← Ch.438 | Ch.440 → |
"Rầm"
Viên đạn bắn thẳng vào xe rồi đột nhiên nổ mạnh.
- Có mai phục, tăng tốc.
Sau đó, thủ lĩnh của Nhẫn đường một trong 3 Nhẫn Hoàng của NB Cung Bản Thiên ngồi trong chiếc Nissan lập tức quát lên một tiếng trong bộ đàm.
Có lẽ là do quá bất ngờ nên Đằng Xuyên Nguyên há to miệng, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
"Pằng"
Cùng lúc đó, tiếng súng lại vang lên.
"Đông —— "
Viên đạn lại bắn trúng vào chiếc Infiniti rồi đột nhiên nổ mạnh.
Tên thành viên Nhẫn đường lái chiếc Nissan liền tăng tốc, cả chiếc xe giống như một con quái thú, lao nhanh vượt qua đống lửa phía trước.
"Pằng"
Bùi Đông Lai lại bóp cò, viên đạn thứ 3 bay ra.
Bởi vì từ Ma Cốc Doanh biết được xe của Đằng Xuyên Nguyên đều được độ lại nên lần này Bùi Đông Lai không nhắm bắn vào xe của hắn, mà là nhắm ngay vào lốp xe.
"Đông"
Viên đạn liền bắn thẳng trúng lốp xe chiếc Nissan, lốp xe liền vỡ ra.
- Đây không phải là sát thủ bình thường, sát thủ bình thường không thể có tài bắn súng chuẩn như thế.
Thấy được lốp của chiếc Nissan bị nổ thì khuôn mặt của Cung Bản Thiên lộ ra vẻ ngưng trọng.
- Vậy là ai?
Đằng Xuyên Nguyên nghe vậy thi tỏ ra kinh hoàng:
- Không phải là tên nghiệt chủng Tung cẩu kia chứ?
"Pằng"
"Đông"
Tiếng súng lại vang lên, tiếng nổ xe nổ lại truyền ra.
- Hội trưởng, đường chủ, không còn cách nào lái xe được nữa.
Tên lái xe liền tỏ ra kinh hoàng, chiếc Nissan giống như là một con ngựa mất cương, lao thẳng về phía rừng cây 2 bên đường.
- Lập tức liên lạc với người bên trong trang viên, để bọn hắn đến hỗ trợ.
Nghe được tên Nhẫn đường lái xe kia nói thế thì Cung Bản Thiên nhíu chặt mày, 2 mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào bên ngoài, một cảm giác nguy hiểm hiện ra trong lòng của hắn, trực giác nói cho hắn biết, trong rừng có mai phục.
Nghe được mệnh lệnh của Cung Bản Thiên thì 2 gã thành viên Nhẫn dường ngồi bên cạnh Đằng Xuyên Nguyên, một gã giữ chặt Đằng Xuyên Nguyên, một gã còn lại thì liền lấy bộ đàm ra để liên lạc, tìm người hỗ trợ.
"Ầm...Ầm"
Cùng lúc đó, 2 tiếng nổ mạnh vang lên, 2 chiếc Infiniti đi ở phía trước liền nổ mạnh.
"Loảng xoảng loảng xoảng —— "
"Rầm"
Sau đó, 2 chiếc Infiniti rơi xuống, tên lái chiếc Nissan thấy vậy thì liền giảm tốc độ, vọt vào một con đường nhỏ bên rừng cây.
- Xuống xe.
Khi xe dừng lại, Cung Bản Thiên híp mắt, rồi quyết đoán ra lệnh.
3 gã Nhẫn Hồn nghe được mệnh lệnh thì liền không nói 2 lời, mở cửa xe, rồi nhày xuống còn Cung Bản Thiên thì cầm lấy Đằng Xuyên Nguyên rồi đi theo xuống sau.
- Cẩn thận.
3 gã Nhần Hồn vừa mới xuống xe, không kịp đứng chung 1 chỗ thì Cung Bản Thiên đã quát lên một tiếng.
Dứt lời, người hiện ra.
Thủ lĩnh của Ám Vệ Tịch gia Niếp Vô Song sớm đã ẩn núp ở đó, trong nháy mắt liền xuất hiện trước mặt một gã Nhẫn Hồn, cánh tay vung lên, hóa thủ làm chưởng, chụp vào đầu tên Nhẫn Hoàng kia.
"Bốp"
Một chưởng Niếp Vô Song chụp vào ngay đỉnh đầu tên Nhẫn Hồn kia, giống như là chưởng vào quả dưa hấu, trực tiếp làm đầu tên Nhẫn Hồn kia vỡ ra.
Miễu sát!
Chỉ là một chưởng, Niếp Vô Song đã miễu sát một gã Nhẫn Hồn Nhẫn Thuật Bát Đoạn.
Cùng lúc đó, một gã Ám Vệ Tịch gia khác liền xuất hiện bên cạnh gã Nhẫn Hồn khác, chủy thủ trong tay của hắn nhắm vào cổ tên Nhẫn Hồn kia mà đâm tới.
"Keng"
Không biết là do Cung Bản Thiên nhắc nhở hay là do hắn cảm nhận được nguy hiểm, ở thời khắc nguy hiểm thì hắn liền lấy đao che ở cổ lại, thanh chủy thủ chém vào đao, phát ra một tiếng vang.
Một kích không trúng, tên Ám Vệ Tịch gia kia không dừng lại, một lần nữa đâm về phía tên Nhẫn Hồn kia nhưng mà không đợi hắn công kích đến thì tên Nhẫn Hồn kia đã lui ra, làm cho một kích của tên Ám Vệ Tịch gia kia thất bại.
Cùng lúc đó, Niếp Vô Song tăng tốc, lặng yên không phát ra hơi thở đi đến bên cạnh một tên khác, tính toán muốn giết tên này.
Nhưng mà.
Lúc này đây, không đợi Niếp Vô Song ra tay thì Cung Bản Thiên đã đột ngột xuất hiện trước người tên Nhẫn Hồn kia, hóa thủ vi đao, chém về phía Niếp Vô Song.
"Hừ!"
Đối mặt với một kích của Cung Bản Thiên thì Niếp Vô Song hừ lạnh một tiếng, thế công không giảm, đồng dạng hóa thủ vi đao, đón nhận.
