Truyện ngôn tình hay

Truyện:Siêu Cấp Cường Giả - Chương 438

Siêu Cấp Cường Giả
Trọn bộ 529 chương
Chương 438: Xuất ngoại
0.00
(0 votes)


Chương (1-529)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Dịch giả: Goncopius

Biên Dịch: Goncopius

Màn đêm buông xuống, trong một gian phòng trên tầng cao nhất của liên minh Hoa Hạ.

- Gia chủ, bọn họ đã đến ở dưới lầu rồi.

Khi Tịch Nhân Đình uống xong ly trà thì bảo tiêu của hắn liền tiến lên, cung kính hội báo, giọng nói có chút khẩn trương.

Khẩn trương là bởi vì thân là Ngoại Vệ của Ám Vệ Tịch gia nên đây là lần đầu hắn chịu trách nhiệm bảo vệ Tịch Nhân Đình.

Còn về phần tại sao Tịch Nhân Đình lại để cho hắn làm bảo tiêu, những Nội Vệ Ám Vệ Tịch gia kia đi đâu thì hắn cũng không biết rõ.

- Pha cho tôi 1 ấm trà nữa.

Tịch Nhân Đình nghe vậy đặt chén trà xuống, chậm rãi đứng dậy, phân phó một câu, rồi đi ra cửa, tính toán muốn tự mình đi chào hỏi.

Ở nước cộng hòa, người có thể làm cho Tịch Nhân Đình tự mình đi chào hỏi thì không nhiều lắm nhưng nhưng Tiêu Nguyên Thanh, Tần Hồng Sơn cùng Bạch Hà Sầu đều được cho một trong số đó, đêm nay 3 người đều là khách của Tịch Nhân Đình, Tịch Nhân Đình tự nhiên là muốn tự mình đi ra.

Rất nhanh, Tịch Nhân Đình đã xuống dưới lầu, thấy được 3 người Tiêu Nguyên Thanh, Tần Hồng Sơn cùng Bạch Hà Sầu ba, Tịch Nhân Đình mỉm cười tiến lên chào hỏi, hàn huyên vài câu rồi đi vào.

- Nói vậy, các ông cũng đã biết chuyện Đông Lai sẽ phản kích.

Sau khi ngồi xuống thì Tịch Nhân Đình lấy thân phận là chủ nhân rót trà cho 3 người, rồi mới nói ra mục đích lần này:

- Tôi muốn gặp các ông là đại biểu cho Đông Lai, nói cho các ông biết kế hoạch cụ thể, tiếp đó là nói về cách phản kích lại Diệp gia.

- Tịch lão, Đông Lai thật có biện pháp sao?

Tịch Nhân Đình vừa dứt lời, Tần Hồng Sơn liền nhịn không được mở miệng hỏi, từ nói Tần Tranh thì hắn đã biết được Bùi Đông Lai muốn phản kích nhưng mà lúc này nghe được chính miệng Tịch Nhân Đình nói ra điểm này thì hắn vẫn có chút kinh ngạc.

Tiêu Nguyên Thanh cũng từ Tiêu Cuồng biết được chuyện này, trong lòng hắn càng kinh ngạc hơn Tần Hồng Sơn, mà về phần Bạch Hà Sầu thì không biết gì cả, nên nghe Tịch Nhân Đình nói thế liền kinh hãi.

Trong lúc nhất thời, 3 người đều nhìn về Tịch Nhân Đình, đợi Tịch Nhân Đình giải thích.

- Phương án của hắn là như thế này...

Tịch Nhân Đình thấy thế, mỉm cười kể lại kế hoạch của Bùi Đông Lai. Khi hắn kể ra thì có thể thấy được vẻ kinh ngạc trên mặt 3 người Tiêu Nguyên Thanh, Tần Hồng Sơn cùng Bạch Hà Sầu không có biến mất mà ngày càng đậm hơn, đợi Tịch Nhân Đình nói xong thì 3 người khẽ há miệng, bộ dạng tỏ ra vô cùng khiếp sợ.

Một mặt, bọn hắn khiếp sợ vì kế hoạch lần này của Bùi Đông Lai thật sự quá lớn mật, tuy rằng vẫn dùng chiêu Rút củi dưới đáy nổi nhưng mà so với việc huyết tẩy Thôi gia HQ thì khó khăn lại càng gấp trăm lần. Về phương diện khác thì bọn hắn rất tò mò tại sao Bùi Đông Lai lại có thể nắm rõ được quan hệ của các gia tộc, thế lực lớn bên NB, từ đó có thể nghĩ ra kế hoạch này.

- Thật không dám giấu, là tôi cung cấp tin tức những thế lực, gia tộc lớn bên NB cho nó, còn về phần phân tích mỗi quan hệ phức tạp giữa các gia tộc này thì tôi không biết.

Tịch Nhân Đình cười khổ:

- Bất quá... Có thể khẳng định chính là nếu phân tích của hắn hoàn toàn chính xác thì kế hoạch của hắn có thể thực hiện được.

- Ừh.

3 người Tiêu Nguyên Thanh, Tần Hồng Sơn cùng Bạch Hà Sầu đều gật đầu.

- Hắc, nếu tiểu tử đó làm được những chuyện kia thì tuyệt đối có thể trả lại cho lão gia Diệp Thạch kia một bạt tai.

Gật đầu xong, Tiêu Nguyên Thanh nhịn không được mà cảm khái.

- Đông Lai không chỉ muốn trả lại một bạt tai cho Diệp gia, hắn còn muốn Diệp gia hoàn toàn bị thương nặng, khiến Diệp gia nguyên khí đại thương.

Tịch Nhân Đình trầm giọng nói:

- Đây cũng chính là mục đích thứ 2 mà hôm nay tôi tìm gặp các ông, dựa theo ý của Đông Lai thì hắn muốn chúng ta lấy chuyện này làm lợi thế, đàm phán với mấy lão nhân ở phía sau của Diệp gia.

- Một khi kế hoạch này của Đông Lai thành công thì chứng minh chúng ta lấy đại cục làm trọng, vững vàng chiếm được một chữ "Lý", còn có thể khiến Diệp Thạch ở trước mặt mọi người nhận ra sự ngu muộ của mình, có như vậy thì mới khiến đám lão nhân ủng hộ Diệp gia buông tay.

