Vay nóng Tima

Truyện:Sủng Mị - Chương 0347

Sủng Mị
Trọn bộ 1858 chương
Chương 0347: Cổ Thương Ma Thụ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1858)

Siêu sale Lazada


Linh Âm Thiếp có rất nhiều năng lực phụ trợ, kỹ năng khôi phục cũng có hiệu quả mạnh hơn Thủy hệ. Vì thế nếu có một con Hoa hệ Hồn sủng đi lại bên ngoài chính là tương đương với bình dược tề trị liệu, giải độc, đề kháng ...v...v với số lượng lớn. Thậm chí một vài Hoa hệ Hồn sủng cường đại còn có năng lực khởi tử hồi sinh.

Trên thị trường một con Hoa hệ Hồn sủng cấp thống lĩnh thường có giá trị trên trăm vạn, mà Linh Âm Thiếp thuộc về chủng loại Hồn sủng được phái nữ Hồn sủng sư vô cùng yêu thích, giá trị phổ biến thường ở con số 500 vạn kim tệ, hơn nữa còn là có tiền mà không mua được. Hiện tại Sở Mộ đang ở thời điểm thiếu tiền, chỉ riêng thu mua linh vật cường hóa cho Ma Thụ chiến sĩ đã làm cho hắn suy nghĩ nhức đầu lắm rồi, bây giờ có đống tiền hiện ra trước mắt làm sao hắn bỏ qua cho được?

"Thiếu chủ, đây là một con Linh Âm Thiếp ấu sủng, có lẽ là ba đoạn, như vậy giá tiền có thể sẽ cao hơn một chút."

Ly lão nhi nhỏ giọng nói với Sở Mộ.

Sở Mộ cũng không dám nói lớn tiếng, chỉ dùng hồn niệm bảo Mạc Tà từ từ tiếp cận Linh Âm Thiếp. TruyệnY Y

Bộ lông trắng bạc trên người Mạc Tà tung bay theo gió, trong lúc duy trì trạng thái Sở Liên thực sự còn có vẻ vô hại hơn cả Linh Âm Thiếp.

Linh Âm Thiếp hình như đã phát hiện ra Cửu Vĩ Hồ đang đến gần, ánh mắt nhẹ nhàng liếc qua rồi cảnh giác lui về phía sau một bước.

Con ngươi Mạc Tà khẽ lóe lên quang mang kỳ dị, tia sáng giống như bảo thạch chính là kỹ năng Tà Mâu Yêu Nhiếp của Mạc Tà. Nó đang muốn làm cho Linh Âm Thiếp dần dần buông lỏng cảnh giác.

"Ô ô ô!"

Rốt cuộc Mạc Tà đã thành công tiếp cận liền phát ra tín hiệu báo cho Sở Mộ biết, ý bảo Sở Mộ có thể đi tới thu hồi Linh Âm Thiếp vào trong giới chỉ.

Nếu như Sở Mộ còn ở giai đoạn Hồn Sư có lẽ sẽ tiến hành ký kết hồn ước với Linh Âm Thiếp, xem như là Hồn sủng phụ trợ cho mình. Nhưng mà bây giờ Sở Mộ đã không còn không gian Hồn sủng dư thừa, ngoài ra Linh Âm Thiếp không phải là Hồn sủng mà Sở Mộ am hiểu.

"Đinh đang ~!"

Khi Sở Mộ bước lại gần thì Linh Âm Thiếp mơ mơ màng màng bỗng nhiên kêu lên mấy tiếng hốt hoảng, thân thể mềm mại khẽ rung lên tung ra một đám mây màu hồng phấn rồi quay người bỏ chạy.

"Mạc Tà, đuổi theo."

Sở Mộ lập tức ra lệnh một tiếng, kiên quyết không cho 500 vạn kim tệ trốn thoát ở trước mắt mình.

"Ô ô ô!"

Mạc Tà đảo cái đuôi qua một vòng liền quét bay đám phấn hoa, sau đó phóng chân đuổi theo Linh Âm Thiếp đang cố gắng chạy trốn.

