← Ch.0610 | Ch.0612 → |
Bạch Yểm Ma có thể thành công tăng cường chiến lực lên tới cao đẳng quân chủ là vì trạng thái Bán Ma hóa cùng với Thánh Huyết Bích Tuyền tẩy lễ. Trên thực tế, nếu muốn dùng linh vật cường hóa trung đẳng quân chủ Bạch Yểm Ma lên tới cao đẳng quân chủ cần phải mất trên dưới hai tỷ kim tệ. Đồng thời còn phải bảo đảm Bạch Yểm Ma tích lũy kinh nghiệm chiến đấu đầy đủ, nếu không tỷ lệ cường hóa thất bại sẽ rất cao.
Lúc trước Sở Mộ đã có dự định sử dụng số tiền đột phá cảnh cường hóa Phược Phong Linh, nhưng mà sau đó hỏi thăm Đức Lão linh sư mới biết xác suất cường hóa thành công không cao. Cuối cùng Sở Mộ quyết định ưu tiên cường hóa Bạch Yểm Ma, bản thân Bạch Yểm Ma đã tích lũy kinh nghiệm chiến đấu hoàn thiện rồi, hơn nữa chưa từng được phục dụng linh vật cường hóa. Cho nên quá trình tăng cường thực lực vô cùng thuận lợi, chiến lực trực tiếp đề thăng một mảng lớn khiến cho Sở Mộ cũng kinh ngạc ngoài dự tính. Quan trọng nhất là Bạch Yểm Ma đã bắt đầu khống chế được bản năng thôn phệ linh hồn, dưới tình huống bình thường cho dù thực lực tăng trưởng cũng không tạo thành uy hiếp quá lớn.
Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư chậm rãi bước lên cây cầu đá, khi hai người đi được một nửa bỗng nhiên dừng lại.
Nếu đã khẳng định bờ bên kia có mai phục thì cần gì phải chờ đợi địch nhân xuất hiện, tiên hạ thủ vi cường mới là hành vi đúng đắn nhất.
"Tần, Độn Phong Liêm."
Sở Mộ hạ chỉ lệnh đối với Phược Phong Linh.
Phược Phong Linh từ bả vai Sở Mộ dần dần bay lên trời cao, hai cánh tay tinh xảo lần lượt phất nhẹ.
Lực lượng Độn Phong đen nhánh pha chút màu bạc hóa thành một dãy Phong Liêm tử vong, mỗi lưỡi đao gió có kích thước dài hơn ba mươi thước.
Từng đạo Phong Liêm chém xuyên qua màn sương mù, lấy tốc độ cực nhanh bắn tới bờ bên kia. Trong lúc nhất thời tất cả những tảng đá có thể ẩn thân bị chém thành mấy khúc đổ xuống ầm ầm, sau đó lực lượng Độn Phong nổ tung kéo theo một trận tro bụi mù mịt.
Phược Phong Linh thi triển bất kỳ kỹ năng nào cũng có uy lực đạt đến cấp chín, mấy đạo Độn Phong Liêm này cũng không phải ngoại lệ. Cũng may vách đá trên Thiên Thọ sơn cứng rắn hơn nham thạch bình thường mấy chục lần, cho nên Phược Phong Linh buông thả kỹ năng này chỉ có thể phá hủy một góc nho nhỏ mà thôi.
"Vù vù vù!"
Từng đạo Phong Liêm xẹt qua, từng tảng đá lớn lần lượt sụp đổ.
Sở Mộ không có chỉ định vị trí công kích cụ thể nhưng kỹ năng Phong hệ vốn có lực sát thương trên phạm vi lớn. Cho dù không khóa định mục tiêu vẫn có thể phá hủy hết thảy mọi thứ nằm trong phạm vi kỹ năng bao trùm.
"A!"
Bỗng nhiên có một tiếng hét thảm vang lên phía sau một tảng nham thạch, ngay sau đó là thanh âm yêu thú gầm thét.
Cuối cùng là tiếng mắng chửi của một gã Hồn sủng sư nào đó, hẳn là người này vô cùng tức giận vì bị bất ngờ tập kích.
Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư suy đoán không sai, bờ bên kia cây cầu vốn có một nhóm tù nhân mai phục chờ đợi con mồi sập bẫy.
Tù nhân được chia làm mười cấp bậc, thứ tự cao thấpkhông phân chia theo trình độ thực lực mà do tội ác bọn họ từng phạm phải.
Cấp thứ nhất là vô ý giết người trong chiến đấu, trước đó chưa từng có lịch sử hành ác. Dưới tình huống này sẽ bị liệt vào danh sách tù nhân cấp một, hình phạt khoảng vài năm tù.
Tù nhân cấp bảy thường thường là đào phạm bị truy nã chính thức, phần lớn sẽ bị thợ săn tiến hành truy bắt để giành tiền thưởng.
Tù nhân cấp bảy chính là những kẻ cùng hung cực ác, đã từng tàn sát vô số dân thường. Thực lực đám người này mạnh hơn những Hồn sủng sư danh hiệu cấp bảy tại các thế lực lớn rất nhiều, thậm chí có năng lực một mình một người đồ sát cả thành trấn và Hồn sủng sư ở trong đó.
Một khi tù nhân loại này bị bắt giữ sẽ lập tức nhốt vào trong nhà ngục cao cấp. Tất cả Hồn sủng có mức độ nguy hiểm cao sẽ bị người chấp pháp cưỡng chế giải trừ hồn ước, chỉ chừa lại một vài thứ sủng thực lực không mạnh. Đồng thời sẽ hạn chế tất cả mệnh lệnh triệu hoán.