Lại nghe Tịch Nhân Đình nói thế thì Tần Hồng Sơn cũng mơ hồ có chút kích động, hắn biết rõ, nếu sự tình lần này có thể thành công, chẳng những Bùi Đông Lai, Tần gia đều hóa giải nguy cơ trong tương lai, ngược lại tần gia có thể đoạt được ngôi vị gia tộc đệ nhất nữa.

- Nói rất đúng, nhưng quan trọng là phải xem biểu hiện của tên tiểu tử đó.

Vẻ mặt Bạch Hà Sầu cơ trí nói, hiển nhiên hắn rất rõ, nếu Bùi Đông Lai không làm được chuyện này thì mọi chuyện sẽ toi công.

Nghe được Bạch Hà Sầu nói thế thì 3 người Bạch Hà Sầu trong lời nói, Tịch Nhân Đình, Tiêu Nguyên Thanh cùng Tần Hồng Sơn đều trầm mặc, lộ ra bộ dạng chờ mong.

Cùng lúc đó.

Trong biệt thự quận Golf ở Đông Hải.

Sau khi dùng xong bữa tối thì Hạ Y Na cùng Tần Đông Tuyết giúp Bùi Đông Lai thu thập hành lý.

- Đông Lai, lần này cậu đến NB thật sự không có việc gì sao?

Sau khi thu thập xong thì Hạ Y Na nhìn vào Bùi Đông Lai, hỏi ra lo lắng trong lòng mình.

Nghe Hạ Y Na hỏi thế thì ánh mắt của Tần Đông Tuyết cũng nhìn vào Bùi Đông Lai, tỏ ra lo lắng.

Nàng đã xem qua kế hoạch lần này của Bùi Đông Lai, đối với Bùi Đông Lai thì nàng vô cùng tin tưởng nhưng mà cũng nghĩa là nàng không lo lắng Bùi Đông Lai, dù sao, trên thế giới này không có tuyệt đối, càng không có một kế hoạch nào mà an toàn 100% được.

- Yên tâm đi, không có việc gì.

Bùi Đông Lai cầm balo, cười nói, ánh mắt thấy 2 người vẫn còn tỏ ra lo lắng thì cười khổ:

- Các cậu đã thấy khi nào tớ làm việc gì mà không nắm chắc chưa?

- Cậu...Cậu cũng không cần đi, có thể ở phía sau chỉ đạo là được mà?

Hạ Y Na lại hỏi.

Bùi Đông Lai lắc lắc đầu:

- Tớ không thể để cho Tịch Hồ xông pha chiến trận, bản thân mình thì ở phía sau, huống chi còn có một số việc bản thân tớ phải tự làm, hơn nữa tớ cũng muốn biết rốt cuộc là những cao thủ đang ẩn giấu bên nước ngoài có thực lực như thế nào.

- Cần thận.

Nghe được Bùi Đông Lai nói thế thì Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na biết được không thể thay đổi quyết định Bùi Đông Lai, vì thế Tần Đông Tuyết không có khuyên can nữa mà là nhẹ giọng:

- Tớ và Y Na đợi cậu trở về.

- Ừh.

Bùi Đông Lai gật gật đầu, buông balo xuống rồi ôm Tần Đông Tuyết, Hạ Y Na vào trong lòng, sau đó hôn lên trán của 2 nàng.

Làm xong mọi chuyện, Bùi Đông Lai buông 2 người ra, cầm lấy balo rồi bước đi.

Ra biệt thự, Bùi Đông Lai liền dung nhập vào bóng tối, cả người như quỷ mị, lặng yên không tiếng động rời khỏi biệt thự quận Golf.

...

2h sau, trong một chiếc máy bay khỏi hành đi NB.

- Đông Lai, sau khi cậu đeo tấm mặt nạ da người này thì không nói đến người NB, ngay cả tôi cũng không nhận ra cậu.

Sau khi đi vào máy bay thì Tịch Hồ dừng bước lại, nhìn Bùi Đông Lai đã dịch dung cách mình không xa, cảm thán:

- Miêu gia ở Tây Nam quả thật không hổ là thế gia Đông Y đệ nhất, y thuật thần thông a.

- Nếu không phải tin tưởng với y thuật của Miêu gia gia thì tôi cũng không dám hành động tùy tiện.

Đeo tấm mặt nạ da người, ăn mặc như một thành viên trong đám người đàm phán, Bùi Đông Lai gật đầu cười.

Sở dĩ hắn không có nóng lòng đi NB là hoàn toàn bởi vì đợi Miêu lão gia tử tạo ra tấm mặt nạ da người, thẳng cho tối hôm qua, Miêu lão gia tử mới gọi đến cho hắn nói rằng 15 tấm mặt nạ da người đã được làm xong.

Tịch Hồ nghe vậy, âm thầm cảm thán kế hoạch chu đáo chặt chẽ của Bùi Đông Lai, đồng thời ánh mắt không nhịn được mà nhìn về 18 Nội Vệ Ám Vệ Tịch gia.

Trong 18 người này chỉ có 4 người để nguyên diện mạo, 14 người khác thì đeo tấm mặt nạ da người của Miêu lão gia tử, biến thành bộ dạng của 18 Ngoại Vệ Ám Vệ Tịch gia, thậm chí vì muốn bảo đảm an toàn nên Bùi Đông Lai đã yêu cầu những người kia phải có cùng vóc dáng với Ngoại Vệ, có như vậy mới có thể thay đổi một cách hoàn mỹ được.

Muôn người chờ mong.

Bùi Đông Lai mang theo 18 Nội Vệ Ám Vệ Tịch gia thẳng tiến NB.

*****

Dịch giả: Goncopius

Biên Dịch: Goncopius

Gần 12h đêm, thân là người phụ trách phân minh liên minh Hoa Hạ tại Tokyo thì Tịch Vĩnh Phong cùng với những thành viên của tập đoàn Tam Lăng, trong đó có một người gọi là Nham Kỳ Hữu đứng ở sân bay, đợi chuyến bay của Tịch Hồ đến.

12h đêm, chuyến bay từ Yên Kinh đã đáp xuống sân bay Tokyo.

Khoang máy bay mở ra, Tịch Hồ đi xuống trước. Mà đám người Tịch Vĩnh Phong thấy máy bay hạ cánh thì vội bước lên chào hỏi.

- Tịch thiếu gia tôn quý, hoan nghênh đến Tokyo, tin tưởng ngài sẽ yêu thích thành phố xinh đẹp này.

Thái độ của Nham Kỳ Hữu vô cùng tôn tính.

