tiếp xuất hiện ở trước cửa đá. Hắn giơ tay lên đánh ra một quyền về phía sau giống như một sóng thần cực lớn đột nhiên xuất hiên trong không trung. Quyền kình dường như muốn hủy diệt tất cả. Sắc Vạn Tuyến Diệt Sát Phong Bạo dùng ở trong tay vị lão nhân này, cường đại hơn so với Lý Lôi Long không biết bao nhiêu lần.

- Băng phong.

Hoàng Tuyền đứng ở Mộc Nột Chân Sách bên cạnh trước sau không mở miệng nói, hiện tại đã giơ bàn tay lên trực tiếp chỉ về phía Lý Phách. Trong không trung, một cơn lốc chợt thổi lên. Nó cuốn lấy Sắc Vạn Tuyến Diệt Sát Phong Bạo, đồng thời cũng cuốn lấy quyền ý giống như sóng thần vô tận của Lý Phách. Sóng thần vô tận này dường như gió lốc băng phong vô tận kia đóng băng.

Nữ ma pháp này không ngờ cường đại như vậy!

Trong lòng Lý Phách chấn động. Thân thể Càn Kình đã t xuất hiện ở trước mặt. Hắn bước ra một bước, Vạn Ảnh trực tiếp phát động. Đồng thời thiên quân phân ra mười phân thân, từ các vị trí khác nhau thi triển ra đấu kỹ khác nhau của từng người tấn công Lý Phách.

Phân Kim Liên Trảm, mười tám búa thặng phong, chém biển, tám thức huyết chiến, đấu kỹ Tiềm Lôi, Khôn đấu kỹ, sao sinh tử ấn, Phá Địa Trảm, độ không tuyệt đối, đấu khí băng diễm, còn có tất cả đấu kỹ do Càn Kình dung hợp ra, sáng tạo độc đáo ra đấu kỹ ngôi sao với hình thức ban đầu.

Mười đại sát chiêu, mười đại đấu kỹ! Tuy rằng lực lượng đều không sánh bằng bản thể Càn Kình, nhưng uy năng của mười đại phân thân, hơn nữa thêm uy năng của ba đại hồn vực, bất kỳ một phân thân nào đều có thể thương tổn được cường giả thân thể cấp Chân Thánh. Nếu như tất cả đánh trúng, đủ khiến một cường giả Chân Thánh cũng bị đánh thương nặng. Bởi vậy Lý Phách không thể coi thường.

Càn Kình đánh ra một đòn thiên quân. Dưới chân có phần mềm nhũn, thiếu chút nữa trực tiếp quỳ trên mặt đất. phong ấn quái dị này khiến lúc này đây công kích tiêu hao thật sự quá lớn.

Trong con ngươi Lý Phách lóe ra sự hưng phấn. Sau khi nhìn thấy Càn Kình và Lý Phách chiến đấu, hắn đã sớm muốn giao đấu với tiểu tử trẻ tuổi này thử một lần. Chỉ là hắn không tìm được bất kỳ lý do giao đấu nào. Ngày hôm nay hắn rốt cuộc đã tìm được cơ hội tốt như vậy, sao có thể buông tha.

Lúc này Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ ép lui bốn người trẻ tuổi, nhìn về phía Lý Phách cũng vô cùng hâm mộ và đố kị. Sở dĩ mình làm như vậy, ngoại trừ muốn rèn luyện cho đám trẻ tuổi, cũng là muốn giao đấu với Càn Kình một chút. Thật không nghĩ tới lại để Lý Phách chiếm tiện nghi.

- Muốn đi vào bảo khố sao?

Bàn Hoành Cơ ép lui bốn người, thân thể ở trên không trung lại di chuyển về phía Càn Kình đang đi tới chỗ cửa đá.

- Muốn bỏ lại chúng ta sao?

Hai tay Đoạn Phong Bất Nhị mở ra, bạo phát chiến lực tăng cao đến mức tận cùng lại:

- Lưu lại cho ta!

- Dựa vào mấy người các ngươi sao? Còn chưa đủ tư cách!

