Vay nóng Tinvay

Truyện:Siêu Cấp Cường Giả - Chương 357

Siêu Cấp Cường Giả
Trọn bộ 529 chương
Chương 357: T-N luận võ, trận chiến có một không hai (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-529)

Siêu sale Shopee


Đây là một quyền cực mạnh mà sau khi luyện võ Bùi Đông Lai mới đánh ra.

" Rầm"

Chưởng quyền giao nhau, kình lực của 2 bên bùng nổ, Đằng Dã nhẹ nhàng làm cho kình lực của Bùi Đông Lai biến mất, hắn cười lạnh một tiếng, tay phải hóa thành thủ đao chém vào xương tỳ bà của Bùi Đông Lai.

Hắn muốn chặt đứt xương tỳ bà của Bùi Đông Lai để Bùi Đông Lai biến thành phế nhân sau đó sẽ hung hăng vũ nhục Bùi Đông Lai, thẳng cho đến khi Bùi Đông Lai quỳ xuống cầu xin tha thứ thì hắn mới giết Bùi Đông Lai.

Nhưng mà.

Không đợi thủ đao của Đằng Dã đền gần Bùi Đông Lai thì Bùi Đông Lai đột nhiên nhị trọng kình lực của "Thất Thương" đột nhiên bùng nổ.

" Rầm"

Tiếng trầm đục vang lên, cánh tay trái của Đằng Dã đã bị kình lực đánh thẳng vào, bàn tay chấn động, truyền đến một cơn đau khiến cho thủ đao tay phải của hắn dừng lại.

Con ngươi của hắn đột nhiên mở to ra, trong con ngươi tràn ngập vẻ khiếp sợ nên hắn liền nhanh chóng thu tay lại.

Muộn rồi.

"Rầm"

Đệ tam trọng kình lực bùng nổ làm cho hổ khẩu của Đằng Dã vỡ ra, máu tươi văng khắp nơi.

"Rầm"

"Rắc"

Đệ tứ trọng giống như là sóng thần ập đến, lực lượng khủng bố trực tiếp làm cho xương cốt cánh tay trái của Đằng Dã vỡ vụn ra, huyết nhục bay tứ tung.

Tay trái bị phế, máu tươi văng khắp nơi, khí huyết trong cơ thể Đằng Dã quay cuồng, khí kình liền tiết ra bên ngoài, cả người giống như là quả bóng bị xì hơi.

Thực hiện được một chiêu thì Bùi Đông Lai không ngừng lại, chân trái đỡ lấy thân thể rồi chân phải đột nhiên bắn ra, đá vào mặt của Đằng Dã.

Thân là đồ đệ của Y Hạ Nhẫn thì thực lực và ý chí của Đằng Dã đều rất tốt, tuy rằng hắn bị thương không nhẹ nhưng mà cũng không có trở nên luống cuống. Thấy chân Bùi Đông Lai đá đến thì dưới tình huống không trốn tránh được, tay phải của hắn liền vung lên, đỡ lấy ở trước mặt.

" Rầm"

Dưới ánh đèn, một cước của Bùi Đông Lai đá thẳng vào tay Đằng Dã, ám kình bùng nổ.

Bởi vì mới luyện tập được " Thất Thương" nên Bùi Đông Lai cũng có chút thành tựu, một quyền đánh ra được tứ trọng kình lực nhưng mà không có cách nào đánh ra được thất trọng kình lực.

Nhưng mà.

Đối với Đằng Dã mà nói thì một cước của Bùi Đông Lai thì lúc nãy hắn bị một quyền của Bùi Đông Lai làm cho khí huyết trong người quay cuồng, khí kình tiết ra ngoài nên bây giờ trúng phải một cước của Bùi Đông Lai thì hắn chỉ cảm thấy giống như là bị búa tạ đập vào, cả người truyền đến một cơn đau đớn. Cùng lúc đó, lực đạo khủng bố làm thân thể hắn văng ra ngoài.

" Thất Thương", Tiên Thối.

Bùi Đông Lai chỉ dùng 2 chiêu là có thể đánh bay Đằng Dã.

Tuy rằng tất cả chuyện này rất phức tạp, cùng phát sinh trong một giây phút ngắn ngủi, trừ những người có công lực cao thâm ra thì những người khác chỉ thấy được Bùi Đông Lai dùng cứng đối cứng với Đằng Dã, khiến cho tay trái của Đằng Dã bị phế, sau đó Đằng Dã bị một cước của Bùi Đông Lai đá bay ra ngoài.

"Ách.."

Thấy được một màn như vậy thì tất cả mọi người trong quyền tràng liền cả kinh, trợn mắt há hốc mồm.

Không riêng gì bọn hắn, trừ Bùi Vũ Phu, Cô Độc Phong Ảnh ra thì ngay cả Long Vương Diệp Cô Thành cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.

Dù sao thì lúc nãy bọn hắn cũng thấy được Bùi Đông Lai chật vật như thế nào mới có thể tránh được những đòn công kích của Đằng Dã.

Mà hiện giờ, Bùi Đông Lai chỉ dùng 2 chiêu là có thể xoay chuyển thế cục, chuyển bại thành thắng.

Chẳng...chẳng lẽ Bùi Đông Lai ẩn dấu thực lực?

Trong lúc nhất thời, toàn bộ mọi người đều nhìn về phía Bùi Vũ Phu.

Sắc mặt Bùi Vũ Phu vẫn bình tĩnh như nước.

"A..."

Cùng lúc đó, thấy được Bùi Đông Lai một cước đá bay Đằng Dã thì Hạ Y Na liền cao hứng mà cầm lấy cánh tay của Tần Đông Tuyết rồi hô to lên một tiếng.

Mặc dù Tần Đông Tuyết không có hô to nhưng mà khuôn mặt lo lắng của nàng đã lộ ra nụ cười.

Mà Quý Hồng cùng Liễu Nguyệt tuy rằng không hiểu vì sao Bùi Đông Lai lại trở nên bộc phát lực lượng mạnh như thế nhưng mà 2 người bọn họ cũng không có suy nghĩ nguyên nhân trong đó mà thở phào ra.

- Tốt.