Bởi vì luận về thực lực thì liên minh Hoa Hạ bỏ xa tập đoàn Tam Lăng 3 con phố, căn bản không phải cùng một cấp bậc, mà mặc dù Tịch Hồ còn trẻ nhưng mà lại có thể đại biểu cho liên minh Hoa Hạ đến đây đàm phán, điều này đủ nói lên địa vị của Tịch Hồ trong liên minh Hoa Hạ, vì muốn sau này hợp tác giữa 2 bên sẽ càng trở nên thuận lợi nên hắn phải tỏ ra tôn kính.

- Thật xin lỗi, muộn như vậy còn muốn phiền toái Nham Kỳ tiên sinh.

Tịch Hồ lại tỏ ra khách khí, trả lời.

- Tịch thiếu gia quá khách khí, đây là chuyện mà tôi phải làm.

Nham Kỳ Hữu cười cười, cũng không có hỏi Tịch Hồ vì sao muộn như vậy mới đến.

- Nham Kỳ tiên sinh, thời gian không còn sớm nữa, tôi muốn cùng mọi người về khách sạn nghỉ ngơi trước.

Bởi vì biết được dụng ý của Bùi Đông Lai, nên sau khi hàn huyên vài câu thì Tịch Hồ chuẩn bị kết thúc cuộc nói chuyện:

- Còn về phần lộ trình cùng an bài thì tôi đã nói toàn bộ cho Nham Kỳ Xuyên lão tiên sinh, ngày mai tôi sẽ đến thị sát tại phân bộ liên minh Hoa Hạ ở Tokyo, buổi tối cùng Nham Kỳ Xuyên lão tiên sinh cùng đi ăn tối, nói chuyện hợp tác giữa 2 bên, đến lúc đó hy vọng có thể thấy được Nham Kỳ tiên sinh, để cho tôi dựa theo nghĩ lễ TQ mà mời Nham Kỳ tiên sinh 2 chén rượu, nếu không thì tôi sẽ cảm thấy bất an.

- Ha ha... Tịch thiếu gia thật sự là quá khách khí.

Nham Kỳ Hữu cười nói:

- 2 ngày này, quan hệ giữa 2 nước chúng ta có chút khẩn trương, vì tránh để xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì tôi sẽ hộ tống Tịch thiếu gia đến khách sạn.

- Được.

Đối với đề nghị của Nham Kỳ Hữu thì Tịch Hồ cũng không có từ chối mà là gật đầu, sau đó nhìn sang Tịch Vĩnh Phong, vẻ mặt tôn kính nói:

- Chú Vĩnh Phong, khổ cực cho chú rồi.

- Tiểu tử cậu...

Tịch Vĩnh Phong là một trong những thành viên trung tâm của Tịch gia, cũng là chú ruột của Tịch Hồ, đã thấy Tịch Hồ lớn lên từ nhỏ, lúc này thấy Tịch Hồ khách khí thì hắn cười rồi vỗ vào bả vai Tịch Hồ, sau đó mang theo Tịch Hồ đến một chiếc xe đã chuẩn bị.

Đoàn người Nham Kỳ Hữu tránh ra, đưa mắt nhìn Tịch Hồ lên xe, ánh mắt của Nham Kỳ Hữu đều liếc qua mỗi thành viên của liên minh Hoa Hạ, rồi so sánh với thành viên đã lấy được trong danh sách, phát hiện không có gì khác nhau.

Rất nhanh, Tịch Hồ cùng Tịch Vĩnh Phong chui vào chiếc Rolls-Royce Phantom, mà Bùi Đông Lai cùng với những thành viên khác của liên minh Hoa Hạ thì đi vào một chiếc xe bus.

Mắt thấy mọi người lên xe, Nham Kỳ Hữu phất tay chào đoàn người Tịch Hồ, rồi sau đó đi lên chiếc Infiniti ở phía trước, phụ trách dẫn đường, ngoài ra ở phía sau còn có một chiếc xe của tập đoàn Tam Lăng.

Đưa mắt nhìn ô tô rời đi, Nham Kỳ Hữu lấy điện thoại ra, bấm số điện thoại của Nham Kỳ Xuyên rồi báo lại tình hình.

- Vẫn là Đông Lai hiểu chu đáo a, đám người này thật cảnh giác.

Nhớ lại cảnh Nham Kỳ Hữu quan sát người bên mình, thông qua kính chiếu hậu thấy được Nham Kỳ Hữu gọi điện thoại thì Tịch Hồ nhịn không được mà cảm thán nói.

Nghe được Tịch Hồ nói thế thì Tịch Vĩnh Phong do dự một chút, nói:

- Tiểu Hồ, tuy rằng dựa vào tổ huấn Tịch gia, chúng ta có nghĩa vụ giúp đỡ Bùi gia nhưng mà bây giờ chúng ta cứ như vậy mà giúp Bùi Đông Lai thì thật sự là quá phiêu lưu.

- Chú, tổ huấn không phải là bắ chúng ta có nhiệm vụ giúp đỡ Bùi gia, mà là bất cứ lúc nào Bùi gia cũng có thể sai khiến Tịch gia.

Đối mặt với lo lắng cùng nghi ngờ của Tịch Vĩnh Phong, Tịch Hồ đã khôi phục lại vài phần bản sắc của Tham Lang, vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Còn nữa, không nói đến việc này, chỉ cần sự tình lần này có thể thành công thì chúng ta cũng thu được vô số ích lợi, đáng giá để chúng ta phải mạo hiểm.

- Chỉ mong là sẽ thuận lợi.

Tịch Vĩnh Phong thở dài, vẫn không yên lòng.

Tịch Hồ lại là không có nói cái gì nữa.

Trong chiếc xe bus ở phía sau, ánh mắ của Bùi Đông Lai nhìn ra ngoài cửa sổ, đây là lần đầu tiên hắn đến Tokyo nhưng mà cảnh sắc ở đây lại quen thuộc với hắn bởi vì Tiêu Phi không chỉ đến Tokyo 1 lần mà đối với Tokyo thì Tiêu Phi nắm rõ như lòng bàn tay.

Trong lòng hiện ra cảm giác quen thuộc, nghĩ đến kế hoạch của mình thì Bùi Đông Lai lại càng cảm thấy tự tin.

...

1 tiếng sau.

Trong một khu nhà giàu ở Tokyo, Ma Cốc Doanh, lão đại của Yakuza nhận được điện thoại của thuộc hạ, biết được tin đám người Tịch Hồ đến.