"Bịch"
Thủ đao 2 người chạm vào nhau, phát ra một tiếng muộn hưởng, sau đó kình lực bùng nổ, phát ra những tiếng " Bốp...Bốp"
Ách?
Sau khi giao thủ xong 1 chiêu, thân ảnh 2 người tách ra, trong lòng tỏ ra kinh hãi.
Cung Bản Thiên không ngờ thực lực đối phương lại mạnh đến thế.
Niếp Vô Song cũng là như thế!
Thông qua mạnh lưới tình báo của Tịch gia thì hắn biết thực lực của Cung Bản Thiên là Nhẫn Thuật Cửu Đoạn cho nên lần này hắn mới mang theo một gã thành viên của Ám Vệ Tịch gia cùng Bùi Đông Lai ám sát Đằng Xuyên Nguyên, lúc này phát hiện được thực lực của Cung Bản Thiên ngang cơ với hắn thì trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc, chân mày nhíu lại, hiện giờ hắn và thủ hạ của hắn không những không chiếm ưu thế mà còn đang ở hạ phong.
Cho nên, nếu hắn và tên Ám Vệ Tịch gia kia không thể giết chết Đằng Xuyên Nguyên thì sẽ gặp nguy hiểm thật lớn.
- Bùi thiếu, tình báo sai rồi, Cung Bản Thiên có thực lực ngang tôi, cần được trợ giúp.
Hiểu được điểm này thì Niếp Vô Song liền lấy bộ đàm liên lạc với Bùi Đông Lai.
- Quả nhiên là tên Tung cẩu kia.
Đằng Xuyên Nguyên nghe được Niếp Vô Song mở miệng, tức giận đến mắng lên một tiếng, vẻ mặt dữ tợn:
- Xử lý bọn hắn, sau đó bắt sống tên Tung cẩu chó chết kia, ta muốn lột da hắn, rút gân hắn, uống máu hắn.
- Ngươi đi đối phó tên kia, người kia giao cho ta.
Cung Bản Thiên cười lạnh, ra lệnh cho tên Nhẫn Hồn bên cạnh, ánh mắt như dao nhìn chằm chằm vào Niếp Vô Song, giống như là dã thú nhìn vào con mồi:
- Nếu mày muốn trốn thì tao không thể ngăn mày được, nhưng nếu mày muốn chiến thì không riêng gì mày mà tên sau lưng mày, 2 đứa bọn mày đều phải chết.
"Vù"
"Vù"
Cung Bản Thiên rất vừa dứt lời, 2 gã Nhẫn Hồn liền chạy nhanh về phía tên Ám Vệ Tịch gia kia, chuẩn bị liên thủ chém giết.
Niếp Vô Song thấy thế thì hóa thành một đạo hắc ảnh, chạy về phía kia, muốn cứu viện.
- Mày là của tao.
Cung Bản Thiên quát lạnh quát một tiếng, mủi chân điểm một cái, giống như lượn trên không, nháy mắt biến mất, sau đó xuất hiện trước người Niếp Vô Song, hóa thủ vi đao, nhắm thẳng vào cổ họng của Niếp Vô Song mà đánh tới.
"Bốp"
Niếp Vô Song cũng hóa thủ vi đao, chém ra, hóa giải một đòn công kích của Cung Bản Thiên rồi hét lớn:
- Lập tức lui lại, cùng Bùi thiếu tụ lại.
Nghe được mệnh lệnh của Niếp Vô Song thì tên Ám Vệ Tịch gia không nói lời, lập tức nhảy lên, hướng về phía của Bùi Đông Lai mà chạy tới.
- Thạch Thái, đuổi theo hắn.
Cung Bản Thiên hét lên:
- Cần phả bắt sống tên Tung cẩu kia.
- Vâng.
Tên Nhẫn Hồn tên là Thạch Thái nghe vậy thì gật đầu rồi chạy theo tên Ám Vệ Tịch gia kia.
- Bảo vệ hội trưởng, thông báo cho những người còn lại, để bọn hắn chia làm 2 đường, một đường đuổi theo tên hỗn đản kia, một đường đuổi qua bên này.
Mắt thấy tên Nhẫn Hồn tên là Thạch Thái đuổi theo thì Cung Bản Thiên hướng về tên Nhẫn Hồn còn lại ra lệnh.
- Vâng.
Tên Nhẫn Hồn kia lĩnh mệnh rồi đi về phía Đằng Xuyên Nguyên, sau đó lấy bộ dàm ra liên lạc với Nhẫn Hồn ở trang viên để chuyển mệnh lệnh của Cung Bản Thiên.
- Nếu vừa rồi tao nói mày chạy trốn thì có cơ hội.
Cùng lúc đó, chiến ý trên người Cung Bản Thiên tăng lên, vẻ mặt cười lạnh nhìn chằm chằm vào Niếp Vô Song:
- Nhưng mà bây giờ, mày đã không có cơ hội đó rồi.
"Pằng.. Pằng.. Pằng"
Cung Bản Thiên vừa dứt lời, thì tiếng súng ở phía trang viên truyền đến.
- Tuy rằng kế hoạch của Bùi thiếu có chút sai sót nhưng mà kết cục ngày hôm nay sẽ không thay đổi, tối nay, hội Tam Hợp sẽ hoàn toàn bị xóa tên trong giới hắc đạo.
Nghe được phía trang viên truyền đến tiếng súng thì Niếp Vô Song cười lạnh, chiến ý cũng tăng lên.
*****
"Bá!"
Nghe được phía trang viên truyền tới tiếng súng, nghe được giọng nói tự tin của Niếp Vô Song thì sắc mặt của Đằng Xuyên Nguyên cùng với tên Nhẫn hồn bên cạnh hắn đều biến đổi.
Thậm chí ngay cả Cung Bản Thiên cũng nhíu mày.
Bởi vì đã đột phá Nhẫn thuật Cửu đoạn, bước chân vào Nhẫn thuật Thập đoạn nên năng lực của Cung Bản Thiên vô cùng biến thái, sau khi xuống xe thì hắn chỉ nghĩ rằng đối phương chỉ muốn ám sát Đằng Xuyên Nguyên, nhưng mà hiện giờ hắn lại phát hiện, đối phương muốn làm thịt luôn cả hội Tam Hợp.
- Lập tức liên hệ bọn hắn, xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra!
Hiểu được điểm này thì Cung Bản Thiên cũng không có ngầm thất kinh mà bình tĩnh ngầm ra lệnh.