- Tốt lắm, Đông Lai.

- Xử lý hắn đi.

Sau đó, cả quyền tràng giống như là một nồi nước sôi, sôi trào hắn lên, những võ giỏ người TQ liền sôi nổi lớn tiếng gào thét.

- Chuyện...chuyện gì đây?

Đằng Dã quân làm sao lại bị tên người TQ kia đánh bại được?

So sánh với đám người TQ mà nói thì lúc này đám người NB không còn kêu gào nữa, người nào người nấy đều trừng to mắt ra, giống như là nhìn phải quỷ vật, bọn hắn không thể tin được, hoàn toàn choáng váng.

Làm sao có thể?

Ngay sau đó.

Sau khi đá một cước làm cho Đằng Dã bay đi thì Bùi Đông Lai cũng không đợi Đằng Dã rơi xuống đất mà hắn liền bắn lên, tính toán được cho đến khi Đằng Dã rơi xuống đất thì hắn liền một chiêu để đánh bại Đằng Dã.

- Cẩn thận.

Bùi Đông Lai mới di chuyển thì Cô Độc Phong Ảnh ở dưới đã quát lên một tiếng mà Bùi Vũ Phu ở một bên thì âm thầm nhìn vào.

Lúc này đây, sau bị một cước của Bùi Đông Lai đá đi thì tay phải của Đằng Dã lóe lên, từ trong dây lưng cầm lên năm miếng phi tiêu rồi cổ tay run lên, bắn về phía Bùi Đông Lai.

Bên bờ sinh từ, Đằng Dã liền dùng đòn sát thủ là Ám khí.

" Vù"

" Vù"

" Vù"

" Vù"

" Vù"

Tiếng xé gió vang lên, 5 miếng phi tiêu liền hóa thành 5 đạo hắc quang bắn về phía Bùi Đông Lai, tốc độ nhanh như tia chớp, tạo thành một cái võng làm cho Bùi Đông Lai muốn tránh cũng không được.

Bởi vì 3 ngày trước Bùi Vũ Phu đã từng nhắc nhở Bùi Đông Lai rằng Đằng Dã trừ tốc độ, đao pháp ra thì hắn còn có sở trường về ám khí, vì thế từ khi bước lên lôi đài thì Bùi Đông Lai luôn âm thầm cảnh giác.

Lúc cổ tay của Đằng Dã vung lên thì bước chân của Bùi Đông Lai liền dừng lại, thân thể của hắn liền lộn một vòng.

"Vù...Vù"

5 miếng phi tiêu liền bay sát người của Bùi Đông Lai, trong đó kình phong của phi tiêu đã làm rách da Bùi Đông Lai, máu tươi liền chảy ra.

"Bịch"

Cùng lúc đó, Đằng Dã rời xuống đất liền thuận thế lăn một vòng để triệt tiêu lực đạo sau đó hắn liền tay phải của mình lên, hóa thủ thành chưởng, vỗ nhẹ vào cánh tay trái đang bị thương của mình.

Vỗ xong thì cánh tay trái của Đằng Dã đã không còn đổ máu nữa.

Phong huyệt, cầm máu.

Giờ phút này vì không để cho chảy máu ra ngoài nên Đằng Dã liền phong bế huyệt đạo lại, khiến cho từ nay về sau cánh tay trái của mình sẽ bị phế đi.

Giờ phút này.

Đằng Dã xuất ra ý chí cường đại của một người Ninja.

"Vù"

Ngay sau khi Đằng Dã làm xong chuyện này thì từ chỗ ngồi của mình, Hạ Y Nhẫn liền quăng một thanh đao lên lôi đài cho Đằng Dã.

Thanh đao này tên là Lãnh Phong là một thanh đao được rèn từ hàn thiết khó gặp trong núi tuyết Hokkaido, thanh đao sắc bén, là một trong những thanh danh đao của NB.

"Vù"

Dưới ánh đèn, Đằng Dã liền nhảy lên, thuận thế nắm lấy thanh Lãnh Phong.

Cầm được thanh đao trong tay, Đằng Dã cũng không dừng lại mà liền bắn về phía Bùi Đông Lai.

"Bá"

Mắt thấy Đằng Dã cầm đao trong tay thì sắc mặt của những võ giả người TQ liền thay đổi.

Không riêng gì hắn mà ngay cả Cô Độc Phong Ảnh, Diệp Cô Thành thậm chí là Bùi Vũ Phu cũng lộ vài phần ngưng trọng.

Mà bởi vì gió đổi chiều quá nhanh cho nên nụ cười trên mặt của Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na liền đọng lại, 2 tay của các nàng nắm chặt lại với nhau, vẻ mặt lo lắng nhìn về phía Bùi Đông Lai.

Trên lôi đài, sau khi né được phi tiêu Đằng Dã bắn đến thì Bùi Đông Lai vẫn còn chưa kịp đứng dậy nhưng mà thông qua khí huyết thì hắn cảm ứng được Đằng Dã đã xách đao chạy đến.

Tình thế nằm ngoài dự đoán của Bùi Đông Lai.

Nguy cơ tiến đến, Bùi Đông Lai biết rõ nếu mình không thể đứng dậy trước khi Đằng Dã tới thì bản thân hắn sẽ có kết cuộc là chết.

Hiểu được điểm này thì Bùi Đông Lai cũng không dừng lại mà dùng " Lý Ngư Đả Đỉnh" cố gắng đứng dậy.

- Chết.

Mắt thấy Bùi Đông Lai đứng dậy thì Đằng Dã quát lên một tiếng lớn rồi dưới chân phát lực, bước lên 3 bước.

"Bộp"

"Bộp"

"Bộp"

Bước lên 3 bước thì cả người Đằng Dã liền nhảy lên, thanh Lãnh Phong trong tay cùng người của hắn dung hợp thành một, hóa thành một đao bạch quang bắn thẳng về phía Bùi Đông Lai.

Một đao tuyệt thế.

*****

Nguy hiểm.

Trong phút chốc, toàn bộ võ giả người TQ đều nghĩ đến 2 chữ này, trong đó 2 người Diệp Cô Thành cùng Cô Độc Phong Ảnh đều nhìn sang Bùi Vũ Phu.