Sau khi nhận được điện thoại, Ma Cốc Doanh liền mặc áo ngủ lên, bưng một ly rượu rồi đi một mình ra ngoài ban công.

Thân là lão đại của Yakaza thì địa vị của hắn ở thế giới ngầm ở NB đứng thứ 2, chỉ đứng sau hội trưởng hội Tam Hợp là Đằng Xuyên Nguyên nhưng mà hắn không cam lòng, hắn muốn trở thành lão đại của thế giới ngầm trong NB.

Vì muốn thực hiện nguyện vọng này nên hắn đã âm thầm mưu đồ tư lâu, cũng đã có một kế hoạch để phá nát hội Tam Hợp nhưng mà hiện tại tình thế đối với Yakuza cực kỳ bất lợi!

Ở hắn xem ra, nếu như Bùi Đông Lai trở thành vật hy sinh trong chuyện lần này thì hội Tam Hợp sẽ thành công tiến vào TQ, như thế mối quan hệ giữa hội Tam Hợp và chính giới, quân đội sẽ càng trở nên chặt chẽ, sẽ được mọi người ủng hộ.

Nếu như vậy nguyện vọng của hắn sẽ không có khả năng thực hiện, hắn vĩnh viễn sẽ đứng sau Đằng Xuyên Nguyên.

Thậm chí, gia tộc Liễu Sinh, kẻ âm thầm ủng hộ Yakuza sẽ bỏ qua Yakuza mà chuyển sang hội Tam Hợp.

Đây là kết quả mà hắn không muốn nhìn thấy.

- Chủ nhân, ngài làm sao vậy?

Coi như lúc Ma Cốc Doanh đang cảm thấy đau đầu vì tình cảnh trước mắt thì một nữ nhân tên là Saori Hara từ từ đi từ trong phòng ngủ ra.

Mặc dù nàng là một diễn viên AV có tiếng trên toàn thế giới, nhưng mà khi thấy Ma Cốc Doanh thì nàng vẫn tỏ ra vô cùng tôn kính, hơn nữa còn mang theo vài phần sợ hãi.

Cho nên khi biết được Ma Cốc Doanh nhận xong một cuộc điện thoại mà mất đi hứng thú muốn Phét nàng thì nàng liền do dự, cuối cùng là vẫn lấy hết dũng khí, chủ động tìm Ma Cốc Doanh.

- Tới đây.

Bên tai vang lên giọng nói yếu ớt của em Saori Hara kia thì Ma Cốc Doanh cũng không quay đầu lại.

- Vâng, chủ nhân.

Saori Hara nghe vậy thì vội vàng đáp lại, rồi bước nhanh về phía Ma Cốc Doanh.

- Há mồm ra.

Rất nhanh, Saori Hara đã đi đến trước người Ma Cốc Doanh, tay phải của Ma Cốc Doanh cầm lấy đầu Saori Hara đưa xuống phía dưới, đợi nàng há miệng ra thì đem ly rượu lạnh như băng kia đổ vào miệng nàng rồi sau đó chỉ vào giữa 2 đùi mình.

Saori Hara liền hiểu ra, nàng không nuốt ngụm rượu kia mà là đưa bàn tay cởi chiếc áo ngủ của Ma Cốc Doanh ra, sau đó cầm lấy tờ rym của Ma Cốc Doanh rồi đưa miệng ngậm vào.

"Tê"

Cảm nhận được cái lưỡi của Saori Hara cùng với cái lạnh của rượu thì Ma Cốc Doanh cảm thấy thoải mái mà nhắm 2 mắt lại.

- Ma Cốc Doanh tiên sinh, tôi cho rằng, đối với ngài thì ngài muốn trở thành lão đại của hắc đạo NB hơn là muốn quất mấy em diễn viên AV kia, ngài cảm thấy thế nào?

Sau đó.

Coi như lúc Ma Cốc Doanh sắp phun ra bởi vì yếu sinh lý thì một giọng nói vang lên.

- Ai?

Thình lình nghe được giọng nói của người lạ thì tờ rym của Ma Cốc Doanh liền mềm những, cả người đơ như cây cơ, theo bản năng quay đầu lại, đem ánh mắt nhìn về phía chủ nhân của giọng nói.

"Bốp"

Sau đó, Ma Cốc Doanh chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó một tiếng vang giòn vang lên, Saori Hara ngồi ở dưới chân hắn đã hôn mê bất tỉnh.

- Là.... là mày?

Thấy được vẻ mặt của người kia thì Ma Cốc Doanh liền cả kinh trợn tròn ánh mắt.

- Xin lỗi Ma Cốc Doanh tiên sinh, tôi tới không phải lúc, đã cắt ngang cơn vui của ngài rồi.

Dưới ánh trăng, Bùi Đông Lai không đeo mặt nạ, khẽ mỉm cười:

- Để tỏ lòng xin lỗi, tôi sẽ tặng cho ngài một lễ vật, để cho ngài trở thành lão đại của hắc đạo NB.

"Ách..."

Ma Cốc Doanh hóa đá ngay tại chỗ.

*****

Dịch giả: Goncopius

Biên Dịch: Goncopius

Bởi vì rõ tình thế trước mắt, Ma Cốc Doanh cho rằng Bùi Đông Lai rất có thể trở thành vật hy sinh, đến lúc đó thì Yakuza cũng bị ảnh hưởng lớn.

Cho nên, lúc này thấy được Bùi Đông Lai xuất hiện ở đây thì hắn liền cả kinh, hắn không thể tưởng tượng nổi, Bùi Đông Lai đang bị giám sát chặt chẽ ở TQ vậy mà hiện giờ lại xuất hiện ở NB, hắn càng không thể tưởng tượng nổi Bùi Đông Lai đúng là thần không hay quỷ không biết tiến vào biệt thự của hắn.

Dù sao, thân là lão đại của Yakuza thì biệt thự của hắn cũng được bảo vệ rất chặt chẽ, bên ngoài số lượng bảo tiêu thầm bảo vệ cũng vượt qua 20 người, trong đó có Nhẫn Thuật Lục Đoạn, Thất Đọa, thậm chí còn có 2 gã cường giả Nhẫn Thuật Bát Đoạn.

Nhưng mà.