- Vâng.
Tên Nhẫn hồn kia nghe vậy thì gật đầu, sau đó lấy ra bộ đàm rồi liên lạc với tên gọi là Phản Thượng Tỉnh Thôn.
Bởi vì ban nãy nghe được bên ngoài truyền đến tiếng súng, tiếng nổ, cùng với nghe được lời thông báo của người bên mình thì tên Nhẫn hồn tên là Phản Thượng Tỉnh Thôn biết được Đằng Xuyên Nguyên đang bị người ta chặn giết, vì thế hắn liền ra lệnh cho những thành viên Nhẫn Đường bên ngoài tăng cường cảnh giới, mặt khác phái toàn bộ những thành viên Nhẫn đường khác đến nơi xảy ra vụ nổ.
Nhưng mà.
Khiến Phản Thượng Tỉnh Thôn không ngờ chính là sau khi hắn truyền lệnh ra thì những thành viên Nhẫn đường cảnh giới bên ngoài, không một người nào trả lời lại.
Điều này làm cho hắn vô cùng không yên lòng, lúc sau hắn lại liên lạc nhưng không ai rả lời, hơn nữ trong trang viên lại có tiếng súng, có nhiều kẻ xâm nhập tập kích trang viên.
Biết được chuyện này thì Phản Thượng Tỉnh Thôn liền an bài, nhưng mà hắn lại nhận được bộ đàm của một tên ở bên ngoài.
- Chuyện gì?
Bộ đàm được chuyển, người ở bên ngoài liền hỏi.
- Trang viên bị tập kích, có rất nhiều người không rõ thân phận đang ở bên ngoài trang viên, đang cùng bắn nhau với chúng ta.
Phản Thượng Tỉnh Thôn có chút không rõ nói, nếu không phải bên tai vang lên tiếng súng thì hắn không thể tin được lại có người ở NB dám đến tập kích trang viên của Đằng Xuyên Nguyên.
- Phản Thượng Tỉnh Thôn đội trưởng, nhân số kẻ tập kích vô cùng đông, bọn hắn đã đóng cửa lớn của tràn viên, hơn nữa bên hắn lại có rất nhiều hảo thủ, các anh em đã không trụ được nữa rồi.
Phản Thượng Tỉnh Thôn vừa dút lời, tên thành viên Nhẫn đường ở bên kia liền nói, giọng nói mang theo vài phần hoảng sợ.
- Tao mặc kệ các ngươi dùng biện pháp gì, nhất định phải giữ vững.
Phản Thượng Tỉnh Thôn nghe vậy thì giận đến xanh mặt, lạnh giọng hạ lệnh.
Nói xong, hắn lại dùng bộ đàm liền hệ với một tên thành viên Nhẫn hồn, giọng nói ngưng trọng:
- Cao Hùng, đi nói cho Đường chủ biết kẻ địch đã đóng cửa trang viên rồi, hơn nữa nhân số bên chúng rất đông, chỉ sợ trong thời gian ngắn chúng ta không thể chạy tới trợ giúp được.
- Hội trưởng, trong trang viên cũng đang bị tập kích, nhân số bên chúng rất đông, sợ rằng trong thời gian ngắn đám người Phản Thượng Tỉnh Thôn sẽ không thể đến chi viện cho chúng ta,
Tên Nhẫn hồn tên là Cao Hùng nghe được Phản Thượng Tỉnh Thôn nói thế thì liền báo lại cho Đằng Xuyên Nguyên và Cung Bản Thiên.
"Ách"
Nghe được Cao Hùng báo lại thì cả Đằng Xuyên Nguyên cùng Cung Bản Thiên đều bị cả kinh không nhẹ, trong lòng bọn chúng vô cùng nghi hoặc: Dong binh đoàn Satan cùng đám võ giả người TQ kia đều ở lại TQ, tại sao lại có người đến đây giúp tên hỗn đản kia, là ai giúp hắn?
"Vù"
Cùng lúc đó, cả người Niếp Vô Song đột nhiên động, giống như một mũi bên, bắn thẳng về phía Đằng Xuyên Nguyên.
- Bảo vệ hội trưởng.
Cảm nhận được Niếp Vô Song ra tay thì Cung Bản Thiên cả kinh, quát lên một tiếng, cả người lóe lên, muốn ngăn cản Niếp Vô Song.
Muộn rồi.
Không đợi Cung Bản Thiên rất ngăn trở, Niếp Vô Song đã cách Đằng Xuyên Nguyên 1m, hóa thủ vi đao, chém về phía Đằng Xuyên Nguyên.
"Vù"
Cùng lúc đó, tên Nhẫn hồn Cao Hùng vung đao trong tay lên, chém về phía cổ Niếp Vô Song, muốn bức lui Niếp Vô Song.
"Hừ"
Niếp Vô Song thấy thế thì hừ lạnh một tiếng, thủ đao hóa thành chưởng, chưởng về cây đao sắc bén của tên Nhẫn hồn kia.
"Vù"
"Rắc"
Niếp Vô Song đánh ra một chưởng, lực đạo khủng bố truyền vào thanh đao, kình lực bùng nổ làm cho thanh đao gãy thành 2 đoạn.
"Vù"
Cùng lúc đó, Cung Bản Thiên đã đuổi tới, cả người như ngọn núi đứng trước Đằng Xuyên Nguyên, sau đó chân phải vung lên đá vào Niếp Vô Song.
"Bá!"
Chân của Niếp Vô Song nâng người rồi búng lên, làm cho một đòn của Cung Bản Thiên đá vào không, đồng thời tay phải cầm lấy nửa thanh đao còn lại.
Sau đó.
Chỉ thấy cổ tay của hắn vung lên.
"Vù"
Tiếng xé gió vang lên, nửa thanh đao kia liền bắn về phía Cao Hùng đang đứng gần đó.
Cao Hùng chính là Nhẫn thuật Bát đoạn, thực lực kém xa Niếp Vô Song, hơn nữa lại đứng gần như thế, làm sao có thể né được?
"Phốc"
Không đợi Cao Hùng né tránh thì thanh đao kia đã trực tiếp đâm qua cổ họng của hắn, máu tươi phun ra.
Hả?
Thấy một màn như thế thì ánh mát Cung Bản Thiên híp lại, bỏ qua ý niệm bước lên công kích, tay nhấc Đằng Xuyên Nguyên lên rồi thối lui.