Đám người mai phục ở bên kia cầu đá, chuẩn bị tập kích Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư chính là tù nhân cấp bảy của Mê Cung tù ngục.
Tổng cộng có ba gã tù nhân cấp bảy, coi như là tù nhân mới gia nhập, thời gian thi hành án không tới hai năm, cho nên lệ khí tàn bạo còn không có hoàn toàn tản mát.
Ba người này âm thầm phục kích đã được một đoạn thời gian ngắn, tổng cộng ngăn chặn bốn gã tuyển thủ. Trong đó có một tuyển thủ bị bọn họ tàn nhẫn giết chết, trực tiếp ném thi thể để xuống dưới vực sâu.
Ngay khi bọn họ vứt xác không bao lâu thì Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư đột ngột xuất hiện, ba người này vội vàng ra lệnh cho Hồn sủng mai phục phía sau những tảng đá lớn.
Trong đám tù nhân này có một gã thực lực đạt tới năm niệm Hồn Chủ, hắn có thể nhìn xuyên thấu sương mù thấy rõ hình dáng Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư.
Hai người Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư tuổi tác không lớn, nhìn thoáng qua liền biết trên dưới hai mươi. So sánh với những tuyển thủ thanh niên đồng lứa còn nhỏ hơn vài tuổi, cho nên tên tù nhân kia vốn không đặt bọn họ vào trong mắt.
Ba thanh niên tuyển thủ trước đó bộc phát thực lực rất mạnh, đồng thời khiến cho ba gã tù nhân cấp bảy này có cảm giác lo lắng và thận trọng vượt mức bình thường.
Nhưng ở thời điểm Sở Mộ - Phược Phong Linh thi triển kỹ năng Độn Phong Liêm có uy lực cấp chín sơ kỳ, sắc mặt ba gã tù nhân này lập tức phát sinh biến hóa.
"Chín đoạn trung giai - trung đẳng quân chủ, lại là Phược Phong Linh một trong Thất Đồ Thánh Sủng của Hồn Điện. Lực sát thương Phong hệ mạnh hơn Phong hệ Hồn sủng bình thường năm thành, hai người kia chỉ khoảng hai mươi tuổi, đào đâu ra Hồn sủng mạnh như vậy?"
Gã tù nhân năm niệm Hồn Chủ bị kỹ năng Phong hệ công kích lại càng kinh hãi không dứt.
"Ban đầu chúng ta tham gia Thiên Hạ Quyết, trong bậc thang thứ hai căn bản không có Hồn sủng cường đại cỡ này."
Ba gã tù nhân cấp bảy đã ý thức được lần này đã gặp phải thanh niên cấp bậc biến thái. Nhưng mà chiến đấu đã bắt đầu tiếp tục thì bọn họ đành phải tiếp tục đánh xuống, cả đám vội vàng hạ lệnh cho nhóm Hồn sủng phát động công kích.
"Ngao ô ~!"
Một con mười đoạn Khủng Lang từ trong sương mù lao ra, khí tức Thú hệ cường đại dọc theo cầu đá cuốn về phía Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư.
"Tần, đừng động tới nó, tiếp tục công kích." Sở Mộ bình tĩnh nói.
Phong hệ Hồn sủng luôn chiếm cứ ưu thế tốc độ và khoảng cách, năng lực phi hành lại càng vượt trội. Chỉ cần Phược Phong Linh có thời gian buông thả kỹ năng, Sở Mộ dựa vào một mình nó cũng có thể giải quyết sạch ba gã tù nhân cấp bảy này.
Tốc độ mười đoạn Khủng Lang rất nhanh, nó xuyên qua hàng loạt Phong Liêm công kích nhanh chóng tiếp cận vị trí Phược Phong Linh.
"Khủng Lang của ta sẽ hạn chế Phược Phong Linh, các ngươi mau cho Hồn sủng buông thả kỹ năng phản kích giết chết gã tuyển thủ kia."
Gã tù nhân nói.
"Ừ, hai người này chỉ có Thất Đồ Thánh Sủng - Phược Phong Linh là khó đối phó, ngươi hạn chế cho tốt. Cuối cùng chiến thắng vẫn thuộc về chúng ta."
Gã tù nhân năm niệm Hồn Chủ nhếch môi giễu cợt.
Chẳng qua là nụ cười của hắn không duy trì được bao lâu, vẻ mặt bỗng nhiên cứng ngắc lại. TruyệnY
Khủng Lang đã thành công tiếp cận Phược Phong Linh của đối phương, ngay khi đám tù nhân cho rằng Khủng Lang có thể ngăn cản Phược Phong Linh, không cho nó tiếp tục buông thả kỹ năng Phong hệ uy lực tàn phá kinh khủng thì cái con hung thú này bỗng nhiên dừng lại tại chỗ.
Mười đoạn Khủng Lang vốn đã chuẩn bị công kích nhưng lại đột ngột bất động, thần sắc hoảng hốt đứng trên cầu đá không nhúc nhích nổi một bước.
"Sao thế ... chuyện gì xảy ra... ?"
Chủ nhân Khủng Lang trợn trừng hai mắt, hắn có thể cảm nhận được trạng thái Khủng Lang cực kỳ hỗn loạn, thậm chí tinh thần liên lạc cũng mất đi hiệu quả.
Chủ nhân Khủng Lang đã là bốn niệm Hồn Chủ, cấp bậc hồn niệm này cũng đủ coi thường đại đa số thanh niên đồng lứa. Trên phương diện kỹ năng tinh thần chỉ có hắn hạn chế người khác, làm gì có chuyện bị người ta khống chế ngược lại?
← Ch. 0610 | Ch. 0612 → |