So sánh với việc Bùi Đông Lai xuất hiện ở đây, câu nói mà Bùi Đông Lai nói rằng " Để cho ông làm lão đại của hắc đạo NB" thì những câu nói này đã gây rung động thật lớn cho Ma Cốc Doanh, khiến cả người hắn đứng trơ ra.

- Bùi tiên sinh, tuy rằng tôi không biết cậu làm sao đi vào NB, hơn nữa còn đến nơi này, nhưng mà tôi cảm thấy cậu đùa làm cho tôi có chút lạnh người rồi.

Vài giây sau, Ma Cốc Doanh lấy lại tinh thân, áp chế nổi sợ hãi trong lòng, vẻ mặt trào phúng nói:

- Quý quốc có câu, Nê bồ tát qua sống, tự thân khó bảo toàn, tôi cảm thấy dùng những từ này để hình dung Bùi tiên sinh hiện tại là chính xác nhất.

- Thật không ngờ Ma Cốc Doanh tiên sinh lại hiểu biết văn hóa TQ như thế.

Đối mặt với giọng điệu trào phúng của Ma Cốc Doanh thì Bùi Đông Lai mảy may không thèm để ý, mà là mỉm cười nói:

- Không biết Ma Cốc Doanh tiên sinh đã nghe qua một câu: "Lừa người dối mình" chưa?

Ma Cốc Doanh nhíu mày không nói.

- Cái gọi là lừa mình dối người chính là lừa gạt mình, cũng lừa gạt người khác.

Bùi Đông Lai thấy Ma Cốc Doanh không nói lời nào, vẻ mặt thoải mái mà cười nói:

- Ma Cốc Doanh tiên sinh chẳng lẽ muốn nói cho tôi biết, ông không muốn làm lão đại của hắc đạo NB sao?

- Chỉ cần là người bình thường đều sẽ nhìn ra điểm này được.

Chân mày Ma Cốc Doanh càng nhíu chặt hơn:

- Cậu nói để cho ta trở thành lão đại của hắc đạo NB, Bùi Đông Lai ta thừa nhận cậu có địa vị và thân phận ở TQ nhưng mà hiện tại bản thân cậu lại khó bảo toàn được, thế mà cậu lại đến NB, đến trước mặt ta, nói với ta rằng muốn ta trở thành lão đại hắc đạo của NB, chẳng lẽ cậu không cảm thấy buồn cười sao?

- Buồn cười?

Bùi Đông Lai lắc lắc đầu, nói:

- Không, không, không, điểm này cũng không buồn cười. Ma Cốc Doanh tiên sinh, ông nên biết địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu.

Hả?

Trong lòng Ma Cốc Doanh chấn động.

- Tôi thừa nhận, chỉ riêng mình tôi sẽ không làm được điểm này nhưng nếu chúng ta hợp tác thì tôi nghĩ, Yakuza sẽ lật đổ địa vị của hội Tam Hợp, trở thành vương giả của hắc đạo tại NB, lúc đó ông sẽ là lão đại của hắc đạo NB.

Bùi Đông Lai nói tiếp:

- Nếu như lúc này tôi có thể tiến vào quý quốc, có có thể xuất hiện trước mặt Ma Cốc Doanh tiên sinh, điều này chứng minh tôi vẫn còn một chút lợi thế.

Bên tai vang lên lời nói của Bùi Đông Lai, Ma Cốc Doanh lại trầm mặc, dường như là chấp nhận lời nói của Bùi Đông Lai nhưng mà hắn không biết nên nói gì nữa.

- Theo tôi được biết, vì muốn lật đổ hội Tam Hợp nên Ma Cốc Doanh tiên sinh đã chuẩn bị rấ nhiều a.

Mắt thấy Ma Cốc Doanh trầm mặc, Bùi Đông Lai lại một lần nữa mở miệng, ngữ khí khinh miêu đạm tả, giống như đang nói một món đồ bé nhỏ không đáng kể:

- Ví dụ như ở trong hội Tam Hợp Ma Cốc Doanh tiên sinh an bài không ít người, trong đó có một tên gọi là Nakata là thành viên cấp cao trong hội Tam Hợp, thường thì sau một đoạn thời gian thì hắn sẽ báo lại những điều cơ mật của hội Tam Hợp cho Ma Cốc Doanh tiên sinh, ngoài ra còn có một tên tên là Ikeda là một tinh anh trong Nhẫn đường của hội Tam Hợp...

"Lộp bộp"

Trong màn đêm, lời nói hờ hững của Bùi Đông Lai giống như là tiếng sét nổ vang bên tai Ma Cốc Doanh, khiến lòng của hắn trầm xuống, khuôn mặt lộ ra ve khiếp sợ.

Tất cả chuyện này đơn giản là bởi vì Bùi Đông Lai nói là sự thật.

Đây là bí mật lớn nhất của hắn.

Bí mặt này, thậm chí là người hợp tác với hắn là Tam Tỉnh tài phiệt Liễu Sinh Nguyên cùng tộc trưởng gia tộc Một Đằng là Mộc Đằng Cung cũng không biết chuyện.

Mà Bùi Đông Lai lại biết.

Hắn... Hắn làm sao biết tất cả chuyện này?

Ma Cốc Doanh trừng to mắt, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn vào Bùi Đông Lai.

Bởi vì dung hợp hoàn toàn linh hồn với Tiêu Phi nên Bùi Đông Lai đã nắm rõ mọi chuyện của hắc đạo NB sau 2 năm nữa, lúc đó Yakuza bằng vào mưu đồ bí mật của mình mà cố gắng tiêu diệt hội Tam Hợp nhưng mà cuối cùng thực lực lại không đủ nên đã thất bại.

Thông qua chuyện này, Bùi Đông Lai có thể khẳng định Ma Cốc Doanh là một người có dã tâm, không chấp nhận hạ mình làm người dưới tay Đằng Xuyên Nguyên, cho nên hắn mới trắng trợn đến đây tìm Ma Cốc Doanh.

Lúc này, mắt thấy Ma Cốc Doanh hoàn toàn bị hù sợ, Bùi Đông Lai mỉm cười, hỏi:

- Ma Cốc Doanh tiên sinh, ta tôi chúng ta hẳn là nên ngồi xuống nói chuyện, ông thấy sao?

"Hô ~ "

Lời nói của Bùi Đông Lai làm cho Ma Cốc Doanh từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, hắn thở ra một hơi, ánh mắt nhìn vào Bùi Đông Lai, dường như muốn nhìn thấu Bùi Đông Lai nhưng kết quả lại không nhìn thấy được gì.