- Thực lực của mày tương đương với tao, mày không có cơ hội để mang theo hắn, trốn thoát khỏi tay tao.
Mắt thấy Cung Bản Thiên lui ra ngoài 10m thì Niếp Vô Song cũng không có nóng lòng công kích, cười lạnh nói:
- Đợi Bùi thiếu cùng thuộc hạ của tao xử lý tên Nhẫn hồn kia xong thì lúc đó sinh mạng của bọn mày sẽ kết thúc.
Nghe Niếp Vô Song nói thế thì sắc mặt Cung Bản Thiên trở nên khó coi, chân mày nhíu lại.
- Hội trưởng, tôi ở lại ngăn cản hắn, ngài lập tức rời đi.
Có lẽ là do Niếp Vô Song nói đúng, biết được tình thế trước mắt đã vô cùng nguy hiểm cho nên Cung Bản Thiên cũng không còn tỏ ra kiêu ngạo nữa, vẻ mặt hắn ngưng trọng nói:
- Ngoài ra, hiện tại trang viên đang bị người ta bao vây, ngài hãy nói bọn hắn không nên hiếu chiến, hãy giúp ngài mang theo thành viên trung tâm của gia tộc rời khỏi trang viên.
- Được.
Tuy rằng không tin mọi chuyện phát sinh trước mặt là sự thật nhưng mà lý trí nói cho hắn biết bây giơ việc quan trọng nhất là hắn phải giữ lấy tính mạng, đồng thời phải giữ tính mạng cho nhiều thành viên trung tâm của Đằng gia, chỉ cần hắn và bọn người kia còn sống thì hội Tam Hợp sẽ không có bị diệt vong.
- Bùi thiếu, Cung Bản Thiên ngăn chặn tôi để cho một mình Đằng Xuyên Nguyên đào tẩu, ngài ở bên kia hãy giải quyết nhanh chóng.
Mắt thấy Đằng Xuyên Nguyên chạy trốn, Niếp Vô Song cũng không có ngăn cản mà báo lại cho Bùi Đông Lai.
- Được.
Trong rừng cây, nghe được Niếp Vô Song nói thế thì Bùi Đông Lai liền trả lời.
"Vù...Vù"
Nói xong, Bùi Đông Lai nghe được phía trước truyền đến tiếng động, mơ hồ thấy được có 2 bóng người từ bên trong rừng cây đang chạy ra.
Thấy như thế thì Bùi Đông Lai liền tắt bộ đàm, sau đó lao về phía 2 bóng người kia.
"Keng"
Rất nhanh, một tiếng vang giòn truyền ra, chủy thủ trong tay tên Ám Vệ Tịch gia kia đụng vào đao của tên Nhẫn hồn.
"Rắc"
Sau đó, cả thanh đao và thanh chủy thủ trong tay của 2 người liền gãy.
"Vù"
"Vù"
Trong phút chốc, hai người không hẹn mà cùng ném đi nửa thanh vũ khí còn lại trong tay ra.
Có lẽ là do kịch chiến quá lâu làm tiêu hao nhiều kình lực nên cả 2 liền lui ra sau, thở gấp rồi sau đó lại chiến.
Hả?
Tên Nhẫn hồn kia đột nhiên dừng bước lại, trong lòng cảm thấy nguy hiểm, đồng thời bằng vào khí huyết thì hắn cảm nhận được có người đánh lén mình vì thế hắn liền xoay người lại, đánh ra một người vào phía sau.
Người đánh lén chính là Bùi Đông Lai, thấy được đối phương phát hiện được mình thì Bùi Đông Lai cũng không có dừng tay mà hóa thủ thành chưởng.
Chưởng khắc quyền
Đây là điều Qua tử dạy cho hắn.
- Gãy cho ta.
Vung chưởng lên, Bùi Đông Lai quát lên một tiếng lớn, khí thế như cầu vòng.
"Ba... Ba... Ba..."
Bùi Đông Lai xuất " Lôi Đình" trong "Bùi gia quyền", tiếng nổ vang liền vang lên.
Hả?
Cảm nhận được uy lực của một chưởng này thì trong lòng tên Nhẫn hồn kia chấn động nhưng mà không có cách nào thu tay lại được.
"Ầm"
Chưởng quyền giao nhau, 5 tầng kình lực của Bùi Đông Lai liền bùng nổ, kình lực liền đánh thẳng vào tay tên Nhẫn hồn kia.
"Rắc"
Trong màn đêm, tiếng xương gãy vang lên, nắm tay của tên Nhẫn hồn kia liền bị chấn nát, cả người văng ra phía sau.
Trong phút chốc, huyết nhục bay tứ tung.
"Tê ~ "
Cơn đau đớn làm cho tên Nhẫn hồn kia kêu lên một tiếng, khí kình tiết ra ngoài, trong lòng hoảng hốt, thực lực của hắn không phải là Nhẫn thuật Lục đoạn sao? Làm sao lại mạnh như thế,
Không có đáp án, tên Nhẫn hồn kia muốn thoát ra, hắn biết mình không phải là đối thủ của Bùi Đông Lai.
- Trở lại cho tao.
Thấy được ý đồ của tên Nhẫn hồn kia thì Bùi Đông Lai quát lên một tiếng lớn, hóa thưởng thành trảo, một phát chụp được cổ tay của tên Nhẫn hồn kia rồi kéo.
"Bịch"
Sau đó, Bùi Đông Lai vung nắm đấm lên rồi nện vào đầu hắn.
Trong màn đêm.
Huyết vụ đầy trời, đầu của tên Nhẫn hồn kia đã trực tiếp bị đánh thành một đống thịt nát!
*****
Trang viên Đằng gia, chiến đấu vẫn đang tiếp tục, cả tòa trang viên đều vang lên những tiếng nổ lớn, đạn bay tứ tung, ánh lửa văng khắp nơi, lần lượt những tên bị đạn bắn trúng đều ngã gục xuống trong vũng máu.
Bởi vì nhận được mệnh lệnh của Đằng Xuyên Nguyên nên Phản Thượng Tỉnh Thôn đã cùng với 3 gã Nhẫn hồn trong đó có Ikeda, cùng với 20 thành viên Nhẫn đường mang theo thành viên trung tâm của Đằng gia, muốn thoát ra khỏi trang viên từ cửa bên.