Đám người Diệp Cô Thành còn nhận ra tình huống nguy hiểm, huống hồ là Bùi Vũ Phu?

Dưới ánh đèn, ánh mắt của Bùi Vũ Phu híp thành một đường nhỏ, cũng không biết là trong lòng đang suy nghĩ cái gì.

Cuối cùng, Bùi Vũ Phu không có ra tay!

Cùng lúc đó.

Khi Bùi Đông Lai xoay người lên thì bạch quang của thanh Lãnh Phong đã chiếu thẳng vào mắt của hắn làm cho mắt hắn không thể mở ra được, một hơi thở tử vong liền bao phủ lấy cơ thể của hắn.

Giờ phút này, Bùi Đông Lai giống như là rơi vào hầm băng vậy, 4 phía toàn là đao ảnh, cho dù hắn có cố gắng đi thế nào chăng nữa thì biết rằng bản thân cũng không thể tránh được một đao này của Đằng Dã.

Một đường sinh tử, Bùi Đông Lai cũng không có thất kinh mà ngược lại hắn bắt đầu thu liễm tinh thần, quên đi cuộc chiến lúc này, mà trong lòng bắt đầu tiến vào trạng thái " Nhập Thần"

Trạng thái "Nhập Thần" là chỉ võ giả đạt đến cảnh giới Vô Tâm.

Cái gọi là Vô Tâm chính là không động tâm, tức là không suy nghĩ gì cả.

Nếu như bản thân suy nghĩ một điều gì đó thì sẽ phát sinh nhiều tạp niệm, làm cho tinh thần không thể tập trung để phát huy hết những kĩ năng cùng tiềm lực của cô thể. Nhưng mà khi đã tiến vào cảnh giới Vô Tâm thì mọi việc liền tùy tâm sở dục, không còn hạn chế, ràng buộc nữa.

Khi đã ở trạng thái " Nhập Thần" thì bản thân sẽ quên đi sinh tử, quên địch, quên mình, hoàn toàn là tự nhiên.

"Vù"

Đao đến, người đến.

Một đao của Đằng Dã đã chém về phía cổ họng của Bùi Đông Lai.

Lúc này đây, Bùi Đông Lai động.

Thân hình của hắn đột nhiên cong lên rồi ngả ngữa về phía sau.

Thiết Bản Kiều.

Bùi Đông Lai liền sử dụng chiêu này.

Lúc này đây thấy được cảnh tượng như thế thì trong lòng Đằng Dã liền động, chân phải của hắn đột nhiên giơ lên cao rồi giậm xuống mặt của Bùi Đông Lai.

Túc như chú thiết, thân đĩnh tự bản, tà khởi nhược kiều!

Thân hình Bùi Đông Lai vẫn không nhúc nhích, 2 tay của hắn giơ lên che trước mặt.

"Bốp"

Một cước của Đằng Dã giẫm vào cánh tay của Bùi Đông Lai, làm cho Bùi Đông Lai ngã xuống đất, một cơn đau đớn truyền khắp toàn thân của hắn, xương cốt cả người giống như là vỡ vụn ra cả.

Không để ý đến cơn đau trên người, Bùi Đông Lai lại dùng Lý Ngư Đả Đĩnh để đứng dậy.

Nguy hiểm thật.

Thấy được Bùi Đông Lai có thể né được một đao hoàn mỹ của Đằng Dã thì đa số võ giả người TQ đều thở phào ra.

Mà lúc này những võ giả có thực lực cao thâm đều toát lên vẻ khiếp sợ.

Khiếp sợ là bởi vì lúc sinh tử Bùi Đông Lai lại có thể tiến vào trạng thái " Nhập Thần", phải biết rằng ngay cả bản thân bọn hắn trong lúc bình thường cũng không thể làm được điều này huống chi là lúc sinh tử như vừa rồi.

- Vũ Phi, ông dựa vào cái gì mà có thể tin tưởng Đông Lai tiến vào trạng thái " Nhập Thần"?

Vẻ mặt Cô Độc Phong Ảnh tỏ ra nghi ngờ nhìn vào Bùi Vũ Phu, ở hắn xem ra thì trên đời này nếu có một người lúc nào cũng có thể tiến vào trạng thái " Nhập Thần" thì người đó chính là Bùi Vũ Phu.

- Ta không nghĩ rằng nó có thể làm được điều này.

Bùi Vũ Phu lắc nhẹ đầu, trong lòng cũng âm thở ra, đông thời trong đôi mắt hiện lên vẻ vui mừng.

- Vậy.... Vậy tại sao ông lại không rat ay?

Nghe được câu trả lời của Bùi Vũ Phu thì Cô Độc Phong Ảnh liền hiểu nếu như lúc nãy Bùi Đông Lai không tiến vào trạng thái " Nhập Thần" thì chắc chắn bây giơ Bùi Đông Lai chỉ còn là một cái xác không hồn.

- Một trận chiến này chẳng những đại biểu cho cá nhân nó mà còn có Bùi gia, hơn nữa là của giới võ học TQ.

Bùi Vũ Phu ngưng mắt nhìn vào Bùi Đông Lai đang ở trên lôi đài, giọng nói không lớn nhưng vô cùng kiên định:

- Nam nhân Bùi gia có thể vì nước, vì nhà mà chết trận nhưng không thể làm bẩn vinh quang của võ học TQ, càng không thể để cho TQ của chúng ta mất mặt.

Cả người Cô Độc Phong Ảnh chấn động.

Giờ khắc này, hắn hiểu được Bùi Vũ Phu đã quyết định.

Hắn dường như đã đọc được nhân sinh của Bùi Vũ Phu lại dường như không đọc ra.

Lúc này đây thấy được Bùi Đông Lai có thể né được một đao của mình thì Đằng Dã liền kinh ngạc.

Sau khi dùng ám khí thất bại thì hắn liền dùng đao nhưng lúc này một đao cũng thất bại thì hắn cũng không tiếp tục công kích mà là đứng nguyên tại chỗ, nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai, trong đôi mắt hiện lên vẻ khiếp sợ, giống như là đang hỏi: " Điều này làm sao có thể? Ngươi dựa vào cái gì mà có thể né được một đao kia?"