- Mời.

Trầm ngâm một lúc lâu cuối cùng Ma Cốc Doanh vẫn làm ra động tác mời, biểu lộ thái độ của mình, hiển nhiên là những lời của Bùi Đông Lai đã làm hắn động tâm, chính xác là bức bách hắn làm cho hắn không thể nào không hợp tác với Bùi Đông Lai được, chỉ cần Bùi Đông Lai đem những người tiềm phục của Yakuza tại hội Tam hợp nói ra thì đến lúc đó mưu đồ nhiều năm của Ma Cốc Doanh sẽ bị tan thành mây khói, hoàn toàn mất đi khả năng trở thành lão đại của hắc đọa NB, thậm chí còn có thể bị Đằng Xuyên Nguyên trả thù.

- Thứ cho tôi mạo muội, Bùi tiên sinh, tôi rất hiều kỳ, tại sao cậ lại biết được những gian tế của tôi ở hội Tam Hợp?

Đi vào bên trong nhà, Ma Cốc Doanh ngồi xuống, hướng Bùi Đông Lai ngồi ở đối diện hỏi.

- Ma Cốc Doanh tiên sinh, tôi chẳng những biết tất cả chuyện này, tôi còn biết kế hoạch của ông nữa.

Bùi Đông Lai hỏi một đằng, trả lời một nẻo, nói ra vài câu khiến cho Ma Cốc Doanh hết hồn:

- Ngoài ra, tôi còn biết sở dĩ kế hoạch của ông chậm chạp không có hành động, nguyên nhân chỉ có 2. Thứ nhất là ông kiêng kỵ Nhẫn đường của hội Tam hợp, trong tay của ông tuy rằng có một số cường giả, thậm chí còn có 1 vị Nhẫn Hoàng nhưng mà ông cùng vị Nhẫn Hoàng kia chỉ là quan hệ hợp tác không giống với vị Nhẫn Hoàng kia ở hội Tam Hợp, hắn là tâm phúc của Đằng Xuyên Nguyên, hoặc là nói ông không có khả năng đối phó với Nhẫn đường của hội Tam Hợp. Thứ 2, ông kiêng kỵ mạng lưới quan hệ của hội Tam Hợp, ông sợ đám người An Bồi Tình Hải, Y Điền Chủ Thương và Nham Kỳ Xuyên.

Vẫn không trả lời.

Khóe mắt của Ma Cốc Doanh giật giật, thậm chí ngay cả trán của hắn đã bắt đầu xuất hiện mồ hôi.

Hắn cảm thấy được đối mặt với Bùi Đông Lai chân thực thì còn đáng sợ hơn so với những điều trong tư liệu.

- Ma Cốc Doanh tiên sinh, ông không cần khẩn trương, tôi nói rồi, chúng ta bây giờ là đồng bạn.

Dường như đã nhìn ra Ma Cốc Doanh đang hoảng sợ, Bùi Đông Lai mỉm cười:

- Tôi và ông có chung một địch nhân, địch nhân của chúng ta là Đằng gia và hội Tam hợp.

Lại nghe Bùi Đông Lai nói thế thì Ma Cốc Doanh thở dài một hơi, muốn mở miệng hỏi.

Nhưng mà, hắn âm thầm có chút kích động, việc kiêng kỵ nhất trong đàm phán chính là kích động, một khi đã kích động thì sẽ bị đối phương đưa vào tròng, mất hết lợi thế.

- Lấy gian tế của ông đang ở trong hội Tam Hợp thì có thể làm 2 chuyện. Chuyện thứ nhất là cung cấp cho tôi hành tung của Đằng Xuyên Nguyên, chuyện thứ hai là để người của tôi tiến vào trang viên của Đằng gia.

Bùi Đông Lai nói thẳng:

- Chỉ cần người của ông làm được 2 chuyện này thì tôi có thể thực hiện hành động trảm thủ với Đằng Xuyên Nguyên cùng như là Nhẫn đường.

"Ách, ..."

Mặc dù mơ hồ đoán được kế hoạch của Bùi Đông Lai sẽ vô cùng điên cuồng, nhưng mà nghe được Bùi Đông Lai nói thế thì Ma Cốc Doanh vẫn là cả kinh.

- Một khi tôi giết chết Đằng Xuyên Nguyên, diệt trừ Nhẫn đường, lấy thực lực của Yakuza, muốn phá vỡ hội Tam Hợp, dường như cũng không khó khăn a?

Bùi Đông Lai cười hỏi.

Ma Cốc Doanh nhíu mày:

- Nếu cậu có thể làm được điều này thì Yakuza đích xác có thể phá vỡ hội Tam Hợp. Nhưng mà làm sao cậu có thể cam đoan làm được 2 điểm kia?

- Chỉ bằng việc tôi có thể dễ dàng rời khỏi TQ, lén vào NB, xuất hiện ở trước mặt ông.

Bùi Đông Lai gằn từng chữ:

- Mặt khác, từ khi tôi đến Tokyo, tiến vào biệt thự của ông, người của ông không có năng lực báo lại những chuyện này, chẳng lẽ ông cho rằng sẽ có vấn đề gì sao?

- Cậu nên biết, vô luận là hội Tam Hợp hay là Yakuza, cũng không phải tồn tại một mình mà nó đều dựa vào bọn tài phiệt để bảo đảm.

Sau một lúc trầm mặc thì Ma Cốc Doanh cũng nói ra lo lắng cuối cùng trong lòng:

- Cho nên, chỉ là tôi đáp ứng cậu thì còn được, nhất định phải được Tam Tỉnh tài phiệt là Liễu Sinh Nguyên đồng ý, thậm chí là cần phải có sự đồng ý của gia chủ Mộc Đằng gia.

- Để Tam Tỉnh tài phiệt trở thành đối tác làm ăn của liên minh Hoa hạ, để Mộc Đằng gia lật đổ địa vị của An gia, trở thành gia tộc chính giới đệ nhất ở NB, Ma Cốc Doanh tiên sinh, ông cho rằng đối với điều kiện này thì Liễu Sinh Nguyên cùng Mộc Đằng Cung có thể không xiêu lòng không?

Trên mặt Bùi Đông Lai lại nở ra nụ cười tự tin, dường như mọi việc đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.

Có thể!

Trong phút chốc.

Trong lòng Ma Cốc Doanh liền hiện ra đáp án.