Chốc lát sau Mạc Tà đã theo sát Linh Âm Thiếp, cái đuôi cuốn tới trói chặt Hoa hệ Hồn sủng lại. Bởi vì suy nghĩ đến bộ dạng mảnh khảnh của nó, cho nên Mạc Tà không có dùng bao nhiêu lực lượng, chỉ nhẹ nhàng vòng quanh bờ eo của nó mà thôi.

"Đinh đang đinh đang!"

Linh Âm Thiếp phát ra tiếng kêu kinh hoảng càng lúc càng gấp, giống như là đang kêu cứu thì phải...

"Thiếu chủ, lẹ tay một chút đi, Linh Âm Thiếp chính là một loại Hoa hệ Hồn sủng lương thiện, rất thích trợ giúp và trị liệu cho các Hồn sủng bị thương, do đó nó sẽ được những con Hồn sủng kia bảo vệ. Một khi nó kêu cứu rất có thể sẽ dẫn tới rất nhiều Hồn sủng."

Ly lão nhi mở miệng nhắc nhở.

Sở Mộ gật đầu, vô cùng quyết đoán triệu hoán Ma Thụ chiến sĩ và Chiến Dã ra ngoài.

Ma Thụ chiến sĩ thủ vệ bên cạnh Sở Mộ, Chiến Dã thì cảnh giác nhìn ngó chung quanh, tùy thời chuẩn bị nghênh đón địch nhân chạy tới phiền toái.

"A ~!"

Bỗng nhiên từ bên kia rừng hoa truyền đến một tiếng gầm thét kinh khủng, thanh âm này khá giống Ma Thụ chiến sĩ nhưng càng thêm hùng hồn.

"Ù ù ù!"

Mặt đất bắt đầu run rẩy từng đợt, Sở Mộ rõ ràng có thể cảm giác được đang có sinh vật khổng lồ nào đó chạy về phía mình.

Rừng hoa bắt đầu lắc lư điên đảo, sau đó hai cây đại thủ ở ngoài xa bị hai bàn tay to lớn tách ra. Chính giữa hai cây đại thụ đó hiện ra một khuôn mặt vỏ cây sần sùi, già lão, còn cặp mắt đang tức giận nhìn chằm chằm vào Sở Mộ và đám Hồn sủng.

"Thiếu chủ, Cổ Thương Ma Thụ. Đây là một đầu tám đoạn Cổ Thương Ma Thụ."

Ly lão nhi bỗng nhiên kêu lên thản thốt.

Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên Ma Thụ dáng vóc khổng lồ kia, trong lòng lại âm thầm nổi lên một trận sóng to gió lớn. Hắn hoàn toàn không có lường trước hình thể Cổ Thương Ma Thụ có thể lớn đến trình độ này.

Đỉnh đầu thò ra ngoài khoảng trống giữa hai tán cây có tới vài thước, hai cánh tay lực lưỡng dạt cây đại thụ như đẩy rơm rạ vậy. Còn hai cái chân khổng lồ mỗi khi đặt xuống đều khiến cho mặt đất chấn động phát ra thanh âm "ùng ùng".

"Tản ra."

Sở Mộ lập tức phát ra mệnh lệnh cho các Hồn sủng của mình.

Mạc Tà hiển nhiên ý thức được Cổ Thương Ma Thụ cường đại, chín đạo Miện Diễm trên người lập tức bốc cháy xoay quanh thân thể của nó rồi từ từ hạ xuống bốn chân. Trong quá trình đó, chín cái đuôi hoa lệ đã mở rộng ra hất tung ngọn lửa nóng bỏng ra xung quanh.

"Đinh đang!"

Trong lúc Mạc Tà hóa thân thành Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ thì Linh Âm Thiếp liền phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ, hiển nhiên là bị khí tức cường đại và hỏa diễm của Mạc Tà hù dọa sợ hãi.

Một cái đuôi của Mạc Tà vẫn đang quấn lấy Linh Âm Thiếp không cho nó cơ hội chạy trốn, vì thế Linh Âm Thiếp ở trong ngọn lửa Miện Diễm kia không hề dễ chịu chút nào.

"A!"