Nhưng mà làm cho Phản Thượng Tỉnh Thôn nằm mơ cũng không ngờ chính là khi hắn vừa ra tới nơi thì ở đó lại xuất hiện 6 hắc y nhân.
Dưới ánh trăng, 6 người này đều che mặt, làm cho người nào cũng không thể thấy rõ khuôn mặt của bọn hắn, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt tràn đầy sát ý kia.
Trong tay bọn họ đều cầm chủy thủ, giống như là tử thần vậy.
Mắt thấy 6 tên hắc ý nhân này xuất hiện thì những thành viên trung tâm của Đằng gia đều sợ tới mức không nhẹ, không nói hai lời, vội lấy súng ra, thậm chí ngay cả thành viên bình thường của Nhẫn đường cũng là rút súng ra.
So với bọn hắn thì trừ Ikeda thì 3 gã Nhẫn hồn còn lại đều kinh hãi, bất quá bọn hắn không rút súng ra mà là cầm đao lên.
"Pằng.. Pằng"
Đám thành viên trung tâm của Đằng gia liền nổ súng, từng viên đạn bay ra.
Đối vơi cao thủ Ám Kính mà nói thì đừng gần mà dùng súng bắn vào bọn họ chính là uổng công, huống chi đối với đám người cao thủ sớm đã đạt tới cảnh giới Hóa Kính đại thành này?
"Vù...Vù"
Đối mặt với những làn đạn bay tới thì 6 gã Ám Vệ Tịch gia liền giống như quỷ mỵ biến mất vào màn đêm, làm cho người ta có cảm giác rằng bọn chúng chưa từng xuất hiện.
- Người...Người đâu?
Mắt thấy 6 tên Ám Vệ Tịch gia biến mất thì một tên không nhịn được mà mở miệng hỏi, giọng nói của hắn có chút run run, tỏ ra vô cùng sợ hãi.
"Tích... Tích..."
Trả lời hắn chính là tiếng bộ đàm vang lên.
Phản Thượng Tỉnh Thôn nghe tiếng, trong lòng vừa động, vội vàng nghe máy.
- Phản Thượng Tỉnh Thôn, các ngươi đến đâu rồi? Ra khỏi trang viên rồi sao?
Bộ đàm được chuyển, giọng nói của Đằng Xuyên Nguyên vang lên, lúc này đây giọng nói của hắn tỏ ra vô cùng sợ hãi và lo lắng.
- Hội trưởng, chúng ta đã ra tới của bên của trang viện, nhưng mà...
"Vù...Vù"
Không đợi Phản Thượng Tỉnh Thôn nói xong thì 6 gã Ám Vệ Tịch gia đã xuất hiện, tốc độ nhanh như thiểm điện vọt về phía bọn hắn.
- Ngăn bọn hắn lại.
Khí huyết cảm ứng được 6 tên hắc y nhân kia đánh tới thì sắc mặt Phản Thượng Tỉnh Thôn biến đổi, không kịp trả lời Đằng Xuyên Nguyên mà quát lên một tiếng lớn.
Có lẽ là tốc độ của 6 tên Ám Vệ Tịch gia quá nhanh thế cho nên đám thành viên trung tâm Đằng gia không thấy rõ bọn hắn, mà đám người của Nhẫn dường lại cảm nhận được nguy cơ, cũng bởi vì nghe được mệnh lệnh của Phản Thượng Tỉnh Thôn mà liền lập tức giơ súng lên.
Đã muộn.
"Phốc"
Tiếng súng chưa vang lên thì lưỡi đao đã chém vào, máu tươi liền phun ra, một gã thành viên Nhẫn đường liền ngã xuống.
"Phốc...Phốc"
Sau đó, từng tiếng trầm đục lần lượt truyền ra, máu nóng lại phun ra, 5 tên thành viên Nhẫn đường lại ngã xuống.
- Bất quá cái gì?
Trong rừng cây, Đằng Xuyên Nguyên đang chạy như điên, thở hổn hển, lớn tiếng hỏi.
- Cốc Dã, Thu Mộc, hai người các ngươi giúp bọn hắn ngăn cản địch nhân.
Phản Thượng Tỉnh Thôn vẫn không trả lời Đằng Xuyên Nguyên, hắn rống lớn với thuộc hạ:
- Ikeda, ngươi cùng ta bảo vệ bọn họ lui lại, mau.
Đám thành viên trung tâm nghe Phản Thượng Tỉnh Thôn nói như thế thì liền xoay người bỏ chạy, ngay cả dũng khí nổ súng cũng không có.
So với bọn hắn mà nói thì 2 tên thành viên Nhẫn hồn l Cốc Dã, Thu Mộc là mặc dù có chút kinh hãi, nhưng vẫn là rút đao bước lên, cùng triển khai chiến đấu kịch liệt với 6 tên Ám Vệ Tịch gia.
"Keng.. Keng"
"Phốc...Phốc"
Trong lúc nhất thời, tiếng đang kiếm vang lên, máu tươi không ngừng phun ra, mưa máu đầy trời, nhuộm đỏ cả mặt đất ở bên dưới.
- Hỗn đản, Phản Thượng Tỉnh Thôn, các ngươi đang làm gì đó, trả lời mau?
Cùng lúc đó, Phản Thượng Tỉnh Thôn nghe được tiếng gầm của Đằng Xuyên Nguyên vang lên từ trong bộ đàm.
- Hội...hội trưởng.
Thấy được đám thành viên Nhẫn đường phía sau ngã xuống thì một cỗ hàn ý bao phủ lấy người Phản Thượng Tỉnh Thôn, khiến cho hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi, giọng nói cũng run run:
- Cửa bên có mai phục. Chúng tôi đang lui lại trang viên.
- Hỗn đản, ai bảo ngươi lui về?
Đằng Xuyên Nguyên nghe thế thì vô cùng tức giận, ở hắn xem ra, lấy tình thế bây giờ thì nếu lui về thì chỉ có một con đường chết, vì thế hắn liền gầm lên:
- Giết đi ra ngoài! Không tiếc hết thảy mà giết để đi ra ngoài.
- Hội...Hội trưởng, thực lực của bọn hắn quá mạnh, người của Nhẫn đường không thể ngăn cản.