Bàn Hoành Cơ cũng không quay đầu lại, vẫn xông thẳng về phía Càn Kình.

Sau một khắc, Bàn Hoành Cơ một lần nữa cảm thấy hưng phấn. Con ngươi hắn bỗng nhiên co lại! Người điên Càn Kình này thật là đủ hào phóng!

Thiên quân! Không sai! Thân thể Đoạn Phong Bất Nhị có bốn phân thân. Phần Đồ Cuồng Ca đồng dạng cũng có bốn phân thân. Lý Lôi Long và Y Toa Tái Nhĩ mới bắt đầu tiếp xúc, mỗi người xuất hiện một phân thân.

Cộng thêm bốn bản thể, trong nháy mắt có chừng mười hai chiến sĩ trẻ tuổi đỉnh cấp đồng thời công kích đầy hung bạo về phía hắn.

Bàn Hoành Cơ cảm nhận uy áp công kích cường đại, lại đưa ánh mắt hâm mộ về phía mấy đối thủ trẻ tuổi này. Đấu kỹ như vậy Càn Kình cũng đồng ý chia sẻ với mọi người. Ý chí như vậy khiến người ta hâm mộ! Nếu như bản hoàng có đấu kỹ như thế...

- Hồn vực Lôi Đình! Mở cho ta một chút! Hồn vực cắn nuốt! Trưởng thành cho ta!

Bàn Hoành Cơ hoàn toàn không giữ lại, dự định một đòn đánh bay tất cả những người trẻ tuổi quấy nhiễu không cho hắn giao đấu với Càn Kình.

Lý Phách bận bộn... ứng phó với thiên quân của Càn Kình, chợt nghe được cánh cửa đá phía sau ầm ầm mở ra. Càn Kình đã sớm hóa thành một nhân ảnh lao thẳng vào trong thạch thất.

Hắn làm thế nào mà nhanh như vậy?

Trong lòng Lý Phách chấn động bất ngờ. Hắn vốn tưởng rằng có thể kéo dài thời gian một chút, đánh một trận với Càn Kình cho đã nghiền, sau đó sẽ nhường đường, để tiểu tử này tiến vào trong đó trộm đồ. Hiện tại lại thật sự biến thành hắn mạnh mẽ đột phá thành công. Nói khó nghe một điểm, chính là mình phòng thủ thất bại.

Tuy rằng quả thật biết đám người tuổi trẻ này không từ bỏ được ý định hạ thủ, nhưng bị đột phá như thế này vẫn để cho người quá mức kinh ngạc.

Hô...

Trán Càn Kình dính đầy mồ hôi. Trong nháy mắt vừa rồi, hắn phát động mười thiên quân phân thân đánh ra mười tuyệt kỹ mạnh nhất. Tuy rằng không thể nói là tiêu hao đấu khí và thể năng, nhưng trong nháy mắt tiêu hao gần một nửa thể năng.

Nếu như là thường ngày, Càn Kình còn có thể chịu được, nhưng lớp phong ấn trên thân thể kia thật sự tiêu hao đấu khí và thể lực quá lớn. Chỉ cần phát động một chút, sẽ gặp trở ngại ít nhất gấp mười lần.

- Đấu tinh!

Càn Kình trực tiếp lấy từ trong đấu giới ra một khối đấu tinh thập cấp. Trong nháy mắt tất cả đấu khí ẩn chứa trong đó đều có thể hấp thu sạch. Nhưng ngay cả nửa thành đấu khí cũng chưa bổ sung lại được, khối đấu tinh này đã biến thành một khối đá bình thường.

Vong Giả Tinh Thần Kiếm!

Càn Kình thấy trường kiếm từng bước tiến lên, đưa tay ra cầm lấy trường kiếm thật, đặt thanh kiếm giả lại vị trí ban đầu. Hắn thuận tiện nắm lấy một tấm lá chắn cấp Hồn Binh, để người ta cho rằng mình đến để cướp đoạt tấm lá chắn.