Cặp mắt Cổ Thương Ma Thụ khóa mục tiêu là Mạc Tà rất nhanh, hai bàn tay khổng lồ từ trên cao chụp xuống mạnh mẽ y như núi đè.

"Mạc Tà, Cửu Vĩ Mê."

Ngay lúc đó thân thể Mạc Tà đã di động sang hướng khác gần ba mươi thước, hai bàn tay Cổ Thương Ma Thụ vỗ xuống lập tức đào ra một cái hố thật to nhưng không thấy Mạc Tà đâu nữa.

"Mạc Tà, ngươi hấp dẫn lực chú ý của nó." Sở Mộ nói với Mạc Tà.

"Ô ô!"

Mạc Tà gật đầu, cũng hành động giống như Quỷ Khung Quân Vương khi trước, chỉ có điều lần này là cuốn theo Linh Âm Thiếp chạy vòng quanh.

"A!"

Cổ Thương Ma Thụ vô cùng tức giận, bàn tay khổng lồ vô cùng táo bạo đánh gãy hàng loạt cây cối ở chung quanh nó, rồi bắt đầu buông thả kỹ năng về phía Mạc Tà.

"Ma Thụ, Quán Chi."

Hình thể Ma Thụ chiến sĩ chỉ có vài thước, nhìn qua tựa như một chiến sĩ hình người mặc Mộc khải. Nếu tính từ ngoại hình so sánh với Cổ Thương Ma Thụ rõ ràng là thua kém một mảng lớn.

Cánh tay Ma Thụ chiến sĩ duỗi dài ra ẩn vào trong lòng đất thật sau, đợi cho Cổ Thương Ma Thụ rượt theo Mạc Tà liền khống chế một đám rễ cây trồi lên đâm vào lưng nó.

"Sinh Mệnh Duyện Hấp." Sở Mộ nói với Ma Thụ chiến sĩ.

Sinh mệnh lực Ma Thụ chiến sĩ bây giờ đang ở trạng thái đỉnh phong, nếu tiếp tục Sinh Mệnh Duyện Hấp tương đương với sử dụng hồn hạch. Còn ví như hấp thu sinh mệnh của một con Hồn sủng thực lực cực kỳ cường đại cũng gần với hồn tinh, có thể trực tiếp trưởng thành.

Ma Thụ chiến sĩ điều khiển Quán Chi bắt đầu di chuyển lên trên, nhưng ngay khi Ma Thụ chiến sĩ thi triển kỹ năng lại phát hiện không hề hút được tính mạng Cổ Thương Ma Thụ, mà là lớp vỏ cây bên ngoài của nó mà thôi.

"Thiếu chủ, Ma Thụ chiến sĩ của ngài phá không nổi phòng ngự của nó thì làm sao hấp thu tính mạng lực? Con Cổ Thương Ma Thụ này đã nắm giữ lực lượng Nhiên Mộc sơ cấp, cho nên lực phòng ngự đã đạt đến cấp tám. Nó hoàn toàn không cần để ý Ma Thụ chiến sĩ công kích." Ly lão nhi nhỏ giọng nói.

Khi Ma Thụ chiến sĩ thi triển Sinh Mệnh Duyện Hấp thất bại thì Sở Mộ đã ý thức được điểm này, liền quyết đoán ra lệnh cho Chiến Dã tìm cơ hội dùng kỹ năng Ám Thực hạ thấp lực phòng ngự của Cổ Thương Ma Thụ.

"Cổ Thương Ma Thụ là Hồn sủng cấp thống lĩnh đỉnh phong, cho dù không có cường hóa thì lực chiến đấu vẫn mạnh hơn một đống Hồn sủng cấp thống lĩnh rất nhiều. Huống chi nó còn là Mộc hệ Hồn sủng, hai con Hồn sủng của ngươi chỉ có thể gãi ngứa cho nó thôi." Ly lão nhi nhắc nhở lần nữa.

Sở Mộ không để ý đến lời Ly lão nhi nói, tự mình nhảy lên trên lưng Chiến Dã phóng thẳng về phía Cổ Thương Ma Thụ.