Phản Thượng Tỉnh Thôn một bên chạy, một bên quay đầu quan sát chiến cuộc, rõ ràng thấy được thành viên Nhẫn đường đã ngã xuống, chỉ còn có mấy người cùng với 2 người Cốc Dã, Thu Mộc chống đỡ, trong lòng hắn vô cùng sợ hãi:
- Ngay...Ngay cả Cốc Dã cùng Thu Mộc cũng không phải đối thủ của bọn họ!
"Keng"
"Phốc"
Dường như vì đáp lại Phản Thượng Tỉnh Thôn, cho nên tên Nhẫn hồn tên là Cốc Dã đã bị một tên Ám Vệ Tịch gia vung đao, chém sau vào người của hắn.
"Ách..."
Cùng lúc đó, Đằng Xuyên Nguyên bị câu nói của Phản Thượng Tỉnh Thôn làm cho ngây người, trong lòng hắn cảm thấy sợ hãi, tên Tung cẩu chó chết kia đi đâu để tìm được nhiều cao thủ như thế?
- Hội.. Hội trưởng, tình huống bây giờ của chúng ta vô cùng nguy hiểm, chúng ta cần được trợ giúp.
Mắt thấy Cốc Dã ngã xuống thì Phản Thượng Tỉnh Thôn sợ tới mức cả người chấn động, không nhịn được mà rống lên.
- Hỗn đản.
So sánh với Phản Thượng Tỉnh Thôn mà nói thì Đằng Xuyên Nguyên lại càng không khống chế được cảm xúc, lúc này hắn giống như là chó có tang, đang chạy như chết ở đây, như thế nào đi trợ giúp?
- Nếu như không có trợ giúp, chúng ta chết chắc rồi...
- Cái đờ mờ con cá cờ...*(&*%^&....
Lúc này đây không đợi Phản Thượng Tỉnh Thôn nói xong thì Đằng Xuyên Nguyên đã mắng.
Bên tai vang lên tiếng chửi mắng của Đằng Xuyên Nguyên thì Phản Thượng Tỉnh Thôn cảm thấy vô cùng uy khuất.
- Hội trưởng nói như thế nào?
Ikeda thấy thế thì đi chậm lại, hỏi Phản Thượng Tỉnh Thôn.
- Ta để hội trưởng tìm người giúp chúng ta, nhưng mà hội trưởng...
"Bá!"
Chưa kịp nói hết thì trong lòng Phản Thượng Tỉnh Thôn đã càm thấy được nguy hiểm, đột nhiên một đạo bạch quang hiện lên.
"Phốc"
Sau đó, một thanh đao ở trong tay của Ikeda vung lên, chém vào đầu của Phản Thượng Tỉnh Thôn.
Máu tươi phun ra, đầu người rơi xuống đất.
Dưới ánh trăng, ánh mắt của hắn trợn tròn, trên mặt tỏ ra kinh ngạc, cho đến lúc chết thì hắn vẫn không nghĩ ra tại sao Ikeda lại vung tay về phía hắn?
Sau khi giết Phản Thượng Tỉnh Thôn xong thì Ikeda cũng không có dừng lại, mà cầm đao lao về phía đám thành viên trung tâm của Đằng gia rồi tiếp tục vung đao lên, giống như là 5 Độc dùng " Sâu Vô Hình" trong VL 1 khi đi đánh nhím vậy.
30s.
Chỉ cần 30s thì toàn bộ hơn 10 tên thành viên trung tâm Đằng gia đã banh chè con cá mè.
- Tình hình lúc này sao rồi?
Cùng lúc đó, sau khi phát tiết lửa giận thì Đằng Xuyên Nguyên đã khôi phục lại vài phần bình tĩnh, hắn lại dùng bộ đàm liên lạc với Phản Thượng Tỉnh Thôn.
- Thật xin lỗi, Phản Thượng Tỉnh Thôn đã chết.
Cả người Ikeda nhuộm đầy máu, cầm lấy bộ đàm rồi cười lạnh:
- Toàn bộ thành viên trung tâm của ông đã bị giết chết, ừh, bọn hắn là do tôi giết.
- Mày.. Mày là ai?
Bên tai vang lên giọng nói của Ikeda thì Đằng Xuyên Nguyên trực tiếp sợ tới mức xụi lơ ở tại trong bụi cỏ, hiển nhiên hắn biết rõ toàn bộ thành viên trung tâm của Đằng gia đã diệt vong thì điều này đại biểu cho cái gì.
- Hội trưởng, thực thật không ngờ, ta tới hội Tam Hợp gần mười năm, ngài đều không có nhớ kỹ giọng nói của ta, là do ta che dấu tốt hay là ngài sơ sót đây?
Ikeda cười lớn:
- Bất quá không sao đâu, từ giờ cho đến khi chết thì ngài sẽ nhớ kỹ giọng nói của ta, ta là Ikeda.
Ikeda?
Ikeda?
Nghe được cái tên này thì Đằng Xuyên Nguyên hoàn toàn choáng váng.
- Rất khiếp sợ, đúng không?
Một giọng nói hài hước vang lên, Bùi Đông Lai giống như là u linh xuất hiện ở phía sau Đằng Xuyên Nguyên.
*****
Nghe được cái tên Ikeda, nghe được chính miệng Ikeda nói rằng hắn đã giết Phản Thượng Tỉnh Thôn cùng toàn bộ thành viên trung tâm của Đằng gia thì trong lòng của Đằng Xuyên Nguyên tỏ ra vô cùng khiếp sợ.
Thậm chí.
Hắn còn hoài nghi lỗ tai của mình xảy ra vấn đề.
Nhưng mà.
Khi hắn nghe được Bùi Đông Lai nói câu đó, nghiêng đầu sang thấy Bùi Đông Lai đang đứng bên cạnh, vẻ mặt hài hước nhìn vào hắn thì lý trí nói cho hắn biết những điều Ikeda nói đều là sự thật.
Hiểu được điểm này thì Đằng Xuyên Nguyên liền rút súng ra.
- Mày coi thử, ngay cả Nhẫn hồn cũng không giết được tao thì mày có thể làm được không?
Bùi Đông Lai mỉm cười ngồi xuống vẻ mặt hài hước nói.
Được không?
Đằng Xuyên Nguyên nghe được như thế thì tay hắn dừng lại ở trên không.
Đêm đen, ánh mắt hắn trợn tròn nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai.