*****

Trong nháy mắt khi bước ra khỏi thạch thất, Càn Kình đã liên tục tiêu hao hơn mười khối đấu tinh, lại chỉ bổ sung về chưa được một thành đấu khí. Lượng đấu khí của cường giả cấp Chân Thánh đặc biệt khổng lồ. Đấu tinh thập cấp ở trong tay Càn Kình có vẻ như muối bỏ biển.

- Tiểu bối còn muốn chạy sao?

Bàn Hoành Cơ đã đẩy lui mọi người, thân thể chắn ở chỗ cửa thạch:

- Lý lão gia chủ, người khác giao cho ngươi. Lần này đến phiên ta thử một chút.

Lý Phách cười khẽ. Xà Hoàng này thật đúng là không chịu bị thiệt. Mình vừa lĩnh giáo đấu kỹ của tiểu tử này một chút, quả thật làm cho người cảm thấy hưng phấn:

- Được, ta đi ngăn cản người khác!

Càn Kình thấy thân thể Lý Phách ngăn cản mình, hắn không hề dừng lại. Đấu kỹ Nộ Liên dưới chân trực tiếp hoàn toàn nổ nát, thân thể nhanh chóng đẩy mạnh về phía trước hóa thành một đoàn tàu bay nhanh!

So với tốc độ của Vạn Ảnh, Nộ Liên có thể không bằng. Nhưng xét về phương diện phát nổ đẩy mạnh thân thể, Càn Kình hiểu rất rõ, đấu kỹ Nộ Liên vẫn cường đại hơn.

Thân thể ma sát với không khí phát ra những tiếng gió rít gào, khiến Càn Kình giống như một con ma thú cự long tới từ viễn cổ. Một quyền kéo theo đại thế của sao gió nổi mây bay cuồn cuộn không ngừng, đột nhiên hoàn toàn bạo phát, khiến người ta vừa thấy liền muốn tránh né lui về phía sau. Nếu không lui sợ rằng sẽ bị bao phủ ở trong đại thế gió nổi mây phun này.

Hồn vực bạo lực, hồn vực thiêu đốt, kể cả hồn vực điện quang đồng thời phóng ra uy năng mạnh nhất. Trong nháy mắt tất cả dung nhập vào trong một quyền này. Đấu kỹ với đại thế cuồn cuộn không ngừng lại tăng lên tới một uy lực mới.

Trong con ngươi Bàn Hoành Cơ thấy rõ một quyền này của Càn Kình không có năng lực đấu kỹ gì phức tạp, chỉ là tính hủy diệt, bạo lực đơn thuần nhất!

Lợi hại!

Trong lòng Bàn Hoành Cơ lại thốt ra một tiếng tán thưởng. Còn trẻ tuổi đã hiểu cao hiểu sâu như vậy, có thể vứt bỏ các loại đấu kỹ năng lực đặc biệt khiến người ta nhìn như đau đầu hoa mắt này, chỉ giữ lại đấu lực với lực phá hoại dùng để giết chết tất cả.

Trong mắt Bàn Hoành Cơ, một quyền này của Càn Kình không phải là một quyền, nhưng lại là một quyền. Trong vòng xoáy của quyền kia hiện lên đấu tự Phân Kim Liên Trảm, cũng có đấu tự tám thức huyết chiến, còn có đấu kỹ đấu khí đấu tự khác. Chúng giống như là một nồi thập cẩm, bị cứng rắn ép lại với nhau. Thoạt nhìn có khả năng rời ra bất cứ lúc nào, nhưng nếu rời ra trong nháy mắt cũng có thể phát ra đấu kỹ với sắp xếp thứ tự rõ ràng, không hề loạn đấu.

Không thể đánh rời nó ra!

Trong lòng Bàn Hoành Cơ có phần không hiểu, nhưng chỉ trong nháy mắt, dựa vào kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm, hắn đã hiểu rõ. Đấu kỹ trong một quyền này của Càn Kình vẫn còn chưa thật sự hoàn thành. Nhược điểm của hắn chính là không cách nào dung hợp được. Một quyền bắn trúng nhược điểm này của hắn, là có thể phá vỡ đấu kỹ này.