- Vừa rồi hắn đã may mắn tiến vào cảnh giới Vô Tâm cho nên mới né được một đao của con.

Mắt thấy Đằng Dã không công kích nữa thì Y Hạ Nhẫn ngồi ở dưới đài liền nhìn ra niềm tin chiến thắng của Đằng Dã đã bắt đầu lay động, hắn lập tức nhắc nhở:

- Tiếp tục công kích, trong vòng một trăm đao nữa hắn sẽ chết không thể nghi ngờ.

Nghe được lời nhắc nhở của Y Hạ Nhẫn thì sắc mặt Đằng Dã thay đổi, chiến ý trên người hắn liền bùng nổ, niềm tin chiến thắng đã trở về với bản thân.

- Mày sẽ không có cơ hội.

Tuy rằng lúc nãy ăn trọn một cước của Đằng Dã vào tay nhưng mà trên người của Bùi Đông Lai cũng không có vết thương trí mạng. Lúc này đây thấy được niềm tin của Đằng Dã đã khôi phục lại thì hắn liền mở miệng ra nói, đồng thời ánh mắt nhìn vào cánh tay trái của Đằng Dã. Điều này giống như muốn nói: " Cho dù mày phong bế huyệt đạo để cầm máu, không cho khí kình đã tiết ra ngoài thì đã sao, nhưng mà lúc mày vận kình thì sẽ ảnh hưởng đến vết thương, căn bản là không thể ngăn cản được khí kình tiết ra ngoài."

Thấy được ánh mắt của Bùi Đông Lai, trong lòng Đằng Dã vừa động, thấy được vết máu trên cánh tay trái của mình thì hắn cũng hiểu được điều này.

Một khi hắn hết thể lực đi trận chiến này người bại chính là hắn.

- Con chó TQ kia, một câu của mày há có thể làm cho tâm trí của tao tan rã?

Hiểu được điểm này thì thì Đằng Dã liền hiểu được nhất định trong thời gian ngắn mình cần phải giết chết Bùi Đông Lai cho nên hắn liền cười lạnh một tiếng:

- Chịu chết đi.

Dứt lời, cả người liền động.

Cả người Đằng Dã liền biến mắt, trong nháy mắt đã đến trước người Bùi Đông Lai, rồi vung đao lên chém về phía Bùi Đông Lai.

Lúc này đây Bùi Đông Lai liền dùng bộ pháp "Thiên đình phát kính, túc để dũng tuyền" để né tránh chứ không dám lấy cứng đấu cứng.

Bùi Đông Lai cứ né tránh mà Đằng Dã cứ cầm đao mà chém, đao thế uy mãnh mà xảo trá, đao sau nhanh hơn đao trước.

Giờ phút này, tuy rằng Đằng Dã đang bị thương nhưng mà năng lực của hắn đã được phát huy tới mức cực hạn, thậm chí là có khuynh hướng đột phát Hóa Kính.

Lúc nãy khi Đằng Dã sử dụng tay không để công kích thì Bùi Đông Lai có thể né tránh một cách thoải mái nhưng mà lúc này trên tay của Đằng Dã còn có thêm một thanh đao nữa, tuy rằng Đằng Dã không chém trúng Bùi Đông Lai nhưng mà đao phong sắc bén đã cắt nát đi quần áo trên người Bùi Đông Lai, khiến cho da thịt hắn chảy máu, vết máu loang lổ.

- Giết.

- Giết con chó TQ kia.

Mắt thấy khí thế của Đằng Dã hừng hực thì những võ giả người NB liền kích động đứng lên, lớn tiếng gào thét, lấy thanh trợ uy để gia tăng khí thế cho Đằng Dã.

"Vù"

Quả nhiên, nghe được tiếng hoan hô của đám người NB thì đao thế của Đằng Dã càng trở nên mạnh hơn, một đao của hắn thiếu chút nữa là chặt đứt cánh tay của Bùi Đông Lai.

Mặc dù là vô cùng nguy hiểm nhưng mà Bùi Đông Lai cũng không có rối loại, ở hắn xem ra khi Đằng Dã không còn kiến trì được thì đó chính là giờ chết của hắn.

Trong lòng Bùi Đông Lai hiểu được điểm này thì Bùi Vũ Phu tự nhiên là hiểu được nhưng mà Hạ Y Na cùng Tần Đông Tuyết ngồi ở một bên lại không rõ.

Mắt thấy Bùi Đông Lai cứ mãi né tránh hơn nữa vết máu loang lỗ khăp nơi thì Tần Đông Tuyết chỉ cảm thấy rằng bản thân mình bị người ta dùng dao găm khía từng thớ thịt, vô cùng đau đớn.

Đau lòng không chỉ có một mình Tần Đông Tuyết mà bên này Hạ Y Na cũng khóc, lúc này đây bàn tay của Tần Đông Tuyết nắm chặt lấy bàn tay của Hạ Y Na rồi sau đó nàng liền hát lên.

Ngạo khí diện đối vạn trọng lãng nhiệt huyết tượng na hồng nhật quang đảm tự thiết đả cốt như kim cương hung khâm bách thiên trượng nhãn quang vạn lý trường...

Trong tiến giết đầy trời, giọng hát của Tần Đông Tuyết trực tiếp bị dìm ngập bất quá nàng cũng không có dừng lại mà tiếp tục hát lên.

Hát, Hạ Y Na ở bên cạnh Tần Đông Tuyết cũng hát, thậm chí là Bùi Vũ Phu cùng Cô Độc Phong Ảnh hai người cũng hát lên.

"Ngã phát phấn đồ cường tố hảo hán tố cá hảo hán tử mỗi thiên yếu tự cường nhiệt huyết nam nhi hán bỉ thái dương canh quang..."

Bùi Vũ Phu vừa mới hát lên thì những người TQ ngồi trong quyền tràng liền đứng dậy nhìn xuống phía lôi đài rồi lại hát lên, giọng ca đinh tai nhức óc, giống như là muốn hất tung cả nóc của quyền tràng này lên.