Ma Thụ chiến sĩ biết rõ bản thân mình tốc độ rất chậm chưa chắc đuổi kịp Cổ Thương Ma Thụ. Nếu Cổ Thương Ma Thụ đã không thèm nhìn công kích của nó liền dứt khoát dùng rễ cây buộc chặt Cổ Thương Ma Thụ lại, cố gắng hạn chế không cho nó di chuyển

Trong lúc Cổ Thương Ma Thụ tập trung vào hai con Hồn sủng khác cũng chính là cơ hội của Chiến Dã đã tới.

Tốc độ Chiến Dã không tính là quá chậm, sau khi thi triển Ám Tập thoáng cái đã chạy tới dưới chân Cổ Thương Ma Thụ.

"Ma Thụ."

Sở Mộ quay đầu lại nhìn lướt qua Ma Thụ chiến sĩ. Còn Ma Thụ chiến sĩ cũng hiểu ý Sở Mộ rất nhanh, một cánh tay bằng rễ cây trong đó vung ra giữ vững bắp đùi Cổ Thương Ma Thụ lại một chỗ.

Chiến Dã nhảy lên trên cánh tay Ma Thụ chiến sĩ, rồi mượn lực lần lượt phóng lên vị trí cao hơn.

"Mặc Khải Thứ."

Sở Mộ cũng đã đứng dậy nhảy ra ngoài, men theo cánh tay Ma Thụ chiến sĩ đi xuống đám lưới rễ cây chằng chịt. Vào lúc đó Chiến Dã đã thả ra Mặc Khải Thứ bén nhọn hung hăng đâm vào lưng Cổ Thương Ma Thụ.

Mặc Khải Thứ là kỹ năng không nhìn phòng ngự, cũng là lợi khí hữu hiệu nhất khi Chiến Dã cận chiến. Mỗi cây Mặc Khải Thứ đâm vào đều tạo thành thương tổn không nhỏ, trong lúc nhất thời Cổ Thương Ma Thụ liên tục gào lên đau đớn.

"Sinh Mệnh Duyện Hấp."

Sở Mộ nhìn thấy vị trí sau lưng Cổ Thương Ma Thụ đã bị hủ thực một mảng lớn liền quyết đoán ra lệnh cho Ma Thụ chiến sĩ biến rễ cây thành tiêu thương đâm vào ngay chỗ đó.

"Phốc phốc!"

Hai cái rễ cây nhọn hoắc đâm xuyên vào trong thân thể Cổ Thương Ma Thụ lập tức phát động kỹ năng. Sinh mệnh lực của Cổ Thương Ma Thụ cũng dần dần giảm bớt.

"A..."

Cổ Thương Ma Thụ bất cẩn bị thương lập tức gầm lên tức giận.

Sau đó vỏ cây trên người Cổ Thương Ma Thụ bỗng nhiên xuất hiện vô số lỗ hổng, từ trong đó nhanh chóng chui ra hàng loạt sợi dây leo màu xám.

Đám dây leo này điên cuồng sinh trưởng phóng tới Chiến Dã vừa mới đánh nó bị thương. Lúc này Chiến Dã đang ở giữa không trung nên không thể nào trốn tránh, liền bị chúng nó trói chặt lại gắt gao.

Dây leo bắt đầu co rút lại xiết lấy thân thể Chiến Dã, lực lượng mạnh mẽ đến nổi Mặc Khải trên người Chiến Dã cũng từ từ biến hình.

Nếu đổi là bất kỳ sáu đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh nào khác có lẽ đã bị lực lượng cường độ này trực tiếp xiết chết rồi.

May mà sinh mệnh lực Chiến Dã mạnh hơn Hồn sủng bình thường rất nhiều, sáu lần sinh mệnh lực đã tương đương với bảy đoạn trung giai cấp thống lĩnh rồi. Với trình độ cương ngạnh này thì rất ít khi gặp phải tình huống một kích tất sát.

"Cấp Đống."

Chú ngữ được niệm lên, Sở Mộ nhanh chóng hoàn thành hồn kỹ đã lâu rồi không sử dụng.