Không sai!

Bàn Hoành Cơ tin tưởng, rất nhiều người đều sẽ làm như vậy. Nhưng có Vạn Giải Chi Nhãn, Xà Hoàng lại rất rõ ràng. Nếu quả thật làm như vậy, tiếp theo hẳn sẽ bị đánh bạo đấu kỹ dung hợp. Bởi vì mất đi Càn Kình nắm trong tay, trái lại có thể sẽ phát ra uy lực càng cường đại hơn, càng lộn xộn hơn, khiến người ta không biết nên phòng thủ một đòn như thế nào.

- Hồn vực Lôi Đình! Toàn lực phóng ra cho ta! Hồn vực cắn nuốt theo ở phía sau, nuốt cho ta! Ta cũng không tin nuốt không nổi một quyền này!

Bàn Hoành Cơ đón một quyền. Lực lượng sấm sét nổ mạnh quấn ở trên cánh tay, giống như vô số những con rồng lớn màu xanh da đón gió bay lên. Trong đó mơ hồ ẩn chứa một lực lượng màu đen đang chuyển động, giống như phía dưới vô số con rồng lớn còn che giấu ác ma đáng sợ hơn.

Quá mạnh! Còn mạnh mẽ hơn Càn Chiến Huyền!

Trong lòng Càn Kình cảm thấy kinh hoàng. Bàn Hoành Cơ tất cả triển khai uy năng của hai đại hồn vực. Tuy rằng bị phong ấn trói buộc, bạo phát ra rất mệt mỏi, nhưng vẫn phóng ra một đòn còn mạnh hơn so với lúc đối chiến với Càn Chiến Huyền.

Không lùi bước! Không lùi bước! Không lùi bước! Đi tới! Đi tới! Đi tới!

Hai chân Càn Kình đạp xuống mặt đất rắn chắc, từng bước lại từng bước nhanh chóng tiến về phía trước, cuối cùng đi tới trước mặt Bàn Hoành Cơ. Hắn lắc đầu, cánh tay đánh ra một đòn mạnh nhất. Trên bầu trời khí áp nhất thời sinh ra biến hóa cực lớn. Một quyền bao gồm Khôn đấu kỹ, sao sinh tử ấn, cũng đủ khiến không gian bị đánh nứt ra.

Quyền của Bàn Hoành Cơ và quyền của Càn Kình tiếp xúc với nhau trên không trung, từng tiếng nổ mạnh liên tục vang lên. Uy lực của hồn vực Lôi Đình trực tiếp hoàn toàn nổ tung. Điện quang màu xanh nhạt bắn ra khắp nơi.

Đấu kỹ của Càn Kình trực tiếp đánh vào trong hồn vực cắn nuốt. Sắc mặt Bàn Hoành Cơ nhất thời biến đổi. Hắn hơi nâng tay trái lên. Tại đầu ngón tay nhanh chóng tụ tập một uy năng hỗn loạn cường đại. Uy năng của một ngón tay này trực tiếp nhằm về phía mi tâm của Càn Kình.

Đây là?

Trong lòng Càn Kình kinh hoàng. Đây là một loại năng lực huyết mạch rắn chín đầu đặc biệt khác của Xà Hoàng sao? Không ngờ mình đánh ra một quyền, trải qua phương thức chuyển hóa đặc biệt, trực tiếp phóng thích ra ngoài.

Sắc mặt Bàn Hoành Cơ có chút đỏ lên. Hắn hoàn toàn không ngờ một quyền Càn Kình đánh ra lại có uy thế mãnh liệt như vậy. Trong nháy mắt, hắn cảm giác được hồn vực cắn nuốt dường như cũng bị phá tan.

Thực lực Bàn Hoành Cơ cường đại, hồn vực cắn nuốt đủ để nuốt vào tất cả đấu khí của Càn Kình, cũng sẽ không xảy ra hiện tượng quá no. Nhưng vấn đề là lực trùng kích một quyền này của Càn Kình quá mạnh mẽ. Mặc dù không quá no, nhưng tốc độ đánh ra quá nhanh. Hồn vực cắn nuốt thậm chí không kịp tiến hành cắn nuốt thật sự hoàn chỉnh.