Tiếng ca làm cho khí thế trên người Đằng Dã yếu bớt đi, thậm chí tín niệm chiến thắng trong lòng hắn đã vỡ vụn ra.

Khí thế yếu bớt, niềm tin dao động, thể lực của Đằng Dã cũng đã sắp hết, Đằng Dã sắp tiêu rồi.

"Vù"

Đằng Dã lại chém ra một đao nhưng bởi vì thể lực đã hết nên vô luân là tốc độ hay lực lượng cũng không đáng để nhắc tới.

Bùi Đông Lai khẽ lóe lên, dễ dàng thoải mái né được một đòn công kích của Đằng Dã, chân phải đột nhiên đá ra, đá thẳng vào cổ tay của Đằng Dã.

"Bốp"

Cổ tay của Đằng Dã đã bị chân của Bùi Đông Lai đánh trúng, thanh Lãnh Phong ở trong tay đã rơi xuống, hắn giống như là miếng thịt bò ở trên thớt, kế tiếp là tùy ý để Bùi Đông Lai làm thịt.

"Làm một hảo hán phải có nhiệt huyệt so với mặt trời...."

Tiếng ca rung trời.

Ngay sau đó.

Không đợi Bùi Đông Lai ra tay, đột nhiên một đạo thân ảnh giống như là quỷ mị bắn nhanh về phía Bùi Đông Lai.

Là Y Hạ Nhẫn.

- Cút.

Một tiếng gầm vang lên.

Vũ Phu ra tay.

*****

Y Hạ Nhẫn vừa ra tay thì Bùi Vũ Phu liền nhận ra.

- Cút.

Tiếng gầm của Bùi Vũ Phu liền vang vọng khắp quyền tràng, tuy rằng không lấn áp được những lời hát quốc ca kia nhưng lại vang vào trong tai của mỗi người, khiến cho mọi người trong quyền tràng chỉ cảm thấy khí huyết trong người quay cuồng.

So với những võ giả mà nói thì bởi vì khoảng cách giữa Tần Đông Tuyết, Hạ Y Na đối với Bùi Vũ Phu quá gần cho nên sắc mặt của 2 người bọn họ trở nên trắng bệch, cảm thấy khó thở.

Không đợi tiếng gầm giận dữ biến mất thì cả người Bùi Vũ Phu đã bắn lên liền xuất hiện trên lôi đài, giống như là một tòa núi lớn chắn trước người Y Hạ Nhẫn.

"Keng"

Tiếng soạt đao vang ra, Bố Đô Ngự Hồn đã được rút ra, Y Hạ Nhẫn liền rút đao, chém về phía Bùi Vũ Phu.

Một đao này vô cùng đơn giản, đơn giản đến nỗi cho dù là người bình thường cũng có thể làm được.

Nhưng mà.

Một đao này đã chứa cả Tinh, Khí, Thần của Y Hạ Nhẫn, đao chưa tới thì ý niệm của Y Hạ Nhẫn đã tập trung vào Bùi Vũ Phu, làm cho Bùi Vũ Phu muốn tránh cũng không được.

"Vù"

Một đao chém ra, không khí liền vang lên những tiếng vang giòn.

Đối mặt với một đao có uy thế khủng bố của Y Hạ Nhẫn thì Bùi Vũ Phu không có né tránh, vẫn đứng nguyên tại chỗ.

Nhưng mà.

Ngay khi thanh Bố Đô Ngự Hồn vừa chém xuống đầu của Bùi Vũ Phu thì đột nhiên Bùi Vũ Phu liền biến mất, giống như là chưa từng bao giờ xuất hiện ở nơi này vậy.

Nhập Thần?

Vô Tâm!

Cả người Y Hạ Nhẫn liền chấn động, vội vàng thu đao.

Muộn rồi.

Cả người của Bùi Vũ Phu nhẹ nhàng né tránh một đao của Y Hạ Nhẫn, sau đó cả người liền bắn ra, bay thẳng về phía Y Hạ Nhẫn.

Giờ phút này.

Không một ai có thể hình dung được tốc độ của Bùi Vũ Phu nhanh đến mức nào, trong chớp mắt thì dòng khí xung quanh người Bùi Vũ Phu liền đọng lại, không phát ra một tiếng gió nào cả, nhưng mà Y Hạ Nhẫn lại cảm thấy được cả người của hắn giống như là đang đứng trước một trận bão vậy.

Bùi Vũ Phu liền hóa thủ thành chưởng, vỗ mạnh vào thanh Bố Đô Ngự Hồn.

"Bang.. Bang"

Một chưởng đánh ra, không khí xung quanh giống như là bị đốt pháo vậy, những tiếng nổ vang lên.

Không Bạo.

- Hắn...hắn đã mạnh đến mức này rồi sao?

Một suy nghĩ liền hiện lên trong đầu của Long Vương Diệp Cô Thành.

"Vù"

Trong lúc đó, cánh tay của Bùi Vũ Phu đã vỗ mạnh vào thanh Bố Đô Ngự Hồn được xưng là bảo đao của NB.

"Ông"

Tiếng chưởng vang lên, cả thanh đao Bố Đô Ngự Hồn giống như là bị tổn thương vậy, phát ra những tiếng kêu rên, thanh đao run rẩy không thôi.

Bất quá bởi vì đây chính là thanh bảo đao thượng cổ của NB cho nên chất liệu rèn đao cũng rất đặc biệt, cũng không bị một chưởng này của Bùi Vũ Phu đánh nát.

Cùng lúc này, chủ nhân của thanh Bố Đô Ngự Hồn là Y Hạ Nhẫn chỉ cảm thấy được một lực đạo khủng bố từ thanh đao truyền đến, làm cho cánh tay phải cầm đao của hắn phải run lên, cảm giác giống như là có người nào cầm búa đập vào người hắn vậy, hổ khẩu của hắn liền vỡ ra, máu tươi chảy xuống, truyền đến một cơn đau nhức.

"Vù"

"Kịch"

Sau đó, không đợi Y Hạ Nhẫn vận kình để ổn định chuôi đao thì cả thanh Bố Đô Ngự Hồn đã rời khỏi tay hắn, đâm thẳng vào mặt đất ở phía trước.