- Cả Đằng gia đã bị huyết tẩy, toàn bộ thành viên trung tâm của Đằng gia đã bị giết hết, người trong Nhẫn đường cũng bị diệt sạch, nên qua tối nay, hội Tam Hợp sẽ biến mất trong giới hắc đạo của NB.
Đối với Bùi Đông Lai mà nói thì lúc này hắn có thể giết Đằng Xuyên Nguyên như bóp chết một con kiến, hắn chỉ chờ cho bên kia Niếp Vô Song truyền đến tin đã xử lý xong Cung Bản Thiên thì hắn mới giết Đằng Xuyên Nguyên, hắn cũng không có sốt ruột mà hắn muốn trước khi để Đằng Xuyên Nguyên chết thì phải để cho hắn hoàn toàn tuyệt vọng:
- Có phải là cảm thấy chuyện này không phải là thật?
"Hô... Hô..."
Nghe Bùi Đông Lai nói những lời như thế thì hơi thở của Đằng Xuyên Nguyên trở nên dồn dập, 2 mắt nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai giống như là lệ quỷ vậy.
- 10 năm trước Ikeda đã gia nhập Nhẫn đường. Khi đó mày không có khả năng biết hắn cho nên hắn không thể nào là gian tế mà mày xếp vào hội Tam Hợp được.
Đằng Xuyên Nguyên gắt gào nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai, giọng nói khàn khàn:
- Hắn là gian tế do bên Yakuza xếp vào hội Tam Hợp, ngoài ra mày có thể tập kích trang viên của Đằng gia cũng là dò Yakuza ra tay.
- Chúc mừng, mày đã đáp úng.
Bùi Đông Lai cười trả lời, nhưng trong lòng âm thầm cảm thán, Đằng Xuyên Nguyên có thể trở thành hội trưởng của hội Tam Hợp cũng không phải là ngẫu nhiên, ngay cả lúc ở trong tuyệt cảnh như thế này mà hắn còn có thể giữ được bình tĩnh.
"Tê ~ "
Đối mặt với lời trêu chọc của Bùi Đông Lai thì Đằng Xuyên Nguyên tức giận đến cả người run lên, hắn hận không thể lập tức muốn bước lên xé nát Bùi Đông Lai ra nhưng mà lý trí nói cho hắn biết nếu hắn làm như thế thì hắn sẽ chết.
- Dựa vào tình báo của tao thì đám người võ giả TQ kia vẫn chưa rời khỏi TQ, mày ở đâu mà tìm ra được nhiều cao thủ như thế?
Vô cùng tức giận, Đằng Xuyên Nguyên hỏi ra nghi vấn trong lòng, mặc dù hắn biết chuyện Tịch Hồ dẫn người của liên minh Hoa Hạ đến NB, hắn cũng biết được Nội Vệ Tịch gia đi lần này đến NB cũng chỉ có 4 người.
- Mày muốn biết sao?
Bùi Đông Lai nghe vậy thì cười lạnh.
Có lẽ là Đằng Xuyên Nguyên không muốn làm một con mà hồ đồ thế cho nên khi nghe Bùi Đông Lai nói thế thì theo bản năng hắn gật đầu.
- Tại sao tao phải nói cho mày biết?
Đằng Xuyên Nguyên tức giận đến cả người run lên, thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, đồng thời cũng hiểu được, Bùi Đông Lai không giết hắn, là ở cố ý trêu đùa hắn, lập tức nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tuy rằng tao không biết mày tìm được đám người này ở đâu nhưng mà mày cho rằng NB chỉ có những cao thủ Nhẫn đường này thôi sao? Tao cho mày biết, quân đội NB có rất nhiều cao thủ che dấu, rất nhanh NB sẽ không cho ai rời khỏi nước này 1 ước, đồng thời những cao thủ ấy sẽ xuất động, đến lúc đó chúng mày sẽ không chạy thoát được.
- Chẵng lẽ mày đã quên tao nói gì rồi sao? Là Yakuza giúp tao.
Bùi Đông Lai nghe những lời uy hiếp của Đằng Xuyên Nguyên thì cười khinh:
- Nếu Yakuza đã ra mặt giúp tao thì mày cảm thấy rằng Tam Tỉnh tài phiệt cũng gia tộc Liễu Sinh ở phía sau lưng Yakuza sẽ không giúp tao sao? Nếu như bọn hắn giúp tao thì quân đội NB còn đối phó với tao sao?
- Không... Không có khả năng! Tuyệt không có khả năng này!!"
Đằng Xuyên Nguyên điên cuồng mà lắc đầu, gào:
- Dân tộc NB là dân tộc đoàn kết nhất trên thế giới, Ma Cốc Doanh tên hỗn đản này vì dã tâm của mình mà không để ý đến lợi ích của quốc gia thì có thể hiểu được, nhưng Tam Tỉnh tài phiệt cùng cùng gia tộc Liễu Sinh sẽ không.
- Thật sao?
Bùi Đông Lai nghe vậy thì cười:
- Nếu tao cho có thể cho Tam Tỉnh tài phiệt trở thành đối tác của liên minh Hoa Hạ, để cho gia tộc Liễu Sinh lật đổ An gia, trở thành gia tộc chính giới số 1 của NB thì mày nói bọn hắn có giúp tao không?
- Mày...
- Có phải mày muốn nói, điều này cũng không thể đúng không>
Lúc này đây, Bùi Đông Lai không đợi Đằng Xuyên Nguyên nói hết mà cắt ngang:
- Ma Cốc Doanh là người có dã tâm, điều này không sai nhưng mà nếu như không có Tam Tỉnh tài phiệt cùng gia tộc Liễu Sinh cho phép thì hắn dám hợp tác cùng tao, huyết tẩy Đằng gia sao?
Sẽ không.
Trong lòng nghĩ đến đáp án này thì Đằng Xuyên Nguyên ngậm miệng lại.
- Xúi giụp nội đấu, mượn đao giết người đây chính là những chiêu mà mày vừa làm với tao ở TQ.
"Ọe"
Đằng Xuyên Nguyên nghe vậy thì liền trực tiếp hộc máu.
- NB bọn mày không phải là chuẩn bị quân diễn với Mỹ, Anh sao?