Ở hắn xem ra, chỉ cần Bùi Đông Lai có thể làm được 2 điểm này thì Liễu Sinh Nguyên cũng tốt, Mộc Đằng Cung cũng thế, tuyệt đối sẽ lựa chọn cùng Bùi Đông Lai hợp tác.

Người kia rốt cuộc còn bao nhiêu con bài chưa lật nữa?

Chưa trả lời, Ma Cốc Doanh không nhịn được mà thầm hỏi bản thân.

*****

Biệt thự quận Golf, lúc này Hạ Y Na và Tần Đông Tuyết đang ngồi ở trên ghế salon, xem tin tức trong TV.

- Dựa vào báo chí NB đưa tin thì vào lúc 16h30' ngày hôm nay, hạm đội 7 của Mỹ tại TBD, Hải Quân Hoàn Gia Anh cùng với Vệ Đội NB đã tập hợp tai căn cứ hải quân Mỹ, người phát ngôn của quân đội NB đã phát biểu rằng vào lúc 6h sáng mai thì cả 3 bên sẽ tới gần đảo...để tiến hành quân diễn.

Trong TV xuất hiện những máy bay quân sự, máy bay ném bom, máy bay chiến đấu tiến tiên hàng đầu của Mỹ.

- Đông Tuyết, dựa vào an bài của Đông Lai thì cậu ta muốn động thủ trước khi quân diễn được bắt đầu.

Sau khi bản tin này kết thúc thì Hạ Y Na có chút lo lắng nhìn Tần Đông Tuyết, hỏi:

- Đây cũng là nói, tối nay Đông Lai sẽ động thủ, phải không?

- Ừh.

Tần Đông Tuyết Tuyết gật gật đầu nhưng lại lộ ra vài phẩn khẩn trương.

- Người kia cũng thiệt là, trước khi đi cũng không lưu lại phương thức liên lạc với chúng ta, làm cho chúng ta không biết tình hình lúc này bên đó ra sao rồi.

Thấy Tần Đông Tuyết gật đầu, Hạ Y Na quệt mồm, nhìn như nén giận, nhưng trên thực tế thì lại đang lo lắng.

"Reng...Reng"

Sau đó không đợi Tần Đông Tuyết mở miệng nói cái gì, điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên.

"Bá!"

Xảy ra tiếng chuông điện thoại làm cho Tần Đông Tuyết, Hạ Y Na đều nhìn sang.

Có lẽ là đoán rằng người gọi đến là bdld nên 2 người có chút kích động, sau đó Tần Đông Tuyết cầm lấy điện thoại.

- Không phải, là điện thoại của cha tớ.

Thấy người gọi đến là Tần Tranh thì Tần Đông Tuyết hơi có chút mất mát nói với Hạ Y Na một tiếng, sau đó mới nghe máy.

- Đông Tuyết, Đông Lai có gọi điện cho con không?

Điện thoại được chuyển, Tần Tranh liền mở miệng hỏi, hắn cũng vừa mới xem xong thời sự, biết rõ tình hình lúc này đã vô cùng gấp gáp.

Nhận thấy được vẻ lo lắng trong giọng nói cuat Tần Tranh thì Tần Đông Tuyết khẽ thở dài:

- Không có.

- Vậy con có liên lạc được với hắn không?

Tần Tranh nghe vậy, nhiều ít có chút nóng lòng, nói:

- Trước mắt tình thế đã vô cùng nghiêm trọng rồi, nếu như Đông Lai còn chưa động thủ thì rất có thể NB sẽ nhân cơ hội này chiếm lấy đảo...

- Lúc cậu ta đi thì không để lại cách liên lạc với con.

Nghe Tần Tranh nói thế thì trong lòng Tần Đông Tuyết cũng căn thẳng, nàng biết rõ trận chiến này không chỉ có liên quan với Bùi Đông Lai mà còn có ý nghĩa quan trọng với quốc gia.

- Vậy a..

Tần Tranh có chút mất mát thở dài, lại bổ sung nói:

- Nếu nó liên hệ vơi con thì con hãy cho ta biết, mặt trên đang đợi tin tức của nó.

- Vâng.

Tần Đông Tuyết đồng ý, sau đó do dự một chút, mở miệng lần nữa, giống như là đang an ủi Tần Tranh, càng giống như là an ủi Hạ Y Na ở bên cạnh:

- Cha, Đông Lai khi làm việc gì thì luôn năm chắc, hơn nữa kế hoạch lần này vô cùng chu đáo, hẳn là không có vấn đề gì.

- Hy vọng là thế, hắn được nhiều người kỳ vọng vào đó.

Tần Tranh cười khổ một tiếng, cúp điện thoại.

"Đô... Đô..."

Nghe điện thoại truyền ra tiếng "Đô... Đô..." thì Tần Đông Tuyết để điện thoại xuống, cầm lấy tay của Hạ Y Na.

Dưới ánh đèn.

Vẻ mặt của các nàng tỏ ra vô cùng lo lắng cùng khẩn trương nhưng cũng chỉ có thể ngồi đợi.

...

Màn đêm buông xuống Tokyo.

Trên đường, một chiếc Rolls-Royce Phantom cùng 3 chiếc Mercedes-Benz S600 tạo thành một dòng xe chạy thẳng về một nhà hàng 5* có tiếng ở Tokyo.

Dựa vào ước định giừa Nham Kỳ Xuyên và Tịch Hồ thì 2 người sẽ đến nhà hàng này dùng cơm, sau đó rồi tiến hành đàm phán về việc hợp tác, ngoài ra thành viên của liên minh Hoa Hạ cũng sẽ dùng cơm và trao đổi một vài vấn đề với thành viên trung tâm của tập đoàn Tam Lăng tài phiệt.

Hôm nay, đi bên cạnh Tịch Hồ chỉ có 4 gã Ám Vệ Tịch gia.

Dùng lời hắn mà nói, đây là hắn tôn trọng và tin tưởng Tam Lăng tài phiệt.

Đối với việc này thì những thành viên trong gia tộc Nham Kỳ chẳng những không có bất mãn, mà lại tỏ ra vô cùng cao hứng.

- Thắng bại là vào đêm nay, Đông Lai, tôi đợi tin tức của cậu.

Trong xe, Tịch Hồ bóp tắt điếu xì gà trong tay, đem ánh mắt nhìn về phía ngoài, ánh mắt lộ ra vẻ chờ mong.

Cùng lúc đó.