Băng sương hàn khí ngưng tụ trong lòng bàn tay Sở Mộ, rồi chậm rãi bay về phía Chiến Dã đang bị đám dây leo xám trói chặt.

Sở Mộ cũng không cần đông cứng hoàn toàn đám dây leo này, mà chỉ dựa vào hiệu quả đóng băng để tiêu trừ tính dai của chúng, làm cho dây leo trở nên giòn hơn, dễ đứt gãy hơn.

"Rống rống!"

Chiến Dã nổi giận gầm lên một tiếng, Mặc Khải Thứ trên người lại vươn ra một lần nữa cắt xé những sợi dây leo đang quấn quanh người. Trong chốc lát Chiến Dã đã thành công kích phá trói buộc trên người mình.

Trong quá trình Chiến Dã thoát khỏi dây leo khống chế thì Ma Thụ chiến sĩ đã hấp thu được không ít sinh mệnh lực của Cổ Thương Ma Thụ.

Thế nhưng Cổ Thương Ma Thụ có sinh mệnh lực kinh khủng tới mức hai chữ khổng lồ vẫn chưa đủ để hình dung. Trong thời gian ba, bốn giây hình như Ma Thụ chiến sĩ hấp thu không tới một thành sinh mệnh lực của nó, vì thế nó còn có dư lực đi chú ý Mạc Tà.

"Mạc Tà, Cửu Vĩ Diễm."

Sở Mộ đã nhận ra chỉ dựa vào Ma Thụ chiến sĩ và Chiến Dã rất khó lòng giết chết Cổ Thương Ma Thụ có sinh mệnh và phòng ngự quá mức cường đại. Cho nên hắn kiên quyết ra lệnh cho Mạc Tà gia nhập vào trận chiến.

"Ngao ô!"

Cái đuôi của Mạc Tà đang vòng quanh Linh Âm Thiếp bỗng nhiên phất lên không trung, chỉ một chiêu đơn giản đã ném Linh Âm Thiếp bay thẳng lên trời cao. Đồng thời chín cái đuôi cũng lập tức bốc cháy Miện Diễm hừng hực, ngay khi lực lượng hỏa diễm đạt tới trình độ lớn nhất, Mạc Tà liền quét ngang một đường về phía Cổ Thương Ma Thụ.

"Vù vù vù vù!"

Hai tầng sóng nhiệt Yêu Hỏa Tà Diễm và Huyết Viêm cùng lúc đánh lên người Cổ Thương Ma Thụ. Bản thân Cổ Thương Ma Thụ vốn sợ hãi hỏa diễm lập tức kêu rên thống khổ, cánh tay điên cuồng đập xuống mặt đất muốn dựa vào man lực dập tắt hỏa diễm kinh khủng bám vào người nó.

"Ma Thụ, Mộc Tù Lao."

Ma Thụ chiến sĩ vừa nghe lệnh lập tức đặt bàn tay xuống dưới mặt đất, chỉ chốc lát sau chung quanh Cổ Thương Ma Thụ đã xuất hiện mười cái Mộc chỉ (ngón tay gỗ) trồi lên cao tới ba mươi thước, rồi nhanh chóng quấn lấy đỉnh đầu Cổ Thương Ma Thụ.

Mộc chỉ cũng không phải là bản thể của Ma Thụ chiến sĩ nên tiếp nhận sức mạnh hỏa diễm dễ dàng hơn, mặc dù có không ít ngọn lửa bám vào thiêu đốt nhưng nó vẫn có thể chịu đựng được. Trong lúc đột ngột và sợ hãi, Cổ Thương Ma Thụ đã bị tù lao bền bỉ trói lại chặt chẽ.

"Sủng Mị - Thiên Diễm Lễ."

Bạch Mị ma diễm trên người bắt đầu bốc cháy, hai tay Sở Mộ nâng hai luồng ma diễm hừng hực lên cao, chú ngữ vẫn vang lên đều đều trong miệng.

"Bựt phựt ~!"

Mộc Tù Lao bị Cổ Thương Ma Thụ công phá táo bạo đứt ra từng đoạn, nhưng lúc này Sở Mộ cũng đã hoàn thành chú ngữ.