Một chưởng.

Bùi Vũ Phu chỉ dùng một chưởng đã trực tiếp làm cho Y Hạ Nhẫn mất đi thanh Bố Đô Ngự Hồn đang cầm ở trong tay.

Kết quả này đã nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người có mặt ở trong quyền tràng ngày hôm nay.

Khiếp sợ thì khiếp sợ nhưng mà dù sao thì Y Hạ Nhẫn cũng đạt đến cảnh giới Cương Kính cho nên ý chí của hắn cũng không phải là kém. Hắn biết rằng bản thân đã mất đi đao cũng không phải là đối thủ của Bùi Vũ Phu cho nên trong nháy mắt thì hắn liền lui ra.

Tất cả chuyện này tuy rằng viết ra thì vô cùng phức tạp nhưng mà chỉ diễn ra trong vòng vài cái nháy mắt, khiến cho những võ giả có thực lực trung bình không thể thấy rõ.

Cùng lúc đó, Đằng Dã thấy được sư phụ của mình bị Bùi Vũ Phu dùng một chiêu đánh lui thì trong lòng hắn liền nhấc lên kinh đào sóng lớn đồng thời hắn cũng hiểu được sư phụ của hắn không phải là đối thủ của Bùi Vũ Phu.

Hiểu được điểm này thì hắn không nói hai lời, lập tức vận dùng toàn bộ kình lực trong người rồi tay phải hóa thành thủ đao bổ về phía Bùi Đông Lai.

Tuy rằng một chiêu này của Đằng Dã đã không còn mạnh như lúc đầu trận nhưng mà hắn muốn đánh Bùi Đông Lai nhân lúc Bùi Đông Lai không kịp phòng bị. Bảo đảm sẽ giết chết được Bùi Đông Lai, kể từ đó cho dù trận này sư phụ của hắn nhận thì thì song phương cũng là đánh ngang tay.

Tuy rằng lúc này Bùi Đông Lai bị trận chiến của Bùi Vũ Phu và Y Hạ Nhẫn hấp dẫn nhưng mà khí huyết của hắn liền cảm ứng được Đằng Dã, khi thấy được Đằng Dã không biết tự lượng sức chủ động công kích mình thì Bùi Đông Lai cũng không có né tránh, tay phải liền vung lên, dùng sức cương ngạnh với một chiêu của Đằng Dã.

Thất Thương.

Một lần nữa Bùi Đông Lai lại dùng Thất Thương.

- Gãy cho ta

" Rầm"

"Rắc"

Tiếng va chạm và tiếng xương gãy liền vang lên cùng một lúc, Thất Thương ẩn chứa 4 tầng kình lực liền đánh về phía Đằng Dã làm cho cánh tay của hắn liền chấn nát.

Cả người Đằng Dã liền chấn động, giống như một quả bóng bị người ta sút vào vậy, liền bay người trở lại.

- Đằng Dã.

Thấy một màn như vậy thì Y Hạ Nhẫn liền kêu lên nhưng mà lại không ra tay.

Bởi vì hắn có thể phát hiện được Bùi Vũ Phu đang tập trung vào người hắn, chỉ cần hắn có hành động gì thì Bùi Vũ Phu sẽ liền ra tay.

Một quyền đánh nát cánh tay của Đằng Dã, đem Đằng Dã đánh bay ra ngoài thì Bùi Đông Lai cũng không có dừng lại, cả người của hắn liền phát kình, 2 chân giống như là 2 quả đạn pháo, cả người giương lên, nội tức liền thu liễm lại, cả người giống như là quỷ mị, liền nhảy lên, lao thẳng tới Đằng Dã.

Lúc này đây thì cả người của Đằng Dã cảm thấy vô lực cho nên hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Bùi Đông Lai hướng về phía mình mà bắn tới.

- Sư phụ, cứu con.

Hơi thở tử vong liền bao phủ lấy hắn cho nên khiến hắn liền kêu lên một tiếng thê thảm.

Không một ai trả lời.

Không đợi giọng nói của Đằng Dã biến mất thì hữu quyền của Bùi Đông Lai đã nắm lại, một quyền liền xuất ra.

Câu Quyền.

Giờ phút này thì Bùi Đông Lai cũng không có sử dụng " Thất Thương" mà dùng một quyền bình thường nhưng mà lực đạo lại vô cùng khủng bố Câu Quyền.

"Rầm"

Một quyền đánh ra vào Đằng Dã làm cho cả người của Đằng Dã liền bay lên trời, quay ngược lại về phía quyền tràng.

"Phốc"

Trên không, cả xương lưng của Đằng Dã đã bị một quyền của Bùi Đông Lai đánh nát, hắn há mồm phun ra một ngụm máu rồi sau đó liền giống như diều đứt dây.

Cùng lúc này, trên chỗ khan giả dành cho người người NB thì lúc nãy bọn hắn thấy được Bùi Vũ Phu chỉ dùng một chiêu đã có thể đánh rơi thanh Bố Đô Ngự Hồn trong tay của Y Hạ Nhẫn thì bọn hắn liền há to miệng, lúc này thấy được Bùi Đông Lai đánh Đằng Dã tơi bời hoa lá như thế thì miệng bọn hắn lại càng mở rộng ra.

Trong đó, một số ít võ giả thấy được thực lực của cha con Bùi gia thì bọn hắn sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, cả người run lên.

- Đằng Dã.

Y Hạ Nhẫn tru lên, 2 mắt đỏ bừng, ánh mắt phiếm hồng nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai, cả giác kia giống như là đang nhìn vào con mồi, hận không thể lập tức đi lên mà xé nát Bùi Đông Lai ra.

- Cho ngươi.

Thấy được ánh mắt lạnh như băng của Y Hạ Nhẫn thì tuy rằng Bùi Đông Lai đã bị áp lực nhưng mà hắn vẫn không có hoảng sợ mà liền hét lên một tiếng rồi nhảy lên, chân phải đột nhiên bắn ra, nhắm vào đầu của Đằng Dã mà đá vào.

" Bịch"

Một cước của Bùi Đông Lai đã đá thẳng vào đầu của Đằng Dã.

"..."