Thấy Đằng Xuyên Nguyên tức giận đến hộc máu, Bùi Đông Lai lạnh giọng nói:
- Thử mà nghĩ xem, ngay tại lúc 3 nước sắp tiến hành quân diễn, NB phát sinh nội đấu, sau đó tuyên bố HOÀNG SA và TRƯỜNG SA của VN thì mày nghĩ tình hình sẽ như thế nào?
- Mày...mày...
Đằng Xuyên Nguyên nghe vậy thì sắc mặt trắng bệch, chỉ tay vào mặt Bùi Đông Lai rồi gào thét, kết quá vì quá kích động mà lại hộc máu thêm lần nữa.
Hả?
Mắt thấy Đằng Xuyên Nguyên lại hộc máu, Bùi Đông Lai vốn còn muốn nói điều gì để khiến Đằng Xuyên Nguyên hoàn toàn tuyệt vọng nhưng mà hắn lại nghe phía trước truyền đến tiếng bước chân.
Bùi Đông Lai liền đứng lên thì hắn thấy được Cung Bản Thiên đang chạy về phía bên này.
Nương theo ánh trăng, Bùi Đông Lai có thể thấy được trên người của Cung Bản Thiên đã có vết máu, dường như là hắn bị thương cũng không nhẹ.
Thấy một màn như thế thì tinh quang trong mắt Đằng Xuyên Nguyên hiện lên, rút súng ra.
Nhưng mà.
Không đợi Đằng Xuyên Nguyên rút súng ra thì đột nhiên Bùi Đông Lai xoay người, chân phải của hắn vung lên rồi đá một phát vào người của Đằng Xuyên Nguyên.
"Bịch"
"Rắc"
Tiếng trầm đục cùng tiếng xương gãy vang lên, Đằng Xuyên Nguyên giống như là trái banh, bị người ta sút vào.
Hả?
Phía trước, Cung Bản Thiên đang chạy nghe được tiếng động như thế thì đồng tử thu nhỏ lại, thấy được cả người Đằng Xuyên Nguyên đang bay về phía mình.
- Hội trưởng.
Cung Bản Thiên rất thấy thế, ngay tại chỗ bắn ra, cố gắng muốn bắt lấy Đằng Xuyên Nguyên nhưng mà bởi vì thương thế nghiêm trọng nên không thể bắt được Đằng Xuyên Nguyên.
"Bịch"
Thân thể Đằng Xuyên Nguyên đập thẳng xuống mặt đất, thân mình cuộn tròn lại, không ngừng run lên, máu trong miệng phun ra.
Cung Bản Thiên thấy thế thì sắc mặt đại biến, vốn là nhìn thoáng qua Bùi Đông Lai mở một bên sau đó bước lên đỡ Đằng Xuyên Nguyên dậy.
- Bùi thiếu, thương thế của Cung Bản Thiên rất nghiêm trọng, không phải đối thủ của ngài, ngài không cần phải lo lắng.
Cùng lúc đó, giọng nói của Niếp Vô Song vang lên trong bộ đàm.
Bởi vì Cung Bản Thiên đã bước chân vào Nhẫn thuật Thập đoạn cho nên mặc dù thấy Cung Bản Thiên bị thương nhưng mà Bùi Đông Lai cũng không dám tùy tiện ra tay, lúc này nghe được Niếp Vô Song nói thế thì hắn liền đứng lại.
- Hắn muốn khơi dậy nội đấu trong NB.
Đằng Xuyên Nguyên phun máu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai, quát lên:
- Giết hắn, giết chết tên hỗn đản này, để hắn chôn cùng với ta.
- Vâng.
Nghe Đằng Xuyên Nguyên nói thế thì Cung Bản Thiên vốn ra cả kinh, sau đó gật đầu.
Nói xong, hắn liền buông Đằng Xuyên Nguyên xuống rồi bắn ra, lướt về phía Bùi Đông Lai.
- Để lại mang con chó Tung cẩu kia.
Mặc dù là thương thế của Cung Bản Thiên nghiêm trọng, nhưng mà hắn là một tuyệt thế cường giả, ra tay không theo quy tắc, vừa ra tay khí thế bàng bạc.
Trong màn đêm, hắn hóa thủ vi đao, cả người hóa thành một thanh bảo đao, người đao hợp nhất, cả người bắn về phía Bùi Đông Lai, muốn một kích tất sát.
Cảm nhận được khí thế và chiến ý của Cung Bản Thiên, đối mặt với một kích của Cung Bản Thiên thì Bùi Đông Lai cũng không có trốn mà là nhắm 2 mắt lại.
Đúng vậy.
Lúc này đây Bùi Đông Lai nhắm 2 mắt lại, một bên điều động kình lực trong cơ thể, một bên dựa vào khí huyết mà cảm ứng khoảng cách giữa bản thân và Cung Bản Thiên.
25m
10m.
5m.
Bùi Đông Lai đột nhiên mở mắt ra, vung quyền đón lấy.
Sát chiêu, Lôi Đình!
Đây là lần đầu tiên hắn dùng sát chiêu này.
"Lôi Đình", thất trọng kình lực dồn vào 1 chiêu.
"Rầm"
Một quyền đánh ra, ngay lập tức đánh nát cánh tay của Cung Bản Thiên, hơn nữa quyền thế cũng không giảm mà oanh vào người của Cung Bản Thiên.
"Rầm"
Một quyền đánh trúng, kình lực liền truyền vào người Cung Bản Thiên làm cho cả người Cung Bản Thiên chấn động, kinh mạch đứt đoạn, ngũ tạng lục phủ vỡ nát sau đó bay ngược lại.
"Phốc"
Cung Bản Thiên phun máu ra, sau đó đụng vào một gốc cây rồi ngã ầm xuống đất.
Đằng Xuyên Nguyên thấy vậy thì cả kinh há to mồm, sau đó hắn dùng toàn bộ khí lực còn lại đê quay đầu lại, thì thấy được Cung Bản Thiên đang, nằm trên mặt đất vẫn không nhúc nhích.
Chết rồi?
Cung Bản Thiên bị một quyền của tên Tung cẩu kia đánh chết rồi sao?
Điều này làm sao có thể?
Cả người Đằng Xuyên Nguyên run lên, trừng to mắt, không thể tin mà nhìn vào thi thể của Cung Bản Thiên rồi tự hỏi.
"Ọe"
"Bịch"
Sau đó, cả người hắn phun ra một ngụm máu rồi té xuống.
Hắn bị hù chết.
← Ch. 438 | Ch. 440 → |