"Ngao ô ô ô!"

Mạc Tà cũng đúng lúc hoàn thành kỹ năng Thiên Diễm Lễ.

Ở trên đầu Cổ Thương Ma Thụ đột nhiên hiện ra một quầng sáng màu trắng và đỏ dần dần mở rộng ra bốn phía.

"Ầm ầm ầm!"

Trong lúc quầng sáng rơi xuống và nổ tung, thân thể Cổ Thương Ma Thụ lập tức bị lực chấn động đẩy nghiêng ngã nghiêm trọng, toàn thân không ngừng lắc lư qua lại như con thuyền giữa dòng sông.

"Vù vù vù!"

Trường long hỏa diễm hiện ra rồi bay thẳng lên trời cao, ba loại ma diễm màu sắc khác nhau hợp lực ở chung một chỗ tăng cường uy lực cực kỳ kinh khủng. Cho dù thân thể Cổ Thương Ma Thụ khổng lồ như thế vẫn không thừa nhận nổi lực lượng bá đạo của Thiên Diễm Lễ. Trải qua một loạt tiếng nổ ầm ầm liền rung động kịch liệt rồi đổ nhào xuống mặt đất.

Hỏa diễm vốn có lực sát thương rất lớn đối với Mộc hệ Hồn sủng, mà Sở Mộ và Mạc Tà thi triển Thiên Diễm Lễ lại càng kinh khủng hơn các loại hỏa diễm bình thường rất nhiều.

Cổ Thương Ma Thụ đã bị thương tổn nghiêm trọng, bất lực nằm tại chỗ liên tục kêu gào thống khổ, thanh âm vang dội chấn động cả rừng hoa, chim rừng thú nhỏ cũng bị nó làm cho sợ hãi bỏ chạy tán loạn về nơi xa.

Ánh mắt Mạc Tà đã khóa mục tiêu là Cổ Thương Ma Thụ nằm trong biển lửa, một cái đuôi nhẹ nhàng vươn lên chộp lấy Linh Âm Thiếp từ trên không trung rơi xuống và trói lại lần nữa.

Thực lực Linh Âm Thiếp chỉ có ba đoạn, Mạc Tà đối phó nó quả thực giống như là người trưởng thành đối phó một đứa trẻ ba tuổi vậy. Mặc kệ Linh Âm Thiếp làm thế nào cũng không thể trốn thoát khỏi Mạc Tà khống chế.

"Thiếu chủ, Cổ Thương Ma Thụ dựng dục trái cây ở bên trong thân thể, hồn tinh và mấy thứ có giá trị khác cũng như thế. Ngươi tận lực không nên dùng lửa giết chết nó, nếu không những thứ kia đoán chừng cũng sẽ bị phá hủy. Tốt nhất là bảo Ma Thụ chiến sĩ sử dụng Sinh Mệnh Duyện Hấp hấp thu lấy năng lượng sinh mệnh của nó. Tám đoạn Cổ Thương Ma Thụ có lực lượng tính mạng vô cùng hữu ích đối với Ma Thụ chiến sĩ, nếu có thể hấp thu hoàn toàn nói không chừng vẫn có thể trưởng thành thêm một bước."

Ly lão nhi nhắc nhở Sở Mộ một câu.

Sở Mộ gật đầu, quyết đoán thu hồi Chiến Dã vào trong không gian Hồn sủng, rồi lập tức triệu hoán Băng Không Tinh Linh ra trước mặt mình. Thừa dịp Cổ Thương Ma Thụ suy giảm lực chiến đấu liền triển khai một loạt công kích Băng hệ.

Thực lực Băng Không Tinh Linh bây giờ đã không thua kém Mạc Tà quá nhiều, chỉ riêng lực lwnojg Lăng Băng đã có thể đóng băng thân thể Cổ Thương Ma Thụ vô cùng hữu hiệu.

"Băng Liên trận."

"Mạc Tà, Cửu Vĩ Liên."

Chú ngữ được niệm lên, Băng Liên (xiềng xích băng) hung hăng phóng tới rồi đông cứng thân thể Cổ Thương Ma Thụ lại một chỗ.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1858)