Tiếng da thịt bị xé nát liền vang lên.

" Phốc"

Trong khoảng khoắc đó thì đầu của Đằng Dã liền văng ra, cột máu phóng lên cao, nhuộm đỏ cả lôi đài.

"Vù"

Cái đầu của Đằng Dã liền bắn về phía bên cạnh Y Hạ Nhẫn.

- Chết.

Thấy được một màn như vậy thì Y Hạ Nhẫn liền rít gào lên một tiếng giống như là lệ quỷ, cầm lấy ám khí ở trong người, mang theo sự tức giận rồi liền vọt tới phía Bùi Đông Lai.

*****

Ám khí trong tay phóng ra.

Trơ mắt đứng nhìn Đằng Dã bị một cước của Bùi Đông Lai đánh rơi đầu, lửa giận trong người Y Hạ Nhẫn liền bộc phát, hắn liền cầm ám khí trong tay phóng ra.

"Vù"

"Vù"

"Vù"

"Vù"

Tiếng xé gió vang lên, 4 miếng ám khí hình chữ Vạn liền bắn ra về phía Bùi Đông Lai.

"Lộp bộp"

Cảm nhận được sát cơ của Y Hạ Nhẫn, trong lòng Bùi Đông Lai liền chấn động, ý thức liền trống không, muốn tránh cũng không còn kịp nữa rồi.

"Vù"

Vào lúc này, Bùi Vũ Phu giống như là quỷ mị xuất hiện trước người Bùi Đông Lai, tay phải của Bùi Vũ Phu liền vung lên, tay áo mở rộng ra, đột nhiên ra quyền, trực tiếp đem 4 miếng ám khí hình chữ Vạn thu vào trong tay áo.

Ách?

Thấy được một màn như vậy thì những người NB ngồi trên chỗ khan đài kia liền thiếu chút nữa hô mê bất tỉnh.

Lấy thực lực Cương Kính của Y Hạ Nhẫn, hơn nữa lại ném toàn lực, mà Bùi Vũ Phu vung tay áo lại có thể giữ được hay sao?

Không riêng gì đám người NB mà ngay cả Dracula cùng các cường giả của các tổ chức khác khi thấy được cảnh này đều cả kinh há hốc mồm.

Dường như bọn hắn không tin được tất cả những chuyện này là sự thật.

Không tin?

"Hừ"

Bùi Vũ Phu hừ lạnh một tiếng, tay áo lại vung lên, 4 miếng ám khí liền bay ngược lại phía Y Hạ Nhẫn.

Lúc Bùi Vũ Phu ném 4 miếng ám khí này thì dường như là không phát ra bất kỳ một tiếng động nào, tốc độ nhanh đến nỗi trừ Long Vương Diệp Cô Thành ra thì những người khác đều không thấy rõ.

Giống như đám người Dracula, ngay cả bản thân của Y Hạ Nhẫn cũng không ngờ rằng Bùi Vũ Phu chỉ vung tay áo lên là có thể thu được những miếng ám khí của mình.

Nhưng mà.

Kinh ngạc thì kinh ngạc, hắn cũng đá đoán được Bùi Vũ Phu sẽ dùng " Gậy ông đập lưng ông" cho nên khi tay Bùi Vũ Phu vung lên thì hắn liền né tránh.

Đã muộn.

"Phốc"

"Phốc"

2 miếng ám khí đã bắn thẳng vào đùi của Y Hạ Nhẫn, xuyên qua đùi của hắn, xuất hiện 2 lỗ thủng, máu tươi trong đó liền phun ra.

"Bịch"

Động mạch trên đùi đã bị cắt đứt làm cho khí kình trong người của Y Hạ Nhẫn tiết ra, thân thể lập tức mất đi trọng tâm, một đầu ngã xuống.

"Ách.."

Xảy ra một màn bất thình lình khiến cho toàn bộ mọi người đều há to miệng, mở to 2 mắt mà nhìn.

Trong lúc nhất thời thì cả quyền tràng liền im lặng.

"Bá"

Một lát sau, mọi người liền đem ánh mắt từ trên người Y Hạ Nhẫn dời lên Bùi Vũ Phu, đại đa số tất cả ánh mắt của mọi người đều tràn ngập vẻ khiếp sợ cùng kính sợ.

"Bộp"

Lúc này đây, Bùi Vũ Phu lên từng bước, mỗi bước đi của Bùi Vũ Phu đều để lại một dấu lớn trên mặt đất làm bằng bê tông này, làm cho cả quyền tràng rung lên, khiến cho toàn bộ mọi người đều cảm thấy căng thẳng.

- Nếu chỉ là luận võ thì ta có thể cho ngươi một mạng.

Vừa đi Bùi Vũ Phu vừa mở miệng, giọng nói bình thản nhưng lại trực tiếp tuyên án cái chết giành chi Y Hạ Nhẫn:

- Nhưng mà, 2 lần ngươi muốn giết con trai ta.

Nghe được Bùi Vũ Phu nói như thế thì tất cả mọi người, kể cả Y Hạ Nhẫn đều biết rằng nơi này sẽ là nấm mồ giành cho Y Hạ Nhẫn.

- Ta đã đột phá Nhẫn Thuật Cửu Đoạn, dựa theo cảnh giới võ học của đám Tung Cẩu chúng mày thì đã bước chân vào cảnh giới Cương Kính trong truyền thuyết nhưng mà, tại sao tao lại không tạo được uy hiếp đối với ngươi, tại sao ngươi lại mạnh như vậy?

Mặc dù biết rõ khó thoát khỏi cái chết nhưng mà Y Hạ Nhẫn lại không cảm thấy sợ hãi, ánh mắt của hắn nhìn vào Bùi Vũ Phu, giọng nói khàn khàn hỏi.

"Bộp!Bộp"

Trả lời Y Hạ Nhẫn chính là những tiếng bước chân của Bùi Vũ Phu.

- Ngươi.... ngươi đã đạt đến cảnh giới gì rồi?

Mắt thấy Bùi Vũ Phu ngày càng tới gần thì Y Hạ Nhẫn không cam lòng mà rống to, cảm giác kia giống như nếu hắn không biết được đáp án thì hăn chết sẽ không nhắm mắt.