Phóng ra!

Bàn Hoành Cơ thấy mình cần phóng ra. Năm đó mình còn chưa thật sự hoàn toàn mạnh mẽ, lúc trưởng thành mình đã đặc biệt nghiên cứu ra một chiêu này, mượn lực lượng của người khác sau đó sẽ trả lại đấu kỹ cho đối thủ.

Hôm nay, một quyền của Càn Kình còn chưa thật sự kết thúc, trong lúc vội vàng Bàn Hoành Cơ vẫn còn có thể hoàn thành.

May mà hắn chưa dung hợp tất cả đấu kỹ, nếu không một quyền này ta có thể chuyển hóa ra ngoài hay không cũng là vấn đề!

Trong lòng Bàn Hoành Cơ âm thầm cảm thấy khiếp sợ. Ngón tay bắn ra một đòn. Một đấu khí màu đen, hỗn loạn cắt qua không khí, cũng cắt qua không gian.

Dưới chân Càn Kình phát động Vạn Ảnh. Tàn ảnh bị đấu khí hỗn loạn này cắt đến, cứng rắn biến thành hơn trăm mảnh nhỏ. Giờ phút này thân thể Càn Kình đã từ bên cạnh Bàn Hoành Cơ lao ra ngoài.

Tốc độ thật nhanh!

Trong lòng Bàn Hoành Cơ lại thầm tán thưởng một tiếng. Càn Kình phán đoán đối với thời gian thật sự đã đạt tới một cảnh giới rất chính xác.

- Còn muốn chạy sao? Không dễ dàng như vậy đâu!

Bàn Hoành Cơ vặn eo xoay người. Bàn tay to đánh ra một đòn phóng vào không trung. Đấu khí hình bàn tay cực lớn chụp vào sau lưng Càn Kình.

Đấu khí hình bàn tay cực lớn trên không trung lại hóa thành trảo, phát ra một tiếng động lớn.

*****

Sau một khắc, thân hình Càn Kình đã ở vị trí ngoài ba mươi thước.

Hồn vực di chuyển trong nháy mắt!

Khóe miệng Đoạn Phong Bất Nhị cong lên hiện ra một nụ cười mỉm. Hắn lại thôi động hồn vực, một lần nữa đưa Càn Kình đi hơn mười thước, đồng thời cũng nhanh chóng di chuyển những người khác cùng nhau lùi về phía sau, rời khỏi chiến trường.

Cuộc chiến đấu mở ra nhanh, kết thúc cũng cực nhanh.

Trong mấy giây ngắn ngủi, mặt đất phía trước bảo khố đã biến thành đống đổ nát. Nếu như trên người Đoạn Phong Bất Nhị đã bị thương, bất kỳ người nào trong số bọn họ cũng không thể chống lại được hai đại cường giả này.

Cường giả cấp Chân Thánh chỉ có cấp Chân Thánh chống lại được. Số lượng cường giả cấp Thực Thánh như vậy cũng rất khó tạo thành ưu thế hoàn toàn chống lại bọn họ.

Khóe miệng Lý Lôi Long cũng lộ vẻ nụ cười thản nhiên. Tuy rằng cuộc chiến đấu lần này không chiếm được bất kỳ tiện nghi gì, bị người ta hoàn toàn đánh ép, nhưng lại đưa ra rất nhiều gợi ý trong đó. Áp lực cường đại kia khiến máu trong cơ thể thực sự sôi trào.

Huyết mạch thức tỉnh, đầu tiên chính là làm cho huyết mạch sôi trào. Nếu như ngay cả cảm giác sôi trào cũng không có, làm sao có thể thức tỉnh lực lượng.

Tân Nhân Vương càng đánh càng tiến gần đến trận chung kết. Lý Lôi Long rất hi vọng mình sẽ trở nên cường đại. Hắn không chỉ có thể đánh thắng chiến sĩ ngoài huyết mạch, đồng thời cũng muốn chiến thắng Càn Kình.