2 chiếc xe chạy trên đường cao tốc, hướng về núi Phú Sĩ chạy đến.

Rất nhanh, 2 chiếc xe chạy ra khỏi đường cao tốc, đi vào một con đường nhỏ, 10 Ám Vệ Tịch gia trong xe liền cởi y phục ra, sau đó thay vào bộ đồ tác chiến màu đen.

Sau khi bọn hắn thay quần áo xong thì 2 chiếc xe chạy nhanh về phía trang viên Đằng gia ở dưới chân núi Phú Sĩ.

Chân núi, hơn 100 tên thành viên tinh anh của Yakuza đã đứng dợi, thấy người Ám Vệ Tịch gia đến thì một gã cường giả Nhẫn Thuật Bát Đoạn liền lên nói chuyện.

Sau khi nói chuyện xong thì 2 bên đã nhất trí, Ám Vệ Tịch gia cầm lấy vũ khí bên Yakuza cung cấp, sau đó cùng với hơn 100 tên thành viên tinh anh của Yakuza đi dọc theo một con đường nhỏ, hướng về trang viên Đằng gia.

Dựa theo kế hoạch thì khi cách trang viên Đằng gia 5km thì bọn hắn sẽ dừng lại, sau đó đợi người tên là Ikeda tới tiếp ứng.

Có lẽ là toàn bộ tinh lực của Đằng gia đều tập trung vào Bùi Đông Lai, biết rõ Bùi Đông Lai cùng dong binh đoàn Satan đang ở TQ, có lẽ là do Ikeda sớm đã bố trí nên lúc này đám người Ám Vệ Tịch gia và Yakuza cũng không gặp trở ngại gì, một đường đi thẳng tới địa điểm đã nói trước.

Sau khi tới địa điểm thì bọn hắn dừng lại, úp ở trong bụi cỏ, đợi Ikeda đến.

20' sau.

Ikeda thừa dịp bóng đêm, lặng yên không phát ra một hơi thở, rời khỏi trang viên Đằng gia, đi đến chỗ cách trang viên Đằng gia khoảng 1km.

- Không được nhúc nhích.

Trong bóng đêm, một giọng nói vang lên, sau đó 2 gã thành viên Nhẫn Đường từ trong bụi cỏ nhảy ra, xách súng đến gần Ikeda mà 2 gã thành viên Nhẫn đường khác lại dùng súng ngắm nhắm vào Ikeda.

- Là ta, Ikeda.

Ikeda dừng bước lại, tự nói ra thân phận của mình.

- Là đội trưởng Ikeda sao?

Nghe được giọng nói của Ikeda thì một gã Nhẫn đường dùng đèn pin soi vào, xác định là Ikeda thì có chút kinh ngạc.

- Thế cục 2 ngày nay đang căn thẳng, Nhẫn Hoàng phái ta đi kiểm tra mỗi tối, xem thử mọi người có giữ vững cương vị hay không?

Vừa nói Ikeda vừa đi đến chỗ của 2 gã thành viên Nhẫn đường kia, cùng lúc đó 2 gã thành viên Nhẫn đường núp trong bụi cỏ liền đứng dậy rồi đi ra.

- Xin, đội trưởng yên tâm, chúng tôi luôn giữ vững cương vị của mình, không nói là người sống, cho dù là một con chó cũng không thể nào chạy qua nơi này được.

- Đúng, đội trưởng, chúng tôi đã trả qua huấn luyện nghiêm khắc của Ninja, xin ngài hãy yên tâm.

Đợi Ikeda đến gần thì có 2 tên mở miệng nói, mà 4 người bọn họ cũng không có bất kỳ cảnh giác nào.

"Pằng"

"Pằng"

"Pằng"

"Pằng"

Bỗng nhiên.

tiếng súng vang lên.

4 viên đạn liền bắn thẳng vào 4 gã thành viên Nhẫn đường.

"Phốc"

"Phốc"

"Phốc"

"Phốc"

Tiếng súng vang lên, máu tươi trên người 4 gã thành viên Nhẫn đường liền phun ra, bọn hắn chưa hiểu cuyện gì đã xảy ra thì đã ngã xuống, tắt thở.

Sau khi xử lý xong 4 người này thì Ikeda lấy một bộ đàm ra rồi liên lạc với người phụ trách hành động đêm nay ở trong Yakuza.

Cùng lúc đó, trong một chiếc Nissan còn rèm che được 2 chiếc Infiniti bảo vệ đang chạy về trang viên Đằng gia.

Trong chiếc Nissan, Đằng Xuyên Nguyên đang cầm một ly rượu đỏ, nhẹ nhàng lắc lắc, sau đó đặt chén rượ xuống rồi sau đó lấy điện thoại ra, gọi cho Điền Nguyên, người phụ trách thu thập tình báo tại TQ.

- Hội trưởng.

Rất nhanh điện thoại được chuyển, giọng nói của Điền Nguyên liền truyền ra, .

Đằng Xuyên Nguyên hành văn gãy gọn hỏi:

- Đám người Tung cẩu kia có hành động gì không?

- Báo cáo hội trưởng, mấy ngày qua bộ đội của Tung cẩu đang âm thầm được điều động, nhìn qua thì dường như đã chuẩn bị xong mọi chuyện.

Đầu bên kia điện thoại, Điền Nguyên tỏ ra cẩn thận mà báo lại sau đó nói:

- Tên hỗn đản Tung cẩu Bùi Đông Lai kia 2 ngày nay vẫn luôn ở biệt thự tại Đông Hải, không ra khởi cửa, mà tên võ giả bên cạnh hắn gọi là Cô Độc Phong Ảnh vẫn ở trong võ quán Cô Độc, còn về phần dong binh đoàn Satan thì vẫn luôn ở trụ sở bí mật tại Nam Cảng...

- Hắc, con chó Tung cẩu chết tiệt kia, hắn nghĩ rằng co đầu rút cổ như thế là vô sự sao?

Đằng Xuyên Nguyên nghe vậy, vẻ mặt khinh thường, cười lạnh:

- Ngày mai, sau khi 3 nước diễn tập xong thì hắn sẽ biến thành một con chó chết.

Biến thành một con chó chết?

"Pằng"

Trả lời Đằng Xuyên Nguyên là một tiếng súng.

Trong màn đêm.

Thời điểm ngàn quân nguy kịch, chiến đấu phát hoả!

Crypto.com Exchange

Chương (1-529)