Cảnh giới gì?

Không riêng gì Y Hạ Nhẫn mà toàn bộ mọi người trong quyền tràng này đều muốn biết điểm này.

Vẫn không trả lời.

Bùi Vũ Phu xuất hiện trước người Y Hạ Nhẫn.

- Nói cho ta biết, ngươi nói cho ta biết.

Y Hạ Nhẫn rống to, cố gắng đứng lên.

"Vù"

Trả lời Y Hạ Nhẫn chính là một chưởng của Bùi Vũ Phu.

Một chưởng này nhắm vào ngay đỉnh đầu của Y Hạ Nhẫn mà chưởng đến.

"Bốp"

Một chưởng đánh ra, giọng nói của Y Hạ Nhẫn liền ngừng lại, lục phủ ngũ tạng cùng toàn bộ xương cốt của hắn liền bị chấn nát.

" Tê"

Thấy được cảnh tượng như thế thì đám người NB liền nhìn về phía Bùi Vũ Phu giống như là nhìn thấy quỷ, cả người không ngừng run lên.

- Nếu các vị muốn trả thù cho Y Hạ Nhẫn, bảo vệ cho vinh quang của giới võ học NB thì cứ tiếp tục bước lên, tôi sẽ nghênh chiến với mọi người.

Thấy được động tĩnh của đám người NB thì Bùi Vũ Phu ngẩng đầu nhìn lại, từ từ mở miệng, giọng nói không lớn nhưng đủ để mọi người nghe được.

Tiếp tục bước lên?

Không phải là tìm chết sao?

"Bịch"

"Bịch"

Nghe được Bùi Vũ Phu nói như thế thì 2 gã võ giả NB không đủ thực lực liền sợ tới mức hôn mê, mà một đám võ giả còn lại thì giống như là chuột thấy mèo vậy, cả đám người không ai dám ứng chiến.

Mất thấy không ai dám ứng chiến thì Bùi Vũ Phu liền đi đến thanh Bô Đô Ngự Hồn kia, rồi nắm lấy thanh đao, rút ra khỏi vỏ.

"Keng"

Thanh Bố Đô Ngự Hồn được rút ra, lưỡi đao liền xuất hiện.

- Nếu các vị đã không dám chiến thì tôi sẽ cho các vị chạy trở về NB.

Bùi Vũ Phu cầm lấy thanh Bố Đô Ngự Hồn, mặt không chút thay đổi mà nói:

- Nhưng mà nếu sau này có võ giả nào của NB dám vào TQ giết bậy thì cả giới võ học NB sẽ giống như thanh đao này.

"Keng"

Nói xong, tiếng vang giòn truyền ra.

Đao gãy.

Thanh bảo đao thượng cổ của NB đã trực tiếp bị Bùi Vũ Phu bẻ gãy thành 2 đoạn.

"..."

Thấy được một màn này thì cả quyền tràng liền im lặng.

"Leng keng"

Sau đó Bùi Vũ Phu liền đem nó quăng xuống mặt đất giống như là quăng đi một món đồ bỏ vậy.

Y Hạ Nhẫn, Đằng Dã chiến chết, Bô Đô Ngự Hồn biến thành 2 đoạn.

Võ học của NB lại một lần nữa bị Bùi gia hạ nhục.

Sau đó, đám người đến từ NB, Dracula, những cường giả đến từ những thế lực ngầm khác trên thế giới đều thu ánh mắt trở lại, cảm giác kia giống như nếu còn tiếp tục nhìn vào Bùi Vũ Phu thì sẽ khiến Bùi Vũ Phu chú ý, bị Bùi Vũ Phu làm thịt.

Sau đó, bọn hắn cũng âm thầm suy nghĩ lại, nếu như bọn hắn có thể còn sống trở về thì nên báo lại với chủ nhân của bọn họ sự tình hôm nay như thế nào.

Lúc này đây, người khó chịu nhất chính là Dracula, hắn không giống như tỏ chức Mafia, Cự Phủ hay Ma Bồ đến để xem xét thực lực của Bùi Vũ Phu mà hắn đến đây là dựa vào chỉ thị của Odin, tổ chức của Thần Võng, lấy danh nghĩa của Odin hạ chiến thư với Bùi Vũ Phu.

Hạ chiến thư.

Đây chính là mục đích hắn đến Tung Cẩu này.

Nhưng mà.

Sau khi thấy được thực lực của Bùi Vũ Phu thì hắn đột nhiên cảm thấy rằng hình tượng vô địch của Odin trong lòng hắn đã bị lung lay, điều này làm cho hắn có chút chần chờ.

Ân?

Không đợi Dracula làm ra quyết định, lúc này hắn chỉ cảm thấy được bản thân mình đang bị người khác nhìn chằm chằm, hơi thở tử vong đang bao phủ lấy hắn làm cho hắn không kìm lòng được mà ngẩng mặt lên nhìn, thấy được Bùi Vũ Phu đang nhìn về phía hắn.

"Lộp bộp"

Thấy được ánh mắt của Bùi Vũ Phu, trong đầu nhớ lại cảnh Bùi Vũ Phu giết Y Hạ Nhẫn thì Dracula cũng sợ tới mức đái không ra một giọt.

Sau đó, không đợi Dracula ổn định tâm thần thì ánh mắt của Bùi Vũ Phu đã lướt qua những người đại biểu cho những thế lực ngầm có mặt trong quyền tràng này.

Hễ làm ai bị Bùi Vũ Phu dùng ánh mắt quét qua thì liền cúi đầu không nói, cả người cứng ngắc, một cử động cũng không dám.

- 20 năm trước, ta từng nói người phạm TQ ta, dù xa cũng giết.

Cả quyền tràng im lặng, giọng nói uy nghiêm của Bùi Vũ Phu giống như là sấm rền nổ vang:

- Ngày hôm nay, những lời nó còn hữu hiệu. Trở về nói cho chủ nhân của các ngươi biết, nếu để cho ta biết được có tổ chức nào muốn nhúng tay vào TQ thì cha con Bùi gia ta sẽ khiến nó biến mất trên bản đồ.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-529)