Hôm nay, bất luận các chiến sĩ tham gia Tân Nhân Vương nào có thừa nhận hay không thừa nhận, Càn Kình vẫn hoàn toàn xứng đáng là người mạnh nhất. Có người muốn bắt được danh hiệu Tân Nhân Vương này, điều đầu tiên phải làm được, chính là vượt qua ngọn núi cao này. Nếu không tất cả đều không cần bàn nữa.

Lý Lôi Long và Càn Kình ở chung nhiều ngày, đã hiểu được cái gì gọi là tư tưởng. Vinh quang và kiêu ngạo của Hoàng Kim Long ba đầu vẫn duy trì, nhưng hắn cũng biết nếu như không lay động được vị trí, căn bản không có khả năng chiến thắng Càn Kình.

Con người, phải nhìn rõ chính mình.

Càn Kình để mặc Đoạn Phong Bất Nhị liên tục di chuyển trong nháy mắt. Một quyền vừa rồi đã tiêu hao rất nhiều thực lực của hắn. Hiện nay đấu khí trong cơ thể còn chưa đủ hai thành của thời kỳ toàn thịnh. Đấu khiếu trong đấu mạch hình như đã hoàn toàn khô cạn.

Từng khối đấu tinh xuất hiện ở trong tay Càn Kình, trong nháy mắt tinh thể từ tràn đầy, biến thành hòn đá hoàn toàn không có đấu năng.

Khoáng mạch đấu tinh thu thập được ở biển cát cổ hoang, giờ phút này ở trong tay Càn Kình đã nhanh chóng tiêu hao. Trên trăm khối đấu tinh đã bị tiêu hao. Càn Kình cảm giác đấu khí trong cơ thể còn chưa đủ ba phần.

Thực lực như vậy, muốn rút lui thật nhanh khỏi Xà Hoàng, căn bản là không thể. Bởi vậy, hắn cũng chỉ có thể dựa vào Đoạn Phong Bất Nhị, di chuyển trong nháy mắt để tránh né.

- Di chuyển trong nháy mắt chính là vô địch sao?

Thân thể Lý Phách thân thể chấn động, long trảo hướng lên bầu trời đánh ra một cái. Nguyên tố ma pháp vô tận giống như núi lửa phun trào. Chúng ở trên không trung hợp thành từng dây nhỏ. Những giây nhỏ này đan xen vào nhau, lại không phải bạo ngược như Tam Sắc Vạn Tuyến Diệt Sát Phong Bạo.

Chúng ở trên không trung tổ hợp lại, trực tiếp tạo thành một mạng lưới cực lớn. Tấm mạng lưới này từ trên bầu trời trực tiếp rơi xuống, bao phủ lấy mọi người.

- Xem lưới vạn vật khó bay của ta đây!

Lý Phách liên tục thôi động nguyên tố ma pháp:

- Thu cho ta!

Con ngươi Đoạn Phong Bất Nhị thoáng co lại.

Nguyên tố ma pháp này thậm chí có thể ảnh hưởng đến trạng thái không gian, khiến người ta di chuyển trong nháy mắt cũng sẽ phải chịu một ít ảnh hưởng.

- Nếu như vậy... Mọi người nghĩ biện pháp tự mình đột phá vòng vây! Ta đưa một người đi!

Đoạn Phong Bất Nhị rống to một tiếng, hồn vực di chuyển trong nháy mắt hoàn toàn bao phủ ở trên người Càn Kình. Không gian kia lại nhanh chóng vặn vẹo. Thân thể Càn Kình trong nháy mắt bay đi khoảng chừng cây số.

Thân thể Càn Kình vừa ra khỏi phạm vi của ma pháp, hắn liền lấy từ trong đấu giới ra Xạ Nguyệt Cung và ba mũi tên nhọn khác, đặt lên trên dây cung, quay đầu lại kéo căng, cũng không nhìn đã bắn ba mũi tên nhanh chóng lao ra ngoài.

Ba mũi tên nhọn nhanh chóng tự xoay tròn, giống như ba ma pháp tất sát trực tiếp nhằm về phía Lý Phách.

Trong nháy mắt, Lý Phách có một ảo giác dường như bị thần xạ thủ của Ma tộc ở trên chiến trường để mắt tới. Hắn liên tục đánh ra ba quyền về phía ba mũi tên đang lao nhanh tới. Ba tiếng nổ vang lên trên không trung.

Thấy Lý Phách phân tâm đối phó với mũi tên của Càn Kình, Hoàng Tuyền lại động thủ. Một băng trùy cực lớn từ dưới chân của hắn nhanh chóng hình thành, lấy khí thế xuyên thủng bầu trời, bỗng nhiên vọt lên.

- Ta dựa vào!

Trong lúc kinh hoảng, Lý Phách trực tiếp tuôn ra một câu thô tục. Băng trùy cực lớn nhắm ngay vị trí trọng yếu của mình. Nơi này nếu thật sự bị trúng, thân là cường giả Chân Thánh cũng không dám nói sẽ hoàn toàn không bị thương tổn.

- Chuyển người!

Bàn tay Đoạn Phong Bất Nhị đưa một vòng, trực tiếp di chuyển mọi người trong nháy mắt rời khỏi đó.

Bàn Hoành Cơ nhìn mọi người biến mất ở dưới màn đêm, cười khẽ. Những tiểu tử này đúng là lợi hại! Nếu như là cuộc chiến sinh tử, bản thân hai người mình còn có thể lưu tất cả bọn họ lại.

Chỉ có điều... Thực lực như thế có thể làm được tới mức như thế...

Bàn Hoành Cơ và Lý Phách nhìn nhau cười, cả hai đều nhìn thấy sự hài lòng và thưởng thức trong mắt đối phương.

- Chúc mừng Lý lão gia chủ. Tiểu tử Lý Lôi Long kia không tồi. Tiến bộ hơn so với trước đây rất nhiều.

- Đoạn Phong Bất Nhị của ngươi cũng không tồi.

Lý Phách cười ha hả nói:

- Chỉ tiếc, Bàn Mộng Thần bế quan trùng kích thức tỉnh, nếu không tối nay hẳn sẽ càng hoàn mỹ hơn.

Bàn Hoành Cơ thở dài. Bàn Mộng Thần bởi vì liên quan tới Càn Kình, quả thực lại có rất nhiều tiến bộ, thậm chí bắt đầu cảm giác được máu sôi trào. Có thể vài ngày nữa sẽ thật sự đạt tới thực lực Thực Thánh đỉnh phong. Chỉ tiếc hắn đã bở lỡ một trận chiến này.

Càn Kình thoát khỏi sự truy đuổi của Bàn Hoành Cơ và Lý Phách, dưới chân không ngừng nhanh chóng rời đi.

Chuyện lần này là hợp tác, cũng là một loại thử thách. Càn Kình thậm chí nghi ngờ hai đại cao thủ chẳng qua là sự ngăn cản đầu tiên. Còn có thể có những ngăn cản khác. Nếu như chạy chậm một chút, có lẽ có thể thật sự bị cản lại.

Hơn nữa, trong hoàng thành canh phòng nghiêm ngặt. Mọi người đồng loạt ra tay tạo thành chấn động lớn. Tuy rằng không thể nói có thể kinh động nửa Thần Đô thành, nhưng cũng đủ kinh động toàn bộ hoàng cung. Đám người Càn Chiến Huyền bình thường không quản những chuyện như thế. Nhưng nếu như lúc này đi tới gần một chút gây náo nhiệt, mình tất nhiên sẽ bị lưu lại.

Chạy nhanh một chút!

Càn Kình cảm nhận được bạn đồng hành thoát khỏi sự vây khốn, trong chớp mắt cũng không tiếp tục giữ lại, dưới chân sử dụng tốc độ nhanh nhất chạy trốn. Người bình thường căn bản không nhìn thấy được thân thể hắn nhanh chóng di chuyển.

Vượt qua bức tường cao này, sau đó...

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)